1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ - D Điều Lạc Lệ Táp (140C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: ♥Tóc gió thôi bay♥

      Chương 46: Trêu chọc số phận của

      Diệc Tâm Đồng ở xa xa thấy được xe Thượng Quan Tước, theo bản năng xoay người bỏ lại bị Quan Hi gọi lại:

      - Đồng Đồng, cậu đâu vậy?

      - Hi, cậu trước ! Tớ muốn để cậu nhìn thấy tớ!

      - Ồ! Nhưng hình như tớ thấy cậu! - Quan Hi hướng tới chào hỏi Thượng Quan Tước - , hôm nay đúng giờ vậy?

      Thượng Quan Tước liếc nhìn :

      - Uh! - Lại dời tầm mắt nhìn về phía Diệc Tâm Đồng sau lưng , cười - Đồng Đồng, cùng !

      Diệc Tâm Đồng mấp máy môi, khoát tay:

      - được, em hẹn người khác!

      - Hẹn người khác? - Thượng Quan Tước có chút thất vọng .

      - Uh, đúng thế! Cho nên hai người ! - Diệc Tâm Đồng làm trái với lương tâm cúi thấp đầu xuống. ra cảm thấy Thượng Quan Tước là người vô cùng tốt, nhưng thể hại .

      Quan Hi thấy trai vẫn nhìn chằm chằm vào Diệc Tâm Đồng, vội lôi cánh tay của nhắc nhở:

      - , vậy chúng ta !

      - Được! - Thượng Quan Tước bị Quan hi kéo lên xe.

      Diệc Tâm Đồng chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn chiếc xe kia từ khỏi trước mặt. Đột nhiên cảm thấy cuộc đời của bi ai, tại sao thể giống như những khác, theo đuổi tự do của mình và kết giao bạn bè? Bởi vì số phận của bị nắm giữ tay người đàn ông kia

      Mạc Duy Dương nhìn màn vừa rồi trước mắt, hai tay gạt tay lái, lái xe đến trước mặt , hạ cửa xe xuống, nhìn về ở phía ngoài xe kêu lên:

      - Lên xe!

      Đôi tay Diệc Tâm Đồng níu chặt lấy quai túi vải, ánh mắt nhìn tràn đầy hận ý. Tại sao giam cầm tự do của , có vợ chưa cưới, làm gì phải quản sít sao vậy, chẳng lẽ vợ chưa cưới còn chưa đủ?

      - Lên xe! - lạnh nhạt hạ khóe miệng, tàn thuốc đặt ở khe hở chợt lóe rồi tắt, biểu giờ phút này kiên nhẫn của bị hao hết.

      bần thần bị ánh mắt tĩnh mịch của phóng tới làm sợ đến run run, rất có sức lực mở cửa xe, ngồi xuống

      - Đói bụng ? - vứt bỏ tàn thuốc, đầu cũng xoay hỏi.

      lắc đầu qua loa, chỉ hy vọng mau sớm trở về nhà trọ của Vũ Lạc Trạch.

      - Tùy ý ăn chút ! Tôi rất đói! - Mạc Duy Dương cử động môi dưới, sau đó bắt đầu khỏi động xe.

      thầm câu ở trong lòng, rất đói mặc kệ có chuyện gì?

      - Muốn ăn cái gì? – nghiêng đầu tới hỏi.

      Diệc Tâm Đồng ngờ tới đột nhiên nghiêng mặt sang bên cạnh hỏi , trợn to mắt nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, chợt nuốt nước miếng:

      - Người quyết định !

      - Được thôi! - lái xe đến trước nhà hàng, ngừng lại.

      giúp cởi dây an toàn ra, với :

      - Xuống xe !

      đẩy cửa xe ra, xuống xe, sau đó theo phía sau vào trong nhà hàng.

      *****

      Hai người mới ăn được nửa, điện thoại di động Mạc Duy Dương đặt bàn ăn đột nhiên vang lên, cầm điện thoại liếc nhìn, sau đó hạ thấp giọng hỏi:

      - Chuyện gì?

      - Tổng giám đốc, về hợp tác với Phần Tề, tôi đoạt lại từ công ty của Thượng Quan Tước theo phân phó của ! - Bên đầu kia điện thoại, thư ký trình bày công việc với .

      Mạc Duy Dương suy tính nhấp rượu đỏ trong ly rượu, ngón tay lướt qua cằm, cười lạnh :

      - Làm rất khá!

      Diệc Tâm Đồng ngẩng đầu nhìn cái, cảm thấy nụ cười của người đàn ông đối diện có chút quái dị, tính kế với người nào?


      Trước giờ Quan Hi đều chờ cùng tan lớp nhưng hôm nay Quan Hi có chút vội vàng với :

      - Đồng Đồng, tớ trước, công ty tớ xảy ra chút vấn đề!

      - Vấn đề gì? - Diệc Tâm Đồng quan tâm hỏi.

      - Hình như là tập đoàn tên Diệu Hằng đoạt hợp đồng với tớ! - Nhìn thực rất vội.

      Lòng Diệc Tâm Đồng vang lên tiếng hồi hộp.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Tóc gió thôi bay.

      Chương 47: Say rượu vì bi thương

      tiếng chuông điện thoại di động từ trong túi truyền tới dồn dập, tiếng nhạc vui vẻ liên tục vang lên.

      “Ta đón lấy ánh mặt trời ngược hướng gió về phía trước, luân phiên gặt hái vui vẻ bi thương, trải qua tranh đấu và hận được như nguyện, thua hay thắng đều tuyệt vọng…”

      “Ta đón lấy ánh mặt trời ngược hướng gió về phía trước, luân phiên gặt hái vui vẻ bi thương, trải qua tranh đấu và hận được như nguyện, thua hay thắng đều tuyệt vọng…”

      “Ta đón lấy ánh mặt trời ngược hướng gió về phía trước, luân phiên gặt hái vui vẻ bi thương, trải qua tranh đấu và hận được như nguyện, thua hay thắng đều tuyệt vọng…”

      Chuông điện thoại di động liên tục vang lên, Diệc Tâm Đồng uống say chút hoang mang tìm kiếm điện thoại di động của , cho đến thấy màu đỏ điện thoại, cười ngây ngô.

      - A lô!

      Bên đầu kia điện thoại, Mạc Duy Dương nâng đôi môi đẹp lên, hồi lâu mới hỏi:

      - Uống rượu?

      - chút xíu thôi! Tâm trạng tốt, uống chút rượu cảm thấy thoải mái… Nấc…” đánh rơi điện thoại, mơ mơ màng màng vào sàn nhảy.

      Mạc Duy Dương liếc nhìn điện thoại cắt đứt, khẽ nguyền rủa tiếng, cầm áo khoác lên ra khỏi biệt thự.

      Tiếng nhạc ầm ĩ, kích thích nhân tố rượu cồn trong cơ thể, Diệc Tâm Đồng mặc sức uốn éo người, trong lòng muốn trút hết ra ngay lập tức. Mắt say lờ đờ mơ màng híp lại, tay giơ cao vung loạn, dáng vẻ thanh thuần của nhanh chóng gọi đàn ông đến gần.

      - Em , nhảy cũng tệ! – Tên đàn ông nhân cơ hội dán lên cơ thể của , bàn tay quấy rối thăm dò phía sau , cách vải vóc quần áo, xoa lưng hết sức khiêu khích.

      rất thoải mái run rẩy hạ thân, mùi nước hoa cơ thể tên đàn ông làm cảm thấy muốn ói. đưa tay đẩy tên đàn ông vừa đến gần ra, sau đó lui về chỗ bên cạnh.

      Nhưng tên đàn ông chịu buông tha , cơ thể lại dán tới, lần này lớn mật giữ chặt eo thon của , cánh tay khoác lên vai , cười hết sức mập mờ.

      - Có hứng thú cùng lên giường ?

      Tên đàn ông trực tiếp vào chủ đề, tiến tới bên tai của cười :

      - Em cảm thấy đó là chuyện rất tuyệt vời!

      Diệc Tâm Đồng trợn to mắt, đẩy ra, ảo não băng qua đám người, tên đàn ông kia đuổi theo.

      - Tiểu thư, nên vội vã vậy chứ? – Tên đàn ông giữ chặt cánh tay của , kéo vào trong lòng.

      Diệc Tâm Đồng căng thẳng từ chối.

      - buông tôi ra, tôi muốn !

      - Nếu muốn , chúng ta cùng ! – Tay tên đàn ông ôm hông của , muốn mang cùng rời khỏi. Cho dù Diệc Tâm Đồng có chút men say nhưng lý trí vẫn tỉnh táo.

      - buông tay, tôi với !

      - Chớ giả bộ, biết em đơn mới chạy tới đây uống rượu… - Lời của tên đàn ông còn chưa hết, đột nhiên bóng người chặn đường của bọn họ lại.

      Tên đàn ông vừa muốn ngẩng đầu lại phát mặt rất đau xót.

      - Bốp! – Khuôn mặt tên đàn ông bị đánh quyền, người ngã ngửa về phía sau nằm xuống đất.

      - A! - Diệc Tâm Đồng bị dọa sợ đến lui về sau bước, trong nháy mắt tỉnh rượu nửa.

      - Mày. Mẹ, ai… ai… - Tên đàn ông ngẩng đầu tìm kiếm kẻ đánh người, lại chưa kịp thấy người cả người lại lần nữa bị đối phương nhấc lên, ngã cắm đầu bàn, toàn bộ chai rượu bàn rớt xuống đất, phát ra tiếng vang kịch liệt, kinh động đến khách trong quán bar – A!

      Chỉ thấy tên đàn ông từ dưới đất bò dậy, đưa tay sờ đầu chảy máu cái, đau đến lớn tiếng mắng:

      - Đồ chó đẻ, lão gia muốn giết chết mày! Oa… - bụng tên đàn ông đột nhiên nhiều hơn đôi giày da. Chủ nhân giày da khom lưng, cầm chai rượu bàn lên hướng đập vào đầu tên đàn ông, tên đàn ông vốn vẫn còn rất phách lối trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh.
      Last edited by a moderator: 7/11/14
      luongnhu96 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Satan dịu dàng, nhặt được vợ

      Edit: Tóc gió thôi bay

      Chương 48: Ăn năn vì say rượu

      Mạc Duy Dương đưa tay quăng chai rượu, nghiêng đầu nhìn về phía sau, mấy người đàn ông mặc tây trang đen tiến lên khiêng tên đàn ông ngất xỉu . Mà cả quá trình ai lên ngăn cản, tất cả nhìn chằm chằm bọn họ làm như xem diễn trò. Diệc Tâm Đồng sợ đến mức làm chủ được tinh thần, khiếp đảm nhìn Mạc Duy Dương, sau đó rượu mạnh mẽ muốn ra. ôm miệng chạy mất khỏi quầy rượu ra bên ngoài, , mạch tìm thùng rác. nằm sấp trước thùng rác, càng ngừng nôn mửa, trong dạ dày nóng rực khó chịu, lau vết rượu miệng. cái bóng đen bao phủ , ngẩng đầu lên thấy Mạc Duy Dương đứng ở trước mặt , đôi mắt phun lửa chứa tức giận. tiến lên bước nắm cổ áo của ném côvào trong xe. lắm là xuống xe như thế nào, dưới chân giống như nặng ngàn cân, côđi được bước lại té ngã, cuối cùng môt cánh tay nhấc thân thể của lên kéo vào trong phòng khách. bị ném ghế sofa, nhức đầu cộng thêm tác dụng của rượu cồn, cả người cômê man. Mạc Duy Dương đứng ở trước mặt , tiếng nào nhìn , hận thề laytỉnh .

      -Tỉnh táo chưa?-Đột nhiên sáp lại, tay nâng cằm của lên, khoé miệng mím chặt, đôi mắt hẹp dài híp lại thành đường, toàn thân để lộ ra cảm giác hít thở thông làm cho người ta bị áp bức.Truyện chuyển ngữ và cập nhật chương mới nhanh nhất ở *******************. bị đau rên kên tiếng:

      -Đau!

      hơi buông lỏng sức lực ngón tay xuống, nhưng vẫn chịu bỏ qua cho , khoé miệng chứa đựng nụ cười làm người ta phát rét:

      -Chuyện gì vui muốn uống nhiều rượu như vậy?

      Diệc Tâm Đồng giãy giụa, rượu cồn khiến trước mắt mơ hồ , lắp bắp mắng:

      -Mạc Duy Dương, người đó giam cầm tự do của tôi! Ghét người đó!

      Cơ thể Mạc Duy Dương chợt cứng đờ, sức tay tự chủ tăng thêm:

      - sao? Hận người đó như vậy? Tại sao phản kháng?

      -Tại sao người đó quyết định tất cả của tôi, tại sao lại đối phó Thượng Quan Tước…….- khóc ríu rít, đem tất cả uất cứ hoá thành nước mắt trút ra ngoài.

      Thượng Quan Tước? ra là vì người đàn ông kia mà chạy đến quán bar uống rượu, trong nháy mắt mắt của trở nên mịt mờ hắc ám. hất ra cái, đứng dậy, về phía người làm:

      -Dìu ấy lên lầu nghỉ ngơi!

      Trong lòng người làm run sợ tiến lên, dìu Diệc Tâm Đồng uống say lên lầu. Mạc Duy Dương đốt điếu thuốc ngồi ghế salon, yên lặng hút, phiền não hít hơi sâu, sau đó đứng dậy lên lầu. Diệc Tâm Đồng, ở trong lòng em, tôi đáng ghét như vây sao? Giam cầm tự do của mình? Chẳng lẽ để cho em bay? tự chủ hừ lạnh tiếng ở trong lòng, thích Quan Tước sao? còn chưa đủ tư cách!!

      ………………………..

      Diệc Tâm Đồng nhức đầu lật người, ánh mắt trời phía ngoài chiếu vào, rọi vào làm mắt khẽ nheo cái. Nhìn lại rèm cửa sổ mau hồng đỉnh đầu mắt của chợt mở to, nơi này là….

      A! Tại sao lại ở chỗ này? lật người xuống giường, soi gương nhìn, phát đầu tóc mình rối tung, thân mùi rượu. Tối hôm qua uống say, sau đó đụng phải tên đàn ông muốn tấn công , tiếp theo Mạc Duy Dương xuất , rồi….

      Mắt của mở to, phải tối hôm qua đưa trở về chứ? có lỡ lời ra cái gì khó nghe ? Ảo não nắm tóc, hận thể đập đầu chết luôn! vất vả đề che giấu tốt cảm xúc, sao có thể vì rượu mà bỏ lỡ đại .

      -Tiểu thư, nên xuống lầu ăn điểm tâm! – Người giúp việc gõ cửa, kêu lên.

      -A! Được!- Diệc Tâm Đồng ở trong phòng gấp đến độ xoay quanh, làm thế nào? Đợi xuống lâu nhất định thấy người đàn ông đó, rốt cuộc nên giải thích cử chỉ khác thường của hôm qua như thế nào?
      Last edited by a moderator: 8/11/14
      luongnhu96 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Edit: Tóc gió thôi bay

      Chương 49: Sau này tùy tiện uống rượu

      - A! Được! - Diệc Tâm Đồng ở trong phòng gấp đến độ xoay quanh, làm thế nào? Đợi xuống lầu nhất định thấy người đàn ông đó, rốt cuộc nên giải thích cử chỉ khác thường của hôm qua như thế nào?

      Diệc Tâm Đồng ở đầu cầu thang nhìn về phía người đàn ông dưới lầu, cắn môi xuống.

      Mạc Duy Dương ngồi ở ghế tay cầm tờ báo, tay bưng sữa tươi, môi lạnh lẽo đến gần ly hớp ngụm, sau đó để ly xuống, gấp tờ báo lại nhìn về phía .

      Diệc Tâm Đồng chột dạ cúi đầu, kêu tiếng:

      - Mạc thiếu gia!

      - Uh, dùng bữa sáng! - như người bình thường có việc gì kêu lên.

      Lòng Diệc Tâm Đồng treo lên cao cuối cùng trở về chỗ cũ. Nhìn dáng vẻ, tối hôm qua hẳn lời gì đại nghịch bất đạo.

      cúi đầu lẳng lặng ăn bữa sáng, đột nhiên đứng dậy cầm cặp công văn, từ trước mắt mất.

      “Ôi! Uống rượu hỏng việc quá rồi! Sau này mày cũng được uống rượu nữa!” (suy nghĩ của DTĐ)

      ********

      - Đồng Đồng, trường học tổ chức tập huấn cắm trại dã ngoại, cậu tham gia chứ? - Quan Hi ngồi ở bên cạnh hỏi.

      Diệc Tâm Đồng để bút xuống suy nghĩ chút:

      - Cậu sao?

      - Tớ muốn ghi danh, cậu sao? Muốn cùng nhau ? - Quan Hi hỏi.

      - Muốn, nhưng………- sợ Mạc Duy Dương cho phép, cho nên trước tiên phải hỏi ý kiến chút, sau mới quyết định.

      - Thế nào? - (QH) tò mò nhìn ấy (DTĐ).

      - Tớ hỏi người nhà của tớ chút……- ấp a ấp úng .

      - Được! Có câu trả lời nhớ cho tớ biết, tớ thay bọn mình đăng kí - Quan Hi trừng mắt nhìn .

      - Uh! Đúng rồi Hi, công ty cậu ra sao rồi? - cắn môi quan tâm .

      - Công ty tớ hả? sao, ngày hôm qua nghe tớ , tập đoàn Diệu Hằng đột nhiên bỏ hợp đồng trước rồi, hình như là tìm đối tác mua bán khác! - Quan Hi nhớ lại tất cả lời sáng nay Thượng Quan Tước với .

      - sao? Vậy tốt! - Cuối cùng cũng thở phào nhõm được.

      ********

      Diệc Tâm Đồng nhìn chằm chằm số điện thoại của Mạc Duy Dương, do dự nửa ngày mới kết nối, nhạc chuông của thanh xe đạp.

      Lúc tiếng nhạc tới phần lên cao trào, nghe thấy có chút đè nén, tựa như cả con người , làm cho người ta có cảm giác rất thâm trầm.

      Rời bỏ luôn có chút khó khăn

      Thường tình như thế cũng thể trốn tránh

      Mặc cho thế gian oán trách tôi xấu xa

      Có biết tôi chỉ cho em

      Chịu đựng điên cuồng hoặc có lẽ là ngang tàn của tôi

      ……

      Tiếng nhạc lại vang lên lần nữa giọng đặc biệt của mới truyền đến:

      - A lô!

      rùng mình cái, kêu lên:

      - Mạc thiếu gia!

      họp, xoa xoa chân mày, hỏi:

      - Chuyện gì?

      Nghe giọng điệu giống như họp, vội tóm tắt:

      - Mạc thiếu gia, em muốn tham gia tập huấn cắm trại dã ngoại trường học tổ chức!

      Môi đẹp của Mạc Duy Dương tự chủ nhấp nháy, xoay tròn cái ghế phía dưới, ngón tay gõ lên bàn hội nghị, hỏi:

      - Có bạn học cùng ?

      - Có! - có chút kích động trả lời, chẳng lẽ đồng ý?

      - Bạn học nam hay là bạn học nữ?

      - Bạn học nữ…… - nghi ngờ nhíu mày, tập huấn có quan hệ gì với bạn học nam hay nữ?

      Mạc Duy Dưng nghĩ, nếu như và bạn học nữ cũng cảm thấy yên tâm ít, chỉ sợ ra ngoài với đám bạn học nam lêu lổng.

      - Phải mấy ngày?

      - Ba ngày! - nghe Quan Hi phải tập huấn ba ngày.

      - Có thể, nhưng em phải đảm bảo với tôi, thể ra bất cứ vấn đề gì! Cái này em có thể làm được ? - Ngón tay của nhấc lên cây bút, nắm trong lòng bàn tay vuốt vuốt.

      - Em có thể làm được! - cảm thấy rất vui vẻ, rốt cuộc có thể dã ngoại xem phong cảnh chút rồi
      Last edited by a moderator: 9/11/14
      luongnhu96 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Edit: ♥Tóc gió thôi bay♥

      Chương 50: Có thể làm bạn trai của em ?

      Lần này trường học tổ chức tập huấn dã ngoại, đặc biệt có thuê cả xe để đưa họ đến nơi. Sáng sớm Diệc Tâm Đồng chạy tới địa điểm tập trung ở trường học, sau đó theo mọi người lên xe buýt, có điều sao lại thấy Hi?

      Lên xe buýt, tìm vị trí vừa mới ngồi xuống chỗ bên cạnh bị người chiếm đoạt, nghiêng đầu nhìn khỏi lên tiếng kinh ngạc:

      - Thượng Quan Tước? Sao lại ở đây? Hi đâu?

      Thượng Quan Tước nhìn về phía khẽ mỉm cười:

      - Hi, nó phát bệnh, ở nhà nghỉ ngơi. Con bé yên lòng để mình em tập huấn cho nên nó gọi đến cùng em!

      Diệc Tâm Đồng có chút đau lòng :

      - Vậy cám ơn ! Bệnh của ấy nghiêm trọng ?

      - phải là nghiêm trọng quá, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe! - Thượng Quan Tước cười .

      ra tất cả đều là Quan Hi giở trò quỷ. vì để cho Đông Đồng và trai có thể có nhiều cơ hội chung đụng hơn mới cố ý tặng cơ hội tập huấn cắm trại dã ngoại bên ngoài này cho trai thân , hi vọng có thể nắm lấy cơ hội giành được trái tim mỹ nhân truyện của d.đ.l.q.đ hãy tới n.guồn để đọc truyện.

      Diệc Tâm Đồng cũng biết mình bị Quan Hi bán đứng, chẳng qua cảm thấy tập huấn cùng Thượng Quan Tước có kì quái ra lời.

      Xe đến địa điểm, tất cả học trò đều xuống xe, Diệc Tâm Đồng và Thượng Quan Tước cũng xuống xe, Thượng Quan Tước chỉ chỉ túi người :

      - Cái này, để mang ! như em mà mang đồ nặng rất mệt!

      Diệc Tâm Đồng muốn làm phiền , lắc đầu cái:

      - phải rất nặng, tự em mang là được rồi!

      Nhưng Thượng Quan Tước chủ động tiến lên lấy cái túi người , cười :

      - Em để cho đấng mày râu như tay sao được! (ý là chị mang nặng ảnh tay )

      Diệc Tâm Đồng nhìn kiên quyết như thế, đưa túi cho mang. đưa nước chưa uống qua tay mình cho :

      - Uống miếng nước ! Khỏi khô môi!

      - Cám ơn! – Tay nhận lấy, giữ ở tay, vặn mở nắp bình, uống hớp.

      ngày mệt mỏi, cuối cùng có thể ngồi xuống ăn trưa rồi. Diệc Tâm Đồng mở nắp cặp lồng ra, nhìn về phía Thượng Quan Tước ngồi trước mặt , nhớ là tay tới, nhất định mang đồ ăn.diễღn。đàn。lê。qღuý。đônCô lấy phần khác mình chuẩn bị cho bữa ăn tối ra, đẩy tới trước mặt của :

      - Ăn !

      Thượng Quan Tước có chút mừng rỡ nhận lấy hộp cơm, cười :

      - Cám ơn!

      - khách sao! - Diệc Tâm Đồng cúi đầu điềm đạm nho nhã ăn cơm. ăn cơm rất chậm, cái miệng nhắn mở ra đến mức rất , ăn cơm giống như hưởng thụ, chuyển ngữ ở diendanLêQuýĐôn Thượng Quan Tước thấy thế có chút sững sờ.

      Diệc Tâm Đồng ngẩng đầu vừa đúng đối diện ánh mắt dò xét của Thượng Quan Tước, khuôn mặt nhắn tự chủ phiếm đỏ ửng, rất đáng .

      - Thức ăn hợp khẩu vị sao? - hỏi.

      vội lấy lại tinh thần:

      - Rất hợp khẩu vị! Đồng Đồng, em có bạn trai chưa?

      Diệc Tâm Đồng cảm giác tim rơi rớt nửa nhịp, hiểu nhìn . hỏi lời này có dụng ý gì? Chẳng lẽ hiểu lầm cái gì?

      - có! - Mạc Duy Dương quản rất nghiêm, thể nào có bạn trai.

      - Vậy có thể làm bạn trai của em ? - Thượng Quan Tước kích động nắm tay bé của , giống như bị điện giật, lập tức hất bàn tay chạm tới của ra.

      - Xin lỗi, em. . . . . . có lẽ cách nào đồng ý được. . . . . . – cúi đầu, khuôn mặt nhắn có chút bối rối.

      - Tại sao? Em có người trong lòng rồi hả? Hay là em chê tuổi lớn hơn quá nhiều so với em? - Thượng Quan Tước có cảm giác hỏi.

      rất ít khi theo đuổi phụ nữ, đại đa số phụ nữ đều tự ngã vào , đây là lần đầu tiên chủ động thổ lộ với như vậy, lại cứng rắn bị từ chối.

      - phải! - biết phải giải thích cho như thế nào, vẻ mặt buồn rầu nhìn thẳng .

      khoát tay áo:

      - Thôi, chuyện tình cảm vội vàng được, chờ em cho đến khi em tốt nghiệp đại học!

      Đây coi như là hứa hẹn sao? Diệc Tâm Đồng cảm thấy trong lòng trướng lên đủ loại chua xót. Lần đầu tiên có người đàn ông thổ lộ với , d.iend.an L.QĐlại còn cho hứa hẹn. cảm thấy đây là chuyện rất hạnh phúc lại cũng rất bi ai.
      Elise Tuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :