1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Sarah’s Child - Linda Howard ( 12c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      10.2

      vẫn làm việc đó thường xuyên, khi chưa có thai, nhưng chỉ ra cho biết. Có quan tâm của đến tình trạng thai nghén của dấu hiệu rất đáng mừng. Đó phải là do vụng về, lóng ngóng, vì mặc dù mang thai bốn tháng, mới chỉ lên khoảng bốn cân rưỡi và vẫn mặc quần áo bình thường. Dấu hiệu duy nhất chỉ ra mang thai là vẻ đầy đặn của ngực , và nhạy cảm hơn, cả hai điều đó đều có vẻ làm Rome bị mê hoặc.

      cúi xuống và hôn . “Hứa với ,” , và hứa.

      trầm lặng hơn trước đây, cùng lúc có vẻ vừa gần gũi, vừa xa vắng. thể nghĩ gì, nhưng bất cứ lúc nào phải công tác, thường xuyên gọi cho nhiều hơn để kiểm tra. Khi ở nhà nhưng phải ăn tối cùng đối tác, thường xuyên thu xếp để mời thêm các bà vợ để phải ở nhà mình buổi tối. Bàn tay luôn đặt ở eo lưng khi họ bộ, và thường nắm tay vợ khi chui ra hay chui vào xe . Nhưng bao giờ hỏi về đứa bé, hay lần khám vừa xong của kết quả có tiến triển hơn , hay đến khi nào đến ngày, mặc dù có thể tính được, phải cần có khả năng tìm hiểu.

      biết có niềm vui chọn tên cho con cùng , hay bàn luận về đề tài quyến rũ liệu bé là con trai hay con . Nhưng cho cùng, rất nhiều ông bố biểu lộ rất ít hay hoàn toàn quan tâm đến con của họ, rồi lại vỡ òa vì sung sướng khi vợ bắt đầu chuyển dạ. vẫn hy vọng. phải hy vọng, mặc dù biết còn phải đối mặt với nhiều nỗi đau buồn trong tương lai, mà điều ít tệ hại nhất là phải cố giải thích cho đứa trẻ rằng được làm phiền Bố__không bao giờ được phép.

      Nhưng đứa trẻ chuẩn bị chào đời, có hay có Rome, nên lặng lẽ bắt đầu sửa soạn phòng thứ ba trong nhà thành phòng ngủ cho trẻ con. Để dọn phòng lấy chỗ đặt đồ cho bé, nhờ Derek chuyển mấy thứ đồ gỗ hồi trước mang về từ căn hộ cũ của tới cửa hàng và bán . Còn Marcie mua sắm cùng , nhớ lại những kinh nghiệm ít ỏi từ lần đầu làm mẹ để giúp Sarah chọn lựa những thứ cần thiết. cái giường trẻ con gắn chong chóng có động cơ và tiếng nhạc vui vẻ được đặt trong phòng, thêm vào cái cũi và cái ghế đu nữa là gần đủ đồ cơ bản cho phòng bé. buổi chiều, mang về chú gấu teddy ngồi tự mãn ghế bên cạnh trong xe, khi nhìn quanh tìm Derek để khoe cậu đâu đó, chú gấu được đặt ghế đu và đặt tên là Boo-Boo.

      đêm, khi tìm mấy thứ giấy tờ bị để lạc đâu đó, Rome mở cửa căn phòng đó và bật đèn. khựng lại tê liệt trong lúc, rồi nhanh chóng tắt đèn và quay lưng bước ra khỏi phòng đóng ngay cửa lại, mặt trắng nhợt. bao giờ mở cửa căn phòng đó lần nào nữa.

      Sarah nhờ Marcie cùng tới những lớp tập luyện đẻ thường, để làm huấn luyện viên và bạn tập với . Marcie thở dồn dập vì mừng. “Cậu có chắc ?” hỏi, vừa cảm thấy hài lòng, nhưng vẫn cảm thấy bất an. “Mình thực biết nhiều về việc mang thai. Mình muốn là mặc dù mình có Derek, nhưng nó tự thu xếp được mọi thứ.” đỏ mặt như mới lớn. “Nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng mình thề, mọi chuyện có vẻ như thế đấy. Mình bắt đầu có những cơn co thắt vào khoảng tám giờ sáng, đúng lúc bác sỹ bắt đầu tua khám sáng nên Derek được theo dõi thường xuyên. Nó chào đời lúc chín rưỡi, cố gì và mình cũng chẳng phải cố gắng mấy, chỉ cần rặn vài lần. Nó tự khóc, trước khi bác sỹ vỗ cho nó khóc, rồi bắt đầu gặm nắm tay , sau đó lăn ra ngủ. Chỉ có thế thôi.”

      Họ nhìn nhau, rồi Marcie trợn mắt lên làm hề và cả hai vui vẻ cười phá lên.

      Sarah theo tất cả các khóa tập luyện mà bác sỹ Easterwood giới thiệu với để tăng cường sức dẻo dai của lưng và cơ bụng, và uống vitamin đều đặn. Khi mang thai được năm tháng, bác sỹ Easterwood lấy lượng nước ối của Sarah để làm xét nghiệm đơn giản. Kết quả cho thấy đứa trẻ hoàn toàn bình thường, và bà bác sỹ lúc đó mới dám thú nhận rằng đây là nỗi lo lắng nhất của bà, nhưng từ bây giờ trở mọi diễn ra rất nhanh.

      Sau đó vài hôm, Rome ngủ ở phòng , đầu gối vai và thân thể cong lại áp vào . vừa làm tình với , và Sarah buồn ngủ, cơ thể đủ đầy, thỏa mãn. Ngay lúc đó, đứa bé đạp cái mạnh, lần đầu tiên nó làm cử động mạnh mẽ như vậy. Sarah từng thỉnh thoảng cảm nhận những lần máy giật nhàng vài tuần qua nhưng chưa bao giờ thấy cái đạp . Cái chân thúc mạnh vào bụng nơi áp vào mạng sườn Rome. cứng người, rồi nhảy bắn khỏi giường, kiềm chế lời vui.

      bật đèn lên, và Sarah nhìn chăm chú, thể kiềm chế nổi những giọt nước mắt cay xè mắt . vã mồ hôi. “ xin lỗi,” giọng khản đặc. cúi xuống hôn , vuốt ve tóc . “ em, nhưng chịu được việc này. ngủ trong phòng đến sau khi nó ra đời.”

      cố mỉm cười mặc dù nước mắt vẫn chực trào ra. “Em hiểu. Em cũng xin lỗi.”

      Hai ngày sau lại có chuyến công tác dài. Sarah nghi ngờ rằng tự nguyện thu xếp chuyến này, nhưng nếu là như vậy, cũng có quyền trách móc . Mọi việc ở trong tầm kiểm soát của , và dù cố gắng lờ nó đì, tình trạng thai nghén của tự nó cũng vẫn lồ lộ trước mắt . Thân thể tròn ra ở phần bụng, và phải mặc quần áo bầu. Đứa trẻ làm thay đổi thói quen khi ngủ và cuộc sống tình dục của ; có gì ngạc nhiên khi cảm thấy muốn bỏ .

      Trong thời gian Rome vắng nhà, Max gọi điện cho mỗi ngày. chưa bao giờ được nâng niu chiều chuộng trong đời, và bây giờ khi được quan tâm như thế phải cám ơn tình trạng mang thai hoàn toàn bình thường này của mình. Derek cai trị như kẻ bạo chúa ở cửa hàng, và từ khi trường học cho học sinh nghỉ hè, cậu lúc nào vắng mặt ở cửa hàng. Cậu ở đó khi đến và chỉ ra về khi về. Thời gian riêng tư duy nhất của là khi trở về nhà ban đêm ở căn hộ sạch của mình. Rome thuê người giúp việc, phụ nữ trung tuổi rất vui vẻ dễ chịu, bà quan tâm lắm đến việc nhận những đồng lương kha khá để lau dọn căn hộ mấy khi bừa bộn. Bà Melton biết bà chẳng có việc phải làm nhiều khi bà thấy căn hộ, và bây giờ căn hộ còn vết bẩn, quần áo được giặt. Nếu có niềm vui thích và khoảng thời gian ở cửa hàng, Sarah phát điên vì buồn chán.

      Rome vắng ba tuần liền, ba tuần dài nhất trong đời , nhưng mọi người đều cố gắng hết sức để làm vui vẻ. nhiều người biết tình thế nan giải của cô__chỉ có Marcie, Derek, và Max__nhưng tất cả các khách hàng đều quá quan tâm đến tình trạng bầu bì của . Nếu Rome chỉ thể chút náo nức bằng phần của những người quen sơ này thể quanh vô cùng hạnh phúc.

      Rồi ngày gọi ở cửa hàng để báo cho biết họp nhưng về ngày hôm sau. Sarah treo điện thoại trở lại giá và bật khóc.

      Derek ôm trong tay và dẫn vào trong văn phòng , đóng cửa sau lưng họ. khóc bờ vai non trẻ mạnh mẽ của cậu, trong lúc cậu vỗ vỗ lên lưng an ủi. Rồi cậu lau mắt cho và đặt ngồi lên ghế, kéo cái ghế khác ngồi trước mặt .

      “Chú Rome vừa gọi hả ?”

      “Ừ, chú ấy về ngày mai.” sụt sịt. “ quá mừng khi nghe tiếng chú ấy và biết chú ấy về nhà sớm đến nỗi thể tự chủ được.”

      Cậu mỉm cười và vỗ đầu gối . “Cháu vừa nhận được lời xác nhận cuối cùng cho học bổng của cháu,” cậu , dẫn dắt tâm trí khỏi Rome. “Chú Rome và Chú Conroy thực phải vận động nhiều cho cháu, đúng ạ? Mà tất cả là nhờ đấy.”

      rất mừng cho cháu. Cháu xứng đáng có được điều tốt nhất.”

      Cậu nhìn điềm tĩnh. “Cháu đọc sách về thai nghén và sinh nở, chỉ trong trường hợp có gì đó xảy ra đột ngột và cần cháu, trước khi tới kịp bênh viện. Cháu nghĩ cháu có thể đỡ cho để đón em bé chào đời.”

      nghi ngờ nào thoáng qua trong tâm trí Sarah, nếu Derek đọc kỹ vấn đề nào đó, cậu có thể làm được. số người nghĩ cậu thay đổi đề tài cuộc chuyện, nhưng biết Derek, hiểu đơn giản rằng cậu chỉ cho biết việc cậu hiểu biết và có thể giúp trong lúc chuyển dạ mà thôi.

      “Cháu quyết định cháu trở thành bác sỹ,” cậu , với thái độ chững chạc. “Bác sỹ khoa sản. Theo dõi to lên, cùng với em bé trong bụng điều kỳ diệu nhất mà cháu từng thấy. Cháu muốn giúp nhiều em bé để chúng đón chào thế giới.”

      nghĩ có bắt đầu nào tốt hơn thế cho em bé,” Sarah , xúc động đến trào nước mắt. người đàn ông nào có thể là bác sỹ tốt hơn Derek Talifero.

      “Cháu quý , cũng biết đấy.” Đôi mắt nâu vàng của cậu điềm tĩnh lướt mặt . “ cho cháu cơ hội mà cháu nghĩ có thể có, và còn giúp mẹ nữa. Cháu về tình cảm nam-nữ, vì cháu vẫn chưa sẵn sàng cho loại tình cảm đó, nhưng nó vẫn là tình .” Cậu cúi xuống và đặt lòng bàn tay lên cái bụng tròn căng của , đụng chạm đầy tình thương. “Nhưng nếu em bé này là bé , có thể cháu chờ đợi nó. Cháu nghĩ con thực đặc biệt.”

      nụ cười dịu dàng môi , vuốt lọn tóc đen khỏi vướng trán cậu. “Con bé thể có người đàn ông nào tốt hơn chờ nó.” thầm và hôn lên má cậu.

      về nhà sớm đêm hôm sau, để Erica và Derek khóa cửa vì muốn nhìn thấy Rome càng sớm càng tốt. có cảm giác khóc òa lên được nếu ở nhà, gần như hét lên khi thấy xe . chạy vội vào trong và bấm thang máy lên tầng. “Rome!” gọi to khi mở khoá cửa và đẩy mạnh cánh cửa mở tung. “Rome! ở đâu đấy?”

      “Trong này,” gọi vọng ra từ phòng ngủ của .

      lao vào phòng , tim đập hoang dại. bước ra khỏi phòng tắm vừa đúng lúc trượt qua ngưỡng cửa, trông săn chắc và sáng rỡ với mái tóc ướt sũng và cái khăn bông trắng vắt cổ. thở dồn dập và gần như lao vào trong phòng, chỉ sững lại khi đến giữa phòng. nhìn với cái nhìn cầu cứu, mơ hồ rồi ngất xỉu lần đầu tiên phải chỉ là trong thai kỳ của mà còn là lần đầu tiên trong đời .

      Rome thét lên hoảng sợ và lao về phía , kịp đỡ khi ngã xuống sàn. Lẩm bẩm chửi thề trong miệng, bế tay và đặt lên giường, những giọt mồ hôi lạnh toát từ người rỏ xuống thân thể rũ rượi của . thấm nước lạnh vào miếng khăn rồi lau mặt, lau tay cho và đặt nó lên trán . Hàng mi chấp chới rồi mở ra, nhìn mơ hồ. “Em bị ngất,” với giọng đầy vẻ ngạc nhiên.

      thể nhớ ra tên bác sỹ của . “Bác sỹ của em tên gì?” dữ tợn hỏi, cúi xuống phía .

      “Easterwood. Nhưng sao__”

      vồ lấy quyển danh bạ và mở trang E, rồi bắt đầu chạy ngón tay dọc xuống theo hàng chữ. “Rome,” bắt đầu kiên nhẫn, cố gắng ngồi dậy. “Em có bị làm sao đâu. Em chỉ bị ngất thôi mà.”

      đặt bàn tay lên ngực và ấn nằm xuống lại. “Đừng có ngồi dậy nữa đấy,” trầm giọng cảnh cáo, bấm mạnh số điện thoại.

      “Bà ấy ở văn phòng bây giờ đâu; chỉ nghe được máy tự động trả lời thôi.”

      “Làm ơn cho gặp bác sỹ Easterwood,” vào điện thoại, đầy vẻ quyền lực của ông phó chủ tịch hội đồng quản trị trong điệu. “Tôi là Roman Matthews, chồng của Sarah Matthews.”

      Chống lại mọi quy luật tự nhiên cũng như quy tắc làm việc trong văn phòng của bà, tiếng bác sỹ Easterwood trả lời điện thoại gần như ngay lập tức. Sarah nằm im giường và giận dữ nhìn Rome, tự hỏi, bằng cách nào đó, có thể và Derek liên lạc với nhau sau lưng hay sao mà lại chuyên quyền với đến thế. Điều đó là đáng ghét.

      ngắn gọn thông báo với bà bác sỹ việc vừa xảy ra, bác sỹ Easterwood hỏi thêm vài câu hỏi, và nhìn Sarah nghiêm khắc. “Vâng, ấy vừa làm cử động đột ngột. ấy chạy.”

      lằng nghe lâu hơn chút, và nét mặt trở nên nghiêm khắc hơn nữa. “Tôi hiểu rồi. có nguy hiểm gì xảy ra nếu ấy bị chuyển dạ sớm và đứa bé lọt vào cổ tử cung trước khi kịp can thiệp bằng phẫu thuật ạ?”

      Sarah rên to lên, bây giờ biết gặp rắc rối to. Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy cơn chuyển dạ và sinh thường, vì em bé có vẻ phải là đứa trẻ nặng cân, nhưng biết tất những điều đó chẳng có tác dụng gì với Rome. nhìn với mắt như muốn thiêu cháy .

      treo điện thoại lên giá rồi quay lại đối diện với . “Em chắc chắn gặp rất nhiều nguy hiểm vì có đứa con đầu lòng ở lứa tuổi này,” có vẻ rất kìm nén giận dữ. “Em còn có nguy cơ cao hơn vì hông em rất hẹp. Và em lại còn chạy nữa, mẹ kiếp!” mặt méo mó, và nắm chặt tay. “ muốn đứa bé này chút nào cả, và chắc chắn là muốn có bất cứ nguy hiểm gì xảy ra với em. Tại sao em với ? Em nghĩ ra sao nếu có việc gì xảy ra với em chỉ vì đứa bé mà anh__” nghẹn lời, lồng ngực lên xuống nặng nhọc khi lần nữa cố giữ bình tĩnh.

      Sarah ngồi dậy và tới với vòng tay , ôm và cố gắng xoa dịu . “Rome, thân , em ổn mà. Em đấy. Và đừng lo, vì khả năng duy nhất em phải cần phẫu thuật lấy thai là khi đứa bé quá nặng cân, và rất may là nó phải vậy.”

      lắc đầu, vòng tay xiết chặt quanh . “Em nhớ Jusstin và Shane nặng như thế nào à? Cả hai đứa bọn chúng đều nặng bốn cân! Shane chỉ thiếu có 50 gram lầ đầy bốn cân rưỡi. Cái ý nghĩ em mang đứa bé nặng như vậy là…kinh hoàng,” kết thúc.

      “Đừng nghĩ đến phiền phức trước khi nó xảy ra. Làm ơn . Em hề bị khó khăn chút nào; nôn, bị xuống máu chân, đau lưng. Em ở trong tình trạng sức khoẻ rất tốt!”

      ngửa đầu ra sau, đói khát rà soát gương mặt , nhận ra tình quan tâm hiển ràng đó, mối quan tâm dành cho mà đáng lẽ phải dành cho chính . hôn , rồi ôm đầu ngả vào ngực . “ em,” run rẩy. “Đừng để điều kỳ diệu này trượt khỏi tay lúc này.”

      “Em đâu hết,” khẳng định với . “Em phải chờ quá lâu rồi; và em để chuyện gì hay xảy ra lúc này. Hàng năm, hàng năm, hằng năm dằng dặc,” dịu dàng. “Đấy là quãng thời gian rất dài em phải chờ . Đấy là lý do tại sao em bao giờ lấy chồng, và tại sao mọi ngưòi đều nghĩ em tận tuỵ với công việc. Em quan tâm đến bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài .”

      dụi cằm vào thái dương , mắt nhắm lại.

      em quá nhiều, điều đó làm hơi hoang mang,” cuối cùng , rất lặng lẽ. “ Diane, nhưng nỗi đau mất ấy còn, vì em kéo thoát khỏi địa ngục dau khổ đó . Có vẻ như Diane chuẩn bị cho em, cho nền tảng vững chãi để đứng lên với tới em. luôn biết em vẫn ở đó, và nghĩ luôn biết có ngày , khi học được làm sao để , có em. Nếu thỉnh thoảng lỡ quên hãy nhắc , vì bao giờ muốn em quên tình cảm của . thể muốn đứa trẻ này, nhưng điều đó làm thay đổi tình cảm của với em, và muốn em luôn nhớ điều đó. Chỉ vì có điều gì đó trong vỡ vụn khi hai con chết, và nghĩ nó lành lại được. đứa trẻ khác thay thế được chúng.”

      , có ai có thể thay thế được những đứa trẻ mà thương, và vẫn chưa nhìn ra được là đứa trẻ mới này phải là thay thế, mà là con người với mọi quyền lợi của nó. Đấy là phép mầu khác mà cầu nguyện, cầu nguyện cho ngày nhìn thấy con và cảm nhận trái tim lành lại.

      Nếu ngày đó bao giờ đến điều nhận được chính là trái tim tan vỡ của bản thân .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 11
      “Đưa chìa khóa xe em cho ,” với sáng hôm saukhi chuẩn bị làm. hài lòng, lấy chùm chìa khóa trong ví đưa cho . rút túi lấy chùm chìa khóa xe đặt vào tay . “Dùng xe trong thời gian này. Nó to hơn, tiện nghi hơn, và có nhiều thiết bị bảo vệ hơn, ngoài ra nó là xe tự động. Em cần mất công sang số.”

      “Được thôi, nếu cầu.” cầm chùm chìa khóa và nhướng bên mày thanh tú nhìn . “ làm gì nếu mọi người trong công ty nhìn thấy dùng xe em?”

      “Giấu nó xuống dưới cống,” rồi toét miệng cười.

      Cái Mercedes tạo cảm giác đồ sộ quanh , và cẩn thận lái chầm chậm, chỉ sợ va quẹt vào đâu đó để bị vài vết xước bề mặt bóng loáng của nó. từng điều khiển cái ZX xíu của nhanh nhẹn luồn vào những chỗ đỗ xe hẹp nhất, phóng như tên qua những kẽ hở trong dòng xe cộ tưởng chừng như chỉ xe máy mới có thể qua được, nhưng thể làm tất cả những trò đó với xe của Rome, đấy mới là chủ ý của .

      Những ngày hè hết. Derek học lại, và thời gian có vẻ trôi rất chậm. Lúc này Sarah cảm thấy tình trạng thai nghén bắt đầu nặng nề, mặc dù vẫn cảm thấy khỏe mạnh và bác sỹ Easterwood rất hài lòng về tình trạng sức khỏe của . tăng cân nhiều, chỉ khoảng năm kg , nhưng năm kg đó mang lại ngạc nhiên rất lớn khi chúng chỉ tập trung vào chỗ duy nhất. Khi bác sỹ Easterwood có thể tăng thêm năm Kg nữa trước khi sinh, Sarah rên rỉ tin. “Cháu thể bước xuống giường được mất!’ phản đối “Bây giờ cháu phải dùng cả hai tay hai chân mới lăn ra khỏi giường được! Cháu thậm chí thể cúi xuống buộc dây giày nữa!’

      “Bác nghe các bà bầu than van về tất cả những phiền toái này nhiều lần rồi,” bác sỹ Easterwood , mảy may tỏ vẻ đồng cảm. “ giày đế bằng buộc dây, và bảo chồng cháu giúp cháu ngồi dậy.”

      Từ khi Rome trở lại ngủ trong phòng , bao giờ ở quanh để thấy những cố gắng của khi đứng dậy khỏi giường, và bây giờ luôn phải cẩn thận ngồi ghé chút ghế, vì thể đứng dậy được mà thu hút chú ý vào . Thư giãn trong bồn tắm là việc xa xỉ trong quá khứ khi mà có khả năng tự đứng dậy trong bồn tắm trơn trượt, và vòi sen là lựa chọn thích hợp nhất giai đoạn này. Cạo lông chân hay mặc quần tất mang lại rất nhiều khó khăn, rắc rối bởi những cử động vặn vẹo phức tạp. thở dài, nhìn vào điểm cao nhất cái bụng căng phồng của mình. Năm kg nữa là điều phải hỏi.

      Quên bẵng lời hứa kể với bất cứ thông tin nào về đứa bé, đêm đó rên rỉ với Rome, “ có thể tin được ? Bác sỹ Easterwood em còn tăng thêm năm cân nữa! Em thành người khổng lồ rồi! Em thể bước được nữa.”

      nhìn đánh giá, giật mình vì mệt mỏi trong giọng . mang thai được bảy tháng rồi, và Diane to như thế khi ấy được bốn tháng. Nhưng Sarah chưa bao giờ mang thai trước đây, và sửng sốt nhận ra rằng có nhiều kinh nghiệm trong việc này hơn chính bản thân . cũng biết những nỗi sợ hãi của phụ nữ và những mệt mỏi khi ngày sinh càng đến gần và vòng bụng ngày càng to ra. Điều duy nhất thể làm được là phá lên cười, mặc dù khi nhìn vòng bụng tròn bé của chỉ muốn phá lên cười sặc sụa. Đó là đứa trẻ bé , khuây khỏa nhận ra, cả người.

      Trông rất tuyệt vọng làm nhớ lại khi bị cúm và lúc đó rất chán ghét làm người ốm yếu. thể chịu được ở trong tình trạng nào ngoài tình trạng hòan hảo, có thể dễ dàng xử lý được những việc bất ngờ. cần được an ủi; cần , giống như khi cần khi bị ốm.

      kéo ngồi lòng và hôn , cẩn thận để tay chạm vào bụng ; thay vì thế, đặt tay lên đầu gối . “ nghĩ em rất đẹp,” , và đúng như vậy . rạng rỡ, tóc bóng láng, da hồng rực. hôn thêm nữa, tay tự động lần tới bầu ngực đầy đặn của .

      thở dài sung sướng, môi hé ra cho . Run rẩy bởi sụ gần gũi của mềm mại của trong lòng , ngừng hôn trong lúc mở khuy áo và tìm kiếm da thịt mềm mại ấp áp của . Hai bầu ngực tròn cao, đầy đặn để chuẩn bị cho con của , phồng căng trong lòng bàn tay . Hai núm vú cứng lên vì được vuốt ve, và luồn tay trong tóc , hôn cuồng nhiệt.

      sắp nổ tung lên rồi,” rên lên, giật môi ra.

      Bác sỹ Easterwood hề bắt Sarah phải kiêng giữ, nhưng cố lôi kéo Rome làm tình với . Đấy là quyết định của , và cảm thấy hơi xấu hổ với cách suy nghĩ đó. giữ được hình dáng thon thả bao lâu nữa; cảm thấy vụng về và đủ quyến rũ với .

      cài lại áo cho , và Sarah biết quyết định xong. chấp nhận diều này mà hề tranh cãi, trượt khỏi lòng . “Em xin lỗi vì khóc lóc như đứa trẻ,” , rồi đột nhiên nhận thức được mình vừa gì, giữa được lời hứa của mình.

      nhìn với cái nhìn mà thể hiểu nổi, cái nhìn làm lòng đông cứng. quan trọng cảm thấy thế nào, bao giờ đề cập đến vấn đề này với lần nữa. Khi em bé bắt đầu đá mạnh mẽ hơn làm mất ngủ ban đêm, chịu đựng việc đó mình trong yên lặng. cam chịu nỗi nhức nhối và những cơn đau ngày càng tăng ở những bắp cơ bị đè nặng của , mệt mỏi toàn thân; mặc dù nó có vẻ như chẳng bao giờ kết thúc, nhưng biết chỉ trong vài tuần nữa mọi việc qua.

      Vào ngày đầu tiên của tháng Mười, bác sỹ Easterwood cấm hoàn toàn được lái xe nữa, và phải nghỉ ngơi nhiều hơn. Điều này phải với Rome, vì thể nào cũng biết khi thấy đến cửa hàng làm việc nữa. Thành ra thay vì là đối tượng quản thúc của Erica, Derek và mọi khách đến mua hàng , chỉ bị quản thúc bởi Bà Melton thôi, mặc dù Marcievẫn lên thăm vài lần trong ngày. Rome bắt đầu ở nhà hầu hết các buổi tối, mặc dù biết thường phải tham gia ít nhất vài chuyến công tác . Max nhận việc đó thay , là tất cả những gì khi hỏi .

      Sarah phát ra là quá thờ ơ để nhớ đến cửa hàng. đọc rất nhiều và thử quyết định đặt tên cho con, nhưng thể tập trung vào cái gì. ngủ rất nhiều vào buổi chiều, vì có vẻ lúc đó em bé cũng ngủ. Còn ban đêm, nó nhảy lộn tùng phèo như tập Aerobic.

      Suốt nhiều đêm, nằm thức chong chong với chỉ mình em bé sắp ra đời của làm bạn đồng hành, Sarah đau khổ dằn vặt mình, cố nghĩ lại xem có phải quyết định đúng hay . Nhưng chỉ riêng ý nghĩ sinh đứa bé này cũng thể chịu nổi; nó là con của Rome; được tượng hình trong hành động đương, và ngay cả khi nó chưa được sinh ra, sâu nặng mà chính cũng phải ngạc nhiên, mà vì lý do nào đó mong chờ có tình cảm sở hữu đến có thể sờ thấy được như thế này. Đứa trẻ cũng là con của nữa, phần cơ thể . Hiểu theo cách đơn giản, cảm thấy tràn đầy lòng thương với đứa trẻ để bù lại vì Rome từ chối nó.

      Nhưng quyết định mà làm, thậm chí khi đó là quyết định duy nhất có thể có, có thể làm hại cuộc đời đứa trẻ. biết ác cảm của Rome với nó phải sớm chiều mà vứt bỏ được, rằng nó được hình thành từ ngày đen tối nhất trong cuộc đời . vẫn còn cảm nhận được nỗi thống khổ của , nỗi tuyệt vọng của , và cho đến bây giờ vẫn khóc cho mỗi khi nhớ lại cái nhìn trống rỗng trong mắt . vào chân tường, gây áp lực bắt phải lựa chọn giữa việc chấp nhận hữu của đứa trẻ mà muốn, hay việc mất tình ấm áp của vợ , tình mà đối với hãy còn mới mẻ và mong manh. bao giờ dám hy vọng tìm thấy tình lần nữa, sau tấn thảm kịch dẫn dắt cuộc đời đến nơi hoang lạnh; vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ khi lại được. Nhưng khi đối diện với lựa chọn, chọn Sarah, dù cho cái gía phải trả là nỗi đau tinh thần rất lớn của bản thân .

      Cho đứa trẻ làm con nuôi là khả năng nảy ra trong tâm trí Sarah, chỉ để làm thêm dằn vặt vì chối từ của . Chẳng phải dễ dàng để có giải pháp đúng; dù cho quyết định ra sao, người trong bọn họ vẫn phải đau lòng. Nếu từ bỏ con , mất mát đó ám ảnh cho đến hết đời. Nếu tình của Rome dành cho cuối cùng cũng chết dưới áp lực của gánh nặng mà thể mang theo, liệu có dằn vặt rồi quay sang ghét bỏ con của ?

      Suốt từ khi quyết định giữ lại đứa bé, để mình nghĩ về tất cả những vấn đề này. giải quyết chúng khi ngày đó tới, đặt kế hoạch cho tương lai, bỏ qua những vấn đề mà biết vẫn chờ đợi , vì đơn giản là thể xử lý chúng. Tất cả những gì có thể làm là sống trong tại, để toàn bộ tâm trí và cơ thể tập trung vào mầm sống lớn dần trong . giữ mình bận rộn ở cửa hàng, phát điên vì ra vào ngơi nghỉ của quá nhiều người. Nhưng bây giờ những ngày dài của trôi qua với mình , chẳng có việc gì làm ngoài suy nghĩ, và rất sợ.

      Nếu mất Rome bây giờ, phải làm gì? chạm được tay vào điều huyền diệu khi lấy , và có được nó. Để rời khỏi bây giờ làm tan nát. Thế là mạo hiểm hủy hoại cuộc hôn nhân của , và làm cách chủ tâm. xa lánh với , và còn ngày càng xa hơn nữa. rất ân cần, rất quan tâm đến cuộc sống và sức khỏe của , nhưng đứa trẻ ngăn chặn bất cứ gần gũi nào của với , và bắt đầu sợ rằng rồi đây họ chỉ đơn thuần đối xử lịch với nhau như những người xa lạ.

      Rome mà biết là người nôn nóng, năng nổ; làm những việc để cuốn mọi người hoạt động theo. vượt qua nỗi kinh hoàng to lớn mà rất nhiều người đàn ông khác phải chịu thua, mãi mãi hồi phục lại được. Rome mà biết phải là người đàn ông lịch , cẩn trọng, biết kiềm chế, luôn làm về đúng giờ, hỏi có khỏe , và lờ tịt suốt phần còn lại của buổi tối. Nếu việc xa lánh là kết quả của thờ ơ, và còn đụng chạm gì tới nữa dù cho bị cản trở bởi tình trạng thai nghén nặng nề? Hay đơn giản là cư xử cách có học thức và để mang họ cho đến khi đứa trẻ ra đời?

      Sarah biết ơn vì khóa luyện tập để đẻ thường đầu tiên mà và Marcie tham gia vào đúng buổi tối Rome phải công tác qua đêm, nên phải giải thích với đâu. Sarah hoãn lại nhiều khóa tập, hy vọng Rome quyết định cùng tham gia với , nhưng cuối cùng, thời gian cho đến lúc sinh chẳng còn nhiều nên phải quyết định sớm. Nếu tham gia những khóa tập sớm, đứa trẻ có thể ra bất cứ lúc nào. cảm thấy xấu hổ và vụng về vì tham dự khóa học quá gần ngày sinh, và nhận thức ràng vắng mặt của Rome. Marcie là người bạn rất gần gũi, nhưng mọi người phụ nữ cùng tập với đều được chồng cùng, và Sarah phải chặn đứng những cái nhìn thọc mạch của họ.

      Khóa tập làm cảm thấy tốt hơn ở khía cạnh: gần ngày sinh, nhưng có rất nhiều phụ nữ mang những cái bụng bầu to đến nỗi cái bụng trông như quả dưa của nhìn dễ thương hơn nhiều. trìu mến vỗ về nhè em bé trong bụng, nghĩ thích hai mẹ con đúng như thế này.

      Rome về nhà sớm chiều hôm sau; vào phòng sinh hoạt chung nơi ngồi gác chân lên bàn trà trong lúc chăm chỉ chơi trò đố chữ trong quyển sách. Đặt cặp tài liệu xuống bằng những cử động đầy kiềm chế, , “ gọi em đêm qua, nhưng em ở nhà. Em ở đâu vậy hả?”

      Ngạc nhiên, Sarah nhìn lên ; rồi ánh mắt trượt ra xa. mong đừng quá xa cách, nhưng có điều mà quên là có thể làm người nào đó bối rối ra sao khi nhìn xoi mói bằng đôi mắt tối sầm thế này. Bây giờ chẳng còn chút xa cách nào; giận dữ.

      cởi khuy áo khoác và nâng vai cởi nó ra, ném tung nó lên lưng ghế sofa. Ngồi xuống đối diện với , cào những ngón tay qua mái tóc đen rối tung vì gió. “ chờ đây,” nhàng.

      Sarah đóng cuốn sách đố chữ lại đặt sang bên cạnh. “Em xin lỗi trước với , nhưng em biết phải với thế nào,” nhận lỗi. “Marcie đưa em đến lớp luyện tập để chuẩn bị cho ca sinh thường mà bệnh viện tổ chức, ấy tập kèm cùng em. Đêm hôm qua là buổi đầu tiên.”

      Miệng mím lại, và lần nữa lại bắt gặp cái gì đó lấp loé sâu trong mắt , cùng ánh mắt khó hiểu nhìn thấy vài lần trước. “ nghĩ may mắn vì em đề nghị Max cùng,” .

      “Rome!” hơi bị sốc và tổn thương, nhìn chằm chằm vào mắt .

      Bàn tay làm cử chỉ đột ngột . “Xin lỗi. có ý muốn thế. Chết tiệt!”

      chửi thề khe khẽ, trượt bàn tay xuống gáy và xoa bóp những cơ bắp căng cứng ở đó. “ rất vui khi mọi việc qua .”

      “Chỉ còn vài tuần nữa thôi,” thầm, nhìn với ánh mắt đầy uẩn ức. “Rồi sau đó sao?”

      hít sâu, lồng ngực khỏe mạnh của làm căng làn vải áo. Những nét nhăn khắc nghiệt hằn mặt , đóng khung quanh miệng . “Rồi có lại vợ ,” thẳng thừng.

      “Em biết đây là việc khó khăn cho anh__”

      , em biết. Em hề có ý tưởng gì về việc đó hết.” cao giọng. “Em đơn giản hóa mọi việc khi gửi cho cái tối hậu thư đó: chịu đựng hay bị đuổi . Em muốn đứa bé này nhiều hơn em muốn . suy nghĩ về nó, nhiều hơn những gì từng phải suy nghĩ trong cả đời , và gần như quyết định bỏ , nhưng cuối cùng quyết định rằng chấp nhận những gì có thể có. Có thể ở vị trí thứ hai đối với em bây giờ, nhưng tình trạng này kéo dài. Khi đứa bé còn đứng ngáng giữa đường, khi có thể chạm vào em nữa, em trở lại là vợ , lại ở vị trí thứ nhất trong lòng em và mãi mãi như vậy. Nếu em thể chấp nhận cuộc sống như thế, hãy luôn với ngay bây giờ .”

      ngồi sững, mặt nhợt nhạt, nhưng ánh mắt nhìn kiên quyết. “Làm vợ của là tất cả những gì em muốn.’

      muốn có đứa trẻ ngăn giữa chúng ta. Em quan tâm chăm sóc nó, được thôi, nhưng khi về nhà ban đêm, thời gian của em chỉ dành cho . muốn chú ý của em, tất cả, có việc em chạy lao tới mỗi lần nó khóc lóc đâu đấy.”

      “Ngay cả khi nó ốm, hay bị đau à?” có tự hiểu những lời này ? có thực mong bỏ rơi con ?

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      11.2

      cau mày, như chợt nhận thức được mình vừa đòi hỏi điều gì. “, tất nhiên là ,” Rùng mình, nhìn . “ biết có thể thế. muốn em, chỉ mình em thôi, như trước đây từng như thế. muốn ai khác xen vào.”

      “Chúng ta thu xếp,” nhàng, chỉ muốn vòng tay ôm và lần nữa khẳng định với tình của , nhưng biết chùn lại ghê sợ vì áp lực của bụng ép vào . Nhưng phần những suy nghĩ của ánh mắt , vì quỳ xuống và dựa vào . Lần đầu tiên trong nhiều tuần hôn , phải cái đụng chạm ngắn ngủi của môi má hay trán , mà cái hôn sâu, đầy cảm xúc. e thẹn đón nhận, quá lo âu để đáp trả, nhưng ôm cằm trong tay và hôn lần nữa, đòi hỏi và đón nhận những đam mê mà biết có thể trao.

      “Còn bao lâu nữa?” thầm, ngẩng đầu lên.

      “Khoảng ba tuần nữa em sinh, và…sáu tuần sau đó.’

      thở dài. “Đây là chín tuần dài nhất trong đời .”

      chuyến công tác bất ngờ mang tuần sau đó. cắt bớt những chuyến công tác, và đẩy Max làm người thay thế , nhưng lần này Max ở Bờ Tây khi tình huống bất ngờ xảy ra ở Los Angeles. Giống như vị tướng điều quân, Anson Edswards cử ngay Rome xuống California.

      Khi với , Rome nhìn thấy vẻ thất vọng mặt . “Chuyến này dài đâu.” cố an ủi . “Ba ngày là nhiều nhất. Trong vòng hai tuần nữa, đứa bé chưa ra đời đâu. Vả lại, gọi em hàng đêm mà.”

      “Em lo về em bé,” lòng. “Em nhớ !”

      lâu đâu. bắt tất cả mọi người cùng lao vào giải quyết cái đống hổ lốn này,” thô bạo, rồi làm choáng váng bằng cách kéo vô vào trong lòng, lần đầu tiên làm việc này trong nhiều tháng. Lờ cái bụng cồng kềnh của , hôn với niềm đam mê càng lúc càng mãnh liệt, bàn tay lân la tới bầu ngực đầy đặn căng phồng của . “ biết,” đầy ngạc nhiên, ngẳng đấu lên nhìn chăm chú vào da thịt căng mọng tràn đầy trong bàn tay . “Em to nhiều hơn nghĩ đấy.’

      màu hồng ấm áp hai má Sarah khi áp mặt vào má . cười phá lên và hôn nữa, vẫn mơn trớn . “ về trước khi em nhận ra nhớ đấy,” hứa.

      Tối muộn hôm đó, cơn đau ở phía dưới lưng làm Sarah tỉnh giấc, và thức lúc, nhưng cơn đau mất dần và thở dài khuây khỏa. Đứa bé vẫn nằm trong bụng , chỉ cựa quậy chút, và ngủ rất say. muốn đứa bé ra đời khi Rome ở xa; mặc dù ở trong phòng sinh cùng , hay cầm tay chia xẻ với lúc chuyển dạ, vẫn muốn được biết ở gần trong tầm tay . Khi đến lúc chuyển dạ, khi bắt đầu cáu kỉnh vì những cơn đau đẻ; cần có để bám vào như đứa trẻ bị hoảng sợ nếu họ thông cảm với nhau hơn, nếu những việc qua đặt rào cản giữa họ.

      Sáng hôm sau, cơn đau lại bắt đầu và dai dẳng ở phần bụng dưới. Nó quá đau, chỉ nhức nhối chút, cảm giác nằng nặng phía dưới, nhưng biết. báo với Marcie, rồi gọi bác sỹ Easterwood, bà bắt phải nhập viện ngay lập tức, hơn là chờ đến khi có những cơn co tử cung liên tục. Cú điện tiếp theo của Sarah là gọi tới khách sạn của Rome ở Los Angeles; ở trong phòng, nhưng cũng mong ở đó thời gian này trong ngày. để lại tin nhắn bắt đầu chuyển dạ và với tên bệnh viện mà tới. Khi treo máy giọt nước mắt lăn xuống má . quá muốn có Rome ở đó cùng ! Nhưng gạt nó ngay và đặt tay lên bụng . “Chúng ta lên đường thôi con ạ.” với con mình.

      Marcie lên nhà và xách đồ xuống giúp , Bà Melton ôm Sarah; rồi họ đến bệnh viện. Sarah nhập viện và được khám sơ. ở những giai đoạn đầu của cơn chuyển dạ, và mọi thứ có vẻ bình thường. Tất cả những gì phải làm là chờ đợi.

      Rome ngồi trong văn phòng trưng dụng của người quản lý chi nhánh ở Bờ Tây, dãy các biểu đồ và bảng thống kê đặt trước mặt , nhưng thể quan tâm đến những công việc giấy tờ lúc này. trầm ngâm gõ cây bút lên cuốn sổ, mong muốn lúc này được ở nhà với Sarah hơn là ngồi kiên nhẫn sắp xếp cái đám hổ lốn này mà ngay từ đầu nhìn thấy trước là có hiệu qủa gì vì thể tập trung đầu óc vào công việc.

      Sarah. Thời gian qua diện trong tâm trí nhiều hơn bao giờ hết, mà mất đâu có ít thời gian để nghĩ về trong suốt những năm qua. quá kiên quyết phải có đứa trẻ này, và thúc cho cú với cái gót chân ương ngạnh được che giấu bởi cái vẻ bề ngoài mỏng manh thanh lịch của . , hiểu vì sao chưa bao giờ nghĩ Sarah là kiểu người có nhiều tình cảm mẫu tử đến như vậy , mặc dù Justin và Shane hết sức quý “dì” Sarah.

      cau mày khi nghĩ đến tên chúng, hình ảnh của chúng lơ lửng trước mắt , đứng giữa và những trang giấy trải rộng bàn. Những cậu bé om sòm, vui vẻ, với đôi mắt xanh lơ và mái tóc nâu của Diane. nhớ chúng làm sao! chúng làm sao, nhớ hết từng giai đoạn phát triển của chúng từ giây phút biết Diane có thai. Mỗi lần mang thai bụng Diane đều rất to, thể lăn ra khỏi giường hay thậm chí thể tự đứng dậy khi ngồi ở ghế nếu giúp. Khi thai ở giai đoạn phát triển lớn hơn, rất nhiều đêm phải trở dậy để vào phòng tắm hầu như mỗi giờ lần, còn phải làm nhiệm vụ canh cho , luôn luôn sẵn sàng chìa tay giúp . xoa bóp lưng cho , buộc dây giầy cho , nắm tay giữa những cơn đau, và khuyến khích và an ủi khi vượt cạn.

      chẳng làm việc nào trong số đó cho Sarah.

      cứng người lại vì ý nghĩ chợt đến. Bụng được to như Diane hồi trước, tất nhiên, nhưng nhìn thấy cẩn thận nhích ra mép ghế để có thể tự đứng dậy, và giúp . bỏ mặc mình trong giường để tự mình đương đầu với cái lưng đau và ra vào phòng tắm mình lúc nửa đêm. chẳng bao giờ đòi giúp đỡ việc gì, và nhận thức được với sợ hãi làm ngừng thở, cầu làm rằng thể dựa vào trợ giúp của . cần giúp đỡ, hàng ngày, nhưng bao giờ đòi hỏi . mình chịu đựng gánh nặng của việc mang thai, với nhận thức ràng trong ánh mắt rằng muốn con của .

      Mồ hôi tươm thành giọt trán , quan trọng cảm nhận ra sao về đứa bé, cần phải ở đó cùng Sarah, giúp đỡ vượt qua những tháng khó khăn mệt mỏi đó. cách khách quan, có thể hiểu tại sao quyết định có đứa bé này: Vì nên cũng cả con của . Sarah gào khóc, cầu bất cứ thứ gì của ; đơn giản chỉ chờ đợi, và , chưa bao giờ từ bỏ tình đó. phải có sức mạnh vô vùng đằng sau cái vẻ dịu dàng đó mới có khả năng chờ trong nhiều năm, mà vẫn là người bạn tốt, bạn thân nhất của Diane. các con trai và lặng lẽ nâng đỡ tinh thần khi đứng bên phần mộ của chìm đắm trong suy nghĩ chẳng còn lý do nào để tiếp tục sống nữa.

      rất khoan dung, nhưng khoan dung ngọt ngào nhất chính là tình vô bờ bến trao , mọi người quanh như được tắm trong ánh sáng dịu dàng của nó, mà chính là trung tâm của ánh sáng đó. Làm sao có thể coi thường giá trị của nó?

      cần nghĩ ngợi nhiều, tuân theo cơn bốc đồng thể định nghĩa được, nhấc điện thoại lên gọi cho . Bà Melton trả lời điện thoại và chỉ giây lát sau đánh rơi điện thoại xuống giá đỡ, mặt tái nhợt.

      mở cánh cửa và quát vào thư ký ngồi bên bàn phía ngoài. “Mua vé cho tôi về Dallas, ngay bây giờ. Tôi quan tâm hãng nào, chuyến đầu tiên là được. Vợ tôi chuyển dạ.”

      Cuống quýt vì điệu khẩn trương trong giọng ưu tiên cho mọi phụ nữ đến kỳ sinh nở, thư ký lao đến điện thoại và chỉ trong giây lát cầu có ngay chỗ cho Ông Matthews.

      Rome xếp chồng báo cáo vào cặp và đóng lại. cần phải ở đó, chết tiệt! sinh sớm hai tuần; biết có chuyện gì ?

      Bác sỹ Easterwood cảnh cáo về khả năng có nhiều biến chứng. biết, cách riêng tư, tử cung của Sarah rất hẹp; làm sao mà biết khi thường xuyên ôm hông trong hai bàn tay khi làm tình với , tự lấy làm lạ tại sao có thế mảnh dẻ và thanh nhã đến vậy? Đứa trẻ lớn nhưng nó vẫn quá lớn với sao? Nếu có điều gì xảy ra với cô___

      thể nghĩ tiếp được nữa.

      bao giờ biết thư ký gọi đến đâu, rung sợi dây nào, hay ai là người phải nhờ đến, nhưng ai đó bị xóa tên chuyến bay cất cánh Dallas trong vòng giờ nữa, và có mặt chuyến bay đó. còn thời gian để quay về khách sạn lấy hành lý. đưa cho thư ký vài lời hướng dẫn ngắn gọn những việc cần làm, và nhờ gửi valy cho . “cảm ơn” rồi ngay.

      Mặc cho Anson Edwards và Spencer-Nyle chờ. Sarah quan trọng hơn.

      Bốn tiếng rưỡi sau, sau thời gian chờ vô tận để lên chuyến bay chuyển tiếp ở Los Angeles, chuyến bay chậm quá thể, trận chiến giao thông từ sân bay về bệnh viện mà Bà Melton cho biết Sarah tới, sải chân tới phòng y tá khoa sản.

      Sarah ngủ gà gật trong lúc Marcire yên lặng đọc tờ tạp chí. Cả Sarah và đứa trẻ đều được theo dõi sát sao, nhưng thời gian kéo dài lê thê nhưng vẫn chưa có gì xảy ra, mặc dù khoảng cách giữa những cơn đau càng lúc càng ngắn lại. Họ ở trong phòng chờ sinh được dành riêng cho Sarah; cái TV gắn chặt vào tường, họ xem hết chương trình thời , rồi chương trình phim hài. nghĩ Rome gọi trước lúc đó, nhưng có lẽ vẫn tiếp tục giải quyết mắc mớ ở văn phòng. Cuối cùng, còn phải tính thêm hai tiếng chênh lệch múi giờ.

      bước vào phòng và Marcie nhìn lên, tròn mắt ngạc nhiên. đứng hẳn dậy. “ từ đâu đến đây vậy?”

      “Los Angeles,” đáp lại, cái miệng rắn rỏi của thoáng vẻ giễu cợt thích thú. “Tôi bắt chuyến bay đầu tiên khi nghe Bà Melton bảo Sarah vào bệnh viện chờ sinhh.”

      Mắt Sarah khẽ mở, và nhìn uể oải; rồi ngay lập tức tỉnh hẳn. “Rome! ở đây rồi cơ à!”

      đây,” nhàng, cầm lấy tay .

      “Em gọi ở khách sạn và để lại tin nhắn cho .”

      biết; bà Melton bảo . cũng vừa chuyện với Bác sỹ Easterwood. rất sợ, lo có chuyện gì hay vì em bị sinh sớm hai tuần, nhưng bà ấy mọi chuyện đều ổn.”

      “Em vẫn chưa thực chuyển dạ, mới chỉ có dấu hiệu báo trước thôi, nhưng bà ấy muốn em ở đây để có thể theo dõi em thường xuyên.”

      là đẹp. nghĩ. Mái tóc trắng-vàng của vén ra sau tai và tết lại thành bím tóc dài. Mắt sáng và trong, màu xanh lục như dòng sông Nile, và má ửng hồng. mặc cái áo ngủ đơn giản vẫn thường mặc nhà, và nhìn như mới chỉ mười bốn tuổi, chắc chắn đủ tuổi để có đứa bé trong cái bụng phồng lên của . hôn dịu dàng.

      “Có ở đây rồi, tôi xuống quán bar ở dưới tìm thứ gì ăn nhé.” Marcie vui vẻ, ràng có ý định để cho họ chút thời gian riêng tư và muốn bị bối rối vì phải chứng kiến.

      Nhưng khi họ còn lại mình, cả hai đều cảm thấy khó . cầm tay , mong muốn tất cả mọi việc xong và phải đối mặt với những cơn đau trước khi sinh và bản thân việc sinh nở. muốn phải chịu bất cứ đau đớn nào, thậm chí cả cơn đau tự nhiên khi đón đứa bé ra đời.

      Cuối cùng, thở hơi dài. “ vào phòng sinh với em , nhưng chờ ở ngoài.”

      “Tất cả những gì em cần là biết có mặt ở đây.” , và là như vậy.

      Con được sinh ra mười hai tiếng sau đó mà gặp khó khăn nhiều. “ Ôi, bé đúng là nàng công chúa tí xíu,” Bác sỹ Easterwood thầm khi bà đặt đứa bé vào tay Sarah. “Nhìn cái mái tóc đen nhánh này !”

      bé trông rất giống Rome,” Marcie thẳng thừng, chỉ có đôi mắt nhòe lệ tươi cười lộ ra phía khẩu trang phấu thuật mà đeo. “Mình thề, mắt bé thậm chí cũng đen nữa.”

      Sarah kiểm tra khắp người con xíu của , bé lúc này còn la hét vẻ đầy bất bình nữa và nằm im như là mệt mỏi vì phải chịu cơn thử thách, bây giờ sẵn sàng ngủ. Con của Rome. thể nào tin được. biết vì sao, nhưng vẫn nghĩ sinh cậu nhóc. Đôi mắt nhòe lệ khi chạm vào những lọn tóc đen ẩm ướt bằng những ngón tay run rẩy. bé là thứ quý báu nhất mà từng có.

      Vài tiếng sau thức dậy thấy Rome ngồi lặng lẽ cạnh giường ; quá buồn ngủ khi được chuyển về giường, chỉ còn khả năng mỉm cười với chút trước khi chìm vào giấc ngủ. năng gì, yên lặng nhìn đọc báo. phải rất mệt; thức suốt đêm, hai mắt thâm quầng. cũng cần phải cạo râu, nhưng trông vẫn rất tuyệt. Với niềm tự hào của người mới được làm mẹ, muốn hỏi nhìn thấy em bé chưa, nhưng biết nhìn. Với xuất của ở bệnh viện, cho nhiều hơn mong đợi.

      “Chào ,” dịu dàng.

      ngước lên, cơ thể chùng lại như niềm khuây khoả lan toả trong . Vì lý do nào đó, cho đến khi chuyện được với , hãy còn quá lo lắng để tin được rằng khỏe. cầm tay đưa lên môi mình, âu yếm hôn lòng bàn tay mềm mại của . “Chào em. Em thấy thế nào rồi?”

      tự xem xét lại tình trạng cơ thể mình, cử động cẩn thận. “ tồi lắm. Tốt hơn em nghĩ. thấy thế nào?”

      “Chết mòn từ đầu đến đuôi,” , làm bật cười.

      “Sao về nhà và chợp mắt chút? Em chuồn đâu mất đâu.”

      “Hừ, tốt hơn là em đừng làm vậy.” để thuyết phục mình về nhà , vì cần phải làm giấc nếu bị ngã sấp mặt xuống sàn mất.

      Khi đứa trẻ được y tá mang đến, Sarah bật khóc khi cái miệng hồng hồng tự động ngậm vào núm vú . Con của chính ! ba mươi tư tuổi rồi và từ bỏ ý nghĩ được làm mẹ từ rất lâu, nhưng bây giờ có được sống kỳ diệu bé này trong vòng tay . vuốt ve làn tóc tơ cái đầu tròn xoe của con, rồi xăm xoi những ngón tay thể tưởng, rồi hai tai như những con sò mỏng manh. Sao mà bé giống Rome đến thế! Thậm chí làn da bé cũng ánh màu nâu nâu, mang dấu vết của làn da sẫm mầu của bố bé, và cả lông mày cũng giống đôi lông mày rậm ngang của Rome.

      Em bé mở mắt nhìn quanh mơ hồ, rồi lại nhắm mắt lại, có vẻ tạm bằng lòng với mọi thứ trong thế giới xung quanh bé. Marcie đúng; bé có đôi mắt của Rome.

      đặt tên con là Melissa Kay, nhưng khi bé được đưa về nhà ba hôm sau, tên của bé được âu yếm rút ngắn thành Missy (Tiểu thư ). Rome dành rất nhiều thời gian cho Sarah ở bệnh viện, nhưng luôn ra ngoài khi đến giờ đứa bé được mang đến cho , và còn biết nhiều hơn, chưa từng nhìn mặt bé. mang xe đón về nhà khi được ra viện__cô cũng nghĩ làm thế__và hiểu được rằng đòi hỏi ở quá nhiều nếu muốn làm quen với con theo cách này. phải tự quyết định nếu muốn biết con của chính . Marcie lái xe đưa họ về nhà, và họ cùng đặt em bé vào cái cũi lần đầu tiên, cả hai người cùng cúi xuống vui vẻ ngắm nhìn cách bé ngọ nguậy cho tới khi cảm thấy thoải mái.

      Missy rất xinh; Sarah biết rằng, nếu có cơ hội, có khả năng tạo nên điều kỳ diệu lần thứ hai.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 12
      Rome đưa Sarah về giường và ôm áp vào lần đầu tiên sau nhiều tháng, vòng tay âu yếm. hôn hết lần này đến lần khác, cứ như thể có đủ giường lần nữa. cẩn thận ôm quá chặt, nhưng cảm thấy nỗi cần thiết đến tuyệt vọng phải ôm . Sarah cong người áp vào , mong rằng sáu tuần phía trước kết thúc thay vì mới chỉ bắt đầu. Hai tay tìm kiếm thân thể cơ bắp, cứng cáp của , tha thẩn nhàng người trong lúc tự làm quen lại với những phần khác nhau da thịt . “Em .” vùi mặt vào cổ .

      em. bao giờ nữa,” sâu lắng. “ bao giờ để em ngủ xa lần nào nữa.”

      Sarah thoả mãn chìm vào giấc ngủ nhưng bật dậy ngay khi vừa nghe tiếng khóc khe khẽ đầu tiên của Missy báo hiệu bị đói. rón rén trượt khỏi giường và nhón gót yên lặng vào phòng trẻ con , vỗ về ôm ấp con để cho bé yên tâm rằng bé an toàn, bị đói. thay bỉm cho bé, rồi ngồi xuống ghế đu ngâm nga hát nho trong khi cho Missy bú, nhàng đung đưa từ trước ra sau. Missy phải là nàng ồn ào, và bé chìm vào giấc ngủ ngay khi bụng no. Âu yếm, Sarah đặt bé trong nôi, rồi quay trở lại giường , rúc vào cái lưng nóng ấm của Rome.

      nhúc nhích, nhưng mắt mở to nhìn chằm chằm vào mảng tường trước mặt, trống rỗng.

      Trước đây Sarah phải làm việc rất vất vả, nhưng chưa bao giờ phải làm việc vất vả dưới áp lực nặng nề như những tuần sau đó. Nếu Missy phải là đứa bé ngoan, có lẽ thể chịu đựng được. Cả ngày, khi Rome rời nhà làm, Sarah dành hầu hết thời gian cho con , càng nhiều càng tốt, chơi với bé, làm tất cả những việc cần thiết cho bé. Bà Melton thanh toán cả đống quần áo và lau dọn nhà cửa để Sarah tự do làm các phận khác. cố cho Misy bú bình thêm để đầy đủ dinh dưỡng hơn, nhưng sữa ngoài làm bé bị sặc, và bác sĩ nhi khoa khuyên Sarah cho em bé bú sữa mẹ đến khi bé lớn thêm chút ; rồi hãy thử cho bé bú bình lần nữa. Thế có nghĩa là thể để Missy mình lâu khi bé vẫn còn đòi bú mẹ.

      tắm cho Missy và cho bé lên giường ngủ trước khi Rome làm về và đặt chéo ngón tay lên miệng ra ý dặn bé đừng thức dậy cho tới giờ ăn thường lệ của bé. Cửa phòng em bé luôn đóng khi Rome ở nhà, và bao giờ liếc về phía đó, bao giờ hỏi thăm về em bé. với mọi việc xảy ra như thế nào, nhưng chỉ đến khi phải đương đầu với thực mới nhận ra cuộc sống khó khăn đến đâu. rất tự hào về Missy, muốn đưa bé đến với , trao cho , và với , “Nhìn xem em mang cho ai này.” Làm sao mà lại bị con bỏ bùa giống cơ chứ? Nhưng luôn tự nhắc nhở mình rằng bước tiếp theo là của , rằng thể ép .

      Những ngưòi khác kín đáo như vậy. buổi tối Max đến cùng ăn với họ và khăng khăng đòi vào xem em bé. Sarah ném cái nhìn cầu cứu về phía khuôn mặt cứng nhắc của Rome, rồi đứng lên đưa Max vào phòng em bé. Marcie và Derek thành những người khách thường xuyên, và họ chẳng chút ngại ngùng cứ bàn tán về em bé trước mặt Rome. Vì thể bịt tai nghe, nên từ những mẩu chuyện của Marcie làm biết con xinh đẹp ra sao. biết bé lớn rất nhanh và bắt đầu nhận biết được người quen.

      ánh nhìn ám ảnh hiển mắt . cố nghĩ về căn phòng dành cho em bé hay diện của nó trong nhà, nhưng tò mò khốn khổ luôn túm lấy mỗi lần Sarah thức dậy giữa đêm để tới đó. Thỉnh thoảng cũng nghĩ hay là đứng ở hành lang liếc qua chút, nhưng chỉ nghĩ đến thế thôi cũng làm những giọt mồ hôi lạnh toát tuôn đầy trán . đứa trẻ…, thể chấp nhận được đứa trẻ khác. phải là Justin hay Shane, thể thay thế những thằng con trai . thể chọn mạo hiểm.

      Ý nghĩ có về là xa ạ với . chỉ biết những trò chơi mạnh mẽ của những cậu con trai. thường xuyên nghĩ đến các con trai , khi lễ Giáng sinh gần kề, lại Giáng sinh nữa có chúng. Đây là Giáng sinh thứ hai của với Sarah, và nhận ra nỗi đau vơi nhiều vì . Nó vẫn ở đó, và luôn ở đó, cảm giác ám ảnh của mất mát, nhưng bây giờ nó có thể chịu đựng được. có thể nghĩ về Justin và Shane, và nhớ những giờ phút hạnh phúc, những trò vui nhộn mà chúng làm. Diane xa rồi; tình của với vẫn còn , nhưng nó giống ký ức về tình nhiều hơn. Sarah là tại của , và bị sửng sốt lần nữa bởi đam mê mãnh liệt cảm thấy với làm lu mờ mối quan hệ mà có với Diane, vì tình của ngày càng lớn dưới ánh sáng dịu dàng của Sarah.

      đêm giữa tuần thứ hai của tháng Mười hai, Sarah nằm trong vòng tay như thường lệ, đầu tìm thấy chỗ quen thuộc vai . “Em trở lại cửa hàng ngày mai,” tình cờ , giọng mềm mại trong bóng tối.

      Giật mình, thò tay ra bật đèn, rồi nằm nghiêng dựa khuỷu tay và lù lù chồm qua người , hai hàng lông mày nhíu lại. “Bác sỹ Easterwood cho phép em rồi à?” hỏi sắc bén.

      “Vâng. Em kiểm tra lại hôm nay. Bà ấy em hoàn toàn khỏe mạnh.” tặng cho nụ cười chậm rãi, quyến rũ.

      là lôi cuốn khi thấy ham muốn làm thay đổi nét mặt , làm nó cứng cỏi hơn và hăng hái hơn. “Vậy à, thế tại sao em lại mặc áo ngủ lên giường?”

      “Để có thể cởi nó ra.”

      làm thế. rất cẩn trọng với , chậm rãi dìu vào trạng thái sẵn sàng trước khi xoay người nằm và thả lỏng mình trong cơ thể . Sarah thở gấp, nhưng bị đau. quá lâu rồi! bám chặt vào , quằn quại vì cơn khoái cảm hầu như thể chịu đựng được. Hai tay ở khắp nơi hình dáng đầy đặn mới mẻ của cơ thể , khám phá và say mê bầu ngực căng phồng của , vuốt ve đầy gợi tình. mất hết ý niệm về thực tại, bị cuốn bởi niềm khoái cảm tới thế giới khác của ý thức, nơi chỉ có duy nhất tồn tại.

      ***

      Được quấn ấm áp chống lại thời tiết giá lạnh, Missy được mang đến cửa hàng sáng hôm sau, và Sarah phải chống lại ý muốn bế mãi rời con mình. cẩn thận bế bé quá nhiều, và khi họ cùng về nhà sớm, nhưng cuộc du hành làm cả hai đều mệt nhoài. đặt Missy xuống để bé ngủ thêm, rồi ngái ngủ trườn vào giường . chỉ chợp mắt lát, tự nhủ.

      Tiếng khóc cáu kỉnh của Missy đánh thức đậy; ánh nhập nhoạng xâm chiếm căn phòng làm biết ngủ nhiều hơn dự dịnh và Rome săp làm về. Missy đói lắm rồi, và còn nhiều việc phải làm, nhưng Missy thể chờ được. Sarah ngồi xuống chiếc ghế đu và đặt bé lên ngực cho bé bú.

      nghe tiếng Rome vào nhà, nhưng đột nhiên nhận ra diện của , và nhìn cánh cửa lo âu. cảm thấy yếu ớt khi nhìn thấy đứng ngay cạnh cửa, bước vào trong, nhưng mắt dừng lại bất động và đứa bé tay . thể nhìn thấy gì ngoài đỉnh đầu của Missy và bàn tay ôm ấp bên bầu vú căng sữa của Sarah, nhưng cơn co giật làm mặt rúm lại đau đớn. lời, quay người và bước .

      Sarah nhìn chằm chằm vào em bé, run rẩy. làm xáo trộn thời gian biểu của mình rồi, nhận ra. cần phải tắm cho bé trước khi cho bú, vì bây giờ Missy buồn ngủ, và vui vẻ gì khi bị đánh thức dậy để tắm. phải làm gì nếu Missy quyết định lên cơn khóc hờn? bé càng lớn càng thể các nét giống với tính cách nóng nảy của bố, cũng như quả quyết hài hước để có mọi thứ đúng theo cách bé muốn, nếu như đứa trẻ ở lứa này có thể rằng nó cũng nhận thức được. Như nó chỉ muốn bế theo chỉ cách nào đó, và nếu những điều nho như vậy được làm đúng hài lòng, gây phiền phức gì. Bé quấy khóc ngừng cho đến khi mọi viêc theo ý bé. Để giữ yên lặng, Sarah quyết định tắm cho bé hôm, và thay quần áo cho Missy rồi đặt bé lên giường, hy vọng bé vẫn ngủ được sau khi ngủ ngày.

      “Em định chợp mắt lúc chiều nay và ngủ quên mất,” hơi bối rối phân trần với Rome khi ra khỏi phòng em bé.

      Hai vai căng thẳng, nhưng gì tới Missy, thay vào đó bắt vào mạch theo hướng mà Sarah tìm cách lảng chuyện. “ làm ở cửa hàng làm em mệt lắm phải ?”

      “Vâng, và là vô duyên, vì em chẳng làm gì hết,” bực tức , mừng vì giây phút căng thẳng qua.

      “Em phải bắt đầu làm quen lại từ đầu, và muốn em làm từ từ thôi. Đừng làm việc quá căng thẳng đấy,” ra lệnh, và hôn .

      Nhưng tất nhiên, với Sarah, chẳng có cách nào tránh làm việc căng thẳng hết. vui vẻ lao mình vào công việc thường này ở cửa hàng, vì nhớ nó hơn là tưởng tượng. luôn cẩn thận về sớm để đủ thời gian hoàn tất việc chăm sóc Missy trước khi Rome làm về, nhưng em bé ngày càng trở nên hiếu động hơn và Sarah có thể nhìn thấy trước ngày khi chẳng có cách nào có thể đặt bé vào giường và bắt bé ngủ ngay lập tức được. Mỗi ngày bé càng thức nhiều hơn, hai chân hai tay nó cứ hăng hái đạp lung tung.

      Sau ngày vô cùng mệt mỏi , Sarah chìm vào giấc ngủ sâu mộng mị ngay khi vừa đặt đầu xuống gối. Rome nằm bên cạnh , dần thư giãn, và cũng gần ngủ thiếp khi nghe tiếng trẻ con khóc. cứng đơ, chờ Sarah thức dậy và tới với đứa trẻ. thể chịu được việc nghe tiếng trẻ con khóc như thế. Nhưng Sarah vẫn ngủ say bên cạnh ; có vẻ kiệt sức.

      biết rồi cuối cùng cũng nghe tiếng đứa bé khóc và đứng dậy vào chăm sóc nó, nhưng biết có thể chịu được lâu đến thế . Giây lát sau biết là thể. thò tay sang lay Sarah để đánh thức , nhưng rồi điều gì đó làm dừng lại, có lẽ đó là do nét mặt quá thanh thản khi ngủ; hay có lẽ do những đêm trong những năm dĩ vãng khi thức dậy giữa đêm để dỗ dành những tiếng khóc ngái ngủ gọi bố. Bất kể vì lý do gì, bước xuống giường và thấy mình đứng ở giữa lối .



    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      12.2

      ngạc nhiên nhận ra mình run rẩy, và mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng . Nó chỉ là đứa bé thôi mà, tự trấn an. Chỉ là đứa bé.

      đưa tay ra và mở cửa, chỉ đủ khả năng để thở chút vì như có tảng đá đè nặng ngực . Bên cạnh cái cũi có gắn ngọn đèn ngủ màu vàng để Sarah có thể nhìn thấy khi thức dậy giữa đêm. Nó cũng làm Rome nhìn đứa bé, kẻ giãy đạp, hờn dỗi khóc lóc. Những nắm tay bé của nó nắm chặt vung vẩy tứ phía, hai chân nó co lên đạp lung tung, và gào thét với tất cả sức lực của mình. bé thường vẫn được cho bú ngay khi bé muốn; và trì hoãn vô lý này phải là điều mà bé có ý định chịu đựng.

      nuốt nước bọt, chậm chạp bước lại gần cái cũi. bé quá nhắn, nên tâm trạng tức giận thể là ngộ nghĩnh. con biết gì về bé?

      Run rẩy, luồn bàn tay to lớn của mình dưới lưng đứa trẻ và bế nó lên, ngạc nhiên tại sao nó lại đến thế. Missy khóc thêm lúc nữa, nhưng đụng chạm của những bàn tay to lớn này cho bé biết bé đơn, và sau vài tiếng nức nở ngắn bé ngừng khóc.

      Những kỹ năng cũ tự động trở lại với . Vội vã, dám nhìn vào mặt bé, thay tã và đặt lại bé vào cũi khi bé phát ra tiếng a gừ gợi chuyện khe khẽ, giật mình, suýt đánh rơi bé. nhìn vào mặt bé và ớn lạnh, như bị thôi miên, khi bé nhìn vào với tin tưởng và chào mời thơ ngây làm gần như kêu thét lên vì đau đớn.

      công bằng. Thiên đường ngọt ngào, công bằng chút nào. tránh xa bé, thậm chí cả bế bé, nhìn đến bé, cự tuyệt con của chính , nhưng có điều nào trong số đó làm bé cảm thấy xa lạ với . Bé khóc thét lên vì sợ hãi khi ở trong những bàn tay quen thuộc. Bé đơn giản chỉ nhìn vào mặt bố và tự nhiện chấp thuận, rồi bắt đầu cố gắng cách mẫn cán để điều khiển những nắm tay vung vẩy lâu đủ để nhét được vào cái miệng hé mở thèm thuồng của mình.

      Nhìn vào bé giống như nhìn vào chính , cuộc sống của được kéo dài bất diệt. mê mải nhìn mái tóc sẫm màu, đôi mắt gần như đen thẳm. Miệng bé được thừa hưởng từ Sarah, nhận ra, cái miệng mềm mại, dịu dàng, nhưng những phần còn lại của bé là phiên bản nữ tính của chính . được hình thành từ những khoảng thời gian ngọt ngào đầy thương trong vòng tay Sarah, là phần của Sarah, và là phần của . muốn phá cuộc sống của bé thậm chí trước khi nó được bắt đầu.

      tiếng khóc trầm khàn thoát ra từ miệng . bế bé lên lại, ôm chặt bé trong vòng tay , và quỳ xuống. Cúi xuống người con , khóc nức nở.

      Sarah giật mình tỉnh giấc, biết rằng điều gì đó thay đổi. Bàn tay tìm kiếm Rome nhưng chỉ tìm thấy cái gối , và ngồi dậy. tiếng động bình thường, lạ tai vẳng tới tai , nhưng tiếng động đó giống của Missy. thầm “Rome?” nhưng có tiếng trả lời.

      Nhanh chóng rời khỏi giường, với tay lấy cái váy choàng quấn quanh người. ra cửa, nhìn xung quanh xem ánh sáng phát ra từ đâu để biết nơi ở, nhưng thấy gì hết. Rồi lại nghe tiếng nấc lần nữa, và lạnh toát người. Tiếng động phát ra từ phòng em bé. Missy khóc.

      Đưa tay lên cổ để thét to lên, chạy bay tới phòng bé đôi chân trần hề phát ra tiếng động , nhưng chỉ phút sau nhận ra phải là Missy. dừng lại, thở hổn hển. Rome ư?

      Cửa phòng em bé mở toang, và chuyển động lặng lẽ để có thể nhìn vào trong phòng.

      Rome quỳ sàn, Missy nằm trong vòng tay . ôm bé xiết chặt vào ngực, và những thanh khàn khàn lạ tai là của .

      Sarah gần như rên to lên. muốn tới với , muốn vòng tay quanh người và an ủi , kéo ra khỏi nỗi tiếc thương, nỗi tiếc thương cho hai con trai mất của , nỗi tiêc thương cho đứa con mà muốn. Nhưng đây là giây phút riêng tư để và con chấp nhận nhau, và Sarah yên lặng quay trở về giường.

      nằm lặng lẽ, lau những giọt nước mắt ướt nhòe mặt. thời gian dài trôi qua trước khi Rome quay trở lại giường, cẩn trọng trườn vào dưới chăn. có thể nhận ra nằm đây, có khả năng ngủ tiếp, nhưng đưa tay ra với . đấu tranh dữ dội với cuộc chiến trong lòng, và thể giúp .

      Ngày hôm sau hề nhắc đến chuyện đó, nhưng nhìn có vẻ thanh thản, cảm giác yên bình chưa từng có trước đây. đến văn phòng, và Sarah mặc quần áo cho Missy chuẩn bị cho bé ngày ở cửa hàng. chẳng có thể làm được gì ngoài việc tiếp tục giữ thái độ cư xử như cũ.

      Derek chỉ phải học nửa ngày, và cậu tới giúp ngay sau bữa trưa. Cậu khéo léo bế Missy lên từ xe đẩy, hôn lên cái má mịn màng của bé. Với linh cảm mà cậu luôn đúng, cậu nhìn Sarah trong khi vẫn đong đưa em bé. “Mọi việc tốt rồi đúng ?” cậu hỏi.

      “Ừ, thực nghĩ mọi việc tốt rồi,” đáp lại. “Làm sao cháu biết được?”

      “Nhìn là biết ngay.” Cậu mỉm cười với dịu dàng. “Cháu biết chú ấy kháng cự lại bé được lâu đâu.”

      Có lẽ Derek có được thông tin mật, Sarah nghĩ, nhìn theo khi cậu vòng vòng trong cửa hàng với Missy trong vòng tay mạnh mẽ của cậu, chuyện với bé như bé có thể hiểu mọi lời cậu , và chỉ cho bé tất cả đồ vật có mầu sắc tươi sáng vẫn luôn thu hút bé. Và có lẽ bé cũng hiểu cậu ; Max so sánh Derek với thiên sứ. Cậu có thể phải là thiên thần, nhưng cậu cùng họ.

      Sarah làm gì khác với lệ thường; Missy có vẻ ngủ say khi Rome làm về. Họ ăn tối như bình thường, chuyện bình thường; đọc sách trong khi đọc vài bản báo cáo. Rồi chuẩn bị để ngủ, kiểm tra Misy, và trườn lên giường, ngáp dài thỏa mãn.

      Rome từ phòng tắm bước ra vừa lau đôi vai rộng. “Đây,’ , quăng cho cái khăn bông. “Lau lưng cho nào.”

      ngồi xuống giường và chà xát cái khăn bông khắp lưng , rồi áp cái hôn lên sống lưng . Ném cái khăn xuống sàn, quay lại ấn xuống gối. “ thể hết em nhiều thế nào,” thanh thản.

      “Cứ thử ,” giục.

      cười, cúi xuống hôn với khao khát càng lúc càng tăng . Đêm nay, ân ái với tuyệt vời, ngọt ngào và mãnh liệt; kìm nén, làm hài lòng hêt lần này đến lần khác trước khi để mình dâng trào, rồi ôm sát cho đến khi thiếp ngủ.

      Missy thức dậy trước giờ thường lệ, muốn được mẹ cho bú. Trước khi Sarah có thể ra khỏi giường, Rome ném cái chăn xuống và đứng dậy. “Cứ nằm đấy ,” . “ bế con vào đây cho.”

      Chỉ phút sau quay lại với cáu nhặng xị tay. Khi trao bé cho Sarah ., “Em biết rồi phải ? Đêm hôm qua em có thức dậy mà.”

      “Vâng, em biết. “ Tất cả tình thế giới hiển trong ánh mắt khi nhìn .

      “Em nhất định rất ghét ,” thô bạo. “Vì những gì muốn làm.”

      , bao giờ. bị tổn thương, và chỉ muốn tự bảo vệ mình. Em hiểu mà.”

      nhìn con trong khi bé được mẹ cho bú, và vẻ dịu dàng biểu khuôn mặt ngăm ngăm của làm tim tan ra vì thương. nhàng chạm vào má Missy với đầu ngón tay trỏ. “ xứng đáng được có con như thế này. cơ hội thứ hai phải ?”

      , chỉ là cơ hội lần thứ hai, mà còn là điều kỳ diệu thứ hai. con người với cõi lòng chết, và tình mang lại cuộc sống cho . luôn mang mình nhứng vết sẹo ghi dấu những người thương và đánh mất, nhưng bây giờ có thể tiếp tục sống. có thể cười lại, và tận hưởng những năm tháng sắp tới. có thể nhìn thấy con lớn lên, và toàn tâm toàn ý trao tình của cho điều kỳ diệu thứ hai của .

      cúi xuống và thận trọng hôn Sarah, đầy thương và đam mê. Khi Missy no bụng và được đặt lại vào trong cũi, lại muồn ân ái với vợ lần nữa, để cho thấy rất nhiều. là phép mầu đầu tiên của , mang trở lại với mặt trời.

      **THE END**

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :