1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sam Sam Đến Đây Ăn Nè - Cố Mạn (42 chương + 8 PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. TuyetBang

      TuyetBang Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      100
      Chương 15

      Sam Sam mải nhìn Phong Đằng trong đám đông mà quên cả chớp mắt.

      Ngài chủ tịch đúng là……

      Khuôn mẫu của nhân loại.



      Dưới ánh đèn lung linh trong đại sảnh, Phong Đằng khoan thai tiến vào hội trường, mặc bộ vest rất đẹp, bên ngoài khoác chiếc áo khoác đen, trông vô cùng mạnh mẽ, chói mắt.

      Ánh mắt của Sam Sam cứ tự nhiên dõi theo , cho đến khi tầm nhìn bị chắn lại bởi dáng người cao to của vị quản lí mới sực tỉnh. Sam Sam thu tầm mắt về, quan sát xung quanh, ra mọi người cũng đều nhìn chớp mắt, thậm chí có người còn kiễng cả chân lên để nhìn, trong lòng có chút gì đó thoải mái.

      Coi thường!

      Ngài chủ tich này lại làm ra vẻ lạnh lùng rồi!

      Đàn ông mà dẫn ong dụ bướm chẳng ra sao, ăn diện như thế này, ta nghĩ là trình diễn thời trang đấy à!

      Sam Sam lầm bầm, đột nhiên phát ánh mắt của ngài chủ tịch hướng về góc đứng.

      Ách………..

      nghĩ nghĩ lại, biết ta có phát ra ? Chẳng lẽ trong đầu ngài chủ tịch có cài đặt hệ thống cảm biến sóng não?

      Sam Sam lạnh lùng quay , nhìn chăm chú vào miếng bít tết trước mặt.

      Bít tết ơi bít tết~~

      Mày làm sao mà lại là miếng bít tết!

      Phong Đằng vừa vào đến hội trường, hai người nam nữ dẫn chương trình liền lên sân khâu tuyên bố buổi liên hoan cuối năm bắt đầu, sau khi người dẫn chương trình hồi dài những lời chúc mừng khai mạc vui vẻ, Phong Đằng lên sân khấu phát biểu.

      Sau tràng vỗ tay nhiệt liệt, cả hội trường vốn ồn ào lúc trước bỗng nhiên yên lặng hẳn.

      Sam Sam thầm bĩu môi, trong lòng nghĩ quả bất cứ boss nào cũng đều có kỹ năng răn đe, làm mọi người phải sợ ~~, ngước lên nhìn Phong Đằng phát biểu, nghe giọng trầm tĩnh của , dần dần, đột nhiên cảm thấy người bục xa lạ.

      Mặc dù thường xuyên gặp Phong Đằng, nhưng đây là lần đầu tiên Sam Sam thấy chuyện trước nhiều người như vậy, cứ cảm thấy có gì đó khang khác. Lúc này cả con người tóat ra thứ khí chất đặc biệt, đơn giản mà trấn át được toàn trận, nắm giữ toàn cục, làm cho người ta phải ngưỡng mộ. Phong thái của tự tin và duyên dáng, hề có những động tác khoa trương, mỗi câu ra làm cho người ta tin phục lại có cảm giác được cỗ vũ.

      Thực ra đâu là điểm khác biệt nhỉ? Sam Sam bối rối nghĩ.

      Có lẽ là …….Tự dưng cảm thấy xa cách quá……

      Tiếng vỗ tay bắt đầu rộ lên, Sam Sam mới phát ra Phong Đằng phát biểu xong, nên cũng vỗ tay vài cái theo mọi người.

      Sau đó….. Khụ…….

      Thông thường tâm trạng nặng nề và phức tạp chỉ ở lại trong lòng Tiết Sam Sam quá ba phút , và khi tiếng vỗ tay vừa dứt, Sam Sam lập tức bỏ lại cái tâm trạng bực bội kỳ quái lại phía sau, liền bưng chiếc đĩa vui vẻ chạy khắp nơi.

      Bò này, dê này, càng cua này ~~

      Quà tặng như mây cuối trời, bốc được bốc, bốc được tính sau, đồ ăn trước mặt mới chính là thứ đáng quan tâm!

      Sam Sam ăn uống thoả thích đột nhiên nghe có tiếng gọi đầy ngạc nhiên của đàn ông ở phía sau.

      “Tiết tiểu thư “

      ………..Tí nữa nghẹn.

      Sam Sam cố gắng nuốt miếng thức ăn trong miệng, quay đầu lại, ra là chồng của Phong đại tiểu thư, hình như tên là Ngôn Thanh.

      Sam Sam lễ phép chào ta: “Xin chào, Ngôn.”

      Ngôn Thanh là tổng giám đốc của chi nhánh công ty nhưng thường xuyên đến tổng công ty, lần này ta xuất trong cuộc họp thường niên của tổng công ty với tư cách là lãnh đạo cao cấp, từ sau bữa tiệc đầy tháng đến giờ Sam Sam mới gặp lại ta.

      Ngôn Thanh nhìn thấy , rất xúc động: “Tiết tiểu thư, cuối cùng cũng gặp được . Vợ chồng tôi biết phải cảm ơn thế nào mới đủ, thực chúng tôi nợ quá nhiều.”

      Ơ? Cái gì mà nợ quá nhiều? Chẳng phải là lần truyền máu sao? Hơn nữa cũng cảm ơn từ lâu rồi mà.

      Sam Sam có chút ngạc nhiên : “ Ngôn, khách sáo quá, có gì đâu mà.”

      “Sao lại có gì.” Vẻ mặt Ngôn Thanh vẫn rất xúc động ” Lần trước khi Nguyệt Nguyệt có chuyện, tôi lại công tác ở ngoài, ôi, cũng may mà lại có giúp đỡ, nếu tôi ân hận cả đời.”

      Ngôn Thanh : “Nguyệt Nguyệt bây giờ vẫn còn nằm viện, đợi khi ấy khoẻ lại, chắc chắn là phải mời ăn bữa cơm .”

      Sam Sam chớp chớp mắt, cuối cùng cũng hiểu ra ý của Ngôn Thanh, chẳng lẽ ta cho rằng lần thứ hai cũng là cho máu à? Sam Sam vội vàng giải thích: “ Ngôn này, hình như nhầm rồi, tôi ……”

      “Ngôn Thanh.”

      Lời giải thích của Sam Sam bị cắt ngang bởi tiếng gọi.

      Ngài chủ tịch?

      Sam Sam nhìn về hướng phát ra tiếng , vô thức đặt đĩa thức ăn hỗn độn ăn dở tay xuống chiếc bàn phía sau lưng. Phong Đằng cũng nhìn , mà chỉ với Ngôn Thanh: “Andy tìm đấy.”

      Ngôn Thanh quay đầu ngó nghiêng hồi rồi cười với Sam Sam ” Tiết tiểu thư, tôi phải trước đây, lần sau lại chuyện tiếp.”

      “Ồ, vâng, tạm biệt.” Sam Sam gật đầu.

      Ngôn Thanh rồi, trong góc đấy chỉ còn lại Tiết Sam Sam và Phong Đằng, đột nhiên yên lặng hẳn. Sam Sam gọi tiếng “Ngài chủ tịch”, Phong Đằng chẳng thèm để ý đến , cầm lấy ly rượu từ chiếc bàn đên cạnh, nhìn về phía trung tâm hội trường, nhàn nhã thưởng thức ly rượu.

      `= =

      ta làm cái quái gì đấy? Chẳng lẽ lại phải để cung tiễn rồi mới chịu sao?

      khí trầm lắng làm Sam Sam có cảm giác ổn, nhớ ra chuyện lúc nãy, Sam Sam vội vàng : “Chủ tịch, Ngôn hình như hiểu lầm, hình như ấy nghĩ rằng lần này cũng là tôi hiến máu cho Phong tiểu thư.”

      “Hiểu nhầm cứ để cho nhầm luôn .” Phong Đằng đặt ly rượu xuống và dặn dò : “Nếu sau này ta có cũng được phủ nhận đấy. “

      “Á?” Sam Sam hiểu nổi, “Tại sao?”

      Giống như lấy mất thành quả lao động của người khác vậy, Sam Sam cảm thấy có tội.

      cần hỏi nhiều như vậy.” Phong Đằng lạnh nhạt . đương nhiên là có những dự định lâu dài của mình, nhưng cũng cần phải với làm gì, có cũng chẳng hiểu nổi.

      “À.”

      Cái vẻ cần phải biết của ta khiến Sam Sam cảm thấy buồn bực. Tâm trạng phức tạp được gạt bỏ lúc trước bây giờ lại mơ hồ quay lại.

      thôi, giỏi lắm à! Dù sao người dối cũng phải , nhiều nhất cũng chỉ bị coi là tòng phạm, nhưng do bị uy hiếp thôi. Sam Sam rầu rĩ, tìm bừa cái cớ : “Chủ tịch, tôi tìm A May, làm phiền nữa.”

      và chuẩn bị bỏ .

      “Từ từ” Phòng Đằng gọi lại: ” Ai có thể .”

      Boss với cái giọng cực kỳ “vênh mặt hất hàm sai khiến”: “ với tôi, giúp tôi uống rượu. “

      Sam Sam lặng cả người.

      Giúp uống rượu???

      nghe nhầm đấy chứ! Đây chẳng phải là việc của đàn ông hay sao? Ngài chủ tịch lại bắt làm! Sam Sam phẫn nộ. Quả nhiên các nhà tư bản đều sử dụng phụ nữ như đàn ông, còn đàn ông như gia súc!

      “Ngài chủ tịch, tôi phải là thư ký của .”

      Thấy từ chối, Phong Đằng lập tức thấy vui, lạnh nhạt nhắc nhở : “Tiền thưởng cuối năm của .”

      Quá đáng lắm rồi! Lại lấy cái đấy ra mà doạ ! Sam Sam nổi giận, lấy hết dũng khí : ” Ngài chủ tịch, tôi, chúng tôi có công đoàn.”

      Nên thể tuỳ tiện trừ tiền! Nếu tôi kiện đấy!

      ” Công đoàn?” Phong Đằng nhướn lông mày lên, nhàn nhã :” Ai trả lương cho họ?”

      Tại sao lúc trước lại cảm thấy ngài chủ tịch quá xa vời?

      ta quả thực nên cút ra xa tận bên kia vũ trụ!

    2. TuyetBang

      TuyetBang Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      100
      Chương 16

      Tại sao lúc trước lại cảm thấy ngài chủ tịch quá xa vời?

      ta quả thực nên cút ra xa tận bên kia vũ trụ!

      Lần thứ hai rơi vào ma trảo của Boss, Tiết Sam Sam đau khổ cầm ly rượu theo sau ngài chủ tịch, liên tục tươi cười, chạm cốc và những câu khách sáo.

      được ăn là bi kịch rồi, lại còn phải lại lại đôi giày cao gót. Được rồi, những cái này có thể chịu đựng, nhưng có số thứ thực là khó có thể chịu đựng được nhaaa!



      Ví dụ như ông già mặc đồ vest trước mặt.

      “Tiết tiểu thư hôm nay là rực rỡ, trông khác hẳn ngày thường, chút nữa chắc chắn phải bầu phiếu cho .”

      Rực rỡ…… Cái ông già này! Ông đúng là dối chớp mắt!

      “Cảm ơn, ông quá khen rồi!” Sam Sam mỉm cười.

      Hay lại cái ông già mặc đồ kiểu cổ này nữa.

      ” Tiết tiểu thư trời sinh thanh tú, trẻ trung sinh động…….( rút gọn từ đồng nghĩa)….A! Giống như ……( rút gọn so sánh gây buồn nôn)! Cùng với ngài chủ tịch …….. ( rút gọn so sánh vô vị)….A!

      ” Cảm ơn, cảm ơn.” Sam Sam bề ngoài ra vẻ được mến mà vừa mừng vừa lo, trong lòng vô cùng khâm phục — Giỏi đấy! điêu mà chớp mắt là giỏi rồi, đằng này lại còn ngâm thành thơ nữa!

      Đợi cho ông già mặc đồ kiểu cổ xa, Sam Sam kéo kéo tay áo Phong Đằng hỏi: “Chủ tịch, có phải chức vụ của ông già mặc đồ kiểu cổ cao hơn ông mặc vest đúng ?

      Phong Đằng gật đầu.

      Sam Sam đắc ý ” Biết ngay mà.”

      đợi cho Phong Đằng hỏi tại sao, nhanh chóng với : “Vì khả năng điêu chớp mắt của ông ta cao hơn.”

      Phong Đằng bật cười, nhìn khuôn mặt ửng hồng của . ta say rồi phải, những lời như thế này, bình thường ta có gan dám , hơn nữa ….

      nhìn những ngón tay của tay áo …..lại còn dám kéo tay …..

      bất giác nảy ra ý tưởng, vẫy tay gọi người phục vụ, lấy ly rượu mới đưa cho .

      “Đây là cái gì?” San San nhìn vào cái ly chất lỏng màu sắc rực rỡ trong tay .

      ” Loại cocktail này nồng độ cồn thấp hơn.”

      ” Cảm ơn ngài chủ tịch.”

      Sam Sam vô cùng cảm kích nhận lấy li rượu, hoàn toàn nghĩ ra rằng trước mắt chính là BOSS cao nhất của hai ông già lúc nãy, khả năng điêu chớp mắt còn cao siêu hơn họ rất nhiều.

      Loại cocktail này khi uống vị rượu rất nhạt, nhưng nồng độ cồn cao gấp nhiều lần loại lúc trước.

      Phòng Đằng tâm trạng vui vẻ ngắm nhìn Sam Sam, lúc sau chợt chau mày hỏi: ” Hoa cài ngực của đâu?”

      Khi bước vào hội trường, mỗi phụ nữ đều được phát bông hoa cài ngực áo, phía dưới có đánh số, các quý ông căn cứ vào mã số đó bỏ phiếu bầu chọn người phụ nữ duyên dáng nhất. Thế nên những người có ý định giành danh hiệu “Người phụ nữ duyên dáng nhất” đều xã giao khắp hội trường, nếu như người ta biết mã số của mình dù có ăn mặc đẹp đến mấy chăng nữa cũng chẳng ăn thua gì.

      Sam Sam lạnh toát cả người, thể với là vì cảm thấy đeo hoa ngực thấy rất ngốc nên vứt rồi…..

      Tuyệt đối thể !

      ” Ừ nhỉ! Hoa đâu rồi?” Sam Sam kêu lên ngạc nhiên, ngó nghiêng xung quanh lần tìm, sau đó báo cáo với ngài chủ tịch: ” Rơi mất rồi.”

      “…..Hoa cài ngực rơi lên trời rồi à?”

      ” Á….. thể nào?”

      ” Thế lúc nãy nhìn lên trần nhà làm gì?”

      Sam Sam : “……= =”

      Phong Đằng vẫy tay gọi người phục vụ : ” Lấy cho Tiết bông hoa cài ngực khác.”

      Sam Sam vội vàng ngăn lại: ” Chủ tịch, hay là thôi cần nữa.”

      Phong Đằng chỉ gọn lỏn hai từ : ” Tiền thưởng.”

      Tiền thưởng ….tiền thưởng là ghê gớm lắm à? Người màng lợi lộc như , chẳng thích thú gì với cái của bất chính làm cho toàn toàn bộ chị em phụ nữ phải chịu đói, được chưa!

      >_<

      Đương nhiên, nếu có thích thú cũng thể lấy được …..

      ” Chủ tịch, tôi thể được chọn đâu.” Sam Sam thà . hiểu bản thân mình chứ, vốn dĩ đến là vì để ăn bữa thịnh soạn, nên hề trang điểm.

      ” Tại sao lại được.” Phong Đằng nhìn vòng toàn bộ hội trường, chầm chậm : ” Mặc dù thực cũng có gì đặc sắc lắm, nhưng những người khác còn xoàng hơn.”

      Sam Sam trợn mắt, há cả miệng ra kinh ngạc.

      Ngài chủ tịch….. độc ác quá, vì hạ nhục mình tôi mà lôi kéo tất cả chị em phụ nữ vào à.

      Lúc này người phục vụ đem đến bông hoa cài ngực khác, dưới ánh mắt đe doạ của Boss, Sam Sam bất đắc dĩ phải đeo bông hoa lên ngực. Trong đầu Sam Sam bỗng có ý tưởng mơ hồ, lúc trước cứ đứng ở trong góc nên đương nhiên là ai nhìn thấy mã số của , thế nghĩa là từ bỏ cuộc bầu chọn này, bây giờ ngài chủ tịch bắt phả đeo hoa theo khắp hội trường chúc rượu……

      Sam Sam buột miệng: ” Chủ tịch, phải là giúp tôi chơi ăn gian đấy chứ!

      Phong Đằng kinh ngạc nhìn , mỉm cười: ” như vậy cũng được.” Sau đó ngắm nhìn gương mặt tái mét của rồi bổ sung thêm câu.

      ” Lấy được phần thưởng chia, tôi bảy ba.”

      Lại…. ……có ý nghĩ đấy…….

      Còn muốn chia phần…….Gian thương đến mức đấy cơ à!

      Sam Sam có cảm giác sắp ngất xỉu.

      Để cho ngất xỉu rồi chờ người ta khiêng ra ngoài , dù sao cũng còn tốt hơn là chút nữa bị mất mặt! Nếu như biết trước ngài chủ tịch có lòng tin với đến thế, lại còn nghĩ ra có chủ ý giàu trí tưởng tượng như vậy, dù có phải phá sản, cũng phải trang điểm cho ra dáng chút .

      Bây giờ ăn mặc bình thường thế này, nếu như giành được cái giải thưởng gì gì BTBT kia ràng là ăn gian rồi, mất mặt quá!

      Điều quan trọng nhất với kế toán là phải thành ! làm giả dưới con mắt của mọi người được….Hơn nữa ngài chủ tịch cũng có mắt nhìn người, lại đầu tư vào …..

      nghĩ cái gì đây nhỉ ……..

      Tóm lại, nhanh chóng làm cho ngất xỉu ………

      Nhưng đáng tiếc là Sam Sam quá khoẻ, mặc dù bị ngài chủ tịch vô tình kéo khắp hội trường nhưng vẫn kiên cường gục ngã.

      Bữa ăn gần xong, hai người dẫn chương trình tuyên bố, bốc thăm trúng thưởng bắt đầu.

      Bắt đầu từ giải thưởng thấp nhất.

      Tất cả những giải thưởng thấp nhất …..đều có phần của Sam Sam.

      Những giải thưởng thấp tiếp theo ……vẫn có.

      ………………….

      …………..

      Cuối cùng, giải nhất…..cũng bị người luôn cười ngây ngô nhận lấy từ tay ngài chủ tịch…..

      Sam Sam hề cảm thấy chút tiếc nuối nào, trong đầu chỉ còn nghĩ được đến cái giải thưởng người phụ nữ duyên dáng nhất, làm ơn đừng có mà chọn đấy, đàn ông các chắc mất phong độ đến mức khuất phục uy quyền của ngài chủ tịch chứ…….

      Giải nhất trao xong, hai người dẫn chương trình bắt đầu kẻ hát người múa phụ họa:

      “Tiếp theo đây là công bố giải thưởng được mong đợi nhất trong đêm nay.”

      ” Chính xác, đối với tất cả các chị em có mặt trong hội trường này, đây có lẽ là giải thưởng còn được mong chờ hơn cả giải nhất lúc nãy.”

      “Được rồi, thêm nhiều lời nữa, mọi người đều sốt ruột rồi, hãy nhanh chóng thông báo giải thưởng người phụ nữ duyên dáng nhất đêm nay thôi.’

      ” Người được số phiếu nhiều nhất đêm này là …….”

      Sam Sam nín thở.

      “Chu Hiểu Vi , phòng nhân !”

      Quy Quy: Hôm nay có vẻ hơi ít, kèm thêm chuyện ngoài lề vậy~~

      Rất lâu sau này, khi Sam Sam chính thức trở thành bạn của Boss, hôm, Boss phát ra trong điện thoại của Sam Sam, nhạc chuông cho số điện thoại của mình cũng giống những gã khác!

      Boss nổi giận, ra lệnh cho Sam Sam phải đổi lại cho khác mọi người.

      Sam Sam nhìn thấy nổi giận, dè dặt : ” Trong điện thoại của em chỉ có hai loại nhạc chuông, cho đàn ông, cho phụ nữ, chẳng lẽ Boss lại muốn là loại người thứ ba sao?

    3. TuyetBang

      TuyetBang Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      100
      Chương 17

      Ha ha ha ha! phải , phải !

      Sam Sam thiếu chút nữa lệ tràn khóe mi, hạnh phúc quá, thế gian này quả là vẫn còn chính nghĩa.

      Sam Sam bỗng nhiên thấy tràn ngập lòng tin với thế giới này, cùng mọi người vỗ tay nhiệt liệt.

      Trong tiếng vỗ tay, Chu Hiểu Vi mặt đỏ bừng đứng yên tại chỗ, ngượng ngùng nhìn sang Phong Đằng.

      Phong Đằng mặt lại chút biểu cảm Sam Sam nghĩ trong bụng Boss đầu tư thất bại rồi nên chắc chắn trong lòng thoải mái, chưa biết chừng lại còn ‘’giận chó đánh mèo’’ trút giận vào “phía đối tác” là cũng nên, nghĩ là phải nhanh chóng chuồn khỏi nơi này, bị Phong Đằng lườm cho cái rồi : “ đứng yên đây, đừng có chạy lung tung đấy.”



      >_<

      Quả nhiên là bị trút giận rồi.

      Mình khiêu vũ với người đẹp, thế mà bắt đứng ngốc ở đây.

      Những giai điệu đầu tiên của vũ khúc nổi lên.

      Phong Đằng về phía Chu Hiều Vi ở giữa phòng, lịch thiệp làm động tác mời nhảy với , Chu Hiểu Vi e thẹn đặt tay mình vào tay .

      Hai người lướt sàn nhảy.

      Chu Hiểu Vi hôm nay nổi bật,chắc chắn tốn ít công sức để trang điểm. mặc chiếc váy vải sa trắng tinh bồng bềnh để hở vai, trước ngực là lớp ren trắng trong suốt, vừa trong sáng vừa hấp dẫn. mái tóc chiếc vương miện dát phalê cài lệch, sáng lấp lánh, càng làm tăng thêm vẻ mềm mại thướt tha.

      ngẩng đầu nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, ánh mắt trong sáng e thẹn.

      Sam Sam đứng bên ngoài nhìn hai người nhảy, rồi ánh mắt dần dần chuyển xuống chú ý vào eo của Chu Hiểu Vi, bàn tay của Boss để ở đó.

      trong sáng! Rất trong sáng!

      Cái vụ khiêu vũ này là do kẻ háo sắc nào phát minh ra chứ, ràng là để cho nam nữ đường đường chính chính vụng trộm với nhau mà………….

      sàn nhảy, Phong Đằng và Chu Hiểu Vi liên tục quay mấy vòng cách duyên dáng, bọn họ chóng mặt, nhưng Sam Sam nhìn mãi nhìn mãi lại cảm thấy chóng mặt.

      Ừ……, chắc chắn là do uống nhiều rồi, thôi cứ ngồi xuống nghỉ ngơi chút .

      Sam Sam đến bàn lấy ít thức ăn còn lại rồi bắt đầu ngồi xuống ăn, bổ sung năng lượng mới là nhiệm vụ hàng đầu. Vừa nãy ngốc , lại nghe lời boss mà đứng đần ra ở đó.

      ăn, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng .

      ” Tiết tiểu thư!”

      ………..Cái người này làm nghẹn hai lần rồi.

      Sam Sam ngẩng đầu lên mỉm cười chào: “ Ngôn.”

      Ngôn Thanh rất gallant*: “ biết tôi có thể vinh dự mời Tiết tiểu thư nhảy điệu được . “

      Sam Sam bối rối: ” Cái đấy…… tôi biết nhảy.”

      Ngôn Thanh cười rất quan tâm: ” Thế cùng chuyện cũng được.”

      ta rồi liền ngồi ngay đối diện với Sam Sam, Sam Sam hỏi cách quan tâm: “Phong tiểu thư ổn chưa ạ?”

      Ngôn Thanh nghe nhắc đến Phong Nguyệt, khuôn mặt rất cảm kích: ” May có giúp đỡ, ấy còn nguy hiểm nữa, bây giờ chỉ cần từ từ bồi dưỡng, thể vội vàng được.”

      Chết rồi……….nghe ta đến chuyện này, Sam Sam chột dạ, nhưng ngài Chủ tịch lại cho phép phủ nhận, Sam Sam cuống lên tìm vội chủ đề để : ” Nghe đợt trước Phong tiểu thư ở châu Âu, ấy về nước lúc nào ạ?”

      ” Châu Âu?” Ngôn Thanh ngạc nhiên : ” Chúng tôi qua đó hưởng tuần trăng mật, hai năm rồi vẫn chưa quay lại, thích du lịch à? Trước kia Nguyệt Nguyệt cũng có dự định nghỉ, hay là đợi ấy khoẻ lại chúng ta cùng luôn.”

      Sam Sam lặng cả người.

      Điệu nhảy đầu tiên sắp đến lúc kết thúc.

      A May và Linda nhảy mà ngồi bên cạnh sàn nhảy tán gẫu. A May ngưỡng mộ cái phần thưởng vạn đồng, trong giọng có chút gì đó cam lòng, Linda nghe thấy thế liền cười : ” Cậu cam lòng cái gì, số tiền mà người ta bỏ ra còn gấp mười lần của cậu đấy.”

      A May kinh ngạc: ” Linda, đồ của mình cũng rẻ đâu.”

      Linda cười to rồi nhìn về phía sàn nhảy, lần lượt đọc tên nhãn hiệu của từng món đồ người Chu Hiểu Vi, rồi hỏi A May: “Thế nào, phục chưa?”

      A May đến nước này hoàn toàn cam lòng, than thở: ” ta cũng chỉ là nhân viên bình thường, là dám tiêu tiền.”

      Linda đầy hàm ý: ” Đàn ông say chỉ bởi vì rượu đâu.”

      A May cười hiểu ý. ” Nhưng tớ dám cá, ta mà có bỏ thêm ra mười lần số tiền đấy cũng chẳng ăn thua gì, điệu nhảy tiếp theo chắc chắn chủ tịch mời Sam Sam.”

      sàn nhảy, nốt nhạc cuối cùng của vũ điệu đầu tiên kết thúc, Phong Đằng buông tay, lịch gật đầu chào rồi chuẩn bị bước ra, Chu Hiểu Vi vội vàng gọi với theo: ” Chủ tịch.”

      Phong Đằng dừng bước nhìn .

      Giai điệu của điệu nhảy thứ hai nổi lên.

      A May kinh ngạc phát ra ngài chủ tịch nhảy với Sam Sam như dự đoán của , mà là tiếp tục nhảy điệu thứ hai với Chu Hiểu Vi.

      Những người khác cũng vô cùng kinh ngạc, suy nghĩ: Chẳng lẽ hôm nay vẻ đẹp của Chu Hiểu Vi thực làm ngài chủ tịch động lòng sao?

      Ánh mắt đồng tình của mọi người đều hẹn mà gặp hướng về phía Tiết Sam Sam, người được coi là “Bạn chính thức” bị bỏ rơi sang bên, chỉ thấy ngồi ngơ ngác, bộ dáng như mất hồn, hiển nhiên là bị giáng cho đòn rồi.

      Nhưng thực tế, Sam Sam hề chú ý tới khí khác thường sàn nhảy, cũng như ánh mắt của mọi người, thậm chí còn biết là điệu nhảy thứ hai bắt đầu. Từ khi Ngôn Thanh ra ngoài nghe điện thoại, ngồi nguyên tư thế, ngây người ra.

      Ngài chủ tịch ……. ràng là lừa ? Phong tiểu thư hoàn toàn châu âu! Thế mấy tháng sau này cơm trưa là do ai tặng?

      ……………..Chẳng lẽ lại là ngài chủ tịch?

      Thế nhưng vì cái gì?

      Là tìm lý do để bóc lột , nô dịch ? Hay là….hay là………..

      Sam Sam đột nhiên cảm thấy bất an, tim đập thình thịch, dường như có cái gì đó sắp thoát ra khỏi kén.

      A a a! được, được, Sam Sam vội vàng nhét cái đó trở lại. Chắn chắn là do uống nhiều nên mới nghĩ ngợi lung tung như thế! Rượu quả là thứ tồi tệ, lại còn làm cho nảy sinh ra những suy nghĩ kỳ quặc như vậy…..

      Bất giác nhìn về phía sàn nhảy, Phong Đằng và Chu Hiểu Vi vẫn tiếp tục nhảy, vừa đúng lúc Phong Đằng quay lưng về phía , Chu Hiểu Vi nhìn thấy , mỉm cười dịu dàng.

      Sam Sam hoàn toàn chú ý đến ta, ngắm nhìn tấm lưng rắn rỏi của Phong Đằng, cảm giác đầu ngày càng nặng, Sam Sam nghĩ tốt nhất là ra ngoài cho tỉnh táo chút, cứ tiếp tục ở trong này tẩu hoả nhập ma mất.

      Thế là, những người từng giờ từng phút chăm chú theo dõi ở xung quanh nhìn thấy ràng, Tiết Sam Sam nhìn ngài Chủ tịch và Chu Hiểu Vi sàn nhảy lúc với ánh mắt “ghen tị”, rồi sau đó ” giận dữ” đứng dậy, mình ” như người mất hồn” rời khỏi hội trường.

      *gallant: Hào hoa phong nhã!

    4. TuyetBang

      TuyetBang Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      100
      Chương 18

      Sam Sam đẩy cánh cửa lớn của khách sạn.

      Bên ngoài gió tây bắc lạnh thấu xương, Sam Sam bị gió thổi lạnh co ro lúc, liền vội vàng quay trở vào bên trong.

      Lạnh quá! làm sao mà lại xuống tầng dưới thế này nhỉ? Sam Sam ôm lấy cánh tay trần run cầm cập.

      Dù sao về sớm chút cũng tốt, cũng muộn rồi………..

      nghĩ ngợi, chuông điện thoại trong ví reo lên, Sam Sam lấy điện thoại ra, nhìn số điện thoại nhấp nháy màn hình, lặng cả người, ràng trong đầu nghĩ là nghe, nhưng tay chẳng biết tại sao lại ấn vào nút nhận cuộc gọi.

      Giọng của Phong Đằng vọng tới với vẻ vui : “ ở đâu đấy?”

      “………..Ở dưới sảnh.”



      bảo đừng có chạy lung tung cơ mà?” Phong Đằng càng có vẻ vui, ” Đứng đấy chờ, tôi xuống ngay đây.”

      ” Chờ .” Cảm giác Phong Đằng sắp sửa dập điện thoại, Sam Sam vội vàng gọi với. Dù sao cũng chẳng chạy thoát, chi bằng chết cho thoải mái, Sam Sam mặt dày : ” Chủ tịch,…….. có thể lấy giúp tôi cái áo lông xuống đây = =”

      lúc sau, Sam Sam nhìn thấy Phong Đằng từ thang máy ra, tay cầm chiếc áo lông của , đôi mắt sắc bén chỉ đảo lướt qua là tìm ngay được . Sam Sam vội vàng chạy tới, vừa cảm ơn vừa giật lấy áo của mình từ trong tay .

      xuống dưới này làm gì?”

      ” À, tôi nhức đầu, muốn về.” Sam Sam chột dạ .

      Phong Đằng nhìn khuôn mặt đỏ ửng của , sắc mặt dịu xuống ” Để tôi đưa về”.

      Sau đó thẳng ra ngoài cho từ chối.

      Sam Sam sửng sốt trong giây lát rồi mới theo kịp. Ngài chủ tịch là quá khách khí……Như thế này suy nghĩ lung tung mất thôi……

      Sam Sam vẫn nghĩ lung tung khi bước lên xe.

      Chiếc xe đua màu trắng chạy êm ru trong đêm, cả hai người ngồi trong xe đều gì.

      lúc sau, cuối cùng Sam Sam nhịn được liền đem nghi ngờ của mình ra hỏi: ” Chủ tịch, Ngôn , mấy tháng gần đây Phong tiểu thư Châu Âu.”

      ” Ừ.” Phong Đằng lạnh nhạt trả lời, “Rồi sao nữa?”

      ta lại còn hỏi rồi sao nữa? Sam Sam trợn to mắt lên nhìn , có người bị phát ra dối mà vẫn còn thản nhiên thế cơ à?

      Boss chắc chắn là lão nghìn năm!

      ” Thế, vậy tại sao lại với tôi là ấy Châu Âu?”

      Phong Đằng lạnh lùng : ” Tiết Sam Sam, có thể ngốc hơn nữa .”

      `= =

      Lại còn là ngốc! Thái độ của tên nghi phạm này là quá hung hăng!

      Hơn nữa, ngốc mà, chỉ là, chỉ là nếu như điều nghĩ là , thế đáng sợ quá. Người ta là ngài chủ tịch, cảm giác giống như là ngăn cách cả vũ trụ, ai lại có thể nghi ngờ người ngoài hành tinh…..Thích mình chứ?

      Sam Sam nghĩ ngợi lung tung, trong xe yên tĩnh trở lại, Phong Đằng ra vẻ buột miệng hỏi: ” Chuyện khiêu vũ lúc nãy đừng hiểu lầm.”

      Trước đấy, Chu Hiểu Vi nhận chi phiếu, sau khi điệu nhảy thứ nhất kết thúc đề nghị nhảy thêm với điệu nữa. Thái độ e thẹn của Chu Hiểu Vi có hàm chứa ý tứ gì làm sao Phong Đằng lại nhận ra, nhưng nhảy thêm điệu nữa có thể thay đổi được gì đâu? Hơn nữa trong những kiện như cuộc liên hoan cuối năm này, khó có thể khiến – người từng hiến máu cho Phong Nguyệt mất mặt, bất đắc dĩ nhảy với điệu thứ hai.

      Sau đó lại thấy Tiết Sam Sam ra ngoài.

      Kinh nghiệm cho Phong Đằng biết, Tiết Sam Sam chắc chắn bỏ ra ngoài bởi vì lý do thông thường nào đó, nhưng vẫn quyết định giải thích chút. Tuy rằng giải thích của thực là quá hàm súc, chỉ nhắc đến rồi thôi luôn.

      Sam Sam cảm động sai sót ngẫu nhiên này. hoàn toàn biết Phong Đằng và Chu Hiểu Vi nhảy điệu nhảy thứ hai, cho rằng Phong Đằng giải thích với về điệu nhảy thứ nhất cơ.

      Đến chuyện phải nhảy với người con khác theo thông lệ mà Boss cũng đều giải thích với , đừng có hiểu lầm…………

      Chẳng lẽ, chẳng lẽ, thực ………….thực …………

      Sam Sam xúc động, men rượu bốc lên, cả ý nghĩ cũng tỏa nhiệt hỏi: ” Chủ tịch, tôi có hiểu nhầm , thích tôi à?”

      Bàn tay nắm vô lăng của Phong Đằng khẽ động, mắt vẫn hướng thẳng về phía trước nhìn đường, rất nghiêm trang: “Thỉnh thoảng hiểu nhầm chút cũng sao.”

      Á…..Tuy rằng lời của ngài chủ tịch có hơi ngoắt ngoéo, nhưng ý của ta là ……. thích ?

      A a a!!!!!!!

      Đột nhiên Sam Sam cảm thấy vô cùng lóng ngóng, dường như biết phải để chân tay vào chỗ nào, gian trong xe bỗng trở nên quá , tiếng tim đập to đến nỗi mình cũng nghe thấy, mặt nóng rần lên, trong ngực tựa như có cả đàn chim hót…..

      Sam Sam ……..Xấu hổ rồi!

      Yên lặng chút, Sam Sam : ” Chủ tịch, lái chậm chút được ?”

      ” Say xe à?”

      >_<, chỉ là nhanh quá thôi.”

      Tim đập nhanh quá.

      Thế nên, chiếc xe đua có vận tốc tối đa là 400km/h đưa Sam Sam về đến khu nhà thuê với tốc độ chậm như rùa.

      Xe dừng lại, khí trong xe đột nhiên được hâm nóng trở lại, trái tim bé của Sam Sam vừa mới bình tĩnh chút lại bắt đầu đập thình thịch. Đúng vào lúc này, ngài chủ tịch đột nhiên cúi người vào ……….

      Á! ta định làm gì thế! Sam Sam căng thẳng nhìn chằm chằm………

      ” Căng thẳng như thế làm gì?” Trong mắt Phong Đằng ánh lên tia cười, ” Tôi giúp tháo dây bảo hiểm”.

      “Cách” tiếng, dây bảo hiểm được tháo ra, có cái dây đàn nào đó trong đầu Sam Sam cũng đứt luôn……

      Dây bảo hiểm………

      Ngài chủ tịch phục vụ là chu đáo.

      Ha..ha, cười với vẻ ngượng ngiụ, Sam Sam ấp úng : ” , à, tôi, sao trước đây ?”

      là! thích tôi cứ ra, làm sao tôi biết là thích tôi chứ…..

      Nụ cười trong mắt Phong Đằng càng lấp lánh, ung dung : ” Cái này, chẳng phải là do người có ý đồ trước ra sao?”

      Có ý gì? Sam Sam ngẩn người ra. Ý của Boss là có ý đồ với ta trước à?

      ” Tôi?” Sam Sam ngơ ngác chỉ tay vào mình, đàn chim lúc nãy vẫn ca hát trong tim Sam Sam giờ đây vẫy cánh bay thèm ngoảnh đầu nhìn lại.

      ” Chẳng lẽ phải sao?” Phong Đằng lại giở cái vẻ doạ dẫm mà Sam Sam quen thuộc ra, nhìn thúc giục.

      có ý định tranh thủ lúc uống say trêu chọc , ai bảo trước kia chẳng nhận ra. Nhưng quên mất điều, con chuột nhút nhát bình thường nhìn thấy mèo là chạy mất, nhưng khi uống sau rồi có thể dám đánh lại cả mèo đấy!

      ” Tôi, tôi, tôi…………………..”

      Đúng vào giây phút Sam Sam sắp sửa phục tùng doạ dẫm của Phong Đằng như thường lệ, nghĩ ra vấn đề mấu chốt!

      Bây giờ ngài chủ tịch thầm (?) !

      Thế là to nhất mới đúng chứ! ta định làm gì nào!

      Sam Sam đột nhiên vui sướng trở lại, cái vui sướng này giống cái vui sướng của e thẹn lúc nãy, nó giống như giai cấp công nhân được giữ bom nguyên tử vậy!

      Lòng dũng cảm đột ngột dâng lên! Đàn chim lại bay về rồi, dõng dạc cất tiếng ca vang trong đầu Sam Sam: Vùng lên! Những người dân chịu làm nô lệ!

      thể thừa nhận, quốc ca đúng là quốc ca, có tác dụng cổ vũ lòng người vô cùng lớn lao, Sam Sam được cổ vũ rồi, nhìn thẳng vào Phong Đằng, cách dũng cảm phi thường: ” Tôi, tôi mới thích !”

      Trong khi Phong Đằng còn kinh ngạc, Sam Sam luôn hơi:” Bởi vì ngài chủ tịch, quá ngây thơ!”

      Cả thế giới chợt yên ắng.

      còn từ nào có thể dùng để miêu tả vẻ mặt của Phong Đằng, nghiến răng thốt ra ba từ: ” Tiết Sam Sam!”

      Sam Sam dường như nhìn thấy ngọn lửa cháy ngùn ngụt đỉnh đầu Boss.

      Tôi, tôi sợ chắc!

      Giỏi đuổi việc tôi!

      Sam Sam lắp bắp tuyên bố tiếp: ” Nếu vì chuyện này mà đuổi việc tôi, lại càng ấu trĩ.”

      Ban đầu Phong Đằng còn căng cả người, rồi sau đó từ từ thoái mái trở lại, nghe đến đây mỉm cười.

      ” Tôi đuổi việc em đâu.”

      Sam Sam bị nụ cười của làm cho rùng mình,” Tôi, tôi phải về đây.”

      ” Ừ.” Phong Đằng dễ tính đột xuất , mở chốt cửa xe.

      Sam Sam vội vàng xuống xe chạy trốn, khi đến cầu thang, đột nhiên Phong Đằng gọi lại.

      ” Sam Sam.”

      Cái gì thế? Sam Sam ngập ngừng quay đầu lại. Còn nữa, đừng có gọi thân mật như thế, tôi vừa mới từ chối đấy.

      Phong Đằng mở cửa xe, bước xuống, tay cầm chiếc áo lông của .

      ” Em quên cầm áo lông.”

      Rồi mở chiếc áo khoác, vô cùng cẩn thận chu đáo giúp khoác lên người.

      ” Sam Sam, chúng ta còn nhiều thời gian mà.” mỉm cười và khẽ bên tai .” Ngủ ngon.”

      “……ngủ ngon.”

      Sam Sam run rẩy nhìn theo chiếc xe màu trắng chạy khuất trong bóng đêm, phần vì lạnh, phần là, nụ cười của chủ tịch sao mà đáng sợ thế…..

      Nhưng, bây giờ chẳng sợ ta nữa! Sam Sam lại tràn đầy hào khí ngất trời.

      Ngài chủ tịch, cứ đợi đấy! Ngày mai cho biết thế nào là tiểu nhân đắc chí, a, được, phải là tiểu nhân, nên gọi là cái gì nông nô vùng lên……

      Cũng đúng!

      Ôi trời, mặc kệ, mặc kệ! Tóm lại là tâm trạng vô cùng sung sướng.

      Sung sướng chạy lên gác.

      Sung sướng mở máy tính đánh boss.

      Sung sướng ngủ.

      Lại đến cõi mộng mơ.

      Vẫn là đồng cỏ xanh ngút tầm mắt.

      Con hổ nhè con thỏ trắng từ trong mồm ra, rất đắc chí: ” ra cậu thích tớ.”

      Con thỏ trắng ngạc nhiên : “Làm sao mà cậu biết?”

      Con hổ đắc chí vung vẩy cái đuôi: ” Bởi vì tớ vừa mới ăn cậu vào trong tim rồi.”

      Cái con hổ này chẳng có tí văn hoá nào, con thỏ trắng khinh khỉnh nhìn nó. Đồ ăn nuốt vào xuống dạ dày chứ, phải là vào tim.

      Nhưng……cũng chắc, suy cho cùng hổ vẫn là hổ, phải là thỏ trắng, chừng hổ hơi kỳ quái chút?

      Thế , cái chỗ thình thịch kêu lên ” thỏ trắng” ” thỏ trắng” chính là tim của hổ à?

      Con hổ phe phẩy đuôi, mời con thỏ trắng: ” Cậu có muốn đến vườn hoa của tớ , vườn hoa của tớ rất rộng rất đẹp, rất thích hợp cho thỏ trắng sống đấy, lại còn có rất nhiều cỏ ngon nữa.”

      Có rất nhiều cỏ ngon à? Con thỏ trắng động lòng, nhưng vẫn còn do dự: ” Nhưng mà, nhưng mà……”

      ” Nhưng mà cái gì? nhanh lên!” Con hổ sốt ruột dậm chân……..

      ” Nhưng cậu được bắt nạt tớ.” Con thỏ trắng cách dũng cảm: ” Cậu phải nghe lời tớ, được bắt tớ làm cái nọ cái kia, hơn nữa, cậu phải ăn cỏ cùng tớ.”

      ” Ăn cỏ?” Con hổ có vẻ rất thoải mái.

      ” Đúng! Ăn cỏ.” Nếu ngày nào đó cậu ta ăn thịt mình sao?

      Con thỏ trắng : ” được kén chọn, được cỏ này ăn, cỏ kia ăn.”

      ” Được rồi, được rồi, nghe cậu tất!” Con hổ xua xua chân nhanh chóng đồng ý. “Thế cậu có thể cùng mình đến vườn hoa của mình rồi?”

      ” Được.” Con thỏ trắng gật đầu, ngượng ngùng cụp tai xuống.

      ” Cậu cưỡi lên lưng tớ, tớ đưa cậu .”

      ” Thế cậu quỳ xuống, cậu cao thế này, tớ với được.”

      Con hổ to lớn ngoan ngoãn quỳ xuống bãi cỏ, thỏ trắng nhảy lên, túm lấy lông lưng con hổ, rất oai phong : ” Hổ, thôi, chạy nhanh lên.”

      Con hổ cõng thỏ trắng phóng như bay qua đồng cỏ, vượt qua sông hồ, xuyên qua rừng sâu, ra khỏi rừng là đến vườn hoa tươi đẹp của hổ.

      Con hổ nghĩ, đợi khi đến khu vườn, nhất định phải với thỏ trắng —-

      Nếu con hổ đối xử với thỏ trắng rất hung dữ, có nghĩa là nó ăn miếng hết con thỏ.

      Nếu con hổ đối xử với thỏ trắng rất dịu dàng, có nghĩa là nó vỗ béo con thỏ, rồi ăn thịt nó từ từ.

      Còn nữa, nhất định dần dần làm cho con thỏ thích ăn thịt………

      Ánh trăng trong thành phố nghiêng nghiêng rọi vào mỗi căn phòng ngủ kéo rèm.

      Sam Sam ôm gối, ngủ say dưới ánh trăng dịu dàng, môi vương vấn nụ cười ngọt ngào.

    5. TuyetBang

      TuyetBang Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      100
      Thiên Ngoại - Phần 1

      Chân tướng gan lợn


      Dịch: jini

      Edit: Ve
      Rất lâu, rất lâu sau đó, khi ấy Sam Sam gả cho Phong tiên sinh, cuộc sống mỗi ngày đều “nước sôi lửa bỏng”, trở thành bạn chí cốt nơi khuê phòng với Phong tiểu thư. hôm, Sam Sam tán gẫu với Phong tiểu thư, nhớ lại chuyện xưa, cảm nhận sâu sắc cuộc sống như tại hoàn toàn chính là do tai họa gan lợn của đại tiểu thư gây ra, buồn rầu : “Gan lợn tháng trời em mang đến, hại người quá .”
      Đại tiểu thư sửng sốt: “Em mang gan lợn tận 1 tháng trời bao giờ? Chỉ có mấy ngày thôi mà.”
      Sam Sam: “……”
      Sam Sam hồi lâu mới hiểu ra, tức giận đùng dung : “ quá đáng, hôm nay chị nhất định phải cho ta ngủ ở thư phòng.”
      Phong tiểu thư nhìn Sam Sam với ánh mắt nghi ngờ. là người hiểu trai mình nhất, trai từ nham hiểm xảo quyệt, trước nay chưa chiếm được lợi thế đến quá lần. Sam Sam làm thế nào được chứ?
      Đối với nghi ngờ trong mắt Phong tiểu thư, Sam Sam bốc cháy nay lại càng căm phẫn gật đầu hết sức kiên định hơn.
      Sáng sớm ngày thứ hai, Phong tiểu thư gọi điện cho Sam Sam: “Thế nào? Thế nào rồi? trai em hôm qua ngủ ở thư phòng à?” Bỏ qua tò mò của ấy , làm bà chủ gia đình là công việc vô vị nhất thế giới này mà.
      “À…” Sam Sam ngập ngừng ấp úng trong điện thoại, hồi lâu mới trả lời mơ hồ: “…… đúng vậy.”
      “Vậy sao giọng chị lại yếu ớt đến thế?”
      “À… Chị phải họp rồi, gác máy nhé.”
      “Cạch”.
      Ngay lập tức trong điện thoại vang đến báo bận, Phong tiểu thư giật mình, kiềm chế nổi ngạc nhiên, cả gan gọi điện cho trai: “, hôm qua , cái đó, Sam Sam hình như rất giận, cãi nhau chứ.”
      .” Giọng của Phong tiên sinh rất tử tế.
      “Ha ha” Phong tiểu thư cười khan, “Em , Sam Sam còn kêu phải bắt ngủ ở thư phòng, sao có thể thế chứ, ha ha.”
      “Hôm qua ngủ ở thư phòng.”
      “Hả?” Phong tiểu thư ngạc nhiên kêu lên.
      Bên kia điện thoại, Phong tiên sinh như cười . “Thỉnh thoảng thay đổi địa điểm cũng rất thú vị.”
      Phong tiểu thư hoang mang, ngủ ở thư phòng cũng thú vị ư? Hơn nữa giọng cười của có phần kì lạ. còn hỏi thêm, thấy trai : “Sáng sớm em gọi điện đến để hỏi cái này à? Có phải là rất nhàn rỗi ? họp đây, gác máy nhé.”
      “Cạch.”
      Trong điện thoại lại vang đến báo bận lần nữa.
      Lại họp? Phong tiểu thư buồn rầu vứt ống nghe xuống, có điều lại có thể với những lời tán gẫu nhiều đến thế hiếm có. Chăm sóc con trai chút, cuối cùng vẫn cam tâm, lại hỏi Sam Sam, Sam Sam vẫn úp úp mở mở, nhanh chóng cúp máy.
      Đầu bên kia điện thoại, Sam Sam bò ra bàn lặng lẽ gào xót, ôi ~~ hôm qua sao nghĩ mãi cũng chẳng ra, lại đơn phương khiêu chiến boss, kết quả, kết quả ……
      Kết quả tối qua boss đại nhân quả thực ngủ ở thư phòng đấy, nhưng mà… cũng ngủ ở đó luôn……
      Sam Sam nhớ đến chuyện tối qua, mặt tự nhiên nóng cả lên, chuông điện thoại đột nhiên báo có tin nhắn, Sam Sam cầm lên xem, tin nhắn đến từ boss đại nhân – cái người mà hôm nay có rất nhiều cuộc họp ý——
      “Sam Sam, tối nay có muốn giam trong nhà bếp ?”
      PS: thực ra Phong tiên sinh bị oan, gan lợn phải là ý của , mà là ý của đầu bếp…
      Khi tôi (Cố Mạn) mang H đưa bạn tôi xem, ấy xem đến N lần, nhưng vẫn xem ra chỗ nào H……
      Vì thế mới , xem H cũng phải có thiên bẩm, nhìn chưa ra H ở chỗ nào, nhanh úp mặt vào tường .

      Thk ss Jini

      Note: H: theo bạn Ve là Hentai, hỏi hỏi lại mấy người đều bảo hentai, qua đây mới biết mỗi missoco là trong sáng lương thiện nhất >_<
      Hentai=xxx ( vui lòng đừng search google ^o^)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :