1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Ôi đọc 1 lèo ~~~
      Cái bẫy này k hề . Gia đình cố lên!

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 72
      Edit : Michellevn


      Chu Lăng ngồi chờ suốt ở bên ngoài đến tám giờ tối, Hướng Nghị thể ra ngoài, Tiền Gia Tô tới đón --- biết cậu biết tin từ đâu, giấu bà ngoại và mẹ cậu, mình về thành phố trước.

      " Chị Lăng, chúng ta về nhà ........" Tiền Gia Tô đành lòng khuyên giải

      Cậu vừa mới vào thăm dò tình hình, các giấy tờ được phê chuẩn ngay lập tức, họ thể rồi.

      Chu Lăng khẽ thở dài :" thôi."

      Đêm dài đằng đẵng.

      Trời còn chưa sáng Chu Lăng thức dậy, tự mình vào bếp làm đồ ăn.

      Nhiều ngày mưa dầm thấm đất như vậy, ngờ vẫn học được sơ sơ từ đại đầu bếp Hướng. Nấu nồi cháo hoa, xào bông cải xanh rau cải, hâm lại nồi xương hầm Hướng Nghị hôm qua làm, kết hợp với bánh bao và bánh rán hành Tiền Gia Tô mua dưới lầu, tính ra bữa sáng cũng khó coi.

      "Hôm nay bà nội và về phải ?" Hôm qua 064 rời , Chu Lăng và Tiền Gia Tô yên lặng ăn, đột nhiên hỏi.

      Tiền Gia Tô gật đầu :" Chắc là cơm trưa xong mới xuất phát, về đến nơi cũng bốn năm giờ ."

      " Vậy chúng ta đón Nhị Ngốc và Tiểu Mỹ nhé."

      " Được ạ."

      Loại áp khí thấp này kéo dài mãi đến lúc đón chó về. Đinh Y Y sứt đầu mẻ trán vì chuyện li hôn, nhưng vừa nghe đến chuyện xảy ra, lập tức đẩy lùi cuộc hẹn với luật sư lại, rồi đến gặp Chu Lăng. cho cùng bầu bạn là an ủi tốt nhất.

      " yên lành sao lại gặp phải chuyện này chứ," Đinh Y Y thở dài," Tớ cứ nghĩ là hai người con đường ngọt sủng rồi chứ, ai mà ngờ đột nhiên đổi sang con đường cẩu huyết thế này."

      xong liền rống lên có phần tang thương :" Sống hiên ngang bất khuất, làm chủ những năm tháng tuổi thanh xuân........."

      " loại trừ khả năng có kẻ giá họa," Chu Lăng ," Tớ luôn cảm thấy mọi việc thể trùng hợp như vậy ."

      Tiền Gia Tô lấy chìa khóa mở cửa, nghiến răng nghiến lợi :"Ông mày nhất định phải bắt cho bằng được thằng kia!"

      Chu Lăng trấn an vỗ vỗ lên tay cậu :" Xem hiệu suất của cảnh sát thế nào , đây chắc phải việc khó. Bị kích động gây án khẳng định để lại chứng cớ, trốn được đâu."

      "Đúng!" Đinh Y Y phấn chấn :" Lùi vạn bước (*)mà , cho dù Hướng Nghị thực vào trong đó, chúng ta cũng có thể vớt ấy ra, đời có việc khó, chỉ sợ kẻ có tiền thôi."

      (*退一万步 đem loại giả thiết nào đó đưa đến giới hạn thấp nhất,chuyện xảy ra vẫn là xảy ra, chuyện nên phát sinh phát sinh.- traxanhsuada.wordpress.com

      Chu Lăng liếc ấy :" Tớ phải là kẻ có tiền nữa rồi."

      Đinh Y Y ngẩn ra, sau lúc lâu mới phản ứng lại được :" Cậu làm việc cũng nhanh đấy ......"

      " Đây phải là nôn nóng kết hôn sao ." Chu Lăng cười

      " Vậy cũng thể sốt ruột như vậy nhé, chí ít gì cũng phải bí mật chuyển ít tài sản ra ngoài trước chứ, cậu đúng là cái đồ ngốc X !" Đinh Y Y chỉ tiếc rèn sắt thành thép mà la mắng.

      Đáp lại lời ấy, là tiếng sủa vô cùng vang vọng phấn chấn của Nhị Ngốc :" Gâu -------! Gâu gâu !"

      Ba người hai chó vào trong sân, Nhị Ngốc ngẩng đầu trước nhất, đột nhiên bước chân dừng lại, cúi đầu ngửi ngửi, tiếp đó giống như lên cơn điên, cứ cuống quít ngửi khắp nơi điên cuồng sủa lên.

      " Sao thế, đây là ........Ối !" Nhị Ngốc mạnh mẽ lao về chỗ, dây dắt trong tay Tiền Gia Tô lại bị tuột khỏi tay lần nữa.

      " Gâu -----!" Nhị Ngốc lao đến bên cạnh cây sồi xanh nơi góc sân kia, lượn vòng xung quanh, hai móng vuốt bắt đầu liều mạng đào đất.

      Ba người kinh ngạc nhìn theo, Chu Lăng bỗng nhiên nhướng mày lên, bước nhanh qua, lớn tiếng quát, ngăn lại chú chó to lớn như nổi điên.

      Nhị Ngốc tuân mệnh ngừng lại, nhưng vẫn khó chịu bất an, kêu ư ử ngừng.

      Chu Lăng cúi xuống, nhìn thoáng qua cái hố bị nó đào ra nửa thước, đưa tay ra gọi :" Ba Kim, lấy cái xẻng lại đây !"

      Tiền Gia Tô như hòa thượng sờ mãi thấy tóc, có điều vẫn xông ngay vào, cầm công cụ chạy về lại .

      " Bên dưới này có đồ gì sao ?" Cậu rầu rĩ hỏi

      Chu Lăng lắc lắc đầu, đứng lên :" Chị cũng biết nữa, Nhị Ngốc thể sủa cách khó hiểu, em xúc vài cái thử xem, đừng dùng lực mạnh quá ."

      Vào giờ phút này, bất kỳ cố có chủ ý nào cũng dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến vụ án mạng kia, Tiền Gia Tô cảm thấy rùng mình, hai lời liền ra sức bắt đầu làm việc.

      " Mẹ nó ......" Xẻng vừa vung được mấy lần, cả người cậu đột nhiên cứng đờ, quay đầu lại, kinh ngạc nhìn hai người." Thực là có gì đó ....."

      Vẻ mặt Chu Lăng và Đinh Y Y cùng biến đổi, lao ngay tới.

      Tiền Gia Tô quăng cái xẻng , đeo găng tay làm việc của Hướng Nghị ném bên cạnh hồ nước, nhanh chóng và thận trọng kéo ra bên ngoài chỗ vừa mới đào .

      Năm phút sau.

      " Cái đệch !" Tiền Gia Tô giống như bị đập dội ra phía sau, đặt mông ngồi nền đất đầy bụi bẩn.

      Đối với chuyện xảy ra kỳ quái này, Đinh Y Y còn khả năng tiếp nhận, lòng bàn tay phủ lên trán, nửa ngày được thành lời.

      Duy chỉ có Chu Lăng là vẫn còn giữ được bình tĩnh, nhưng có chút cảm giác buồn nôn, kìm nén khó chịu mà quan sát tỉ mỉ, nghiêng đầu qua." Tìm đồ thu lại ."

      " giao cho cảnh sát sao ?" Tiền Gia Tô nhìn viên gạch vỡ dính máu kia, chần chờ.

      Chu Lăng suy nghĩ lát, lắc đầu :" Thu lại trước ."

      Thời hạn hai mươi bốn giờ tới ngay lập tức, mặc dù trong lòng rất khả năng Hướng Nghị được thả là cực kỳ bé , chút xíu may mắn đó cũng làm cho tâm lý thể kìm chế được.

      Lơ đãng ăn bữa trưa, Chu Lăng ăn chưa được mấy miếng đặt đũa xuống, cùng Tiền Gia Tô vội vã chạy đến đồn công an.

      Nhận được tin tức ngoài dự đoán nhưng hợp lý ------- Hướng Nghị bị chuyển đến trại tạm giam.

      Mà trại tạm giam cho phép thăm nom.

      Chu Lăng có phần hối hận mấy năm qua chăm chỉ tích góp các mối quan hệ, lúc này thể tìm đến chỗ Thời Tuấn ---- mối quan hệ của ta luôn luôn rộng rãi, trước kia vì chuyện bạn trai cũ của Chung Niệm Vi mà nhiều lần giao tiếp qua lại cùng người của văn phòng thành phố, là con đường tắt nhanh gọn nhất đối với trước mắt.

      Song giờ như trước kia, còn là chủ tịch của Đại Nguyên nữa, muốn gặp mặt Thời Tuấn, cũng phải nhẫn nại chờ tiếng, đợi ta kết thúc cuộc họp.

      Nhóm thư ký văn phòng vẫn đối với cung kính như cũ, dựa theo thích trước kia của , dùng hạt cà phê nhập khẩu xay tại chỗ để phục vụ.

      ngồi ở bàn của thư ký , Thời Tuấn sắc mặt nghiêm nghị qua, chỉ lo bàn giao công chuyện với trợ lý đặc biệt bên cạnh, chẳng hề chú ý đến .

      Chu Lăng thể đứng dậy gọi ta, hiếm khi khách khí :" Tôi có chuyện tìm , có tiện ?"

      Thời Tuấn hơi ngơ ngác, ngay sau đó dường như đoán được mục đích đến của , thay đổi nét mặt thu lại ánh mắt, sải bước nhanh vào văn phòng.

      Trợ lý đặc biệt lễ phép gật đầu với Chu Lăng, vào theo.

      Chu Lăng cũng hề khách khí, tự mình đẩy cửa ra, trong ánh mắt muốn lại thôi của nhóm thư ký, thản nhiên vào.

      Hai người bàn công chuyện bên kia giống như nhìn thấy , liên miên dứt, mười mấy phút mới kết thúc. Trợ lý đặc biệt ra ngoài, Chu Lăng đứng bên cạnh ghế sô pha lập tức xoay người, lướt qua vai ta nhắn nhủ :" Khép cửa lại."

      Trở lại văn phòng lần này, nhưng là dùng thân phận khách mời. Bố cục vẫn là dáng vẻ ở ngày đó, đồ vật được thay đổi thành của riêng Thời Tuấn.

      Trước bàn làm việc có ghế dựa, Chu Lăng liền đứng đối diện ta, nhìn lại đôi mắt thâm trầm của ta, mở miệng :" Hình như biết tại sao tôi đến, vậy tôi cũng nhiều lời nữa. Tôi muốn đến trại tạm giam thăm hỏi người, cần giúp đỡ."

      " Em dựa vào cái gì mà cho rằng tôi giúp em ?" Khóe miệng châm chọc của Thời Tuấn nhếch lên, " Tôi từng nhắc nhở em, nên dây dưa với tên sửa xe đó, em nóng đầu cái là ngã vào luôn, giờ cần gì phải đến cầu xin tôi."

      Chu Lăng buồn cũng giận, đứng đấy tư thái vững vàng :" Vào tình cảm trước kia ."

      Vẻ mặt Thời Tuấn trong nháy mắt ngưng trệ, nhưng lướt qua giống như ảo ảnh.

      " Tình cảm ......Chúng ta có tình cảm gì chứ, tình mẫu tử à," ta đứng lên, chống tay lên bàn, mang theo cảm giác áp bức nặng nề áp sát tới, ý tứ châm chọc nơi đáy mắt càng đậm nét hơn, ----- Hay là tình nam nữ ?"

      Chu Lăng vẫn là dáng vẻ cứng đầu kia, thậm chí còn cười cười với ta, :" Dù sao cũng là cầu cạnh , lòng coi trọng cái nào, chúng ta cứ tính vào cái đó."

      Giọng nhàng vừa dứt, nét mặt Thời Tuấn hơi thay đổi, nhìn chăm chú nửa ngày ý, cuối cùng đầu hàng, đứng thẳng lên, túm túm cà vạt, cả người lạnh lẽo đến bên cửa sổ.

      ta đứng trong tia sáng loang lổ của ánh chiều tà, nhưng hơi thở u ám lại hề thuyên giảm.

      Im lặng hồi lâu, Chu Lăng lại lên tiếng ở phía sau :" nợ tôi."

      Thời Tuấn bỗng dưng xoay người, giống như loài thú vùng lên khi sắp bị đâm trúng, bước nhanh tới, đẩy Chu Lăng lên tường, gương mặt tràn đầy vẻ hung ác, câu dường như rít qua kẽ răng :" Tôi nợ gì em ? Tôi đây mẹ nó từng cứu mạng em đấy !"

      Lưng phía sau bị va đập đau, Chu Lăng cũng hề nhăn mặt, vẫn như cũ cố chấp nhìn ta.

      "Thế nhưng chính là người tự tay tặng tôi cho cha nuôi." biết đây là tử huyệt của Thời Tuấn, cố ý dùng lời này đâm ta," Mà , là bán. khác gì bọn buôn lậu, còn ghê tởm hơn họ, ngoại trừ lừa bán, còn có phản bội, có thể bù đáp được sao ?"

      " Đủ rồi !" Thời Tuấn buông ra, quay lưng lại, cánh tay rủ xuống lại hơi run rẩy.

      Chu Lăng lặng lẽ thở ra, cọ cọ lên quần lòng tay phủ đầy mồ hôi lạnh.

      " giúp tôi lần này, chúng ta liền thanh toán xong."
      conlu124, garubi29498, hthuqttn10 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 73
      Edit : Michellevn



      Nhóm bà cụ trở về, láng giềng xung quanh nhiều như vậy, trăm người ngàn ý, tốt xấu lẫn lộn, tình giấu giếm được nữa.

      Tiền Gia Tô bị Chu Lăng phái về làm công tác trấn an, dám họ bị tạm giam, chỉ là phối hợp với điều tra của cảnh sát, tìm ra được hung thủ là có thể được thả ra liền, tránh cho bà cụ bị kích thích xảy ra chuyện gì đó.

      Chu Lăng nhận được tin tức cậu báo lại lúc đường chạy về hướng trại tạm giam, trả lời qua quýt," Buổi tối cần đợi chị" , rồi cất động .

      Xe thương vụ màu đen chạy vững vàng, suốt quá trình Thời Tuấn lời, mặt mày trầm, giống như căn bản nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh.

      Tới trại tạm giam, vẫn phải mất khá nhiều công sức, Chu Lăng mới có thể dùng lo lót vào thăm. Thời Tuấn giao tiếp cùng với sở trưởng, đuôi mắt nhìn thấy bóng người kia theo quản giáo viên vào, mà hề quay đầu nhìn lại.

      Phòng thăm hỏi, chỉ có cái bàn, hai người.

      ghế ngồi có còng tay, nhưng Hướng Nghị được đặc cách, bị còng lại. Bên ngoài có người tuần tra, canh me thừa dịp người ta đến chỗ tủ hồ sơ trống, nhanh như chớp kéo Chu Lăng qua hôn cái .

      " Lo cho rồi có phải ?"

      vậy mà vẫn còn tâm trạng cười đùa.

      Chu Lăng nâng tay cho quyền vào ngực :" còn cười được à?"

      " Thấy em vui vẻ." Hướng Nghị cười vuốt vuốt tóc .

      "Em vui vẻ..........."

      Chu Lăng vùi mặt lên vai , trong nháy mắt cơ thể dược bao bọc trong hơi thở quen thuộc, thần kinh vẫn luôn căng thẳng mới buông lỏng được chút ít .

      Cửa bị mở ra từ bên ngoài, quản giáo viên khó xử :" Bà chị ạ, đừng làm chúng tôi quá khó xử, như vậy là hợp quy củ."

      Hai người ôm nhau lúc này mới buông ra.

      Sau đó ngồi xuống, về việc chính.

      "Nhị Ngốc lại lập công," Chu Lăng ," Bên dưới gốc cây trong sân kia đào được viên gạch, dính máu. Chắc là mới chôn thôi, Nhị Ngốc đột nhiên nổi điên."

      Hướng Nghị vừa thu lại nét mặt thảnh thơi, bên mày nhíu lại.

      " Em vẫn luôn cảm thấy có mối quan hệ với cái chết của Hoa ca, phải xử lý thế nào ?"

      " Giao cho cảnh sát ." Hướng Nghị .

      Cuộc đời quân nhân phó thác cho , ngoài thân thể khỏe mạnh khí phách kiên cường, còn có tinh thần trọng nghĩa, luôn mang tín nhiệm lớn nhất đối với quốc gia, với công - kiểm - pháp( công an, Kiểm sát, tư pháp).

      Chu Lăng gật đầu, rồi hỏi lại :" Có thể nghĩ đến giấu trong tiệm của chúng ta, khẳng định là người quen. nghi ngờ ai ?"

      " Những cái này để cho cảnh sát điều tra ," Hướng Nghị trả lời câu hỏi của ," Em cứ ở nhà dưỡng sức cho tốt, cần nghĩ về những chuyện này nữa."

      Suy nghĩ của hai người hoàn toàn ở cùng tần số, Chu Lăng hỏi dò :" Trần Hỷ à ?"

      Có động cơ muốn mạng Hoa ca, lại có quen biết với Hướng Nghị, chỉ có thể nghĩ đến Trần Hỷ mà thôi. Hơn nữa vào ngày tìm thấy hung khí, gọi điện thoại ngay cho Trần Hỷ, tắt máy, thể liên hệ được. Căn cứ vào điểm mấu chốt này, thể nghi ngờ.

      Hướng Nghị nhìn sâu xa, qua lúc lúc nở nụ cười có chút bất đắc dĩ :" Vì sao nhất định phải thông minh như vậy, ngốc chút phải tốt hơn sao ?"

      Tâm tư của , ra hề muốn Chu Lăng vì mà bôn ba tìm quan hệ nhờ vả .

      Về vấn đề có bị ngồi tù hay , từ lúc bắt đầu quyết định tự thú, lúc nào là tự hỏi.

      Về lương tâm, đánh người ta trọng thương, hơn nữa rất có khả năng gián tiếp dẫn đến vụ mưu sát sau đó, bất luận đối phương có biết bao tội ác tày trời, vẫn phải có trách nhiệm pháp lý.

      Về trách nhiệm, có bà nội già yếu, dưới có vợ và đứa con chưa ra đời, thể bỏ rơi họ được.

      Thời điểm dạy dỗ Hoa ca kia, bao giờ mong muốn đặt mình vào tình huống như vậy.

      Mà Chu Lăng có thể phá lệ vào được nơi này thăm , sau lưng nhất định cầu cạnh rất nhiều ân tình, gian khổ vất vả, nhìn nét mặt người.

      đau lòng áy náy cũng kịp.

      đành lòng để cố gắng của biến thành phí công, càng đành lòng để mình mang thai vất vả.

      Nếu nhất thiết phải chọn lựa, có lẽ chỉ có thể buông tha lương tâm của chính mình.

      " thông minh chút sinh con ra mất cha rồi ." Chu Lăng hừ tiếng, đùa.

      Hướng Nghị lại có tâm tư vui đùa, chầm chậm thở ra luồng khí ngột ngạt, vươn bàn tay qua nắm lấy tay Chu Lăng .

      " Xin lỗi em ."

      để em chịu khổ rồi ......

      Chu Lăng lại nở nụ cười :" Xàm vừa thôi, cầu giam thêm mấy năm để thể sám hối là em tạ trời tạ đất rồi."

      hiểu Hướng Nghị, cũng biết điều quan trọng nhất trong trái tim , buông bỏ được cuối cùng vẫn là họ, bởi vậy cũng rối rắm nhiều ở vấn đề này.

      " cầu dối trá, cũng cần làm trái lương tâm của mình. nên thế nào thế đó, em nhất định để phóng thích vô tội. "

      " Nếu như bước qua được cửa ải trong lòng kia, chỉ cần suy nghĩ chút, em và cục cưng, còn có cả bà nội," vươn tay qua, nắm lấy ngón tay Hướng Nghị," Mọi người rời xa ."

      Sau khi Chu Lăng rời bao lâu, Hướng Nghị lại nghênh đón người đến thăm hỏi ---- Luật sư biện hộ của .

      Từ phía luật sư Lạc hiểu toàn bộ chuyện xảy ra đêm đó, cũng phân tích chuyên nghiệp về tình huống này.

      Việc cấp bách vẫn là phải tìm ra được kẻ giết người thực , nhưng trước khi xảy ra vụ án, Hướng Nghị gây thương tổn đối với người bị hại, dẫn đến người bị hại đánh mất năng lực hành động, gián tiếp tạo điều kiện cho hung thủ giết người, rất có thể hình phạt bị tăng nặng.

      Tình hình hề lạc quan.

      "Ý của vợ là căn cứ vào đánh nhau vì phòng vệ chính đáng, kiểu gì cũng phải để thoát tội, rất là khó khăn. Tôi đây bất tài, dám khoe khoang khoác lác."

      Luật sư Lạc chuyện vì mình lưu lại mấy phần đường sống," Nếu thể thoát tội ' phòng vệ quá mức gây tổn thương người ', vẫn còn đường khác. Tôi cố gắng hết sức để chỉ bị tãm giam đến dưới sáu tháng, kéo dài thời hạn chấp hành, tương đương với phải ngồi tù. Hi vọng có chuẩn bị tâm lý."

      Hướng Nghị gật đầu:" Vất vả cho rồi.."

      xong chuyện chính, thái độ nghiêm túc của luật sư Lạc có hơi dịu , cười :" Vợ là người thẳng tính, chừng còn có thể chủ động cầu phán nhiều thêm vài năm, tại xem ra lại phải ."

      "Tôi sợ ngồi tù," Hướng Nghị cũng cười, khóe môi khẽ cong lên, trong mắt có dịu dàng thoáng qua," Nhưng ấy sợ."

      ..............

      Từ trại giam ra, chuyện đầu tiên Chu Lăng làm là lại gọi điện thoại cho Trần Hỷ, vẫn tắt máy như cũ.

      Ngay sau đó gọi cho Tống Phỉ, vậy mà lại có tín hiệu, vừa nghe là lập tức bằng giọng vui :" Có chuyện gì , tôi bận đấy ."

      "Trần Hỷ đâu ." Chu Lăng thẳng luôn

      "Sao tôi biết được, tôi cũng phải mẹ ta!" Trần Phỉ phát cáu," tìm ta gọi điện thoại cho ta chứ, gọi tôi làm gì ?"

      Chu Lăng cười hừ tiếng :" Đây phải tìm được sao. Hai người cả ngày dính chùm với nhau, tôi đương nhiên tìm thôi."

      " đừng có mà lung tung ! Tôi có quan hệ gì với ta hết, cũng liên hệ, ta thích chỗ nào chỗ đó, liên quan rắm gì đến tôi!"

      Sao lại nghe ra có mùi oán giận nhỉ !

      Nhưng gút mắc của hai người này Chu Lăng thèm vào mà để tâm, biết Tống Phỉ cũng có tin tức của Trần Hỷ, lập tức ngắt điện thoại lưu luyến.

      Ngay sau đó liên hệ thám tử tư lúc trước cầu.

      Nếu phải vừa nãy Hướng Nghị nhắc nhở, quên mất điều này.

      Có điều ngày đó xảy ra chuyện đúng lúc xác nhận người theo dõi là do Bùi Hi Mạn phái tới, hợp tác của và thám tử tư kết thúc, lúc đó thanh toán hết số tiền còn lại, đối phương rất có thể rồi, hi vọng cũng nhiều.

      Dãy số liên hệ lúc trước vậy mà gọi được nữa, Chu Lăng thể gọi đến công ty của đối phương, ngờ vị này làm xong vụ làm ăn với nghỉ phép, phòng thám tử nhất thời cũng tìm thấy người.

      Chu Lăng về nhà trước, bà nội và Tiền Gia Tô đều chờ đợi, có tâm trạng nghỉ ngơi.

      Chỉ lựa ra những lời dễ nghe, Chu Lăng với dáng vẻ trong lòng có dự tính , cam đoan với bà nội Hướng Nghị sớm trở lại, bà cụ mới bán tín bán nghi về phòng nghỉ ngơi.

      Giữa trưa hôm sau phòng thám tử tư bên kia mới có tin tức, cuối cùng Chu Lăng cũng liên hệ được người kia, nhưng kết quả lại rất đáng tiếc.

      --- Cùng ngày ta nhận được tiền và rời công việc lúc tám giờ, cách lúc xảy ra chuyện vẫn rất sớm, cũng hề nắm bắt được thông tin có giá trị nào.

      Đối phương cũng biết Chu Lăng xảy ra chuyện gì, chỉ là nghe muốn biết tình huống sau mười giờ, cho lời nhắc nhở :" Lúc đó người của bên kia vẫn còn theo mà ......"

      ra Chu Lăng cũng nghĩ đến bước đó.

      Người của Bùi Hi Mạn vẫn luôn theo , mấy ngày nay bận trong bận ngoài để ý, chỉ e là đến giờ vẫn còn nguyên đó.

      Bọn họ ngược lại là có khả năng, chụp được cái gì rồi.

      Nhưng, nếu như chụp được, với tính cách của Bùi Hi Mạn, hẳn là kìm nén được sớm tìm đến bàn điều kiện rồi chứ nhỉ?

      Song, cho dù chỉ có chút hy vọng bé, cũng thể từ bỏ.

      Di động cầm trong tay, chầm chậm xoay mấy vòng. tự hỏi trả lời thế nào vời Bùi Hi Mạn, tiếng chuông vang lên.

      ---- là đúng lúc quá , chính là con riêng mà thương nhớ.
      conlu124, garubi29498, hthuqttn11 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 74
      Edit :Michellevn



      Ông Nguyên dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Thời trẻ làm việc ở nhà máy hóa chất, thời gian dài tiếp xúc hóa chất độc hại, rất có khả năng đó là nguyên nhân sâu xa của hao tổn về cơ thể của ông ta sau này.

      Bùi Hi Mạn là con duy nhất của ông ta, đương nhiên, đó là trước khi đột nhiên vì cố ngoài ý muốn nào đó, phát nhóm máu " con " này chẳng hề phù hợp với mình.

      Nhưng cho dù đặt kết quả xét nghiệm trước mặt vợ cũ, bà ta đồng ý ly hôn, thậm chí lấy phân tiền, cũng muốn tiết lộ cha ruột của đứa bé .

      Người phụ nữ này xuất thân trong gia đình công nhân bình thường, có vẻ ngoài xinh đẹp, có tài năng vượt trội, nhưng vào thời điểm nào đó, lại có quyết đoán kinh người.

      Bùi Hi Mạn cũng biết mình phải là con ruột.

      Tình cha con bao nhiêu năm, kết quả giám định DNA bày ra trước mắt, trong cơn thịnh nộ ông Nguyên ly hôn vợ trước, thế nhưng vẫn lựa chọn bảo hộ " con " duy nhất.

      muốn cho ta biết tình hình thực tế.

      Điều ông ta ngờ là đứa con này còn nhẫn tâm hơn ông ta, ra cũng quyết đoán như mẹ ta, hề có chút nào dây dưa lằng nhằng.

      Đoạn tuyệt quan hệ, sửa thành họ mẹ.

      Ông Nguyên lập tức biến thành ông già độc, thể trái tim lạnh giá.

      Trong nghiệp của mình, thể nghi ngờ ông rất thành công, trong gia đình, lại là kẻ vô cùng thất bại.

      Thất vọng cũng được, hờn dỗi cũng xong, ông già gia tài bạc triệu này, khi rời bỏ thế giới này, mang theo nỗi nhớ của bất kỳ ai, nhưng lại để lại khối tài sản khổng lồ.

      Mà những thứ đó được Bùi Hi Mạn coi là của cải vốn nên thuộc quyền sở hữu của ta.

      Mấy năm nay đối chọi gay gắt vẫn thế, giở trò sau lưng vẫn vậy, mục đích gì ngoài việc muốn lấy lại gia sản.

      Chu Lăng đến vị trí phòng trà tương đối bí mật kia, được người phục vụ dẫn đến gian phòng hẻo lánh, người hẹn đến rồi.

      Hai người đàn ông cường tráng đứng thẳng tắp ngay cửa, Chu Lăng bật cười, lắc lắc đầu, đẩy cánh cửa gỗ.

      Ngoại trừ lúc vừa mới vào nhà họ Nguyên, thời gian đó ăn , Bùi Hi Mạn còn chưa cáu kỉnh đoạn tuyệt quan hệ với ông Nguyên, thường xuyên mượn danh nghĩa đại tiểu thư mà chèn ép rất nhiều, sau đó rất lâu rồi còn chiếm được ưu thế trước mặt Chu Lăng nữa.

      Lần này ước chừng là cảm thấy nắm được yếu điểm của , tuy khí sắc cả người cũng cải thiện, chễm chễ ngồi đó, lại có cảm giác mọi thứ trong tầm kiểm soát.

      Trông thấy , hiếm khi vội vã mở miệng, kiêu căng nóng nảy, tự mình rót đầy tách trà.

      Chu Lăng thậm chí cảm thấy có mấy phần vui mừng, con riêng này cuối cùng cũng có chút tiến bộ.

      " Tôi vòng vo với , " Chu Lăng thẳng luôn," trong tay có thứ tôi muốn, tính toán bàn điều kiện gì với tôi ?"

      Bùi Mi Mạn đặt tách trà xuống:" Hôm nay là cầu xin tôi, có chuyện ở đây ."

      "OK." Chu Lăng nhún nhún vai hề gì," ."

      Bùi Hi Mạn hừ tiếng:" Ngày mùng bảy đó phòng công chứng, làm gì hả ?"

      "Tôi chỉ trả lời ba vấn đề. Đây là thứ nhất," Chu Lăng lấy ấm tử sa xuống, tự rót trà cho mình, hơi nóng vấn vít." phòng công chứng, đương nhiên là làm công chứng."

      " Công chứng cái gì ?"

      " Buông bỏ quyền sở hữu gia sản." Chu Lăng trả lời cần nghĩ ngợi, sau đó giương mắt, nhìn ta cười," Còn cơ hội cuối cùng, nghĩ cho tốt hãy hỏi."

      Bùi Hi Mạn chán nản, nhất thời nghĩ ra phải lợi dụng cơ hội cuối cùng này thế nào để hỏi cho ra thứ mình muốn biết, hề ý thức được trong nháy mắt bản thân mình lại bị nắm mũi dắt rồi.

      " Bỏ , tôi tự vậy ." Chu Lăng lười cùng ta dây dưa mất thời gian.

      " Tôi và Hướng Nghị kết hôn, phái người theo dõi tôi lâu như vậy, chắc là cũng biết. Điều kiện trước tiên của kết hôn là phải từ bỏ gia sản, có lẽ cũng nghe phong phanh chút ít, nhưng cũng giống như nghĩ đâu, tôi từ bỏ có thể đến tay ," Chu Lăng nhìn ta," Toàn bộ gia sản do Thời Tuấn thừa kế, đây là ý của cha ."

      Bùi Hi Mạn chấn động, trừng mắt nhìn thể tin được :" cái gì ?!"

      Chu Lăng gì, Bùi HI Mạn cười a lên, giận dữ :" Ông ta điên rồi hả ? Tôi mới là con của ông ta !"

      " Nhưng phải họ Nguyên nữa rồi." Chu Lăng chậm rãi uống ngụm trà.

      " phải họ Nguyên tôi cũng là con của ông ta ! Nếu phải ông ta ......"

      Chu Lăng ngắt lời ta :" phải."

      Tiếng mắng chửi của Bùi Hi Mạn im bặt lại, cái miệng mấp máy, sau lúc lâu mới tìm về được giọng của chính mình :"......... gì hả ?"

      " Cha ruột là ai ai biết cả, về tự hỏi mẹ mình ."

      Chu Lăng đặt tách trà xuống, nghiêm mặt :" Giao cái thẻ nhớ trong tay cho tôi, đổi lại, tôi có thể cho nhắc nhở rất có giá trị với ."

      Bùi Hi Mạn lập tức cất tiếng cười nhạo :" cho là tôi ngốc sao ? giờ hai bàn tay trắng, có cái gì có thể trao đổi với tôi?"

      "Tin hay tùy ," Chu Lăng vẫn giữ dáng vẻ bình chân như vại như cũ," Đây là cơ hội cuối cùng của , nếu mà bỏ lỡ, tôi cam đoan hối hận cả đời."

      Bùi Hi Mạn nghi hoặc nhìn chằm chằm, sau lúc vẫn cứ quyết định tạm thời tin lần.

      Dù sao cái thứ đồ kia, đối với ta mà , ngoại việc có thể dùng để áp chế Chu Lăng, chẳng có tác dụng gì khác.

      " Tôi mang theo người." Bùi Hi Mạn tức giận . ta ra lo nghĩ nguy cơ bị Chu Lăng bắt cóc, vệ sĩ cũng mang theo bốn người, ngoài hai người ở cửa kia, còn có hai người ở lối vào phòng trà. Thứ đồ quan trọng kia sao có thể để người chứ.

      Có điều thời đại tin tức ấy mà, còn rất nhiều phương pháp.

      ta gọi điện thoại cho thuộc hạ, sau vài phút, trong hòm thư của Chu Lăng có thư mới.

      Chu Lăng ngay lập tức mở ra xem xét.

      Video đến ba mươi phút, nhưng bao gồm những gì muốn biết, cùng tất cả thông tin mong muốn --- Toàn bộ quá trình Hướng Nghị và Hoa ca đánh nhau; Bao gồm cả sau khi rời khỏi mấy phút, bóng người lặng lẽ xuất trong bóng tối, cả quá trình cầm viên gạch gây án; Thậm chí cuối cùng leo tường vào trong cửa hàng sửa xe, bên sườn mặt chụp được ràng.

      Sợi dây nào đó vẫn luôn căng lên trong lòng cuối cùng được buông lỏng.

      Để bảo đảm an toàn, Chu Lăng lưu video lại, nhân tiện gửi luôn cho Tiền Gia Tô.

      Cầm được thứ mong muốn, đứng lên định rời , Bùi Hi Mạn nổi cáu " này" tiếng:" Đứng lại !"

      Lúc này Chu Lăng mới nhớ tới giao ước, xoay người.

      "Trong di chúc còn có điều khoản, chỉ dành cho và Thời Tuấn ---- Hai người, hoặc là con cái của hai người, nếu theo họ Nguyên, có thể giành được 10 cổ phần của Đại Nguyên."

      Ông Nguyên mong muốn, chỉ là nguyện ý thừa nhận con cháu của ông ta.

      .......

      Sau khi dùng phương thức nặc danh gửi video và hung khí cho cảnh sát, Chu Lăng ngay lập tức giống như dỡ xuống nhiệm vụ nặng nề.

      So với dự đoán tình tình lạc quan hơn chút.

      Trong video quay được ràng, trong quá trình hai người xô xát, Hoa ca rút ra cây đao dài khoảng thước rưỡi, nhắm thẳng vào chỗ hiểm của Hướng Nghị mà đâm. Do đó, phải đánh lại theo hướng phòng thủ chính đáng, phần thắng lại nhiều thêm mấy phần.


      Về phần Trần Hỷ trước mắt biết tung tích, chỉ có thể giao lại cho cảnh sát truy bắt.

      Chu Lăng từng nghĩ, lợi dụng Tống Phỉ có thể nhận được kết quả gấp đôi. Nhưng, tục ngữ chẳng , phụ nữ hà cớ gì làm khó phụ nữ.

      Về lý mà có cảm tình với Tống Phỉ, đối vợi mẹ ta lại càng chán ghét, nhưng cũng muốn mình làm kẻ ác kia, để bé dính líu vào vụ án giết người.

      Lẽ dĩ nhiên nếu cảnh sát điều tra đến bước này, vậy trách được rồi.

      Chu Lăng tiếp tục trại tạm giam nữa. Hướng Nghị chẳng hề biết lần trước phải cầu cạnh Thời Tuấn, biết rồi còn khó chịu thế nào chừng.

      Nhưng lúc ấy cũng , muốn đến chỗ đó. Chỉ kêu ở nhà an tâm chờ trở về.

      An tâm hiển nhiên là làm được, nhưng trước mặt bà nội, Chu Lăng thể giả bộ có dáng vẻ an tâm, rồi mỗi ngày điện thoại hỏi luật sư Lạc về tiến độ đều rất đúng giờ .

      Sau tuần Trần Hỷ bị bắt về quy án.

      Lúc đó Chu Lăng cùng Đinh Y Y xem nhà -- vẫn làm quyết định, từ đại học đến giờ, gần mười năm gìn giữ tình cảm, rốt cuộc cũng đến hồi kết.

      Đinh Y Y giờ mình đơn lẻ loi, nhìn gia đình họ nhiều người, ngày nào cũng đến cọ cơm, tuyên bố sau này mua nhà đối diện nhà Chu Lăng, xu thế phải cùng dây dưa cả đời.

      Chu Lăng có dự định đổi căn hộ từ lâu, hai người tâm đầu ý hợp, bán nhà hàng hai người hùn mở. Mấy ngày nay xem mấy bất động sản, Đinh Y Y có chút qua lại với con dâu thứ hai nhà quan, lấy được phần chiết khấu tệ, ký hợp đồng rất sòng phẳng.

      " Đàn ông của cậu lần này có thể ra rồi chứ ?" Vừa mới phung phí mấy trăm vạn, mà Đinh Y Y cũng hề chớp mắt, giờ giá trị con người ấy vượt qua Chu Lăng mấy chục lần .

      Chu Lăng ngồi trong quán cà phê, vẫn quên cầm theo tạp chí thiết bị trang trí để nghiên cứu, nghe vậy cũng đầu lên trả lời :" Quan tâm ấy làm gì."

      Phụt ....... Vẻ mặt Đinh Y Y suýt nữa phun ngụm cà phê:" Chà chà, hây, đây là tính sống hết đời với tớ hả ?"

      "Ờ đấy," Chu Lăng chớp chớp mắt nhìn ấy, " Y Y nhà chúng ta giờ là phú bà, phải ôm chặt đùi thể buông."

      "Vậy tiền thuộc về cậu, họ thuộc về tớ," Đinh Y Y ngả ngớn dòm ," Làm hả ?"

      Chu Lăng ung dung đáp :" làm . Tiền, họ nhà chúng tôi kiếm." Dừng chút, rồi bổ sung câu," Hơn nữa họ nhà chúng tôi biết làm cơm đấy."

      Đinh Y Y hứ tiếng, lườm trắng mắt bằng đôi mắt to tròn :" Biết cậu mà !"

      Trần Hỷ sau khi bị bắt về quy án lại có nhiều kháng cự, đối với thực gây án khai nhận kiêng dè. Toàn bộ vụ án được xử lý với hiệu quả cao dưới giám sát của các bộ phận liên quan.

      Cái chết của tên du côn đường phố, dưới áp chế có chủ ý, cũng gây ra quá nhiều xôn xao, mối quan tâm duy nhất chuyển sang kẻ giết người.

      Hướng Nghị bị kéo dài thời gian giam giữ, luật sư Lạc rằng phải mất vài ngày bảo lãnh đợi xét xử.

      Có lẽ mùi vị chờ đợi trong mấy ngày này trở thành thói quen nên Chu Lăng cũng chẳng sốt ruột mấy.

      Dù sao nhanh chóng trở về thôi.
      conlu124, garubi29498, dhtt11 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 75
      Edit :Michellevn


      Ngoài miệng quan tâm, ấy vậy mà cơ thể lại thành quá đỗi.

      Tất cả trình tự và thủ tục trong quá trình bảo lãnh tại ngoại, Chu Lăng đều tự thân làm, hỏi trước rất chi tiết và ràng, trong tâm trí đều quen thuộc từng bước.

      Tiền Gia Tô giống thằng em trung thành, chuyển động phía sau , tình vừa có chút gì đó lập tức giành lấy để mình làm .

      Đến cả người tranh thủ thời gian là luật sư Lạc cũng bị vứt qua bên, khỏi bật cười :" Luật sư tôi đây hình như còn tác dụng nữa."

      " đâu, tôi biết được những cái này hoàn toàn là dựa vào giao thiệp của ," Chu Lăng bằng chân thành," Làm phiền lịch trình bận rộn còn phải mất thời gian xử lý những việc này, tôi vô cùng cảm kích."

      vậy, luật sư Lạc chỉ thu chút phí luật sư mang tính tượng trưng, gần như là giúp đỡ tự nguyện.

      " cần khách sáo với tôi, phải là tôi kính nể mới đúng. Tôi có nghe chút về chuyện của từ thầy của tôi, cả gia tài kếch xù từ bỏ là từ bỏ, quyết đoán như vậy, khiến cho tôi thấy mình tự ti."

      Lời đánh giá như thế làm cho Chu Lăng có hơi xấu hổ, cũng chỉ biết mỉm cười.

      Ngược lại dáng vẻ Tiền Gia Tô hết sức kiêu ngạo, vắt vẻo vai là chiếc túi xách nữ màu hồng phấn, biết có phải nhớ họ mình quá hay , trong đôi mắt ngập tràn vui vẻ.

      được vài bước, bỗng dưng luật sư Lạc lại :" Thứ lỗi cho tôi mạo muội -- nếu sau này tình cảm của hai người đến được tình huống như ý, xin vui lòng cho tôi biết."

      Tiền Gia Tô lập tức dựng thẳng chân mày, muốn sao thế hả, lại e ngại người ta là luật sư biện hộ cho họ, yên lặng nuốt cục tức trở về.

      Nhất thời Chu Lăng hiểu ý tứ của luật sư Lạc, chỉ trêu đùa :" Sao hả, luật sư Lạc cũng nhận vụ kiện ly hôn sao?"

      " Vì nhận lần cũng ngại." Luật sư Lạc cười cười," câu lập dị thế này, tôi vô cùng vinh hạnh, từ chỗ hai người này, tận mắt chứng kiến tồn tại của tình . Chỉ là thói đời bây giờ, tin tưởng tình trái lại bị coi là kẻ ngốc. Nếu nó tan vợ, tôi thực muốn giống như những internet, hét lên rằng, bao giờ tin vào tình nữa, ha ha."

      Chu Lăng cười xì tiếng, nhướng nhướng mi:" Vậy tôi đây có thể cam đoan với , có ngày như thế ."

      và Hướng Nghị đều rất ràng điều mình muốn là gì, mà tính cách và suy nghĩ của hai người hoàn toàn phù hợp, sau này có lẽ đến cả cãi nhau cũng khó mà xảy ra.

      Nghĩ nghĩ còn cảm thấy tuổi già có hơi nhàm chán đấy, chậc.

      Lúc tiến về phía trước nữa, Tiền Gia Tô thừa dịp luật sư Lạc chú ý, len lén kéo Chu Lăng sang bên cạnh, thào nhắc nhở :" Gã luật sư này thần thần bí bí, chị cách xa ta chút."

      Chu Lăng buồn cười chịu được, gõ cái lên trán cậu : "Cấm bừa, người ta giúp chúng ta nhiều lắm đấy."

      Trong trại tạm giam ngư long hỗn tạp, Chu Lăng lo lắng Hướng Nghị bị khi dễ, nhưng sợ bị ảnh hưởng bởi môi trường tiêu cực.

      Hơn nửa tháng, khách quan mà cũng tính là dài. Khoảng thời gian mới quen biết kia, hơi tí là nửa tháng tháng liên hệ, nhưng bây giờ lại hoàn toàn thể chịu đựng được.

      Mùi vị sống ngày bằng năm cũng chỉ là như vậy mà thôi.

      May mà trạng thái của Hướng Nghị tệ.

      đổi lại quần áo của mình, cạo tóc rất ngắn, chuẩn kiểu đầu cải tạo lao động, nhưng lúc bước về phía họ vẫn hăng hái như trước.

      Luật sư Lạc gật đầu thăm hỏi sơ sơ, Hướng Nghị vươn tay kéo Chu Lăng qua, ôm chặt, nhằm giải trừ nỗi khổ tương tư.

      Vẻ mặt nhe răng phấn khích của Tiền Gia Tô bị nhìn đến, giơ hai tay lúng túng dừng ở giữa trung.

      " Mấy ngày này vất vả hả ?" Hướng Nghị căn bản quan tâm đến cậu, khắc cũng nỡ rời mắt khỏi Chu Lăng, ngón tay cái nhàng vuốt ve gương mặt , giọng dịu dàng tưởng nổi.

      Chu Lăng lắc đầu :" vất vả."

      vậy, lại giống như vô cùng tủi thân, mũi chua xót, nước mắt ngập tràn mi.

      Mấy ngày vừa mới bắt đầu bôn ba khắp nơi đó, có lẽ là bởi vì lực chú ý bị thay đổi, giảm bớt ít phản ứng thai nghén. Mấy ngày nay dần ổn định lại, ngày đêm mong ngóng trở về, cơ thể liền bắt đầu thoải mái, mỗi sáng đều buồn nôn, răng lợi đau, ** cũng đau.

      Hướng Nghị có thể cảm giác ràng gầy , xúc cảm cò mềm mại như trước và da dẻ cũng còn hồng hào như khi đó.

      đau lòng, nhưng còn chưa kịp gì, ở bên cạnh vươn ra đôi tay, nhốt và Chu Lăng lại, vỗ vỗ hai cái.

      Hướng Nghị phản xạ giơ tay lên, đập rớt cái móng vuốt ôm vai Chu Lăng kia, định đánh đầu Tiền Gia Tô cái, cậu tinh mắt nhanh chân nhảy lùi lại, hất cái túi xách lên vai, hi hi ha ha mà dẫn đầu ra cổng lớn.

      Vừa vừa kích động hát lên :" a , đến chín tháng chín ............"

      Luật sư Lạc cũng quấy rầy hai người họ, dặn dò mấy câu những việc chú ý, rồi tự động rời .

      Bên này hai người biệt ly nửa tháng ôm dính lấy nhau, hết những gì muốn trong chốc lát, mới chầm chậm dắt díu nhau ra ngoài.

      Chu Lăng khoác cánh tay Hướng Nghị, ánh mắt thi thoảng phiêu lãng nhìn lên , nhịn được cứ nhìn cái mái tóc ngắn ngủn của .

      Tiền Gia Tô đứng bên cạnh xe lần sờ cái gì đó. Hướng Nghị tới, cậu lập tức xoay người, hất thứ gì đó trong tay lên ngang trời, cả gương mặt nghênh đón hết lớp bọt nước.

      " Xui xéo a, xui xẻo !" Tiền Gia Tô cầm nhành liễu bẻ được đường , vung vẩy qua lại, hết nước rồi lại lấy chai nước khoáng đổ lên .

      " Còn vẩy nữa đây tẩn mày !" Hướng Nghị lau mặt

      Tiền Gia Tô lén lút nhìn , lầm bà lầm bầm ném cành liễu vào trong thùng rác.

      Chu Lăng do có đoán trước, nên kịp thời núp sau lưng , lúc này mới cười hì hì xuất .

      "Vẩy có chút nước sao chứ," Tiền Gia Tô ném cành liễu rồi mà vẫn còn lầm bầm trong lòng," Bà ngoại còn phải nhảy qua chậu than nữa đấy, nếu phải sợ người ta nghi em đến phóng hỏa rồi bắt em lại, em bưng chậu than đến luôn rồi."

      Cậu lên xe, bật thanh, trong nháy mắt hồi tiết tấu reo hò đánh trống vang lên hỗn loạn tràn ngập cả xe, ca từ tiếng rất nhanh và ràng, nhịp trống dồn dập huyên náo, làm cho lòng người khó chịu.

      Hướng Nghị và Chu Lăng ngồi ghế phía sau, vươn người qua cài dây an toàn cho xong, lúc này mới cau mày giục Tiền Gia Tô:" Tắt ."

      " biết gì hết, bài hát này gọi là 《rism》, Lauren Hill hát bài này khi ăn mừng ra tù sau mười ba năm, thích hợp với thế còn gì !" Tiền Gia Tô dùng ánh mắt coi thường thất học mà nhìn khinh bỉ.

      Cái gì mà Lauren gì mà Hill chứ, Hướng Nghị chưa hề nghe qua, có điều đối phó với Tiền Gia Tô ấy mà, chẳng thiếu gì đòn sát thủ.

      " Ầm ĩ đến cháu mày rồi đấy ." kéo tay Chu Lăng qua nắm lấy, mà cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên.

      Tức Tiền Gia Tô ngoái đầu ra sau, dòm dòm cái bụng Chu Lăng, nhanh nhẹn đổi sang loại nhạc thư giãn. Nổ máy xe, gật gật gù gù, nghiêm túc :" Chúng ta phải chú ý dưỡng thai."

      Chu Lăng cười mãi thôi, vuốt vuốt bụng mình.

      Tiểu phôi thai còn chưa đủ hai tháng, bị ba ba lợi dụng rồi.

      Phân đoạn nhảy qua chậu than, cuối cùng vẫn thể tránh khỏi.

      Trong sân vừa vang lên tiếng xe, bà chạy lại bên cửa sổ nhìn xuống, rồi lập tức quay đầu lại hô lên :" Về rồi, về rồi !"

      Bà cụ đứng sau ấy chỉ mấy bước chân, nghe vậy ngoái đầu lại chạy mấy bước, với con rể giơ bật lửa ngồi chồm hổm trước cửa huyền quan :" Châm !"

      Tiếng loạt soạt vang lên khẽ khàng, ngọn lửa được châm vào trong chậu sắt cũ, nhìn thấy ánh lửa dần dần nhen nhóm lên.

      Chậu sát là mượn từ nhà hàng xóm, có củi cũng chẳng có than, lấy ít báo cũ ra cắt rồi cắt, quăng vào bên trong làm nhiên liệu.

      Ba người dưới lầu hề biết gì.

      Hướng Nghị vừa xuất , ngay lập tức thu hết phần đông ánh mắt, cầm đồ vật ra vào, mở cửa sổ ra nhìn xuống, trong tích tắc giống như ngôi sao lớn vậy đó, là trung tâm được vây quanh.

      Tin tức về kẻ giết người lan truyền từ lâu, rất nhiều người từng ở sau lưng hoài nghi Hướng Nghị, vậy mà cũng làm như chưa từng xảy ra cái gì, đưa ra khuôn mặt tươi cười quan tâm.

      " Mới mấy ngày mà gầy vậy rồi, trong đó kham khổ lắm hả ?"

      " Cái thằng Trần Hỷ kia thế mà làm ra loại chuyện này, giết người còn vu oan, sợ thiên lôi đánh xuống mà!"

      " Nó mà người gì, giống y chang cái thằng chết kia thôi, đều là cái loại chẳng ra gì !"

      ..........

      Hướng Nghị có lòng dạ nào ứng phó. Vừa lúc ông cụ nhà đối diện ra ngoài tản bộ, nghe người ta nhìn thấy Hướng Nghị, vội vàng chạy tới.

      "Vậy là rốt cuộc trở về," lưng ông cụ hơi còng, đứng bên cạnh Hướng Nghị thấp hơn rất nhiều, nhưng lại rất ra dáng trưởng bối vỗ vỗ vai , " Mau về thôi, bà nội cháu lo lắng chết được....."

      Đối với ông Hướng Nghị mới có có chút phản ứng, hàn huyên mấy câu, dắt Chu Lăng vào hành lang.

      " Phục đó, giống như họ phải là cái đám người lúc đầu bỏ đá xuống giếng ấy ." TGt nhìn nổi mặt mũi số người nào đó, hết kiên nhẫn cắm đầu đằng trước.

      " Lòng người chính là như vậy, có gì đáng tức giận cả, dù sao họ cũng xúc phạm tới chúng ta."

      Tiền Gia Tô vẫn tức giận :" Bọn họ quá là dối trá !"

      Tính tình cậu vẫn đơn thuần như trước, có lẽ cũng có kiêu ngạo nho và đôi khi tham lam ích kỷ, nhưng bản chất vẫn là lương thiện. Cậu thực thể hiểu nổi lòng người hiểm ác, giờ nửa bàn chân bước vào giới giải trí thế lực còn hung ác hơn, về sau này chỉ sợ rằng dễ dàng bị té ngã.

      Chu Lăng khuyên giải vài câu, có lòng muốn dạy cậu học khôn khéo, mà trong tư tâm lại đành lòng làm mất cá tính của cậu, do dự mấy lần, vẫn là ngừng lại .

      Dù sao có thể nổi tiếng hay vẫn là số, chơi đùa bao lâu cũng là số, và Hướng Nghị có thể che chở, ngay cả khi che được, dạy bảo cũng khiến cậu trưởng thành.

      " Ôi đệt ------!" Phía trước đột nhiên có tiếng hét khiến Chu Lăng bay luôn những suy nghĩ, giật mình, ngẩng phắt đầu lên, Hướng Nghị phía sau phản ứng cực nhanh sải bước đến, ôm bảo vệ trong ngực.

      Vài tiếng vang bén nhọn chói tai, giống như được tạo ra do ma sát kịch liệt với nền nhà từ giày thể thao của Tiền Gia Tô.

      Ngay sau đó là giọng của bà nội và bà :" Ơ kìa, cái thằng này, cẩn thận chút nào !"

      quở trách, vừa nhanh chóng quăng thêm giấy vào trong chậu.

      " Sao vậy ?"

      Hướng Nghị kéo Chu Lăng tiến tới, nhìn thấy ngay chậu lửa ở chính giữa huyền quan, giấy cháy rất nhanh, ngọn lửa suy yếu dần.

      Đầu mày Hướng Nghị giật giật.

      " Mau nhảy qua !" Bà nội ở bên trong hô lên.

      đúng là làm chậu than, cũng biết từ đâu mà làm ra nữa. Chu Lăng cười rút tay ra khỏi lòng bàn tay Hướng Nghị, men theo bờ tường mà vào.

      " Nhanh lên nào !" Bà cầm cuốn vở rách, xé từng tờ xuống, ném vào trong chậu.

      Hướng Nghị đầu hàng, nhấc chân bước qua.

      " Tốt rồi tốt rồi !" Bà nội thở ra như trút được gánh nặng, vội vã đón họ vào trong.

      Kéo Hướng Nghị vòng ra phía trước ghế sô pha, vừa kiểm tra, vừa đỏ con mắt." Làm ta sợ chết được ! Cả đám mà có đứa nào khiến người ta bớt lo được!"

      " phải cháu về rồi đây sao ." Hướng Nghị ôm bà cụ bé cúi đầu lau nước mắt .

      Bà cụ vỗ chát cái lên lưng .

      " Mẹ !!!" Tiếng kêu thê lương của Tiền Gia Tô đột nhiên vang lên, nhảy vọt phát ba bước tới trước mắt mẹ già nhà mình, đoạt lại cuốn vở bình thường tay bà," Đây là bản nhạc của con ! !!Tự con viết đó ! Sao mẹ lại xé của con rồi !!!"

      " Á ?!" Bà ngây người, ".......Hết giấy đốt rồi, mẹ liền vào phòng con tìm được cuốn vở này, vẽ lung tung mà, mẹ tưởng con dùng nữa."

      " Trời cao ơi ----------!" Tiền Gia Tô cầm cuốn vở tàn phế nửa lao trở về phòng.
      conlu124, hthuqttn, dhtt12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :