1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chúc nàng @michellevn ngày lễ vui vẻ nhá!
      Ở nhà có tên hoa cũng nguy hiểm phết..

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 68
      Edit : Michellevn


      Vấn đề này khiến cho tâm trạng Hướng Nghị mấy ngày nay vẫn luôn ở trong tình trạng lơ mơ, như rẽ ngoặt đột ngột của tàu lượn siêu tốc, đường trở về yên lặng cách dị thường. Chu Lăng vẫn cúi đầu kiểm tra email điện thoại di động, vẻ mặt cũng có phần nghiêm túc, hơn mười phút sau cuối cùng cũng ngẩng đầu, xoay người nhìn ra phía sau vài lần .

      " Có người theo chúng ta," làm như có việc gì lại quay lên, lúc Hướng Nghị nhíu mày nhìn qua, giải thích ," Đứa con riêng kia mời thám tử tư, theo em mấy tháng rồi, chắc là chụp trộm ảnh."

      Hướng Nghị từ kính chiếu hậu nhìn lướt qua, gì .

      Thám tử tư này xem ra trình độ cũng rất được, theo dõi cả mấy tháng, vậy mà lại hề phát .

      Nhưng cho dù chứng minh lần trước theo dõi phải là Hoa ca, Hướng Nghị vẫn thể yên tâm. Kia giống như tồn tại của trái bom hẹn giờ, ngày nào còn chưa dỡ bỏ, ngày đó vẫn còn là uy hiếp.

      Huống hồ Chu Lăng giờ là " hàng dễ vỡ " cần phải nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.

      Chu Lăng tâm huyết dâng trào, bỗng dưng thèm ăn món thịt nướng vừa to vừa thơm chỗ quán đưa Hướng Nghị đến lần trước kia.

      Kể từ ngày uống cốc nước ép chanh quýt xanh thích kia, mấy ngày này giống như mở ra cánh cửa thế giới mới, cực kỳ thích ăn chua. Quýt, dứa, nho, Hướng Nghị mua cho mấy loại trái cây chua ngọt, mà đến dâu tây cũng chọn quả chua mà ăn.

      Cũng may là khẩu vị cũng tốt dần lên, có cảm giác buồn nôn nữa, thi thoảng còn kêu lên mình thèm ăn thịt.

      ràng là cũng chỉ tháng mà thôi, ấy vậy mà bao nhiêu thói quen của bà bầu lòi ra hết.

      Đều là do nuông chiều .

      Nhưng ông xã nhà người ta lại dằn lòng được mà làm biết chán, ăn thịt ngay lập tức đưa ăn thịt, lái xe vượt qua hai khu liền, bởi vì người tới nhiều, sắp hàng lấy số cũng mất luôn nửa giờ.

      Trong quá trình chờ đợi, bà bầu Chu tiểu thư dĩ nhiên cũng chịu tĩnh mịch, dưới hộ tống của ông chồng nhị thập tứ hiếu, dạo trong khu ẩm thực tầng của trung tâm mua sắm, mua phần sữa chua chiên, phần sườn gà, và phần bách tuộc viên .....Thời điểm vẫn còn muốn mua phần bánh kếp rực rỡ bị Hướng Nghị ngăn lại.

      Theo cách ăn uống này, trong vòng hai giờ có thể lập tức có phản ứng.

      Di dạo hồi thấy cách biệt mấy, hai người lên lầu quay về quán thịt nướng, Chu Lăng muôn vàn khí phách mà gọi món, Hướng Nghị im lặng ngồi đối diện , chờ gọi xong, lại tìm cơ hội lén lút cắt mấy cái, quả thực là tận tâm tận lực.

      Mãi đến lúc ăn xong Chu Lăng mới phát đồ ăn giống như có chút thiếu, song dù sao cũng ăn no, cũng chỉ buông câu ghét bỏ :" ki bo."

      Về đến nhà, Hướng Nghị chuyển đồ đạc vào nhà, sau đó ra thẳng ban công gọi điện thoại.

      Hai mươi tám ngày kế tiếp nhất định phải tham gia trại huấn luyện đặc biệt, nhưng sắp xếp sau này phải ràng đâu đó cho xong với Thiệu Thành .

      TRong nhà có phụ nữ có thai như vậy, sao có thể yên tâm được.

      Cuộc trò chuyện kéo dài nửa giờ, kết thúc trong thỏa hiệp bất đắc dĩ của đối phương, trước khi ngắt điện thoại, Thiệu Thành bằng tình ý sâu xa :" Lão Hướng à, là người từng trải, nhắc nhở cậu câu, phụ nữ của mình có thể sủng, nhưng phải có mức độ, thể nâng quá cao, cậu hiểu ý tôi chứ ? Cho ấy cảm giác được sủng ái, nhưng thực tế, là cậu nắm ấy trong tay, ây ngoãn ngoãn phục tùng cậu. Điều này đòi hỏi kỹ xảo, có thời gian em chúng ta ngồi xuống tâm ........"

      Hướng Nghị khẽ cười :" Mèo hoang kia nhà gần đây quậy nữa hả ?"

      " ..........Đây là tình thú, cậu biết gì ." Bên kia mặt dày .

      Lúc Hướng Nghị trở về phòng, đêm khuya, Chu Lăng ngồi xếp bằng ở chân giường tấm thảm len hình tròn mua về, ngẩn ngơ nhìn đống thùng chỗ để .

      Đồ của ra cũng nhiều lắm,. tuy chỉ lấy phần , nhưng căn bản là có chỗ sắp đặt.

      Hướng Nghị hơi dừng lại, sau đó qua, ôm lên giống như ôm đứa bé, đặt lên giường.

      " Chúng ta đổi căn hộ lớn hơn chút ." Chu Lăng chống đầu lên, nằm nghiêng đối mặt với ," Vẫn sống cùng với bà nội và Ba Kim, tính luôn cả Nhị Ngốc và Tiểu Mĩ nữa, sau này sinh cục cưng ra, chỗ ở cũng rộng rãi hơn chút."

      Hướng Nghị chỉ lo đắp chăn cho , gì.

      Chu Lăng trầm ngâm lát, bằng giọng quan tâm săn sóc :" đừng lo có áp lực, em bao dưỡng trước hai năm, chút tiền này chắc cũng xoèn xoẹt chẳng đáng là bao, sau đó lại đến phiên bao dưỡng hai mẹ con em, mọi người thay phiên làm chủ nhân, thế nào ?"

      " Chủ nhân ??" Hướng Nghị bị cách của làm cho buồn cười, " Về sau làm chủ nhân, em có thể hầu hạ sao ?"

      " giờ em là chủ nhân ," Chu Lăng cong ngón tay, gãi gãi cằm ," phải hầu hạ em."

      KHóe miệng Hướng Nghị cong lên, đáy mắt lóe lên tia mờ ám ý tứ :" Em muốn hầu hạ em thế nào ?"

      Chu Lăng vốn suy nghĩ nhiều, bị nụ cười này của khiêu khích nhất thời trái tim ngứa ngáy, vắt chân lên người , cọ cọ :" cứ ?"

      " sao mà biết em muốn gì ." Lúc chuyện cả người lấn tới, cách bờ môi centimet dừng lại, dịch chóp mũi sang, hô hấp giao nhau.

      Chu Lăng gần như có do dự mà hướng về phía trước, đầu lưỡi quét cái lên môi dưới của , lại rời nhanh chóng, khóe mắt cong tít lại nở nụ cười chậm rãi :" Chỉ muốn ăn ."

      Bốn chữ ngắn ngủn thành công khiến con mắt Hướng Nghị tối sầm, cánh tay khoác hở lưng ý thức mà siết chặt lại.

      " Chỉ muốn vậy thôi sao ?" có ý đè thấp giọng, phối hợp với cảm giác xấu hổ, có loại ý nghĩa gợi cảm đặc biệt." Cơ thể của em thể xằng bậy."

      Chu Lăng thả tay xuống, nghiêm chỉnh nằm bò ra giường, hơi hơi dẩu miệng, mặt mày nhăn lại làm ra vẻ tủi thân vô cùng :" Ngày mai phải rồi, tội nghiệp em quá à ........"

      Hướng Nghị nhịn được bật cười.

      " Người ta đáng thương quá mất ......" Chu Lăng sáp cái đầu lại gần.

      Hướng Nghị cười đè lại gáy :" Đừng quậy nữa."

      Chu Lăng liền ôm lấy tay , đặt mặt mình, khe khẽ cọ cọ, tiếp tục :" là đáng thương lắm á ......"

      Giây tiếp theo, Hướng Nghị xoay người, đặt dưới thân, chống ở phía , thở dài đầu hàng. Ánh đèn dịu dàng phản chiếu lên gương mặt , nụ cười ranh mãnh.

      " tinh quấn người ......" Hướng Nghị luồn tay qua tóc , nâng gáy lên, hôn lên hai phiến môi cong lên đắc ý kia.

      Chiếc áo len người lỏng lẻo, rất dễ dàng bị lột ra. Nụ hôn rơi dọc theo chiếc cổ mảnh khảnh, đến trước khối tuyết trắng no đủ của .

      " Lạnh ?" Thời điểm khẩn cấp, Hướng Nghị đột nhiên quan tâm về các vấn đề khác. Trong nhà có hệ thống sưởi hơi, nhưng vẫn cứ lo lắng sức chịu đựng của giờ yếu ớt, chịu được chút xíu lạnh nào.

      Chu Lăng tức giận muốn sút bay , vừa mở mắt ra lại nhìn thấy ngẩng phắt đầu lên, tầm mắt hướng ra ngoài phía cửa sổ, trong phút chốc sắc mặt đột nhiên thay đổi.

      Thậm chí Chu Lăng còn chưa kịp phản ứng, Hướng Nghị nhanh chóng kéo chăn qua phủ lên cơ thể lõa lồ của , đồng thời chống tay nhanh nhẹn nhảy xuống giường, bước nhanh đến trước cửa sổ, mở cửa kính ra nhìn xuống phía dưới.

      " Ở nhà đợi, được ra ngoài!" Biểu tình của chưa bao giờ lạnh lùng như bây giờ, đến nỗi đợi Chu Lăng trả lời lao nhanh ra khỏi nhà .

      Sau hai tiếng đóng mở cửa chỉ trong vòng giây, bốn phía quay về với tĩnh lặng, Chu Lăng mới có thể phản ứng lại được, cơ thể căng thẳng bình tĩnh lại, buông lỏng tay cắt gao nắm chặt chăn.

      nhìn theo tầm mắt lúc Hướng Nghị nhìn qua, chỉ nắm bắt được cái bóng thoáng qua của khuôn mặt.

      Cửa sổ đóng, mặc dù kéo rèm cửa nhưng bên ngoài lắp cửa chống trộm, góc độ gương mặt kia và khoảng cách cũng dễ dàng phân biệt .

      Vậy mà trong khoảng cách đó Hướng Nghị lại có thể phát giác được.

      ...........

      Vầng trăng khuyết treo trong đêm tối, bề mặt như phủ lớp lưới, ánh sáng lờ mờ chiếu vào con hẻm, phản chiếu khuôn mặt tái nhợt của người giãy dụa mặt đất, đó chính là Hoa ca ban ngày vẫn còn được "nhớ nhung".

      " Đệch mẹ mày !" ta mặt mũi bầm dập vẻ mặt chật vật, lại vẫn nghiến răng nghiến lợi mà mắng chửi như trước, bụm lấy xương sườn bị đau đến đứng nổi, cẳng chân cũng bị vặn thành hình dạng kỳ quái, dường như có cái xương gãy nhô ra.

      Hướng Nghị cũng bị thương, lồng ngực, lưng, đầu gối đều khó chịu thôi, cánh tay thậm chí có miệng vết thương do dao xẹt qua, vết thương sâu, máu chảy với tốc độ chậm.

      chỉ ngồi cong chân ở cách chỗ Hoa ca xa, chậm chạp trong chốc lát, đứng dậy về phía Hoa ca, lục lọi người ta, lấy ra cái điện thoại di động.

      Di động cài đặt mật mã, Hướng Nghị nắm ngón tay ta, dùng vân tay mở ra, mở ra tập tin, tấm đầu tiên chỉ có quang ảnh bị nhòe trong chuyển động nhanh.

      Ngón tay đẩy lên phía trước, trong hình ảnh ràng là gương mặt , cùng Chu Lăng lõa lồ nửa người vui đùa ầm ĩ giường.

      còn nghi ngờ đây chính là vừa chụp hồi nãy, mi tâm Hướng Nghị nhảy lên dữ tợn.

      Vô cùng may mắn là phát kịp thời, ảnh chụp hai người họ chỉ có hai tấm này, về trước nữa, vậy mà lại là vẻ mặt kinh hoảng của Tống Phỉ, trong lúc tắm, hoảng loạn lấy đồ che chắn cơ thể mình.

      Có mấy tấm khác ràng là ảnh chụp trong lúc ta phòng bị, Hướng Nghị lướt qua loa, lông mày càng lúc càng nhíu chặt.

      Càng mở ảnh ra càng chịu nổi, chụp trộm dưới váy trong thang máy, trong phòng bà mẹ cho trẻ sơ sinh ăn, nam nữ trần truồng vận động trong xe tối, thậm chí quá đáng hơn là lén lút chụp từ khoảng trống dưới của nhà vệ sinh nữ .....

      kẻ vô cùng bại hoại !

      Hướng Nghị đưa điện thoại di động lên muốn nện vào khuôn mặt kẻ bại hoại này, lại hơi dừng lại, bình ổn hơi thở, cầm góc trong tay.

      Trước khi , nhìn xuống gương mặt đau đớn vặn vẹo của Hoa ca, giọng điệu lạnh như băng :" Lại có ý đồ xấu cũng phải là đứt hai cây xương sườn đơn giản như này nữa !"

      ..........

      Hướng Nghị về đến nhà, vào toilet trước , rửa sạch vết máu và bụi bặm bám mặt.

      Miệng vết thương cánh tay ngừng chảy máu, quần áo lại bị ẩm ướt, cắn răng cởi ra, ném vào máy giặt.

      Lúc xoay người lại, Chu Lăng tới, nhìn thấy những vết sưng bầm tím gương mặt , liền cau máy lại, kéo cánh tay qua xem xét, nhất thời trong lòng căng thẳng.

      " nghiêm trọng đâu, ngày mai là khỏi ngay thôi." Hướng Nghị

      Chu Lăng giống như nghe thấy, ngón tay vươn qua muốn sờ, lại dám đụng chạm, do dự mấy lần, bỏ qua luôn, xoay người ra ngoài lấy hòm thuốc.

      Hướng Nghị ngoan ngoãn ngồi xuống, để dùng cồn i ốt tiêu độc.

      " Là Hoa ca hả ?" hỏi

      Hướng Nghị gật đầu, nhưng lại :" cần sợ, trong thời gian ngắn ta đến nữa. Ngày mai Thiệu Thành cử vệ sĩ tới đây, trong khoảng thời gian này ta để ý mọi người, chỉ tháng, lúc về nữa."

      " á ?" Chu Lăng kinh ngạc," Thiệu Thành đồng ý rồi ?"

      Hướng Nghị khẽ cười :" ta đồng ý cũng phải đồng ý ."

      " còn ngông cuồng lắm cơ." Tâm trạng Chu Lăng tốt lên chút, khử trùng cho xong, dán băng gạc lên, trở về phòng nghỉ ngơi.

      Tay phải Hướng Nghị bị thương, nằm nghiêng đè lên, liền đổi vị trí với , vào bên trong ngủ, như vậy vẫn có thể ôm như cũ.

      Chu Lăng cẩn thận né cánh tay , ôm lấy thắt lưng , mới vừa vùi đầu vào lồng ngực , nhắm mắt lại, chợt nghe ghé sát bên tai, hỏi bằng hơi thở nóng bỏng :" tiếp tục nữa hả ?"

      " ngoan ngoãn chút ," Chu Lăng tức giận ," Tay sắp tàn phế đến nơi rồi, vẫn còn tâm trạng mà tiếp với chả tục."

      tiếng đồng hồ ngắn ngủn, hai người họ trình diễn màn phong thủy luân chuyển.

      Lần này là Hướng Nghị quấn lấy , hé miệng ngậm lấy vành tai , đầu lưỡi thô dày cọ quẹt thùy tai , ậm ờ :" tàn rồi em còn tội nghiệp nữa sao ?" hạ giọng, trong hơi thở mập mờ phát ra vài từ xấu hổ ngại ngùng," Miệng vẫn còn tốt mà ......"

      Nửa người Chu Lăng đều mềm oặt, lòng bàn tay nắm lấy vòng eo mạnh mẽ săn chắc của , nhắm mắt lại, cự tuyệt.
      conlu124, garubi29498, Chôm chôm11 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 69
      Edit : Michellevn


      Sáng sớm bay, Hướng Nghị đúng giờ lặng lẽ rời giường, ban đầu dự tính lén lút rời , cháo trong phòng bếp nấu xong bằng lửa , làm thêm mấy món ngon miệng khác, bọc bằng màng giữ tươi, chỉ chờ thức dậy lại ăn.

      Nhóm người bà nội phải mùng mười mới có thể trở về, hai ngày này Chu Lăng đều phải ở nhà mình, bàn về vấn đề an toàn, người Thiệu Thành sắp xếp rất nhanh tới ngay, lo lắng nhất lại chính là vấn đề ăn uống.

      siêng năng, biết làm cơm, mặc dù có sủi cảo đông lạnh trong tủ lạnh, bánh trôi, thịt viên đủ để ăn trong mấy ngày, nhưng Hướng Nghị vẫn yên tâm.

      Lại nghĩ lỡ đâu lại thèm ăn cái gì, cũng ai có thể giúp chạy mua được.

      cũng biết từ khi nào mình trở nên lao tâm khổ trí như vậy.

      " Nghĩ gì thế hả ?" yên lặng thở dài, bỗng dưng đôi cánh tay mềm mại quấn lên eo. biết Chu Lăng thức từ lúc nào, vậy mà lúc vào hề nghe thấy tiếng động.

      " Sao thức rồi ?" Hướng Nghị quay đầu nhìn , đầu tóc lộn xộn, mắt khép lại đặt lưng , ràng là dáng vẻ chưa tỉnh ngủ. Cơ thể được che phủ bởi chiếc áo len to lùng bùng, cổ áo đều gập hết vào trong, dời ánh mắt xuống chút nữa, lọt vào trong tầm ngắm là đôi chân thon dài miên man.

      Trắng mịn bóng loáng, da dẻ nuột nà, nhìn hết sức là bắt mắt, tiếp đó Hướng Nghị, phải chàng thanh niên bị sắc đẹp bên ngoài làm mờ mắt, mà là chủ nhân hợp pháp của người sở hữu đôi chân này, mày lập tức nhăn tít lại, quở trách :" Quay về mặc quần vào ngay!"

      Trời rất lạnh, Chu Lăng cũng phải cố ý như thế.

      Vừa mở mắt phát bên cạnh có người, ngay cả chút độ ấm cũng lưu lại, " ấy rồi" tin tức này được đại não xử lý và tiêu hóa kịp thời, tức cảm giác mũi chua xót, vậy mà suýt nữa nước mắt tuôn rơi.

      Cảm giác giống như vừa thức dậy bị bỏ rơi, sao mà còn nhớ tới ăn mặc chỉnh tề, qua loa xỏ vội cái áo chạy ra ngoài, nghe thấy tiếng động vang lên trong phòng bếp, trái tim vừa rồi mới vững vàng lại.

      cũng biết, bản thân mình trở nên như vậy từ lúc nào - thể tách khỏi Hướng Nghị.

      " Hôm qua đâu có như vậy đâu ."

      Bị ra cũng cảm thấy lạnh, Chu Lăng nhõng nhẽo trừng mắt nhìn , ngáp cái, xoay người ra khỏi phòng bếp. Lúc vươn vai cánh tay giơ lên cao, vạt áo len liền nhấc lên theo, khó lắm làm lộ ra nội ý hồng nhạt bên dưới.

      Huyệt thái dương Hướng Nghị nhảy dựng lên, gác đũa trong tay xuống, bước nhanh lên trước, tay túm người, ôm về phòng, nhét vào trong ổ chăn vẫn còn hơi ấm.

      " ngủ nữa hả ?" ngồi xuống bên giường, kéo cổ áo len ra.

      Chu Lăng kéo quần qua mặc vào :" phải còn muốn tiễn sao, mấy giờ bay vậy, sắp kịp rồi hả ?"

      " Em đừng nữa, chút nữa phải trở về mình, yên tâm." Hướng Nghị ," Cháo hầm rồi, em ngủ chút nữa dậy ăn. TRong tủ lạnh có sủi cảo, ăn vài bữa trước , hai ngày nữa mọi người trở về, có người nấu cơm rồi."

      Chu Lăng hơi ngừng động tác, đột nhiên liền vui vẻ lên, ngón tay dí dí lên trán :" giờ là xem em thể tự gách vác cuộc sống được phải ?"

      " Gần như vậy đấy ," Hướng Nghị cầm lấy ngón tay , nhéo nhéo," yên tâm. Lần này là hình thức huấn luyện khép kín, liền đóng gói em lại mang theo luôn."

      " Em cũng chính là ở cùng mới lười biếng đó, bao nhiêu năm như vậy phải đều tự mình sống như vậy sao, tự chăm sóc tốt cho bản thân mình." mặc quần xong, ôm đầu Hướng Nghị hôn cái," Đừng lo lắng nữa, tháng mà thôi, trôi qua rất nhanh."

      Dùng những lời này an ủi Hướng Nghị đến là thuận miệng, mà an ủi chính mình lại chẳng có tí nào hiệu lực.

      Lúc thực đến sân bay, trơ mắt nhìn bởi vì thời gian gấp gáp mà vội vàng qua cổng an ninh, trong giây lát nhìn thấy bóng người, cuối cùng Chu Lăng vẫn kìm được, chớp mắt, nước mắt liền tuôn rơi, trong tầm mắt đều trở nên mơ hồ.

      Mẹ nó, trước kia có phải như vậy, bao nhiêu năm cũng chưa từng khóc .

      Đều là do cục cưng !

      Hại hooc môn mất cân đối, đa sầu đa cảm, tuyến lệ cũng khống chế được.

      Mới vừa cúi đầu lau nước mắt, trước mắt đột nhiên phủ xuống bóng người, giây tiếp theo cả người liền được ôm trong đôi tay quen thuộc mà mạnh mẽ.

      Theo bản năng ngẩng đầu lên, vừa vặn đón nhận nụ hôn hấp tấp của Hướng Nghị , môi nóng rực, bỏng cháy đến độ mi mắt rung động. Chu Lăng kiễng mũi chân đáp lại, vòng tay siết chặt cổ .

      lâu sau, cuối cùng Hướng Nghị thể buông ra, ngón tay mang theo vết chai mỏng khe khẽ cọ qua khóe mắt , xóa nhòa giọt nước mắt tuôn ra, thầm :" Em mà khóc nữa là được rồi."

      Vừa rồi gấp gáp qua cửa đến chỗ cửa an ninh, kìm được lại ra, vừa nhìn cái thấy ở chỗ này lau nước mắt.

      Chu Lăng tự mình lau lau nước mắt, đẩy :" khẩn trương vào thôi, kịp nữa rồi."

      " Chính mình cẩn thận chút," Hướng Nghị dặn dò lần nữa," Về nhà gửi tin nhắn cho , hạ cánh gọi điện liền cho em."

      Chu Lăng gật đầu, vừa cười chế nhạo :" Lề mà lê mề ."

      Hướng Nghị ôm ôm lần nữa, cuối cùng ra sức quyết tâm mà xoay người, hề ngoảnh lại mà rời .

      còn nhìn thấy người nữa, Chu Lăng vẫn đứng tại chỗ nhúc nhích, ôm chút ý niệm trong đầu mà chính mình cũng cảm thấy xấu hổ : Có lẽ kịp giờ lên máy bay, chút nữa ra sao ."

      Đợi cho sau khi cửa đăng ký đóng lại mười phút, mới xoay người quay trở về.

      Mười phút chờ đợi này, vậy mà khiến tâm trạng bình ổn trở lại, hít sâu hơi , lấy xe về nhà.

      Vệ sĩ Thiệu Thành sắp xếp, đô con mạnh mẽ , khá khôi ngô, trấn giữ ở cửa hết sức là chặt chẽ. Vừa thấy liền lễ phép gật đầu chào hỏi :" Chào bà Hướng, tôi là nhân viên bảo vệ đặc biệt của Triển Dực phái đến, số hiệu 064, trong tháng tới phục vụ. Mong được chỉ giáo nhiều."

      " Chào ," Chu Lăng khôi phục cảm xúc bình thường, tươi cười đón ta vào cửa," vào , đứng bên ngoài có thể dọa đến hàng xóm đấy."

      064 tiến vào theo sau:" Buổi trưa muốn ăn gì ?"

      Chu Lăng kinh ngạc :" còn phụ trách làm cơm nữa sao ?"

      Gương mặt 064 hề thay đổi mà gật đầu, nhưng trong mắt lại chợt lóe lên cảm xúc phức tạp, cách chuyện cũng làm sao như giải quyết việc công được :" cầu của Hướng, tìm người biết làm cơm ........"

      Hướng Nghị này là ........Chu Lăng cười ngừng, lấy di động ra gửi tin nhắn cho Hướng Nghị, vừa hiền hòa duỗi tay ra:" Vất vả cho rồi. Phòng bếp cái gì cũng có, cứ tùy tiện làm , tôi ăn kiêng."

      Thanh niên to con cả người tây trang màu đen liền chui vào trong phòng bếp.

      Lần đầu tiên ra mắt, tuyển thủ 064 làm vài món gia đình thường dùng, xem như ngon miệng.

      Có điều khẩu vị của Chu Lăng hiển nhiên bằng lúc Hướng Nghị ở nhà, sau khi ăn xong nghỉ trưa cũng ngủ được, khắp nơi đều là hơi thở của , chỉ là thấy người. ôm gối đầu chợp mắt lát, điện thoại của Hướng Nghị liền gọi tới.

      " tới rồi." Hình như , tiếng bánh xe hành lý vang lên trong tai nghe," Người tới rồi chứ?"

      "Tới rồi," Nhắc tới cái này Chu Lăng liền muốn cười," Các sao mà khi dễ người ta thế hả, vệ sĩ nhà ai còn phải phụ trách cả làm cơm ?"

      Đầu bên kia Hướng Nghị cười lên :" chỉ là thuận miệng thôi, ai biết lão Thiệu thế mà tìm ."

      Nếu sớm biết Thiệu Thành chọn được người biết làm cơm, hại buổi sáng còn mất công lo lắng vớ vẩn.

      Càm ràm liên miên hồi lâu, Hướng Nghị trông thấy người đến đón, mới ngắt điện thoại.

      " Hướng !" bật ngờ, người tới đón vậy mà lại là đồng đội cũ ngày trước, lúc ấy là người tuổi nhất trong đội, lão Út, chuyện rất ngọt, gặp ai cũng mở miệng gọi tiếng .

      " Lâu lắm gặp rồi đó nha !" Lão Út tới liền cho cái ôm nồng nhiệt, kích động vỗ vai mấy cái liền," tốt quá, sau này lại có thể theo lăn lộn rồi !"

      Gặp được đồng đội xưa, Hướng Nghị cũng vui mừng, nhìn lão Út phấn khởi chuyển hành lý của lên xe, cười :" Làm ở đây thấy thế nào hả ? Lão Thiệu làm khó cậu chứ ?"

      Ngày ấy và Thiệu Thành nhìn nhau vừa mắt, mà lão Út lại vẫn luôn theo .

      " Thành phải người như vậy mà, em làm tốt lắm ạ!" Lão Út đáp," Chỉ là thể năng bằng những cựu binh đến từ Pháp và Tây Ban Nha, những tên đó, quá trâu bò ...... mà đến rồi tốt ngay tốt !"

      Lên xe, lại than thở :" nên đến sớm chút đó !"

      " giờ cũng muộn mà ." Hướng Nghị .

      " Giờ vẫn tốt, chúng ta đều bước vào nề nếp, Thành muốn lui về hàng thứ hai, để làm tổng huấn luyện thay ấy." Vẻ mặt lão Út tươi cười," Chúng ta ăn trước , nhà hàng cũng đặt xong rồi, ăn xong em đưa học viện làm quen chút."

      Hướng Nghị vươn tay lấy nước uống, lão Út tinh mắt nhìn thấy nhẫn tay , kinh hãi suýt nữa chệch tay lái :" Hướng, kết hôn rồi hả ?!"

      " Kết rồi ." Hướng Nghị trả lời ngắn gọn, liếc mắt nhìn chiếc nhẫn bạch kim ngón áp út, giữa đôi lông mày thoáng qua ánh nhìn dịu dàng.

      " kết hôn vậy mà mời em ?" Lão Út lên án hơi có vẻ cam lòng.

      Hướng Nghị nở nụ cười:" Vẫn chưa làm tiệc mà. Đến lúc đó nhất định mời cậu."

      Chuyện này quả nên có chút kế hoạch rồi. vặn vặn chiếc nhẫn, chờ lần này trở về, tranh thủ trước khi Chu Lăng lộ bụng bầu, phải tiến hành làm lễ ngay.

      ..........

      Nhìn thời gian xấp xỉ, Chu Lăng thức dậy thay quần áo, dưới hộ tống của 064, mang Nhị Ngốc chích ngừa.

      Xe ra khỏi tiểu khu, bên ngoài đường túm tụm từng nhóm người, thà thầm gì đó. Chu Lăng tò mò thuận theo tầm mắt của họ nhìn qua, phía sau hình như có xe cảnh sát dừng lại.

      Còn chưa nhìn , đầu của Nhị Ngốc đột nhiên ló ra trước mặt, mắt chó chăm chú đối diện . Chu Lăng cũng để ý, vỗ đầu nó cái, rồi quay đầu lại.

      Bệnh viện thú cưng thường bên kia xa hơn chút, nhưng chích ngừa lại rất nhanh, nhân tiện tắm rửa tỉa lông cho hai con chó luôn, cả cả về, cũng mất hơn ba tiếng .

      Lượng người bên ngoài tiểu khu trái lại nhiều hơn, xe cảnh sát cũng có thêm mấy chiếc, trong đó có mấy cái đỗ trong tiểu khu, các cảnh sát mặc đồng phục dường như tiếp cận các hộ gia đình điều tra gì đó.

      Chu Lăng nhíu nhíu mày, xuất phát từ loại trực giác nhạy cảm, kêu 064 dừng xe phía xa xa. Chu Lăng hạ kính xe xuống, mỉm cười hỏi thăm mấy bà thím quen biết bên lề đường.

      " sống trong tiểu khu đó ? Mới tới hả, hôm qua trong con hẻm đó có người chết !" Bà thím kia miêu tả trường sinh động như , Chu Lăng nhíu mày nhìn qua, quả nhiên thấy đầu ngõ giăng dây cảnh giới.

      " Chết chính là đồ lưu manh kia, gọi cái gì mà Hoa ca, " Bà thím mà có chút căm phẫn," Sống cũng là tai họa !Nhà nào ở đây mà từng bị nó ăn trộm, lại còn xấu xa ức hiếp con ngoan nhà người ta, tôi phải chết tốt mà !"

      Trong đầu Chu Lăng chấn động, vẻ mặt kìm lại bị người ta nhận ra, làm ra vẻ khiếp sợ :" Trời ạ ! Chết hồi nào thế ạ ?"

      " giữa đêm qua đó !"Bà thím ," Hình như có người nhìn thấy ta bị người ta đuổi theo, từ trong tiểu khu của các chạy ra, giờ cảnh sát hỏi đó ...."
      conlu124, garubi29498, Pe Mick10 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 70
      Edit : Michellevn


      Hoa ca chết rồi .

      Trong đêm hôm qua .

      Có người nhìn thấy Hướng Nghị đuổi theo ta chạy ra ngoài.

      Thậm chí Chu Lăng chưa kịp suy nghĩ về mối liên hệ này , quyết định nhanh chóng kêu vệ sĩ quay đầu xe lái .

      064 lái xe chạy ra sân bay theo chỉ đạo của hiểu gì cả, còn chưa đến bãi đậu xe, Chu Lăng đập mạnh lên cửa xe :" Dừng xe !"

      " Nơi này thể dừng xe ...."

      " Dừng ------!" Chu Lăng lạnh mặt quát lên. Có phần khống chế được cảm xúc .

      064 đành dừng xe sai luật. Cậu ta hoàn toàn biết chuyện gì xảy ra, hỏi đường nhưng vẫn nhận được lời đáp án, tính hỏi lại vài câu, xe còn chưa dừng hẳn, Chu Lăng nhảy xuống xe, vội vã dặng dò cậu ta đưa chó đến chỗ Đinh Y Y, rồi xoay người lao vọt vào trong đại sảnh .

      064 kêu kịp, vội vàng xuống xe đuổi theo mấy bước, nhưng phát trong nháy mắt còn thấy bóng dáng người kia đâu nữa.

      Trải qua bao nhiêu năm huấn luyện dã chiến tàn khốc, ấy vậy mà vệ sĩ được đào tạo chuyên nghiệp của Học viện An ninh lại đuổi kịp phụ nữ mang thai.

      Chàng trai cao lớn vạm vỡ, mất phương hướng tới lui giữa đám đông, nhìn xung quanh bốn phía cũng chẳng thấy người, đành chịu thất bại lấy di động ra báo cáo tình hình cho ông chủ .

      Lúc rời theo chỉ thị của ông chủ, nhìn hai con chó ngơ ngẩn trong xe biết gì, nhất thời lại nhức đầu :" .......Đinh Y Y kia rốt cuộc là vị nào đây hả ?"

      Chu Lăng vọt vào sân bay, thẳng đến tìm người phụ trách công ty bay hợp tác với Đại Nguyên, để đối phương có bất kỳ phản ứng gì, vỗ bàn :" Sắp xếp cho tôi chuyến bay nhanh nhất đến H thị !"

      chạy quá nhanh, hơi thở có phần gấp gáp, nhưng thể nghi ngờ khí thế tổng tài bá đạo đó lại thành công làm đối phương khiếp sợ :" Chu, Chu tổng ........"

      " NHanh lên ! " Chu Lăng nhíu chặt mày, sắc mặt lạnh lùng có chút dọa người.

      " Vâng, lập tức sắp xếp cho ạ !" từng mấy lần tiếp đón , người phụ trách biết nữ chủ tịch tuổi đời còn trẻ này quản lý cả đế chế thương mại, nhưng đây lại là lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt ưu nhã ngoài đời của . Vầng trán toát hết mồ hôi, vội vàng kêu nhân viên công tác tìm thông tin chuyến bay," Chuyến bay sớm nhất cất cánh sau nửa giờ nữa, lập tức dừng kiểm tra an ninh rồi ạ........."

      Chu Lăng liền :" Chuyến này luôn ."

      " Chu tổng, giấy tờ của ?" Người phụ trách dè dặt

      " Tôi mang theo giấy tờ." Chu Lăng mặt tỉnh bơ trả lời.

      Vẻ mặt đối phương nhất thời khó xử :" Vậy, hợp quy định đâu ........"

      " Thông tin của tôi phải các có sao," Chu Lăng hếch mặt lên trời, áo lông cồng kềnh, đứng đó với khuôn mặt lạnh lùng, vẫn có cảm giác áp bức của cấp ," Chúng ta hợp tác lâu như vậy, thể tạo điều kiện hay sao ?"

      Người phụ trách mồ hơi đầy đầu :" Dạ, dạ, , chờ lát, tôi xin chỉ thị của cấp ......."

      " Đợi xin xong chỉ thị máy bay lên trời từ lâu rồi !" Nét mặt Chu Lăng kiên nhẫn," Mấy chục khách sạn của Đại Nguyên cả nước, đều hợp tác cùng công ty các , mỗi năm tạo biết bao nhiêu là nguồn khách hàng cho các , nếu ngay cả chút này cũng làm được, chi bằng tôi đổi nhà nhà khác tốt hơn nhỉ ."

      Chưa kể ra của có thể được công bố ngay, mà cho dù đương chức ở vị trí chủ tịch, hợp tác với công ty hàng phải là chuyện , phải đổi là có thể đổi.

      Nhưng người phụ trách lại gánh nổi tội danh lớn như vậy, lại càng biết giờ phút này chỉ có diễu võ dương oai, đành phải tạo " điều kiện" lần này cho .

      Gấp rút đưa đến lối khách vip, tự mình đưa người lên máy bay, nhìn thấy nét mặt vị Tôn Đại phật này cuối cùng dịu chút, người phụ trách mới thở ra nhõm.

      Vừa định rút lui, Chu Lăng lại gọi ta lần nữa, dùng cách dễ gì mà cự tuyệt :" À, đúng rồi, đăng ký cho tôi chuyến bay đến nước Mỹ, hôm nay nhé, chuyến nào cũng được."

      Hành trình bay hai giờ, vừa chạm đất, Chu Lăng vội vã xuống máy bay, vừa mở điện thoại có ngay cuộc gọi đến .

      Là Hướng Nghị, trầm giọng hỏi :" Sao thế hả? Em đâu vậy ?"

      Trong giọng đều là vẻ kiềm chế lo lắng và căng thẳng, nghe tới có phần hơi cứng nhắc.

      "Em đến H thị, " Chu Lăng dùng cách qua quít đáp, để lộ nửa phần," Vừa xuống máy bay. ở đâu, em tìm ?"

      Tâm tình căng thẳng của Hướng Nghị lúc này mới thả lỏng xuống, ngữ khí dịu mấy phần, có chút kinh ngạc :" Sao đột nhiên lại tới ?"

      " Nhớ ." Chu Lăng . Lời này trái lại là lòng.

      Ngoài sân bay, màn đêm dần buông xuống.

      Buổi chiều Hướng Nghị cùng lão Út tham quan học viện, làm quen với nội dung chương trình học, được nửa đường nhận được cuộc gọi của Thiệu Thành. Ngay khi nghe tin Chu Lăng bỗng dưng hiểu sao chạy đến sân bay, vệ sĩ lại lạc mất người, ngay lập tức tim liền căng thẳng.

      gọi điện thoại cho Chu Lăng được, Thiệu Thành sai người tra thông tin chuyến bay, lại là bay chuyến buổi sáng đến nước Mỹ.

      Toàn bộ việc đột nhiên giống như biến hóa kỳ ảo.

      Chu Lăng đón xe đến khách sạn Hướng Nghị nghỉ tạm, đứng chờ ở ngoài cửa, trong tay xách theo mấy túi nhựa , lông mày nhíu chặt.

      Xe taxi dừng lại phía trước , cửa xe mở ra, người vừa chia tay mấy tiếng trước giờ lại xuất trước mặt .

      Hướng Nghị tới, Chu Lăng chạy chậm lại, lao thẳng về phía , gì cả, chỉ vòng tay quấn chặt cổ .

      Có trời mới biết lúc nghe Hoa ca chết có bao nhiêu lo lắng, căn bản là tập chung suy nghĩ, lúc Hướng Nghị giáo huấn ta có khả năng lỡ tay giết người rồi hay . Vấn đề này đối với dường như hề quan trọng.

      Ý nghĩ duy nhất của chính là đưa Hướng Nghị chạy trốn.

      Dù là giết người.

      Xe taxi vẫn còn dừng, tài xế từ xe bước xuống , nhịn được nữa thúc giục :" Còn chưa trả tiền đó !"

      " Em mang tiền ." Chu Lăng ghé vào bên tai Hướng Nghị .

      ra khỏi sân bay thẳng đến chỗ đón xe, dù có tiền hay , giờ chỉ cầm chiếc điện thoại di động là có thể tung hoành thiên hạ. Đáng tiếc là bác tài xế này là người cổ lỗ sĩ sử dụng điện thoại thông minh, chấp nhận thanh toán phần mềm nào cả.

      Hướng Nghị gỡ từ người mình xuống, thanh toán tiền xong rồi đưa cho túi tay.

      Là bánh có nhân, vẫn còn mang độ ấm. Chu Lăng quả thực đói, cầm lấy cắn miếng, đưa mắt len lén nhìn .

      Hướng Nghị hình như tạm thời có ý thẩm vấn "phạm nhân", cũng hỏi muốn ăn gì, cứ thế mà đưa người đến thẳng muốn quán cơm mang đầy đủ bản sắc địa phương.

      Rời lâu như vậy, quê quán phát sinh rất nhiều thay đổi từ lâu, nhưng hương vị xác thực thay đổi.

      Cách xa nhiều năm, rốt cuộc Chu Lăng lần nữa lại được ăn món mì bằng hữu chính tông, mì nóng hôi hổi, hương vị quê nhà sau nhiều năm xa cách, ăn vô cùng thỏa mãn.

      " Ngon hơn làm hả ?" Hướng Nghị có khẩu vị, ăn được mấy miếng buông đũa, chỉ nhìn .

      Cái làm, còn hơn cả vị chính tông quê nhà, đó chính là thêm chút hơi hướng phương bắc, song vẫn rất ngon. Chu Lăng bận ăn, mồm miệng rảnh, giơ ngón tay cái về phía .

      Ăn xong, Hướng Nghị đưa về khách sạn, ngồi xuống ghế, quan sát cách tỉ mỉ.

      giờ Chu Lăng ở tình cảnh khó cả đôi đường.

      biết Hướng Nghị mà biết chuyện Hoa ca ngày đầu năm, nhất định lựa chọn quay về, cho nên trong tiềm thức muốn . Nhưng nếu , căn bản là có lý do đưa .

      Suy nghĩ hỗn loạn, Chu Lăng tránh né ánh mắt , làm bộ biết gì hết mà nằm xuống giường :" Mệt ."

      Hướng Nghị ngồi trong chốc lát, cuối cùng vẫn đứng dậy, cũng nằm xuống theo, ôm lấy từ sau lưng.

      " Vì sao tới đây ?" thấp giọng hỏi.

      Chu Lăng xoay người lại, nhắm mắt trả lời :" mình ở nhà, chán lắm ."

      Kiểu gì Hướng Nghị cũng cảm thấy có chỗ nào đó đúng, lại dám bức ép , thở dài yên lặng, ôm ấp lát rồi đứng dậy tắm.

      Mặt nệm phía sau lay động, trở về yên tĩnh, vài giây sau vang lên tiếng đóng mở, Chu Lăng mới từ từ mở mắt ra, nhìn chằm chằm tấm thảm màu nâu sẫm sàn nhà, thở dài phiền muộn.

      Tóm lại là hay ?

      Đầu óc rối tung cả nửa ngày, sau lưng đột nhiên vang lên khúc hành quân lanh lảnh :"Đây là buổi sáng đầy nắng ........"

      Chu Lăng giật mình, vuốt vuốt ngực ngồi dậy, cầm lấy di động sáng đèn của Hướng Nghị để bàn.

      dãy số xa lạ, số điện thoại cố định.

      Trong lòng bỗng dưng hốt hoảng, vội vàng nhấn yên lặng, nhanh chóng lấy di động của mình ra, kiểm tra dãy số kia chút.

      Hiệu suất của cảnh sát vẫn nhanh .

      Trái tim Chu Lăng nhất thời lại căng thẳng, tắt luôn máy , đặt trở về.

      Nếu tra ra được Hướng Nghị, rất nhanh biết ở H thị , hai người họ nhất định phải thôi.

      Hướng Nghị tắm mau lẹ, vừa ra ngoài được người ta ôm lấy chặt chẽ . Đầu Chu Lăng đặt vai , giụi giụi :" Hoa ca chết rồi."

      " Chết rồi ?" Tin tức này ràng khiến Hướng Nghị hết sức bất ngờ.

      xuống tay có chừng mực, lúc đầu cũng chọn những chỗ cứng đầu để đánh trước, có thể làm cho người ta đau đến quỵ xuống, nhưng bên ngoài nhìn ra là bị thương. Sau đó Hoa ca rút dao ra, mới phải mạnh tay, có điều cũng chỉ khiến ta đứt hai xương sườn, gãy xương chân trái, thể nào chết được.

      Chu Lăng gật đầu :" Chỉ mới đêm qua thôi, chết trong ngõ đó, có người nhìn thấy đuổi theo ta từ trong ngõ ra." ngẩng mặt lên, nhíu mày ," giờ tình thế bất lợi, chúng ta Hồng Kong trước được ?"

      Mi tâm Hướng Nghị xoắn lại, nét mặt đông cứng, nghe thấy vậy lại có phần buồn cười, sờ sờ đầu :" Chạy trốn cái gì chứ, người có phải giết đâu."

      "Em tin , nhưng mà cảnh sát hẳn tin tưởng nha," Chu Lăng hiếm khi có chút hấp tấp," phải em kêu trốn, chỉ là chờ điều tra ra được hung thủ hẵng trở về....."

      đợi hết, Hướng Nghị vươn tay kéo vào trong lòng, bàn tay lưng vỗ vỗ trấn an.

      Chu Lăng yên tĩnh trở lại.

      Sau đó là yên lặng đằng đẵng.

      " vẫn muốn quay về, đúng ?" Đôi mắt khép chặt lại, giọng khẽ run lên.

      Hướng Nghị ấn đầu vào trong ngực mình, cúi đầu, hôn lên tóc .

      " người lính."

      Giọng kiên định.
      conlu124, garubi29498, Chôm chôm11 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 71
      Edit : Michellevn


      Ban đêm trời đổ mưa, khí trời buổi sớm cũng khiến người ta thức dậy cảm giác mát lạnh, mặt đất ẩm ướt, hồ nước đầy lại thêm lớp.

      Hướng Nghị đứng trong màn mưa phùn, gọi điện cho Thiệu Thành.

      "..... Chuyện này xem ra có chút phiền phức, chắc chắn khi nào kết thúc, trại huấn luyện tôi tham gia được nữa, tìm người khác tới thay tôi ."

      cả nửa ngày, cuối cùng vẫn phụ tín nhiệm của ta.

      Trái lại Thiệu Thành dành cho thông cảm to lớn nhất:" Cậu khỏi lo , trước cứ về xử lý , gặp phải loại chuyện này âu cũng là vận khí." Dường như ta cũng nghi ngờ tính chân thực trong lời của Hướng Nghị, ngữ khí thoải mái trêu chọc, cuối cùng vẫn trượng nghĩa như cũ :" Có gì cần hỗ trợ, cứ tiếng."

      Hướng Nghị nở nụ cười :" Hỗ trợ thế nào ?"

      "Cái khác làm được, chứ trần tình với quan tòa vẫn là có thể, từ xử phạt nặng, để tránh nỗi nhục cho quân ta ....."

      Quán ăn sáng cách đó vài bước chân, Chu Lăng lẳng lặng ăn tô hoành thánh tôm, lớp da trắng mượt bóng láng, nhồi nhân thơm nức mũi ngon miệng, chấm dấm tương ớt, tâm tình thoải mái lại ấm dạ dày.

      Vị trí đối diện đặt tô phở bò, sắp vữa hết. Chu Lăng trộm nhìn ra bên ngoài, kéo tô phở qua, trộn với hoành thánh ăn cùng luôn.

      Hướng Nghị cúp điện thoại quay vào, tô hoành thánh thấy đáy, phở bò cũng chỉ còn lại hai cọng.

      mặt lộ ra ý cười :" Ngày càng có sức ăn rồi đó ."

      " Nếu phải thấy sắp vữa hết, em thèm vào mà ăn," Chu Lăng húp miếng phở :" kêu tô khác ."

      " đói." Hướng Nghị

      Chu Lăng ngẩng đầu, cất giọng gọi thẳng ông chủ :" Thêm tô phở bò nữa ."

      Ăn xong bữa sáng, mang hành lý ra sân bay, Chu Lăng đem giấy tờ, chỉ có thể bổn cũ soạn lại. Có điều người phụ trách sân bay H thị chẳng hề biết , gọi điện thoại xin chỉ thị từng cấp , làm trẽ nải ít thời gian.

      Trạng thái hai người nhìn ra lại vô cùng bình thản, như thể vừa trở về sau chuyến du lịch ngắn ngày bình thường.

      064 chờ sẵn tại sân bay, chở hai người trở về lại nhà trong tiểu khu Hướng Dương.

      Điều tra của cảnh sát kết thúc, nhưng trong sân vẫn còn đó những bà thím buôn chuyện, trong cuộc sống nghèo túng hiếm khi gặp vụ án liên quan đến mạng người, có phải bàn tán thôi.

      " Kia phải Hướng Nghị sao !"

      Xuống xe ở dưới lầu, ngay lập tức có người trông thấy họ, đủ kiểu ánh nhìn từ bốn phía tức tập trung qua.

      Kiểu nhìn đó giống như nhìn tội phạm giết người, Hướng Nghị trái lại sợ hãi, tựa như có chuyện gì, Chu Lăng lại cảm thấy rất thoải mái. Mẹ Tống Phỉ ở giữa đám người đó, trước mặt gì cả nhưng biểu tình lại ràng nhận định Hướng Nghị chính là hung thủ.

      Chu Lăng quét ánh mắt lạnh lùng nhìn lại, nhịn rồi lại nhịn.

      Hướng Nghị nghiêng người chặn lại tầm nhìn bất thiện bên kia, kéo lên lầu, mang máng có thể nghe được câu từ phía sau :" Tôi bảo nó phải tốt lành gì mà, đánh chết người sống sờ sờ, ra tay cũng quá ác độc, lại còn có mặt mũi mà trở về....."

      Lên đến lầu ba, hàng xóm đối diện có quan hệ tồi giống như nghe thấy động tĩnh, lập tức mở cửa, thân thiết :" Ây dô hai người về rồi à, xảy ra chuyện rồi ! Cảnh sát tìm cậu đấy !"

      " Cháu biết rồi ạ." Hướng Nghị khách khí cười cười," Cháu về nhà trước , có gì chút nữa cháu qua ạ."

      Đối phương muốn lại thôi :" Cậu ..."

      " Người phải cháu giết đâu ạ." Hướng Nghị bình tĩnh giải thích câu, rồi đóng cửa lại.

      Cơm trưa vô cùng thịnh soạn.

      Hướng Nghị làm món thịt kho tàu sở trường nhất của , canh cá hầm, thịt heo xào măng tây, sườn non hầm dứa, cải xào nấm hương, mang om dầu. Và vắt nước cam mới cho Chu Lăng làm thức uống để bàn .

      064 cũng được gọi đến ăn lần, hưởng thụ ké được bữa ăn ngon trình độ hơn hẳn cậu ta rất nhiều lần. Cậu ta chẳng thèm quan tâm vợ chồng người ta ngọt ngào ở trước mặt, vùi đầu ăn đến là thỏa mãn, dường như hơi hiểu ra Hướng này vì sao cầu đặc biệt tìn vệ sĩ biết làm cơm.

      Thời gian này Chu Lăng hình thành thói quen nghỉ trưa, cứ đến giờ là chỉ muốn ngủ, Hướng Nghị dỗ ngủ, ôm cùng nằm trong chốc lát, rồi chân tay ra khỏi phòng.

      Phòng khách có ai, 064 canh giữ ở cửa , tư thế đứng tiêu chuẩn.

      Hướng Nghị kêu cậu ta nghỉ lát, tự mình vào phòng bếp, đun nồi bắp hầm xương, sau đó cắt mấy loại hoa quả còn lại, dùng bột báng và nước cốt dừa làm thành phần chè trái cây, bọc lại bằng màng giữ tươi, để lại cho Chu Lăng thức dậy làm món ngọt.

      Cửa phòng bếp đóng chặt, chỉ có thanh rất truyền ra. Mặc dù được cho phép của chủ thuê, nhưng 064 vẫn như trước duy trì chuyên nghiệp của mình, nghiêm túc và tận tâm.

      Trong lòng lại thầm suy nghĩ, trách được ông chủ lại coi trọng Hướng này như vậy, hai người này xem ra rất giống nhau, bên ngoài là hùng đội trời đạp đất, về đến nhà lại cam tâm tình nguyện sủng vợ lên trời. Xu hướng thịnh hành gần đây hình như có chút khó hiểu.

      Có điều so sánh như vậy ông chủ vẫn kém hơn chút, suy cho cùng ấy có nấu ăn ngon như này, vẫn chỉ là trình độ làm ra bát mì mà thôi.

      Hướng Nghị ở trong bếp bận rộn hồi, quay ra phòng khách, lấy động mở máy, nhấn gọi điện thoại.

      Liên hệ với bên kia xong, Hướng Nghị mặc áo khoác vào, chuẩn bị ra cửa. Khẽ đẩy cửa phòng ngủ ---- Mỹ nhân ngủ vẫn còn yên tĩnh trong giấc nồng.

      NHìn nhìn lát, Hướng Nghị lần nữa khép cửa lại, cuối cùng dặn dò 064 mấy câu, rồi rời có chút lo lắng .

      064 đối với tình hình nửa hiểu nửa biết, cũng hiểu được giờ phút này dự tính chấp nhận điều tra của cảnh sát, thể biết trước kết quả, do đó yên tâm nhất là người phụ nữ quý .

      Đặc biệt người phụ nữa hoài thai con của .

      Động tác cố hết sức nhàng, tiếng động vang lên cực kỳ , chỉ lo đánh thức người ngủ say.

      Tiếng thở dài trong lòng 064 còn chưa chấm dứt, cửa phòng đột nhiên được mở từ bên trong. Chu Lăng vốn trong giấc ngủ trưa lại thấy thò đầu ra, nhìn về cánh cửa chỉ mới đóng lại trước đó vài giây.

      Ánh mắt đó 064 biết phải diễn tả thế nào, thoạt nhìn cực kỳ bình tĩnh, rồi lại phải bình tĩnh.

      Chu Lăng nhanh chóng thu lại tầm nhìn, lúc lướt ánh mắt qua cậu ta, còn nở nụ cười dịu dàng :" Hai ngày này cậu vất vả rồi. Bây giờ hết nguy hiểm , cần bảo vệ tôi nữa, cậu về ."

      064 :" Hướng vừa mới , kêu tôi theo ngày nữa, ngày mai người nhà về rồi tôi hẵng rời ."

      "Cũng được." Chu Lăng gật gật đầu

      thẳng vào trong bếp, xem xét nồi canh xương hầm bếp, bưng chè hoa quả ra ngồi trong phòng khách, mở ti vi lên. Ti vi phát quảng cáo, đổi kênh, thực ra căn bản xem, chậm rãi ăn xong tô lớn chè hoa quả, để thừa lại chút nước cốt dừa nào.

      Ăn xong tự mình rửa tô, từ đầu tới cuối đều rất yên tĩnh.

      Lúc hai giờ, lấy điện thoại ra và gọi cuộc điện thoại.

      Luật sư Trịnh am hiểu tranh chấp thương mại hơn, tiến cử cho đàn em tâm đắc chuyên về các vụ án hình , họ Lạc, còn trẻ, nhưng rất nổi tiếng trong ngành, được biết đến với cái tên " Tướng quân luôn thắng ".

      Nhờ hỗ trợ của luật sư Trịnh, thêm được đội, mới mời được luật sư Lạc, bỏ vụ án phụ trách trong tay xuống, dành thời gian cùng đến cục công an chuyến.

      Hướng Nghị trong phòng thẩm vấn, chỉ có luật sư có thể vào gặp . Chu Lăng chờ bên ngoài, nóng vội hấp tấp.

      Kể từ khi quyết định quay trở lại vào tối qua, thực rất nhiều lần việc xây dựng tâm lý, và giờ chỉ có thể giữ bình tĩnh.

      dựa vào cái gọi là công bằng của pháp luật, cầu xin ai đó bằng cầu xin chính mình.

      Lúc luật sư Lạc ra, mang theo luồng tin tức mới nhất.

      Hoa ca chết vì chảy máu quá nhiều, vết thương trí mạng nằm sau đầu, bị nện bởi hung khí bén nhọn. da đầu phát thấy bột gạch màu đỏ, nhưng tìm thấy hung khí gây án tại trường.

      con dao để lại tại trường, có dấu vân tay và vết máu của Hướng Nghị; trường có nhân chứng, nhưng lại có số người nhìn thấy đuổi theo Hoa ca từ trong tiểu khu.

      --- Đến thời điểm trước mắt, tất cả các chứng cớ đều nhằm vào Hướng Nghị, là nghi phạm lớn nhất.

      Nhưng thái độ phối hợp điều tra của rất tốt, thừa nhận từng vỉ bị Hoa ca chụp trộm ảnh mà xảy ra đánh nhau, đồng thời giao ra điện thoại của Hoa ca ngày đó lấy . Mặc dù ảnh chụp Hướng Nghị và Chu Lăng bị xóa ngay từ đầu, nhưng bộ phận kỹ thuật có thể khôi phục dữ liệu để chứng minh điều đó.

      Luật sư Lạc :" Nếu có bằng chứng trực tiếp, cảnh sát thể kết tội, có thể ra ngoài trong vòng hai mươi giờ."

      Chu Lăng gật đầu, nhíu mày, vẻ mặt chăm chú :" Chỉ có tìm ra hung thủ, mới có thể chứng minh ấy vô tội sao ?"

      Luật sư Lạc lắc đầu :" Dù cho tìm ra hung thủ, cũng thể chứng minh ấy vô tội. Tuy ấy giết người, nhưng đối với hành vi cố ý gây thương tích, và căn cứ vào tỷ lệ tình trạng thương tích ấy với người chết, tội danh này rất có thể được thành lập."

      Cặp lông mày Chu Lăng nhíu chặt lại, suy nghĩ hồi lâu rồi :" Nếu như đánh để nhằm phòng về chính đáng sao ?"

      " Mức độ khó khăn rất là lớn ........"

      " Khó khăn lớn chính là có hi vọng," Chu Lăng cong khóe miệng, nở nụ cười với ta, nhưng ánh mắt lại hơi lạnh lùng," ấy nhất định phải vô tội, tôi chỉ chấp nhận loại khả năng này."
      conlu124, garubi29498, Chôm chôm11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :