1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 59
      Edit : Michellevn


      Kiểu ẩu đả này ràng diễn ra được lúc rồi.

      Tuy là người cùng nghề, nhưng con đường tên Hoa này giống Trần Hỷ, năm mấy bận vào làm người của cục cảnh sát, ngang tàng đường, ra tay cũng ác. Trần Hỷ tuy là thủ lĩnh của khu này, ngày ngày dẫn đầu đám đàn em, vì nông thôn nước nhà mà cống hiến nghiệp phi chính thống, nhưng so sánh với Hoa lại chỉ giống như chơi đồ hàng, đấu mình căn bản phải là đối thủ của ta.

      người Hoa bị thương, nhưng thương thế người Trần Hỷ ràng nặng nề hơn, trong miệng tứa máu, mặt dán thành mảnh, con mắt bị nện đến mở ra được, tay vô lực vung vẩy qua lại, hề có lực phản đòn.

      cước kia của Hướng Nghị dùng hết lực, nhưng vẫn đạp Hoa ngã ngửa ra, cái ót đập mạnh lên mặt đất, phát ra thanh khô khốc.

      " ......Đệch ! " ta chửi lên, trước mắt gần như choáng váng, ngửa mặt nằm mặt đất, sau vài giây mới hồi hồn trở lại, quay đầu, ánh mắt tìm kiếm người đạp ta, trong mắt lộ ra vẻ hung ác hiểm độc.

      bụm bả vai bị đá gần như đứt đoạn, đứng lên, vung cánh tay lành lặn bên kia về Hướng Nghị. Động tác cực nhanh nhẹn nghiêng người tránh , thuận thế túm lấy cổ tay đối phương, vặn ngược trở lại, đồng thời lách mình ra phía sau ta, đạp cước lên mông ta đè lên mặt đất.

      Cánh tay Hoa bị vặn gần như đứt, quỳ rạp mặt đất, ngũ quan đau vặn vẹo, ú ớ mắng chửi mấy câu thô tục.

      Hướng Nghị lạnh mặt vùng tay ra, ta co ro cúm rúm mặt đất mấy hồi, mới lồm cồm bò dậy.

      Hoa nhận ra Hướng Nghị, lần trước dẫn người dằn mặt Trần Hỷ, chính là bị Hướng Nghị nửa đường nhảy ra làm hùng cứu " người đẹp", lấy mấy tên thuộc hạ dưới tay ta. đương nhiên biết Hướng Nghị rất có năng lực đánh đấm, vẫn luôn có vài phần kiêng dè, giờ trong người mình bị thương, lại càng dám tùy tiện tiến lên nữa, chỉ dùng ánh mắt thâm độc nhìn chằm chằm vào .

      Hướng Nghị để ý đến ta, cúi đầu xem vết thương của Trần Hỷ, tuy rằng bị đánh đến còn ra hình hài mặt mũi, nhìn vô cùng thảm, nhưng vẫn chưa gãy xương, tự mình ngọ nguậy bò đứng lên.

      " Hướng ......." Giống như cậu tìm được chỗ dựa vững chắc, người đứng thẳng được, khom lưng đứng bên cạnh Hướng Nghị, lúc nhìn về phía Hoa, biểu tình phải là dữ tợn, tựa như hận thể đâm ta ngàn vạn mũi đao.

      Bà xã tương lai vẫn ngồi trong xe, Hướng Nghị gấp rút muốn kết hôn, hề muốn trì hoãn thêm chút nào nữa, cau mày hỏi :" Xảy ra chuyện gì ?"

      Trần Hỷ nghiến răng oán hận, giọng nén xuống cực thấp, như là hết sức khó khăn mà mở miệng :" ta ức hiếp Tiểu Phỉ !"

      " A !" Hoa cất tiếng cười lạnh, đau đớn qua , ta hoạt động cánh tay, dáng vẻ lưu manh," Tao ức hiếp ấy chỗ nào hả, mày ngon thử coi, tao sờ ** ấy hay là làm ấy ......"

      Ánh mắt trong lúc chuyện đồng thời quét về phía Tống Phỉ, từ xuống dưới, vửa ngả ngớn lại hạ lưu.

      " Tao đệch mẹ mày .....!" Trần Hỷ tức giận mắng chửi, rồi muốn xông lên, nhưng lại bị hơi của mình làm nghẹn lại, dâng lên trận ho khan đột ngột, tạo thành cơn chấn động đau nhức trong lồng ngực, vỗ ngực cả nửa ngày ra lời.

      Bởi vì lời này mà Tống Phỉ bị xấu hổ và giận dữ che mặt khóc, quần chúng vây xem cũng vô cùng căm phẫn bắt đầu chỉ trích, nhưng cho cùng cũng dám trêu chọc vào kẻ từng ngồi tù liều mạng này, bị Hoa trừng mắt quét qua lượt, lập tức liền im thin thít.

      Giải thích ràng, Hướng Nghị hiểu phần nào. Tên Hoa này háo sắc thành tính, nhìn phụ nữ có chút sắc đẹp buông lời trêu chọc ô uế, lại từng cùng Trần Hỷ có mối thù, lần này đúng lúc tám phần là làm chuyện quá đáng với Tống Phỉ, Trần Hỷ mới có thể nổi giận tìm đánh nhau .

      Có điều nhìn dáng vẻ của Tống Phỉ, tuy rằng khóc rất dữ dội, nhưng ràng là bị thương tổn nào đáng kể .

      Hướng Nghị kiên nhẫn :" Chuyện này dừng ở đây. Còn thù hận gì mấy người tìm chỗ có ai mà giải quyết, đừng gây tai họa cho người khác."

      Lời này vừa cho Hoa cũng là với Trần Hỷ. xong, hề muốn lưu lại, xuyên qua đám người sải bước về chiếc xe đậu bên đường.

      Đây vốn là chuyện liên quan đến , rảnh rỗi, cũng chẳng muốn quan tâm .

      Thời gian chờ đợi có hơi lâu, Chu Lăng có chút lo lắng, ngồi được, liền từ xe bước xuống, định qua xem tình hình, vừa xuống xe, đúng lúc nhìn thấy Hướng Nghị từ bên trong ra.

      " Chuyện gì thế ạ ?Người kia là Tống Phỉ hả ? ta bị sao vậy ?" Ánh mắt Chu Lăng quét qua đám người trong đó, đột nhiên dừng lại.

      -----Đó là người trước giờ chưa từng thấy, trang phục và kiểu tóc khác người, từ đầu đến chân đều lộ ra vẻ tính khí bất hảo " Tao phải thứ tốt gì cả ", vào lúc này có thể dùng ánh mắt thâm độc nhìn theo bóng dáng của Hướng Nghị. Ngay sau đó chú ý tới , hơi hơi ngẩn ra, lập tức để lộ ra nụ cười ghê tởm, trong ánh mắt trần trụi vẻ ham muốn sắc dục hạ lưu kỳ dị.

      Chu Lăng nhíu nhíu mày :" Ai thế ạ ?"

      Hướng Nghị hề quay đầu nhìn lại, rồi trong giây lát ý thức được gì đó, lập tức dùng cơ thể chắn lại trước người , ngăn lại lại tầm mắt , cũng chặn luôn cái nhìn bất thiện phía sau.

      " Đừng nhìn." Hiếm khi sắc mặt Hướng Nghị có phần nặng nề, dùng cơ thể che chở nhét vào trong xe, bước nhanh vòng trở lại, lúc mở cửa xe quay đầu lại nhìn lướt qua. Đám đông bắt đầu tản ra, Tống Phỉ được mấy bà thím dìu đỡ về nhà, Trần Hỷ thương tích đầy người phía sau, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, vừa cảnh giác vửa uy hiếp .

      Hoa vẫn đứng tại chỗ, lúc này cúi đầu, lắc lắc cánh tay, mu bàn tay lau lung tung mặt.

      Hướng Nghị thu lại ánh mắt, ngồi lên xe, cài dây an toàn , nhẫm chân ga lái xe .

      Chu Lăng hiểu lắm, nhìn nét mặt Hướng Nghị được tốt, liền thức thời hỏi nữa.

      Tới Cục dân chính, Chu Lăng mím môi cười móc quyển sổ hộ khẩu trong túi ra, quơ quơ trước mặt :" Lĩnh chứng đen rồi, cười cái coi, biểu tình này của khiến người khác nghi ngờ là em ép buộc đấy ."

      Sắc mặt Hướng Nghị vừa khôi phục thoải mái, cũng lấy ra cuốn hộ khẩu của mình:" đây chính là nguyện ý bị em ép buộc."

      " nào, tên nhà quê bị ép buộc." Chu Lăng cười, đưa tay cho ," Giây phút kết hôn đặc biệt như này, mời khách đấy nhé ."

      " Được." Hướng Nghị bật cười, bàn tay lớn giữ lấy , đưa mắt nhìn cửa lớn Cục dân chính, dắt tay cùng nhau lên bậc thềm.

      Quá trình lĩnh chứng hết sức thuận lợi, tùy rằng điền các loại phiếu có hơi rườm rà, nhưng Chu Lăng như ăn mật, ký xuống tên mình, còn thành kính hơn bất cứ tài liệu quan trọng nào từng ký .

      Ảnh chụp kết hôn cũng rất đẹp, bối cảnh màu đỏ thẫm, đầu hai người vô thức ghé lại gần nhau, nụ cười cũng rất khiêm nhường, nhưng ngọt ngào trong mắt lại lừa được người ta.

      Làm xong thủ tục, lúc cùng nhau cầm cuốn sổ màu hồng ra, người này cầm của người kia, xem xét hồi lâu còn nghiêm túc hơn cả kiểm tra bài kỳ thi tuyển sinh đại học.

      " Chúng ta trao đổi cất giữ nhé ." Chu Lăng cất bản kia của Hướng Nghị vào trong túi của mình.

      Hướng Nghị làm gì mà còn ý kiến gì nữa, kéo vợ hợp pháp của mình vào trong lòng, sườn mặt cọ nhè lên mái tóc mềm mại của .

      " Tối nay muốn ăn mừng thế nào ?"

      " Về nhà ." Chu Lăng ôm thắt lưng , lắc lư từ bên này sang bên kia, " Em muốn ăn mì phiến nhân xuyên, kỷ niệm chút."

      (*)Mì phiến nhân xuyên : Mì Pian Er Chuan 片儿川面 loại mì nổi tiếng của Hằng Châu - Trung Quốc từ thịt lợn, măng, và thảo mộc .

      Hướng Nghị ôm , chầm chậm di chuyển như con cua về phía đậu xe :" Ăn phiến nhân xuyên phải có hơi quá sơ sài đấy chứ ? Ngày quan trọng thế này, em có thể gọi món lớn."

      " Ăn lẩu ha." Chu Lăng cười hì hì ngẩng đầu lên, "Đủ lớn chưa hả ?"

      Đề nghị này tính ra cũng có phần sơ sài, nhưng vẫn bị Hướng Nghị phủ quyết như trước :" Bệnh viêm dạ dày của em còn chưa khỏi, thể ăn lẩu ."

      Nhập vai quản gia hơi bị nhanh đấy ạ, Chu Lăng chậc tiếng, ngoan ngoãn thay đổi :" Vậy ăn phật nhảy tường nha, cái này xem là món chính luôn , Hướng hài lòng chưa ?"

      " OK, bà Hướng ."

      Phật nhảy tường thực là món ăn lớn, Hướng Nghị trước giờ chưa từng làm, trước khi làm phải nghiên cứu chút sách dạy nấu ăn trước. đường về nhà tiện đường vòng qua chợ, mua bào ngư, sò khô, vây cá, dạ dày heo, cánh gà, nấm đầu khỉ và rất nhiều nguyên liệu nấu ăn. Hai người họ giống như cặp vợ chồng trẻ bình thường, tan tầm cùng nhau mua thức ăn và về nhà nấu ăn.

      ngang qua tiệm bánh ngọt, Hướng Nghị còn mua cho Chu Lăng cái bánh ngọt sáu tấc, để kỷ niệm ngày này có ý nghĩa đặc biệt đối với họ từ nay về sau.

      Hai người họ rất thoải mái với chậm chạp, trong lúc đó mấy người ở nhà ngóng trông, ngóng đến sắp điên luôn rồi.

      Bà cụ là người phấn khích nhất, còn đặc biệt thay bộ quần áo màu đỏ ăn mừng, chải chải mái tóc giả, ngồi ngay ngắn thẳng lưng ưỡn ngực ghế sô pha.

      Tích cóp cả đời của bà chỉ vì bệnh tật mà còn gì, dựa vào tính toán mỗi tháng, và ít tiền tiêu vặt cháu trai cho, chầm chậm làm đầy kho tiền của mình. Nhưng thời gian trước bà đặt làm cho cháu dâu bà chiếc vòng vàng tuổi rắn đặc biệt đủ phân lượng, cho nên kho tiền lại thâm hụt nữa rồi.

      Hôm đầu tiên tới nhà cho bao lì xì, hôm nay chính thức trở thành người nhà họ Hướng họ, kiểu gì cũng phải có bao lì xì lớn đó nha.

      Vừa hay tết rồi con trở về có cho ít tiền, bà cụ giữ lại chút nào, bỏ hết vào trong bao lì xì, cất trong áo bông, chờ cháu dâu bà về nhà gọi tiếng bà nội đây.

      Tiền Gia Tô kháng nghị yếu ớt :" Bà chừa lại cho cháu chút nào sao ? Biết đâu chừng sang năm cháu cũng mang về cho bà đó ."

      Bà cụ xua tay :" Ây dà, cháu còn lâu lắm, bà ngoại lại để dành cho cháu nữa."

      Bên cạnh đó, bà cũng chuẩn bị phần. trai bà mất sớm, chỉ để lại độc đinh Hướng Nghị này, bà thương như con trai ruột , từ Tiền Gia Tô có gì Hướng Nghị nhất định cũng có cái đó. Vất vả biết bao để đến ngày thành gia lập thất. cuối cùng xem như là có thể ăn được với trai rồi.

      Cục cưng lắm tiền Tiền Gia Tô chuẩn bị xong con số đặc biệt may mắn, ông họ duy nhất và chị Lăng thân nhất kết hôn, mặc dù vẫn chưa phải lúc đóng góp cho chuyện vui, nhưng cậu nghĩ vẫn cứ nên biểu lộ chút.

      Lớp trẻ bây giờ thịnh hành dùng tiền mặt phiền phức như vậy nữa, Tiền Gia Tô điều chỉnh giao diện bao lì xì đỏ trong tay, cậu cầm điện thoại di động giống như bà ngoại và mẹ cậu cầm bao lì xì, ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh.

      Chu Lăng và Hướng Nghị đều biết những gì chờ mình ở nhà, xách theo túi lớn nguyên liệu nấu ăn trở về nhà, khác gì những lúc bình thường, trước sau vào cửa, cúi đầu đổi dép lê.

      Tiền Gia Tô thể kìm nén được nữa, nhảy dựng lên chạy về phía này hai bước :" Chúc mừng đám cưới ha hahaha ! "

      " Kết hôn vui vẻ , họ !" phải cậu kết hôn, cậu cũng biết sao mà mình vui sướng thế, hớn hở hét lên với Hướng Nghị, rồi thò đầu ra phía sau ," Kết hôn vui vẻ nhé, chị dâu họ !"

      Chu Lăng vui vẻ :" Cùng vui cùng vui, chú em họ !"

      Miệng Tiền Gia Tô sắp ngoác đến mang tai, giang hai tay ra :" Ôm cái nào !"

      Chu Lăng cười chìa tay ra .

      Chị dâu họ và chú em họ bước vào thế giới những cái ôm, khoảnh khắc đó biết bao cảm động .

      Tiền Gia Tô vô cùng muốn hát lên ,để bày tỏ cảm xúc vui mừng của mình vào lúc này.

      Hướng Nghị thay xong dép lê, canh thời gian vô cùng chuẩn xác lóe lên ở hướng bên phải, đứng vào giữa chặn ngang hai người, ngăn cách hai cánh tay sắp chạm vào nhau, vừa vặn cả cơ thể cường tráng bị Tiền Gia Tô ôm lấy .

      " A é ......" Tiền Gia Tô ghét bỏ đẩy ra, da gà người nổi lên rần rần.
      Anhdva, conlu124, garubi2949811 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 60
      Edit : Michellevn



      " Tới đây tới đây nào !" Nét mặt bà cụ tràn ngập tươi cười vẫy vẫy tay, giống như lần gặp đầu tiên, kéo Chu Lăng qua ngắm kỹ càng, càng ngắm càng hài lòng." Chà chà, tốt, tốt ...."

      Bà lấy bao lì xì cất trong áo bông ra, đặt vào tay Chu Lăng, vỗ vỗ mu bàn tay , vui mừng :" Sau này chính là người họ Hướng nhà chúng ta đấy !"

      Chu Lăng biết bà cụ đánh cho cái vòng vàng chẳng còn lại bao nhiêu tiền tiết kiệm, nhưng lại biết bao lì xì này sao mà lại dày như vậy. Có điều lúc này thể nhận, cất giọng ngọt ngào " Cảm ơn bà nội ," rồi nhận lấy.

      cũng cười tủm tỉm đưa cho cái :"Đời trước Hướng Nghị chắc chắn tu thành chính quả, cưới được người vợ tốt như vậy. Thằng ngốc này biết dỗ dành phụ nữ đâu, lông bông bao nhiêu năm nay rồi, xem như là tìm được người tri kỷ."

      " họ chính là được ảnh hưởng từ con." Tiền Gia Tô có phần đắc ý, cúi đầu chọc chọc mấy cái điện thoại di động, gửi phần của mình cùng lời chúc phúc : Chúc chị vình dự trở thành chị dâu của Tiền Gia Tô ~(゜▽^*))

      mặt Hướng Nghị vẫn luôn hiển nụ cười, mang nguyên liệu nấu ăn vào trong phòng bếp, nhẫn nhục chịu khó mà bắt đầu làm món phật nhảy tường cho dâu của .

      Món ăn này khó cũng khó, chỉ là quá trình làm có hơi rườm rà, Tất cả các loại nguyên liệu cần được chế biến riêng bằng cách chiên, xào, nấu, v.v., sau đó lần lượt được rải trong đồ đựng, cuối cùng dùng nước súp và rượu Thiệu Hưng hầm là được.

      Hướng Nghị xem tài liệu hướng dẫn từ mạng, bài bản có trong đầu rồi bắt đầu xử lý các nguyên liệu. Ông dượng cũng vào hỗ trợ, ông nhiều lời, cắm đầu làm việc lại hết sức lưu loát, hai người nhanh chóng xử lý xong nguyên liệu thành từng loại khác nhau, xếp từng lớp từng lớp vào trong âu sành, đổ nước súp gà vào. Để ngừa dính đáy, lót thêm lóp bắp cải luộc bên dưới.

      " Tay nghề này của cháu có thể mở được tiệm cơm đấy."

      Chu Lăng lẻn vào phòng bếp, đúng lúc nghe thấy ông dượng như vậy với Hướng Nghị.

      "Mở tiệm cơm mệt lắm ạ." tới thò đầu quan sát, cười :" Chỉ làm cho nhà mình ăn là được rồi."

      Đầu bếp rất vất vả, suốt ngày chui trong bếp, bị biến thành lão trung niên, huống chi Hướng Nghị có công việc nhậm chức ngay rồi.

      Học viện an ninh Triển Dực mà chiến hữu kia của tạo ra, Chu Lăng nghe ngóng được, lương hàng năm của huấn luyện viên bậc A là năm trăm ngàn trở lên. đến mối giao hảo với Thiệu Thành, tin tưởng vào năng lực của Hướng Nghị, đây là chuyện bàn cãi.

      Đáng tiếc nhất chính là, hai người có thể phải sống ở hai nơi khác nhau, cũng biết tháng có thể gặp mặt được mấy lần, và khi nào kết thúc cũng vẫn biết.

      từng có ý tưởng cùng Hướng Nghị tới chỗ đó, nhưng lĩnh chứng rồi, hợp pháp , giờ lại cảm thấy, càng phải ở lại đây thực nghĩa vụ người vợ, trong lúc chồng công tác thay chăm sóc bà nội.

      " Dượng à, để cháu làm , dượng ra ngoài chơi mạt chược với mọi người ."

      Những người khác rảnh rỗi có gì làm, bày bàn chơi mạt chược bên ngoài, Chu Lăng cùng chơi mấy ván, tóm được cơ hội liền lẻn vào phòng bếp cùng với ông chồng mới nhậm chức của .

      Biết hai người vợ chồng son dính nhau , ông dượng cười cười, thức thời để lại gian cho hai người.

      Cửa đóng lại, Hướng Nghị khẽ cười:" Em lại vào phá rối chứ gì ?"

      " Gì mà phá rối hả ." Chu Lăng bất mãn.

      " Hầy, được rồi, em phải chấn chỉnh lại địa vị của em trong gia đình, mới ngày đầu tiên bị xem thường sao được." nhón chân lên, từ phía sau vòng hai tay lên cổ khóa lại, hỏi bằng giọng uy hiếp :" Nhà chúng ta sau này ai làm chủ ?"

      Hướng Nghị rủ mắt rửa chậu bát mới dùng qua, đường nét khuôn mặt cứng rắn, nhưng nét mặt lại dãn ra dịu dàng, trả lời mang theo ý cười :" ."

      Chu Lăng há miệng cắn vành tai , răng nanh nghiên nghiến, " Rốt cuộc là ai hả ?"

      " Em." khẽ cười, hết sức ngoan ngoãn mà sửa miệng, hề có chút do dự.

      Trẻ dễ dạy. Chu Lăng vừa lòng nhả ra, rồi hôn cái lên lỗ tai , xem như ban thưởng.

      Phật nhảy tưởng cầu phải hầm trong hai giờ đồng hồ, trong lúc này cũng đủ cho Hướng Nghị làm thêm mấy món nữa. Quan hệ ở chung phi pháp mới vừa biến thành hợp pháp, cũng muốn làm phong phú chút ít, long trọng chút ít, giống như long trọng đủ diễn đạt cảm xúc của trong việc thành công ngoi lên chiếm được danh phận .

      Đậu khô hầm thịt, mề gà xào cay, cơm cháy chà bông, thịt xào nấm hương cần tây, cà tím bung, ngó sen chua cay, cải thảo nấu thanh đạm, ..... giống như được tiêm thuốc kích thích, sử dụng hết tất cả các nguyên liệu trong nhà có thể dủng được, cuối cùng còn dùng nấm mèo, cẩu kỷ và cam để nấu nồi chè.

      Làm xong bưng từng món lên bàn, Tiền Gia Tô ngửi thấy mùi liền quăng luôn mạt chược rồi chạy lại, ngạc nhiên hỏi :" Sao hôm nay thịnh soạn vậy hả ?"

      Chu Lăng kéo lại móng vuốt cậu chuẩn bị ăn vụng :" Em bẩn chết được, rửa tay mau ."

      Bàn ăn dài, bà cụ làm chủ vị, Chu Lăng, Hướng Nghị và dượng ngồi hai bên, Tiền Gia Tô ngồi cuối cùng. Dạo gần đây lề lối ăn cơm đều là như vậy, tưng bừng sôi nổi, nhưng hôm nay lại khác biệt.

      Sau khi xin chỉ thị lãnh đạo Hướng và được phê duyệt, Chu Lăng rất trịnh trọng kính mọi người ly rượu. rót cho mình ly đầy, đứng lên nhìn mọi người, nét mặt cười xúc động:" Ly rượu này, kính bà nội, , dượng," sau cùng chuyển về phía Tiền Gia Tô ở cuối bàn, ý cười càng sâu :" Cũng kính Ba Kim, cảm ơn em."

      " Khách khí gì chứ ....." Tiền Gia Tô ngượng rồi, cũng tự mình rót đầy ly.

      Chu Lăng tiếp :" Cháu chưa từng gặp ba, ông ấy qua đời từ rất lâu rồi, từ khi hiểu chuyện cũng chỉ có hai mẹ con cháu, sống nương tựa nhau. Mẹ cháu rất thương cháu, khi đó nhà cháu nghèo lắm, mùa đông phương nam u lạnh lẽo, chăn bông cũng đủ ấm, cả đêm ngủ chân vẫn lạnh băng, bà ấy liền đặt chân của cháu vào lòng, ủ ấm cho cháu..... Nhưng thời điểm cháu tám tuổi, bà ấy cũng sinh bệnh rồi . "

      tới đây, trong mắt lấp lánh nước, nhưng vẫn cười, nhìn sang người bên cạnh.

      "Ngoài mẹ cháu ra ,Hướng Nghị là người duy nhất ủ chân cho cháu. Lúc đó, cháu cảm thấy người đàn ông này tùy tiện quá , sao mà ủ chân cho phụ nữ quen thuộc vậy chứ, vừa nhìn biết là tay lão luyện tình trường rồi." mỉm cười lau lau khóe mắt, lau nước mắt tràn mi.

      vừa cười vừa khóc, Tiền Gia Tô vì muốn giảm bớt ngượng ngùng, cười gượng ha ha hai tiếng :" ấy là muốn chiếm tiện nghi của chị đó ha ha ha ."

      Hướng Nghị hiếm khi tẩn cậu, kéo tay Chu Lăng qua, siết mạnh trong tay mình.

      " Lạc đề ." Chu Lăng cười mình :" Sau khi mẹ cháu rồi, cháu liền biến thành đứa bé cha mẹ, sống cùng với cậu. Cậu của cháu đối xử với cháu vẫn tốt, nhưng hàng năm thường xuyên làm bên ngoài , làm sao ở nhà được. Bà ngoại và mợ đều thích cháu, năm đầu tiên đó, cháu học quét nhà, nấu cơm giặt quần áo, còn có tất cả những việc nhà nông. Trước khi cháu khỏi cái nhà đó, chưa từng được mặc quần áo mới, đều là mặc lại từ các chị họ hàng cần nữa; Muốn ăn cơm phải chờ em họ ăn xong , may mắn còn chút đồ ăn thừa có thể ăn, cũng chỉ ăn cơm khô mà thôi.

      Em họ cũng rất ghét cháu, vùi côn trùng trong cơm của cháu, nhét nhện trong chăn, đặt đinh trong giày, cũng thôi, xé sách giáo khoa của cháu, dẫn đám nam sinh trong thôn lấy đá ném cháu, tồi tệ nhất là nhấn cháu vào trong lu nước, suýt nữa chết đuối ........

      Học hết tiểu học mợ muốn cho cháu nghỉ học, là thầy giáo thấy tội nghiệp cháu, tự mình bỏ tiền túi giúp đỡ cháu học hết sơ trung; Lúc lên cao trung mợ muốn để cháu ra ngoài làm công , cũng là hiệu trưởng đích thân đến làm việc, bà ấy nhìn được phần học bổng, mới đồng ý để cháu tiếp tục; Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, bà ấy hoàn toàn đồng ý nữa, xé luôn thư thông báo của cháu, muốn gả cháu cho người đàn ông bị liệt nửa người vì tai nạn hầm mỏ, đôỉ được chút tiền lễ ăn hỏi, cháu liền bỏ chạy .......Dù sao nữa cọ sát với cuộc đời, cũng xem như trưởng thành."

      Vô cùng may mắn là trưởng thành tốt. Cổ họng Hướng Nghị như bị thứ gì đó chặn lại, nỗi khó chịu đảo quanh trong lồng ngực.

      chưa từng nghe về những chuyện này, biết ra thời thơ ấu của lại trải qua như vậy, trong nháy mắt trái tim giống như bị bàn tay gắt gao túm lấy, chua xót cùng đau nhức như kim châm lan tỏa, bàn tay nắm tay vô thức siết sặt lại.

      Chu Lăng bị siết đau, liếc cái, cũng nắm chặt tay .

      Những thứ đó đều qua , giờ nhắc lại, giống như chuyện của người khác, nhàng bâng quơ. Nhưng những gì trải qua trong mười năm bị đối xử khắc nghiệt, đôi khi nghĩ lại, đều tự mình cảm thấy, có thể sống tốt, cũng là kỳ tích.

      Đó là tất cả nhựng gì gọi là " người nhà”, lại đối xử với như kẻ thù.

      Cho nên, ngẫu nhiên có thể hiểu được, vinh hoa phú quý mà có được trong mấy năm này, hưởng thụ cuộc sống của người , có lẽ cũng là bù đắp cho đau khổ thời thơ ấu.

      Bà cụ nghe vậy buồn mãi, nước mắt tuôn rơi, nét mặt bà cũng đau lòng, mắt đỏ lên thở dài. đứa tốt như vậy, ai mà ngờ được , từng chịu khổ như thế.

      " hơi nhiều rồi ạ," Chu Lăng xoa xoa mắt, chủ ý của cũng phải nhớ lại quãng thời gian khó khăn trong quá khứ." ra cháu muốn , cháu có người nhà, mấy năm nay đều là mình, chưa bao giờ có cái tết đàng hoàng. Rất biết ơn có thể gặp được mọi người, thương cháu giống như người nha, rất cảm kích ....... Mấy ngày này sống ở đây, được bà nội đón nhận ghét bỏ."

      Bà cụ lau mắt, nhìn mến, giọng còn mang theo nghẹn ngào:" Cái con bé này, ta thích cháu còn đủ , sao mà ghét bỏ cơ chứ."

      Chu Lăng mỉm cười ," Dù sao sau này mọi người đều là người nhà của cháu, hi vọng mọi người có thể tiếp tục thương cháu , cháu cũng hiếu kính bà nội tốt, cả và dượng nữa ạ, cũng trông nom ba kim tốt ---- Cháu cạn nhé !"

      ngửa đầu ra, dứt khoát uống hết ly rượu, lúc ngồi xuống tay trái bị bà cụ nắm lấy, vỗ vỗ thương :" Đứa bé tốt."
      conlu124, garubi29498, kabi_ng0k15 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 61
      Edit : Michellevn



      " Vậy khi nào chúng ta tổ chức tiệc rượu đây ?" Thấy tâm trạng mọi người đều xuống, Tiền Gia Tô cất giọng hỏi để xoa dịu bầu khí ," Bao nhiêu tiền mừng cho nhà người khác cuối cùng cũng có thể thu hồi lại được rồi!"

      " Cái đó chắc chắn là càng sớm càng tốt." Bà .

      Bà cụ cũng phụ họa :" Tháng hai có nhiều ngày tốt đấy ......."

      Bầu khí dần ấm lên trong suốt cuộc thảo luận.

      Mấy người thảo luận khí thế ngất trời, mắt thấy khả năng cho ngay ra ngày quyết định, Hướng Nghị thể xen vào, nhắc tới chuyện năm sau phải làm ở H thị.

      Bà cụ khá là áy náy, nhưng ngờ, bà cụ lại vô cùng ủng hộ :" Nên đổi công việc sớm thôi !" tới việc này liền thở dài ," Khi đó nếu xuất ngũ, biết đâu giờ cũng thăng cấp rồi......"

      " cái này làm chi ." Hướng Nghị bất đắc dĩ.

      " ," Bà cụ xua tay," Cháu , đừng lo lắng cho bà, cháu nhìn bà bây giờ xem này, càng ngày càng sôi nổi, đúng ."

      Tiền Gia Tô vỗ ngực :" họ, yên tâm , bà ngoại cứ giao cho em!"

      " Giao cho em mới là lo lắng nhất ." Hướng Nghị liếc cậu.

      Chuyện này nhanh chóng trôi qua, cũng hề có gì gọi là rắc rối hay khó xử.

      Mọi người tiếp tục ăn cơm, bà vẫn quan tâm tới công việc của Hướng Nghị, hỏi từ tiền lương cho tới thời gian thăng chức tăng lương.

      " Tiền lương năm chắc khoảng hai trăm ngàn đấy ạ." Hướng Nghị ," chỉ là huấn luyện viên, có thăng chức."

      Chu Lăng nhai nhai đồ ăn, nhìn , chí tiến thủ đâu hết rồi, có tham vọng gì cả, bảo vệ đặc biệt Triển Dực của Thiệu Thành nổi tiếng trong nước, huấn luyện viên của học viện an ninh thực chế độ phân cấp, lương hàng năm của cấp A từ năm trăm ngàn trở lên. tin tưởng bằng năng lực của Hướng Nghị, chuyện này thành vấn đề.

      Bà cụ cúi đầu chậm rãi uống canh đột nhiên ngẩng đầu lên, xen vào câu :" Có thể đưa người nhà cùng ?"

      Sau hồi yên tĩnh, mọi người đều vui vẻ lên, Chu Lăng xoa trán nhè , cười ngừng.

      bàn đồ ăn ú ụ, Chu Lăng ăn rất nhiều, nhưng vẫn có thể chừa bụng lại để tiếp nhận đồ ngọt. Hướng Nghị thu dọn xong phòng bếp, và Tiền Gia Tô vẫn còn chia phần bánh ngọt, nhìn nhìn hồi, rồi về phòng trước.

      lát sau lại ra, Chu Lăng và Tiền Gia Tô chơi oẳn tù tì, ai thua phải ăn miếng bánh cuối cùng bị Hướng Nghị xách .

      "Đừng sốt ruột vậy chứ, trước mặt em mà làm vậy ảnh hưởng hay nha." Chu Lăng liếm liếm môi, liếm sạch phần bơ chưa kịp lau.

      Hướng Nghị dùng chân khép cửa lại, sau đó vươn tay ra kẹp vào trong cánh tay, sải bước đến bên giường, quăng lên giường, quỳ gối bên hông .

      Chu Lăng cười rúc rích, nằm thẳng cẳng sẵn sàng chờ được lột trần, Hướng Nghị lại đột nhiên nằm xuống, vòng tay qua eo kéo lại, tay đỡ sau gáy , ấn đầu vào trong ngực .

      " Đừng nhúc nhích . “

      Chu Lăng giãy dụa muốn ngẩng đầu lên, nghe vậy ngoan ngoãn nằm im.

      Hướng Nghị siết chặt cánh tay, giọng trầm lắng :" Để ôm lát."

      Yên tĩnh lại, tiếng hít thở của nhau đều có thể nghe ràng . Thậm chí Chu Lăng còn có thể nghe được nhịp tim Hướng Nghị, thình thịch ----- thình thịch ---- mạnh mẽ trầm ổn, vô cùng đáng tin.

      " muốn hôn lễ thế nào ?" Giọng ấm ách của Chu Lăng vang lên trong lồng ngực Hướng Nghị, hơi thở ẩm ướt nồng nàn men theo khe hở áo lông len vào, vỗ về lên da .

      hơi động đậy, rồi lại siết chặt vòng ôm:" Em muốn kiểu nào ?"

      Theo sở thích của , có lẽ là có khuynh hướng tìm hòn đảo xinh đẹp, du lịch trăng mật, sau đó cử hành hôn lễ chỉ có hai người. Thế nhưng ý tưởng này ràng là khả thi.

      "Làm kiểu Trung ," Chu Lăng ," Em vẫn còn khá thích được lần mặc hỉ phục kiểu Trung."

      "Được." trả lời cần nghĩ ngợi, lúc chuyện, lồng ngực rung nhè , từ nơi hai người dán sát nhau truyền tới, trái tim Chu Lăng mềm nhũn, hạt mầm hề thuần khiết cứ thế mà lặng lẽ chui ra.

      ngửa đầu, khóe môi cong lên, đáy mắt mang ý cười :" Nay kết hôn đó nha, động phòng chút nào sao ?"

      Kết hợp với lời , đầu ngón tay cách lớp vật liệu may mặc, đảo quanh viên ngọc trước ngực .

      " Còn chưa bái đường động phòng, ra cái thể thống gì hả ?" Hướng Nghị lả lơi đáp lại.

      Ra vẻ cái gì chứ. Chu Lăng bật cười, đầu ngón tay trượt dọc từ ngực xuống bụng , ngựa quen đường cũ men theo khe hở quần mà chui vào trong, đẩy ra viền quần lót, tiếp tục xuống hai tấc, dừng lại .

      Ngón tay nâng lên, rồi lại hạ xuống, gõ nhè .

      được mấy cái, Hướng Nghị hết chịu nổi, nhắm mắt lại, sau đó mãnh liệt xoay người đè lên :" Em gấp rút như vậy, ông xã đây liền thỏa mãn em."

      ........
      conlu124, garubi29498, kabi_ng0k10 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 62
      Edit : Michellevn


      Động phòng kết thúc, Hướng Nghị ôm Chu Lăng nghỉ ngơi, ngón tay chầm chậm vuốt tóc , giọng hỏi :" Sau này em có tính toán gì , muốn ở nhà nghỉ ngơi, hay là tìm việc làm?"

      Chu Lăng nằm vùi trong hõm vai Hướng Nghị, nhắm mắt lại rầm rì :" Em cũng biết, có suy nghĩ ......" Dừng lại, mở mắt ra nhìn Hướng Nghị," cảm thấy em làm cái gì được ?"

      " Em thích làm gì làm cái đó, muốn làm hoàng thái hậu cũng được, nuôi em." Hướng Nghị , " Chỉ sợ em ở nhà nhàm chán thôi."

      Những lời này dễ nghe, Chu Lăng cười rộ lên, ngửa mặt hôn hôn cằm .

      "Hồi em có ước muốn , sau này lớn lên muốn làm gì ?" Hướng Nghị hỏi .

      " Hồi ấy hả," Chu Lăng nghĩ nghĩ, bỗng dưng cười rộ lên," Mở quan trà sữa có tính ? Thời điểm học, có đợt rầm rộ cơn sốt uống trà sữa, nhưng em có tiền tiêu vặt, lần nào cũng chỉ có thể đứng nhìn, liền nghĩ sau này mở tiệm trà sữa, uống thỏa thê."

      Trà sữa bán trước cổng trường thời điểm đó, chỉ cần đồng ly, quậy bột lên, có thể thêm thạch dừa và trân châu đen biết làm từ nguyên liệu gì. phải thứ gì tốt cho sức khỏe, vậy mà lại khiến thèm chịu nổi.

      Giờ đây, quen uống trà sữa chân chính được dì Thu nấu từ hồng trà và sữa, nhớ lại mình hồi đó, chỉ cảm thấy buồn cười.

      Đến đây hào hứng :" sao, hồi muốn làm gì ?"

      " Muốn mở tiệm internet." Hướng Nghị .

      Chu Lăng cười vui vẻ :" còn là thiếu niên nghiện net hả ?"

      " nghiện net, Tiền Gia Tô thích lên mạng." Hướng Nghị hề có chút áp lực nào khi bán đứng thằng em họ," Trốn học lên mạng, chạy khắp các quán net trong thị trấn, lần nào cũng là tóm về."

      " muốn mở tiệm net để nó chơi thuận tiện hơn sao ? "

      "," Hướng Nghị cất tiếng cười," Là muốn kiếm tiền của nó."

      Thời đó máy tính gia đình còn chưa phổ biến, nhóm khách hàng thiếu niên nghiện net này lại là tương đối rộng lớn, tiệm nho mặt tiền chen chúc hàng tá máy tính, còn có cả chỗ ngồi, đám học sinh tiểu học, cấp hai, cấp 3 , chơi game la lối om sòm, ngồi ghế cả ngày xê dịch mông là là chuyện thường xảy ra.

      Chu Lăng cười mãi, rồi :" vậy mở kế tiệm em , mua tặng , ly trà sữa tặng giờ miễn phí."

      " Được thôi, vậy là toàn bộ việc buôn bán của em là do bảo kê rồi," Hướng Nghị ," Phí bảo kê tính trả bao nhiêu ?"

      Ánh mắt Chu Lăng hấp háy, đầu ngón tay chọt chọt lồng ngực :" muốn bao nhiêu ?"

      " Giống em thôi, mua tặng đó," Hướng Nghị túm lấy ngón tay , đưa lên miệng cắn cắn, cười ," ly trà sữa giờ ."

      ...........

      Đến cửa ải cuối năm, việc trở nên nhiều hơn, ngoài việc mua sắm đồ tết, còn phải sắp xếp chỗ ở cho hai con chó.

      Lúc Tiền Gia Tô ngáp dài từ trong phòng ra, Chu Lăng và Hướng Nghị chuẩn bị ra cửa, cậu gãi gãi đầu:" Hai người mới sáng ra muốn đâu thế ?"

      " Làm cái ổ cho chó."

      Chu Lăng trông thấy cái đầu lông vàng bù xù kia của cậu muốn xoa xoa, mới vươn tay ra nửa đường bị Hướng Nghị chặn lại, túm trở về, nghiêm trang :" Nó chưa gội đầu."

      Đàn ông mọn. Chu Lăng nguýt cái, sao mà đến dấm của thằng em mà cũng ăn vậy chời.

      Tiền Gia Tô vừa nghe có có liền có tinh thần :" Chị mang chó đến rồi hả ? ở đâu, ở đâu ?"

      " Ở trong tiệm." Chu Lăng đáp," Em có muốn xem chút ?"

      "! Chờ em phút !"

      Cậu gần như nhảy dựng lên, xông vào toilet rửa mặt, nghe thấy bên ngoài họ cậu bằng giọng điệu có vài phần ghét bỏ :" Gọi nó làm gì hả ?"

      " Làm việc chứ chi," Chu Lăng cười có chút đen tối, nắm bả vai kéo xuống, hạ giọng :" Phòng chứa đồ có bao nhiêu là thứ cần dọn dẹp, thiếu cu li đó nha."

      Tiền Gia Tô ôm ấp nguyện vọng là chân thành và từ ái của mình nắm bắt được trái tim của hai chú chó, hớn hở chạy theo đến cửa tiệm, vừa mở cửa ra, bên trong liền truyền ra mấy tiếng sủa tràn đầy năng lượng, cậu co cẳng lao về hướng căn phòng có thanh :" Ngoan ngoãn nào, đại vương của chúng mày đến rồi đây!"

      Cửa buồng trong khóa, nơi này từ sau khi bị Chu Lăng chiếm lĩnh Tiền Gia Tô có chìa khóa nữa rồi, vặn vài cái mở ra được, lại nhảy ra ngoài :" họ, mở cửa nhanh lên !"

      Hướng Nghị nắm tay Chu Lăng, rề rà qua sân, lấy chìa khóa ra, nhưng bước chân thay đổi, mở cánh cửa phía sau lưng Tiền Gia Tô.

      Bên trong chất đống cái gì cũng có, tích tụ lớp bụi có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

      " Trước tiên thu dọn mấy cái đồ này chút ." Hướng Nghị

      Đây chính là gọi cậu làm khổ sai mà, Tiền Gia Tô rốt cuộc nhìn ra, tiếng hừ phát ra từ trong lỗ mũi, chuẩn bị dựng ngón giữa, lại nhớ ra là chị Lăng của cậu gọi cậu mà, trong nháy mắt thu lại chút phẫn nộ hẹp hòi kia." Nể mặt vừa kết hôn, so đo với !"

      Chu Lăng săn sóc an ủi chút cảm xúc nhoi của cậu :" Vất vả cho em rồi. Chút xíu làm xong chúng ta cùng nhau tắm cho chó nha."

      " Ờm ờm ." Đối với , Tiền Gia Tô vĩnh viễn là dáng vẻ nhu thuận cười tủm tỉm.

      Đồ vật nhiều cũng nhiều, chủ yếu là bẩn, hai người đàn ông nhảm nhiều, tay chân lanh lẹ bắt đầu làm việc. Chu Lăng vào phòng trước sờ sờ hai chó bực bội sắp hỏng luôn rồi, quét qua sân lượt mới thả chúng ra, vui sướng chạy nhảy.

      HÔm nay chuồng chó cũng vừa đưa tới, xa hoa như lúc đầu, nhưng cũng rất thoải mái. ký nhận xong liền cứ thế mà mở ra luôn ở trong sân, phơi dưới ánh nắng mặt trời.

      Pomeranian chạy vòng quay trở lại , cọ cọ bên chân , ngửa mặt nhìn , kêu ư ử trong cổ họng, muốn ôm ôm.

      " Người con bẩn quá đó nha, bảo bối nhi."

      Nó kêu hết sức đáng thương, Chu Lăng hít hơi, vẫn khom người bế nó lên. Pomeranian lập tức víu hai móng vuốt lên vai , cọ cọ đầu mặt .

      " Nhớ ma ma rồi hả ?" Chu Lăng ôm nó ngồi xuống, định an ủi nó nhiều chút, thình lình cánh tay từ đỉnh đầu vươn xuống , tóm con chó từ chân lên .

      Chu Lăng quay đầu lại, Hướng Nghị ôm Pomeranian vào trong ngực, lông mi rủ xuống khá dịu dàng :" Nhớ ba ba rồi hả ?"

      biết vì sao, nhìn người đàn ông lỗ mãng tự xưng là ba ba với chó , có vẻ hết sức buồn cười. Chu Lăng ngoắc Nhị Ngốc kêu tới, chỉ vào Hướng Nghị :" Gọi ba ba ."

      Từ ba ba này, biết Nhị Ngốc có hiểu được , nó nhìn nhìn con người mạnh mẽ quen thuộc này, nâng móng vuốt bám lên người :" Gâu !"

      " Nhìn kìa, gọi đó ." Chu Lăng nhìn vui vẻ.

      Hướng Nghị cúi đầu liếc cái, sờ sờ Nhị Ngốc cách có lệ :" Tự mình chơi ."

      Sơ sảy cái là họ chuồn ra chơi với chó ngay, Tiền Gia Tô thu dọn xong món đồ cuối cùng, rào rào rửa tay dưới vòi nước lạnh, sau đó vung vẩy cánh tay chạy về phía bên này :" Đến đây, đến đây, ôm em ."

      Husky trượt từ người Hướng Nghị xuống, nhe răng trợn mắt với cậu, uy phong lẫm liệt mà tru lên :" Gâu -------!"

      " aizzz, mợ nó ..........." Tiền Gia Tô mãnh liệt thắng xe lại, bày ra tư thế phòng ngự," Đừng xa lạ như vậy chứ, ta chính là chú họ của em đó."

      Hai người đàn ông trêu chọc chó ở bên ngoài, Chu Lăng quét tước sạch căn phòng được thu dọn trống , cẩn thận rải lên lớp thuốc sát trùng.

      Chuồng chó được mua theo diện tích căn phòng này, tất cả dụng cụ đặt vào trong , rất vừa vặn.

      Sửa sang xong hết thảy, chú họ và husky chơi quen thuộc rồi, Chu Lăng ngồi nghỉ ngơi dưới mái hiên, mỉm cười nhìn họ, hiểu sao sinh ra loại cảm giác: Ba ba vui đùa cùng ba đứa con , còn mẹ nhìn bằng ánh mắt dịu dàng.

      Tắm rửa cho hai con chó xong, vừa đúng lúc là tới giờ cơm trưa, Chu Lăng cùng về nhà với mọi người Hướng Nghị mà lái xe đến nơi hẹn với Đinh Y Y.

      Cơ thể ấy hồi phục, trạng thái của ấy cũng trở lại, ăn mặc còn gợi cảm thời trang hơn cả Chu Lăng, vừa gặp mặt tập kích ngay bộ ngực :" Ô hô, lại lớn rồi nha, kỹ thuật của họ Hướng tệ nha."

      Lại được nhìn thấy vẻ tươi cười dung tục của ấy, Chu Lăng vậy mà có loại cảm giác thân thiết, đập tay ấy cười :" Đừng có mà sờ loạn nữa, có chủ rồi đấy ."

      " biết xấu hổ !" Đinh Y Y cười mắng, khoác tay ," nhé, hôn nhân là nấm mồ, đừng kết hôn mà, chúng ta cùng nhau làm nhóm bỏ chồng siêu năng lực."

      " Cậu nghĩ xong rồi hả ?" Chu Lăng hỏi

      " Gần gần thế, giờ ta đối đãi tôi ân cần lắm, vợ chồng mà như vậy cũng có ý nghĩa ." Dường như Đinh Y Y có quyết định, giọng điệu oán giận, bình thản như chuyện của người khác," Chờ thêm chút thời gian nữa, tìm lấy cái cớ rồi ly dị thôi."

      Chu Lăng cầm tay ấy :" Tôi ủng hộ cậu. Hôn nhân nếu như trở thành bến đỗ, vậy cũng cần dừng lại, dù sao chúng ta cũng có đủ tiền vốn, trái lại tự mình có thể có cuộc sống tốt hơn."

      " rất có đạo lý ." Đinh Y Y liếc xéo ," Cho nên rốt cuộc cậu có muốn gia nhập nhóm phụ nữ ly dị của tớ ?"

      Tiêu rồi, tự mình đào hố rồi.... Chu Lăng chu miệng lên :" Người ta phải thương lượng với ông xã chút chứ ."

      ".....Cút !"

      Hai chị em gặp nhau, trò chuyện ăn cơm tâm ,dạo phố uống trà, thời gian như trận lũ dừng, vèo vèo trôi qua.

      " muộn thế rồi cơ á ..... " Từ trung tâm thương mại ra, trời cũng sắp tối đen, Chu Lăng nhìn nhìn đồng hồ, năm phút nữa thôi là bảy giờ rồi. Lúc này, nhà Hướng Nghị chắc ăn cơm xong rồi, ấy vậy mà lại gọi điện thoại cho , có chút ý thức làm chồng người ta hả ."

      lấy điện thoại di động ra xem, bị Đinh Y Y chộp lấy :" Đừng nhìn, hôm nay thời gian của cậu đều là của tôi. nào, ăn thôi !"

      ăn cơm mà lại lôi kéo người quán bar luôn, quen thuộc mà cầu rượu ngon, rồi gọi hai phần cơm đơn giản. Đinh Y Y rót hai ly rượu:" Chúng ta lâu lắm rồi tụ họp uống đó, hôm nay say về nhé ."

      " Tôi lái xe đó ....." Chu Lăng đấu tranh.

      " Nhảm vừa thôi," Đinh Y Y mắt đẹp lúng liếng," phải tôi mang lái xe theo sao, chút nữa đưa cậu về ."

      "Cậu bức bách tôi như thế ........" Chu Lăng cởi áo khoác, cầm ly rượu lên cụng ly với ấy," Nào, coi như mừng tôi kết hôn."

      Đinh Y Y dùng giọng điệu vò mẻ lại sứt :" Nhân tiện cũng chúc mừng tôi sắp ly hôn."

      (*Vò mẻ lại sứt – 破罐破摔, mặc cảm tự ti cho mình là người bất tài vô dụng

      "Chúc mừng chúc mừng."

      " Cùng mừng cùng mừng."

      Lúc buổi tục tập của hội chị em kết thúc, trời dã gần đêm, có lẽ vì bận trò chuyện, họ cũng uống quá nhiều.

      Chu Lăng ngồi xe Đinh Y Y về nhà, đến cổng tiểu khu dừng lại, Đinh Y Y có chút lo lắng :" Dừng đây chi vậy hả, đưa cậu đến dưới lầu luôn ."

      " có gì mà ," Chu Lăng xuống xe, thở ra hơi, "Chỉ hai bước chân thôi, tôi chút thôi, tản bớt mùi đấy, bị lão công mắng đấy."

      Tức Đinh Y Y quăng cho ánh mắt xem thường :" Ba câu xa được đàn ông của cậu, có đàn ông bộ ngon lắm sao !"

      Chu Lăng cười :" Đừng giận mà, cậu vẫn là người tôi nhất."

      "Ngoại trừ ấy chứ gì, đúng ?" Đinh Y Y cất giọng hừ, " Được rồi, mau về , về đến nhà tin cho tôi."

      "Tuân lệnh ." Chu Lăng cho ấy nụ hôn gió, vẫy tay, xoay người bước vào tiểu khu.

      Trong tiểu khu vẻn vẹn chỉ có hai dãy lầu, cửa nhà Hướng Nghị khá gần, bộ mất quá năm phút .

      Chu Lăng lối rộng rãi giữa hai dãy nhà, vừa giũ giũ quần áo, ném hai viên kéo cao su vào trong miệng nhai nhai.

      Mùi vị thi chắc là thể tản hết rồi, có điều nghĩ đâu ra đó rồi, cứ đổ hết cho Đinh Y Y, là tâm tình ấy tốt muốn uống rượu, bản thân mình chỉ là muốn bầu bạn với ấy, có uống, mùi vị đều là do ấy lây sang.

      Khuê mật ấy mà, chính là dùng để làm lá chắn đó.

      Chỉ là dạo bước chân, bỗng nhiên có loại cảm giác kỳ lạ, dường như thích hợp ở chỗ nào đó.

      Chu Lăng lại tiếp hai bước nữa, rồi dừng lại, quay người, chỉ có con đường trống vắng phía đằng sau, và bóng tối đen như ma .

      Là ảo giác sao ?

      đứng nguyên tại chỗ nhúc nhích, lấy di động ra, mở khóa, nhấn đến dãy số.
      Mai Trinh, conlu124, boogoo9714 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Đừng tên dâm dê đê tiện a Hoa ở đó chứ? A hướng đâu mau tới!!!
      Lão công sửa thành chồng chứ nàng ơi?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :