1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 55
      Edit : Michellevn


      Buổi chiều nhàn hạ, Chu Lăng và Hướng Nghị cùng nhau nằm ổ thoải mái trong ghế treo, hưởng thụ gột rửa của ánh nắng ấm áp. Tiền Gia Tô cùng bà nội và bà ra bờ biển chơi, rằng để cho vợ chồng son hai người bồi dưỡng tình cảm, cưỡng chế hai người họ ở lại khách sạn.

      Chỉ là hai người họ cũng có gì cần phải bồi dưỡng nữa. Chu Lăng thỏa mãn híp mắt lại, thời gian như buổi chiều thế này dễ chịu.

      tận hưởng, Hướng Nghị bỗng nhiên tiếng nào đứng lên, quay về phòng mở valy hành lý ra, hình như muốn tìm cái gì đó. Sau lát quay lại, ôm người phụ nữ phơi nắng đến mềm mại lên đùi.

      Chu Lăng mở to mắt nhìn , hình như trong tay cầm cái thẻ ngân hàng.

      Hướng Nghị nhét đồ vào trong tay :" Nghe giờ phong trào kết hôn là nộp lên thẻ lương."

      Chu Lăng lập tức vui vẻ, tiền tiết kiệm của phỏng chừng còn đủ cho tiêu vặt. Có điều cảm giác khá tốt, cầm thẻ trong tay ngắm nghía.

      " Em có gì muốn với sao ?" Đợi hồi lâu, vẫn còn hào hứng nghiên cứu cái thẻ kia, tấm thẻ phổ thông bình thường, cũng biết có cái gì đẹp mà nhìn. hề có chút chủ động tự giác khai báo, Hướng Nghị đành phải mở miệng trước.

      " gì á, của nả trong nhà đều bị tìm ra hết rồi." Chu Lăng chui trong lòng , vừa lẩm nhẩm con số tấm thẻ, mà cũng ngẩng đầu lên.

      Hướng Nghị im lặng vài giây, cảm xúc:" Lời em và Thời Tuấn hôm qua ở nhà hàng, nghe thấy rồi."

      Chu Lăng ngẩn ra, ngẩng đầu kinh ngạc . Hôm qua ??

      " Vì mà buông bỏ mọi thứ là ý gì ?" Hướng Nghị nhìn chăm chú, trong thoáng chốc ánh mắt Chu Lăng trở lên tránh né, muốn xoay mặt sang chỗ khác, bị kềm lại, thể động đậy," Em muốn gì với luật sư ?"

      Hèn chi mà bỗng dưng cầu hôn như vậy, ra là do nghe được những lời kia, muộn chịu trách nhiệm với sao ? Chu Lăng lẩm bẩm :" phải đoán ra rồi hay sao ."

      Hướng Nghị nới lỏng tay, lại ôm lấy :" muốn biết vì sao ."

      " Là chồng cũ của em cầu, ông ấy sợ em lấy tiền của ông ấy bay sống chung với người đàn ông khác." Sắc mặt Chu Lăng bình tĩnh, giống như chuyện hề đáng nhắc tới, lại vẫn có thể có tâm trạng đùa cợt," thể khả năng dự đoán của lão già này cũng ghê ."

      xong nhìn Hướng Nghị cười, thấy vẻ mặt nghiêm túc, lúc này mới ngưng cười và khuôn mặt cũng đổi thành nghiêm túc:" Có thỏa thuận trong di chúc của ông ấy, nếu có ngày em tìm được người đàn ông, muốn sống cùng cả đời, nhất định phải từ bỏ tất cả tài sản."

      Lời tựa như gió thoảng mây bay, nhưng Hướng Nghị biết, đây là quyết định dễ dàng.

      chỉ là nhà cao xe xịn, chỉ là chức chủ tịch tập đoàn lớn, chính là từ bỏ cách sống mà quen thuộc nhiều năm, cùng với nhiều đặc quyền và tiện nghi mà có thể tận hưởng.

      Từ xã hội thượng lưu xa hoa thanh lịch, đến tầng lớp có thể là bần cùng thấp nhất ; Từ biệt thự mấy trăm mét vuông kèm với sân vườn và bể bơi, đến phòng ở cũ nát trăm mét vuông trong khu chung cư; Từ trong gara có mười mấy chiếc xe thể thao nổi tiếng, cho đến chiếc xe điện mà đôi giày đắt tiền nào ....

      Cái này có hơi giống thiên kim thế gia vọng tộc bỏ trốn cùng thư sinh nghèo thời cổ đại, với tư cách là thư sinh nghèo, trong nháy mắt Hướng Nghị cảm thấy rất có áp lực.

      Mãi mà thấy Hướng Nghị động địa gì, Chu Lăng nhìn nhìn , có chút buồn cười:" Biểu tình gì thế này, sợ em nuôi nổi hả ?"

      Hướng Nghị ôm chặt vào lòng, siết vòng ôm lại, giọng trầm thấp mà kiên định :" Sau này nuôi em."

      vậy mà lại rất có giác ngộ, nụ cười khuôn mặt của Chu Lăng kéo rộng ra, kẹp tấm thẻ ngân hàng kia quơ quơ ," Vậy phải ra thêm sức nữa nhé, em chính là kẻ tiêu hoang đấy."

      " Tiêu ," Hướng Nghị ," Nhà ai mà có đàn bà tiêu hoang."

      Sáng hôm sau có buổi họp. Theo thường lệ Thời Tuấn ngồi bên cạnh vị trí Chu Lăng, vừa liếc mắt là chú ý tới cái nhẫn ngón tay áp út của , đột ngột thay đổi nét mặt. Chu Lăng chỉ xem như nhìn thấy, cũng mảy may kiêng dè.

      Chẳng mấy chốc mọi người cũng thấy hết, nhân viên tham dự cuộc họp phần lớn là viên chức của chính Đại Nguyên, sắc mặt cũng trở nên kỳ lạ. Hiển nhiên luật sư Trịnh cũng nhận ra, ánh mắt sâu xa nhìn Chu Lăng vẻ mặt điềm tĩnh ngồi vị trí chủ trì.

      Sau khi kết thúc cuộc họp, Chu Lăng kêu ông ta lại, đơn độc chuyện với ông ta.

      Sắc mặt Thời Tuấn kém hết sức, thấy Chu Lăng gọi luật sư Trịnh lại, nghĩ ngay đến muốn gì, cũng dừng lại cách vô thức, nặng nề nhìn chằm chằm hai người đến chỗ vắng lặng. Chỉ đến khi những người cùng nhận ra ta chưa quay trở lại gọi ta, lúc này ta mới thu lại ánh mắt trầm.

      Luật sư Trịnh cũng là người thông minh, kể từ ngày nhìn thấy Chu Lăng và người đàn ông thân mật, lại còn cùng gia đình của đối phương du lịch, đoán được vài phần.

      Từ thái độ e dè của đối với ông ta, ông ta biết, sớm muộn gì Chu Lăng tìm ông ta, nhưng ngờ nhanh như vậy, thậm chí thể chờ đợi khi kết thúc chuyến .

      Hai người đến phía trước cửa kính sát đất phía cuối hành lang, bên ngoài là lùm cây hoa đỏ xanh ngát tuyệt đẹp, Chu Lăng dừng bước và quay người lại.

      " Có lẽ ông đoán được tôi muốn gì rồi." Chu Lăng cười yếu ớt, nét mặt ung dung.

      Luật sư Trịnh ngoài năm mươi tuổi, khí chất nho nhã, thái độ làm người cũng hết sức thân thiện. Hồi đó lúc thừa kế tài sản, chỉ có Bùi Hi Mạn mấy lần đến náo động, người ngoài cuộc cũng chỉ trỏ rất nhiều, ngoài chức trách của mình, luật sư Trịnh còn vì Chu Lăng mà với ít chuyện, nhắc nhở rất nhiều chi tiết.

      tóm lại, đó là người rất tốt, và là trong những luật sư chính của việc công chứng di chúc.

      " Hôm nay là chủ yếu muốn xin ông chỉ bảo, nếu tôi từ bỏ tài sản, ngoài tài sản ban đầu thuộc về lão Nguyên, thu nhập đầu tư của tôi trong những năm này, cũng như các cửa hàng dưới tên của tôi, có cần phải trả lại ?"

      " Những cái đó cần, di chúc của ông Nguyên cũng đưa ra thỏa thuận đặc biệt nào về phát sinh lợi tức, nguyên tắc nó thuộc về ."

      Chu Lăng nắm bắt ngay trọng điểm trong lời của ông ta, cười cười :" Ngoài nguyên tắc sao ?"

      Luật sư Trịnh trầm ngâm lát rồi :" Dựa theo nguyện vọng của ông Nguyên, nếu chủ động từ bỏ, ngoại trừ phần tài sản quyên tặng cho các tổ chức từ thiện, bất động sản và động sản khác do Thời tổng thừa kế . Nếu như Thời tổng truy xét có thể có chút phiền phức."

      Vậy có vấn đề gì rồi, Thời Tuấn muốn chính là công ty, tập đoàn to như vậy rơi vào tay, để ý tới chỗ tài sản nho kia của .

      " suy nghĩ kỹ rồi sao ?" Luật sư Trịnh hỏi

      Chu Lăng gật đầu:" Nghĩ kỹ rồi."

      " hối hận ?" Ông ta nhắc nhở," phải biết rằng, khi quyết định này được đưa ra, còn đường quay trở lại."

      Chu Lăng vẫn gật đầu như cũ:" Tôi qua tuổi bốc đồng, tuổi lớn thế này rồi, tôi biết mình muốn cái gì."

      " như vậy làm tôi phiền muộn lắm đấy, bây nhiều tuổi mà kêu lớn, vậy chẳng phải có thể gọi tôi là lão già rồi sao ?"

      Chu Lăng nhoẻn cười :" Đúng đấy, cho nên nghỉ hưu sớm chút để cùng bà nhà tận hưởng cuộc sống ."

      Luật sư Trịnh cười sang sảng mấy tiếng, cảm khái :" Là nên nhanh chóng về hưu thôi, giờ là thế hệ của lớp tuổi trẻ các người." Ông ta dừng lại, xoay qua ," Tôi rất bội phục quyết đoán của , cũng chân thành chúc , tận hưởng cuộc sống mà mình mong muốn."

      " Cảm ơn ." Chu Lăng lời cảm ơn xuất phát từ đáy lòng," Sau khi quay về, các thủ tục phải làm phiền ông rồi."

      Sau khi chuyện xong với luật sư Trịnh, từ phòng họp ra, liền nhìn thấy trong khoảng sân xanh um bên ngoài cửa , hai người đàn ông đứng đối diện nhau ở khoảng cách hai mét.

      Hình như hai người họ vài câu gì đó, Hướng Nghị lại quay về mặc áo thun và quần short của mình, có điều hôm nay là áo thun màu đen tuyền, quần short màu sơn dầu, chân cũng là đôi giày thể thao cùng màu. Trước giờ mặc màu đen vẫn luôn rất cool ngầu, nguyên bộ thế này lại vẫn có chút thời thượng.

      đứng ở đó dáng vẻ thanh nhàn, Thời Tuấn từ đầu tới cuối nét mặt thay đổi, chẳng mấy chốc rời .

      Chu Lăng tới, nhìn theo bóng dáng của ta, hỏi Hướng Nghị :" Hai người chuyện gì vậy ?"

      " là chuyện của đàn ông." Lúc chuyện, nhìn thấy người đàn ông trung niên ra cùng Chu Lăng. Ánh mắt người đó dường như có gì đó thú vị, gật đầu lịch , vươn tay đặt lên vai Chu Lăng, đưa .

      Đội Tiền Gia Tô hoàn toàn vứt bỏ hai người họ, mới sáng sớm bốn người khởi hành đến các điểm tham quan. Chu Lăng quá buồn chán, muốn bãi biển chơi , liền quay về khách sạn lục lấy bikini mang theo ra, sau đó xách hai kiểu khác nhau tới hỏi Hướng Nghị:" Cái nào đẹp hơn ?"

      Hướng Nghị nhìn qua cả hai cái :" Nhìn như vậy biết được, em mặc thử coi sao."

      Chu Lăng nhìn cười lúng liếng, đến bên giường, quăng bộ bikini lên giường, bắt đầu cởi áo sơ mi bằng vải thô người ra. Hướng Nghị canh thời cơ cực kỳ chuẩn xác tới, hai tay vòng đến trước người , vừa vặn tay nắm khối tròn, vùi đầu vào cổ , vừa gặm vừa sờ, tiến hành đồng bộ.

      Chu Lăng bị làm cho nhột, cơ thể vô thức cúi xuống, người đàn ông phía sau thuận thế đè lên, thế là ngã luôn lên giường.

      " Đừng quậy mà, em còn muốn ra ngoài mà ......." Chu Lăng cười ngừng được.

      tay Hướng Nghị trượt đến eo , cởi nút ra, lời miệng lại rất chi là nghiêm trang :" mặc giúp em."

      Lại cái kiểu này !

      Chu Lăng nhấc chân muốn đá , lại bị túm luôn cổ chân giơ lân cao, túm quần kéo xuống.

      vậy mà được làm được, sau khi lột sạch Chu Lăng, còn lôi bộ bikini màu trắng tới, ôm ngồi giường, vẻ mặt đứng đắn mặc cho .

      Chỉ là tay thành lắm, luôn nhân cơ hội để vân vê nhào nặn.

      Chu Lăng bận rộn đấu tranh với bàn tay giở trò xấu với , ha ha ha liên tục, nhưng là cười hết sức vui vẻ.

      Quậy tung đến lúc cuối cùng, mấy bộ bikini Chu Lăng mang đều bị Hướng Nghị tìm ra hết, cho mặc thử từng bộ . Mặc rồi cởi, cởi rồi mặc, chơi vui đến biết gì luôn.

      Hai người đùa nghịch thỏa thê, là ba giờ đồng hồ sau , người Chu Lăng lại nhiều thêm tầng các loại dấu hôn, nhất là vùng ngực, thậm chí còn có thêm cả mấy dấu tay xanh tím.

      " Nhìn việc tốt làm nè." Chu Lăng tắm xong ra, chỉ từng chứng cứ phạm tội cho Hướng Nghị xem, " Xuống tay quá ác ."

      hình như vẫn chưa hết hi vọng, cầm bộ bikini kiểu dáng in hoa sáng màu lại mặc . Hướng Nghị lười nhác tựa vào đầu giường, hai chân vắt xéo nhau, khuyên :" Đừng mặc nữa, bị nhìn thấy đấy."

      Loại dáng vẻ cám dỗ phạm tội này chỉ để mình xem là đủ rồi, cần ra ngoài trêu chọc trái tim chộn rộn của giống đực khác. Đây là dục vọng chiếm hữu cơ bản của giống đực như .

      " Mặc dù quan hệ của chúng ta bây giờ nhiều thêm chiếc nhẫn, nhưng thể tước quyền tự do mặc bikini của em." Chu Lăng

      tự mặc cho mình xong, phủ bên ngoài chiếc áo dệt kim bằng ren nửa trong suốt, dài đến đầu gối, vừa đủ để che khuất dấu vết ở mọi nơi, đồng thời mất vẻ gợi cảm.

      Đối diện gương kiểm tra lần nữa, hài lòng xoay người lại :" Thay đồ nhanh lên nào, tí nữa là mặt trời lặn rồi."

      Hướng Nghị ngắm nhìn bắp chân và cánh tay của , nhủ thầm trong lòng : Mấy chỗ đó lần sau cũng thể buông tha.
      conlu124, Hale205, garubi2949814 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 56
      Edit : Michellevn


      Gần đến tết lịch, người tới nơi đây nghỉ phép ít, bãi biển dù lượng người đến mức đông nghìn nghịt, nhưng vẫn là vùng chi chít,

      Phóng tầm mắt ra nhìn đủ tất cả các loại sắc màu đỏ cam vàng lục lam chàm tím đều có đủ. TRong nháy mắt hăng hái của Chu Lăng giảm , nắm tay Hướng Nghị dạo quanh vòng, chuẩn bị lên đường hồi phủ.

      " bơi , dạy em." Hướng Nghị chắc là nhớ tới lời hứa lần trước, đột nhiên đề nghị.

      Chu Lăng hiển nhiên cũng nhớ .

      Chỉ là thời điểm muốn dạy bơi đó, hai người họ vẫn còn ở giai đoạn thả thính nhau, đều rất có hứng thú và khao khát cơ thể của nhau. Lúc đó, mục đích của phải là bơi lội, nhiều hơn nữa, là muốn nhân cơ hội được xuống nước tiếp xúc thân mật với . Suy cho cùng, vào thời điểm đó, bộ não chứa đầy những thứ phù hợp với trẻ em.

      Có điều, giờ ....... híp mắt liếc nhìn Hướng Nghị, lại muốn nhân cơ hội để chấm mút chứ gì.

      " Đừng có mà nhìn như vậy, đây là huấn luyện viên đứng đắn." Trong lời Hướng Nghị mang theo ý cười," Đương nhiêu nếu như em muốn làm chút chuyện đứng đắn, đây cũng vui vẻ theo hầu."

      " nghĩ hay quá nhỉ ." Chu Lăng vểnh khóe môi lên. về lý nếu như vừa rồi phải mới bị lăn lộn qua lần, có lẽ vẫn rất có hứng thú với trường bể bơi play đầy kích thích.

      Tuổi lớn rồi chính là cái này tốt, giống như sói lại tựa như hổ.

      Bên trong khách sạn có trang bị bể bơi, xa hoa sạch , còn tri kỷ mà chuẩn bị xong cả quần lót kích cỡ các loại.Chu Lăng hào hứng hừng hực chọn cái, rồi cười nhét cho Hướng Nghị, vẫn chưa nhìn đến, vào phòng thay quần áo mới phát , là loại hình viên đạn.

      May mà lúc này có người khác, thỏa mãn sở thích xấu xa của cũng vấn đề gì. Hướng Nghị chậc tiếng, cởi ra áo ba lỗ và quần biển, có chút xấu hổ mặc cái quần bơi vào.

      Đàn ông thay đồ so với phụ nữ đúng là nhanh gọn hơn nhiều, lúc ra, Chu Lăng còn chưa quấn tóc xong, khoác áo choàng tắm ngồi ghế nằm bên cạnh hồ bơi.

      nhìn Hướng Nghị, lười vẫy tay, tiếp tục quấn búi tóc đầu mình, ánh mắt lại tự chủ nhìn chằm chằm từ phần cổ trở xuống --- Cơ bụng tám múi, đường nhân ngư, hai chân mạnh mẽ, cùng với nơi nào đó hết sức chói mắt .........

      cất bước tới, đôi chân đó thực dài mà khỏe, các cơ săn lại khi bước đường, ra cảm giác sức mạnh phun trào. Chu Lăng liếm liếm môi.

      Hướng Nghị đến bên cạnh , cầm đồ uống bàn mà mới chỉ uống mấy ngụm, ngửa đầu uống sạch .

      Chu Lăng quấn toc xong, định điều gì đó, Hướng Nghị đặt xuống bàn cái ly ,

      Xoay người lại thẳng đến mép nước, cực kỳ cool ngầu mà linh hoạt nhảy lên, cong người lao vào trong dòng nước, vùng bọt nước bắn lên tung tóe.

      Tỏ ra ngầu làm gì cơ chứ, Chu Lăng nâng tay, lau lau bọt nước bắn lên mặt.

      Hướng Nghị ở dưới nước giống như con cá to lớn, hai tay chụm lại phía trước, đôi chân lay động như đuôi cá, chớp mắt cái lướt cả quãng rất dài.

      cố ý phô trương kỹ năng, vì mà làm tư thế bơi bướm đẹp nhất nhưng tương đối khó . Mà cơ thể của , nhất là sức mạnh tay chân, Chu Lăng quá ràng, tốc độ di chuyển kinh người, từ lúc xuống nước đến điểm đích bên kia, chỉ mất thời gian nửa phút.

      Khoảnh khắc Hướng Nghị ngoi lên từ trong nước, bề mặt cơ thể giống như tấm màn nước, theo động tác của mà vỡ thành từng chuỗi giọt nước, uốn lượn trượt xuống theo đường cong cơ bắp. nâng tay vuốt vuốt tóc, hất lên chuỗi bọt nước, đứng ở trong nước, ánh mắt nhìn về nơi này lộ ra vẻ trong suốt như nước.

      Ngũ quan của cũng được gọi là tuấn, da dẻ cũng rất đen, nhưng thể thừa nhận, sắc màu này kết hợp với cơ bắp làm gia tăng sức mạnh, nhất là lúc người đầy bọt nước, hiệu ứng thị giác mãnh liệt và hấp dẫn hơn, quả thực là nam tính đến bùng nổ.

      Chu Lăng nhìn đến tim cũng ngứa luôn, vậy đấy, khó mà chống đỡ mỹ sắc muốn chấm mút chính là đây này.

      Xa xa Hướng Nghị hô gọi :" Xuống nào ."

      Chu Lăng liền đứng dậy, thong thả về phía trước hai bước, đứng ở mép bể bơi, đối diện với chỗ Hướng Nghị đứng, cởi áo choàng tắm xuống.

      Trong khoảng thời gian này có hơi mập lên chút, ràng nhất là ở eo, nở nang vòng, nhưng đường cong vẫn cực kỳ xinh đẹp như trước đây, lồi lõm đầy đủ, rất dễ dàng khiêu khích người ta sinh lòng tà ma. Cả vùng da thịt trắng muốt trong suốt, trắng đến độ có phần chói mắt.

      Đôi mắt người đàn ông chằm chằm nhìn thẳng, hề che dấu.

      Hiệu quả như vậy Chu Lăng rất hài lòng, tiện tay ném áo choàng tắm ra đằng sau, khom người xuống, dè dặt chống tay xuống đất, thò chân bước ra, sau đó ----ngồi im bất động.

      Hướng Nghị suýt nữa bật cười ra tiếng, nhìn ngồi bên mép nước vung vẩy chân, lại gọi lần nữa :" Xuống ."

      Chu Lăng nhúc nhích, hai tay chống hai bên, thò người nhìn làn nước trong xanh dập dờn bên dưới, hơi hơi nghiêng đầu, cất giọng nũng nịu:" muốn xuống đâu ."

      Có lẽ là trong não bị nhét quá nhiều thứ thuần khiết, vận hành ì ạch, sau vài giây Hướng Nghị mới phản ứng lại được, quên mất có ám ảnh với nước.

      ra mực nước vượt quá mét ba, còn chưa tới ngực nữa, nhưng có cách nào cơ chứ, bạn nhõng nhẽo, biển lửa cũng có thể qua, huống hồ là bể bơi mét ba này.

      Hướng Nghị nhấc chân đạp lên bức tưởng bể bơi phía sau, nhanh chóng bơi sang bờ bên kia. Nhìn thấy đôi chân trắng như tuyết của mặt nước, Hướng Nghị vươn tay chụp lấy, dùng sức chỉ là trêu đùa , vậy mà Chu Lăng lại bị dọa cho giật mình, tính phản xạ tung chân đạp cái.

      Từ trong làn nước Hướng Nghị trồi lên, và thế là cả gương mặt hứng trọn cước của cái chân kia.

      cơn đau nhói ở sống mũi, hít tiếng, cau mày đứng lên.

      Chu Lăng dở khóc dở cười, vội vàng giúp xoa xoa chỗ bị đập đến, cũng may chảy máu, chỉ đau nhức chút xíu rồi sao nữa.

      Hướng Nghị :" Quả thực độc nhất là lòng dạ đàn bà, xuống chân gì mà tàn ác."

      " Em cố ý mà ......" Chu Lăng kéo đầu xuống, thổi thổi lên cái mũi, giống như dỗ trẻ con," Phù phù, cái đau bay bay ."

      Hướng Nghị bị làm cho buồn cười.

      ngẩng đầu thẳng lên, cơ thể mang theo hơi nước dướn lên , phần bụng rắn chắc áp sát vào đầu gối , bọt nước cọ xát chân . Kiếu búi tóc này rất an gian tuổi, dạo gần đây tạo nhiều kiểu style ngày nhiều và càng lúc càng đáng hơn, Hướng Nghị càng nhìn càng thích, bàn tay đỡ lấy gáy , cúi đầu làm nụ hôn sâu.

      Nụ hôn này mang theo chút mùi vị thuốc sát trùng, Chu Lăng dù sao cũng cảm thấy có lỗi, để cho hôn lát, mới nghiêng đầu né tránh.

      Hướng Nghị ôm , dịu dàng hỏi :" Nước cạn vậy mà cũng sợ à ?"

      " chui đầu xuống nước sợ."

      Học bơi, nín thở là bài tập nhất định phải học, có điều giờ đối với Chu Lăng mà , học tập chỉ là thứ yếu mà thôi. Đời người ngắn ngủi, chơi bạn trai vẫn cứ quan trọng hơn .

      Chu Lăng quàng tay quanh cổ Hướng Nghị, hai chân kẹp chặt eo , nhàng chà sát đôi bàn chân phía sau mông . tay Hướng Nghị nắm trọn thắt lưng , dùng lực nhàng, bế lên, muốn đặt vào trong nước.

      " xuống đâu." Tay chân Chu Lăng quặp chặt lấy người , cả cơ thể treo người , cười đùa tí tởn.

      Loại cảm giác này giống như ở giường trần chuồng ôm nhau, đàn ông mà tâm trạng tốt cách chuyện cũng rất tốt, Hướng Nghị hôn cái lên đôi môi cong của :" Vậy em nằm lưng , mang em bơi."

      " Có thể chứ ?" Chu Lăng mở to ánh mắt kinh ngạc, thần kỳ như thế sao, trong hiểu biết của về thế giới bơi lội, lưng mà mang theo người chẳng lẽ phải ngay lập tức bị chìm xuống đáy mà chết đuối hay sao ?

      Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cơ thể lại vô cùng nhanh chóng thuần thục chuyển đến lưng . Lúc Hướng Nghị điều chỉnh tư thế, vẫn còn hỏi :" nghiêm túc chứ, huấn luyện viên Hướng ? Nếu như chết chìm em thế mà lại biến thành quả phụ xinh đẹp, có thể dụ dỗ đàn ông đó nha."

      " Mơ tưởng !" Hướng Nghị trở tay tát cái bép lên mông nàng, biểu thị trừng phạt, sau đó căn dặn :" Giữ cho cơ thể cân bằng, đừng để nước ngập đến mũi em, muốn dừng lại nhéo cái, biết chưa hả ?"

      " OK !" Chu Lăng ôm chặt cổ , kích động .

      phủ phục người, nhàng lao về phía trước, cả người liền chìm vào trong nước; Chu Lăng bị nước bất ngờ dâng lên trước mặt giật mình kêu lên tiếng, vừa mở miệng liền bị tràn vào ngụm nước. vội vàng phun ra, khép chặt miệng lại, nỗ lực ngửa đầu ra sau.

      Cùng lúc đó, ở phía dưới , Hướng Nghị bắt đầu động tác bơi, dùng tư thế bơi ếch, dùng đồng thời cả tay và chân để gạt nước. Nghĩ đến lưng, nên động tác cũng nhanh, mang theo chậm rãi bơi về phía trước.

      Nước ngập đến vùng cổ Chu Lăng, chỉ có thế cố gắng ngửa ra sau mới bị sặc nước, cho dù là như vậy cũng vẫn dần dần bị bọt nước làm ướt nhẹp, tóc mai ẩm ướt tí tách dán sát vào sườn má, thế nhưng thần thái gương mặt lại ngập tràn vẻ tươi tắn.

      Hướng Nghị trồi lên khỏi mặt nước, lúc lấy hơi nhanh chóng quay đầu lại, xác nhận tình huống của , sau đó nhoẻn cười với , để lộ ra vui thích hết sức trẻ con.

      Ngay sau đó lại chui vào trong nước, tăng tốc độ di chuyển. Chu Lăng túm chặt vai , nhìn màn bọt nước bắn tung tóe, bắn lên gương mặt , mấy lần gần như văng cả vào trong mắt.

      Trình độ nín thở của rất cao, bơi về phía trước được đoạn, thời điểm Chu Lăng thấy mình kìm nén thay cũng phát hoảng, mới lần thứ hai ngoi lên mặt nước, vẫn quay đầu lại nhìn như trước, hiếm khi cười thoải mái đến như vậy.

      Mang theo Chu Lăng lưng tốc độ chậm rất nhiều, Hướng Nghị bơi tới điểm cuối, dừng lại, lúc nâng người dậy, bàn tay đưa ra phía sau nâng mong của lên. Chân Chu Lăng có chút mỏi, leo xuống người tiến vào trong nước, liền cảm thấy áp lực bất ngờ của nước và cảm giác bập bềnh, vội vã túm chặt lấy tay của Hướng Nghị.

      Hướng Nghị xoay người, hai tay nắm lấy eo , nhấc cả người lên cách dễ dàng, còn giũ giũ nước giống như giũ khăn, đặt lên mép hồ bơi. Lòng bàn tay thô ráp dán lên gương mặt , vuốt hết bọt nước, hỏi bằng giọng pha với vui vẻ :" Chơi vui ?"

      Chu Lăng cũng giúp lau bọt nước mặt, gật đầu cười.

      Chơi vui quá, lần đầu tiên trải nghiệm chơi kiểu này, như thế nào nhỉ, cảm giác giống như cưỡi cá mập.
      Last edited: 28/7/19
      conlu124, garubi29498, Nobinobita15 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 57
      Edit : Michellevn


      Lúc cùng ngồi bên cạnh bể bơi nghỉ ngơi, Hướng Nghị ngửa đầu, để nước chảy xuống trong tư thế hơi hoang dã, Chu Lăng lấy điện thoại di động ra và bật camera lên, nâng bắp chân lên, hai chân thon thả khép lại , tư thế sẵn sàng.

      " Nâng chân lên nào." đưa tay ra vỗ vỗ đùi Hướng Nghị.

      quét mắt qua nhìn, nâng chân lên phối hợp, đến vị trí cao tương đồng, hai chân cũng khép lại hết, tách ra cách tự nhiên.

      đôi chân trắng nõn trơn mịn, bé như xương; đôi chân hoang dã thô ráp, to lớn mạnh mẽ ---- Đàn ông và phụ nữ, so sánh tương phản nhưng lại vô cùng phù hợp.

      Bên dưới là làn nước trong suốt nhìn thấy đáy màu lam nhạt, với những gợn sóng tinh khiết phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

      Chu Lăng ấn xuống phím chụp lại cảnh này.

      quyết định xong, trong lòng thẳng thắn vô tư, cần phải tiếp tục che dấu nữa . Chu Lăng đăng lên vòng bạn bè, lần đầu tiên trong đời khoe ân ái.

      có thêm bất kỳ lời tựa dư thừa nào, chỉ có tấm hình, ngay cả hiệu ứng hình ảnh cũng thêm, nhưng bức hình đủ vẻ đẹp.

      Mặc dù đơn giản khiêm nhường như vậy, vẫn thành công khiến vòng bạn bè sôi trào.

      Bạn thân của chỉ có mình Đinh Y Y, nhưng bạn bè tốt các loại lại cũng thiếu, chỉ trong vòng mấy phút, bạn bè bên dưới liên tục gửi bình luận.

      Phần lớn là tò mò nhiều chuyện, hỏi thăm người đàn ông là ai, thậm chí có người còn trêu đùa hỏi chụp chộm ảnh ở đâu.

      Chu Lăng lười giải thích, thống nhất trả lời câu :" Tôi và đàn ông của tôi."

      Đồng thời tinh tinh tinh mấy chục tin nhắn từ mười mấy người gửi đến, có chúc mừng có kinh ngạc, cuối cùng đều ngoại lệ ai cũng quanh co hỏi thăm nghe ngóng, Chu Lăng trả lời cái nào cả. Biết sớm như vậy cứ thế mà chụp lại cảnh cùng nhau đeo nhẫn rồi đăng lên, để xem mọi người còn hỏi câu nào nữa .

      Tên của Đinh Y Y xuất sau like, ấy bình luận, gọi điện thoại thằng cho Chu Lăng:" Này, cậu là cái đồ có lương tâm, trước khi công khai tình cảm tốt xấu gì cũng cho tôi biết tiếng chứ, tụi nó dám hỏi thẳng đều đến oanh tạc tôi đấy, weixin bà đây cũng sắp bùng nổ luôn rồi biết hả !"

      Chu Lăng cười hì hì trả lời :" Tôi sai rồi, quên xin chỉ thị của lãnh đạo. Giờ làm sao đây, nếu tôi xóa rồi làm lại lần nữa hả ?"

      "Thôi dẹp ." Đinh Y Y hứ tiếng, cảm khái hết sức phiền muộn," Đời cậu chạy cứ như tên lửa ấy, thời gian tôi đây lưu sản, cái đồ đê tiện diêm dúa nhà cậu lại cải tà quy chính muốn trở thành nhà lành . Vốn muốn cùng cậu làm tổ hợp phụ nữ mất chồng, cùng nhau con đường cua các bé trai xinh đẹp, chậc, giờ tôi chỉ có thể mình bay nhảy."

      "Cậu cua , tôi có hứng thú với bé trai xinh đẹp...." Chu Lăng xong, Hướng Nghị ở bên cạnh lập tức nghiêng mặt sang, mày rậm hơi nhíu lại, trong miệng còn ngụm nước, vẻ mặt nghiêm túc nuốt xuống, ràng là dáng vẻ căng thẳng của người chồng canh phòng nghiêm ngặt trong nhà có phụ nữ vụng trộm.

      Chu Lăng suýt nữa phì cười, nín nhịn cả nửa ngày, mới làm bộ đoan chính với Đinh Y Y hiểu gì :" trước nữa, mấy ngày nữa quay về chúng ta chuyện tiếp ."

      " Hướng Nghị ở bên cạnh cậu chứ gì. Sao có cảm giác, cậu tìm được đàn ông khuê mật là tôi đây củng thất sủng luôn rồi ....." Đinh Y Y chỉ tiếc rèn sắt thành thép mà quở trách vài câu mới cúp điện thoại.

      THời gian còn sớm nữa, Chu Lăng đứng lên, cầm lấy áo choàng tắm phủ lên:" ăn gì , đói rồi."

      Hướng Nghị ngồi im nhúc nhích, liếc :" Em đối với ............bé trai xinh đẹp, có hứng thú ?" Từ bé trai này, đến là ngập ngừng, tựa như có phần kháng cự đối với danh từ này

      Chu Lăng nhịn cười, gật đầu.

      "Vậy em có hứng thú đối với dạng nào ?"

      Cũng là người đàn ông có mối quan hệ bằng chiếc nhẫn rồi, mà sao ngay cả loại giấm chua nhàm chán này cũng ăn cho được là sao . Chu Lăng chắp hai tay sau lưng, khom người xuống, ánh mắt trong trẻo cười nhìn :" Em chỉ có hứng thú với họ thôi."

      Hướng Nghị nhìn vài giây, bình tĩnh :" ra là em thích chơi trò cấm kỵ."

      " Có thể như vậy đấy." Chu Lăng nhướng đuôi lông mày lên.

      Hướng Nghị thản nhiên đánh giá :" Kích thích đấy."

      Hai người cùng vào phòng thay đồ thay quần áo, Hướng Nghị kéo tay Chu Lăng, vào cửa liền men theo con đường lúc trước, quẹo phải. Chu Lăng buồn cười níu tay lại :" Đây là của nam giới ."

      Hướng Nghị đưa mắt nhìn lên, lúc này mới phản ứng lại được, dừng lại, :" Dù sao giờ cũng có ai."

      Hồi mới quen đối xử với lạnh lùng thế cơ mà, gửi tin nhắn cũng chỉ nhát gừng từng chữ từng chữ , tại nhìn sao mà dính người thế nhỉ, có thay quần áo thôi cũng muốn tách ra.

      " Vậy cũng được, em chính là người đứng đắn." Chu Lăng rút tay ra, cười về phía bên kia.

      Chơi đùa quá lâu, trời cũng tối đen luôn rồi, lúc này Chu Lăng đột nhiên nổi lên hứng thú , muốn ăn hải sản.

      Thời điểm này chính là lúc náo nhiệt nhất, quán ăn nhà hàng nào cũng chật ních khách, song rất trùng hợp là gặp được đoàn Tiền Gia Tô, đoàn họ đến từ sớm., chờ gần tiếng đồng hồ, hải sản mà họ đặt làm xong vừa mới được bưng lên bàn .

      Thế là Chu Lăng và Hướng Nghị liền sà luôn vào đồ sẵn có .

      Quần áo người rất gợi cảm, Tiền Gia Tô khỏi cứ nhìn mãi thôi, muốn huýt sáo hai cái nịnh nọt, họ của cậu biết ló ra từ nơi nào, to lớn chắc nịch che kín trước mắt cậu, còn trừng mắt với cậu nữa.

      Tiền Gia Tô lầm bầm câu, kêu nhân viên phục vụ thêm hai cái ghế, mấy người ngồi chen chúc lại.

      " Có lạnh ?" Bà cụ quan tâm hỏi han," Buổi tối gió lớn, đừng để nhiễm lạnh."

      Chu Lăng mỉm cười :" Vẫn ổn ạ."

      lấy áo khoác che nắng của mình mang theo đưa cho Chu Lăng :" Mặc vào , mặc thêm lớp ấm áp hơn chút."

      Chu Lăng thích loại cảm giác được quan tâm này, ngoan ngoãn mặc vào.

      Tiền Gia Tô thích ăn cay, gọi toàn là mấy món cay tê dại, màu sắc đỏ tươi, trông đặc biệt hấp dẫn.

      Chu Lăng thèm lắm rồi, liếm liếm môi. Hướng Nghị thấy săn tay áo lên, bèn gắp vào trong đĩa của mỗi món cái, Chu Lăng đeo bao tay vào, lấy con tôm chuẩn bị bóc vỏ.

      " Chúng ta thi đấu ." Tiền Gia Tô hứng thú bừng bừng đề nghị," Thời gian phút, xem ai bóc được nhiều hơn ."

      Chu Lăng giơ tay trái ra, làm dấu OK, thu tay lại lập tức bắt đầu.

      " Em còn chưa sẵn sàng mà, chị thể vượt quyền như thế!" Tiền Gia Tô lấy điện thoại di động ra bật đồng hồ bấm giờ, cuống quít tru tréo lên hai tiếng, rồi lại dừng ngay lại," Bỏ , chấp chị hai con đấy."

      Chỉnh xong đồng hồ bấm giờ, đặt lên bàn, cậu chậm rãi đeo bao tay vào, đợi Chu Lăng bóc xong con tôm trong tay, mới ga lăng cầm lên con :" cho chị hai con rồi đấy, giờ em bắt đầu đây."

      Động tác tay Chu Lăng thoăn thoắt, liếc mắt nhìn cậu, cười khẽ :" Tôi xong ba con rồi."

      "Đệch !" Tiền Gia Tô lập tức quăng luôn ga lăng dễ gì mới có được, luống cuống tay chân mà tăng nhanh tốc độ.

      Hướng Nghị tham gia cuộc thi ngây thơ này, cúi đầu chậm rãi bóc đồ trong tay mình, làm sạch , khẽ khàng bỏ vào trong bát của Chu Lăng. Chu Lăng vui vẻ, liếc liếc Tiền Gia Tô bên kia, tuyển thủ Tiền tập chung quá mức, bỏ lỡ mất màn lừa dối quang minh chính đại này.

      Có điều lại qua được mắt của bà , thời điểm Hướng Nghị quăng con tôm thứ ba cho Chu Lăng, bà cũng bóc xong con tôm trơn bóng, quăng cho thằng con nhà mình.

      Tuyển thủ Tiền kinh hãi, có tật giật mình giương mắt lên nhìn, đụng ngay cặp mắt sáng như bó đuốc của ông họ. Cậu khụ tiếng, vô dùng chính trực mà nhét con tôm vào miệng ăn luôn, vừa giáo giục mẹ nhà mình :" cần đút cho con đâu, gây rối tuyển thủ phạm quy đấy."

      " Đồ ngốc ." Bà trợn trắng mắt nhìn cậu, vạch trần tàn nhẫn.

      Hướng Nghị buồn cười, sau đó cũng gian dối nữa.

      Kết quả đương nhiên là Chu Lăng thắng, nhiều ít, vừa vặn thắng được Tiền Gia Tô năm con.

      Trong khi cả nhà ăn cơm, bầu khí luôn rất tốt, bà thích về những chuyện biết phải làm sao mà họ gặp phải bên ngoài, ông dượng tính tình im lìm cũng chỉ vào lúc này là nhiều hơn chút, có phần phấn khởi mà gọi Hướng Nghị uống rượu cùng ông ấy.

      Hương vị hải sản của quán này rất ngon, vừa tươi vừa cay, Chu Lăng ăn vô cùng thoải mái, nhưng được bao lâu, đột nhiên cảm thấy cơn đau bụng, có cảm giác cuồn cuộn dâng lên khác thường, nhanh chóng xoay người, che miệng nôn khan cái.

      Người cả bàn đều đồng loạt sửng sốt, Hướng Nghị lập tức đặt ly rượu xuống :" KHó chịu ở đâu hả ?"

      " Chắc là ăn vội quá ạ." Vuốt vuốt cái cổ chầm chậm cho qua, Chu Lăng mới quay lại, sắc mặt trắng bệch, bụng vẫn đau nhói từng cơn.

      Là người từng trải, bà cụ và bà liếc nhìn nhau, nét mặt trở nên có chút kỳ lạ.

      Cơn đau tăng dần, trán Chu Lăng tứa mồ hôi lạnh, căn bản là ngồi thẳng lên được. Hướng Nghị nhíu chặt mày, rút hai cái bao tay ra, ôm cả người lên:" Mọi người ăn , con đưa ấy bệnh viện."

      " ăn nữa, ta cũng ." Bà cụ có phần nôn nóng đứng lên, cái nhất là lo lắng cho cho thân thể cháu dâu, cái nữa là nghĩ đến chắt trai " hư ảo" của bà .

      Hướng Nghị muốn cản lại, cũng đứng lên theo:" Cùng , chúng ta cũng yên tâm."

      Tiền Gia Tô và ông dượng thấy thế, cũng buông đũa và cua xuống, nhanh chóng kêu nhân viên phục vụ tới tính tiền. Hướng Nghị cản nữa, ôm Chu Lăng lên nhanh ra cửa.

      Đoàn người vội vã lao tới bệnh viện, nhanh chóng chạy đến khoa cấp cứu, kết quả kiểm tra là viêm dạ dày cấp tính.

      Bệnh vặt, triệu chứng cũng nghiêm trọng, căn bản là đến mức đưa đến bệnh viện. Bác sĩ trực kê đơn thuốc rồi kêu họ về nhà, bà cụ luôn cảm thấy chắt trai của mình vẫy gọi, từ bỏ ý định mà hỏi :" cần kiểm tra kỹ lại chút sao ? Có cần tới phụ khoa khám xem sao ?"

      Chu Lăng được Hướng Nghị ôm trong lòng, nghe vậy ngây người, có hơi lờ mờ. Đây là, nghi ngờ mang thai hay sao ?

      quay đầu nhìn Hướng Nghị, hiển nhiên cũng rất kinh ngạc, miệng há hốc, thể nhịn cười được nữa.

      Chu Lăng thụi cái. Loại tình cảnh này, thế mà còn cười được.

      Luôn luôn vào lúc này kẻ có mắt Tiền Gia Tô kia lại vô cùng rầu rĩ mà " hả?" lên tiếng," Viêm dạ dày mà vẫn muốn phụ khoa kiểm tra sao ?"

      Mới vừa hỏi xong bị mẹ nhà mình tát cho cái," Im , con là cái đồ ngốc!"
      conlu124, garubi29498, Nobinobita13 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 58
      Edit : Michellevn


      màn này lăn qua lộn lại xong, quay về khách sạn, bà cụ ràng vẫn còn trong trạng thái kích động, mặc dù cố gắng kiểm soát biểu của mình, nhưng vẫn giấu được tiếc nuối trong mắt. Chu Lăng bị lại tiêu chảy, cơ thể thoải mái, trong lòng cũng có chút áy náy.

      Bởi vì trận bệnh này, mấy ngày sau đó chỉ có thể nằm giường nghỉ ngơi, hạng mục cuối cùng xử lý trước khi từ chức, rốt cuộc vẫn thể hoàn thành cách nghiêm túc.

      Hướng Nghị cùng ở lại khách sạn, cũng chưa được chỗ nào cả, ngày cuối cùng cơ thể Chu Lăng khôi phục kha khá, cùng ra biển chơi chuyến.

      Trong chuyến chở về, ngồi cùng chuyến bay với nhóm người Thời Tuấn nữa, máy bay hạ cánh, nghênh đón mọi người là khí còn lạnh hơn mấy độ so với lúc . Lúc ra khỏi sân bay lấy xe, Tiền Gia Tô buột miệng :" Mợ nó, lạnh quá !"

      Hướng Nghị đẩy hai va ly hành lý, phía trước, nghe vậy lập tức quay đầu lại, ánh mắt bỏ qua gương mặt Tiền Gia Tô, hề dừng lại, vụt qua đầu cậu hướng về phía ba người phụ nữ cùng nhau ở cuối cùng.

      Bà nội và bà sợ lạnh, bao bọc trong áo lông và quấn cổ kín kẽ từ lâu, Chu Lăng lại ăn mặc đến là thời trang, bên trong áo khoác chỉ có đúng cái áo sơ mi, hiệu quả chống lạnh tạm được. bị gió thổi phải rụt rụt cổ lại, nghe thấy giọng Hướng Nghị từ đằng trước truyền tới :" Lạnh hả ?"

      Chu Lăng vừa thấy đến, con mắt liền tự giác cong cong lên," Vẫn ổn, chút xíu lên xe lạnh nữa." Giọng trong khi cũng có chút run run.

      Quả hôm nay gió rất lớn, tóc bị thổi bay tứ tung, mũi ửng hồng, Hướng Nghị cũng quấn khăn quàng cổ gì cả, kéo khóa xuống định cởi áo lông ra cho , Chu Lăng đập cái lên tay :" muốn chết hả ?"

      Ở bên trong cũng chỉ mặc mỗi cái áo lông cừu, cởi ra rồi phải bị đóng băng thành tượng luôn ấy chứ.

      " bị gió thổi chút cũng hề gì."

      Chu Lăng nghiến răng uy hiếp :" dám cởi cái em lập tức cởi hai cái !"

      " Này này này, hai người đủ rồi đó nha !" tranh chấp, bị Tiền Gia Tô tức giận quát tiếng," Thời gian này cũng đủ để tới xe rồi đó !"

      Lúc này Hướng Nghị mới thu tay lại, để mặc Chu Lăng kéo khóa áo lên lại cho xong." Em phía sau , để chắn gió cho em."

      Chu Lăng gật đầu, đợi xoay người từ phía sau xỏ tay vào túi áo , tì trán lên lưng , làm cái đuôi tò tò theo sau .

      Ý tưởng lái tàu hỏa này tệ, Tiền Gia Tô quay đầu lại nhìn hai vị phu nhân khác, chỉ huy ngay :" Bà ngoại, bà cũng ra phía sau cháu, cháu chắn cho bà; Mẹ, mẹ qua cùng ba nhé."

      Bà cụ vui vẻ hớn hở tới, tay thúc lên lưng cậu :" Lái xe lái xe ."

      " Tới đây !" Tiền Gia Tô hô lên, sống lưng thẳng tắp như người đàn ông đứng ra làm nơi tránh gió cho bà cụ bé gầy gò.

      Ba đoàn tàu hỏa tới đích, nhóm lao động chuyển hành lý gần đây nặng hơn rất nhiều lên xe. Tiền Gia Tô làm xong việc, vui vẻ chuồn lên xe của Chu Lăng, bị Hướng Nghị túm cổ áo lôi trở về :" Mày ngồi xe này."

      " Em muốn ngồi xe chị Lăng !" Kháng nghị của Tiền Gia Tô được chú ý, bị mạnh mẽ nhét vào chỗ ngồi phía sau, mắt nhìn thấy bà ngoãi và ba mẹ đều bị Hướng Nghị sắp xếp lên chiếc xe này, cậu vịn cửa xe gào lên với Chu Lăng," Chị Lăng, chị cùng mọi người về nhà sao?"

      "Về mà. Chị lấy chút đồ , về nhanh thôi." Chu Lăng tới, vỗ vỗ quả đầu vàng có chút lộn xộn của cậu," Yên tâm , chị chạy đâu, hành lý của em vẫn xe chị đó."

      Lúc này Tiền Gia Tô mới yên tâm :" Vậy chị về sớm chút nha."

      Chu Lăng vẫy vẫy tay, xoay người lên chiếc xe kia của mình.

      Biệt thự.

      thời gian trở về, dì Thu vừa nghe tiếng xe liền chạy ra, kinh ngạc vui mừng :" về rồi ? ăn cơm chưa ạ? Có đói ? Tôi làm ngay đây ạ."

      " Đừng làm ." Chu Lăng gọi bà lại," Tôi còn phải ra ngoài liền giờ, ăn ở nhà đâu."

      " ......A? " Dì Thu sửng sốt, nét mặt lộ ra vẻ thất vọng .

      Cái nhà này, từng có lúc rất náo nhiệt, vợ chồng hòa thuận, cặp trai sống trong những năm thanh xuân đẹp nhất đời người, người nhà đều được xưng tụng mỹ mãn. Về sau trải qua nhiều biến cố, từng người từng người đều ra , chỉ còn lại mình chủ, ngôi nhà to lớn vậy mà trống trải, thoáng cái qua mấy năm.

      Ông Nguyên rồi, Hi Mạn rồi, Thời tiên sinh cũng chuyển ra ngoài, giờ, cả cả chủ cũng thường xuyên trở về.

      Chu Lăng nhìn bà, cuối cùng cũng gì, chỉ vỗ nhè lên vai bà.

      Ở nhà này dì Thu còn dành thời gian nhiều hơn , tình cảm đối với Thời Tuấn sâu nặng hơn cả đối với , chẳng bao lâu nữa nếu bà ấy biết Thời Tuấn quay về nơi này, chắc là bà ấy vui mừng lắm .

      trở về để lấy quyển sổ hộ khẩu, rồi mang thêm ít quần áo theo mùa. Hôm nay phải đến thu dọn hành lý, nhưng có lẽ biết thời khắc đó còn xa, tâm trạng Chu Lăng có vài phần phức tạp.

      Để hành lý lên xe, vội vã liền, mà xoay qua phòng thú cưng.

      Rất lâu rồi nhìn thấy chủ nhân, husky vừa trông thấy Chu Lăng liền nhào tới, đè xuống đất liếm trận. Pomeranian vẫn luôn ngoan hiền chạy luẩn quẩn vòng quanh Chu Lăng, cũng cào quần áo , dí sát lại liếm mặt , trong miệng phát ra tiếng ư ử tủi thân.

      Chu Lăng bị liếm đến cười khanh khách ngừng, ầm ĩ được lúc, ngồi dậy, ôm lấy hai chú chó, có phần nỡ.

      chần chờ quá lâu, lấy hai cái vòng cổ lại mang cho từng con xong, nắm sợi dây dẫn hai con chó ra ngoài. Sớm muộn gì cũng phải rời khỏi nơi này, nếu trong ngôi nhà này có thứ gì muốn mang nhất , đó chính là hai chú chó này.

      Dì Thu há hốc miệng, đứng ở cửa biết làm sao. Chu Lăng nén xuống chút áy náy kia, với bà :" Tôi mang chúng nó qua bên đó nuôi vài ngày trước, nếu chúng thích nghi được gửi lại cho ."

      Dì Thu mặc dù nỡ, nhưng cũng có tư cách gì mà , chạy vào và lấy ra rất nhiều thứ : Nguyên túi thức ăn nhập khẩu cho chó chưa mở, đồ ăn ăn vặt hai con thích ăn, mấy món đồ chơi thích nhất, có cả chén bát chuyên dụng mới tinh chưa dùng đến, đây là Chu Lăng đặt làm, khắc tên phân biệt Nhị Ngốc và Thiếu Nữ đẹp.

      Bà căn dặn trong lo lắng :" Hai ngày này Tiểu Mỹ có hơi nóng, cho nó uống nhiều nước chút; Mùng 6 là tiêm phòng bệnh cho Nhị Ngốc, đừng quên nhé."

      Chu Lăng đáp lời, ẵm Pomeranian lên xe, còn Nhị Ngốc cho rằng được ra ngoài chơi, hí hửng tự mình leo lên xe. Dì Thu nhìn theo lưu luyến rời, Chu Lăng quay đầu lại, lái xe ra khỏi khoảng sân quen thuộc --- Nơi này từng được coi là "ngôi nhà" trong thời gian ngắn.

      Nhà của Hướng Nghị , chỉ nuôi Pomeranian vẫn tạm được, thêm con Husky ồn ào nữa, thể nuôi nổi nữa rồi. Sân chỗ phòng làm việc xem ra còn có thể, bên trong vẫn còn gian trữ đồ nho , có thể thu xếp làm phòng thú cưng cho hai con.

      gọi điện thoại đề cập với Hướng Nghị trước, Hướng Nghị cũng đồng ý luôn, vấn đề duy nhất là hai người đều tới thường xuyên, ai quan tâm tới hai con chó ở đó. Qua năm Hướng Nghị phải xuất phát H thị, bình thường có việc gì, ngược lại có thể qua nhìn ngó.

      Tóm lại là có biệt thự thoải mái ở, sống trong căn phòng lớn, được dì THu quan tâm chăm sóc, mỗi ngày đều có người chơi cùng. Nhưng sớm muộn gì cũng phải rời khỏi chỗ này, nỡ để hai con chó ở lại.

      còn tài sản thừa kế kếch xù người người ngưỡng mộ, vẫn còn tài sản bé của riêng mình, có thể mua căn hộ, cũng cần lớn quá, hai trăm mét vuông là đủ, nuôi chó xem ra vẫn dư dật, sau này có con cũng phải chen chúc, chỉ là biết Hướng Nghị có muốn dọn ra ngoài sống cùng hay .

      đường đều là tưởng tượng về các loại ngọt ngào sau khi kết hôn, sinh hoạt xấu hổ ngượng ngùng, vừa đến đoạn giao lộ ngã tư, rẽ vào tiểu khu, mà chạy thẳng xe đến phòng làm việc.

      Người luôn nghĩ tới chờ ở cửa, Chu Lăng dừng xe trước mặt, xuống xe, chỉ hạ cửa kính xe chỗ ngồi phía sau xuống khoảng nắm tay.

      Hướng Nghị định đưa tay mở cửa xe, thình lình từ khe hở kia thò ra cái mõm dài, vì quá hẹp, thò đầu ra được, ngốc xoay xở hết cách bị kẹt tại chỗ đó, nhe răng gầm như uy hiếp với .

      Hướng Nghị khẽ cười, dùng tay ấn cái mõm của nó vào trong.

      Nhị Ngốc bị khiêu khích, móng vuốt đặt lên cửa xe, lại dùng sức thò cái mõm ra bên ngoài.

      Chu Lăng xem đủ trò hay rồi cười hạ cửa kình xe xuống, Hướng Nghị đưa tay vào trong, cầm sợi dây của Nhị Ngôc lên, lúc này mới cẩn thận mở cửa xe. Mới chỉ vừa hé ra chút, Nhị Ngốc bướng bỉnh lách chui ra, giương họng tru tréo với hai tiếng, vừa chồm người lên lao về phái .

      Pomeranian đến bên ghế, dám nhảy xuống, cũng kêu, chỉ nhìn bằng đôi mắt đen, cái đuôi lúc lắc, chờ nhìn đến mình.

      tay Hướng Nghị vơ nàng lên kẹp trong cánh tay, tay kia dắt Nhị Ngốc, đưa hai con chó vào trong nhà mới.

      Phòng chứa đồ còn chưa kịp thu xếp, Hướng Nghị dắt chó vào trong phòng trước, Nhị Ngốc nhảy ngay lên giường, ngửi tới ngửi lui, dường như đánh hơi được mùi vị của chủ nhân, nhe răng cắn cắn chăn mềm, điên cuồng lăn lộn.

      Chu Lăng vừa vào phòng là thấy ngay màn này, nhức đầu mà che che con mắt lại.

      Hướng Nghị đập lên lưng nó hai cai, NHị Ngốc dừng lại sủa với tiếng rồi lại tiếp tục lăn lộn.

      Ba bận như thế, cuối cùng Hướng Nghị cũng phải đầu hàng :" Cần phải mua cho nó cái ổ thôi."

      " Cứ kệ nó trước ." Chu Lăng , " chúng ta vẫn còn chuyện nghiêm túc đó."

      Ừ nhỉ, còn có chuyện nghiêm túc, sổ hộ khẩu nằm ngay trong túi áo khoác rồi nè. Hướng Nghị cam chịu đặt Pomeranian lên giường, xoay người kéo Chu Lăng ra ngoài.

      " Em sốt ruột như vậy chúng ta nhanh chóng thôi."

      Chu Lăng vui vẻ :" Phải phải phải, em sốt ruột."

      Hai người lại lái xe ra cửa, lúc sắp đến đầu phố, liền thấy bên lề đường dường như xảy ra mâu thuẫn, đám người đứng xa xa xem náo nhiệt, có người đứng xem nhìn thấy xe Hướng Nghị, chạy tới ngăn lại :" Tiểu Hướng à, cậu mau tới khuyên nhủ , đánh nhau rồi!"

      Phố đều là người quen, mỗi lần xảy ra mâu thuẫn đều kêu Hướng Nghị đến khuyên can, có lẽ thấy vóc dáng đô con, từng lính, ít gì cũng có chút ảnh hưởng.

      đường kết hôn gặp phải loại chuyện này, ai mà còn tâm trạng tốt lên được, Hướng Nghị cau mày, ngừng xe lại, căn dặn Chu Lăng:" Em đợi ở xe ."

      xuống xe, thẳng vào trong đám người, lúc lách qua được mấy người bị giọng nữ khóc nức nở kêu tên :" Nghị !"

      Hướng Nghị dừng bước lại, xoay người, thấy Tống Phỉ được hai bà thím khuyên giải an ủi. ta lập tức tiến tới túm lấy tay áo Hướng Nghị, nước mắt càng rơi dầm dề :" Nghị ......"

      mặt đất có hai người quấn lấy nhau, trong đó là Trần Hỷ, lúc này ở vào tình trạng thua trận, bị tên kia giáng xuống mặt những cú đấm liên tiếp. Kẻ cưỡi người Trần Hỷ kia, đầu tóc cạo thành bông hoa lớn, Hướng Nghị cũng nhận ra ta, là côn đồ lưu manh có tiếng ở gần đó, biệt danh Hoa, giỏi nhất trong việc trộm cắp, còn là kẻ dâm tà bại hoại, nổi danh với đủ trò lưu manh.

      Suy nghĩ chút biết ngay chuyện này tám phần là từ Tống Phỉ mà ra.

      Hướng Nghị gì, sải bước nhanh tới, nắm đấm vung lên, tung ra cước mạnh mẽ đầy uy lực khiến cho Hoa lộn nhào mặt đất.
      conlu124, garubi29498, Nobinobita14 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Dám làm trễ nãi hướng đăng kí kết hôn à? Đánh mạnh vào hướng! Lần sau có dê xồm cũng nhớ xem ngày giờ nhá! Haha
      Hướng định H thị lập nghiệp bằng nghề gì thế?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :