1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 48
      Edit : Michellevn


      Nhà bà là ở khu chung cư khác cách nơi này xa lắm, quãng đường bộ khoảng mười mấy phút. Rời nhà năm, rất lâu rồi có người ở, phủ lớp bụi. Mọi người xúm vào quét tước dọn dẹp, bà cụ cũng muốn tham gia náo nhiệt, bụi bặm quá nhiều, liền tìm khẩu trang mang vào, ngồi nghiêm chỉnh ghế sô pha, làm tổng chỉ huy trận chiến.

      Đồ dùng trong nhà đều được phủ vải bố trắng , cho nên cũng tốn sức quét dọn. Hướng Nghị và Chu Lăng phụ trách phòng bếp, dưới đều rửa sạch qua lần, thuận tiện dùng vật liệu mang đến nấu nồi chè .

      Dọn dẹp xong, mọi người ngồi xúm lại trong phòng khách trò truyện và ăn chè, bà cụ hỏi :" Ăn tết xong lúc nào lại ?"

      " vội đâu ạ, qua mười lăm hẵng ." Bà ," Lần này về ở cùng với mọi người thêm mấy ngày ."

      Con có thể ở lại với mình, bà cụ hiển nhiên vui vẻ, song đồng thời vẫn hơi lo lắng:" Kỳ nghỉ đông của con còn dài hơn cả học sinh tiểu học, buôn bán nữa hả ?"

      " Dù sao tại buôn bán cũng tệ, mục tiêu năm nay hoàn thành, nghỉ thêm mấy ngày mà thôi." Bà cười ha ha đáp. Người nhà họ đều phải tính vươn lên, trước giờ chưa từng nghĩ cách phát tài to tát gì , tiền kiếm được đủ dùng cho cuộc sống là hài lòng lắm rồi.

      Là trụ cột trong nhà có thu nhập năm cao nhất, thằng con có hiếu họ Tiền lập tức giơ đũa lên huênh hoang :" Bố mẹ cứ dứt khoát về hưu , con nuôi hai người!"

      " Ây dô, con trai tôi có tiến bộ rồi nha ." Bà cười gãi gãi cằm cậu," Nghe bà ngoại con gần đây con kiếm được ít tiền đó, có phải bán thân rồi hay ?"

      Cả nhà đều cười rộ lên, Chu Lăng cúi đầu húp chè, khóe mắt đuôi mày cũng lộ ra ý cười yếu ớt khó kìm nén. về lý, lúc đầu Tam Kim quả suýt nữa bán thân cho .

      Dường như Hướng Nghị biết nghĩ điều gì, liếc nhìn , bàn tay dưới bàn tóm lấy , trừng phạt mà nhéo cái .

      Tiền Gia Tô tâm trạng tốt, bị xem thường vẫn hề tức giận, chỉ chỉ ngón tay vào bà mẹ đáng tin nhà mình, tố cáo với bà cụ :" Bà ngoại, bà xem mẹ cháu kìa, già mà nên nết."

      " Ây dô đùa chút thôi mà," bà cười hi hi," Con trai à, tết này mời cả nhà chúng ta du lịch ."

      " Mọi người muốn đâu, Tân Mã Thái Nhật Bản hay Châu Âu cứ thoải mái chọn !" Tiền Gia Tô đáp ứng cách phóng khoáng, sau đó quay sang Chu Lăng ngoác cái miệng ra," Chị Lăng cùng nhà em nhé."

      (*) Tân Mã Thái : Singapore, Malayxia, Thái Lan

      Cả nhà cùng nhau du lịch, suy cho cùng vẫn là người ngoài, tiện lắm đâu nhỉ ? Theo bản năng Chu Lăng nhìn Hướng Nghị bên cạnh , đúng lúc cũng nhìn sang . Ý tứ trong mắt kia lại cực kỳ rệt, Chu Lăng mỉm cười, trả lời:" Được ."

      Chuyện trò rôm rả, biết ai là người khởi đầu, mấy người dời chiến trường trong nhà thành bàn mạt chược tự động .

      Nhà họ Hướng có thể xưng là gia đình mạt chược, Hướng Nghị và Tiền Gia Tô đều là trong mưa dầm thấm đất mà tự học thành tài, căn bản là có ai dạy dỗ gì cả. Đối với mạt chược, bà và Tiền Gia Tô đặc biệt thích, hai lời chọn xong trước hai chỗ rồi ngồi xuống, bà cụ cũng vui vẻ hùa theo, sung sướng chiếm lấy chỗ.

      Còn chỗ cuối cùng, Hướng Nghị kéo Chu Lăng qua ngồi xuống, còn mình ngồi phía sau xem cuộc chiến. ra cửa mang theo ví tiền, liền tự giác nộp lên cái ví tiền của mình.

      Bà cụ cũng mang theo tiền, Hướng Nghị định lấy ít trong ví để cấp cho bà tiền vốn, bà cụ lại muốn :" cần cần, xu có vẫn thắng cho tụi bây khóc như thường."

      Tiền Gia Tô cũng ở bên cạnh dõng dạc :" Mọi người cần nhường, dù sao chút nữa cũng là của đây hết ha ha ha ."

      Chu Lăng thường chơi mạt chược, hình như cũng biết chơi mấy, ấy vậy mà tốc độ ra bài lại rất nhanh, chỉ là trình độ mơ hồ lơ lửng. Hướng Nghị quan sát trong chốc lát, chỉ có thể dùng bốn chữ để đánh giá kỹ năng đánh bài của : trận đánh loạn.

      Cho đến khi lần nữa ném lá bài tam bính có thể được rút ra, Hướng Nghị rốt cuộc thể nhịn được nữa:" Sao lại đánh lá đó ........"

      Mới được nửa, giọng vui sướng của bà cụ vang lên :" Bắt ..........!"

      Chu Lăng quay đầu qua, nháy nháy mắt với .

      "......." Nghĩ kỹ chút, trước đó đánh loạn những lá bài đó, xác thực đều là đút cho bà cụ. cố ý dỗ dành bà nội vui vẻ, Hướng Nghị liền im lặng ngậm miệng, thêm gì nữa.

      Dù thế nào vẫn cứ thương tiếc ví tiền của , ngẫu nhiên thắng , hai lần, để cho thua thảm hại.

      " tới chơi ." Chơi hơn hai giờ, Chu Lăng cũng thấy mệt, ngáp dài đứng dậy, muốn đổi cho Hướng Nghị ra trận.

      Hướng Nghị đứng lên theo, nhưng ngồi xuống bên bàn mà kêu ông dượng ngồi đàng sau bà lại thay. chuẩn bị đưa Chu Lăng về nhà, trước khi hỏi bà cụ :" Tối nay bà ở đây sao ?"

      Bà cụ vốn có dự định thế , những năm qua đều là như vậy, đánh bài thấy mệt cứ thế mà ngủ luôn ở đây. Chẳng qua Hướng Nghị vừa vậy, bà cụ tức khắc nhướng mắt lên cười trêu chọc :" Đúng đúng đúng, ta về đâu, cháu muốn làm gì cứ làm."

      Mọi người ngầm hiểu đều cười phá lên, Chu Lăng vươn vai được nửa chừng, cả người cứng lại, cố gắng dừng lại động tác.

      Bị phụ huynh trêu chọc bằng hình thức này, gì gì cũng vẫn cảm thấy xấu hổ nha.

      Hai người xuống lầu về, bên ngoài gió lạnh căm căm, Chu Lăng mới vừa rụt rụt cổ lại, Hướng Nghị liền xoay người qua, kéo dây khóa kéo áo lông của lên tới cổ, hết sức là thân mật bá đạo.

      Loại thời điểm này ngoan ngoãn nghe lời là được rồi, đây là kinh nghiệm của Chu Lăng, để mặc sửa sang lại cho mình xong, tủm tỉm cười mà rằng :" cõng em ."

      Hướng Nghị liền phối hợp đưa lưng lại :" Lên nào ."

      Người to cao bờ lưng to lớn thẳng tắp, đứng đó giống như ngọn núi, Chu Lăng vươn tay bám lên vai , muốn thử nhảy lên, nhưng sờ mó cả nửa ngày vẫn tìm ra được đường leo lên, đứng phía sau yếu ớt hỏi :" Làm sao để lên đây ?"

      " Ngốc." Trong giọng của Hướng Nghị mang theo ý cười, hơi hơi khom lưng xuống, để lên dễ dàng.

      Nhưng độ cao này vẫn như trước phải nhảy lên mới tới được, Chu Lăng kêu đứng yên, vừa lùi ra sau, vừa vặn vặn tay chân. May mà hôm nay mặc áo lông , đến nỗi phát huy được.

      Hướng Nghị xoay người đợi lát, đứng yên nhúc nhích,liền thẳng người lại quay đầu ra phía sau ----- Chu Lăng chạy lấy đà từ xa xa, nhìn thấy xoay người cũng dừng lại, cười lên lao về phía .

      Hướng Nghị đứng yên, tốc độ Chu Lăng vẫn giảm, chạy đến trước mặt đè lên vai , tư thế lấy đà nhảy sẵn sàng, lại như chiếc xe dẫm mạnh chân phanh lại ---- vẫn biết nhảy lên như thế nào .

      Do dự hồi, cuối cùng vẫn phải cam chịu, dứt khoát vòng tay lên quấn lấy cổ Hướng Nghị , nâng chân vắt thắt lưng ." bế em ."

      Hướng Nghị liền cười :" Sao ma em ngốc thế hả ." xong nâng mông lên, bế cả người lên, còn xốc cái..

      Chu Lăng cũng cáu, chỉ cảm thấy tư thế chính diện thế này hơi xấu hổ, chân kẹp hai bên eo Hướng Nghị , hai tay bám lấy , chuyển dần từng chút lên lưng . Điều chỉnh xong tư thế, hài lòng vỗ cái lên đầu ," Chạy !"

      Xem là ngựa à ? Hướng Nghị trở tay vỗ cái lên mông , sau đó mới cõng chầm chậm vào trong bóng đêm.

      Thể trọng của tính là , nhưng chả là gì đối với Hướng Nghị , cõng người suốt đường về nhà, lên đến lầu ba, hề đỏ mặt thở gấp. Vào trong nhà rồi, Chu Lăng vẫn muốn xuống, ôm lấy cổ , dán sát đầu vào , nũng nịu :" mấy vòng nữa ."

      " Ghiền rồi hả ?" Có lẽ Hướng Nghị quên mình từng có khuôn mặt lạnh lùng thế nào, cứ cõng lưng như thế mà vòng quanh trong phòng khách, hề cảm thấy loại hành vi này rất ngốc.

      " Thích cõng em."

      Chu Lăng xong, vươn bàn tay hơi lạnh của mình mò vào trong cổ áo , trước là dán lên làn da ấm áp của , rồi nổi ý xấu mà trêu chọc hạt đậu trước ngực . Bước chân Hướng Nghị ngưng lại, sau đó bỗng dưng bước chân nhanh lên, xuyên qua phòng khách, cõng vào trong phòng. Chu Lăng cười lén lút vai , quên ngoặc chân lại đóng cửa.

      Tối nay trong nhà chỉ có hai người họ, đúng lúc tình trạng cơ thể khôi phục hoàn toàn, mấy ngày được chơi đùa tận hứng, mấy khi có được cơ hội, Chu Lăng rất chi là thích thú, người còn lưng Hướng Nghị chịu xuống, ôm lấy đầu dâng lên đôi môi mình.

      Hướng Nghị hiển nhiên cũng rất kích thích, chuyển từ lưng đến phía trước người, đè lên tường hôn trận.

      Cuối cùng phải lo lắng tiếng động quá lớn gây ồn ào đến người ở cách vách nữa, hai người giống như đều hận thể ăn luôn đối phương, môi và cơ thể giao triền chặt chẽ.

      Sau nụ hôn dài nóng bỏng, hô hấp hai người đều trở nên gấp gáp, người lộn xộn tả nổi. Lưng Chu Lăng dán tường, bám chặt lấy vai mới trượt xuống. Quần áo người còn hình dáng từ lâu, áo lông bị vứt mặt đất, cổ áo len bị xé mở rộng ra, đầu Hướng Nghị vùi trong đó tỉ mỉ nhấm nháp.

      Chu Lăng nhắm mắt lại ngửa đầu ra, theo thói quen cắn chặt môi dưới, đè lại tất cả thanh rên rỉ.

      " Kêu ," lúc Hướng Nghị ngẩng đầu lên, nhìn thấy dáng vẻ nhẫn nhịn kìm nén của , giải cứu môi dưới từ hàm răng của , hôn cái, rù rì dụ dỗ ," có ai mà ."

      xong, lại vùi đầu xuống, ngậm lấy bên vừa mới bị bỏ quên. Chu Lăng hừ , ôm lấy đầu , cuối cùng tiếng rên rỉ vụn cũng chảy ra từ đôi môi hé mở. thanh mềm mại đó làm người ta khó mà chống cự, bàn tay to của Hướng Nghị mạnh mẽ nắm lấy bờ mông , tuột luôn cái quần vướng bận kia xuống, kéo khóa quần mình xuống, khẩn cấp xông vào.

      Làm xong lần, Hướng Nghị vẫn chưa tận hứng, lúc Chu Lăng vào phòng tắm, bướng bỉnh muốn chen vào cùng, muốn cùng nhau tắm uyên ương. Tay Chu Lăng nâng lên quấn tóc, hai tay lại làm loạn người .

      " Đừng quậy mà ," Chu Lăng cười trốn ," được nghịch ở trong này, còn có người khác sử dụng nữa đó."

      Hướng Nghị hết sức nghe lời mà "ừm" tiếng, động tác tay lại chịu dừng. Chu Lăng quấn xong tóc, cầm bàn tay nghe lời của ra, nhét vòi hoa sen vào tay .

      Hôm nay sức lực của vô cùng sung mãn, tắm rửa xong trở về phòng lăn lộn thêm hai lần nữa mới bỏ qua, giọng Chu Lăng kêu đến khàn luôn, Hướng Nghị thể xác và tinh thần đều thỏa mãn xỏ quần vào pha ly nước mật ong mang về cho , em ngụm ngụm đút cho uống hết.

      Đêm khuya, Hướng Nghị tắt đèn, kéo người phụ nữ mềm nhũn vào trong lòng, khoan khoái thở hơi dài đầy thoải mái . Chu Lăng đẩy đẩy ngực :" Đặt đồng hồ báo thức nhé, ngày mai em phải họp."

      Mấy ngày công ty rồi, cuộc họp thường kỳ ngày mai thể vắng mặt được.

      "Mấy giờ?" Hướng Nghị hỏi

      Mắt Chu Lăng gần như mở ra nổi, buồn ngủ mông lung trả lời :" Mười giờ ........"

      Hướng Nghị cài đặt đồng hồ báo thức xong, hôn hôn lên lên trán :" Ngủ ngon."

      Sáng hôm sau, Chu Lăng tỉnh dậy trong tiếng chuông reng vang, khắp cả người đều cảm thấy mệt mỏi hết sức, trở mình, chân ở trong chăn sờ soạng, tìm được chân của người khác, đạp phát.

      Thực ra Hướng Nghị thức được lúc rồi, muốn để ngủ thêm chút nữa, nên gọi , cánh tay đặt bên dưới làm gối đầu cho , sợ làm thức giấc cũng dám rút ra. vươn tay nhấn tắt chuông báo thức, kéo đầu Chu Lăng từ trong chăn ra:" Mười giờ rồi, nên dậy nào ."

      " Ngủ thêm mười phút nữa .........." Chu Lăng rầm rì, nắm lấy tay nằm ỳ lại giường. Chốc lát sau, đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm mở bừng ra nhìn , như khó mà tìn được," Mấy giờ rồi?"

      Hướng Nghị bị sốc bởi phản ứng của làm cho bối rối, quay đầu chăm chú nhìn thời gian chính xác :" Mười giờ tám phút."

      " A! Muộn mất rồi !" Chu Lăng hét tiếng, quýnh quáng cào cào tóc, nhíu mày oán thán Hướng Nghị ," phải kêu đặt báo thức rồi sao "

      Người đàn ông hiểu sao bị hỏi tội ngồi dậy, vẻ mặt vô tội :" ............ phải em mười giờ sao ?"

      " Là 10 giờ họp đó !" Chu Lăng buồn bực, giơ chân lên đạp ngực . hiểu có phải là do vừa thức dậy thể lực còn chưa khôi phục, chân như nhũn ra, hay là thể trạng người đàn ông quá rắn chắc, Hướng Nghị chẳng hề xê dịch, mà ngược lại là cả người đổ uỳnh ra giường .
      conlu124, Hale205, garubi2949817 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Dạo này hay bị đạp quớ...
      Chị Lăng chuẩn bị theo chồng bỏ cuộc chơi rồi đó. Nghị lo kiếm ăn nuôi vợ đê!!!
      michellevn thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 49
      Edit:Michellevn


      Muốn đạp mà ngược lại là mình ngã xuống, dáng vẻ đổ uỳnh ra giường đáng tả được. Hướng Nghị nhịn nổi phì cười, bàn tay to chụp lấy người kéo lên:" Em dàn cảnh đụng chạm sao ?"

      Chu Lăng thẹn quá hóa giận mở miệng ra cắn , Hướng Nghị để mặc dùng răng cà qua cà lại vai mình, vừa cười dung túng:" Thôi nào, là lỗi của , nhanh rửa mặt ăn cơm nào, đưa em ."

      Rửa mặt trang điểm bằng tốc độ nhanh nhất, hai người cùng nhau ra cửa, đến cửa tiệm ăn sáng đầu phố mua mấy cái bánh bao.

      Hướng Nghị đưa , chạy xe vừa nhanh vừa ổn định, Chu Lăng chậm rãi ăn xong bánh bao uống hết sữa đậu nành, vừa vặn đến cao ốc Đại Nguyên. lấy chai nước làm thanh mát hơi thở ra xịt chút, tháo dây an toàn, vươn người sang hôn cái lên khuôn mặt Hướng Nghị.

      Trước khi xuống xe nháy nháy mắt hỏi :" Tan tầm tới đón em chứ, họ?"

      " Ừm." Hướng Nghị nhìn đánh giá -- Bộ âu phục họa tiết houndstooth màu hồng nude, giản dị mà thanh lịch, bên ngoài khoác áo lông màu trắng đến mắt cá chân, là bị cưỡng ép mặc lên. Hướng Nghị hết sức hài lòng, còn tháo khăn quàng cổ của mình xuống, quàng lên .

      Chu Lăng bật cười, phối hợp quấn khăn quàng cổ lên, mở cửa xe, đưa cặp chân dài ra, khom người cho nụ hôn gió.

      Sau đó ngẩng cao đầu hiên ngang khí phách , cả người vũ trang vào đại sảnh, em quầy lễ tân suýt nữa rơi cả tròng mắt :" Chủ, chủ tịch ?"

      Chu Lăng khoát tay, bước nhanh về hướng thang máy.

      Lúc cổ đẩy cửa phòng họp ra, cởi ra áo khoác lông và khăn quàng cổ làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy nghiêm của , cả người đẹp mỹ lệ. Cuộc họp thường kỳ tiến hành được nửa, mấy chục con người đều dừng lại, nhìn chằm chằm vị chủ tịch đến muộn tròn bốn mươi phút, y như trước kia, dáng vẻ tao nhã sắc mặt ung dung giống như nhàn nhã dạo.

      Chu Lăng ngồi xuống, mỉm cười:" cần nhìn tôi, tiếp tục ."

      Mọi người vẫn nhìn nhau, hình như ánh nhìn có phần kỳ quái. Đặc biệt là Thời Tuấn ngồi bên tay , sắc mặt đen như đáy nồi.

      Chu Lăng hiểu vì sao, chạm phải tầm mắt của nữ quản lý có quan hệ tệ nào đó, đối phương nét mặt đổi nâng tay lên chạm vào cổ mình.

      Cái tên Hướng Nghị đáng bị ngàn đao kia .....Chu Lăng tự mình mạnh mẽ trấn tĩnh lại cởi tóc vừa mới cố ý buộc lên lúc chạy tới, vén sang bên.

      Cây bút trong tay Thời Tuấn đặt xuống bàn, thanh có chút nặng, ánh mặt mọi người liền cùng dời . Khuôn mặt ta bình tĩnh :" Thất thần gì thế hả , xong rồi hả ?"

      Người phát biểu vội vàng quay lại tiến độ vừa báo cáo.

      Ngoài việc thảo luận và quyết định, cuộc họp thường kỳ lần này cũng trù tính triển khai dự án lớn đầu tiên của công ty vào đầu năm.

      Đại Nguyên và Quốc Tế Chung Phi đạt được ý định hợp tác khi THời Tuấn và Chung Niệm Vi đính hôn, dự định chi hàng tỷ đồng để xây dựng khu đô thị quy mô lớn tích hợp trung tâm mua sắm, khu giải trí, văn phòng kinh doanh và căn hộ đô thị. Địa điểm là ở thành phố đảo mà Chu Lăng thích nhất, trước mắt thành công lấy được lô đất khu vực trung tâm thành phố.

      kiện scandal ồn ào trước đó vài ngày cho phép Chung Niệm Vi hủy hợp đồng hôn nhân như mong muốn, Thời Tuấn cũng nhân cơ hội này trong các cuộc đàm phán với Chung gia, đạt được bồi thường bằng chia sẻ lợi nhuận .

      Dự án được đưa vào chương trình làm việc, năm trước vẫn còn số công việc cầu xử lý , cuối tuần Chu Lăng lại phải đích thân công tác.

      Lúc kết thúc cuộc họp Thời Tuấn và trước sau ra:" phải em thích nghỉ đông ở đó sao, lần này xong việc cứ ở lại đó , xem như nghỉ phép trước thời hạn, nghỉ ngơi tốt chút."

      " Ừ, sau ." Chu Lăng đáp câu có lệ, lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tiền Gia Tô.

      Năm rồi mình đơn, năm mới ngoại trừ hẹn mấy người bạn độc thân du lịch nước ngoài, phần lớn thời gian đều trải qua mùa đông ở thành phố ấm áp kia.

      Năm nay còn là người nữa, có điều đúng lúc Tiền Gia Tô muốn mời người nhà du lịch, nếu cùng nhau đâu đó cũng tệ. Ở bên đó có ít chỗ đứng tên Đại Nguyên, cũng có thể tiết kiệm khá nhiều tiền cho cậu.

      " Chính là chỗ lần trước chị đó hả," Tiền Gia Tô đáp ứng ngay lập tức," vậy em tiếng với mẹ em và bà ngoại , ấm áp như vậy, chắc chắn họ thích !"

      "OK." Chu Lăng cười ," Em chỉ cần lo vé máy bay khứ hồi là được rồi, còn lại đều miễn phí hết. Với lại chúng tôi có hợp tác với công ty hàng , có thể được hưởng chiết khấu siêu thấp."

      Tiền Gia Tô vỗ đùi :" Cứ quyết định vậy nhé !"

      Thời Tuấn đứng cùng Chu Lăng ở trong thang máy, nghe hớn hở bàn luận cùng người ta chuyện vụn vặt, trong đáy lòng quay cuồng đủ loại ý niệm, mùi vị thể phức tạp hơn được nữa.

      Mãi cho đến thang máy dừng lại, đến tầng văn phòng của , cuộc điện thoại này vẫn chưa xong. Thời Tuấn muốn lại thôi, cuối cùng vẫn ra được, nhìn nâng bước chân ra khỏi thang máy.

      Chuyện du lịch khai xuân định, cả người Chu Lăng đều là dáng vẻ chào đón niềm vui, nhìn đống tài liệu nhàm chán tồn đọng, lòng hăng hái cũng bùng lên tràn ngập hiệu quả, chỉ trong vài giờ ngắn ngủn xử lý xong hết tồn đọng.

      Cơm trưa là trợ lý đặt nhà hàng gần đó giao đến, tay nghề của đầu bếp đều đạt dủ về sắc hương vị, nhưng lại hề khơi lên hứng thú trong .

      Những năm này quen ăn sơn trân hải vị, giờ đây càng đồ ăn gia đình của Hướng đại đầu bếp .

      Chu Lăng rời công ty trước, kêu Hướng Nghị tới đón, tự lái chiếc xe của công ty, trước là cửa hàng mua chút đồ dùng hàng ngày cùng đồ hóa mỹ phẩm. Sau đó nhân tiện, mua cho mỗi người trong nhà trọn bộ trang phục mới, từ đầu đến chân, trọn vẹn.

      biết số của bà và ông dượng, còn có lòng gọi điện hỏi Tiền Gia Tô.

      " Mẹ em 159, chị cứ mua 160 là được, bình thường đếu là size S.....Chân ấy hả ? Giày da số 36, giày thể thao số 37." Tiền Gia Tô đối với số của mẹ ruột nhà mình thuộc như lòng bàn tay, sau đó đến phiên ông ba, cũng rất qua loa," Ba em 177, ngại lắm đó, chị cứ mua tùy ý là được ạ, cái nào cũng mặc được hết, ông ấy chú trọng đâu ạ."

      Đúng lúc bà ở bên cạnh cậu, vừa nghe có người mua quần áo cho họ, ánh mắt sáng rực lên ngay, đợi cậu cúp điện thoại liền rối rít hỏi :" Bạn con quen đấy hử ?"

      Tiền Gia Tô biết bà hiểu lầm, cố ý gật đầu, trả lời bằng vẻ mặt nghiêm túc:" Đúng vậy ."

      càng kích động :" Người ?"

      " Xem như thế ," Tiền Gia Tô híp híp mắt lại, thâm trầm đáp," Có điều thiếu ba chữ , của họ."

      Lúc Chu Lăng quay về tiểu khu Hướng Dương, còn chưa đến bốn giờ, hẵng còn sớm, Hướng Nghị ở nhà, bà cụ uống trà cùng bạn, ở phòng trà ngay phố bên cạnh.

      Chu Lăng để đồ xong, tính đón Hướng Nghị, tâm huyết dâng trào bỗng dưng muốn chạy xe điện, đẩy con Tiểu Hoàng của Tiền Gia Tô từ trong gara kia ra, lắc lư lên đường.

      Mới vừa chạy được mấy mét, hối hận, vì gì khác, giữa mùa đông chạy xe hứng gió, tay có thể đóng băng trong vài phút. Chu Lăng dừng lại, lục được đôi bao tay nam từ thùng bên dưới, lấy ra đeo vào.

      Lần trước Hướng Nghị tự tay dạy cách đây mấy tháng, Chu Lăng chưa từng qua luyện tập, hiển nhiên kỹ thuật chẳng có tiến bộ gì cả, nhưng kỹ năng lái xe lão luyện, chỉ ngả nghiêng mấy cái lúc bắt đầu, về sau đường vững vàng, gây tổn hại đến an toàn cá nhân và tài sản của bản thân cùng quần chúng.

      Chỉ là quá chậm, khoảng cách phòng trà xa, có lẽ bộ là hai mươi phút, còn chạy xe điện, mất mười lăm phút.

      tới rất trùng hợp, đúng lúc Hướng Nghị cùng người đàn ông sóng vai trong tiệm ra, tuổi của hai người, vóc dáng, thậm chí là màu da đều tương đương nhau, quả thực như là . Khác nhau ở chỗ đối phương lộ vẻ khí phách kiên cường, mà người Hướng Nghị, vẻ cao lãnh lạnh lùng thèm để ý người khác hồi mới quen còn tăm hơi, giờ càng nhiều thêm hai phần ôn hòa.

      Hai người đứng đối diện nhau ở ven đường, gì đó, Chu Lăng huơ huơ tay, Hướng Nghị nhìn thấy, nhìn nhìn xe hai bên đường, cưỡi Tiểu Hoàng chạy băng qua đường cái, dừng ở bên cạnh hai người.

      Cuối cùng Hướng Nghị cũng chú ý tới , bật cười:" Sao lại chạy cái này?"

      " Tới đón đó."

      Chu Lăng vịn tay lái bước xuống, động tác rành lắm dừng hẳn xe lại, vội vàng đưa bàn tay sắp đông cứng cho sưởi ấm, đồng thời ngẩng đầu đánh tiếng chào hỏi bạn của ," Xin chào ."

      " Đồng đội cũ, Thiệu Thành." Hướng Nghị nắm bàn tay bé lạnh như băng của , lúc giới thiệu , mặt vô thức mang theo ý cười," Đây là bạn tôi."

      " XIn chào, nghe tên lâu."Khóe miệng Thiệu Thành cong lên, cười nhàn nhạt, khí chất lạnh lùng cương nghị cả người bị thay đổi bởi hai dấu đỏ cổ.

      Dường như Thiệu Thành nhận ra tầm mắt dừng lại thoáng qua, hơi hơi nghiêng đầu tránh , rồi sau đó mỉm cười giải thích :" Mèo hoang trong nhà tính khí nóng nảy. Chê cười rồi."

      Xem ra cũng là vị có chuyện xưa của đồng đội nha, Chu Lăng và Hướng Nghị liếc nhìn nhau, ngầm hiểu trong lòng mà cười cười.

      đường trở về, dưới khăng khăng của tài xế Chu, Hướng Nghị ngoan ngoãn ngồi ra phía sau. Sức nặng hai người khống chế được, cứ lúc lúc cả người và xe đều nghiêng ngả, chân của Hướng Nghị liền kéo mặt đường, giúp giữ cân bằng.

      Chạy được sắp mười phút, phần ba quãng đường cũng chưa xong, Chu Lăng mệt phờ luôn, cam chịu đổi tay lái cho tài xế Hướng.

      Tốc độ xe lập tức hăng hái hẳn lên, ở phía sau Chu Lăng ôm lấy thắt lưng Hướng Nghị, hỏi :" Hai người các sao mà có nhã hứng như vậy, đến uống trà á ?"

      " Nhà ta gia giáo nghiêm ." Hướng Nghị chế nhạo, xong biết cảm thấy chỗ nào đó sai sai, ngay cả lúc suy nghĩ cũng để ý bản thân, nhanh chóng bổ sung câu," Gia giáo nhà cũng nghiêm."

      Chu Lăng vui vẻ :" Hôm nay lanh lợi thế chứ ."

      Hướng Nghị cũng vì phản ứng có tiền đồ của mình mà cười phá lên, có thể lanh lợi được sao, sáng nay suýt nữa bị bạo lực gia đình đấy .

      Chạy xe về đến nhà, Hướng Nghị ngừng xe đưa vào trong gara, kéo lên lầu. Chu Lăng với về quyết định bàn luận xong với Tiền Gia Tô hồi sáng,Hướng Nghị hiển nhiên có ý kiến gì, nhưng trong lòng thầm hạnh phúc.

      cố gắng chấp nhận gia đình , có thể cảm nhận được.

      Tới trước cửa nhà, Hướng Nghị lấy chìa khóa để mở cửa, bỗng dưng Chu Lăng túm lấy , nét mặt nghiêm túc nhìn :" Hồi nãy, người đồng đội kia của , tìm làm gì á ? Cảm thấy có chuyện giấu em."

      Hướng Nghị quay đầu nhìn , lát sau mở miệng :" Năm sau đổi công việc."
      conlu124, Hale205, garubi2949816 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 50
      Edit : Michellevn


      Khi Hướng Nghị và Thiệu Thành ở bộ đội, tính ra cũng phải là em tốt, vào thời điểm đó, tuổi trẻ tính nóng, ngoài tán thưởng ra, trong nhiều tình huống, hai người họ là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của nhau. Trong các đánh giá khác nhau về rèn luyện thể chất cạnh tranh cho vị trí thứ nhất, diễn tập chiến đấu thực tế luôn ở trong trại đối nghịch. Thậm chí . Ngay cả khi Hướng Nghị vì bà nội bệnh nặng xuất ngũ về nhà, cũng hiểu thế nào mà ta cũng dí theo sau.

      Nhưng giống với thân phận dân thường thấp kém của Hướng Nghị, gia đình của Thiệu Thành ba đời đều là xuất thân quân nhân, bối cảnh hùng hậu, thành tích cá nhân xuất sắc, ở bộ đội có thể là tương lai rộng mở . Hồi đó bất chấp khuyên can cứ khăng khăng rời khỏi quân đội, cả đám lãnh đạo đều thở dài tiếc nuối. Thời điểm Hướng Nghị ở bệnh viện phụng dưỡng bà cụ, ta chuyển nghề thành lập học viện an ninh quốc tế Triển Dực, tập hợp các lính đặc chủng xuất ngũ từ nhiều quốc gia khác nhau, đào tạo vệ sĩ chuyên nghiệp và tập trung vào bảo vệ nhân vật quan trọng VPO.

      Mới bắt đầu lập nghiệp cố hết sức mời Hướng Nghị cùng tham gia, nhưng vào thời điểm đó bà cụ bệnh nặng thể rời xa, Hướng Nghị tỏ thái độ kiên quyết.

      Lần trước bởi vì kiện weibo, buộc phải nhờ lão Nhị Thiệu Gia hỗ trợ xử lý về an toàn internet, xem như tự đưa mình tới cửa.

      " Qua năm mùng mười , trước là tham dự kỳ huấn luyện khép kín hai mươi tám ngày tại doanh trại ." Vừa rồi Thiệu Thành là nhân tiện chuyện này, ở nhà ta, vợ sắp sinh, tạm thời được. Hướng Nghị :" Ngay tại H thị , quê của em ."

      " Vậy tháng cũng về sao ?" Chu Lăng nhíu mày, êm đẹp cái là , giai đoạn đương nồng nhiệt thời điểm dính nhau nhất, sao có thể chịu được cả tháng thấy mặt.

      Hướng Nghị :" năm chỉ có lần thôi, kết thúc là có thể về mà. Bình thường bận như vậy. "

      Sao mà có thể đơn giản như thế chứ, Chu Lăng vẫn cứ cau mày như trước. Nếu bố trí học viện tại H thị, làm huấn luyện viên chắc chắn phải thường xuyên ở lại nơi đó, về về, chung quy cứ thời gian là thấy mặt.

      " Giờ dính vậy hả ?" Dáng vẻ bịn rịn quyến luyến của khiến Hướng Nghị hết sức hưởng thụ , nhéo nhéo cái mũi cau lại của , trêu ghẹo.

      ra có thể chuyển đến H thị cùng với . Mấy năm nay vẫn luôn muốn về quê, mới đầu là bởi vì kháng cự lại cả nhà cậu, còn muốn vạch giới hạn với quá khứ, giờ kỳ có gì đáng kể, những người đó hoàn toàn thể tác động đến cảm xúc của nữa.

      Nghĩ thông suốc điểm ấy, đôi mày nhíu lại của Chu Lăng liền giãn ra.

      Dù sao người độc như , đến nơi nào, nơi đó chính là nhà.

      Ít nhất trong tâm trạng giờ, chỉ muốn theo Hướng Nghị.

      Nhưng vấn đề là ở bà cụ. Hướng Nghị vì muốn ở bên cạnh chăm sóc bà, mới ở mãi địa phương này làm thợ sửa xe tên , giờ phải bỏ bà lại ra ngoài làm việc, tuy rằng có thể giao cho Tiền Gia Tô, nhưng mấu chốt trong lòng kia chẳng hề dễ chịu . Cháu nội lớn ở bên cạnh, bà cụ chắc chắn vẫn muốn nhớ nhung.

      " với bà nội chưa?" Chu Lăng hỏi

      Hướng Nghị lắc đầu, rủ mắt mở cửa.

      Chìa khóa mới cắm vào ổ khóa, nghe thấy phía sau cánh cửa phòng tiếng của bà đột nhiên cao giọng lên:" Được rồi, cháu ! Đừng có ở đây nhảm mà châm ngòi li gián!"

      Chu Lăng và Hướng Nghị cùng ngẩn ra, liếc nhau, vội vàng mở cửa vào.

      Trong nhà có khách, khu huyền quan có thêm đôi giày nữ cao gót. Lúc này giọng nữ quen thuộc vang lên:" , đừng giận ạ, cháu phải gây xích mích châm ngòi, cháu là sợ mọi người bị người phụ nữ kia lừa dối ....."

      Là tiếng của Tống Phỉ --- Chu Lăng mới chỉ gặp ta hai, ba lần, nhưng đối với giọng này lại có ấn tượng rất sâu sắc, sắc và nhọn, rất giống mẹ ta, chỉ là giọng hơn chút, chuyện nhàng hơn, nghe rất đáng thương.

      Chu Lăng vừa nghe thấy câu kia liền biết ta tới để làm gì, cũng gấp gáp, túm lấy Hướng Nghị muốn vào bên trong, cúi xuống thay dép lê, mới cùng nhau bước vào cách tự nhiên như bình thường.

      Tiếng chuyện ngừng lại, trong phòng khách liền tĩnh lặng , tầm mắt mọi người đều hướng qua. Bầu khí ràng có chút căng thẳng, Tiền Gia Tô nét mặt kiên nhẫn ngồi ghế sô pha đơn, ở bên cạnh nét mắt của bà và bà cụ cũng được tốt lắm.

      Nhưng cũng chỉ là tình cảnh trong nháy mắt, khi bà cụ nhìn thấy hai người họ, mây mù gương mặt chuyển thành ánh nắng, vẫy tay gọi Chu Lăng tới ngồi bên cạnh bà.

      Chu Lăng tới, bà cụ lập tức nắm lấy tay , cố ý để ngồi xuống bên cạnh bà. Sắc mặt bà cũng thoáng dịu , có điều lúc nhìn Chu Lăng, ánh mắt có chút kỳ lạ.

      Tống Phỉ đứng đó nhìn hình ảnh này, nét mặt cứng ngắc, theo bản năng quay đầu, nhìn về phía Hướng Nghị như cầu cứu.

      Ánh mắt ý tứ của quét qua, giọng điệu hơi lạnh lùng :" có chuyện gì ?"

      Tống Phỉ hơi mỉm cười :" Nghe mẹ về, nên em tới thăm chút ."

      "Tiểu Phỉ, cũng xem như là nhìn cháu trưởng thành, từ khi cháu hãy còn là con bé, giờ lớn thế này trở thành xinh đẹp, quan hệ hai nhà chúng ta tốt biết bao, lúc bà nội sinh bệnh, đúng lúc việc làm ăn của và chú gặp chút vấn đề, cũng là cha cháu cho chúng tôi mượn tiền, giúp chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn."

      Nhắc tới đây bà cũng có chút xúc động, thế nhưng giọng sau đó chuyển biến," Mẹ cháu ở sau lưng bậy bạ, khiến Hướng Nghị nhà chúng tôi bị người ta chửi bới ra gì, dẫu sao chúng tôi nợ ân tình, cũng mặt mũi nào mà so đo với bà ấy ."

      Tống Phỉ nhất thời có chút lúng túng :" , đừng vậy mà ........."

      "Cháu là tốt, điều kiên này của gia đình chúng tôi quả xứng với cháu, cũng muốn để cháu lỡ , trước kia có lý mà được, giờ Hướng Nghị có đối tượng rồi, mẹ cháu cũng chẳng được lời nào hay ho. Nhưng hôm nay cháu chạy tới với chúng ta những chuyện này, làm rất thất vọng đấy." ," Cháu xem bà nội cũng bị tức giận thành dạng gì rồi ?"

      Bà cụ vốn là nắm tay Chu Lăng, chăm chú theo những lời hài lòng của bà , vừa nghe đến câu này lập tức thay đổi thái độ, cúi đầu che ngực thở dài, khổ sở đến chịu được.

      Bên cạnh bà, Chu Lăng suýt nữa nhịn được phì cười, vội vàng quay đầu , phối hợp vuốt vuốt lưng giúp bà.

      nghĩ đến phải tranh luận với Tống Phỉ để chứng minh cho minh bạch của bản thân, ngờ thái độ của bà nội và bà đều tin tưởng , đặc biệt là bà mới chỉ quen được hai ngày, quả làm cho người ta thể cảm động.

      Tống Phỉ bị đến hốc mắt ửng đỏ, hít hít mũi :" , phải cháu ghen ghét ta cố tình bịa đặt dối lừa mọi người, tin cháu cũng sao, tự xem những tin bài báo đó là biết ngay thôi ạ."

      "Tống Phỉ, " đợi bà lên tiếng, lần này Chu Lăng mở niệng trước," Những điều mà đó, là có người vì muốn bôi đen công ty chúng tôi mới tạo lời đồn nhảm, lẽ phải luôn ở lòng người, nếu những điều đó là , có khả năng ngừng lại và bị quần chúng nhân dân lãng quên nhanh như vậy, đúng ? Mặt khác, cũng qua nhiều ngày như vậy rồi, tôi biết cố ý tìm được từ đâu, nhưng tôi tin rằng, cũng có thể nhìn thấy những điều này, khẳng định thấy được để làm chúng tôi đặc biệt tổ chức cuộc họp báo ---"

      ngừng lại chút, quan sát Tống Phỉ len lén cắn răng cam tâm, tiếp :" Như vậy, lại chẳng có gì hay ho để nữa."

      " về ." Hướng Nghị cầm lên những quà tặng Tống Phỉ mang tới, đưa cho ta, mặt thể gì, nhưng lại lộ ra lạnh lùng," Đây là lần cuối cùng."

      Con mắt Tống Phỉ đỏ hơn, cắn môi, điệu bộ sắp khóc đến nơi. ai gì nữa, tất cả mọi người đều rành rành ý, ta đứng tại chỗ mấy giây, cuối cùng xoay người, bỏ chạy.

      " Lấy đồ của ----!" Nén giận nãy giờ Tiền Gia Tô há họng la lên, TỐng Phỉ vẫn quay đầu lại chạy xuống lầu, cậu xách đồ lên muốn quăng ra ngoài, lại bị bà cụ gọi lại.

      " Đừng làm quá khó coi , nó chỉ là con nhóc........" Bà cụ thở dài, với Hướng Nghị:" Hôm nào cháu chuyến, mang nhiều đồ chút, dù sao chú Tống cũng từng giúp đỡ chúng ta, đừng để lòng người lạnh lẽo."

      Hướng Nghị vâng lời, bình tĩnh liếc nhìn Chu Lăng. mỉm cười, ý mình sao.

      xót xa :" Con bé này là bị mẹ nó làm hư mà ."

      Người nhà đồng tâm đuổi " người phụ nữ xấu" châm ngòi ly gián, thực ra trong lòng bà chẳng mấy để tâm chuyện Chu Lăng từng kết hôn, được nghe chuyện từ chỗ bà cụ, về phần lúc trước kết hôn thế nào, rồi sao mà lấy tài sản, lại chẳng biết tí gì.

      Ăn xong cơm chiều cũng ngay, thừa dịp lúc Chu Lăng tắm rửa, kéo Hướng Nghị đến phòng bà cụ, đóng cửa lại thẩm vấn.

      " Chuyện hôm nay Tống Phỉ đó, rốt cuộc có phải hay hả ?" Bà hỏi có phần chắc chắn

      Hướng Nghị ngồi ở ghế đối diện bà, vắt chân lên, bộ dạng để ý lắm :" Chuyện gì ạ ?"

      " À .........." Bà có hơi khó mở miệng," là chen vào gia đình người khác, đuổi vợ con người ta , lại còn dây dưa với con riêng ..... gì gì đó ."

      " cảm thấy đúng ?" Hướng Nghị hỏi lại

      bị điệu bộ cà lơ phất phơ của làm cho tức đến ngứa răng, giơ tay lên làm bộ muốn đánh," Hỏi cháu cháu cứ trả lời cho đúng là được, còn dài dòng cái gì hả, thằng ranh này !"

      Tiền Gia Tô vội vàng ngăn bà lại :" Ây ây, đó là con của trai mẹ, trai mẹ là ranh mẹ cũng là ranh đó ."

      " Con cút !" Phương hướng của bà chuyển sang đánh lên lưng cậu, hề đau lòng tí nào," Con chỉ biết chị Lăng của con, chị Lăng của con, đừng tưởng ta biết, thằng nhóc thối tha."

      " Mẹ chửi con chính là chửi mẹ đó." Tiền Gia Tô ôm đầu lầm bà lầm bầm.

      Hướng Nghị bật cười, xách Tiền Gia Tô từ dưới tay mẹ cậu lên, sau đó gương mặt nghiêm túc lại, với bà :" Đừng nghĩ lung tung nữa, những điều đó nếu là , ấy giờ ở nhà chúng ta."

      Cái kẻ gọi là con riêng kia, nếu Chu Lăng đồng ý cho ta chút cơ hội, sợ là có chuyện của Hướng Nghị .

      Nãy giờ tựa đầu giường gì, bà cụ lúc này mới lên tiếng :" Con nhà chúng ta như vậy, nếu thiệt tình thích Hướng Nghị, nhà này có gì mà tốt đẹp chứ ."

      " Cũng phải." Bà gật đầu rất tán thành , nhìn Hướng Nghị từ xuống dưới, lẩm bẩm giống như cảm khái, "Tiểu Lăng người ta xinh đẹp lại có bản lĩnh, cũng biết coi trọng cháu chỗ nào, chậc. . . . . ."
      conlu124, Hale205, garubi2949814 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 51
      Edit : Michellevn


      Khi Hướng Nghị về phòng, Chu Lăng tắm xong, đứng cạnh tường sấy tóc, bên trong áo choàng tắm là áo ngủ bằng tơ tằm cột dây, đổ xuống đôi chân trắng mịn.

      Loại thời điểm này Hướng Nghị trước giờ e ngại mặc ít vải, đến trong nhà có hệ thống sưởi ấm, chút nữa còn phải cởi, mặc nhiều chỉ tổ phiền phức cho chính mà thôi. đóng cửa lại tới, Chu Lăng tắt máy sấy, xoay người lại, lấy tay vuốt vuốt tóc, vừa cười mỉm chi nhìn :" Thẩm vấn xong rồi hả ?"

      Bạn quá thông minh, Hướng Nghị trái lại có gánh nặng, thẳng thắn ừm tiếng:" Giải thích ràng rồi."

      vươn tay ra ôm lấy , Chu Lăng ngoan ngoãn dựa cả ngưởi vào, lắc lắc mái tóc, hỏi bằng giọng nhàn nhạt:" Bà gì vậy ?"

      " em vừa xinh đẹp lại tài năng," Hướng Nghị cúi đầu nhìn , ánh mắt mang ý cười," mà sao lại coi trọng ."

      Chu Lăng nhướng mày lên, nét mặt chân thành đáp lại :" cũng rất tài năng mà ."

      Từ trong miệng ra câu này, dù sao vẫn cảm thấy có loại ý nghĩa đặc biệt nào đó. Hướng Nghị cúi đầu nhìn :" Có nhiều tài năng hả ?"

      Chu Lăng liền cười, đuôi mắt nhếch lên thành độ cong quyến rũ, ngón tay trắng bóc chọc chọc lên lồng ngực , giọng cố ý chậm rãi lại:" Giống như động cơ máy hoạt động biết ngừng, tài năng đó đó."

      Vừa dứt lời, liền thấy Hướng Nghị híp mắt lại nguy hiểm, bàn tay to nâng eo lưng , cơ thể nóng rực đè lên. Chu Lăng hơi ngửa người ra sau, dùng ngón tay chống đỡ lồng ngực , cho tới gần .

      " tắm trước ."

      Sức nặng của Hướng Nghị, sao có thể chống đỡ được, ấn hai tay lên đỉnh đầu, phủ cả người lên cắn đôi môi .

      Quấn quít triền miên hôn từ bên tường đến giường, áo choàng tắm của Chu Lăng bị ném , váy ngủ cũng sắp thất thủ. nhanh gọn lột bỏ quần áo của Hướng Nghị, sau đó thở hổn hển thúc giục :" tắm mau lên ....."

      Hướng Nghị lại hôn thêm mấy cái nữa cho đỡ cơn ghiền, rồi mới buông ra, lấy quần áo phòng tắm.

      Tắm sạch trở lại, tất nhiên là thể tránh khỏi trận ân ái. Trước lúc sắp ngủ, Chu Lăng lại kêu đặt đồng hồ báo thức :" Ngày mai vẫn phải công ty, chín giờ đó, được đặt sai đâu đấy ."

      Lần này Hướng Nghị học khôn, phải xác nhận lại với lần nữa :" Chín giờ dậy, hay là chín giờ đến ?"

      " Đần quá ............" Chu Lăng nằm bò trong lòng buồn cười," Chín giờ dậy."

      Lịch trình và thời gian công tác của Chu Lăng được xác định, mấy ngày kế tiếp đó, là dịp mọi người cùng nhau thảo luận chuyện về chuyến du lịch, kế hoạch lập ra cũng được chuẩn bị sẵn sàng.

      Kể ra Tiền Gia Tô và bà cụ là hưng phấn nhất, người ngay cả chơi game cũng chơi nữa, từ sáng tới tối nghiên cứu sắp đặt đủ các loại hành trình; người mỗi ngày cùng tán gẫu với các bà hàng xóm, đến độ giờ người trong cả khu đều biết cháu ngoại của nhà họ Hướng tài giỏi hiếu thuận, kiếm được tiền muốn đưa người nhà du lịch.

      Mấy ngày này Tiền Gia Tô gặp người liền được khen vài câu, tâm trạng vô cùng tốt, đường mà cứ như mây.

      Khí hậu thành phố Đảo ấm áp, giờ nhiệt độ vẫn là thời kỳ xuân hè, ngoại trừ trang phục mùa đông người, hành lý mang theo chỉ là quần áo gọn .

      Chu Lăng và bà cùng nhau mua sắm trang bị thêm, mỗi người tự mua cho mình váy hoa xinh đẹp, cũng mua cho mấy người đàn ông quần đùi bãi biển phù hợp.

      Mua cho bà cụ trang phục gió hè Bohemian, áo in hình hoa màu quít và quần ống túm, hết sức là thời thượng. Để phù hợp, bà cụ thay đổi bằng mái tóc giả uốn , ngay lập tức biến thành bà đầm phong cách tây xinh đẹp.

      Loại thể nghiệm cả gia đình du lịch thế này, là lần trải nghiệm đầu tiên của Chu Lăng, hạnh phúc dường như được nhân đôi.

      Ngày xuất phát đó, Chu Lăng và Hướng Nghị đều tự mỗi người lái chiếc xe, Tiền Gia Tô tranh giành lên chiếc xe thể thao của , đường ngồi phía sau cùng bà cụ cười ngừng.

      Tiền Gia Tô cao hứng cất tiếng hát, chỉ là hát cho Chu Lăng và bà cụ nghe, còn đặc biệt thu lại, phát tới trong nhóm gia đình --- Trước là năm người, giờ trở thành 6 người-- Vì vậy, vài thành viên chiếc xe khác cũng có thể thưởng thức thanh xuất chúng của cậu trong lộ trình nhàm chán.

      Tâm trạng của Chu Lăng giống như phiêu lãng, ngẫu nhiên hát cùng Tiền Gia Tô vài câu, lúc tới sân bay xuống xe, khuôn mặt vẫn mang theo nét cười rạng rỡ. Có ánh mắt lạnh lùng từ hướng nào đó ném tới, tầm mắt của chưa dừng lại, tới phía sau kéo mở cánh cửa xe ra.

      --- Đoàn người Thời Tuấn cũng vừa tới, trông thấy xe của chủ tịch, đứng ở bên đường chờ đợi. cùng là mấy người đàn ông ăn mặc chính trang, trong tay cầm túi hồ sơ, hàng đứng phía sau Thời Tuấn, tầm mắt lướt qua vai ta, chiếu về hướng người phụ nữ chiếc xe thể thao màu trắng.

      Mấy năm này làm việc chung, có mấy lần được nhìn thấy dáng vẻ tươi cười như hoa thế này của chủ tịch chứ ?

      Cho đến lúc nhìn thấy vị chủ tịch cao cao tại thượng của bọn họ đích thân đỡ bà cụ cười híp mắt từ chỗ ngồi phía sau xuống xe, đều liếc nhìn nhau,kinh nghi bất định(*)

      (*) Kinh nghi bất định [惊疑不定]: Bởi vì sợ hãi, nghi hoặc mà xác định ...

      Sau đó xe Hướng Nghị tới, Chu Lăng và bà dắt bà cụ, toàn bộ hành lý sáu người giao hết lại cho ba lao động phía sau, đoàn người sôi nổi tới.

      Thần sắc TT ràng có vài phần trầm, nhìn chăm chú Chu Lăng suốt cả đường , cứ nhìn như vậy, hề nhúc nhích. Phía sau ta có người mở miệng cất tiếng chào trước :" Chủ tịch." Tiếp theo mặt mang ý cười đánh gia mấy gương mặt xa lạ kia ," Mấy vị này là ?"

      Bà cụ hiền lành vẫy vẫy tay với đối phương:" Chào mọi người nhé."

      " Người thân của tôi." Chu Lăng thuận miệng đáp, đuôi mắt khẽ nhướng, khóe môi hơi cong, có sung sướng thể ra trong giọng ," nào, đừng đứng ngốc nữa."

      Lúc tầm mắt lướt qua người Trịnh luật sư ở cuối cùng, có chút dừng lại hơi thể tra xét .
      conlu124, Hale205, garubi2949815 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :