1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 39
      Edit : Michellevn


      Cả đời mình tích cóp, lại thêm đập nồi bán sắt bán luôn cả cái nhà cũng mua nổi chiếc xe thể thao, trẻ đẹp này có thể tháng đổi chiếc, đây là khái niệm gì hả trời ?

      (*) đập nồi bán sắt (quyết hoàn thành bất chấp tốn kém)

      Mấy người hàng xóm đưa mắt nhìn nhau, ngay cả chính bà cụ cũng có chút kinh ngạc, cháu dâu bà có tiền như vậy sao ?

      Hơn nửa cuộc đời cũng chưa gặp hạng người có tiền như vậy, hiếm lắm mới được gặp gỡ, mấy người liền mở khóa chế độ hóng chuyện , từ chuyện nhà cửa, hỏi đến khu đất phía tây chính phủ muốn khai phá kia, lúc Chu Lăng trả lời các vấn đề có người ghi nhớ lại, tuy chỉ tiết lộ ra sức mạnh kinh tế phần nổi của tảng băng chìm, nhưng vẫn có thể áp dụng lên mấy cái tiểu khu phía bên đó.

      chuyện với mọi người lát , Chu Lăng kéo bà cụ về nhà, mơ hồ vẫn nghe thấy mẹ Tống Phỉ cậu:" thằng sửa xe còn học đòi làm trai bao, may là để Phỉ Phỉ nhà chúng tôi với nó nhau, quả nhiên là phải thứ tốt gì ."

      Chu Lăng hơi dừng bước lại, quay đầu lại, nhìn chằm chằm mẹ Tống Phỉ, ánh mắt lạnh lùng ." Con bà, làm việc ờ ngân hàng nào ?"

      Đây ràng là giọng điệu muốn tra xét, mặc dù trong lòng vẫn còn bán tín bán nghi về năng lực của , mẹ Tống Phỉ ấy thế mà cũng ngậm miệng ngay lập tức, bĩu bĩu môi hất cái đầu sang bên, trả lời câu hỏi này. Bà cụ Chu Lăng lại, thở dài :" Thôi bỏ , con bé Tiểu Phỉ kia rất tốt, chính là bị phá hủy bởi cái miệng này của mẹ nó. Chúng ta cần so đo với ta. "

      Chu Lăng liền gì thêm nữa, thu lại tầm mắt, đỡ bà cụ lên lầu.

      Về đến nhà, hai tên đàn ông mở hai bình rượu đế, nhâm nhi cùng hai đĩa đồ nhắm .

      " Sao còn uống nữa vậy ?" Tiền Gia Tô có tửu lượng tầm thường, khuôn mặt lúc này đỏ lên, hai con mắt lóe sáng mở to hết cỡ. Bà cụ tới sờ sờ cái trán cậu," Uống bao nhiêu rồi đó."

      Tổng cộng rót cho cậu ta hai ly, cụng cụng lại đến giờ còn chưa uống xong ly thứ hai, thứ đồ vô dụng mà .

      " Nó uống mấy đâu." Trong giọng Hướng Nghị mang theo chút ý cười, ánh mắt lướt qua bà cụ, dừng lại người Chu Lăng ở phía sau. Nhìn trông còn khá tỉnh táo, duy chỉ có đôi mắt là có phần ân tỏa sáng.

      Ánh mắt bị đắm chìm trong men rượu dường như cũng mang theo độ nóng, cứ nheo nheo nhìn Chu Lăng chăm chú hồi, mới quay lại với bà cụ :" Bà nghỉ ."

      Bà cụ dặn dò mấy câu uống ít chút, về phòng nghỉ ngơi trước.

      Cửa phòng bên đó vừa đóng lại, Hướng Nghị vươn tay ra ngay lập tức kéo Chu Lăng lại gần.

      " Làm gì thế làm gì thế !" Tiền Gia Tô la lên quàng quạc, còn cầm chiếc đũa chỉ vào hai người họ," Ở đây còn có thằng bé chưa dậy đấy ! Hai người muốn làm gì ! Muốn làm gì hả !"

      Chu Lăng cười vui vẻ, quay đầu nhìn thằng bé chưa dậy này. Hướng Nghị cũng liếc mắt có phần ghét bỏ thằng em họ kỳ đà, bỗng dưng :" Tiền mày rớt kìa ."

      " hả ?" Tiền Gia Tô lập tức mở to hai mắt, khom người chui vào dưới gầm bàn bắt đầu tìm," Tiền em rơi đâu rồi?"

      Tầm nhìn bị mặt bàn ngăn cách, Chu Lăng cười, bị Hướng Nghị lấy tay đè cái ót xuống, nhận được nụ hôn mấy lãng mạn pha lẫn mùi rượu và thuốc lá.

      để đến nụ hôn thứ hai Chu Lăng đẩy ra, mày khẽ cau lại, ghét bỏ giọng :" Thối chết được."

      Phía đối diện Tiền Gia Tô thò cái đầu lên, nhặt được đồng tiền xu biết của ai đánh rơi từ góc nào, vô cùng vui sướng la lên :" Tìm được rồi nè!"

      Chu Lăng cười mãi thôi, thò tay qua muốn sờ đầu cậu, bị Hướng Nghị mau lẹ túm trở về, sau đó chọc chọc tay giống như trừng phạt, chọc xong rồi lại xoa xoa cho , xoa xong rồi lại hôn cái.

      Đây rốt cuộc là có say hay đây .......Chu Lăng cười nhéo nhéo mặt .

      " Chị Lăng, nào ! Cùng uống nào !" Tiền Gia Tô cất đồng tiền xu quý báu vào trong ví, đứng lên và quay vòng vòng," Ể, cái ly đâu ?"

      " ấy uống." Hướng Nghị kéo tay Chu Lăng, thay trả lời trước, sau đó gãi gãi lòng bàn tay , giọng khi với ràng nhàng hẳn :" Em ngủ trước ."

      Chu Lăng quả có hứng thú với rượu đế, gật gật đầu tự mình về phòng trước, tìm bộ đồ ngủ của Hướng Nghị trong tủ quần áo, tắm rửa.

      có bồn tắm lớn cũng có tinh dầu, thể ngâm mình được, Chu Lăng liền nhanh chóng tắm cho xong, đồ mặc quá rộng, đồ ngủ nam giới phải xắn tay áo vào ống quần lên 3-4 lần, mở cửa phòng tắm ra.

      Hai người uống rượu cùng đồng loạt hướng mắt qua nhìn, Chu Lăng chậm chạp ra, vừa nghiêng đầu lau tóc, áo ngủ rộng thùng thình, dán lên người nhưng vẫn có thể ra đường cong cơ thể uốn lượn ---- Hướng Nghị gần như là đứng lên ngay lập tức, nhấn đầu Tiền Gia Tô xuống bàn, bước tới che chắn Chu Lăng ra đằng sau, đầy mạnh vào phòng, sau đó nhanh chóng đóng sầm cánh cửa lại.

      Lúc xoay người, Tiền Gia Tô lồm cồm bò từ bàn lên, bĩu môi dựng thẳng ngón giữa về phía .

      Bên trong cánh cửa ngăn cách, Chu Lăng bị đẩy mạnh vào phòng mà gì, nhìn cánh cửa đóng sầm lại trước mắt, ngẩn người.

      Tình huống gì thế nhỉ ?

      Chăn và ga giường đều là bà cụ đặc biệt thay mới, Chu Lăng sấy tóc xong, nằm trong ổ chăn còn mềm mại hơn cả lần trước. Thoải mái thoải mái, có điều có mùi vị người Hướng Nghị .

      Chơi di động lâu ơi là lâu, hai người bên ngoài kia vẫn chưa uống xong, Chu Lăng buồn ngủ liền tự mình ngủ trước. CHỉ là nhắm mắt chưa được bao lâu, thời điểm ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác được bàn tay chui vào trong chăn, sột sột soạt soạt mò mẫm người .

      Chu Lăng bị làm cho tỉnh ngủ, cau mày đẩy đẩy cái đầu vùi trong hõm vai ra. Hướng Nghị ngẩng đầu, trong tối đen như vậy vô cùng chuẩn xác tìm được môi , nụ hôn mang theo mùi rượu nồng đậm.

      " Ưmh ~" Chu Lăng ghét bỏ né tránh, thanh mới vừa tỉnh ngủ vẫn còn mềm mại," tắm ........."

      Ôn hương nhuyễn ngọc ôm trong lòng, loại thời điểm này sao bỏ được, Hướng Nghị giống như nghe thấy, vùi đầu gặm bờ vai , bàn tay cũng thẳng vào chủ đề chính lột luôn cái quần ngủ của .

      Chu Lăng thể nhịn được nữa, cách tấm chăn đạp cho cước, tối om vậy cũng biết đá vào đâu, dù sao đúng là thành công đạp người ta xuống.

      vươn tay bật đèn, lúc này mới phát cước kia của mình ngờ rất mạnh mẽ, Hướng Nghị ngồi luôn dưới đất, biết là uống rượu đến lơ mơ luôn, hay là bị đạp cho lơ mơ, biểu tình có phần hơi mờ mịt. Nhưng theo ánh đèn sáng lên, trông thấy Chu Lăng trong chăn bị cởi mấy nút áo, vùng da trắng như như , chút mờ mịt đó rất nhanh tiêu tán, ánh mắt phát sáng cách khác thường, nhìn chằm chằm giống như phát ra con mồi .

      NHìn nhau vài giâu, đột nhiên đứng dậy lao mạnh về phía giường, vội vã muốn đè ngã , Chu Lăng có chuẩn bị, lại nhấc chân đạp xuống.

      " tắm được lên !" quấn chặt chăn lại, nhìn Hướng Nghị ngồi quỳ bên giường nhìn đăm đắm, hề nhúc nhích, đành phải nghiêng người tới, hôn cái lên môi , " Ngoan nhé, tắm trước ."

      Hướng Nghị kéo lại, hôn liên tiếp hai cái liền, lúc này mới đứng lên, vuốt mặt, chấp hành lệnh cầm quần áo tắm rửa.

      hơn giờ sáng rồi, Chu Lăng ra buồn ngủ lắm rồi, nhưng nghĩ quay về chắc chắn còn có giày vò, liền ráng nhịn ngủ. Hôm nay Hướng Nghị tắm đặc biệt nhanh, nhanh đến độ Chu Lăng đoán là đến phòng tắm xoay vòng, ngửi thấy người còn mùi rượu, mới để lên giường.

      Nôn nóng cùng ôm ấp, Hướng Nghị tắm xong áo cũng mặc, chỉ xỏ cái quần, lúc lên giường hai ba cái quăng mất luôn , xốc cái chăn lên, nhào vào cơ thể ấm áp của người phụ nữ.

      Có lẽ là uống rượu hưng phấn, hôm nay rất gấp gáp, ra tay cũng nặng, vừa vuốt ve vừa lưu loát lột bỏ quần áo của , ngoạm cái lên bờ vai . Chu Lăng bị đau rên tiếng, ngăn lại khẩn cấp muốn đưa đồ tiến vào, hổn hển nhắc :" Mang bao ."

      Loại chuyện này vẫn luôn rất tự giác, mỗi lần đều làm biện pháp, cũng biết hôm nay bị làm sao, hơi dừng lại chút, rồi lại dán lên, đẩy tay ra liền thúc vào bên trong. Chu Lăng nhấc chân muốn đạp, lần này thành công, bị túm lấy cổ chân thuận thế gập chân lại, thèm gì chen mình vào.

      Chu Lăng giãy dụa có kết quả, ngược lại kích thích gia tăng động tác, từng cú thúc khiến gần như chịu nổi, vội vàng thả lỏng, cắn môi kêu ra tiếng.

      Lời ước nguyện kia của bà cụ hồi tối thình lình nhảy ra, Chu Lăng liền phiền muộn thôi, tức giận cào lên lưng Hướng Nghị :" Dám bắn vào trong, chết là cái chắc !"

      Cơ bắp cả người Hướng Nghị đều căng ra, nghe vậy hơi dừng động tác lại, giây tiếp theo, tiến sâu vào trong với tốc độ và sức mạnh mãnh liệt hơn, Chu Lăng bị đâm đến cuối cùng ra lời, tay nắm thành quyền đè chặt lên môi, ngăn lại tiếng rên rỉ ngừng kìm nén. Cũng còn may là dù cồn lên não vẫn biết điểm dừng, cuối cùng rút ra kịp thời.

      Trong lòng Chu Lăng vẫn còn tích đầy bực bội, thừa dịp cúi đầu lau chùi, nhấc chân đạp tới.

      Sáng sớm hôm sau, từ trong mê man Hướng Nghị tỉnh lại, cả bộ não vẫn có chút trì trệ, theo thói quen vươn tay sờ sờ bên người, tia ấm áp cũng có .

      lát sau mới phản ứng lại kịp, mở bừng mắt ra ngồi dậy, nhìn xung quanh, Chu Lăng ở trong phòng, bộ quần áo ngủ kia bị quăng nền nhà, quần áo và mũ của đều biến mất.

      Hình ảnh điên cuồng đêm qua nhảy ra trong đầu, Hướng Nghị nhớ lại quá trình mình khiến tức giận, cũng nhớ lại trong lúc tức giận hung hăng tung vài cú đạp vào ngực . Vừa nhớ ra, liền nhất thời thấy vùng ngực ân đau, Hướng Nghị lấy tay ấn ấn, có phần ảo não cúi đầu, nhéo nhéo mi tâm.

      Mặc quần áo xong ra khỏi phòng, trong phòng khách chỉ có mình bà cụ, đeo kính lão nghiên cứu nhân sâm ngày hôm qua Chu Lăng mua về .

      " Dậy rồi à?" Bà cụ đặt đồ trong tay xuống, tháo mắt kính, nhìn hơi hơi có phần bất mãn," Ngày hôm qua cháu uống bao nhiêu rồi hả, ngủ đến giờ mới chịu dậy, cũng đưa vợ cháu làm nữa."

      Hướng Nghị dám gì khác, ngồi xuống ghế sô pha, giọng còn mang theo chút khàn khàn:" ấy lúc mấy giờ ạ?"

      " Còn chưa đến bảy giờ rồi, là buổi sáng có họp hành." Bà cụ nhớ lại Chu Lăng tự mình mở công ty, cảm khái ," Tự mình làm chủ cũng thoải mái, sớm như vậy phải làm rồi."

      Hướng Nghị gì, ngồi lát đứng dậy, dường như muốn quay về phòng, tới cửa lại dừng lại, dừng lát, lại quay trở về ngồi xuống.

      "Cháu sao vậy hả ?" Bà cụ buồn bực liếc nhìn .

      Hướng Nghị lấy bao thuốc dưới bàn trà , muốn châm, bà cụ mắng :" Hút hút hút, mới sáng ra hút, hút cho cái phổi cũng đen hết rồi ! Có gì hay ho mà hút chứ, cả người hôi mùi thuốc, còn có thể vô sinh, sau này sinh con cũng bị ảnh hưởng nữa, cháu biết hả ?"

      Thuốc ngậm trong miệng, nhớ tới ngày hôm qua Chu Lăng chê hôi cho hôn, Hướng Nghị yên lặng đặt thuốc trở về.

      Hôm nay công ty hề có cuộc họp nào, Chu Lăng lái xe từ nhà Hướng Nghị , đến quán ăn uống đóng gói chút đồ ăn, bệnh viện thăm Đinh Y Y.

      Bảo mẫu chuẩn bị xong bữa sáng dinh dưỡng, Đinh Y Y ăn trong đau khổ, thấy Chu Lăng xách đồ tới cũng hăng hái lên bao nhiêu, nhưng để ý tới ký hiệu quán ăn uống trong tay , ngay lập tức quăng luôn cái muỗng vào trong tô, giang rộng cánh tay ra nhe răng :" Ô, Lăng Lăng thân của tớ !"

      Bảo mẫu đành phải dọn cơm xuống, bày lên đồ ăn và cháo hải sản Chu Lăng mang tới, kiên trì nhắc nhở :" Bà chủ, đồ ăn bà có thể ăn, nhưng vẫn nên ăn cháo nhà chúng ta, hải sản tính hàn, giờ thể ăn đâu ạ."

      Đinh Y Y thờ ơ :" Ài, chỉ ăn chút thôi........."

      " A, xin lỗi nha, tớ biết." Đinh Y Y ôm cháo hải sản vào trong lòng bị Chu Lăng vội vàng lấy lại," Cái này vẫn là nên ăn."

      Bảo mẫu lại bưng lên cháo nhà mình nấu, Đinh Y Y than thở cầm thìa, bỗng nhiên nghe được hồi tiếng chuông điên thoại quen thuộc, ngẩng đầu nhắc nhở Chu Lăng:" Điện thoại cậu kêu kìa, sao nghe vậy ?"

      " Ò, " Chu Lăng gắp cái banh bao gạch cua, nét mặt thay đổi," nghe thấy."

      " Ô Ô Ô, giận dỗi rồi hả ?" Đinh Y Y cắn cái xiên nướng, cười cách sâu xa. Chu Lăng gì, chậm rãi ăn xong bánh bao, lúc này mới lấy điện thoại di động từ trong túi ra, tiếng chuông tắt, nhìn nhìn, là giai Hướng gọi tới.

      muốn gọi lại, định cất điện thoại , lại đinh tiếng, có tin nhắn tới. Chu Lăng nhìn biểu tượng gương mặt Hướng Nghị, cần mở ra vẫn có thể đọc được tin nhắn bốn chữ ngắn ngủn

      cai thuốc rồi】
      conlu124, garubi29498, Hale20516 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 40
      Edit : Michellevn


      Hướng Nghị nghiện thuốc lá rất nặng, gần như là thuốc rời người, thỉnh thoảng lại hút điếu. Nhưng người cũng nặng mùi thuốc, chủ yếu là loại hơi thở nam tính độc đáo, Chu Lăng càng thích hương vị của .

      Nhưng mà có thể bỏ hút thuốc vẫn luôn tốt hơn hút thuốc, bằng vào trước kia chừng Chu Lăng vui vẻ thưởng cho nụ hôn, giờ nổi nóng, ăn hết xiên thịt nướng hai cái sủi cảo tôm nửa bát cháo, mới từ từ trả về chữ cho tin nhắn của : 【Ò】

      Còn chưa đặt điện thoại xuống, điện thoại bên kia gọi ngay lại, Chu Lăng nghe tiếng chuông reo mấy hồi, mới nhận mắy, đặt bên tai, cũng gì. Giọng Hướng Nghị nghe ra khá mềm mỏng :" Ở công ty hả ?"

      Chu Lăng " Ừ" tiếng.

      Hướng Nghị giống như nhận ra điệu lạnh , tiếp tục ôn hòa hỏi :" Buổi trưa muốn ăn gì, làm cho em. Em có thời gian về, đưa đến cho em, hửm ?"

      " cần," Chu Lăng rủ mắt, chọc chọc muỗng trong tô cháo, nét mặt có chút lãnh đạm," Em hẹn người khác rồi."

      Bên kia im lặng lúc, rồi tiếp :" Vậy buổi tới đón em nhé ?"

      " sau ." Thái độ dè dặt của Chu Lăng hiển nhiên có thể cảm thấy, nhưng bực bội dễ gì loại bỏ, nghĩ đến đêm qua làm kia liền nổi nóng, qua loa rồi cúp điện thoại.

      Phía đối diện Đinh Y Y ăn gần như xong, lấy khăn ăn lau lau khóe miệng, vừa chăm chú nhìn thăm dò:" Sao vậy, cãi nhau sao ?" Vẻ mặt nàng kinh ngạc," Với họ mà cũng có thể cãi nhau sao ? Nhìn ấy giống người biết cãi nhau nha."

      Chu Lăng khẽ hừ tiếng:" ấy biết cãi nhau, cho nên tớ đây phải mình tức giận sao ."

      " Giận cái gì hả, ấy chọc giận gì cậu chứ ?" Đinh Y Y vui cười .

      Chu Lăng để bảo mẫu dọn dẹp chén đĩa xuống, đổi vị trí, nằm nghiêng sát bên cạnh Đinh Y Y, thở dài có mấy phần muộn phiền. Sau lúc lâu, lại hỏi ấy trước:" Con kia xử lý xong rồi hả ?"

      Cha mẹ chồng Đinh Y Y đều là người vô cùng trí thức hiểu lễ nghĩa, rất để bụng với chuyện kẻ thứ ba này, cũng biết tất cả đều là lầm lỗi của thằng con nhà mình, chỉ đồng ý sang tên nửa tài sản cho Đinh Y Y xem như đền bù, mà còn tỏ thái độ cứng rắn cầu thằng con và người phụ nữ bên ngoài kia cắt đứt quan hệ, ngay cả đứa cũng nhất định phải xử lý sạch .

      Chồng ấy cũng tỏ thái độ ăn năn hối lỗi, gần đây cư xử với vô cùng đặc biệt, chỉ là ta là người mềm yếu, làm việc dài dòng, chưa thể xử lý chuyện này dứt khoát được. Trước kia con đàn bà đó có bản lĩnh dụ dỗ để ta cho giữ lại đứa bé, lần này cũng có thể thành mà xóa bỏ đứa bé.

      "Tớ tìm người theo dõi rồi, tạm thời trước mắt để ta ra mặt ," Đinh Y Y cũng nằm xuống , mặt đối mặt với Chu Lăng," Nếu ngay cả cái này ta làm được, khả năng chỉ có tớ ra tay giúp ta thôi."

      Chu Lăng kéo kéo tay ấy," Sau khi xử lý xong cậu tính thế nào ?"

      " Đợi thủ tục sang tên xong tiếp," Đinh Y Y thực ra vẫn chưa quyết tâm, nở nụ cười ra vẻ thoải mái, nét mặt dí dỏm," Ít nhất cũng phải cầm được đồ trong tay trước cái ."

      Tán gẫu xong chuyện của Đinh Y Y, đến phiên Chu Lăng.

      " Hôm qua sinh nhật bà nội ấy, cậu có biết bà ước nguyện điều gì ?" tới đây, chính mỉm cười bất lực," Mong muốn sang năm có thể ẵm chắt trai lớn ----- lúc ấy tớ ngồi ngay bên cạnh bà, áp lực quả thực là rất lớn."

      " Người già đều là như vậy, đừng quá để ý. Có điều, cậu chỉ đơn giản là muốn có con, hay là muốn có trách nhiệm với họ hả ?" Đinh Y Y có phần hiểu, " Tớ thấy cậu quan tâm ấy như vậy, theo người ta về gặp mặt người lớn rồi, còn cho rằng cậu sẵn sàng cùng ấy kết hôn đấy. Rốt cuộc là cậu nghĩ gì vậy hả ?"

      " Tớ cũng biết tớ nghĩ sao nữa........." Chu Lăng lật ngược bàn tay lên che mắt, nghĩ đến liền thấy phiền muộn thôi, nhịn được lại thở dài tiếng.

      Đinh Y Y ôm ôm an ủi:" Đừng nghĩ nhiều như vậy, cậu cứ để tay lên ngực tự hỏi mình, có thích ấy , có muốn ở bên ấy hay , xong ngay thôi, chuyện đơn giản hơn đó. về lý, vóc dáng họ vừa đẹp vừa có năng lực, còn bao luôn cả nấu cơm rửa chén, đốt đèn lồng cũng khó kiếm đấy." Dừng lại rồi tiếp, " Khuyết điểm duy nhất chính là nghèo tí thôi, nhưng mà đối với cậu mà cái này căn bản phải là vấn đề mà, chủ tịch ."

      Chu Lăng im lặng hồi, mới bỏ tay ra, nhìn Đinh Y Y, yếu ớt :" Chủ tịch và đàn ông, thể có cả hai."

      " Ý gì đây ?" Đinh Y Y nhíu mày nghi hoặc.

      động lại vang lên, Chu Lăng quan tâm, nhấn yên lặng quăng sang bên, hỏi câu đầu đuôi:" Cậu hiếu kỳ, năm đó ông Nguyên vì sao để lại gia sản cho tớ sao ?"

      " Đây có gì mà phải hiếu kỳ chứ, vợ trước của ta và con đều phải thứ tốt lành, chỉ có sinh con như thế, nuôi hai mươi năm mới phát phải ruột thịt, cắm cái sừng đến là cứng chắc. Bùi Hi Mạn cũng là não tàn, phải cha ruột cũng nuôi ta nhiều năm như vậy, nhận là nhận ngay. có lương tâm, cũng có đầu óc."

      Song ông Nguyên cũng là người đàn ông hiếm thấy, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng sáng lập ra đế quốc thương mại khổng lồ, nhưng gia đình lại là mớ hỗn độn, biến động gia đình trở thành trò cười cho người trong giới.

      Đinh Y Y :" Lúc ông ấy bệnh đều là cậu chăm sóc ngày đêm, để lại cho cậu để lại cho ai chứ ?"

      Chu Lăng lại cười lắc lắc đầu. Cho dù có Bùi Hi Mạn, vẫn còn có người con nuôi. Thời Tuấn là tay ông ta đào tạo ra, năng lực cũng như ban ngày, để công ty lại cho Thời Tuấn, ràng tốt hơn nhiều so với việc để lại cho biết gì. Huống hồ về lý mà , đứa con nuôi mười mấy năm, sao có thể so bì với người vợ kế mới cưới chưa đầy hai năm như .

      đến nguyên nhân buồn cười, ông Nguyên bởi vì chịu đả kích vì chuyện con phải là con ruột, lúc ấy để ý người khác chỉ trỏ, cưới Chu Lăng hơn ông hai mươi mấy tuổi, chỉ là muôn có huyết mạch của chính mình. Đáng tiếc ông ta quanh năm cơ thể mệt mỏi chẳng còn mấy sức lực, bao lâu ngã bệnh.

      Hết hi vọng về con ruột huyết thống, trong đầu ông Nguyên liền có ý tưởng để Thời Tuấn đổi thành họ Nguyên, ngờ thằng con nuôi này hết sức cố chấp, cho đến thời khắc ông ấy hấp hối cũng hé miệng. Trong cơn tức giận ông Nguyện đem toàn bộ tài sản cả đời dành dụm của mình để lại hết cho Chu Lăng, quyền kinh doanh công ty giao cho Thời Tuấn, tất cả cổ phần công ty đều nằm trong tay Chu Lăng.

      Những chuyện bên trong này Đinh Y Y quả ràng lắm, nhất thời cũng biết sao cho phải, sau lúc lâu ngập ngừng câu :".............Tớ chưa từng gặp người đàn ông nghẹn khuất như vậy. "

      Chu Lăng ngừng trong chốc lát, tiếp:" Gia sản để lại cho tớ, có điều kiện trước tiên ."

      " -------Tớ thể tái hôn."

      Để lại cho gia nghiệp khổng lồ như vậy, ngoại trừ xúc động vì chăm sóc quản ngày đêm, và đối với trong lòng có phần áy náy, còn có cả giận dỗi trong đó. Nhưng góa phụ trẻ tuổi và xinh đẹp, có khả năng tái hôn bất cứ lúc nào,sao ông có thể cam tâm.

      Chuyện này với bất kỳ ai, ngoài di chúc có công chứng của mấy vị luật sư, chỉ có Thời Tuấn ở đấy là được biết.

      " Hèn chi ....." Nhất thời Đinh Y Y cũng yên lặng luôn, hai chị em nắm tay nhau, cả khoảng thời gian dài gì .

      biết đây có được xem là cùng chung hoạn nạn hay , các bây giờ đều ở giao lộ cuộc đời, tiếp tục thẳng con đường ổn định được thiết lập, hay là dũng cảm để thay đổi lối sống mới mà phiêu lưu?

      Quyết định này cũng dễ dàng.

      Trước kia Chu Lăng nghĩ tới, có ngày mình phải đối mặt với loại lựa chọn này. trong lúc nhau, bị bạn trai tận tay tặng cho cha nuôi, gả cho ông già đáng tuổi cha , sau khi thừa kế gia sản kếch xù, lại hiểu được lòng dạ khó lường của đủ loại đàn ông, thực ra, đối với tình còn ảo tưởng gì.

      Đối với Hướng Nghị, lúc ban đầu cũng chỉ là cơ thể hấp dẫn lẫn nhau.

      nghĩ tới cùng tới bước này. ra nhiều khi cũng phải là ý mình, cũng nghĩ ràng, do do dự dự, bất tri bất giác, theo rồi.

      Cả buổi sáng đều ở bệnh viện cùng Đinh Y Y, buổi trưa đích thân mẹ chồng ấy đưa cơm tới, Chu Lăng mới rời . có tâm trạng căn cơm, muốn uống rượu, nhưng là ban ngày, cũng chẳng có hẹn ai, thế là mình thẳng tiến trung tâm thương mại càn quét vòng, thay luôn cả bộ người.

      Váy maxi hoa tối màu, áo khoác dài tới mắt cá chân, đôi giày đế bằng đặc biệt mang ngày hôm qua cũng được thay thế bằng giày cao gót ------ ăn mặc xinh đẹp sáng sủa, tâm trạng cũng có chút thoải mái.

      ngờ tới công ty, thấy Hướng Nghị đứng ở dưới lầu, cúi đầu hút thuốc.

      Chu Lăng hơi do dự, vẫn dừng xe lại, về phía người đàn ông quay lưng lại với .

      Dường như Hướng Nghị cảm nhận được người tới gần là , dập tắt thuốc, quay người lại. Vừa nhìn thấy mặc ít như vậy, vạt áo lại còn mở rộng, mày nhíu lại trước rồi.

      " làm gì ở đây vậy ?"

      Chu Lăng dừng lại cách xa vài bước, đến gần, Hướng Nghị cất bước tới, vươn tay khép vạt áo và cài lại nút áo." Đợi em."

      Sau đó để gì thêm, cứ thế kéo người vào trong ngực, giọng bên tai :" biết lỗi rồi."

      Nhận lỗi còn rất thẳng thắn. Chu Lăng hừ tiếng, gì.

      " Đừng giận nữa mà." Hướng Nghị giọng dỗ dành.

      Quen lâu như vậy, cũng chưa từng nghe qua với giọng điệu nhàng như vậy, tức giận lúc vừa nhìn thấy bị ngưng đọng trong nháy mắt, sau đó tan biến ngay tại chỗ.

      Vẫn gì, để mặc Hướng Nghị ôm chặt ở chốn đông người. Cảm giác ôm ấp yên ổn này, sau khi tâm nỗi lòng với Đinh Y Y, có vẻ càng ràng, khó mà xem được. nhìn vào thùng rác kim loại phía sau Hướng Nghị, muốn thừa nhận lắm.

      Dễ nhận thấy Hướng Nghị biết dỗ dành, đại khái là hai câu thấp kém kia bào mòn hết cả da mặt của , cứ yên lặng như vậy mà ôm , cũng lên tiếng nữa.

      lúc lâu, Chu Lăng mới mở miệng phá vỡ im lặng mang phần tâm riêng này :" phải cai thuốc sao?"

      " Điếu cuối cùng." Hướng Nghị xong, dường như thể quyết tâm, lấy bao thuốc và bật lửa trong túi ra, ở trước mặt ném vào trong thùng rác.

      Chu Lăng liếc nhìn , xoay người bước vào trong tòa cao ốc.

      Hướng Nghị cất bước đuổi theo , trong ánh mắt kính trọng và kỳ lạ của nữ nhân viên lễ tân, mặt đổi sắc theo sát Chu Lăng băng qua đại sảnh, bước vào thang máy. Trong thang máy chuyên dụng chỉ có hai người họ, Hướng Nghị tới kéo tay Chu Lăng, bị né tránh.

      Nhóm thư ký văn phòng vẫn nhớ vị " Vệ sĩ " này, nhìn về phía chủ tịch cất lời chào hỏi, rồi người nào người nấy tự hiểu mà cúi đều tiếp tục làm việc.

      Hệ thống sưởi ấm trong văn phòng mở vừa đủ, Chu Lăng vừa vào cởi áo khoác ra, treo lên giá áo, rồi tự mình ngồi vào sau bàn làm việc, bắt đầu xem tài liệu. Dường như quên tồn tại của người đàn ông cao lớn.

      Cái váy này rất đẹp, lộ ra vùng cổ và bắp chân trắng lời nào tả được. Hướng Nghị thấy có chút ngứa ngáy, nhưng lúc này lại dám phá rối , ngồi ghế sô pha ở khu vực tiếp khách xa xa, chống cằm nhìn làm việc.

      Bất luận đàn ông hay phụ nữ, dáng vẻ chăm chú làm việc luôn làm người ta say mê. dời mắt nhìn Chu Lăng đăm đắm, ước chừng phải hơn mười phút, bỗng nhiên cất tiếng cười , đứng dậy, cởi áo khoác, cầm đến móc lên giá áo.

      Sau đó quay về ghế sô pha nữa, thẳng đến bàn làm việc.

      Chu Lăng ngẩng đầu quét mắt nhìn , sắc mặt trầm tĩnh, mang theo mấy phần kiên nhẫn, rất có hơi hướm uy nghiêm của chủ tịch. Hướng Nghị khẽ cong khóe miệng, tới bên cạnh , kéo ghế ngồi của ra phía sau, cúi người ôm lên.

      " làm gì thế hả !" lông mày Chu Lăng xoắn lại, tức giận mắng , cơ thể ở giữa lưng chừng giãy dụa được, vẻ mặt giận dữ trừng mắt nhìn .

      Hướng Nghị lại giống như lần trước, bình chân như vại ôm ngồi xuống ghế dựa, sau đó vươn tay, cầm tới phần tài liệu mà xem nửa ngày vẫn chỉ dừng ở trang đầu tiên.

      " Xem ." ," ôm em cứ xem."

      Chu Lăng cầm lấy kẹp tài liệu muốn ném ra ngoài, lại bị Hướng Nghị đứa tay đón lấy, mở ra, đặt mặt bàn trước mặt , hỏi vô cùng đứng đắn," Vừa rồi xem đến trang mấy rồi."

      ".........Biến !" Hiển nhiên Chu Lăng biết cố ý, suýt nữa nhịn được bật cười, vội vã nghiêng đầu sang bên, mím mím môi, nén tiếng cười.
      conlu124, Hale205, garubi2949818 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 41

      Edit : Michellevn

      ngoảnh đầu sang bên, vùng cổ trắng nõn kéo thành đường cong duyên dáng, Hướng Nghị vùi đầu, dùng cằm cọ cọ, giọng trầm thấp :" muốn xem sao ? Vậy đọc cho em nghe nhé ?"

      " đủ rồi đấy!" Chu Lăng bị làm cho nhột, cuối cùng vẫn nhịn được, vừa cười tránh né vừa trở tay đẩy ra.

      Hướng Nghị dường như chơi đùa đến nghiện, gạt tài liệu sang, lấy cằm cọ ngày càng táo tợn, đồng thời lấy tay quấy nhiễu vùng eo mẫn cảm của .

      Chu Lăng cười ngừng được, vặn vẹo uốn éo người , bao lâu phát giác dưới mông bị thứ gì đó chọc vào. Hướng Nghị lập tức dừng tay , ấn chặt lại cho động, vùi đầu vào hõm vai , hít hơi sâu.

      làm chuyện quá mức nữa, Chu Lăng cũng an tĩnh lại, cứ ôm ấp như vậy, ai gì cả.

      Di động bàn đột nhiên vang lên, Chu Lăng liếc liếc mắt nhìn, muốn động đậy, nên cũng chẳng quan tâm. Hướng Nghị đưa tay lên vén tóc ra sau tai, đặt nụ hôn lên vành tai đầy đặn." Bớt giận chưa hả ?"

      Chu Lăng trả lời. Tối hôm qua quả Hướng Nghị làm đến là quá đáng, nhưng bản thân cũng có bao nhiêu tức giận.

      Đợi lát thấy đáp lại, Hướng Nghị lại : " xem như em giận nữa rồi. Buổi tối muốn nhà cùng em về chỗ em . Cũng mấy ngày được nhìn hai con chó ngốc rồi. "

      Chu Lăng hé miệng, tính cái gì, cửa phòng làm việc bỗng dưng có tiếng gõ, giọng trợ lý có chút khẩn cấp truyền vào :" Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi ........."

      Chu Lăng nghiêm túc lại, đứng dậy, Hướng Nghị cũng đứng lên theo, quay về ghế sô pha bên kia ngồi xuống.

      "Vào ."

      Nét mặt trợ lý có phần lo lắng, vội vã bước vào trong đóng cửa lại, nhận thấy có người đàn ông ngồi ghế sô pha bên kia, nhất thời có hơi do dự. Chu Lăng nhìn thoáng qua, :" sao hết, cứ luôn ."

      " mạng mới xuất weibo với tin tức bùng nổ ............"

      Trợ lý đưa qua chiếc máy tính bảng trong tay, sắc mặt cứng lại," Chị xem chút ."

      Chu Lăng nhận lấy, vừa nhìn thấy ngay hàng chữ :

      --- Tin sốc ! Nữ doanh nhân nổi tiếng và con riêng ôm ôm ấp ấp giữa ban ngày.

      Hai cái danh xưng này có thể khiến Chu Lăng điên đầu, nhíu nhíu mày, trượt xuống hình ảnh bên dưới, trong hình quả nhiên là và Thời Tuấn. Là cái cảnh ở bên ngoài nhà Thời Tuấn ngày hôm qua, biết bị " người có tâm" nào chụp được.

      Tung lên mạng là thành viên có đến hai mươi ngàn người theo dõi, ngay trong khoảng thời gian ngắn ngủn lúc Chu Lăng xem, lượng chia sẻ lao vùn vụt lên đến mấy trăm, bình luận chủ yếu là mắng chửi họ, tác phong hỗn loạn. Chia sẻ qua năm trăm, có thể bị kết án, Chu Lăng chẳng muốn xem thêm nữa, tiện tay đưa trả lại máy tính bảng : " Giao cho bộ phận quan hệ xã hội xử lý ."

      Loại tung tin bịa đặt này, tạo được làn sóng lớn gì cả .

      Sau khi trợ lý rồi, Hướng Nghị bước tới, thấp giọng hỏi :" Sao thế hả ?"

      " kẻ nhàm chán mà thôi." Chu Lăng vốn định ậm ờ cho qua, lại nghĩ nghĩ, rồi vẫn giải thích với ," Ngày hôm qua em đưa Chung Niệm Đồng tới chỗ Thời Tuấn, bị chụp hình rồi."

      Hướng Nghị rất nhạy bén nhận thấy ngay trọng điểm trong đó, chống tay lên bàn, hơi khom người xuống:" Bị chụp lại cái gì ?"

      " Chính là lúc nhận điện thoại của , suýt nữa bị chiếc xe tông vào, là ta kéo em ra ." Chu Lăng dựa người lên ghế, chăm chú nhìn ánh mắt , xem phản ứng của .

      Nếu thấy có chỉ là dáng vẻ đăm chiêu của Hướng Nghị, trầm ngâm hồi, bỗng dưng hỏi :" Sao chụp chúng ta?"

      Tung tin weibo về nam nữ, nội dung gì ngoài điểm ấy, nếu muốn tin tức mạnh bạo, chụp hai người họ phải mãnh liệt hơn sao ?

      Chu Lăng cạn lời thụi cái lên ngực :" muốn nổi tiếng như thế hả ?"

      Hướng Nghị khẽ cười, đưa tay lên xoa xoa tóc .

      Thực ra hôm nay công ty có chuyện gì cần Chu Lăng xử lý, vậy mà lại nhảy ra chuyện bực mình như vậy, mặc dù quá để tâm, nhưng tâm trạng vẫn bị ảnh hưởng.

      " Chúng ta thôi." Nán lại trong chốc lát, Chu Lăng là ngồi yên, thở ra hơi rồi đứng lên, mặc áo khoác vào.

      Hướng Nghị hỏi đâu, cầm áo khoác theo ra cửa.

      Bên ngoài các thư ký vẫn làm việc bình thường, tuy rằng mối quan hệ giữa chủ tịch và tổng tài vẫn luôn là đề tài cấm kỵ, gần đây xuất của thân phận "vệ sĩ " này cũng có phần đáng ngờ, nhưng trong công ty luôn duy trì chuyên nghiệp của mình và bao giờ cho thấy bất kỳ khác biệt nào.

      Chu Lăng nhìn lướt qua, trợ lý vẫn chưa quay lại, tới gõ gõ lên bàn thư ký:" Tôi trước đây, weibo xử lý xong báo cáo lại cho tôi."

      Thư ký thấp giọng đáp dạ, quay đầu ngoắc ngón tay với Hướng Nghị, ra văn phòng trước.

      giờ dính chùm cục với Hướng Nghị, Chu Lăng lái xe ít , thường xuyên ngồi xe của Hướng Nghị, bên trong đó tích dần dần ít đồ dùng của . Như là cả bộ đệm ngồi bằng da làm theo cầu, chai nước hoa phía đầu xe, cả dây cài an toàn trang trí bằng gối ôm hoạt hình.
      [​IMG]

      Chu Lăng cài dây an toàn xong, ôm gối ôm màu hồng phấn :" uống rượu . Kêu cả Ba Kim cùng nữa.

      Hướng Nghị nghiêng đầu nhìn , gật đầu được.

      Kể từ xuất diễn lễ giáng sinh kiếm được món , Tiền Gia Tô tập chung tại trung tâm thương mại, tuy khả năng nhận show nhiều lắm, nhưng tiền nhận được lại rất ấn tượng. Cậu nghỉ việc ở quán bar, song vẫn có hứa hẹn với ông chủ, thường xuyên trở lại chạy show.

      Hai ngày này rảnh rỗi ở nhà chơi game cả ngày, Hướng Nghị gọi điện thoại cho cậu, gọi cậu uống rượu, cậu còn tình nguyện, mãi đến khi lôi tên chị Lăng thân của cậu ra, cậu mới dễ chịu mà đáp ứng .

      Họ tìm thấy quán bar yên tĩnh mở cửa vào buổi chiều, sân khấu các ca sĩ hát những bài dân gian nhàng, khí khá thanh nhã. giờ Tiền Gia Tô ở trong giới có chút danh tiếng, vừa vào đến nới bị nhận ra, ca sĩ im bặt lại, ô oa kêu lên kinh ngạc, cầm micro mời cậu lên cùng hát.

      Tiền Gia Tô cao hứng vô cùng, phất tay chào hỏi Chu Lăng và Hướng Nghị, lên sân khấu.

      Chu Lăng nhìn bóng dáng hăng hái của cậu chàng, cười tủm tỉm với Hướng Nghị:" Ba Kim của chúng ta còn nổi tiếng hơn nữa đó nha."

      " Đó là bởi vì em chiếu cố nó." Hướng Nghị đồng ý.

      "Em chỉ giới thiệu cho nó hai lần , hoạt động còn lại đều là tự nó chuyện." Chu Lăng ăn đồ ăn vặt, vừa nhìn Tiền Gia Tô tràn đầy tự tin chỉnh ghi-ta sân khấu," Có phải địa vị của nó ở nhà trở nên cao hơn hả, giờ lợi hại hơn cả rồi chứ ."


      Hướng Nghị nhướng mày," Em là móc nghéo biết kiếm tiền đúng ?"

      " Nào có ạ," Suýt nữa Chu Lăng bị sặc, khụ khụ hai tiếng," Trong nhà làm ông chồng nấu nướng là được rồi, em nuôi gia đình."

      Lời vừa ra khỏi miệng, tự lòng mình bỗng dưng lại trầm xuống.

      liếc mắt nhìn Hướng Nghị, lại gục đầu xuống, uống ngụm rượu, trong lòng có điểm chột dạ. Để tay lên ngực tự hỏi, lúc vừa ra câu kia, trong đầu xuất hình ảnh, khiến người ta rung động.

      Phía đối diện, Hướng Nghị cũng rủ mắt , biết nghĩ cái gì.

      Nếu xuất tiền cho mở cái cửa hàng 4S gì gì đó ? Bỗng nhiên trong đầu Chu Lăng nhảy ra ý tưởng, sau đó nhớ đến chiếc xe GTR vẫn chưa từng thấy lái lần nào, lặng lẽ kềm nén lại. Quên , cái tính khí thối đó của , biết phải tức giận đến mức nào.

      nghĩ ngợi, điện thoại trong túi rung lên, là trợ lý gọi .

      Chắc là xử lý xong cái weibo kia rồi, Chu Lăng nhận máy, hỏi thẳng luôn:" Xử lý xong rồi chứ ?"

      "Chủ tích, tình có chút nghiêm trọng," Trợ lý cực nhanh," Lúc đầu weibo đó xóa rồi, nhưng đột nhiên có rất nhiều người đăng weibo y như vậy, diễn tả quá đáng hơn, còn liên lụy đến cả ông Nguyên nữa .......Dường như là có người thuê thủy quân ."

      Chu Lăng nhíu chặt mi lại, mím môi :" Thời Tuấn đâu rồi?"

      "Thời tổng có ở đây, hôm nay tới công ty."

      " Kêu bộ phận quan hệ xã hội xử lý chặt chẽ vào." Chu Lăng dặn dò xong, tắt điện thoại, lập tức nhấn số của Thời Tuấn, đồng thời giơ tay ra với Hướng Nghị," Cho em mượn dùng di động của ."

      Khoảnh khắc điện thoại được kết nối, cũng vừa lúc phát tên và Thời Tuấn nằm trong hot search, nhấp vào dãy Weibo mạnh hơn gấp nhiều lần so với trước đây:

      ----Người phụ nữ huyền thoại, ép vợ trước, đuổi con độc nhất của người chồng chết, di sản kếch sù đến tay dễ dàng.

      ---- Phim truyền hình cẩu huyết của năm, tình của mẹ kế và con chồng, chồng chết nhắm mắt.

      ---- Chứng cứ chính xác ! Người xưa trở thành mẹ kế, liên kết lừa lấy di sản !

      ...............

      Chu Lăng nhíu chặt mi lại, điện thoại vừa mới được kết nối, chưa gì, đầu dây bên kia Thời Tuấn đả giành trước:" Chuyện Weibo tôi biết rồi, em đừng lo lắng, giao cho tôi."

      " Hôm qua đâu, làm gì hả ?" Giọng điệu Chu Lăng tương đối lạnh lẽo, lúc đến chỗ Thời Tuấn, cả lộ trình trước sau cũng hơn hai mươi phút, hoặc là có người vẫn luôn theo dõi , hoặc là chính phía bên Thời Tuấn có có vấn đề.

      Thời Tuấn im lặng hồi lâu, chỉ :" Ăn cơm cùng lãnh đạo thành phố, có gì khác. Việc này em cần lo nữa, yên tâm chờ đợi, để tôi xử lý."

      Loại tình huống này có thể yên tâm mới là lạ, Chu Lăng cười lạnh, thèm nhiều thêm lời nào nữa với ta, cứ thế mà cắt máy luôn.

      Trong thời gian phút này, Hướng Nghị cầm lại điện thoại di động, nhìn thấy mấy trang weibo tràn ngập ác ý kia.

      Chu Lăng buồn bực quăng điện thoại lên bàn, giây tiếp theo, tay liền bị túm lấy. Giương mắt lên nhìn thấy sắc mặt cũng nghiêm trọng, khóe miệng vẫn kéo lên cười cười:" có gì, yên tâm ."

      Phía bên kia, bởi vì say rượu xin nghỉ ngơi ở nhà, Thời Tuấn vội vàng thay quần áo ra cửa, lái xe chạy tới công ty, đường gọi liền mấy cuộc điện thoại, hỏi tiến triển việc.

      Việc này ràng là có người rắp tâm bôi nhọ, mời số lượng thủy quân khổng lồ, thời gian ngắn ngủn gây ồn ào weibo. Rất nhiều tin tức của ta và Chu Lăng đều bị bung ra hết, từ trình độ hiểu biết của người tung tin đối với nhà họ Nguyên mà , ràng là người bên cạnh gây nên.

      Liên quan đến loại tin đồn bí mật hào môn, luôn cực kỳ dễ khiến cư dân mạng háo hức, ngoài ào ào mắng chửi và chỉ trích, giá cổ phiếu của Đại Nguyên cũng bắt đầu sụt giá.

      Thời Tuấn lại gọi đến dãy số.

      "Có gì ?" giọng nữ bình tĩnh truyền đến, bình tĩnh đến độ giống như căn bản biết mạng trời long đất lở.

      " Là làm hả ," nét mặt Thời Tuấn hung ác nham hiểm, " Để từ hôn, có cần làm đến tuyệt tình thế ?"

      Giọng điệu Chung Niệm Vi vẫn bình tĩnh như trước:" Khả năng phương pháp có chút cực đoan, nhưng hiệu quả nhất mà, phải sao . làm được điều hứa với tôi, thỏa thuận của chúng ta hết hiệu lực."

      "Bạn trai trước của , vấn đề còn là hút thuốc phiện nữa, ta tham gia buôn bán, biết từ lâu rồi chứ ? Tình tiết nghiêm trọng, thứ cho tôi bất lực." Thời Tuấn cất tiếng cười lạnh," Nhưng, có thể làm ra loại chuyện này, vậy hi vọng có khả năng gánh chịu hậu quả kia."

      Bên kia im lặng giây lát, CHung Niệm Vi mới :" Tôi chỉ nhận cái thứ nhất, còn lại, có liên quan gì tới tôi."

      Lời còn chưa dứt, điện thoại cứ như vậy mà bị ngắt.
      conlu124, Hale205, garubi2949813 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 42

      Edit : Michellevn

      " về ." Có Hướng Nghị ở bên cạnh quan sát, Chu Lăng chẳng thể uống bao nhiêu, lúc từ trong Thanh Bar ra, còn tỉnh táo hơn cả khi chưa uống rượu.

      muốn cùng quay về, Hướng Nghị biết, cũng gì, đưa tay khép lại vạt áo cho ." Muốn chỗ nào chơi kêu Tiểu Hâm cùng em nhé, có việc gọi điện thoại cho ."

      Chu Lăng gật đầu, Hướng Nghị khẽ ôm cái, xoay người rời .

      Vóc dáng người đàn ông mạnh mẽ kiên cường, trông vô cùng tin cậy. Chu Lăng nhìn theo đến bên cạnh xe, mở cửa xe xong lại quay đầu nhìn về phía . cong khóe miệng lên, vẫy vẫy tay.

      Xe rồi, Tiền Gia Tô yên lặng cách lạ thường giờ mới từ từ tới, cầm điện thoại di động, đứng bên cạnh Chu Lăng, nhìn muốn lại thôi, ngón tay túm chặt vải quần có chút bất an .

      Chu Lăng kêu lái xe tới đón, trong thời gian chờ đợi, mua hai cây kem, đứng ở bên đường run cầm cập cùng cậu ăn. Tiền Gia Tô còn vẻ tự mãn sân khấu vừa rồi, tâm nặng nề đều viết hết lên mặt.

      " Sao thế hả ?" Chu Lăng buồn cười nhìn cậu," Muốn gì với chị hả ?"

      Tiền Gia Tô nhìn nhìn , lấy kem trong miệng ra, liếm liếm bơ bên khóe miệng, giống như sợ bị ai nghe thấy, nhìn nhìn xung quanh, ghé sát tai , :" weibo nhiều người chị lắm đó .......Chị xem chưa hả ?"

      Hèn chi mà lúc sau này uống rượu vẫn luôn yên lòng, hóa ra là nhìn thấy mấy thứ đó. Chu Lăng gật gật đầu, nét mặt tràn đầy vẻ thèm để ý :" Em tin rồi hả ?"

      " Đương nhiên là !" Tiền Gia Tô căm giận ," Chắc chắn là có kẻ tung tin đồn nhảm, em giúp chị lấy trở về ."

      Chu Lăng vui vẻ, uổng công thương cậu mà. Đúng lúc lái xe đón họ tới, xoa xoa đầu Tiền Gia Tô, dắt cậu lên xe:" nào, hôm nay mời em ăn nhà hàng xoay tròn ."

      Tâm tình của dường như bị ảnh hưởng bởi những lời đồn ác ý đó, lúc này Tiền Gia Tô mới yên tâm chút, toét miệng hồ hởi đáp ứng .

      Sau khi quen chị Lăng, cậu được dẫn ăn rất nhiều nhà hàng lớn, nhưng nhà hàng xoay tròn vẫn là đến lần đầu tiên, ngồi ở tầng cao nhất của tòa nhà, quan sát thành phố từ cao, có cảm giác hết sức là phóng khoáng hùng.

      Chỉ là tâm tình tốt chẳng duy trì được bao lâu, cùng với xuất của người phụ nữ khó hiểu, dừng lại tức .

      Bùi Hi Mạn cũng ngờ có thể đụng độ Chu Lăng ở chỗ này, hay là ta từng được gán nhiệm vụ "Sứ giả" bí mật. Có điều, chút kinh ngạc này, hề ảnh hưởng ta tiến tới châm chọc khiêu khích phen.

      "Tổ tông tám đời cũng sắp bị người ta đào sạch lên rồi, còn có tâm tình ngồi ở dây ăn cơm hả ." Nét mặt Bùi Hi Mạn ác ý cùng vẻ tự đắc hề che giấu, nhìn thấy vẻ chán nản của Chu Lăng, trong lòng ta vô cùng vui sướng." đúng là bỉ ổi mà, cả thế giới đều mắng chửi , vậy mà vẫn có thể yên tâm thoải mái như thế."

      Chu Lăng sung sướng cắt bò bít tết, thậm chí mặt còn mỉm cười:" Cả thế giới ở chỗ nào, tôi chỉ nhìn thấy đầu con heo."

      " ! " Bùi Hi Mạn tức giận nghiến răng, duỗi ngón tay màu mè đẹp đẽ chỉ vào ," Lúc này rồi mà còn cười được, Chu Lăng, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào mặt dày hơn !"

      " Heo còn cười được, cớ gì tôi lại cười được ?" Chu Lăng vẫn mỉm cười, đến nỗi vô cùng có ý tốt mà nhắc nhở ta," Nguyên Hi Mạn, đó, có thời gian rảnh rỗi chịu khó bồi bổ não ."

      ta là heo vẫn là coi trọng ta, trong đầu ta có lẽ đều là xi măng đóng đặc, kể vụ mua chuộc Tiền Gia Tô quyến rũ , giờ vì bôi nhọ từ thủ đoạn tồi tệ nào, thậm chí danh dự công ty cũng tiếc bôi xấu.Cho dù cuối cùng ta có được công ty như ý nguyện , bằng cái đầu óc đó của ta có bản lĩnh để thu xếp được cục diện rối rắm sao .

      Bùi Hi Mạn lập tức nổi điên lên :" được gọi tôi là Nguyên Hi Mạn ! Tôi họ Bùi!"

      Chu Lăng nhếch miệng trào phúng. thế giới này luôn có người tham lam mà ngây thơ như thế, muốn thừa nhận cha ta, mà lại nhớ đến gia sản của cha ta.

      Tiền Gia Tô cũng chả hề nhìn được người phụ nữ mà từ đầu đến chân tản ra hơi thở chán ghét này, nét mặt cậu vô cùng khó coi, phải vì cái khác, mà là hai ngươi phụ nữ khác cùng ta, chỉ chỉ chỏ chỏ phía sau Chu Lăng, láng máng có thể nghe thấy ít từ ngữ hay lắm.

      Tiền Gia Tô nghe thấy ngừng nhíu mày, đưa tay lên, để ý quẹt qua ly rượu bàn, trong nháy mắt sắp đụng tới, lý rượu lại bị Chu Lăng vươn tay cầm lên, rót thêm rượu cho cậu.

      Tiền Gia Tô len lén nhìn , ngượng ngùng rụt tay lại.

      Nhiều năm như thế, ở trước mặt Chu Lăng, Bùi Hi Mạn vẫn chưa từng chiếm được lợi lộc gì, lần này cũng là châm biếm thành tự mình bị tức giận đến đỏ mặt tía tai, hất tay căm giận mà chỗ khác.

      Chỉ còn lại hai người họ, bầu khí cũng được thoải mái như trước nữa. Tiền Gia Tô gãi gãi đầu lúng túng, biết cái gì cho phải.

      Chu Lăng giống như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, cười cười :" cần chấp nhặt với loại người này. Họ có phẩm chất là chuyện của họ, chúng ta vẫn nên làm người tao nhã."

      " Nhưng em thấy người ta chị như vậy, mà làm được gì cả, cảm thấy mình vô dụng lắm đấy ." Tiền Gia Tô buồn bực gảy gảy khăn trải bàn," họ ấy biết chuyện này ạ?"

      Chu Lăng gật đầu.

      " Vậy chắc hẳn ấy còn buồn bực hơn." Tiền Gia Tô .

      Chu Lăng ngẩn người, nhất thời im lặng.

      Trong tiểu khu Hướng Dương cách đó mấy cái quảng trường, Hướng Nghị được nhớ thương làm cơm xong đâu đó cho bà cụ, mình lại ngồi ăn, vào phòng, đóng cửa lại.

      Lại thèm thuốc lá rồi, sờ sờ túi, trống ; kéo hộc tủ để thuốc lá ra, trong đó còn nguyên cây thuốc chưa bóc, bàn tay vươn ra, dừng dừng lại rồi đóng hộc tủ lại.

      quay người bước tới, cầm lấy áo khoác, trong túi có hộp kẹo, là Chu Lăng mua cho hồi chiều. Lấy ra, cầm lấy hai viên bỏ vào trong miệng nhai, vừa cúi đầu lướt tay điện thoại, gọi tới dãy số lâu lắm rồi liên hệ.

      Khi sắc trời tối đen, chiếc xe hơi màu đen xa hoa bản giới hạn dừng lại dưới lầu tiểu khu Hướng Dương, cửa xe mở ra, Tiền Gia Tô bước xuống, vịn cửa xe khom người xuống, hỏi lại lần nữa:"Chị lên hả ?"

      Chu Lăng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua hướng cửa sổ lầu ba, thu lại tầm mắt:" Em về , chị lên làm phiền nữa."

      " Có gì mà phiền hà chứ." Đều là người nhà cả. Tiền Gia Tô lẩm bẩm, phất tay tạm biệt ," Vậy chị về nghỉ ngơi sớm chút . Em và họ đều tin tưởng chị."

      Chu Lăng nở nụ cười, kêu tài xế quay đầu xe chạy .

      Tiền Gia Tô đứng tại chỗ nhìn theo, mãi đến khi còn nhìn thấy xe nữa mới quay người, thở dài.

      Lúc về đến nhà, bà cụ về phòng nghỉ ngơi, Hướng Nghị ngồi phòng khách, đối diện với cái ti vi mở, ăn từng viên kẹo . Tiền Gia Tô đóng cửa bước vào, vẻ mặt khó tin trừng mắt nhìn :" vẫn có tâm trạng ăn kẹo sao ?"

      Hướng Nghị quay đầu lại, nhìn thoáng qua phía đằng sau cậu.

      " Đừng nhìn nữa, chị Lăng tới đâu, về nhà rồi." Tiền Gia Tô bước tới, nằm co quắp lên ghế sô pha, thở dài phiền muộn với trần nhà," Phải làm sao bây giờ hả họ, chị Lăng có chuyện, chúng ta lại chẳng giúp được gì cả."

      ai đáp lại cậu, Tiền Gia Tô ngừng lại chút, thanh có phần thấp xuống:" Trước tới giờ em cảm thấy nhà chúng ta nghèo, ngoại trừ lúc bà ngoại sinh bệnh, việc buôn bán của cha mẹ em cũng gặp vấn đề, mượn được ít tiền ........Trước kia cảm thấy nhà chúng ta như vậy là ổn lắm rồi, nhưng giờ đây, mới phát , có tiền là vô dụng lắm á ."

      Hướng Nghị vẫn gì, Tiền Gia Tô đột nhiên nhớ ra cái gì, ngẩng phắt đầu lên:" họ, phải có bạn học làm hacker sao, có thể tìm ấy đến giúp đỡ , hack luôn cái kẻ tung tin đồn nhảm kia ."

      " Đây phải là chuyện em lo nghĩ." Hướng Nghị nhét kẹo vào trong tay cậu, đứng lên trở về phòng.

      Bộ phận quan hệ xã hội của Tập đoàn Đại Nguyên cũng phải ăn ngồi rồi, trong thời gian ngắn ngủn xóa toàn bộ những gì có thể xóa ở mạng, các từ khóa liên quan cũng bị chặn. đưa ra tuyên bố chính thức, cũng hề thiếu sót phát thư của luật sư đến các tài khoản weibo và phương tiện truyền thông tung tin đồn thất thiệt .

      Chỉ còn lại hùng bàn phím và thủy quân kia, người đông miệng nhiều phải chặn là chặn được.

      Trong dự đoán bình luận mạng là rất khó nghe, Chu Lăng dứt khoát tắt luôn điện thoại di động, thèm quan tâm gì nữa mà ngủ đêm. Sáng sớm hôm sau thức dậy, mở điện thoại lên, lập tức có vô số tin tức dồn dập kéo tới.

      Vụ việc lần này ảnh hưởng trái chiều cực lớn đến uy tín của công ty. Vào buổi sáng, thị trường chứng khoán mở cửa và giá cổ phiếu của Đại Nguyên giảm mạnh, trong thời gian ngắn tổn thất lên tới cả trăm triệu. Các cổ đông rất tức giận, triệu tập cuộc họp cổ đông tạm thời, cầu lời giải thích ràng của hai nhân vật chính trong kiện.

      Chu Lăng nhìn nhìn, rồi tiện tay quăng điện thoại di động di.

      Cái gì mà giải thích ràng, đơn giản là muốn nhượng lại vị trí chủ tịch thôi.

      " chủ, Thời tiên sinh tới đón rồi." Dì Thu hiển nhiên cũng nghe được tin đồn, vừa thấy xuống lầu liền lại tiếp đón, sắc mặt lo lắng nhìn ," Bữa sáng chuẩn bị xong rồi, ăn trước chút rồi hẵng ."

      " Được ạ." Chu Lăng gật đầu, hề sốt ruột, thản nhiên ngồi xuống trước bàn ăn. Dì Thu xới cơm cho , nhìn nhìn bên ngoài, muốn lại thôi. Chu Lăng nhìn nhìn bà ấy," Ra gọi ta vào ."

      Dì Thu vâng dạ đáp lại, khó nén vui mừng chạy chậm ra ngoài, gọi Thời Tuấn đợi lúc lâu vào trong .

      Đối với chuyện đột nhiên mời mình vào cửa, ràng Thời Tuấn có chút kinh ngạc, sau khi vào len lén nhìn , Chu Lăng cúi đầu rề rà húp cháo, chỉ làm như nhìn thấy. Loại tình huống này, cũng thể cùng ta đứng chung chiến tuyến.

      Trước khi tiến vào cơn cuồng phong, cùng nhau ăn xong bữa sáng yên ổn này, Chu Lăng lên lầu thay đồ công sở, cùng Thời Tuấn ra cửa.

      " Lát nữa em cần gì hết, họ gì cũng cần để ý, giao hết cho tôi." Hoàn toàn có thể tưởng tượng được những chỉ trích sắp phải đối mặt, Thời Tuấn thấp giọng dặn dò, mở cửa xe cho .

      Chu Lăng lại bỗng dưng dừng bước, nhìn phía trước, có động tác tiêp theo.

      " Sao vậy ?" Thời Tuấn quay đầu, theo tầm mắt của nhìn tới, chiếc xe con có vẻ ngoài và nhãn hiệu hết sức bình thường đỗ ngoài cửa lớn, cửa xe mở ra, bước xuống là người đàn ông thân hình cao lớn dũng mãnh.

      ta vui nhíu chặt lông mày, Chu Lăng vòng qua ta, về phía người đàn ông kia.

      " Sao lại tới đây?" Chu Lăng nhìn Hướng Nghị, nét mặt của xem ra còn nặng nề hơn cả . đưa ta ra sờ sờ gương mặt , ấm áp hỏi ," Ăn cơm chưa, trong nhà vẫn có đồ ăn đó."

      Hướng Nghị trả lời, chỉ hỏi :" công ty hả?"

      Chu Lăng " ừ" tiếng.

      "Hôm nay muốn họp báo để làm sáng tỏ sao ?" Hướng Nghị lại hỏi.

      Ngày hôm qua trận phong ba ồn ào huyên náo kia, tuy rằng tin tức liên quan đều bị dìm xuống, nhưng bình luận về chuyện này lại vẫn ngừng nghỉ. Tập đoàn Đại Nguyên tổ chức cuộc họp báo về kiện tin tức vu khống tung tin đồn nhảm,vậy là vào sáng sớm, nó được công bố các phương tiện truyền thông lớn, đến cả quán ăn sáng đầu phố cũng đưa tin, và Hướng Nghị hiển nhiên biết điều đó.

      Chu Lăng gật đầu, nhớ đến câu " Vậy chắc chắn ấy còn buồn bực hơn" của Tiền Gia Tô ngày hôm qua, mỉm cười, an ủi ngược lại :" Sắp xử lý xong rồi, cần lo lắng ."

      Nhưng sao có thể lo lắng chứ. Hướng Nghị khẽ kéo tay , trầm ngâm lát, mới lại ngẩng đầu lên :" cùng em nhé ?"

      " được." Chu Lăng gần như là trả lời ngay tức khắc. Lời vừa ra khỏi miệng, trong lòng bỗng dưng dâng lên nỗi bất an mãnh liệt.

      Hướng Nghị nhìn chăm chú, xúc cảm trong mắt khó phân biệt, lát sau buông tay ra, giọng rất khẽ trả lời bằng chữ :" Được."

      Thời Tuấn chầm chậm lái xe đến qua, dừng ở bên cạnh Chu Lăng, đứng đó hề động đậy, ánh mắt phức tạp nhìn Hướng Nghị, rất muốn với chút gì đó, nhưng rồi lại biết nên cái gì.

      Nét mặt thay đổi, còn giúp mở cửa xe, động tác cực kỳ dịu dàng vỗ vỗ đỉnh đầu ," Em ."

      hiểu sao Chu Lăng có chút hoảng hốt, theo bản năng túm lấy .

      Hướng Nghị cúi đầu, tay trắng nõn xinh, nắm chặt bàn tay thô ráp tương phản của mình. Hướng Nghị trở tay nắm chặt lại , kéo vào trong lòng, nhàng đặt nụ hôn trán .

      " chờ em."

      Lúc này trong lòng Chu Lăng mới hơi hơi yên ổn phần nào, cuối cùng nhìn cái, ngồi lên xe.
      conlu124, Hale205, garubi2949815 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 43

      Edit : Michellevn

      Thời Tuấn giẫm chân ga, xe nhanh chóng chạy ra khỏi biệt thự, bóng người trong kính chiếu hậu rất nhanh liền bị bỏ xa lại. Người phụ nữ trong bộ trang phục công sở cuối cùng cũng xoay đầu trở lại, tay chống trán tựa lên cửa xe, ánh mắt rơi vào khoảng , biết suy nghĩ gì.

      " Chơi còn chưa chán hả ?" Trước đó tự cho là dịu dàng giờ chẳng còn tăm hơi, nét mặt và tâm trạng của Thời Tuấn cùng trầm xuống." Tôi nhắc em rồi, chơi bời có thể, đừng có mà hãm quá sâu."

      " Lo việc của bản thân cho tốt ." Chu Lăng nhếch miệng châm chọc, "Trước khi mở miệng bằng nghĩ lại chút, cục diện hôm nay là ai ban tặng."

      Thời Tuấn mím mím môi, im lặng lát rồi mới :" Ảnh chụp là do Chung Niệm Vi tung lên mạng, ấy là vì muốn từ hôn. Về phần sau này, chắc hẳn em cũng ra rồi, là Bùi Hi Mạn thừa cơ mà làm, ấy liên quan."

      Chu Lăng cười lạnh :" ta chính là người cầm đầu."

      " Tôi chỉ là nhắc nhở em." Giọng Thời Tuấn lạnh lùng," tên sửa xe, chẳng qua chỉ là coi trọng tiền của em, dụ dỗ lừa phỉnh bằng mấy lời ngon ngọt, em thực tin tưởng ta em nhiều sao ?"

      " Tôi chính là có tiền, cam tâm tình nguyện bị ấy lừa, vậy có dính dáng gì đến chứ?" Chu Lăng kiên nhẫn ngắt lời," Lái xe của ."

      Lúc tới công ty, cách giờ họp chỉ còn mười phút, Chu Lăng đợi Thời Tuấn, xuống xe vào thang máy trước, mình vào phòng họp. Các cổ đông tham dự hội nghị đến đông đủ, vừa xuất , liền có người quở trách phủ đầu:" còn có mặt mũi mà đến ! xem xem công ty bị hại thành cái dạng gì rồi?"

      Chu Lăng thay đổi sắc mặt đứng lại :" phải các người cố ý kêu tôi tới hay sao ?"

      " còn làm ra vẻ ngang ngược ? Công ty cũng bị hủy hoại đến nơi rồi còn biết xấu hổ mà còn ngang ngược với tôi ?" Đối phương tức giận hổn hển mắng," Lão Nguyên là thông minh đời hồ đồ giây, bị lừa gạt bởi loại phụ nữ bụng dạ khó lường như , công ty tốt đẹp đều cho giày xéo!"

      Thời Tuấn đuổi theo phía sau, nhiều lời đứng chắn trước người Chu Lăng :" Chú Trần, nhiệm vụ cấp bách nhất là làm thế nào để cứu vãn tình hình, giảm thiểu tổn thất cho công ty."Ánh mắt nhìn về phía đám đông, tiếp," Về phần kẻ phá rối phía sau là ai, hãm hại tôi và chủ tịch, bôi đen công ty, đương nhiên tôi tìm cho ra."

      " Đừng dài dòng nữa," Chu Lăng ngồi xuống vị trí chủ tọa, nét mặt lãnh đạm tựa người lên lưng ghế," Bắt đầu , muốn **muốn tranh thủ ."

      Ông chú Trần kia đối với thái độ của càng thêm phần bất mãn, hừ lạnh tiếng, ngồi xuống chỗ của mình ở bên dưới:" Ngược lại là hai người chút , nghĩ xem xử lý thế nào."

      Cả đám cáo già kiểu gì cũng dễ lừa gạt, cuộc họp kéo dài từ mười giờ rưỡi đến giờ chiều mới kết thúc. Ra khỏi phòng họp lại phải tới cuộc họp báo ngay, hai giờ bắt đầu, Chu Lăng có thời gian cũng có tâm trạng ăn uống gì.

      Dự thảo phát biểu và các câu hỏi câu trả lời để đối phó có thể gặp phải, có chuyên gia chuẩn bị kỹ càng, Chu Lăng xem qua loa, nhắm mặt lại dựa người vào ghế nghỉ ngơi.

      Trợ lý gõ cửa bước vào, trình lên mấy phần tài liệu:" Đây là Hướng vừa đưa tới, bản giao dịch ghi chép mấy cái tài khoản weibo bị mua chuộc tung tin đồn, chị xem chút chứ ?"

      Hướng Nghị?

      Chu Lăng kinh ngạc mở to mắt, tiếp nhận từng phần tài liệu, theo thứ tự là những tài khoản có số lượng share nhiều nhất trước khi bị xóa thông tin, chi tiết giao dịch cùng sao kê chuyển khoản đều được liệt kê ràng, đủ để chứng minh việc này là có người ở sau lưng thao túng, có ý định bôi đen. Thời gian có hạn, vẫn chưa tìm thấy danh tính của chủ mưu đứng phía sau, nhưng ra cần tra trong lòng Chu Lăng rất ràng.

      Có điều, từ đâu mà Hướng Nghị tra được ra những thứ này? Chu Lăng đặt mấy trang giấy kia xuống, ngẩng đầu lên :" Người đâu rồi ?"

      TRợ lý :" Hướng rồi ạ."

      " ra ngoài trước , giao cái này cho Thời Tuấn, ta xử lý ."

      Trợ lý vâng lời ra, Chu Lăng cần điện thoại di động lên, nhấn dãy số vô cùng quen thuộc, hơi dừng lại, rồi thoát ra khoải giao diện nhấn số.

      gửi cho Hướng Nghị tin nhắn, nhưng mãi cho đến khi lên đường đến buổi họp báo, cũng nhận được trả lời.

      Trường ngoại ngữ thành phố .

      Chưa đầy hai tuần nữa là thời gian thi cuối kỳ, chính là thời khắc căng thẳng nhất, buổi trưa nghỉ ngơi ngắn ngủi, hầu như tất cả học sinh đều giành giật từng giây mà đọc sách, ờ hàng cuối cùng trong góc của lớp học, Chung Niệm Đồng nằm bàn lén nghịch điện thoại giấu trong ngăn bàn.

      Tiền Gia Tô gần đây vô cùng hứng thú chủ động liên hệ với , ngoài dự liệu là vì kiện kia.

      CHung Niệm Đồng bĩu môi, vừa thoăn thoắt gõ chữ 【Em lớp,học tập là quan trọng.】

      Tiểu Tô Tô: 【Em nhất định phải đến, làm mất của em bao nhiêu thời gian đâu 】

      Chung Niệm Đồng :【 muốn. cự tuyệt em bao nhiêu lần rồi, em cũng muốn cự tuyệt

      Tiểu Tô Tô: 【Bớt lèm bèm! Nửa tiếng sau gặp ở cổng trường, em dám ra cho xem !】

      Có việc nhờ người ta còn biết chuyện đàng hoàng, Chung Niệm Đồng hừ hừ.

      Hai mươi phút sau, tiếng chuông vang lên, thời gian nghỉ trưa kết thúc, loạt đầu vùi xuống cả thời gian dài rốt cuộc cũng ngẩng lên, tiếng chuyện trong phòng học tăng dần lên. Chung Niệm Đồng cất điện thoại di động vào trong túi, đứng lên, cùng các bạn học toilet ra khỏi phòng học.

      Bảo vệ gác cửa trường học nghiêm khắc, trong thời gian học nếu có giấy xin phép được chủ nhiệm lớp phê chuẩn được ra, Chung Niệm Đồng cửa chính, vòng đến vườn hoa phía sau toilet, thuần thục trèo qua lan can.

      Lại mất ít thời gian để vòng qua lối cổng chính, chàng thanh niên tóc vàng thời thượng lo lắng qua lại trước cổng, còn ngừng bấm điện thoại.

      Hai tay Chung Niệm Đồng cắm trong túi, rề rề lắc lư tới. Tiền Gia Tô vừa trông thấy , lập tức thu lại lại điện thoại di động, bước nhanh tới:" Điện thoại di động của em bị ăn rồi hả , gọi cho em cả mười mấy cuộc sao nhận hả ?" Rồi đợi trả lời, túm lấy cánh tay nhét vào trong xe tắc xi bên đường," , kịp rồi!"

      Xe chạy được mấy trăm mét, bỗng dưng Chung Niệm Đồng mở miệng :" Mẹ em cho em tham gia vào chuyện này."

      "Đây sao gọi là tham gia, cho cùng việc này là do em mà ra, em là nhân chứng duy nhất chứng kiến, có thể ngoảnh mặt làm ngơ sao?" Tiền Gia Tô liếc mắt nhìn , ngừng lát rồi tiếp," Nếu mẹ em mắng em, em cứ là bị bắt cóc."

      " Ngay cả cửa trường học còn vào được, đòi bắt cóc." Chung Niệm Đồng áp sát lại," Trước tiên giờ sao cho tốt nè, định báo đáp em thế nào?"

      Tiền Gia Tô hề có cảm giác của người cầu xin, lườm :" Vậy chứ em muốn gì?"

      "Giờ chưa nghĩ ra, sau này hẵng nhé." Chung Niệm Đồng ôm cánh tay cậu, cười tí tởn," Dù sao thiếu em ân tình lớn, đừng hòng chối bỏ."

      Vẻ mặt Tiền Gia Tô ghét bỏ rút cánh tay ra.

      Buổi họp báo được tổ chức tại hội trường Đại Nguyên nhà mình, Chu Lăng có mặt trước giờ, chờ ở phòng nghỉ. Thời Tuấn đến ở bên ngoài trao đổi với mấy cơ quan truyền thông, đến xem .

      Lúc sắp bắt đầu, Chu Lăng đứng dậy, ra khỏi phòng nghỉ, điện thoại lại vang lên đúng lúc. thuận tay định quăng cho trợ lý, nhìn lướt qua lại phát là số của Tiền Gia Tô, thế là cầm trở lại, nhận máy.

      " Ba Kim hả ?"

      Đầu bên kia Tiền Gia Tô thở hồng hộc la lên :" Chị Lăng, em ở cửa công ty chị nè, họ cho em vào!"

      "Giờ này em tới làm gì hả ?" Thời Tuấn giọng nhắc phải lên bục, Chu Lăng bảo ta chờ chút, với điện thoại," Em về nhà trước , xong việc chị tìm em ."

      Tiền Gia Tô có chút nóng nảy:" Em đưa cái người, ta tên gì ấy nhỉ, là rất quấn người họ Chung ấy đến á chị, ngày đó ấy ở cùng với chị, có thể làm chứng."

      Thực ra Chung Niệm Đồng tới hay cũng có ảnh hưởng mấy, nhưng Chu Lăng biết, Ba Kim rất cố gắng muốn vì làm chút gì đó, ngay tại thời khắc khẩn trương áp lực này, đột nhiên có phần xúc động mà nở nụ cười. Phân phó trợ lý ra cửa đón hai người xong, Chu Lăng để điện thoại di động lại, trước sau cùng Thời Tuấn về phía vị trí chủ tịch .

      Chợt lóe lên ánh đèn flash, Chu Lăng do dự nhìn về phía dưới sân khấu, vô số gương mặt xa lạ. Trong đại sảnh nghiêm túc và có phần hơi lạnh lùng, nơi góc xa xa có đôi tay huơ lên, nhìn tới, trong mắt có thêm ý cười.

      Đứng sau đám đông, Tiền Gia Tô hướng về phía vẫy vẫy tay, miệng làm khẩu hình " cố lên."

      Chu Lăng rủ mắt, vội vàng quét mắt qua bài phát biểu, sau khi MC giới thiệu xong, đứng dậy cúi đầu về phía mọi người, chậm rãi mở miệng với micro.

      "Các cơ quan truyền thông bạn bè, chào buồi chiều, tôi là chủ tịch của công ty TNHH cổ phần xí nghiệp Đại Nguyên , Chu Lăng.

      Trước hết, tôi xin thay mặt cho Đại Nguyên, chân thành cảm ơn và rất hân hạnh được đón tiếp các vị tham dự buổi họp báo lần này; Đứng trước những tuyên bố sai lệch về bản thân tôi và công ty bị phân tán Internet ngày hôm qua, giờ thay mặt cho bản thân tôi cùng với công ty, xin trịnh trọng làm sáng tỏ :

      Giữa Chu Lăng tôi và ông Thời Tuấn, giám đốc điều hành, tồn tại bất kỳ mối quan hệ đứng đắn nào; Cái gọi là tin tức nóng hổi xuất Internet ngày hôm qua là có cơ sở, và đó là tin đồn được dự tính trước nhằm mục đích tấn công tôi và ông Thời Tuấn, cũng như công ty.

      Việc này là có người ác ý thao túng quan hệ xã hội đen gây nên, trước mắt chúng tôi nắm giữ được ghi chép giao dịch giữa người thao túng phía sau và các tài khoản weibo tung tin sai , đối với hai bên này, chúng tôi lưu lại truy cứu quyền lợi trách nhiệm pháp lý .

      .............

      Tiếp đó là phát biểu của Thời Tuấn, lời chứng của Chung Niệm Đồng, cùng với công bố bản ghi chép giao dịch. Nhân chứng vật chứng đều đủ cả, buổi họp báo tiến triển hết sức thuận lợi. Thái độ cứng rắn của tập đoàn Đại Nguyên đối với những tin đồn và thông qua các biện pháp pháp lý có tác dụng răn đe. Các câu hỏi được đưa ra bởi các phương tiện truyền thông trong phần câu hỏi cũng đều được chuẩn bị tốt.

      Phong ba lần này, cho đến lúc này phần nào kết thúc, giá cổ phiếu của Đại Nguyên bắt đầu tăng dần trở lại, tuy tạo thành tổn thất thể cứu vãn, nhưng cũng có thể xem như xứng với danh xưng ứng cứu kịp thời.

      Sau khi kết thúc, trước tiên Chu Lăng phái người lần lượt đưa Tiền Gia Tô và Chung Niệm Đồng ai về nhà người đó, ở lại công ty tiếp tục xử lý công việc sau đó, mãi đến sẩm tối mới rời .

      Đến bãi đậu xe lấy xe xong, nhất thời lại có chút mờ mịt, biết kế tiếp nên đâu.

      Điện thoại cho Hướng Nghị được, tin nhắn gửi đến giờ vẫn chưa thấy trả lời, nửa năm nay quen , đây vẫn là lần đầu tiên gặp loại tình huống này.

      hiểu có phải vì cả ngày hôm nay tinh thần căng thẳng, giờ được thả lỏng, cảm thấy có chút mệt mỏi. ngửa mặt tựa người lên ghế, điện thoại di động xoay tròn trong lòng bàn tay, sau lát rốt cuộc mới ngồi thẳng dậy, nổ máy xe, lái ra khỏi bãi đậu xe.

      Giờ phút này rất muốn rất muốn nhìn thấy Hướng Nghị, muốn được dựa vào nghỉ ngơi chút.

      Đường cũ quen thuộc chạy vào dưới lầu tiểu khi Hướng Dương, Chu Lăng ngồi trong xe, nhìn đèn lầu ba còn sáng điện, nhưng lại có can đảm lên. biết hai ngày nay bà nội Hướng có nhìn thấy cái tin tức oanh tạc kia , dám mạo hiểm.

      Hướng Nghị chắc là ở nhà rồi. cố tình trả lời tin nhắn của .

      Yên lặng ngồi dưới lầu lát, Chu Lăng cầm lên điện thoại di động nãy giờ vẫn động tĩnh, lại gửi cho Hướng Nghị tin nhắn : 【Em ở trong cửa hàng chờ

      Đúng như dự liệu, có hồi .

      Chu Lăng thở dài thườn thượt, tiện tay để điện thoại di động lên ghế phụ lái, quay đầu xe lái , chạy đến phòng làm việc Hướng Dương.Trời tối đen , cửa lớn khóa chặt, cửa hàng chung quanh cũng đóng cửa hết, cả dãy phố đều im ắng.

      Chu Lăng tự mình vào trong, rồi khóa trái cửa lại. Chiếc xe Tiểu Hoàng bóng bẩy kia vẫn để đằng sau góc khuất cánh cửa lớn, lấu rồi có người ngồi, phủ lớp bụi mặt. Chu Lăng nhìn nhìn, xuyên qua mảnh sân quen thuộc, vào phòng trong.

      Trong phòng cũng tối om, bật điện lên, tất cả vị trí đồ dùng đều vẫn y như lần trước rời . Giống như hai ngày này Hướng Nghị cũng tới.

      Rèm cửa vẫn còn kéo lại. Có khoảng thời gian họ thường xuyên làm chuyện xấu hổ giữa ban ngày, vì để giảm bớt việc, lâu rồi mở ra.

      bàn trang điểm, mỹ phẩm của được đặt gọn gàng. Chu Lăng ráng lết chút sức lực cuối cùng, tẩy trang, sau đó bật điều hòa, cởi quần áo, trèo lên giường đắp chăn, và nhắm mắt lại.


      Mệt quá rồi, muốn ngủ lát.
      conlu124, Hale205, garubi2949815 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :