1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự huyền diệu của định mệnh (Vợ Câm) - Lệ Ưu Đàm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 40
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]

      [​IMG]

      Nguyễn Mộng rất ưa thích Dương Thiến, trong cuộc đời chưa từng có qua người bạn nữ nào, bất kể là kiếp trước hay là kiếp này. Khi còn bé bởi vì bản thân dáng dấp mập mạp, tất cả nữ sinh đều thích chơi chung cùng , cho dù học tập khá hơn nữa, tính tình ngoan ngoãn, cũng có người nguyện ý tời gần. Giáo viên lại càng thích , trong ngày kỷ niệm thành lập trường cũng thèm quan tâm đến , chứ đừng nói tới những nam sinh có chút quậy phá luôn gọi là heo mập, thậm chí có lúc còn có thể cầm cục đá ném . tại quen biết tên Dương Thiến này, thậm chí ngay cả một cái giải thích cũng có, liền lập tức đem trở thành bạn của mình rồi.

      Dùng cơm xong, Nguyễn Mộng từ trong túi lấy ra thẻ Vệ Cung Huyền cho, tấm này là thẻ vàng, vốn là tay là thẻ chuẩn, nhưng bị cưỡng chế đổi thành thẻ vàng, ở bên ngoài dễ dàng sử dụng. Nghĩ đến mình buổi sáng len lén chạy ra ngoài...... Nguyễn Mộng thình lình rùng mình cái, cảm giác tối hôm nay có thể mình gặp phải bi kịch.

      Kiếp trước luôn lo lắng Vệ Cung Huyền sẽ muốn , kiếp này lại lo lắng Vệ Cung Huyền luôn muốn ở bên cạnh ......

      Suy nghĩ bất an, hoàn toàn để ý đến lúc Dương Thiến nhìn thấy thẻ vàng tay , ánh mắt bỗng dưng sáng lên.

      Sau khi quẹt thẻ hai người kết bạn trở về phiên dịch xã, hiệu suất của Nguyễn Mộng rất nhanh, công việc được phân công rất nhanh liền hoàn thành, thế nhưng cũng hiểu đạo lý người quá nổi bật luôn là ́ch ngắm của người khác, chỉ là muốn có một phần công việc, từ từ đem trọng tâm sinh hoạt từ người Vệ Cung Huyền dời , cũng phải vì muốn kiems tiền mà bươn chải. Cho nên sau khi hoàn thành, liền nhàm chán dạo websites.

      Lúc lên đại học rất hay lên QQ, lâu có đăng nhập, tại vừa vào, vô số chim cánh cụt nhỏ liền tích tích tích tích kêu lên. Nguyễn Mộng từng bước từng bước mở ra xem, dù sao cũng nhàn rỗi nhàm chán, tính nhẫn nại tốt, cư nhiên cũng có người kết bạn với .

      Chọn đồng ý, đầu kia liền nhảy ra một hộp thoại, đối phương gửi cho một khung thoại còn vẫn lay động, còn có...... hai chữ bà xã.

      Nguyễn Mộng sợ hết hồn, vội vàng nhìn xung quanh chút, tay run run viết chữ:

      ...... là?

      Bên kia gửi lại một biểu tượng tức giận, mặt cũng đốt thành màu đen, Nguyễn Mộng đối với mấy cái biểu tượng này vẫn còn rất ngạc nhiên, liền mở ra tư liệu của đối phương, lúc này mới phát ra...... Trống rỗng.

      Bà xã.

      Bên kia lại nhảy lên hai chữ này.

      , là đại thần chứ? ! Nguyễn Mộng giựt giựt khóe miệng, Cung Huyền?

      Bên kia phát tới cái =D, Nguyễn Mộng nhất thời cả người vô lực. phải chứ, bao nhiêu năm online QQQ rồi, làm sao biết nick của ? !

      Bà xã, tối mấy giờ tan việc?

      Năm giờ...... Đánh xong hai chữ này gửi , Nguyễn Mộng liền hối hận.

      Quả nhiên......

      Chờ đón em.

      xong đầu liền chán nản.

      Nguyễn Mộng bóp cổ tay, muốn, kiên quyết muốn! cũng phải là chưa có nhìn thấy mấy chiếc xe của , phong cách chiếc sau còn rêu rao hơn chiếc trước, hơn nữa dáng dấp thế kia, nếu như xuất tại nơi này phải làm sao à? ! Vội vàng lấy điện thoại di động gọi qua, bên kia có thể sớm đoán được ngoan ngoãn nghe lời, tắt máy.

      Dương Thiến ở đối diện thấy sắc mặt ổn, liền hỏi: "Nguyễn Mộng, làm sao vậy, thoải mái sao?"

      vội vã lắc đầu, cảm giác mình ngày đầu tiên làm giống như là bi kịch của nhân loại. Hơn nữa gần như có thể xác định, Vệ Cung Huyền nhất định là cố ý, vì trả thù buổi sáng đã từ mà biệt!

      Bộ này 1 tuần chỉ 3 chương, nhưng nếu các tình ủng hộ mình mình đăng mỗi ngày 1 - 2 chương nhé!

      40 likes Fb hoặc 400 click quảng cáo thẳng tiến nào!!!!
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, milktruyenky15 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 41
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]

      [​IMG]

      (Ặc, đàn ông Pháp nghe chắc tự sát hết quá, đàn ông Pháp vốn nổi tiếng là đàn ông của gallant lãng mạn mà, sao vào miệng thành heo nọc hết thế trời)

      Vệ đại thần kiên quyết thừa nhận là mình mọn, đối với người ngoại quốc tràn đầy kỳ thị, cho hoa mỹ là bảo vệ bà xã.

      Buổi tối hôm đó, cái lẩu hai người ăn đến khí thế ngất trời, Nguyễn Mộng siêu cấp thích nấm kim chi cùng rau muống, còn có cá viên cùng đậu da, Vệ Cung Huyền thấy thích, cố ý chém giết, đối với gì đó trong chén mình làm như thấy, giống như chỉ có thức ăn mà Nguyễn Mộng ăn mới là tốt nhất. Nguyễn Mộng bị giành giật mãi, giận muốn điên rồi, đại thần thấy nghiến răng tức giận, mới cười thả qua cho , thuận tiện đem trong chén mình chất đống những món thích ăn gắp cho . Cơm tối tốt đẹp như thế, nếu như có bi kịch, đó chính là giữa đường có người nhấn chuông cửa.

      Theo lẻ thường đại thần ra mở cửa, Nguyễn Mộng cắn ngụm chân giò hun khói nhai nha nhai, liền nhìn thấy người đàn ông nét mặt đầy vẻ giận dữ trở lại, hỏi: "Sao thế, là ai vậy?"

      "A, người nhặt rác." Đại thần trả lời như thế, Nguyễn Mộng sặc, tiểu khu này là nghiêm cấm những người nhặt rác, ràng đại thần láo. Quả nhiên trong chốc lát điện thoại liền vang lên, rất vui vẻ chạy nhận, chữ ‘Alo” còn chưa ra ngoài, bên kia mắng lên: "Vệ Cung Huyền mẹ kiếp! Cậu có biết mũi của tôi suýt nữa bị cánh cửa của cậu đập dẹp lép rồi hay ? Nếu dẹp rồi cậu phải bồi thường thế nào? Chĩ muốn ở lại nhà cậu ăn bữa cơm thôi, lúc cậu còn cũng phải thường ở nhà tôi ăn cơm sao? cũng nên đến lúc cậu báo ân rồi? Lại dám đem tôi ném ở ngoài này...... Cậu có nhân tính ? cho phép tôi vào, cậu cho rằng đây là nhà cậu à! Có bản lãnh để tiểu mập mạp tới mở cửa thử xem, quỷ hẹp hòi, keo kiệt quỷ, Grandet! Bla, bla......" Nguyễn Mộng rụt bả vai xuống, tiếng mắng đầu bên kia bây giờ quá lớn, cách xa cũng nghe thấy. Đại thần dĩ nhiên cũng nghe thấy, chỉ thấy khóe miệng khẽ cong, lấy mắt kiếng đặt ở khay trà ra đeo lên, rồi ra ngoài.

      Sau đó, tiếng hét thảm thiết, thế giới liền an tĩnh.

      Vệ Cung Huyền như có việc gì đóng cửa lại, tới đem ống nghe trong tay Nguyễn Mộng để xuống, hôn cái lên môi của , hai người cũng thích ăn cay, đôi môi vốn dĩ cay đỏ bừng, như vậy mà hôn quả chính là cực hình, Nguyễn Mộng lập tức nhảy cao ba thước, quả quyết nhanh chóng cách xa Vệ Cung Huyền mét.

      Đối với hành động bài xích của Vệ Cung Huyền gì, chẳng qua là đến khi trời tối Nguyễn Mộng lần nữa lệ rơi đầy mặt, nằm lỳ ở giường chịu đựng va chạm mãnh liệt phía sau trong lòng vô cùng hối hận, nếu như sớm đoán được thảm như vậy, buổi sáng dù đánh chết cũng to gan lớn mật chuồn trước......" ...... Em biết em sai rồi, tha em, tha cho em ...... Ngày mai em còn phải làm......"

      đề cập tới làm còn đỡ, vừa nhắc tới làm Vệ Cung Huyền liền tức giận, cả đêm triền miên buổi sáng tỉnh lại vốn là phải vành tai và tóc mai chạm vào nhau, ai mà nghĩ đến người phụ nữ của mình lại biến mất vô tung vô ảnh, hơn nữa gấp đến độ ngay cả bữa ăn sáng cũng lưu cho !

      Nguyễn Mộng ngừng kêu khổ, hông của đều muốn đứt rời! Như thế này làm gì còn cần vận động giảm cân a, chỉ cần buổi tối mỗi ngày làm chút liền đủ để gầy thành gậy trúc rồi ! Đại thần có ý thức được mình gầy rất nhiều sao?

      [​IMG]

      40 likes FB hoặc 400 click quảng cáo nhé các nàng!
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, Khủng Long14 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 42
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]



      lúc xuống xe tựa như con chuột , mắt như kẻ trộm liếc nhìn khắp nơi, xác định có đồng nghiệp nào quen biết mới thở phào nhõm, chạy tóe khói, để lại Vệ Cung Huyền nhìn theo bóng lưng của cười khẽ thôi.

      tới trễ, vì vậy toàn bộ tiền thưởng chuyên cần có. Nguyễn Mộng oán niệm, lên QQ liền nhìn đến Vệ Cung Huyền cũng ở đó, trong lòng tức giận càng nhiều sinh ra can đảm, lập tức đem tên ghi chú đổi thành nhà tư bản đại gian ác, sau đó mới cảm thấy nhẹ nhõm, tâm tình thoải mái một chút, gửi qua cái biểu tượng tràn ngập lửa giận: Đều tại , tất cả tiền thưởng chuyên cần của em đều có!

      Bổ sung thêm một icon lệ rơi đầy mặt.

      Bên kia rất nhanh liền đáp lại: sao, ông xã cho em.

      Nguyễn Mộng phồng má, hỏi làm sao biết số QQ của mình, phải biết rằng số này từ sau khi tốt nghiệp đại học đã mấy năm chưa từng dùng qua.

      Bên kia liền gửi =D, coi như Nguyễn Mộng nhìn thấy, cũng đại khái có thể đoán được nét mặt bây giờ là như thế nào dương dương đắc ý, Trong công ty có bộ phận bảo hành an ninh mạng.

      Nguyễn Mộng chu mỏ, hừ tiếng, nếu phải là bởi vì cần dùng QQ loại này công cụ truyền tin tức thời, mới tùy thời hiện thân. Để lại câu em phải làm việc, sau đó liền đem trạng thái đổi thành thỉnh quấy rầy.

      Đối diện Dương Thiến thấy phồng má rất dáng vẻ vui vẻ, hỏi: "Nguyễn Mộng, làm sao vậy, bởi vì trễ bị mắng nên buồn sao?"

      vội vã lắc đầu, đưa ra nụ cười thân thiện: " có, chỉ là buồn rầu lượng công việc làm sao lại lớn như vậy thôi." Trời cao tha lỗi phải cố ý láo với bạn bè.

      Dương Thiến cười: "Đúng vậy, lượng công việc trung tâm phiên dịch của chúng ta cũng rất lớn, cho nên tất cả mọi người rất cố gắng đấy."

      Nguyễn Mộng cong khóe miệng lên, gì.

      Buổi trưa Nguyễn Mộng qua loa ăn đơn giản, phải đến cửa hàng cách trung tâm phiên dịch xa, cũng phải là người dễ dàng nhận thua như vậy, dù là đấu lại Vệ đại thần, cũng muốn luôn rơi vào tình cảnh bị ăn gắt gao.

      Vì vậy cưỡi chiếc xe đạp trở về là bánh bao bình thường vui vẻ, sau khi đem xe khóa kỹ liền ngâm nga bài hát trở về phòng làm việc. Tâm tình vui vẻ của ngay cả Dương Thiến đều nhìn ra được, Nguyễn Mộng cười híp mắt cùng nói là mình mua chiếc xe đạp, sau đó liên tục ngừng ở QQ gõ cho Vệ Cung Huyền, với mình đã có xe, buổi chiều cần đến đón, sau đó lòng tin tràn đầy làm xong công việc, mong đợi đến năm giờ. Trước kia lúc học từ nhà cách trường học rất gần, đều là bộ, sau đó học đại học thì nữa, cho tới bây giờ cũng có kinh nghiệm cưỡi qua xe đạp, tại nhất thời xúc động mua một chiếc xe đạp, Nguyễn Mộng hưng phấn cho thấy tâm tình rất tốt.

      Nhưng khi sau khi tan việc, vui vẻ mở khóa xe đạp lên, bỗng dưng phát chỗ ngồi phía sau rất nặng. Quay đầu lại nhìn, khóe miệng co giật: ", sao lại tới đây?"

      Đại thần trả lời bằng nụ cười tuấn mỹ: "Tới nhờ xe."

      nhờ cái con khỉ á! Chiếc xe đạp này của chỗ nào giống như có thể chịu được người đàn ông to lớn cùng người phụ nữ bộ dạng béo ú hả ? Nguyễn Mộng rơi lệ, cuối cùng biết mình là đấu lại rồi, lập tức bắt đầu cầu xin tha thứ, thế nhưng Vệ Cung Huyền mặn ngọt gì đều chịu, nhất định đòi đạp xe về nhà. Vạn bất đắc dĩ, Nguyễn Mộng chỉ có thể khuất phục dưới dâm uy của , nhưng là dọc theo đường đều đem mặt của mình dính chặt vào lưng , cố gắng dùng túi xách che mặt của mình lại, thề muốn để cho người ta nhìn thấy.

      Mặc Âu phục đắt tiền được thiết kế riêng mỹ nam cưỡi xe đạp mang theo một người phụ nữ béo...... cảnh tượng mất hồn vô cùng bắt mắt~~ buổi tối hôm đó Nguyễn Mộng hoàn toàn đầu hàng, lại lần nữa bị giáo huấn đến chết sống, Lỗ Tấn lão tiên sinh , cùng trời đấu, kỳ nhạc vô cùng, cùng người đấu, kỳ nhạc vô cùng, cùng đại thần đấu, tìm đường chết.

      Từ sau đó Nguyễn Mộng trở nên rất nghe lời được hai tuần lễ, xét thấy vợ mình biểu tốt, Vệ Cung Huyền cũng có tiếp tục làm khó , mỗi ngày đưa làm đều là cách con đường, đưa đến gần đó để cho xuống, cũng tránh khỏi bị người ta chú ý. Nguyễn Mộng đối với cuộc sống như thế cũng rất hài lòng, nếu như số lần đại thần OOXX thêm chút nữa càng thêm hoàn mỹ. Chỉ là cũng dám nhắc tới chuyện này, nếu kết quả chờ đợi khẳng định rất thê thảm.

      Ngược lại cùng Dương Thiến quan hệ càng ngày càng tốt rồi, Nguyễn Mộng lần đầu tiên ra xã hội, cái gì cũng hiểu, mặc dù có Vệ Cung Huyền giúp đỡ, nhưng trong vô thức vẫn muốn làm phiền đến , càng nhờ vả , lại càng lệ thuộc vào , cuối cùng thoát thân cũng càng khó khăn.

      càng lún càng sâu, chấp niệm càng sâu, cuối cùng cũng chỉ đem mình làm hại thương tích khắp người. Nhớ tới kiếp trước mình đã làm loạt chuyện điên cuồng, Nguyễn Mộng tự chủ được rùng mình cái, cần, tuyệt đối muốn! Vì vậy vào lúc này, Dương Thiến tiến vào trong sinh hoạt của trở thành cảng tránh gió tốt nhất cho . Nguyễn Mộng quá khát vọng có thể có người bạn rồi, cho nên vừa có người đối với mình lấy lòng liền chờ mong nghênh đón, moi tim đào phổi mà đối xử tốt với đối phương, lòng tràn đầy vui vẻ cho là bản thân đã kết giao được một người bạn tốt, thời điểm ở cùng Vệ Cung Huyền càng ngừng nhắc tới Dương Thiến, Dương Thiến hôm nay dạy xử lý công văn làm việc như thế nào, Dương Thiến ngày mai cùng hẹn muốn đâu dạo phố, Dương Thiến cào lúc chính mình hoàn thành vượt mức công việc bị người ghen tỵ mà thay mình chuyện...... Tóm lại Dương Thiến này chỗ nào cũng tốt, thậm chí tốt hơn ông xã mình.

      Vệ Cung Huyền là người dễ dàng bị mê hoặc như vậy sao? Vệ Cung Huyền là loại người trơ mắt nhìn vợ mình mở miệng ngậm miệng một tiếng đều là tên của người khác sao? miệng , trong lòng lại nổi lên nghi ngờ đối với Dương Thiến. Nguyễn Mộng đơn thuần, lại phải, bánh bao ngu ngốc nhà chút cũng cảm thấy khác thường, nhưng có thể cảm thấy kỳ quái, Dương Thiến này chẳng lẽ có cuộc sống riêng hay sao? Mỗi ngày đều cùng ở chung chỗ? Hơn nữa còn luôn nhằm ngay lúc người khác xấu Nhuyễn là xuất , đúng lúc như vậy sao, luôn là ở thời điểm người khác hiểu lầm Nhuyễn phạm sai lầm ra mặt vì ?

      Nhưng cái gì cũng , rất ít thấy bộ dạng Nguyễn Mộng cười lên, mà thời điểm mỗi lần nhắc tới Dương Thiến này, luôn rất vui vẻ. Vệ Cung Huyền cũng luyến tiếc nụ cười mặt Nguyễn Mộng, nhưng lo lắng của cũng phải là có lý, quả nhiên, đến hai tháng, liền có chuyện xảy ra.

      Tác giả :

      uổng công tác giả như ta cho nữ phụ xuất lâu như vậy ~~ luôn luôn có tác dụng riêng của nó mà.

      Vẫn y lệ cũ nhá, ^^~ Ủng hộ betaer có tinh thần beta hơn nào
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Pe Mick, milktruyenky, Khủng Long12 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 43
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng

      Vào buổi chiều, Vệ Cung Huyền theo thường lệ muốn đón vợ mình, bọn họ hẹn cùng nhau ra ngoài ăn bữa tối, nhưng tới gần thời điểm tan tầm lại nhận được điện thoại Nguyễn Mộng gọi tới, cần đón, ngồi taxi về nhà, nhân tiện còn đối với việc có cách nào cùng ăn cơm tỏ vẻ rất xin lỗi. Dựa vào giác quan thứ sáu nhạy bén, Vệ Cung Huyền cảm thấy có điểm thích hợp, giọng của trong điện thoại nghe ra chuyện gì, nhưng lại cảm thấy có chuyện xảy ra, lập tức tiếng nào , cầm chìa khóa xe người mất, ở cửa lại bị Ôn Dư Thừa ôm đống báo cáo ngăn lại, mặt tràn đầy oán hận: "Cậu muốn đâu?"

      "Tan tầm."

      "Còn chưa tới giờ tan tầm, cậu dựa vào cái gì mà về trước?" Ngữ khí càng thêm oán niệm , Vệ Cung Huyền chút nghi ngờ nếu tại đưa cho Ôn Dư Thừa cây dao, e rằng bản thân nhất định phải chết.

      Ừm, nếu như mình chết, biết Nhuyễn có thương tâm hay ? "Bởi vì tôi là ông chủ." Lời ít mà ý nhiều.

      Ôn Dư Thừa run rẩy khóe miệng, trở mặt đứng chặn ở trước mặt : "Cậu đồng ý buổi tối cho tôi đến nà ăn cơm, tôi để cậu ."

      Nghe xong lời , Vệ Cung Huyền rất muốn cười. đáp ứng rồi chẳng lẽ thể đổi ý sao? Đôi mắt đen chớp chớp, đột nhiên nhìn về phía sau Ôn Dư Thừa: "Thư ký Lưu."

      Theo thói quen lừa người từ trước đến nay của bạn Ôn nào đó, theo phản xạ tự nhiên lập tức trưng ra vẻ mặt tươi cười ấm áp, xoay người, mới phát bản thân bị lừa. Quay đầu lại, Vệ Cung Huyền đến thang máy chuyên dụng, cười tủm tỉm ấn thang máy xuống tầng dưới. Ôn Dư Thừa cắn răng, vốn dĩ còn tưởng cho dù bội ước cũng sao, còn có thể mượn lý do này chạy đến đòi hỏi với bánh bao , về sau mỗi ngày đều có thể kiếm bữa trưa, tại tốt lắm, lại bị bỏ rơi ! Nhớ tới mỗi ngày giữa trưa mình đều ăn mấy thứ Fastfood ngán người chết kia, mà Vệ Cung Huyền là bữa trưa tình hội đủ sắc hương vị câu toàn, ngay cả số lượng đồ ăn đcũng đều nhiều hơn, ngon hơn so với mình! Người dư thừa người thieus thốn, quả thực chính là buồn cười! Tốt xấu gì bọn họ cũng là quan hệ bạn bè thân thiết cùng nhau lớn lên, lúc tên kia cưới vợ cũng thông báo cho mình, tại có bà xã là thiên tài nấu nướng, lại cũng nguyện ý cho mình chén canh!

      ở trong này nghiến răng nghiến lợi, Vệ Cung Huyền sớm ngồi xe lòng như lửa đốt chạy về nhà.

      Nguyễn Mộng ngồi ở trong phòng khách, nước mắt từng giọt rơi xuống, trước mặt là sọt giấy, bên trong ném đầy khăn giấy. Vệ Cung Huyền nhàng bước qua, nắm bờ vai ngồi xuống: "Xảy ra chuyện gì vậy em?"

      ngay từ đầu còn chưa có phản ứng, nhìn thấy trở lại, vội vàng từ sofa nhảy dựng lên, lung tung xoa xoa nước mắt mặt, lắc đầu: " có gì, có gì, ăn cơm chưa? Có cần em —— "

      Lời còn chưa dứt, bị Vệ Cung Huyền bắt được cổ tay kéo vào trong lòng, giọng trầm thấp , xen lẫn tia bất đắc dĩ cùng cưng chiều: "Nghe nè, em là vợ , phải nữ đầu bếp, cũng phải vì em nấu cơm cho ăn mới muốn cùng em chung sống . nghe, xảy ra chuyện gì?"

      Nguyễn Mộng cắn môi, vẫn lắc đầu. Vệ Cung Huyền biết trong lòng vẫn tín nhiệm thuận theo , khỏi có chút đau đầu. vốn phải là người biết lời ngon tiếng ngọt, luôn có thói quen dùng hành động để biểu đạt tâm ý của bản thân, ở nhà lại là con trai độc nhất, chị em, làm sao có kinh nghiệm dỗ dành người khác, đành phải đem vợ mình ôm trong lòng hôn hôn, mới : "Nhuyễn, là chồng của em, chúng ta là người nhà."

      vẫn cứ tiếng. Vệ Cung Huyền nâng cằm lên, mới nhìn thấy trong mắt lại ngân ngấn lệ, ngực phút chốc tê rần, nhiều năm có cảm nhận được đau đớn như thế. Nhìn đến nước mắt Nguyễn Mộng, lòng càng đau đớn hơn so với trong tưởng tượng."Nhuyễn, nhuyễn... thích em, thích em, em biết ?" Theo giọng , tinh tế hôn lên đỉnh đầu của Nguyễn Mộng, gò má cùng môi, bàn tay to ấm áp nâng khuôn mặt lên, kèm theo đó là lời vô cùng dịu dàng: " thích em."

      Nguyễn Mộng sửng sốt, theo sau là nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, Vệ Cung Huyền luống cuống, vội vàng lau cho , ai biết càng lau khóc càng lớn, cuối cùng là vô cùng đau lòng, gầm tiếng: " cho khóc nữa!" Nguyễn Mộng quả nhiên bị dọa thành công, chớp đôi mắt đen như mực long lanh nước mắt trong suốt nhìn , Vệ Cung Huyền lại vội vàng trấn an: "Đừng khóc, đừng khóc, nghe xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao làm lại trở về nhà?"

      Nhắc tới đến chuyện này, Nguyễn Mộng lại muốn khóc . biết kỳ thực cảm thấy bản thân mình càng ngày càng nhõng nhẽo, bởi vì Vệ Cung Huyền đối với mình càng ngày càng tốt, mới dám khóc như vậy, nếu đổi lại là kiếp trước, bất luận như thế nào cũng như vậy ."... Bởi vì có hẹn với , cho nên em muốn làm xong công việc trước giờ tan tầm, lúc đến lầu , mới sực nhớ tới để quên đồ ở văn phòng , quay trở lại lấy, nghe được bọn họ em..."

      Nguyễn Mộng mạnh cắn môi, hai tay nắm lại, cả người đều căng cứng, Vệ Cung Huyền nhận ra, đáy mắt nổi lên chút vui, hôn xuống mặt . Hỏi: "Sau đó sao?"

      "Bọn họ ... Em là đầu heo, vừa ngu ngốc lại vừa năng lực, còn công việc của em là tìm người làm giúp mới xong, em mỗi ngày đúng giờ tan tầm, kỳ thực công việc cũng chưa làm xong, mà là đưa cho Dương Thiến, bắt ấy làm giúp em." Nguyễn Mộng gắt gao cắn môi, kiếp trước cùng kiếp này, ngoại trừ việc dùng thủ đoạn để gả cho Vệ Cung Huyền, việc khác cơ hồ đều tự cho mình là rất quang minh lỗi lạc, tại tốt rồi, lại bị người ta ở sau lưng xấu như vậy!

      "Nếu chỉ bọn họ thôi cũng sao, nhưng mà em xem ấy như bạn thân ! Ngay cả ấy cũng ——" mỗi câu, mỗi tiếng, ràng, làm cho muốn quên đều thể quên được.

      " ta cái gì ?" cánh tay ôm Nguyễn Mộng của Vệ Cung Huyền chậm rãi nâng lên, ánh mắt cũng nheo lại, ý cười nơi khóe miệng nháy mắt biến mất.

      Nguyễn Mộng chần chờ lâu, có lẽ là bị thương tổn, dù sao ở trung tâm phiên dịch hai tháng nay, cùng Dương Thiến cơ hồ là như hình với bóng, từ đến lớn, Nguyễn Mộng người bạn nào, hồi bởi vì béo, mọi người cũng thích , đều mắng , lại bởi vì thành tích tốt, càng thêm bị mọi người bài xích cùng lập, lúc lên đại học cũng là như vậy, hàng năm lấy học bổng, thầy giáo chuyên ngành đều xem là học trò đắc ý nhất, nên càng bị người chung quanh thêm đố kị. Tốt nghiệp đại học xong liền gả cho Vệ Cung Huyền, sau đó Nguyễn Mộng còn ra ngoài xã hội, trung tâm phiên dịch là phần công việc đầu tiên của , vốn dĩ cùng Dương Thiến kết giao bằng hữu, vô cùng vui vẻ, ai biết tất cả những chuyện này đều là giả. " ấy ... Em vì đúng giờ tan tầm luôn bắt ấy giúp em làm công việc của em, còn , còn nếu phải em có tiền, mới khinh thường cùng loại người như em..." cắn răng, nước mắt như sắp rơi xuống. "Cùng loại phụ nữ vừa béo vừa xấu như em làm bạn..."

      "Ngoan, ngoan, đừng khóc." Vệ Cung Huyền sờ sờ đầu , trong lòng như có lửa thiêu đốt, hận thể đem người phụ nữ khi dễ vợ mình kéo tới đánh cho trận."Nhuyễn có làm chuyện như vậy đúng ?"

      ngẩng đầu, lắc lắc: "Công việc thuộc bổn phận làm xong thôi, là ấy chủ động muốn giúp đỡ em, em có bắt ấy giúp em làm, cũng có đem tiền khoe khoang khắp nơi..." Đó cũng phải tiền của , khoe khoang, khoe khoang cái gì? Nghĩ đến đây, Nguyễn Mộng càng ủy khuất , ánh mắt khóc đến đỏ rực ."Cung Huyền... Có phải em rất béo rất xấu ?"

      40 likes Fb hoặc 400 click quảng cáo nhé :)
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, milktruyenky16 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 44
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng

      Nghe xong lời Nguyễn Mộng , Vệ Cung Huyền cơ hồ cắn răng, ôm vợ mình, ôn nhu : "Đương nhiên phải, béo chỗ nào, xấu chỗ nào đâu?"

      Nguyễn Mộng chu miệng: "Ngay cả cũng dỗ ngọt em, em ràng thấy bản thân mình rất béo rất xấu." Nhớ tới thời điểm vừa sống lại, thậm chí cũng dám nhìn thẳng bản thân mình ở trong gương, chỉ sợ chút cẩn thận đem bản thân trở thành quỷ. phụ nữ thân cao trăm bảy mươi cm, thể trọng so với chiều cao còn lớn hơn... Đây phải người quái dị thì là cái gì?

      Vệ Cung Huyền là người luôn bao che khuyết điểm, càng miễn bàn người này còn là bà xã của , tức thời ánh mắt liền thay đổi, nhưng sợ dọa đến Nguyễn Mộng, liền nắm tay , mang thẳng đến phòng thay quần áo. Phòng thay quần áo có tấm gương sát đất, bình thường là dùng để sửa sang lại dung nhan , nhưng Nguyễn Mộng cũng hiểu được đem mình qua làm chi, ngẩng đầu nhìn , trong mắt còn ngân ngấn nước mắt.

      lại khóc! Vệ Cung Huyền càng nổi nóng, đem Nguyễn Mộng để đến cửa, hung hăng hôn môi , sau khi phen trời đất đảo điên, hung hăng hỏi: "Nếu em vừa béo vừa xấu, có thể mỗi ngày đều muốn làm em sao?"

      Có thể cần thô tục như vậy hay ... Nguyễn Mộng đỏ mặt, nhưng đối với chuyện bản thân là một người mập mạp xấu xí vẫn là phi thường bi thương: " cần dỗ em..." cũng phải người mù, bản thân rốt cuộc béo bao nhiêu, cũng phải nhìn thấy!

      "Ai dỗ em ?" Vệ Cung Huyền cau mày, lại cắn cánh môi , Nguyễn Mộng bị cắn sinh đau, rầm rì muốn đẩy ra, đại nam nhân nháy mắt phát hỏa, nắm hai cổ tay , đem gắt gao dán ở phía ván cửa."Em là vợ của , ai coi thường em, ai khi dễ em, ai rắp tâm hãm hại đối với em, khi em giải quyết xong, còn có chồng của em là , vì sao phải vì người ngoài thương tâm thành bộ dạng này? Chẳng lẽ còn thể bảo hộ em chu toàn? Em muốn cái gì, thích cái gì, cứ với , chán ghét cái gì, muốn nhìn thấy cái gì, đem bọn họ loại bỏ giúp em, em thương tâm khổ sở như vậy, Dương Thiến kia có cảm thấy áy náy ?"

      Nguyễn Mộng ngây ngốc nhìn , nước mắt ào ào rơi xuống, hai cổ tay bị giũ chặt, có cách nào động đậy, mà Vệ Cung Huyền thấy khóc, vội vàng giúp lau nước mắt, Nguyễn Mộng thuận thế nhào vào lòng , ôm cổ khóc òa lên: "Hu hu... Bọn họ đều thích em, từ đến lớn đều là như vậy... Mắng em là heo mập, mập mạp chết tiệt... em xấu... Hu hu... Bọn họ đều là người xấu!"

      "Đúng, là người xấu."

      khóc hồi lâu, Vệ Cung Huyền sợ khóc đến sưng mắt, đem từ cửa thả ra, dẫn nhìn về phía gương to: "Nhuyễn, em nhìn gương này."

      Nguyễn Mộng theo lời nhìn về phía gương, cũng cảm thấy có cái gì kỳ quái."Em biết ? sống qua ba mươi tuổi , chưa từng thấy qua trắng như vậy, mềm mại giống em như vậy." từ sau lưng ôm lấy , thanh ôn nhu lại trầm thấp, như là đàn cello êm tai.

      "Tuy rằng béo một chút, nhưng sờ vào lại vô cùng thoải mái, khi làm tình, phía dưới của em trơn trượt ẩm ướt, em lại biết rên rỉ, em xinh đẹp hơn bất cứ nào tự xưng là mỹ nữ bên ngoài, . Em còn có thể nấu cơm, giống , đến bây giờ ngay cả trứng cũng chiên được, em còn có thể làm việc nhà, lại tinh thông vài ngoại ngữ, từ đến lớn nhân phẩm học vấn đều ưu tú... Trừ bỏ đối với , chưa làm qua một chuyện xấu nào, nhặt của rơi, vui vẻ giúp người, em lại còn tốt với trẻ con, là một người vợ đảm , người phụ nữ kia làm sao có thể so với em?"

      Nguyễn Mộng đều bị khen trợn tròn mắt, há hốc miệng ngẩn người nhìn gương mặt ôn nhu của của đàn ông trong gương, rất khó tin tưởng là Vệ Cung Huyền. Đối với lời thô tục lúc trước, làm như để ý tới: ", làm sao mà biết nhân phẩm học vấn của em đều ưu tú?" Còn có nhặt của rơi vui vẻ giúp người... Làm sao ấy biết được?

      "Em cho là sự bởi vì phụ trách mới cùng em kết hôn? Nếu quả là em là người xấu xa như thế, có thể xem như tình đêm trôi qua rồi quên mất, làm sao có chuyện lấy em? Sau này em em mang thai, có người tự động đưa tư liệu từ đến lớn của em, lúc này mới đồng ý, biết ?" dùng cái mũi cọ cọ ̉ ."Bằng em thực cho rằng là người dễ dàng bị lừa gạt như vậy sao? Nếu em có cuộc sống biết kiềm chế, hoặc là có thói quen lừa gạt, đánh chết cũng đồng ý cưới em ."

      "Cho nên em xem, những ngoài việc gầy hơn em, còn có gì có thể so được với em? Họ thiện lương hiểu ý người hơn em, hay thông minh hơn em?"

      "Nhưng mà..."

      " có gì là nhưng mà , cho biết , em muốn cái gì? Em muốn, đều cho em." Vệ Cung Huyền nhìn về phía gương, ánh mắt hai người ở trong gương giao hòa lẫn nhau, Nguyễn Mộng cắn miệng, tự ti cùng bất an luôn tồn tại trong lòng tại khắc này bổng dưng như được xoa dịu, bỗng dưng từ trong lòng Vệ Cung Huyền xoay lại, ôm lấy , thanh do khóc mà khàn khàn: "Em muốn làm người mập mạp... Cũng muốn bị người ta xem thường, em, em —— "

      Vệ Cung Huyền nhìn cổ vũ: "Em muốn làm cái gì?"

      "Giảm béo!" rốt cục lớn tiếng hô lên, ánh mắt do khóc mà đỏ bừng.

      Đối với người phụ nữ đã nói xấu thân thể vợ mình, Vệ Cung Huyền thầm ghi hận trong lòng, để đó tính sao, giờ chỉ dỗ dành bảo bối trong lòng mà thôi, ôm Nguyễn Mộng đung đưa: "Giảm béo đương nhiên có thể, nhưng cho phép quá gầy, cũng muốn buổi tối ôm khúc xương ngủ."

      Nguyễn Mộng nhớ tới kiếp trước sau khi hút thuốc phiện bản thân gầy giống như tờ giấy, bi thương lại đến, càng muốn khóc, Vệ Cung Huyền vừa dỗ lại vừa gạt, vất vả làm cho khóc, mới thở phào nhẹ nhõm.

      Sau này Vệ Cung Huyền cũng cho phép tiếp tục làm nữa , bản thân Nguyễn Mộng cũng muốn , liền nộp đơn xin từ chức, dù sao ở nơi đó cũng cảm thụ được cái gì là tình cảm bạn bè. Người bên ngoài đều là người xấu, chỉ có ở nhà mới là an toàn . Nhận thức này từ nay về sau đã khắc sâu dấu ấn vào trong suy nghĩ của Nguyễn Mộng, trực tiếp làm cho ngày sau bao giờ có thói quen thích ra ngoài nữa.

      Dương Thiến có phản ứng như thế nào, Nguyễn Mộng muốn biết , thời điểm nghe được bọn họ chuyện cũng có xuất , có lẽ Dương Thiến còn tự cho mình người bạn tốt của , nên sau khi từ chức còn thường xuyên gọi điện thoại cho , nhưng Nguyễn Mộng có tiếp, ngẫu nhiên Vệ Cung Huyền thấy được, đều miễn cưỡng nghe máy, nhưng ngôn ngữ phi thường khách khí, Dương Thiến bị xem thường vài lần, liền tiếp tục liên hệ với , như vậy cũng tốt, đỡ phải nhớ tới việc phiền lòng này.

      Về chuyện giảm béo, Vệ Cung Huyền phản ứng còn lớn hơn cả Nguyễn Mộng. vốn dĩ là muốn thỉnh chuyên gia đến hướng dẫn cho , nhưng bị Nguyễn Mộng cự tuyệt mãnh liệt, tự giảm béo ở nhà mình, làm vài động tác yoga cùng chạy bộ, nhảy dây đá cầu, hình như là muốn đem những trò chơi đùa vận động từ đến lớn có làm qua đều luyện tập hết lần. Vệ Cung Huyền cũng theo náo, cùng ăn cơm giảm béo, Nguyễn Mộng muốn thêm vào cho vài món còn vui. Hai người thường xuyên ở trong công viên tiểu khu đánh cầu lông hoặc là bóng bàn, buổi sáng cũng cùng nhau dậy sớm chạy bộ, toàn bộ lịch trình giảm béo của , thủy chung đều theo. Nhưng mà cũng phải có hiệu quả , ít nhất là càng ngày càng thêm cường tráng, trước kia đánh ngã Ôn Dư Thừa cần hai quyền, tại quyền là đủ. Mà mỗi ngày buổi tối cũng hưởng thụ càng nhiều, xét thấy mỗi ngày giảm béo cùng mình, Nguyễn Mộng đối với có thể là hữu cầu tất ứng nhu tình ngàn vạn, hơn nữa tập qua mấy tháng yoga, buổi tối vào lúc làm tình, chiếc eo mềm mại kia, làn da non mịn kia, càng khiến Vệ Cung Huyền làm được càng thêm thỏa mãn.

      Ngắn ngủn bốn tháng, Nguyễn Mộng từ tám mươi kg lúc trước biến thành sáu mươi kg, sau khi gầy , mặt mày cũng dần dần nẩy nở, xinh đẹp lạ thường.

      Làm mỗi khi Vệ Cung Huyền nhìn đến đều cảm thấy kinh hãi, đối với chuyện cho ra ngoài công tác, cảm thấy dự kiến của bản thân mình là rất chính xác !
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, milktruyenky14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :