1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự huyền diệu của định mệnh (Vợ Câm) - Lệ Ưu Đàm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 96
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      hiểm của , giờ phút này Nguyễn Mộng tràn đầy oán niệm, chu cái miệng , Vệ Cung Huyền bị đau theo bản năng buông ra, liền nhân cơ hội nhảy ra ngoài, làm cái mặt quỷ xấu xí với , "Em tìm ta tính sổ, xem ta có dám đánh trả hay !" xong chạy tới cửa phòng làm việc, Vệ Tiểu Bảo thấy mẹ chạy ra ngoài, cũng lẫm chẫm đuổi theo, ai biết mẹ chạy quá nhanh, bé đuổi kịp, miệng mếu máo, khóc lớn. Vệ Cung Huyền vội vàng xách tiểu tổ tông này thả vào trong đống trò chơi, cho bé món đồ chơi, để cái núm vú cao su trong cái miệng nhắn, lúc này mới trấn an tốt được bé con..

      Lại , Nguyễn Mộng gõ cửa phòng làm việc Ôn Dư Thừa n lần, người ở bên trong cũng lên tiếng trả lời, làm càng thêm buồn bực, hắc, thực muốn nổi giận, đến con cừu cũng phải nổi giận, lập tức đến phòng bảo vệ lấy chìa khóa dự phòng, phá cửa vào. Vừa vào, người nào đó ngồi trước bàn làm việc từ từ ngẩng đầu lên, khóe miệng còn sót lại chút thức ăn, nhưng bàn các loại túi giấy trong hộp...... Đều là rỗng tuếch. Nguyễn Mộng tức chết, nhào qua bắt người vừa ăn uống no nê đánh cho tê người, vừa đánh vừa mắng, ai kêu trộm đồ ăn của em, cho trộm, cho trộm! Đánh Ôn Dư Thừa đến mức chạy trối chết nhếch nhác cầu xin tha thứ, "Đừng đánh mặt, đừng đánh vào mặt chứ!"
      Rất may là tầng cùng chỉ có hai gian phòng làm việc, phòng thư ký cách rất xa, nếu hình tượng Ôn Dư Thừa cất công xây dựng bị sụp đổ trong gang tấc rồi. chỉ vậy, còn bị Nguyễn Mộng đánh cho chạy quanh bàn làm việc tìm chỗ trốn, vừa trốn vừa rất mất hình tượng cầu xin tha thứ: "Đừng, đừng đánh, trộm nữa, bảo đảm đây là lần cuối cùng!"

      "Em tin em chính là thiếu não!" Thuận tay cầm gối dựa ghế sa lon ném qua, Ôn Dư Thừa nhanh chóng bắt được, Nguyễn Mộng thấy mình đánh trúng, càng buồn bực, dậm chân, , " chạy lần nữa xem."

      Ps : ngày mai ta rãnh lại có event nhé mọi người ^^ chúc các nàng đọc vui.
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Pe Mick, HaYen, Phong Vũ Yên6 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 96
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết & bearlonelj

      [​IMG][​IMG]

      Mắt to nheo lại, cảnh giác liếc về phía , " có quỷ kế?"

      " là hạng người như vậy sao?" Thấy nhân phẩm của mình bị coi thường, Ôn Dư Thừa tỏ vẻ bị tổn thương. "Nếu chúng ta kéo bất kì người quen biết nào hỏi câu, Ôn thiếu trong lòng bọn họ là địa vị gì."

      " thôi , chỉ biết lừa gạt mọi người." Nguyễn Mộng thầm, nhưng vẫn rất cẩn thận tiếp xúc thân mật với tay người nào đó vừa mới ngoáy lỗ mũi, Ôn Dư Thừa lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, mở cái video, trong nháy mắt Nguyễn Mộng cũng nín thở, gương mặt liền đỏ bừng, nửa ngày được câu đầy đủ: "Này này này, ......" Ở trong đó là video Cố Minh Tích và họ Vương kia vào đêm hôm trước!

      Ps : 50 likes fb và 20 cm các nàng nhé ^^ post tiếp 1 phần nữa hôm nay
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Pe Mick, tieunai691993, Phong Vũ Yên8 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 97
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết & bearlonelj

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      với bản chất dịu dàng thiện lương của . "Mặc kệ, dù sao em cũng đưa ra chủ ý, làm như thế nào là chuyện của , còn trộm đồ ăn của em, chuyện này thể bỏ qua, mau xuống dưới mua lại cho em, phải mua giống hồi nãy." Thấy Ôn Dư Thừa muốn kháng nghị, liền trừng mắt, " bỏ tiền!"

      Thấy bà xã ôm ít bọc so với lúc trước còn nhiều hơn mấy phần, vừa ăn vừa vào, Vệ Cung Huyền kinh ngạc nhíu mày, hỏi: "Lại bóc lột lão Ôn rồi hả ?"

      "Ai bảo ấy giành đồ ăn của em chứ, những thứ này đều là ấy bồi thường cho em." Nguyễn Mộng lấy ra xiên bắp luộc lắc lắc trước mặt, ngửi thử cắn cái, ngồi ở trong khu trò chơi Vệ Tiểu Bảo thấy mẹ ăn cái gì đó, nhất thời bình tĩnh được, lập tức đung đưa bò đến bên cạnh Nguyễn Mộng, lôi kéo vạt áo của ngừng a a a. Nguyễn Mộng cầm đồ ăn vặt còn cách nào khác, cho xiên bắp luộc để bé gặm. Vệ Tiểu Bảo được ăn, hài lòng tập tễnh bò về đống trò chơi, vừa lắp khối gỗ vừa ăn, cái miệng nhắn vui vẻ, ngốn ngáo ăn đến phồng miệng.

      thích thú ăn, vừa ăn vừa hối hận, sớm biết trấn lột Ôn Phó tổng, cần gì xin đại thần mua cho, sau đó còn lỗ vốn bán mình? Nguyễn Mộng càng nghĩ càng hối hận, nhìn đống lớn chiếm lợi phẩm trong tay trong nháy mắt trở thành vũ nhục trí thông minh của .

      hối hận ngừng, tất cả đồ ăn đột nhiên bị người khác lấy, Nguyễn Mộng gấp đến độ chạy nhanh đến đoạt lại, bị Vệ Cung Huyền kẹp ở trong tay thể động đậy, hai cánh tay bétrên trung quơ múa, với tới được cái gì. "Đó là của em!"

      "Chưa phải của em mà." Vệ Cung Huyền mang tới gian trà nước trong phòng bếp, nhét tất cả đồ ăn vào trong tủ lạnh, "Đáng tiếc thích người đàn ông khác mua đồ cho em."

      Lý do, đều là lý do, lấy cớ, đều là lấy cớ! căn bản gạt phải ? Nguyễn Mộng hận nghiến răng nghiến lợi, nhịn được liền há mồm cắn. Quan bức dân phản...... luôn khi dễ như vậy, tượng đất đều có ba phần tính năng của đất, con thỏ nóng nảy còn biết cắn người, muốn giơ sào khởi nghĩa đánh đổ cường quyền chính trị và bá quyền chủ nghĩa!

      Ps : chưa đủ cm nhưng ta vẫn đăng, chứ ko trễ wá các nàng lại ko đọc kịp ^^
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 97
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      Mộng núp ở trong ngực dám lên tiếng, hại Ôn Phó tổng thảm rồi...... biết người mọn kia trả thù trách móc thế nào. Đợi Vệ Cung Huyền ngắt điện thoại, bày ra khuôn mặt nhắn đau khổ, kéo kéo cổ áo sơ mi ông xã: "A Huyền...... thể hại em bất nhân bất nghĩa......"

      hại gì chứ, phạt là phạt Ôn Dư Thừa biết điều, "Ngoan, lão Ôn dám ý kiến đâu."

      ta trước mặt dám..., nhưng mà trước mặt của em...... Lần này Nguyễn Mộng muốn khóc, ai ràng thủ đoạn của Ôn Dư Thừa hơn , người kia ở trước mặt người ngoài giả bộ bên ngoài vui vẻ thân thiện, thế nhưng bên trong thủ đoạn đen tối kém gì ai. "A Huyền, đừng trừ tiền lương ấy nhé, van , dựa vào việc ấy quay cái video đó, được ?" xong, cái miệng nhắn đến gần rồi hôn triền miên, vừa đúng lúc Vệ Tiểu Bảo nhìn sang, bỏ xiên bắp còn hứng thú trong tay, bé vỗ vỗ tay cười hi hi ha ha, giống như cười nhạo mẹ có nghị lực và nhu nhược. Nguyễn Mộng bị con trai cười nên mặt càng đỏ hơn, hận thể cắn nhóc con biết sống chết kia cái.

      " trừ cũng phải là thể, nhưng em cũng phải làm gì đó để lấy lòng chứ?"

      Khốn kiếp...... Nhà tư bản chủ nghĩa...... Bóc lột nhân dân lao động...... nhân tính...... Nguyễn Mộng từ đáy lòng mắng chửi xối xả cẩu huyết Vệ đại thần, ngoài miệng vẫn lời ngon ngọt nịnh hót, vừa hôn vừa cầm tay để lên ngực, vì Ôn Dư Thừa xem như lỗ vốn rồi. " muốn người ta lấy lòng thế nào, người ta liền lấy lòng như thế chứ sao." xong, cái mông đùi uốn éo cái, Vệ Cung Huyền bị làm cho cả người xộc lên dòng điện, hạ thân lập tức cứng rắn, "Tiểu hư hỏng, em biết muốn em thế nào lấy lòng ."

      Nguyễn Mộng vô tội nháy mắt mấy cái, : "Con trai ở chỗ này, em coi như biết cũng thể thực được, gọi điện thoại phòng tài vụ trừ tiền Ôn Phó tổng, người ta bảo đảm hầu hạ sảng khoái, được ?" Vì giúp Ôn Phó tổng...... sắp bị Vệ đại thần gặm hoàn toàn đến hài cốt còn...... Hy sinh quá lớn ←_←

      Vệ Cung Huyền cân nhắc thiệt hơn, nhanh chóng gọi điện thoại thông báo huỷ bỏ lệnh khi nãy, sau đó lại thông báo Chu thư kí vào ôm con trai chơi, Vệ Tiểu Bảo tươi cười đáng lại dễ ẵm, dáng dấp lại ưa nhìn, trong công ty nhân viên rất ưa thích, nhất là những người vừa mới kết hôn còn chưa có con, bình thường chỉ cần giữ chịu bỏ bé ra. Mỗi khi Vệ Cung Huyền muốn làm chuyện xấu gì, gọi điện thoại tìm người tới ôm con , bảo mẫu miễn phí, cần tốn tiền.

      Ps : 100 likes và 20 cm nhé ^^ hôm nay đăng sớm tăng chút xíu nha các nàng, hí hí
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 98
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết



      [​IMG][​IMG][​IMG]
      thấy ít, lúc mang tất cho mặt nhất thời trở nên lo lắng, : "Đợi lát nữa mặc thêm áo khoác."

      Nguyễn Mộng vừa nghe nhịn được, đây phải là cho người ta con đường sống sao? Hôm nay 25oC cũng 23oC, mặc dù nóng, nhưng tuyệt đối cũng lạnh, đường cái thấy ai mặc áo khoác cả: " muốn, bên ngoài rất nóng."

      "Nóng mới càng phải mặc, nếu càng dễ bị cảm." Đại thần như thế, bàn tay linh hoạt mang cho Nguyễn Mộng tất chân còn lại, nhìn có vẻ như điều chỉnh, nhưng ra là sàm sỡ. Nguyễn Mộng sợ nhột, vội vàng co chân lên, biết lại làm chuyện đứng đắn gì, thuận miệng đáp tiếng, dù sao đến lúc đó mặc hay cũng thể xen vào, dù sao ban ngày ban mặt trước mắt mọi người cũng thể sạch chứ?

      Tất cả dọn dẹp ổn thoả xong, Nguyễn Mộng mới chú ý tới chăn nệm bừa bãi giường còn có mảng nước lớn, may là màu đen nên dễ nhận ra, nếu như là màu sáng ...... Suy nghĩ chút cũng cảm thấy rất đáng sợ. Vệ Cung Huyền lấy quần áo hai người vừa thay và ga giường cầm ở trong tay ném vào rổ giặt quần áo, Nguyễn Mộng thậm chí còn thấy cái mền lúc bị cầm lên phía dường như vẫn còn đọng nước...... là quá tà ác...... Vì vậy vội vàng tìm lý do ra ngoài, ly nước Vệ Cung Huyền bưng tới bắt uống rốt cuộc vẫn chưa uống.

      Lúc Vệ Cung Huyền từ trong phòng nghỉ bộ dáng chỉnh tề ra, chỉ có khuy tay áo sơ mi là chưa cài, liếc về phía Nguyễn Mộng cái, bánh bao nào đó lập tức tự động tự giác tới trước mặt giúp cài, khẽ hôn cái tán thưởng. Nhìn lên đến giờ cơm trưa rồi, hai người ở trong phòng làm việc mải lo liếc mắt đưa tình, sớm ném con trai lên chín tầng mây rồi. Nguyễn Mộng Vệ Cung Huyền ra ngoài trước, mặc dù mọi người đều biết vợ chồng bọn họ ở trong phòng làm việc làm gì, nhưng ít nhất còn có thể lừa gạt chính mình.

      Trước khi ra ngoài, Nguyễn Mộng cố ý chạy về phòng nghỉ nhìn gương to, xác định toàn thân mình dưới bao bọc cẩn thận tấc da thịt cũng lộ ra ngoài, càng có dấu hôn làm người khác chú ý, lúc này mới thoả mãn mà gật gật đầu ra. Vệ Cung Huyền dựa vào cửa phòng làm việc đợi , hai người vừa hỏi mới biết Vệ Tiểu Bảo bị ôm xuống lầu dưới chơi, kết quả còn chưa vào thang máy bị Ôn Dư Thừa mời mà đến ngăn lại, Nguyễn Mộng tại nhìn thấy , cảm thấy toàn thân bủn rủn...... Khốn kiếp đều là cho làm hại! Người này mỗi lần đến thời gian ăn cơm liền gặp, biết làm sao có thể tính toán thời gian chuẩn như vậy. nhóm ba người đến bộ phận nhân , lúc này nhìn thấy ít nhân viên vây quanh Vệ Tiểu Bảo pha trò dụ dỗ bé, người này cầm trong tay khối chocolate, người kia tay giơ cây kẹo que, Vệ Tiểu Bảo nhìn xung quanh, do dự giãy giụa, biểu cảm này cộng với mặt bánh bao béo ụt ịt, đáng vô cùng, Nguyễn Mộng nhìn thấy, nhịn được cười. Vệ Tiểu Bảo rất thính tai, vừa thấy mẹ tới, vội vàng la lên tê tê tê tê, Nguyễn Mộng ôm con vào lòng, tiểu trư mau lớn, nặng hơn rất nhiều, giờ bế lập cũng phải cố gắng hết sức.

      Các nhân viên vừa thấy đại BOSS nhị BOSS còn có cả vợ sếp tới, tranh thủ rút lui, ai biết tiểu quỷ Vệ Tiểu Bảo tinh ranh kia dường như biết núi dựa của mình tới, ở trước cái bọn người xấu kia mình còn có cách nào khi dễ, giờ liền chỉ vào đồ ăn vặt trong tay mọi người, miệng kêu tê tê, Nguyễn Mộng nhìn xem, nhóc con này là gọi mình giúp nó cướp đồ của người ta à...... Quá mất mặt rồi, chuyện mất mặt như vậy làm. Nhưng ai biết căn bản còn chưa gì, toàn bộ đồ ăn vặt trong tay nhân viên đưa cho bé ăn rồi, Nguyễn Mộng sững sờ, nhìn lại con trai mập mạp trong ngực, phát trong đôi mắt to của bé ràng thoáng qua tia xảo trá, lập tức tâm chợt lạnh: thể nào, con trai bảo bối của ...... thể nào?!

      Vệ Cung Huyền và Ôn Dư Thừa nhận đồ ăn, Vệ Tiểu Bảo nhìn thấy gói kẹo liền đưa tay lấy, bé vội bóc giấy gói kẹo, chu cái miệng nhắn hôn Nguyễn Mộng làm nũng, muốn bóc kẹo. Nguyễn Mộng còn đắm chìm trong việc phát bản tính giảo hoạt của Vệ Tiểu Bảo chưa lấy lại được tinh thần, tâm trí như muốn vỡ nát. Tiểu Bảo của ...... ra là bộ dáng và bản tính này hay sao?

      Thấy mẹ để ý tới mình, Vệ Tiểu Bảo nóng nảy, may là Ôn Dư Thừa ngay trước khi bé há mồm muốn khóc liền bóc kẹo rồi để trong cái miệng nhắn của bé, nếu khẳng định hồi la khóc nhức cả đầu, được ăn Vệ Tiểu Bảo liền dùng răng trắng như ngọc nhai, khối kẹo bị nhai phát ra tiếng nhọp nhép nhọp nhép. Khuôn mặt Nguyễn Mộng nhất thời trở lại bình thường, ôm con trai, dồn nén chuyện kia trong lòng, cuối cùng nhịn được, cúi đầu cắn lên mặt béo mập của con trai cái. nhai viên kẹo Vệ Tiểu Bảo trợn tròn mắt, bé nhìn mẹ, biết vì sao mẹ muốn ăn khuôn mặt béo mập của mình, miệng mím lại, nước mắt từng giọt từng giọt thi nhau rơi xuống.

      Nếu chỉ khóc sao, mấu chốt là lúc bé khóc vẫn còn quên ăn kẹo...... Nguyễn Mộng bị bộ dáng của nhóc con này làm cho vừa tức giận vừa buồn cười, còn cách nào khác đành thở dài : "Nhóc con tham ăn."
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      HaYen, Phong Vũ Yên, Mẹ Mìn6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :