1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự huyền diệu của định mệnh (Vợ Câm) - Lệ Ưu Đàm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 93
      Edit: Ishtar
      Beta : bearlonelj

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      án, chuyện huyên náo dư luận xôn xao, nếu cũng biết. Chỉ là ông Vương này chưa bao giờ tiếp xúc qua, trách được cảm thấy quen mắt như thế lại nghĩ ra...... biết tên ông ta rốt cuộc là gì?

      "Ôi, em lại phát điên?" Ôn Dư Thừa bày tỏ thái độ rất kinh ngạc, còn tưởng rằng bánh bao nhìn thấy Cố Minh Tích hại và Tiểu Bảo thê thảm phát điên, tới cào mặt người phụ nữ kia, kết quả vẻ mặt kia giống như có điều suy nghĩ là thế nào?

      "Em tại sao lại phải điên lên?" Nguyễn Mộng nhìn cái, đại thần nhà rồi, có thể dùng mọi thủ đoạn để có được , tại xác định Cố Minh Tích còn uy hiếp gì với mình, cũng tin tưởng, đại thần có thể bảo vệ và con trai vô cùng tốt, cho nên, tại sao phải sợ? Mặc dù Cố Minh Tích làm cho chịu nhiều đau khổ, nhưng ta, cũng thể quên bóng ma kiếp trước nhanh như vậy, chỉ là...... Mặc dù là muốn cảm tạ hành động của ta, nhưng cũng nên tính toán nợ cũ phải sao. Cố Minh Tích đối với Tiểu Bảo làm chuyện như vậy, bất luận thế nào cũng thể tha thứ! Cho dù Nguyễn Mộng có là Thánh mẫu Maria nữa, lúc con mình gặp nguy hiểm, cũng có thể trong nháy mắt hóa thân thành quỷ dữ chống lại! "Ông kia là ai vậy, đối tác của Cố gia sao?" Chẳng lẽ Cố Minh Tích gặp khách hàng? Cũng đúng, lão già kia tay đưa tay vào khe mông ta, hơn nữa quần áo Cố Minh Tích ...... chút cũng giống ta, bình thường ăn mặc cao nhã tài trí, giờ váy ngắn trễ ngực, y như bộ dáng ăn mặc của bồ nhí.

      "Haha." Ôn Dư Thừa cười ra tiếng. "Đối tác cái rắm, hợp tác cái gì, mở siêu thị sao?"

      Siêu thị? Nguyễn Mộng càng hiểu chuyện gì. nghiêng đầu, " gì vậy?"

      "Đơn giản mà , bên ngoài nhìn như ông cháu, nhưng ra là nhân tình." Ôn Dư Thừa tự nhiên , bưng ly trà hoa bàn khẽ nhấp ngụm. Mùi vị bình thường, nhưng là miễn phí, cho nên dù ăn no căng bụng cũng muốn uống cho đủ vốn. "Cố Minh Tích muốn moi tiền từ người Vương Thủ Quý, Vương Thủ Quý muốn cùng Cố Minh Tích bla bla bla, hai người thoả mãn nhu cầu của nhau, bất quá thế giới luôn có những loại phụ nữ như vậy, làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, dám ra, làm bộ làm tịch cho là có thể che giấu tai mắt người khác, nhưng đáng tiếc, chậc chậc." Nụ cười lớn hơn, tràn đầy ác ý. "Đều là hai chân giang rộng ra, hàng xài qua rồi còn giả bộ trinh tiết liệt nữ, cũng may mà Vương Thủ Quý khẩu vị nặng, bằng làm gì nuốt xuống được."

      " là......" Nguyễn Mộng tự động bỏ qua các từ ngữ thô tục. " ta vì tiền làm Vương Thủ Quý...... Ừ" tìm kiếm từ ngữ thích hợp. "Tình nhân?"

      "Tình nhân cái rắm, căn bản là lão già kia sắp chết đến nơi mà còn mê , sau đó người phụ nữ này cũng theo người ta vì tiền bán mình thôi." Ôn Dư Thừa ngoáy ngoáy lỗ tai, rất bỉ ổi đưa đến trước mặt Nguyễn Mộng, dọa khuôn mặt xinh đẹp biến sắc lui ra sau, vừa lúc lui vào trong ngực Vệ Cung Huyền.

      "Ôn Phó tổng bỉ ổi!" Nguyễn Mộng đối với chuyện này thèm để tâm: "Cả ngày làm chuyện thấp kém!"

      Ôn Dư Thừa uất ức: " thế này làm chuyện thấp kém? Thế người phụ nữ Cố Minh Tích kia gọi là gì?" xong giọng thầm , " vì tiền cùng bà già lên giường đâu." nhìn thế nhưng là băng thanh ngọc khiết, rất kiêu ngạo đó.

      Vệ Cung Huyền theo tầm mắt của Ôn thiếu nhìn thấy Cố Minh Tích, cả người bỗng dưng trầm xuống. Nếu phải mắt kính bạc che bớt hơi thở lạnh lẽo bức người, chừng khí thế cường đại của làm người trong cả phòng ăn hoảng hốt trận, bởi vì kế bên Nguyễn Mộng bị dọa đến co rụt đầu.

      "Lão Vệ a lão Vệ, ngươi cảm thấy nên làm gì?"

      Nhìn vẻ mặt mong đợi của Ôn Dư Thừa, Vệ Cung Huyền cười lạnh tiếng, để con trai đùi, ôm Nguyễn Mộng, "Nên làm cái gì liền làm cái đó, tớ nhớ được thôn trưởng sơn thôn hẻo lánh kia phải năm xưa mất bà xã sao? người đàn ông cấm dục mấy chục năm, coi như heo cũng nên lai giống rồi, vừa lúc Tiểu Bảo cũng ở nơi đó hết nửa năm, để ta nếm thử ."

      là ác độc. Ôn Dư Thừa mặt tràn đầy tán thưởng, "Vậy bây giờ sao?"

      "Cậu phải sớm nghĩ xong sao, còn giả mù sa mưa hỏi tớ." Vệ Cung Huyền liếc cái, đối với bộ dáng giả vờ giả vịt hết sức khi dễ.

      " có cách nào, tớ chính là người đàn ông lịch thiện lương." Ôn Dư Thừa giống như bất đắc dĩ, đáy mắt lại lóe qua chút ánh sáng. liên tục theo dõi hành động của Cố Minh Tích, hôm nay vốn là muốn cho bánh bao còn có lão Vệ trò vui, nào biết hai vợ chồng này đều tính cách kì quái thể tưởng tượng nổi, là đáng tiếc ngàn tám trăm đồng vừa rồi ...... Nghĩ tới đây, vội vàng ừng ực uống chén lớn trà hoa. "Vốn là tớ thu mua cổ phiếu Cố thị, cho bọn họ mấy ngày để đáp trả, nghĩ tới người phụ nữ này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lại dám xúi cha ta bắt cóc Tiểu Bảo lần nữa đòi tiền chuộc, tớ biết được đánh cho trận ném trở về, lại còn an phận. Lão Cố cũng là độc ác, lại dám đưa con cho Vương Thủ Quý đáng chết biến thái, biết Cố tiểu tam ở giường bị dày vò thế nào, vẫn còn đứng được, chậc chậc, là thủ đoạn. Lão Vệ, may cậu ngu ngốc, nếu tại thua thiệt chỉ có cậu."

      phen thao thao bất tuyệt, Nguyễn Mộng nghe được bừng tỉnh hiểu ra, Vệ Cung Huyền lại khẽ nhíu chân mày: "Cậu đừng bậy."

      "Ôi, tớ bậy hồi nào, người trong giới ai mà biết Vương lão đầu thích nhất là bạo cúc hoa, thủ đoạn hành hạ này là hạng nhất đó......" Ôn Dư Thừa phục, lên tiếng phản bác, thấy Nguyễn Mộng khuôn mặt nhắn đỏ bừng, chợt ngậm miệng lại. Khụ, gì kia, quên còn có viên bánh bao ở chỗ này...... Lão Vệ bình thường mặc dù cấm ăn bậy bạ, nhưng mà trước mặt Nguyễn Mộng tuyệt đối được lung tung. cũng muốn Nguyễn Mộng biết quá nhiều những chuyện dơ bẩn này, lão Vệ có thể cưng chiều như vậy là tốt nhất, cho dù có ngày lão Vệ sụp đổ, cũng có thể thay thế cậu ấy tiếp tục chiều hư viên bánh bao này (beta : có gian tình trong này haha). "A đúng rồi, lại , bọn họ có tới cửa nhờ cậy ?" Lão Cố thích nhất dựa vào mối quan hệ, bởi vì lúc trước ta có quan hệ với Vệ Cung Huyền, nên lão vẫn đối với Cố Minh Tích sủng ái có thừa, tại Cố Minh Tích gây họa lớn, cũng nghĩ lão già kia niệm tình cha con mà bao che Cố Minh Tích.

      Vệ Cung Huyền cười nhạt: " tới, nhưng bị ném ra ngoài." sớm ra lệnh, chỉ cần là người của Cố thị, vào cửa chính Vệ thị liền ném ra ngoài hết. Con cọp ra oai, bọn họ có khi lại khi dễ , Vệ Cung Huyền bản chất chính là lạnh lùng, chỉ trừ đối với vài người. Nguyễn Mộng và Vệ Tiểu Bảo là nhược điểm của , nếu người Cố gia biết sống chết đụng vào, đương nhiên phải gánh chịu hậu quả.

      Nguyễn Mộng đột nhiên la lên. "A......"

      Hai người đàn ông vội vàng nhìn : "Sao thế?"

      Mặc dù sớm phải khuê nữ trong sáng gì rồi, hơn nữa kiếp trước cũng trải qua hoan ái kịch liệt, nhưng Nguyễn Mộng vẫn xấu hổ mặt đỏ ửng như gấc, chỉ vào Cố Minh Tích và Vương Thủ Quý, tay bé run run: "Ông ta, bọn họ......"

      Ôn Dư Thừa định thần nhìn lại, ra là bên kia có động tĩnh, chỗ ngồi của Cố Minh Tích và Vương Thủ Quý ở bên cạnh góc khuất, vừa lúc đối diện nơi này, nhưng mà chỗ bọn ngồi lại là góc chết, bên kia thấy được, bên này lại có thể ràng thấy tất cả tình huống bên kia. Móng heo của Vương Thủ Quý đưa đến giữa hai chân Cố Minh Tích, nữ nhân chết tiệt kia khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt mị, quần lót tất chân đều cởi xuống hết. Theo tay heo ra vào, dâm dịch như nước thủy triều. " ra là Vương lão đầu ở phương diện này cũng tồi." Về sau cũng tìm phụ nữ thử chút, tình huống như vậy rất kích thích.

      Nguyễn Mộng vội đứng lên, ôm con trai từ đùi Vệ Cung Huyền vào lòng mình, ra ngoài: "Mặc kệ các , em, em muốn về nhà!" Những người đàn ông này...... biết xấu hổ!

      Vệ Cung Huyền đương nhiên muốn theo bà xã, đánh cái vai Ôn Dư Thừa: "Cậu ở lại chỗ này từ từ thưởng thức xuân cung sống , tớ đây."

      "Tạm biệt, tiễn." Chuyện vui đương nhiên muốn nhìn, nhìn mới là lạ. A...... Nghĩ tới! Tròng mắt đen lóe lên tia sáng, Ôn Dư Thừa vô sỉ từ trong túi móc ra điện thoại di động.
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Pe Mick, milktruyenky, tieunai6919938 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 94
      Edit : Ishtar
      Beta : bearlonelj



      [​IMG][​IMG]
      "Dùng." Vệ đại thần trả lời như chuyện đương nhiên, xoay chìa khóa đạp chân ga. " có kích thước của , loại này hơn chút, mang biết thoải mái ." rất tự nhiên , giống như bên trong túi phải là Durex, mà là kẹo cao su. Nguyễn Mộng đỏ mặt, vội vàng đem túi nhét vào, lại phát trong túi trừ mấy hộp áo mưa ra, còn có túi sôcôla.

      Cánh môi đỏ thắm nở nụ cười ngọt ngào, Vệ Cung Huyền nhìn vào kính chiếu hậu thấy được, bất đắc dĩ lắc đầu cái, cũng cười theo.

      Vệ Tiểu Bảo rốt cuộc vẫn là đứa bé, dù đặc biệt hiếu động, chơi ngày cũng mệt mỏi, bé buổi trưa ngủ đủ giấc, ở xe gặm bánh quy, gặm mấy phút ngủ mất rồi. Lúc xuống xe Nguyễn Mộng cẩn thận từng li từng tí ôm bé vào lòng, bọn họ bây giờ ở ngôi nhà trong khu thượng lưu trung tâm thành phố, an ninh rất tốt, mỗi căn nhà đều độc lập, cách nhau rất xa, Nguyễn Mộng thích nhà quá lớn, Vệ Cung Huyền đổi căn khác hơn ít phòng chút, ngoại trừ phòng khách, thư phòng, phòng ngủ, phòng trẻ em vân vân, ở ngoài có phòng nào dư thừa.

      Thả con trai giường lớn, bé ngủ say, Nguyễn Mộng cũng nỡ đánh thức bé, rón rén thay áo ngủ cho bé, muốn lấy áo ngủ của mình tắm, vừa quay đầu lại liền ngã nhào về phía trước, hơi thở mập mờ trong nháy mắt vây quanh : "Bảo bối ngoan, bằng chúng ta thử nhìn cái này, xem chút cậu em của có thể dùng , như thế nào?"

      Nhìn đại thần trong tay quơ hộp Durex, Nguyễn Mộng lời lẽ chính nghĩa cự tuyệt: " cần."

      " cần cũng phải cần." chỉ là thông báo tiếng, cũng phải hỏi ý kiến của . Vệ Cung Huyền nhún nhún vai, lưu loát mở hộp, lấy ra áo mưa xé mở, đưa vào tay Nguyễn Mộng: "Giúp mang."

      Làm gì, làm gì có người biết xấu hổ như vậy! Nguyễn Mộng đỏ bừng mặt, mắt liếc nhìn xung quanh, chịu nhìn Vệ Cung Huyền. Bộ dáng nhắn đáng , Vệ Cung Huyền nhịn được cúi đầu hướng về phía khuôn mặt nhắn của hôn rồi lại gặm, Nguyễn Mộng muốn thét chói tai, nhưng lại bận tâm con trai ngủ say ngáy khò khò giống như heo , kìm nén khó chịu vô cùng, cuối cùng thể làm gì khác hơn là chớp mắt to cầu xin tha thứ: "Em mang, em mang được chưa!" Che bụng ở dưới thân lăn qua lăn lại, cười đến đau bụng, " bại hoại, chỉ biết khi dễ em."
      [​IMG]
      đầu cười khổ, gõ cánh cửa, hỏi: "Bảo bối ngoan, em tốt nhất ra đây nhanh lên, nếu đừng trách ông xã khách khí."​

      Bên trong truyền đến giọng Nguyễn Mộng mang theo nụ cười: "Em ra, luôn thích khi dễ người ta, còn muốn em giúp mang vật kia, tối hôm nay em muốn ngủ ở thư phòng, ngủ với con trai ." xong, bên trong truyền đến thanh khóa cửa. Vệ Cung Huyền nghe, vừa bực mình vừa buồn cười, nha đầu này cho là chạy vào thư phòng bắt được ? Chẳng lẽ có thể tránh bên trong cả đời? "Bảo bối ngoan, em ngày mai cũng ra sao?"

      "Ai cần lo, nếu như bắt em mang cho , lại đảm bảo tuyệt đối tìm em phiền toái, em liền ra ngoài."
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Pe Mick, tieunai691993, Phong Vũ Yên6 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 94
      Edit : Ishtar
      Beta : bearlonelj

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      bộ vô tội giả bộ đáng thương, Vệ Cung Huyền trong lòng vừa tức vừa buồn cười, biểu giống như chính là kẻ hay thích bắt nạt người khác. " trách em." so đo với , tiểu hư hỏng này cũng phải lần đầu tiên cầu xin tha thứ, chừng tại trong lòng còn có chủ ý xấu gì nữa, biết chừng vừa buông tay người liền chạy mất. "Định ăn hết phải , có phải hay , hả?" Cọ lỗ mũi vào cái mũi của , "Mỗi lần bị bắt lại học mèo kêu to, coi như đứa ngốc." Tiểu hư hỏng này chính là nhớ lâu, biết rất ràng mỗi lần bị bắt bị làm đến kêu gào cầu xin tha thứ, cố tình lại mỗi lần cũng bỏ ý định, nhất định phải chạy trốn.

      Nguyễn Mộng nháy đôi mắt to, tròng mắt xinh đẹp nhanh như chớp đảo xung quanh, y như Vệ Tiểu Bảo, vừa nhìn biết bụng đầy ý xấu, Vệ Cung Huyền trong lòng buồn cười, thích xem bô dạng cổ quái tinh linh, đáng chết được. "Người ta nào có, ông xã tốt, đừng kêu em giúp mang được , chính tự mang." xong ở dưới thân lắc lắc thân thể bé, cho đốt lửa. Vệ Cung Huyền bị uốn éo khó nhịn nhịn được, rống lên quái dị, ôm ngã lên nệm, may tấm nệm khá lớn, nếu sao chịu đựng được người đàn ông to cao 1m85.

      Vô cùng gấp gáp mang mũ, trực tiếp tách hai chân bà xã, thô lỗ vọt vào, ở thư phòng Nguyễn Mộng cũng cần chịu đựng, rên rỉ đặc biệt mềm mại đáng , nghe được Vệ Cung Huyền dưới thân càng phát dục hỏa. thở hổn hển, cắn nửa bên ngực Nguyễn Mộng lộ ra bên ngoài: "Em người phụ nữ xấu xa này, kêu dễ nghe như vậy làm cái gì?"

      Nguyễn Mộng uất ức, ngậm miệng lời nào, nhưng ở eo nhạy cảm của nhàng bấm —— "A a, mới là người xấu, được bấm người ta!" Chỉ biết đánh lén, chút cũng biết nhường .

      thế nào nhường nhịn , người phụ nữ xấu xa này luôn ỷ cưng chiều , ác nhân cáo trạng trước. Vệ Cung Huyền càng làm càng hưng phấn, Nguyễn Mộng phía dưới rất khô, nhạy cảm vô cùng, mặc dù thời điểm mới vừa bị xỏ xuyên khó tránh khỏi có chút khô ráp, nhưng sớm động tình, nước chảy ra vô cùng nhiều, phía dưới tấm nệm cũng thấm ướt, giờ phút này ôm cổ hừ hừ, eo uốn qua uốn lại, giống như chịu nổi tiến công, Vệ Cung Huyền mắt đều đỏ rực, có lúc ân ái nặng, chút cũng giống bình thường bộ dạng mặt than. Nguyễn Mộng cũng biết kích thích vô cùng, người quần áo còn chưa có cởi xuống, vai hơi lộ ra, hai chân bị tách ra lớn, quần lót đáng thương sớm biết bị ném nơi nào, giờ phút này bị chiếm lấy. Bộ ngực trắng noãn đầy đặn chỉ ra nửa, đỉnh hồng mai kiều diễm gắng gượng vô cùng. Vệ Cung Huyền càng nhìn càng cảm thấy cứng rắn chịu được, vốn là thiên phú dị bẩm, sức lực đặc biệt bền bỉ, hơn nữa bình thường rèn luyện thân thể cũng gián đoạn bỏ bữa nào, mỗi cái hạ xuống rất có lực, tại dùng mũ, sức lực càng thêm bền bỉ lợi hại, làm canh giờ cũng chưa bắn ra, nhưng Nguyễn Mộng chịu nổi, rầm rì cầu xin tha thứ, vừa vui thích vừa kịch liệt, đối với là quá kích thích.
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 95
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      có đồ lót, phía ửng đỏ, phía dưới bóng đen hoà lẫn, câu dẫn chết người. tại bị Vệ Cung Huyền ôm ngồi như vậy, hai chân bị tách ra, chen vào giữa, cảm giác an toàn càng gia tăng.

      " nhiều nước......" Vệ Cung Huyền bộ dạng nỉ non giống như phát ra vùng đất mới, hai phiến thịt vô cùng trơn trượt, từ từ tách ra, kẹp ngón tay chặt vô cùng. "Bảo bối ngoan là làm bằng nước."

      Nhận thấy được có ngón tay duỗi vào, Nguyễn Mộng miệng hơi mở cắn đầu vai Vệ Cung Huyền, chân mày khẽ nhướng lên, ngón tay co rúm tốc độ gia tăng, Nguyễn Mộng nhạy cảm cực độ, mắt thấy sắp cao triều, Vệ Cung Huyền liền thừa cơ hội này, kéo quần ngủ của mình xuống, lộ ra dục vọng sớm sưng phồng khó nhịn, phát tiến công, thẳng tắp vào chỗ sâu nhất.

      Nguyễn Mộng an vị ở bồn rửa mặt mặc cho người ta khi dễ, trong nhà rất an tĩnh, cho nên phía dưới phát ra tiếng nước chảy liền đặc biệt ràng, mặt hồng thể tưởng tượng, còn phải chịu đựng, sợ phát ra thanh kỳ quái bị Vệ Tiểu Bảo nghe được. Nhóc con kia tại được, cửa phòng tắm cũng còn chưa đóng.

      Vệ Cung Huyền liền tiếp tục động tác, chừng 20 phút mới giao nộp vũ khí, sau đó Nguyễn Mộng nằm trong ngực ngừng thở dốc, vất vả mới trở lại bình thường chút, nắm tay lại đánh vào vai yếu ớt, chút hơi sức cũng có: " bại hoại, phải muốn dùng mũ sao?"

      hôn bị bà xã đánh cái, Vệ đại thần rất uất ức, vừa hôn vừa : "Ai kêu em sáng sớm liền câu dẫn ." Nguyễn Mộng nổi đóa, bị ác nhân cáo trạng trước rồi, còn chỗ để lí lẽ, "Em thế nào câu dẫn , ràng là tâm thuật bất chính, rắp tâm hại người, em mặt cũng chưa rửa xong, khi dễ người ta."

      So tài tranh luận với Vệ Cung Huyền, Nguyễn Mộng là múa rìu qua mắt thợ biết sống chết, "Lại còn câu dẫn ? câu dẫn em mặc áo của làm gì?"

      "Cái đó là......" Bởi vì tối hôm qua có người cởi áo ngủ ra rồi ném hết đâu biết!

      "Mặc áo của coi như xong, còn cố ý cài hết nút áo, em nhìn lại xem." Ngón tay thon dài nhàng nắn bóp bộ ngực no đủ của , nút áo sơ mi Nguyễn Mộng chỉ cài bốn cái phía dưới, lộ ra khe rãnh sâu giữa hai vú. "Còn có nơi này, cái mông vểnh cao như vậy, ngay cả quần lót cũng mặc, phải tìm người khi dễ sao?"

      lúc rửa mặt vểnh mông lên sao?

      Nguyễn Mộng cảm giác mình đúng là tú tài gặp binh, có lý nhưng lại . Phải, lại còn tránh khỏi sao? Lập tức muốn nhảy xuống từ bồn rửa mặt, ai ngờ đánh giá cao bản thân, lúc nãy bị khi dễ hai chân nhũn ra, nếu phải đại thần tay mắt lanh lẹ ôm , chừng liền ngã đập mặt xuống rồi. "Buông em ra, em để ý nữa."

      "Em để ý , nhưng để ý em." Ôm bà xã lên, tay lại duỗi xuống phía dưới của , Nguyễn Mộng bị hù sợ, cho là lại muốn làm, nhìn cầm khăn lông ướt vắt khô mới thở phào nhõm, nhưng vẫn xấu hổ muốn tự mình xử lý, bị Vệ Cung Huyền cự tuyệt, cuối cùng còn cách nào, đành nhắm mắt lại. Lau sạch xong, nhoài người khỏi ngực , muốn ra ngoài, bị Vệ Cung Huyền vỗ mông, trợn mắt nhìn , Vệ Cung Huyền cười khẽ, cầm bàn chải đánh răng bóp kem, Nguyễn Mộng nhìn ngay cả đánh răng cũng là bộ dáng ưu nhã tự đắc như vậy, trong lòng rất bất mãn, "Tại sao luôn dùng bàn chải đánh răng của em, cũng có mà." mua cho biết bao nhiêu lần, nhưng người này, luôn len lén dùng đồ của .

      vệ sinh.
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Pe Mick, milktruyenky, tieunai6919934 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 95
      Edit: Ishtar
      Beta: Tuyết & bearlonelj

      [​IMG][​IMG][​IMG]
      cả nước đều có, ít nhân viên Vệ thị thà rằng ít ăn ở phòng ăn nhân viên công ty bữa, cũng muốntự mình móc tiền túi ăn no lần ở phố quà vặt.
      Ba người Vệ gia dáng dấp đều chói mắt, đứng trong đám người giống như hạc đứng trong bầy gà, lúc này vừa là thời điểm mọi người ăn điểm tâm, ít nhân viên nhận ra bọn họ, nhưng lại có bất kỳ người nào dám lên chào hỏi.

      Vệ Tiểu Bảo vừa thấy ăn ngon, mắt to tỏa sáng lấp lánh, cái miệng nhắn mở to, khóe miệng còn có nước trong suốt đọng lại. Nguyễn Mộng vì heo nhà mình cảm thấy rất xấu hổ, nhưng kỳ ...... cũng rất muốn rất muốn rất muốn ăn!

      dùng cặp mắt long lanh của mình nhìn Vệ Cung Huyền, chờ đợi có thể nghe được tiếng lòng của mình, tự giác hỏi mình muốn ăn cái gì. A, nếu hỏi, mình nên cái gì cho phải đây? Bánh nướng trứng gà, bánh mì nướng, bắp nấu, chân gà kho...... A a a, tất cả đều muốn ăn, làm thế nào đây? Nhưng mắt thấy ông xã nhà mình trực tiếp vào tiệm cháo gọi ba chén cháo và vài món ăn sáng, Nguyễn Mộng nóng nảy, "A Huyền...... Em, em muốn ăn những thứ này mà."

      "Liền ăn cái này." Vệ Cung Huyền nhàn nhạt đáp, mắt mang theo chút buồn bực, theo thấy, thức ăn bên ngoài rất vệ sinh, tiệm cháo nhà này xem ra cũng sạch được chút.

      " cần, người ta muốn ăn cái này!" Nguyễn Mộng ngồi xuống, ôm con trai chu mỏ hờn dỗi. "Người ta muốn ăn món khác." ngây người nhìn quán mì thịt bò cách đó xa.

      "Mới sáng sớm ăn cay như vậy tốt, ngoan, mau ăn ." Ôm lấy con trai trong lòng , tay đưa thìa vòng quanh miệng bát, dịu dàng đưa cho bé con cái thìa , để cho bé tự mình ăn.

      Cái giọng dỗ trẻ con đó...... Nguyễn Mộng bĩu môi, từng ngụm từng ngụm đưa cháo vào miệng ăn, tất cả vui đều viết ở mặt. Vệ Cung Huyền nhìn buồn cười, siết chặt khuôn mặt nhắn, , "Ăn cháo trước, xong em muốn ăn gì cũng mua cho, nhưng chỉ cho ăn chút xíu, được ăn nhiều, lại càng cho phép ăn vạ làm nũng, biết chưa?"

      Nguyễn Mộng cười nheo mắt, ra sức gật đầu, "Được!"

      Ps : truyện sắp hoàn chính văn rồi, nên ta lập event các nàng nhé. 50 likes facebook ta đăng chương mới luôn và ngay nhé ^^
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :