1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sự hấp dẫn của Đường Mật - Đình Nghiên (Full 10c - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8
      Khi Dương Gia khởi động xe được bao lâu, Lô Tư Hiền cũng chạy đến tiệm áo cưới.

      Mẹ của hy vọng tự mình đón vị hôn thê, cũng có biện pháp nào khác, chẳng thể làm gì khác hơn là đành nghe theo.

      Chạy xe đến trước cửa hàng áo cưới, lại trông thấy ngồi ở hàng ghế ngay trước cửa sắp xếp lại cuốn album, vốn chỉ nhàm chán liếc qua cái mà thôi, lại vừa đúng lúc đối phương ngẩng đầu lên, chạm phải tầm mắt của .

      Là Đường Mật!

      “Đường Mật…” Trong nháy mắt chỉ cảm thấy toàn bộ máu huyết trong người như đóng băng.

      Là Đường Mật mà nhung nhớ bấy lâu, sai, chính là !

      Ở trong mộng, vẫn luôn nhớ tới , lúc tỉnh táo cầm bút vẽ khuôn mặt mà vẫn luôn tưởng niệm.

      Nhìn xem! Đôi mắt như hồ nước thu, vẫn như cũ, trong suốt và lấp lánh.

      Nhìn xem! Đôi môi đào nhắn vẫn như cũ, ướt át và kiều diễm, làm muốn âu yếm vuốt ve.

      vẫn chưa chết, Đường Mật của vẫn chưa chết, Đường Mật bé của vẫn còn sống!

      Phát hình như muốn rời , tình cảm vốn ngủ say bấy lâu bỗng chốc thức dậy.

      Lần này, tuyệt đối để biến mất khỏi cuộc đời mình lần nữa, tuyệt đối bao giờ!

      kích động mất khống chế chạy về phía , bắt lấy tay , vẻ mặt vội vàng và mừng rỡ: “Đường Mật!”

      Trong mắt thoáng qua tia kinh ngạc, rút tay về: “ nhận lầm người rồi!”

      “Em là Đường Mật…..”

      , tôi phải là cái gì Đường Mật như gọi, tôi tên là Hoàng Lưu Ly.”

      thể nào! ràng là em giống Đường Mật y như đúc…” khổ sở gầm .

      “Tôi biết , cũng nhận ra ai là Đường Mật trong lời của .”

      có hình Đường Mật, chính là bức ảnh này!” rút ra tấm ảnh Đường Mật bĩu môi vô cùng đáng , đưa ra cho xem.

      Thấy dáng vẻ đáng của trong hình, trong lòng Hoàng Lưu Ly chấn động.

      ngờ đời này cũng có người giống mình y như đúc….

      “Em là Đường Mật!” Lô Tư Hiền vô cùng kiên trì .

      “Tôi phải, tôi rồi, tôi họ Hoàng, tên là Lưu Ly!”

      nhìn ra được người đàn ông trước mắt có tình cảm vô cùng sâu đậm với trong hình, nhưng căn bản muốn làm thế thân, chính là .

      “Đợi chút, đừng !” Thấy muốn rời , vội vã chụp lấy bả vai , muốn giữ lại.

      Xuất phát từ bản năng, Hoàng Lưu Ly kéo ném qua vai.

      ghét nhất là có người quấy rầy mình!

      Lô Tư Hiền cảm giác trời đất xoay chuyển, giây tiếp theo, bị quăng xuống mặt đất, đau đến suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, còn nhân dịp này lại bỏ trốn mất dạng.

      là Đường Mật, tuyệt đối sai!

      hiểu, vì sao lại nhớ mình?

      Hai năm qua, rốt cuộc ở nơi nào? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

      nhất định tìm ra đáp án!

      Lễ đính hôn của Lô Tư Hiền và Dương Viện Nguyệt chủ yếu chỉ mời họ hàng thân thích của hai bên gia đình mà thôi.

      Kết quả, trong tiệc đính hôn, Lô Tư Hiền lại quăng ra hai quả bom oanh tạc --

      Thứ nhất, là có ý định đính hôn!

      Thứ hai, là tìm thấy Đường Mật rồi!

      vẫn chưa chết, đời này, người muốn kết hôn cũng chỉ có mình Đường Mật mà thôi.

      Dương Viện Nguyệt làm sao có thể nhận sỉ nhục lớn như vậy? cam lòng, vô cùng cam lòng.

      Đường Mật chết? Ban ngày hề gặp quỷ mà là Đường Mật vẫn chưa chết!

      Tại sao Đường Mật lại chưa chết? Nếu như Đường Mật chết tốt rồi!

      Dương Viện Nguyệt vì ích kỷ của bản thân mà đột nhiên hy vọng Đường Mật chết!

      Lô Tư Hiền sao có thể biết Đường Mật chưa chết? Có phải gặp lại Đường Mật rồi hay ?

      Đường Mật ra chuyện mình gây ra tai nạn xe cộ hay sao?

      ! thể hoảng loạn, cho dù Đường Mật có chết sống lại, thế nhưng ngày đó lực va đập lớn như vậy cũng khiến ấy mất trí nhớ rồi ….
      Sau khi Lô Tư Hiền quăng xong hai quả bom này ngay lập tức rời , bỏ lại Dương Viện Nguyệt được người lớn hai bên an ủi, nhà họ Dương trách móc nhà họ Lô đem hôn nhân làm thành trò đùa, bên phía nhà vô cùng vui, tiệc đính hôn cứ thế mà tan rã.

      Dương Viện Nguyệt bị người nhà đưa , vẻ mặt như hồn bay phách lạc cùng với cam lòng, khiến cho vợ chồng Lô thị cũng rất đau lòng, cảm thấy áy náy.

      Con trai của bọn họ tại sao ngay thời khắc quan trọng lại có thể tung ra tin tức bất ngờ như vậy? Cha Lô nhức đầu, mẹ Lô ảo não, tuy vậy cũng thể làm gì hơn được

      Chẳng qua, Đường Mật còn sống sao? Sao Lô Tư Hiền lại chắc chắn như vậy?

      Lô Tư Hiền Đường Mật, người lớn bọn họ đều biết , vốn tưởng rằng thời gian trôi qua, tình cảm của đối với Đường Mật cũng phai nhạt dần, nhưng lại ngờ. . .
      chút cũng hề phai nhạt, chẳng qua là bị giấu kín ở chỗ sâu trong đáy lòng, cho đến khi thể che giấu được nữa, mới bộc phát tất cả chỉ trong chớp mắt.

      Đường Mật vẫn chưa chết sao? Cha Lô mẹ Lô nhìn nhau, trong ánh mắt cũng hề có đáp án.

      Dương Viện Nguyệt muốn Lô Tư Hiền gặp lại Đường Mật lần nữa! Lần này, nhất định phá hỏng chuyện của bọn họ, cho dù có phải đưa Đường Mật vào chỗ chết, cũng hạ thủ lưu tình.

      cho người thầm điều tra về chuyện của Đường Mật, manh mối cực ít, nhưng vì trả giá cao nên trưng tín xã (*) cũng đồng ý giúp .

      (*) như văn phòng thám tử.

      Nhưng Lô Tư Hiền còn nhanh hơn , tìm ra Đường Mật trước… , chính xác mà là chỗ ở của Hoàng Lưu Ly tại Đài Bắc.

      cầm tư liệu tay, trong lòng kích động.

      Tài liệu tay ghi , ngôi nhà ở tại Đài Bắc do người đàn ông tên là Trần Minh Kiến vừa mua, mà ta cùng ở chung căn nhà, vậy chúng tỏ là -- bọn họ ở chung?

      Trái tim của Lô Tư Hiền như bị giáng đòn, cảm thấy khó chịu.

      Hai năm qua, và người đàn ông kia ở cùng nhau sao?

      Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao bọn họ đều ở Đài Bắc, thế nhưng lại quên ?

      luôn miệng mình là Hoàng Lưu Ly, thể nào! tuyệt đối phải là Hoàng Lưu Ly gì đó, là Đường Mật, là viên kẹo của ! nhận lầm người, trực giác của , giác quan thứ sáu của cũng nhắm thẳng vào , rằng chính là Đường Mật, tuyệt đối sai!

      là Đường Mật, ràng là Đường Mật! Đường Mật của vẫn chưa chết, vẫn luôn tin rằng chưa chết, mà xuất …..

      tuyệt đối đúng là Đường Mật ! muốn tìm !

      muốn tìm hiểu tất cả mọi chuyện ràng!

      ***

      Minh Kiến…”

      Hoàng Lưu Ly ngồi ghế salon đối diện Trần Minh Kiến, hai năm qua, là người trai tốt luôn ở bên cạnh , cùng nhau đối mặt với vấn đề mất trí nhớ khó khăn này, cũng là ân nhân cứu mạng của .

      Trần Minh Kiến nhướng mày, nhìn : “Có gì muốn mau , muốn hỏi cứ hỏi.”

      Minh Kiến, lúc trước em gọi là Hoàng Lưu Ly sao? Hay là em có tên gì khác nữa?”

      Trần Minh Kiến vừa nghe xong, mặt liền biến sắc: “Em tin lời sao?”

      phải, em có ý này, em dĩ nhiên là tin tưởng Minh Kiến, chẳng qua là hai ngày trước, em có gặp người đàn ông ở đường, ta cứ nhất quyết gọi em là Đường Mật, giống như là có quen biết với em…..”

      “Đàn ông?” Trần Minh Kiến híp mắt: “Đừng quên là em rất xinh đẹp, lúc nào cũng có đàn ông muốn dụ dỗ, vậy nên người đàn ông kia tại sao lại có khả năng muốn lừa em mắc câu?”

      “Nhưng mà, ta giống….” hoang mang hồi tưởng lại, tự lẩm bẩm.

      “Lưu Ly, lời này của em là Minh Kiến lừa em sao?” Trần Minh Kiến kích động nóng nảy.

      phải, Minh Kiến, đừng tức giận….” Hoàng Lưu Ly vội vàng khoát tay: “ Minh Kiến, em dĩ nhiên là tin tưởng ….”

      “Vậy mới tốt, Lưu Ly, thân thế của em, , từ em sống trong nhà , bởi vì em là đứa bé bị bỏ rơi, với em từ bé là thanh mai trúc mã, hai năm trước em bị xe đụng, thiếu chút nữa tử vong, cứu em, mặc dù em mất trí nhớ nhưng vẫn hề nản chí, lần nữa cho em ký ức, muốn em trở thành con người mới, Hoàng Lưu Ly hoàn toàn mới, những thứ qua cứ cho qua !”

      Minh Kiến!” khẽ gọi tiếng, nhìn ra được tình ý của đối với mình, nhưng lại có cách nào đáp trả.

      năm mười tháng trước, người mẹ mà trước giờ Trần Minh Kiến vẫn luôn sống nương tựa vào nhau, đột nhiên bệnh nặng qua đời, sau khi lo xong tang , liền mang theo Hoàng Lưu Ly tới Đài Bắc mua nhà, dự định để hai người ở nơi xa lạ này, bắt đầu lại từ đầu.

      Từ lúc cứu Hoàng Lưu Ly đối với vừa thấy . hao hết tâm sức để cứu , ra cũng vì muốn tìm người vợ cho chính mình.

      Hoàng Lưu Ly đối với chỉ có tình cảm em, biết, nhưng vẫn nguyện ý chờ đợi, bởi vì thời gian vẫn còn dài.

      Vậy mà, bây giờ Hoàng Lưu Ly nghi ngờ thân phận của mình, hơn nữa lại còn gặp phải người quen lúc trước khi chưa mất trí nhớ….

      thể? Hoàng Lưu Ly là do cứu, mạng của là của …..

      Nếu như được kịp thời đưa đến gặp bác sĩ, chỉ cần chậm thêm mấy tiếng nữa mạng của cũng đâu còn nữa.

      Rốt cuộc là ai ác độc như vậy, muốn đẩy vào chỗ chết?

      8.3

      Chương 8.3

      gặp phải người đàn ông gọi là ‘Đường Mật’, đó có phải là người muốn hại hay ?

      Nếu như trước kia tên của là Đường Mật…..Trần Minh Kiến cảm thấy là người cũng như tên, vô cùng phù hợp!

      Chẳng qua là, tại thân phận của phải là Đường Mật, mà là Hoàng Lưu Ly của ! Của !

      , tuyệt đối buông tay !

      Trần Minh Kiến làm!

      bảo mấy ngày nay ngoan ngoãn ở trong nhà, chỉ sợ gặp phải người lạ nào tùy ý đến làm quen.

      Hoàng Lưu Ly cảm thấy mình ngốc đến mức đó, thế nhưng lại chống lại được nguyện vọng của Trần Minh Kiến, đành phải gật đầu đáp ứng.

      Trong lòng , đối với Trần Minh Kiến vẫn có chút nửa tin nửa ngờ.

      từng hỏi , tại sao lại biết thuật phòng thân?

      Lúc đó lại sửng sốt, thể trả lời, về sau mới cho biết, là do muốn học cho nên học từ trước đó rồi cảm thấy đáp án này là lạ, nhưng vẫn bất đắc dĩ tin tưởng.

      hỏi , tại sao đối với chuyện thiết kế web lại đặc biệt thông thạo như vậy? đây là sở trường và sở thích của .

      Mặc dù mất trí nhớ, nhưng hiểu biết về phương diện máy tính vẫn còn tồn tại, thuật phòng thân cũng tồn tại, mà năng lực phán đoán của lại càng thêm tồn tại.

      Có những lúc Trần Minh Kiến bị những câu hỏi sắc bén của làm khó, trả lời được.

      Nhưng vẫn là ân nhân cứu mạng của ! mất trí nhớ, chỉ có thể coi là người thân duy nhất của mình…..

      Chợt, tiếng chuông cửa vang lên.

      “Ơ? Là Minh Kiến sao?” ấy vừa mới ra ngoài lâu, chẳng lẽ bỏ quên cái gì sao?

      Hoàng Lưu Ly ra mở cửa, nhìn thấy người đàn ông lúc trước gặp lần, giật mình vội vàng muốn đóng cửa lại.

      Lô Tư Hiền nhanh chóng dùng thân thể chặn cửa lại: “ có lời muốn với em!”

      “Tôi biết !”

      họ Lô, Lô Tư Hiền!”

      “Tôi biết !” lại lắc đầu nhấn mạnh: “Xin đừng tự tiện xông vào nhà người khác, nếu tôi báo cảnh sát!”

      “Được, em báo cảnh sát !” cố ý để hai chân ở cửa, khiến đóng cửa được: “ chỉ muốn xác định chuyện, em là Đường Mật, em phải là Hoàng Lưu Ly gì đó.”

      “Tôi ràng chính là Hoàng Lưu Ly!”

      “Em phải!” vô cùng chắc chắn, đáy mắt thoáng qua tia khổ sở.

      lẳng lặng nhìn vào đôi mắt , phát trong ánh mắt đều là mảng lạnh lẽo, tìm được chút nào vui vẻ ngọt ngào thuộc về Đường Mật, thế nhưng, gương mặt này, ràng là Đường Mật, chắc chắn sai……

      tin tưởng mình tuyệt đối nhận lầm người.

      “Đường Mật của mất tích vào hai năm trước, em…. có phải cũng trong thời gian đó xảy ra chuyện gì hay ?”

      Lô Tư Hiền vẫn luôn tin Đường Mật vô duyên vô cớ mà xuất ở bờ biển Hoa Liên, hơn nữa lại còn chết oan uổng.

      Khi chìm sâu vào trong ý nghĩ vẫn luôn tin tưởng còn sống…..

      Hoàng Lưu Ly kinh ngạc nhìn . Hai năm trước?

      Đúng là hai năm trước bị tai nạn xe cộ mà mất trí nhớ, mà Đường Mật trong miệng ta cũng mất tích trong thời điểm đó sao? Thời gian trùng hợp, trong đó có liên quan sao?

      “Hãy tin , hại em, chỉ muốn biết số chuyện.”

      Hai ngọn lửa sáng rực trong đôi mắt tựa như sắp hòa tan , khiến lòng nhói lên, bị dòng điện trong mắt làm rung động.

      “Đường Mật này đối với rất quan trọng à?”

      “Đúng, ấy là người quan trọng nhất của đời này!” Ánh mắt của càng thêm mãnh liệt.

      “Nhưng mà tôi phải Đường Mật.” cười khổ tiếng.

      “Em chính là Đường Mật!” vô cùng kiên định : “ biết em chính là Đường Mật, chẳng qua là em tạm thời quên mất mình là ai mà thôi!”

      “Đừng gạt tôi, tôi dễ lừa gạt vậy đâu!”

      đưa em gặp cha mẹ ruột của em, nếu bọn họ biết em còn sống, nhất định là mừng đến rơi nước mắt đấy!”

      “Tôi có cha mẹ? Cha mẹ của tôi còn khỏe mạnh?” tin: “Sao hai năm qua bọn họ chủ động tới tìm tôi? Tại sao?”

      Lô Tư Hiền thở hơi, trong ánh mắt tràn đầy đau khổ: “Bọn họ cho là…..em chết!”

      hiểu! Nếu cha mẹ ruột của cho rằng chết, vậy tại sao người đàn ông trước mặt lại tin chắc rằng là người mà muốn tìm? có bằng chứng gì?

      “Cảm giác của cho biết, em chính là Đường Mật, em là người mà muốn tìm, em chết, em vẫn còn sống thế gian này!” Sắc mặt của Lô Tư Hiền tràn đầy kiên định và nghiêm túc, dùng thanh to , kiên trì .

      dòng nước ấm ùa vào trong trái tim , khiến tất cả tế bào trong thân thể ngay lập tức hồi phục.

      Người đàn ông trước mặt đối với người con lại chân thành đến vậy, khiến cho hâm mộ thôi.

      Nhưng mà, là Đường Mật trong lời sao?

      “Có thể cho vào trong được ? chỉ muốn ngồi chuyện với em chút thôi.” mong mỏi trong đáy mắt như hung hăng nhéo vào tâm , khiến cách nào cự tuyệt người si tình như vậy.

      Hoàng Lưu Ly lui ra, để cho vào trong rồi lại đóng cửa lại.

      “Đây là chỗ ở tại của em?” khô khốc nuốt vào ngụm nước bọt: “Em ở cùng. . . người đàn ông?”

      mở miệng giải thích: “ Minh Kiến là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi chỉ coi ấy như trai của mình thôi!” hiểu tại sao, muốn lừa gạt , để hiểu lầm.

      Hàng lông mày nhíu chặt chậm rãi giãn ra, hơi cong môi: “Có thể cùng nhau ngồi xuống
      nghe kể về chuyện lúc trước của Đường Mật ? Nếu nghe xong chuyện của Đường Mật mà em vẫn xác định mình phải là Đường Mật cứ cho biết để hoàn toàn chết tâm!

      “Ừm.” rót cho ly nước, ngồi đối diện chờ kể chuyện.

      Lô Tư Hiền kể hết tất cả mọi chuyện về Đường Mật mà biết, bỏ sót chi tiết nào, bao gồm cả chuyện Đường Mật học Taekwondo đề phòng thân, Đường Mật bởi vì thích tự do mà sau khi tốt nghiệp đại học lựa chọn công việc làm nhà thiết kế tự do, còn cả sở thích xem phim A và cả vẻ mặt lúng túng khi bị phát …..

      Hoàng Lưu Ly nghe xong liền trở nên mê mẩn.

      Khi nghe đến hai năm trước Đường Mật mất tích, trông thấy mắt của như ánh lên nước mắt, giọng cũng gần như lạc .

      tin mạng của ấy lại ngắn ngủi như vậy, có thể dễ dàng chết như vậy… tin…”

      rơi nước mắt!

      Hoàng Lưu Ly cảm thấy trái tim mình như bị cái gì đó bén nhọn đâm vào.

      “Hy vọng có thể nén bi thương….”

      !” khàn giọng kêu lên: “Đường Mật chết, em chính là ấy!”

      đau lòng nâng khuôn mặt nhắn của lên: “Em chính là ấy, ấy chính là em!”

      Ngưng mắt nhìn vẻ đau khổ và thâm tình trong ánh mắt , có cách nào nhúc nhích, chỉ cảm thấy cảm giác choáng váng đến kỳ lạ vừa xẹt qua trong đầu.

      Môi của chậm rãi hôn lên môi , hai môi kề nhau, đôi môi ngay lập tức giống như hóa thành ngọn lửa cọ sát môi lưỡi của , khiến như muốn tan chảy, có cách nào đẩy ra.

      Nụ hôn cuồng dã… bá đạo lại mang theo tình cảm sâu đậm!

      như sắp ngất , lại như say mê để dẫn dắt chìm đắm vào trong nụ hôn nồng nàn lưu luyến, nụ hôn của …. ngọt ngào!

      Nụ hôn này khiến nước mắt của lại tự chủ được mà rơi xuống.

      Môi của vuốt ve đôi môi , hôn từng giọt nước mắt gò má, ôm chặt , thương đối với càng thêm sâu đậm, sâu hơn cả nụ hôn này, khiến cho luồng nhiệt nóng bỏng trong toàn thân bỗng nhiên tăng vọt, cố gắng đem nhiệt tình của mình rót vào trong lòng , để cho cùng nhau rung động, để cho cũng trở nên điên cuồng như mình.

      Tình mênh mông mãnh liệt của ngừng truyền sâu vào trong cơ thể , để cho muốn ngồi thẳng lại mà được, lồng ngực nhói đau, trái tim đập mãnh liệt.

      đói khát hôn lên khuôn mặt của , hôn lên cổ , muốn ngừng mà ngừng được, hôn thẳng đường xuống dưới, nút áo của bị mở ra, mà đôi môi lại giống như ngọn lửa ngừng thiêu đốt ở cơ thể .

      “Ưm….” thở dốc, nhàng ngâm lên.

      Hơi thở của rối loạn, trở nên dồn dập, đôi môi nóng rực cuồng dã mút lấy ngực .

      Bỗng chốc, cảm thấy ngực mình lành lạnh, theo bản năng muốn đẩy ra.

      Thế nhưng lại ôm chặt hơn: “Đừng….Đừng đẩy ra…xin em…”

      Giọng vô cùng thảm thiết khiến đau lòng, thể nhẫn nại.

      vô cùng quý trọng, vô cùng thương nâng mặt : “Đừng rời xa …. Ngàn vạn lần đừng rời xa , bao giờ….muốn mất em lần nữa!”

      tựa như bị dọa sợ, sợ rời nên đem khóa chặt ở trong lòng, muốn buông ra.

      Hơi thở phái nam tràn đầy mê hoặc khiến cảm thấy an tâm, khiến cho tảng băng phòng ngự trong lòng chậm rãi tan ra….

      rất muốn dựa vào trong ngực , giống như ở trong đó mới có thể khiến cảm thấy an lòng.

      Thế nhưng, phải là Đường Mật, là Hoàng Lưu Ly!

      “Buông tôi ra!” kịch liệt vùng vẫy.

      , buông, bao giờ…buông!” dùng sức lực của đàn ông ôm chặt , làm thể nào nhúc nhích.

      em… em!”

      Ánh mắt thâm tình đầy kiên nghị, ngữ khí chân thành hề giả dối, khiến trái tim chấn động, tạm thời ngưng giãy giụa.

      hôn lên lông mày nhắn, hôn lên đôi mắt của , chóp mũi , đôi môi , hương vị ngọt ngào của đôi môi đào giống như là mỹ vị nhân gian, buông ra, toàn thân nóng rực như muốn thiêu đốt thân thể mềm mại của .

      cảm thấy sợ, bởi vì, thân thể nóng rực của dường như muốn hòa tan …..

      hoàn toàn có khí lực để kháng cự!

      Tại sao thân thể của lại trở nên như vậy? Tại sao gặp phải lại trở nên vô lực?

      Giống như là rất quen thuộc với thân thể của , thế nhưng, điều này sao có thể? Người đàn ông trước mắt này, quả hề quen biết! Thân thể của , tại sao lại hiểu người đàn ông này hơn cả ? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      Đầu óc của hoàn toàn chết lặng rồi!
      Last edited by a moderator: 23/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9.1

      “Đừng kháng cự ….” Bờ môi của Lô Tư Hiền cọ sát đôi môi , quyến luyến nỡ xa rời: “ cho biết, phòng em ở đâu?”

      Lửa tình trong bị khơi dậy, toàn thân như sắp bị thiêu đốt: “Phòng thứ hai, bên phải….”

      Đôi môi đói khát lại lần nữa cọ sát đôi môi , bàn tay dịu dàng vuốt ve nhũ hoa xinh đẹp, lắng nghe từng tiếng thở đứt quãng của .

      cúi xuống nụ hoa trước ngực , há mồm khẽ cắn, thấp giọng rên lên: “Ưhm…..”

      thích nghe thanh này của , nó khiến càng thêm ham muốn đoạt lấy vẻ đẹp ngọt ngào chỉ thuộc về riêng .

      vặn vẹo thân thể mềm mại, cảm thấy tiến triển như vậy là quá nhanh, dù gì bọn họ cũng coi như người xa lạ nha! Nhưng thân thể của lại phản bội lại lý trí của ….

      Mỗi lần chạm vào người lại tựa như chạm vào chỗ sâu nhất trong tâm hồn , làm trái tim rung động, khiến dòng điện người chạy tán loạn, nhiệt độ dần dần tăng vọt…..

      vừa hôn , vừa bế vào trong phòng.

      nhàng đặt xuống giường, sau đó cũng leo lên giường, chậm rãi giúp cởi quần áo, sau đó cúi thấp người, nhàng hôn từ đầu đến chân.

      Trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, giữa hai chân lại ngừng chảy ra mật dịch…

      hề cảm thấy dơ bẩn sao? vừa xấu hổ, lại cảm thấy thích thôi, căn bản có biện pháp nào đối với .

      Hai đỉnh đào kiêu ngạo thấm ướt nước bọt, lúc này lại trở nên trong suốt sáng bóng, ngón tay thon dài men theo múi hoa ướt át, tiến thẳng vào trong cơ thể .

      “A….” rên lên tiếng, cảm thấy vô cùng xấu hổ.

      rút ngón tay trơn trợt ra cho nhìn: “Đây chính là chứng cớ cho nhiệt tình của em.”

      Khuôn mặt đỏ bừng, đôi môi nhắn càng thêm đỏ mọng đến kinh người.

      thấp giọng câu: “Tin , em nhất định thích chuyện này….”

      đem hai chân đặt lên vai mình, cúi đầu hướng về nơi thấm ướt hương vị ngọt ngào, sau đó mở miệng hôn lên nhụy hoa xinh đẹp, mút rồi lại mút.

      trợn mắt kinh ngạc, há miệng thở dốc…. Quá kinh người! Quá kích thích!

      Động tác cường hãn của làm lòng nhộn nhạo, tay chân cứng đờ.

      mút phát ra từng tiếng tách tách, trong cơ thể giống như là bị bom nổ oanh tạc….

      Mà ngọn lửa trong cơ thể lại bùng lên rất nhanh, lan ra tận đồng cỏ khiến cũng thể nào khống chế được nữa!

      vặn vẹo mông, ngừng thở dốc, má hồng xinh đẹp, lỗ tai đỏ bừng.

      chút lưu tình mà tìm ra nơi mẫn cảm nhất của , nhịn được mà trêu đùa hoa hạch, nặng nề mút vào.

      “A a….” kêu lên, thân thể lại nặng nề hướng về phía dưới.

      điên cuồng mút lấy hoa hạch của , hai chân rung động, còn chút sức lực nào.

      “Đừng…..Quá kích thích rồi….”

      Đầu óc quay cuồng, hai tay vô lực túm lấy ra giường, để mặc cường hãn khống chế linh hồn mình, mà cũng phối hợp động tác với , hòa mình vào vũ điệu kích tình.

      Đôi môi nóng rực, nụ hôn của quá cuồng nhiệt, có chút sợ hãi, nhàng giãy giụa khiến máu huyết trong người càng thêm sôi sục!

      đem toàn bộ tình của mình rót vào trong cơ thể , thiêu đốt , hòa tan !

      quên mất mình là ai….

      “Chỗ này là vùng mẫn cảm của em….”

      Đầu lưỡi của nhàng lướt qua vành tai , khiến cảm thấy hồi tê dại.

      “Ở đây cũng là vùng mẫn cảm của em.” Ngón tay của nhàng chạm vào bên gáy , đưa đến loại khoái cảm li ti.

      “Đây cũng vậy…” Ngón tay dài lần xuống hoa hạch, ấn cái khiến toàn thân chấn động.

      “Cả đây nữa.” dùng tay khác véo vào thắt lưng , khiến phải uốn éo thân mình.

      hoàn toàn tránh được công kích của , toàn thân tê dại còn chút sức lực, cũng có cách nào nhúc nhích.

      Tại sao lại có thể biết những chỗ nhạy cảm của như vậy? Ngay cả cũng biết những vùng nhạy cảm của mình, vậy mà chỉ cần lần có thể tìm ra!

      Chẳng lẽ, bọn họ quen biết nhau sao?

      Chẳng lẽ, có quan hệ rất rất rất thân mật?

      Đầu óc của trở nên hỗn độn, có lời giải đáp.

      “A…” muốn cầu xin buông tha, bởi vì khiến cho toàn thân bị lửa tình bao phủ rồi.
      Nóng quá —— nóng quá ——

      Nhiệt độ trong cơ thể càng lúc càng tăng, giữa hai chân cảm thấy trống rỗng đến khó chịu, dịch lỏng nơi cửa huyệt cũng thấm ra, thân thể của sắp trở thành lò lửa, nóng đến kinh người.

      hôn lên hoa hạch yếu ớt của , đầu lưỡi chen vào cửa huyệt, khuấy đảo bên trong vách tường.

      . . . muốn. . .” chấn động toàn thân, hai tay vốn định đẩy đầu ra khỏi giữa hai chân mình, lại tự chủ được mà kéo tóc , làm cho miệng lưỡi của càng thêm tiến sâu vào bên trong huyệt đạo ngọt ngào.

      thoải mái. . . .

      Vách tường bên trong cơ thể ngừng co rút, thét lên, khuôn mặt nhắn đỏ rực, cảm giác đầu lưỡi nóng bỏng của tiến
      vào nơi sâu nhất.

      “A a a…” được! khống chế được nữa rồi! Bụng dưới nhanh chóng co rút, mãnh liệt lắc đầu, toàn thân chấn động, mật dịch tiết ra điên cuồng….

      ngưng mắt quan sát dáng vẻ tuyệt vời của khi đạt tới cao triều, đôi mắt mông lung mang theo vô vàn quyến rũ, đôi môi nhắn đỏ hồng mang theo chút hờn dỗi, ái dịch ồ ạt chảy ra tựa như dòng suối , khiến hoa tâm trở nên ướt đẫm mảng, tiểu huyệt xinh đẹp lại ngừng co rút, giống như có sống, cách nào biểu đạt hết được thích đối với kỹ thuật cao siêu của .

      Lô Tư Hiền nhìn , vẻ mặt say mê là vậy ….

      này là Đường Mật, là Đường Mật mà vẫn luôn tâm tâm niệm niệm ở trong lòng, chắc chắn sai!

      Phái nam của Lô Tư Hiền căng cứng đến phát đau, cầm lấy đặt vào trước cửa huyệt ẩm ướt của .

      trôi dạt trong cơn kích tình, cũng nhìn thấy tất cả những động tác của , dù biết là nên, thế nhưng lại cách nào cự tuyệt, suy nghĩ của hoàn toàn ngừng trệ, chỉ giao toàn bộ dục vọng cho nắm giữ.

      Ngón tay thon dài khẽ tách cánh hoa của , khẽ giật mình, để phái nam nóng rực ở trước cửa huyệt của , khẽ ấn , dần dần mở rộng cửa huyệt.

      Ấn thêm chút nữa, lần này bị nuốt trọn….

      Khẽ lui về phía sau, nặng nề đẩy cái, thẳng tiến vào sâu trong cơ thể , mở to cửa huyệt đến mức tối đa.

      …” Bụng dưới căng lên kéo lý trí của quay trở lại, kinh ngạc trợn to mắt nhìn .

      Bọn họ….….sao có thể?

      … mau ra ngoài!” quát to, trong cơ thể lại co rút lại, siết càng thêm chặt hơn.

      thể nào kiềm chế được nữa, chậm rãi rút ra rồi lại tiến vào, dùng sức xâm nhập…

      “Đừng….đừng như vậy…” muốn ra ngoài chứ phải là muốn lại vào! Thế nhưng vẫn lặp lại động tác, có cách nào khống chế bản năng, ở trong cơ thể xông pha chiến đấu cách mãnh liệt.

      dùng đủ loại góc độ để tiến vào bên trong , nơi nhạy cảm bị cọ xát mê hồn khiến cho xương cốt của trong nháy mắt cũng trở nên mềm nhũn.

      thể khống chế mà nghênh hợp với , thích cảm giác li ti sung sướng mà mang lại, khiến sa mình vào trong đó, lắng nghe thanh hai thân thể va chạm vào nhau, miệng cũng ngừng ngâm lên từng tiếng rên rỉ đứt quãng.

      Nhanh quá! quá mạnh mẽ….

      run rẩy thét chói tai, ngừng thở gấp.

      tiến lên, cúi thấp người để kẹp chặt mình hơn.

      “Mật…” dùng toàn bộ sức lực rong ruổi bên trong cơ thể , nhìn run rẩy trong ngực mình, đạt đến cao triều lần hai, càng thêm hưng phấn tới cực điểm, tốc độ trở nên nhanh hơn, đem mầm móng nóng rực bắn sâu vào trong cơ thể .

      Sau đó, bọn họ giống như hai đứa trẻ sinh đôi kết hợp ở chỗ, đổ mồ hôi đầm đìa, toàn thân cũng ướt đẫm, hai người thở hổn hển, mà nhịp tim của giống như vừa mới chạy đua trăm mét, vẫn chưa ổn định.

      biết phải mở miệng gì…. vậy mà lại để cho chuyện này xảy ra!

      hoàn toàn mê mệt với bản lĩnh ở giường của , bị dẫn dắt đến cao triều, lại chỉ lần.

      Trời ạ! Tới bây giờ mới biết mình là người dễ dãi như vậy! ta chỉ là người xa lạ nha! Sao mình lại bị ấy hấp dẫn….hơn nữa lại còn để cho người ta ăn sạch nữa?

      Phái nam của Lô Tư Hiền vẫn còn để trong cơ thể , bị từng chút từng chút ép ra ngoài.

      lại nhè nhấn vào cái, đỉnh tròn to lớn lại tiến vào trong cơ thể .

      ….” bứt rứt mất tự nhiên: “Chúng ta đều là người lớn, thân thể hấp dẫn lẫn nhau là chuyện bình thường….”

      sao? Em muốn gì? Làm lại lần nữa đúng ?” lại nhấn vào trong hoa huyệt của .

      yếu ớt kêu lên tiếng, hai tay nhanh chóng chống lên ngực : “

      , chúng ta thể làm thêm lần nữa!”

      “Mật, em là Mật, em vẫn luôn nhạy cảm với như vậy. Cho dù em quên cái loại cảm giác này em cũng thể nào quên được.”

      “Tôi…” cũng hiểu tại sao, tại sao thân thể của bọn họ lại hợp nhau như vậy? Tại sao khi giăng lên cái lưới ham muốn to lớn như vậy, vẫn tình nguyện sa vào tấm lưới đó?

      hậu tri hậu giác phát , chỗ mình và kết hợp, có lạc hồng!

      “Tôi… phải xử nữ sao…”

      “Lần đầu tiên của em là dành cho , em cần lo lắng.” Lô Tư Hiền xấu xa cười tiếng.

      “Tôi muốn xuống giường…” Trong lòng vừa áy náy vừa chấn động, lắp bắp xong, vội vàng đứng dậy muốn nhặt quần áo lên.
      nhàng nắm cổ tay , vô cùng kiên trì : “Em là Mật, em là Đường Mật, là Đường Mật có hai đời này, thể có người nào khác có vóc dáng, cử chỉ, vẻ mặt, ngay cả nơi mẫn cảm cũng giống nhau
      như vậy, em chính là Đường Mật, em chính là Đường Mật mà biết!”

      “Tôi…tôi là Đường Mật sao? Tôi…tôi bây giờ có tên là Hoàng Lưu Ly.”

      Nhìn mờ mịt, trong lòng khẽ nhói đau, nhói đau vì .

      “Cho thời gian, điều tra tất cả, tin tưởng , em chính là Đường Mật, bởi vì chúng ta hợp nhau như thế, em ở dưới người trở nên nhạy cảm như vậy, đời này, chỉ quan tâm đến người con , ấy chính là Đường Mật, mà em, tuyệt đối là Đường Mật của !”

      rốt cuộc là Hoàng Lưu Ly hay Đường Mật đây?

      Người đàn ông trước mắt này thần bí, lại vô cùng thâm tình như vậy, khiến lòng rung động, khiến biết phải nghe lời ai.

      vậy mà lại lên giường với , hơn nữa lại còn có cảm giác vô cùng thỏa mãn…

      Trời ạ! mất mặt! Hoàng Lưu Ly khỏi che mặt lại, cảm thấy toàn thân nóng lên.

      Lô Tư Hiền rời !

      Hoàng Lưu Ly vào trong phòng tắm tắm rửa, những dấu hôn để lại người nhiều đến sao đếm hết, cố gắng muốn che giấu, chỉ sợ Trần Minh Kiến về phát , đến lúc đó làm sao còn mặt mũi nào nhìn mặt người khác chứ.

      Minh Kiến đối với rất tốt, cũng rất thích , vẫn luôn rất cảm kích, chẳng qua chỉ giả vờ như hiểu mà thôi.

      ở bên cạnh Minh Kiến được hai năm, vậy mà ngay cả cái đụng chạm của cũng muốn, tại sao hôm nay Lô Tư Hiền vừa chạy tới cửa lại có thể lôi kéo được nhiệt tình bị cất giấu trong lòng lâu?

      hiểu, bởi vì dựa theo lẽ thường và Lô Tư Hiền là hai người xa lạ, sao có thể trở nên thân mật như vậy?

      Nội tâm của cũng có cách nào kháng cự được tình cảm mãnh liệt của , thân thể của lại dần dần phối hợp với những động tác của .

      Chẳng lẽ… là Đường Mật như lời sao?

      chỉ biết mình xảy ra tai nạn xe cộ, thế nhưng lại biết lý do vì sao lại xảy ra tai nạn, hoàn toàn biết.

      Đường Mật trong miệng Lô Tư Hiền, sao?

      Nếu như là Đường Mật, vậy Hoàng Lưu Ly này là ai?

      cảm thấy chuyện này rắc rối, khiến thể nào phân biệt ràng.

      ***

      Lô Tư Hiền lái xe chở Hoàng Lưu Ly dạo xung quanh chút, bởi vì là Đường Mật, thế nhưng lại vẫn chưa xác định được chuyện lúc trước nên chỉ thừa nhận mình là Hoàng Lưu Ly.

      “Đây là trường học cũ của chúng ta.” dừng xe trước cổng trường đại học: “Có muốn vào xem chút hay ?”

      nhàng gật đầu, bước xuống xe.

      bên cạnh , gặp đám đàn em cấp dưới, nhìn thấy bọn họ hưng phấn kêu lên: “Học trưởng!”

      Bởi vì từng là nhân vật hô mưa gọi gió ở trong trường, vậy nên cho dù có rời khỏi trường học vẫn có người nhớ đến .

      “Có nhận ra ấy ?” Lô Tư Hiền đẩy Hoàng Lưu Ly tới trước mặt nữ sinh.

      “Đường Mật học tỷ…. Chị là Đường Mật học tỷ!” Học muội kêu lớn: “Chị là vị học tỷ văn võ song toàn mà em vẫn luôn sùng bái, là lợi hại!”

      Hoàng Lưu Ly rùng mình cái. là Đường Mật? Làm sao có thể?

      “Em nhận lầm người rồi, chị phải là Đường Mật!” Trong lòng rối bời.

      “Đường Mật học tỷ, chị đừng đùa với tụi em nữa có được ? Chị ràng là học tỷ Đường Mật mà!” nam sinh nhìn kỹ rồi rất nghiêm túc.

      “Đường Mật chọc mọi người đấy, cũng có ai bị mắc lừa nha, tốt lắm, chúng tôi trước đây!” Lô Tư Hiền kéo tay Hoàng Lưu Ly rời , để cho đứng lại biện giải.

      khẽ chớp đôi mắt như hồ nước thu, trong đáy mắt mênh mông lại có tia đau thương chợt lóe rồi lại biến mất.

      Nếu như là Đường Mật, vậy tại sao lại biến thành Hoàng Lưu Ly? Tại sao lại xảy ra tai nạn xe cộ?

      Có người muốn hại sao? Muốn đẩy vào chỗ chết?

      có kẻ thù sao? Người đó là ai?

      biết, trong đầu em bây giờ mớ nghi vấn thể nào giải đáp được, cũng giống như em!” Lô Tư Hiền dùng ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú: “Em là Đường Mật, hãy tin , em là Đường Mật, giúp làm sáng tỏ mọi chuyện.”

      là Hoàng Lưu Ly, hay là Đường Mật?

      mờ mịt, yếu ớt ngưng mắt nhìn , cảm giác chua xót khỏi xộc lên đỉnh đầu.

      ngay cả mình là ai mà cũng biết…. cảm giác bi ai!

      Lô Tư Hiền nắm lấy tay , nhìn sâu vào trong mắt .

      muốn bị nhìn thấu, đó là chút tôn nghiêm còn giữ lại cho riêng mình. liều mạng vung tay, thế nhưng lại dùng cánh tay ôm chặt vào trong ngực mình.

      “Tôi phải là Đường Mật, mau buông tôi ra.” sợ phải đối mặt với .

      “Em chính là Đường Mật!”

      “Tôi muốn làm thế thân!” Giọng đầy hốt hoảng và bất lực.

      “Em chính là Đường Mật, cho tới bây giờ cũng phải là thế thân, tin tưởng trực giác của mình, tin tưởng em chính là Đường Mật!”

      “Nếu tôi phải sao? Có phải buông tha cho việc tìm kiếm thân thế của tôi đúng ?”

      buông tha. Em chính là Đường Mật!” vô cùng kiên trì.

      Trong lòng
      khỏi chấn động bởi vì thâm tình đến mức cố chấp của .

      Người con tên Đường Mật đó, người con được sâu đậm, hạnh phúc…..

      hy vọng mình có thể là Đường Mật, có thể được sâu đậm như vậy, nhất định rất hạnh phúc rất hạnh phúc…..

      Thế nhưng, chẳng may phải sao đây?

      Trong lòng như bị khoét lỗ hổng lớn, sợ mình bị hãm sâu vào vòng tình này để rồi tan biến.

      Lô Tư Hiền nâng cằm : “Nhìn , nhìn vào mắt ! Em là Đường Mật, tuyệt đối chính xác, tuyệt đối sai!”

      “Tôi…” Cái người này sao lại giống ‘con lừa’ như vậy? đặt hết tất cả mọi giả thiết, vậy mà vẫn kiên trì như vậy.

      chừa cho bất kỳ cơ hội nào để trốn thoát, ngay lập tức phủ lên đôi môi chút phòng ngự nào của , mãnh liệt mút vào hương vị của : “Em ngọt ngào như vậy, hương vị này chỉ thuộc về Đường Mật…. Em là Đường Mật!”

      đem hơi thở nóng rực phả lên mặt , đôi môi nóng rực cọ sát vào môi , nhàng gặm cắn, đầu lưỡi cạy mở hàm răng, sau đó đem toàn bộ cái miệng nhắn của mút vào trong miệng mình.

      Cảm giác tê dại và vui sướng bỗng chạy dọc sống lưng , mỗi giây thần kinh cũng bị gợi lên khoái cảm, khiến nhanh chóng bị kích thích.

      là cao thủ khiêu tình, đánh lại!

      Hai đôi môi kề nhau, nụ hôn của càng lúc càng cuồng dã, mút lấy đầu lưỡi của , dây dưa với , lửa tình bị nhen nhóm dần dần bùng cháy….

      Hai tay chẳng biết từ bao giờ vòng lên cổ , cảm nhận bờ môi nóng bỏng dần hun nóng chính mình, dẫn dụ ham muốn sâu trong cơ thể, để đáp trả lại nụ hôn của , càng thêm điên cuồng, càng thêm nóng bỏng.

      Đến khi làn gió lạnh thổi qua, khiến rùng mình, đột nhiên bừng tỉnh.

      Đẩy ra, xấu hổ che miệng.

      Tại sao lại có thể để mặc cho tình cảm của mình dây dưa với ?

      Lần trước sai lầm lần rồi, lần này thể để nó tiếp tục xảy ra.

      Trong mắt có hai ngọn lửa nóng rực, nóng đến kinh người: “Nhìn , nhìn !”

      dám nhìn , đôi mắt thủy chung nhìn chằm chằm xuống đất.

      Lửa tình trong mắt phải dành cho , mà là Đường Mật.

      “Đường Mật, em là Đường Mật, tại sao tin ? Tại sao tin chính bản thân mình?” khổ sở gầm tiếng: “Đời này chỉ duy nhất , đó chính là Đường Mật, thân thể của chúng ta hấp dẫn lẫn nhau, mới khó có thể kìm lòng nổi như vậy….”

      “Được rồi, ngừng lại ! Đừng nữa!” muốn ở ngay nơi công cộng này mà đem chuyện của bọn họ ra để lưu danh cho đời sau sao?

      thở dốc đầy kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn : “Xin đừng nữa!”

      Lô Tư Hiền vội vàng ngậm miệng, ánh mắt lại chưa hề rời khỏi , tựa như sợ hãi có thể biến mất bất cứ lúc nào.

      “Tôi…mặc dù tôi cảm thấy rất hoang đường, nhưng tôi muốn tin lời , tôi hy vọng mình chính là Đường Mật!”

      Nếu như phải lòng của rất đau, rất rất đau! Đau đến mức như muốn vỡ tan….

      “Em , chính là Đường Mật!” Lô Tư Hiền kích động ôm lấy : “Hãy tin , tin tưởng chính mình, đời này dù ai có vóc dáng tương tự cũng thể nào giống nhau đến cả tính cách, hứng thú, từng động tác và cả vùng mẫn cảm như vậy!”

      Nghe vậy, trong lòng tràn đầy hy vọng.

      nâng mặt , hôn lên môi: “ cho em thấy , em chính là Đường Mật!”

      Nước mắt cảm động, lặng lẽ rơi xuống gò má trắng hồng của ……

      Vòng tay ôm càng thêm siết chặt, cảm thấy đau lòng.

      đưa em về nhà, trở về ngôi nhà của em, gặp người thân của em!”

      vội vàng lắc đầu: “!” sợ….

      Sợ mình căn bản phải là Đường Mật mà chỉ là người giả mạo!

      Lô Tư Hiền là người si tình, có lẽ bởi vì quá Đường Mật mà muốn tin rằng ấy chết, vậy nên mới đem mình nghĩ thành Đường Mật, nhưng người nhà của Đường Mật chắc chắn là rất ràng, nghĩ đến điều này, Hoàng Lưu Ly yếu ớt muốn khóc lên.

      Lô Tư Hiền hề nới lỏng vòng tay: “Tại sao? Em phải tin tưởng , cũng phải tin tưởng chính mình, em chính là Đường Mật!”

      “Em…em sợ…” nghẹn ngào , nước mắt mang theo chua xót tràn ra khóe mi, sắc mặt vô cùng đau khổ.

      lại cực kỳ kiên định nhìn thẳng vào mắt , tựa như muốn nhìn thấu vào nơi sâu nhất trong tâm hồn .

      “Có ở đây, em phải sợ!” ôm đầu vùi vào trong ngực mình.

      Nước mắt của khiến đau lòng, rất ít khi nào khóc….

      mà lòng đau như cắt, chỉ muốn bảo vệ tốt, muốn phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa.
      Last edited by a moderator: 23/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10.1

      “Đường Mật?” đôi mắt từ ái đẫm lệ tràn đầy chấn động: “Con là Đường Mật?”

      Nước mắt của mẹ Đường tuôn ra như suối trào, cách nào ngăn lại, bà tiến lên nắm chặt hai tay , cảm nhận hơi ấm từ bàn tay .

      “Con là con của mẹ!” Bà ôm vào trong ngực, ngừng kích động.

      Trong lòng Hoàng Lưu Ly rung động, nhưng đối với người phụ nữ trước mắt lại chẳng có bao nhiêu cảm giác quen thuộc.

      Mẹ Đường vội vàng lau nước mắt, vẻ mặt cha Đường cũng tràn ngập vui mừng.

      Lô Tư Hiền bị mất trí
      nhớ nên biết bọn họ, mẹ Đường lại khỏi vì con đáng thương mà rơi nước mắt lần nữa.

      Hoàng Lưu Ly cảm thấy mất tự nhiên, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Lô Tư Hiền, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể rời .

      Cha Đường đưa Hoàng Lưu Ly về phòng mình xem chút, căn phòng của Đường Mật vẫn luôn được quét dọn sạch , mọi thứ bên trong vẫn còn nguyên vẹn.

      Mẹ Đường kích động đem tất cả những cuốn album cũ đưa cho Hoàng Lưu Ly nhìn, mỗi tấm hình đều mang theo câu chuyện cũ, bà ngừng kích động kể lại, vừa vừa thỉnh thoảng chú ý sắc mặt của Hoàng Lưu Ly.

      cố gắng hồi tưởng lại, nhưng mà…. cũng thể nhớ nổi ra điều gì.

      Mẹ Đường muốn giữ ở lại hôm, hy vọng có thể hàn huyên với nhiều thêm chút, hy vọng có thể gợi thêm cho chút ấn tượng gì đó.

      Hoàng Lưu Ly bối rối dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Lô Tư Hiền, nhờ Lô Tư Hiền giúp giải vây.

      “Bác trai, bác , bây giờ quan trọng nhất là giúp ấy lấy lại trí nhớ, cháu cảm thấy nên điều tra từ hai năm trước.”

      Khi đó, bởi vì chuyện xảy ra cách quá đột ngột, vợ chồng Đường thị đau lòng muốn chết, hơn nữa lại thấy con mình chết oan uổng như vậy cực kỳ đau lòng, bọn họ dám tin những gì xảy ra trước mắt, vì vậy mà cứ để cho cảnh sát vội vàng kết luận, hôm nay suy nghĩ kỹ chút, quả là có nhiều điểm đáng nghi ngờ.

      “Con ở lại sao?” Mẹ Đường thấy Hoàng Lưu Ly phải , đành lòng .

      Hoàng Lưu Ly nhìn người phụ nữ dáng vẻ ôn tồn trước mặt mình, trong mắt tràn ngập đau xót.

      “Con…con trở lại.” chần chừ chút, đành lòng thấy mẹ Đường thương tâm.

      Lô Tư Hiền nắm lấy tay , đưa rời .

      Mẹ Đường nhìn cha Đường, lặng lẽ thở dài: “Đây là con của chúng ta… có đúng ?”

      “Đúng vậy!” Cha Đường trầm ngâm chút, sau đó gật đầu.

      Lễ đính hôn của Dương Viện Nguyệt hóa thành bọt biển, trở thành trò cười, hại ta phải xin nghỉ tuần rồi mới dám làm.

      Nhìn đến ánh mắt đồng nghiệp nhìn mình cười cách kỳ lạ, có khi còn ở sau lưng chỉ trỏ bàn tán, ta cảm thấy phẫn hận bất bình.

      Lô Tư Hiền vẫn là cấp của , vẫn làm công việc của mình, đối đãi với ta như đồng nghiệp, ngoại trừ chút áy náy vẫn duy trì tác phong của người bạn đồng nghiệp.

      “Trợ lý Dương, đây là bản báo cáo sáng nay của sao? Sai sót nhiều quá, phiền trong nửa tiếng hoàn thành bản hoàn hảo cho tôi.” Lô Tư Hiền đặt bản báo cáo bàn Dương Viện Nguyệt, giọng nghiêm nghị, hề có chút nể mặt nào.

      Dương Viện Nguyệt lạnh nhạt, khổ sở hít sâu hơi, đôi mắt nhìn thẳng vào : “ muốn hỏi tại sao em lại trở nên thất thường như vậy sao?”

      Sắc mặt của Lô Tư Hiền trở nên căng thẳng, nặng nề mở miệng: “ là giờ làm việc, có chuyện riêng đợi tan làm rồi .”

      chịu chuyện với em sao?” Nhìn thấy ánh mắt của chỉ có lạnh lùng và vô tình, trong lòng ta lạnh hơn phân nửa, lại cam lòng, nước mắt lưng tròng : “Em lâu như vậy, thế mà ngay cả cơ hội cũng cho em, để em bị người ta giễu cợt, cảm thấy có lỗi với em sao?”

      biết vô tội, nhưng chuyện tình cảm…. muốn làm trái với lòng mình!

      “Trợ lý Dương….”

      “Đừng, gọi em là Viện Nguyệt!”

      lạnh lùng liếc nhìn cái, thấy trong mắt chứa đầy tình ý khiến giọng của khỏi dịu xuống: “Viện Nguyệt, tôi hợp với , tôi rồi, cho dù chúng ta kết hôn cái mà tôi có thể cho cũng chỉ là danh phận chứ thể nào là tình .”

      “Em quan tâm! Em chỉ muốn kết hôn với ! Chúng ta có thể tìm lại ngày để đính hôn, chỉ cần cảm thấy có lỗi với em, muốn bù đắp cho em, chúng ta có thể đính hôn thêm lần nữa, thậm chí là đăng ký kết hôn cũng được.”

      Lô Tư Hiền tái mặt: “ thể nào…. Tôi tiếp tục làm cái chuyện ngu xuẩn như vậy!”

      Trái tim của Dương Viện Nguyệt như thắt lại, giận tím mặt: “Tại sao?”

      “Tôi , Viện Nguyệt, tôi chỉ coi là bạn bè, là đồng nghiệp, đối với tôi chỉ có tình bạn mà thôi!”

      “Em như vậy, thể cho em chút tình nào sao?” đau xót hét lên.

      “Tình của tôi chỉ dành cho Đường Mật!” thâm tình .

      “Đường Mật chết rồi!” Dương Viện Nguyệt hét lên.

      ấy chưa chết!” Lô Tư Hiền dịu dàng bình tĩnh : “Tôi tìm được ấy, ấy còn sống, chỉ là mất trí nhớ mà thôi, ấy còn hai năm trước xảy ra tai nạn xe cộ….”

      Dương Viện Nguyệt kinh hãi, trong lòng phập phồng lo sợ, kinh hoảng : “Em…em vào toilet rửa tay.”

      Lô Tư Hiền gật đầu, lại trở về bàn tiếp tục công việc.
      Dương Viện Nguyệt vào toilet rửa mặt, toàn thân run rẩy.

      là Đường Mật sao? Sau lần tai nạn xe hôm đó, ấy vậy mà vẫn chết?

      Lần này, ta định trở về cướp Lô Tư Hiền phải ?

      , để cho Đường Mật được toại
      nguyện!

      Cho dù Dương Viện Nguyệt có phải bỏ ra tất cả cũng tuyệt đối giao Lô Tư Hiền vào tay của người khác!

      ***

      , em phải là Đường Mật, em là Hoàng Lưu Ly, là Lưu Ly của !”

      Vừa nghe Hoàng Lưu Ly kể về chuyện gặp lại Lô Tư Hiền và cha mẹ Đường, Trần Minh Kiến sợ mất , ánh mắt trở nên cuồng loạn, tâm tình kích động.

      “Tại sao em tin lời ? Chúng ta sống nương tựa lẫn nhau chẳng phải là rất tốt sao? cho em biết thân thế của mình, tại sao em lại tin? Em tin làm rất đau lòng, rất tức giận!”

      Minh Kiến?” Hoàng Lưu Ly run rẩy lo sợ.

      “Em là Hoàng Lưu Ly, là Lưu Ly của !” Trần Minh Kiến nắm chặt tay .

      cảm thấy ta trở nên kỳ quái, điên cuồng….

      cho phép em !” ta đột nhiên ôm , để cho động đậy.

      Hai tay của ta sờ loạn người , xoa lên nơi đầy đặn trước ngực, hơi thở nóng rực phả vào cổ : “Em là của … Đừng quên, chúng ta lớn lên cùng nhau, ngủ cùng nhau… nếu phải ngày đó em muốn rời khỏi cũng tức giận mà gây gổ với em…”

      phát giác ánh mắt ta có tiêu cự, hai tay sờ loạn người khiến có cảm giác buồn nôn.

      Cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, muốn từ trong miệng ta tìm ra chút manh mối.

      Minh Kiến, chúng ta cãi nhau…sau đó sao?”

      “Sau đó…” Thân thể ta run lên cái, dùng ánh mắt nguy hiểm và quỷ quyệt nhìn chằm chằm vào : “ có sau đó!”

      Bàn tay to vuốt ve thân thể mềm mại của : “Vóc dáng của em đẹp…” Ánh mắt ta tràn đầy tục tĩu như thể rất muốn làm bậy với .

      Minh Kiến, buông em ra!” biết phải dừng lại tất cả tại đây, nếu hậu quả biết đáng sợ thế nào.

      buông! sớm muốn cưới em…” ta dùng sức xé rách áo .

      hét lên, hoảng sợ chạy về phía bên cạnh.

      Cảnh xuân người lộ ra, ta càng lộ ra vẻ dâm đãng.

      Minh Kiến… bình tĩnh lại !” Sao ta lại giống như biến thành dã thú vậy?

      rất bình tĩnh!” ta khẽ gầm lên: “Là do em ngoan, phải bảo em ngoan ngoãn đợi ở nhà, tại sao em lại ra ngoài cùng với người đàn ông khác? Tại sao lại gặp những người mà em căn bản hề quen biết?”

      “Em…em chỉ là có chút nghi ngờ về thân thế của mình…”

      với em, em là Hoàng Lưu Ly, em tin mà lại tin người đàn ông bên ngoài, tại sao?”

      kinh hoảng, mặt biến sắc: “ Minh Kiến….”

      “Đừng gọi ! muốn làm Minh Kiến của em nữa, muốn làm người đàn ông của em!”

      ta chạy về phía , vội vàng cúi người tránh thoát: “ bình tĩnh lại , Minh Kiến!”

      “Lưu Ly, mau tới đây… Lần này, muốn em tốt, khiến cho em hài lòng, để em đau lòng nản chí mà chạy ra biển nữa….” Suy nghĩ của ta trở nên rối loạn, giống như đem trở thành Hoàng Lưu Ly hai năm trước chết đuối ngoài biển rồi.

      trợn to mắt, nghe thấy có gì đó đúng! Minh Kiến có chút kỳ lạ….

      muốn xông cửa chạy ra, nhưng cửa lại nằm ở đằng sau ta.

      Trần Minh Kiến về phía , duỗi tay ra như sắp chạm vào bầu ngực đầy đặn lúc lúc , chộp lấy thời cơ, mượn lực đẩy ngã ta, sau đó vội vàng vơ lấy áo khoác, nhanh chóng bỏ trốn.

      Minh Kiến kỳ quái! Tất cả… đều rất kỳ quái!

      vội vàng mặc áo khoác, lựa lựa chìa khóa, ngay cả giày cũng kịp mang, chân trần chạy ra đường.

      tại… nên đâu đây?

      Mới vừa rồi trong lúc vội vàng nên kịp mang theo ví tiền, may mà điện thoại di động bỏ trong áo khoác, mà số của Lô Tư Hiền lưu vào trong điện thoại rồi.

      có nên gọi cho hay ? Có khi nào làm phiền hay ?

      “Lưu Ly! Hoàng Lưu Ly, em ra đây cho !”

      Đứng lẫn vào giữa đám người, nhìn thấy Trần Minh Kiến giống như gã tâm thần gào thét điên cuồng ngay giữa phố.

      vội vàng nhanh chóng chạy vào trong cửa hàng tiện lợi, trực tiếp thẳng vào trong khu bán đồ uống để trốn, sau đó bấm điện thoại di động.

      “Đường Mật?”

      Nghe thấy giọng của Lô Tư Hiền, trong lòng khẽ thả lỏng, lại cảm thấy muốn khóc: “Em….em ở cửa hàng tiện lợi, có thể tới đón em ?”

      “Chờ !” dám cắt đứt điện thoại, vừa chuyện điện thoại với , vừa nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc, trực tiếp xuống bãi đậu xe.

      “Điện thoại của em sắp hết pin….” Trong lòng thấp thỏm bất an.

      sắp đến rồi!”

      vừa định gì thêm nữa, đột nhiên màn hình điện thoại tắt ngấm, biết, điện thoại của mình hết pin rồi.
      Cất điện thoại vào trong túi, trông gà hóa quốc quan sát bốn phía, cảm thấy mình thảm hại.

      “Tìm thấy em rồi! Con mèo ở đây trốn , tìm được rồi nhé!” Trần Minh Kiến đột nhiên xuất từ phía sau, dọa giật mình.

      Minh Kiến!” Cái miệng mở to.

      , chúng ta về nhà nào, em nhìn em xem, ngay cả giày cũng , đau chân mất!”

      “Em. . .! Em muốn mua đồ. . . .”

      “Em có mang theo tiền ?”

      “Em. . .” có.

      “Chúng ta về nhà lấy tiền rồi mua.”

      ta thoạt nhìn tựa như rất bình thường, lại dường như có chút gì đó đúng. . . .

      trán đổ đầy mồ hôi hột, kể cả lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi lạnh: “ Minh Kiến?” khẽ gọi tiếng.

      “Lưu Ly!” ta giống như mọi khi, mỉm cười đáp lại : “ thôi!”

      gật đầu, từ từ theo ta ra khỏi cửa hàng tiện lợi, chẳng qua là bước chân ta càng lúc càng lớn, tựa như
      muốn kéo .

      Minh Kiến?” lại kêu thêm lần nữa, thế nhưng ta mắt điếc tai ngơ, vẫn ngừng về phía trước.

      đúng! Có cái gì đó đúng….

      sợ hãi muốn hất tay ta ra, thế nhưng ta nắm tay rất chặt, kêu lên từng tiếng dồn dập, thế nhưng ta lại hề để ý.

      thể theo ta về nhà! Trong lòng tự với mình như vậy.

      dùng tất cả mọi thuật phòng thân mà mình biết được, khó khăn lắm mới thoát khỏi ta, nhấc chân bỏ chạy, băng qua đường giữa những làn xe nguy hiểm.

      Ánh đèn từ chiếc xe lóe lên, rọi thẳng vào người , bị dọa sợ đến mức thể cử động, tiếng thét chói tai bỗng vang lên, may mắn tránh được kiếp.

      May mắn chạy qua được bên kia đường, thế nhưng Trần Minh Kiến đứng bên kia đường vẫn chưa có ý định buông tha, tính băng qua đường để đuổi theo .

      Bọn họ rượt đuổi nhau giữa những chiếc xe qua lại tấp nập, chiếc xe khác suýt chút nữa đụng vào , ngã xuống rồi ngồi phịch ra đó, đèn xe trước mắt làm đầu óc trở nên trống rỗng, rất nhiều hình ảnh chợt lóe rồi lại biến mất, khiến còn chưa kịp nắm bắt được điều gì….

      Cách đó xa, ‘Két’ , ‘Phanh’, ‘Ầm’ liên tục vang lên --

      Có người bị tai nạn!

      đứng dậy, nhìn trường đẫm máu, mà cái người nằm mặt đất ai khác, chính là Trần Minh Kiến.

      Minh Kiến….” nhanh chóng chạy lên phía trước, ta hôn mê rồi.

      Đằng xa, có người báo nên còi xe cảnh sát vang lên, kèm theo tiếng còi xe cứu thương….

      Hai năm trước, Trần Minh Kiến bởi vì say rượu mà đánh mất lý trí, kết quả là đem Lưu Ly - cùng mình lớn lên từ vật lộn giường.

      Hoàng Lưu Ly đau khổ tột cùng, cảm thấy hối hận, trong khoảng thời gian ngắn có cách nào chấp nhận nên nhảy xuống biển tự sát.

      Sau khi tỉnh lại, Trần Minh Kiến biết mình phạm phải sai lầm lớn, dám lên tiếng, ta lén lút nhân lúc nửa đêm chạy ra khỏi Trần gia để tìm Hoàng Lưu Ly, nhưng lại tìm thấy , ngược lại, quỷ thần xui khiến thế nào mà cứu được Đường Mật.

      Bởi vì bề ngoài trông Hoàng Lưu Ly và Đường Mật giống nhau đến bảy tám phần, cho nên ta thay mận đổi đào, dùng thân phận của Hoàng Lưu Ly để chạy chữa cho Đường Mật.

      Mấy ngày sau, báo chí đưa tin Đường Mật nhảy xuống biển tự sát, ta biết đó là Hoàng Lưu Ly nhưng lại đầu thú, mẹ của ta sau khi biết ta làm chuyện bằng cầm thú đó đối với Lưu Ly mà đổ bệnh gượng dậy nổi, chẳng bao lâu sau rời khỏi nhân gian.

      ta dùng thân phận của Hoàng Lưu Ly để cứu Đường Mật, sau khi Đường Mật tỉnh lại hoàn toàn mất trí nhớ, khiến ta cho rằng mình trốn được luật pháp, thành công biến Đường Mật thành Hoàng Lưu Ly, vì , ta mới lựa chọn từ bỏ tất cả để làm lại từ đầu….

      Đường Mật vẫn còn nhớ chút võ phòng thân, vậy nên ta dám đối với quá mức càn rỡ, che giấu tình say đắm, chỉ muốn sống chung với cả đời, vì , ta tình nguyện đối xử với như em cả đời.

      ngờ Đường Mật lại nghe lời mình mà lại ra ngoài gặp được người quen cũ, khiến kế hoạch của ta bị phá hỏng, thể ở cạnh cả đời ta nhất định phải chiếm được thân thể của , để thể rời xa mình!

      Chẳng qua là, trời cao dường như nhìn nổi, làm ra trận tai nạn xe hơi, để cho toàn bộ kế hoạch mà Trần Minh Kiến tỉ mỉ vạch ra đều bị thất bại, cũng nhờ tai nạn này mà Đường Mật có vẻ như dần dần nhớ ra quá khứ.

      Sau khi Trần Minh Kiến xuất viện tự động tới đồn cảnh sát để đầu thú, buộc ta phải chịu trách nhiệm về những hành vi của mình.

      Đường Mật lại trở về mái nhà ấm áp của mình, hưởng thụ tình thương của cha mẹ, mà tất cả những gì Lô Tư Hiền làm cho , khiến lòng tràn đầy cảm động, vô cùng cảm động.

      “Tại sao luôn chắc chắn em là Đường Mật như vậy? Ngay cả em còn ràng nữa…”

      Đôi mắt của thâm sâu khó lường, chớp cái lại chứa đầy thâm tình, nhìn thẳng vào mắt .

      Đột nhiên, hoàn toàn tỉnh ngộ.

      ra… cần phải hỏi như vậy, hiểu , so với hiểu bản thân mình còn ràng hơn, tất cả cũng bởi vì .

      Người đàn ông cao lớn trước mắt này, đối với người đàn ông tốt nhất thế giới rồi….

      Hơi thở mạnh mẽ bủa vây xung quanh , trao cho ấm áp, để cho nương tựa, khiến cảm thấy an lòng.

      “Mật…em thấy là ai đụng em sao?”

      lắc đầu, chỉ ấn tượng với ánh đèn xe chói lòa mà thôi.
      Lô Tư Hiền lòng muốn tìm ra hung thủ muốn hãm hại , nhưng chuyện của hai năm trước lại thể dễ dàng điều tra ra được, phải kiên nhẫn thêm chút nữa.

      tức giận hầm hừ: “Cho dù là ai người đó phải trả giá lớn!”

      khẽ mỉm cười, bởi vì ở đây rồi, như vậy thôi cũng đủ khiến cảm thấy hạnh phúc.

      mạnh mẽ ôm chặt vào trong ngực: “Mật. . . Em là Mật Đường của riêng , vất vả mới tìm lại được em, em. . .”

      “Hiền. . .” Khóe môi mỉm cười ngọt ngào: “Em cũng . . . .”

      Môi lưỡi của lập tức chiếm đoạt ngọt ngào từ trong miệng , làm kích động suýt chút nữa bật khóc.

      Trái tim mà đập loạn, tình cảm của mà dâng trào, trao cho tình khắc cốt ghi tâm như vậy, cho dù thân phận của có là gì cũng hề do dự mà tìm , hơn nữa lại tuyệt đối phạm sai lầm.

      rất tin tưởng, cho dù
      bọn họ sống đến bảy tám mươi tuổi vẫn , vẫn chiếm chỗ sâu nhất ở trong lòng , chiếm cứ toàn bộ tâm hồn .

      Nước mắt hạnh phúc cứ thế tuôn trào, nhàng khẽ gọi tên : “Hiền…Tư Hiền….”

      ở đây!” vuốt ve bờ môi : “Em ở đâu ở đó!”

      Nước mắt đột nhiên trào ra như suối, lại càng ngừng hôn lên từng giọt từng giọt rơi xuống, thấp giọng dịu dàng hỏi: “Sao lại khóc?”

      “Em…em cảm động!” xấu hổ thẹn thùng đáp.

      “Em trở nên đa sầu đa cảm rồi!” ôm chặt.

      lại nhịn được mà hỏi: “Nếu như em phải là Đường Mật có thể em hay ?”

      “Em là Đường Mật, thể nghi ngờ! Vì thế, cần phải trả lời những vấn đề khác!”

      Đường Mật áp mặt vào má , nhàng vuốt ve, bầu khí giữa hai người trở nên ngọt ngào.

      ***

      Dương Viện Nguyệt tức giận gần chết, Đường Mật chưa chết, ta vận cứt chó vậy mà lại thoát chết!

      ta lẽ ra nên chết . ta đáng chết, đáng chết….

      Dương Viện Nguyệt ngừng mắng Đường Mật, trong lòng hoàn toàn mất bình tĩnh.

      tay cầm nhiều phi tiêu, ngừng nhắm bắn về bìa giấy cứng vẽ hình người treo đầu giường, đó viết to hai chữ ‘Đường Mật’.

      Bắn thủng trái tim ta! Bắn vào ót của ta! Bắn thủng ta, bắn thủng ta….

      Dương Viện Nguyệt bắn hết tất cả phi tiêu tay, bìa giấy cứng cũng chịu nổi mà lủng vài lỗ.

      Chẳng qua là cơn giận của ta vẫn giảm bớt, là giận, hay là hận đây?!

      Cầm chìa khóa xe, ta tông cửa ra ngoài, định lái xe hóng gió để xua bớt cơn tức trong lòng.

      Thế nhưng đến khi mở cửa rồi lại biết phải nơi nào, bất tri bất giác lại lái đến gần nhà của Lô Tư Hiền.

      Khi nhìn thấy Lô Tư Hiền cùng Đường Mật nhàn nhã tản bộ lửa giận của ta ngay lập tức lại bùng phát.

      Đều là lỗi của Đường Mật, ta nên còn sống, ta đáng chết, ta đáng chết….

      Dương Viện Nguyệt cố ý bám theo đoạn, sau đó nắm chặt cơ hội, định tông Đường Mật từ phía sau.

      Ở thời khắc quan trọng nhất, Lô Tư Hiền dùng sức kéo Đường Mật khiến sườn xe chỉ chạm được vào vạt áo của , rất may là vẫn bình an vô .

      Sắc mặt của Lô Tư Hiền và người cầm lái trong chiếc xe đều trở nên trắng bệch -- là ta! Dương Viện Nguyệt!

      Trong mắt tràn ngập khiếp sợ và căm hận, lúc này, Dương Viện Nguyệt nhanh chóng đạp chân ga rời .

      “Hiền…” Nhịp tim vẫn còn chưa ổn định, vỗ vỗ ngực mình.

      tha thứ cho ta!” Trong khu này có mấy cái camera quan sát, bật đúng đoạn Dương Viện Nguyệt có ý đồ tông vào Đường Mật, sau đó lập tức báo với cảnh sát.

      Cũng trong ngày hôm ấy, Dương Viện Nguyệt bị đưa ra pháp luật.

      Lô Tư Hiền phối hợp với cảnh sát, vừa uy hiếp vừa phát ta dối, rốt cuộc cũng xác định được hai năm trước kẻ tông Đường Mật rồi bỏ chạy chính là Dương Viện Nguyệt.

      Hai tội danh gộp lại, lần này Dương Viện Nguyệt khó tránh khỏi việc phải ngồi tù.

      Đường Mật cảm thấy đành lòng, sụt sịt : “Hiền… ấy đáng thương!”

      “Em còn thấy tội nghiệp cho ta sao? ta suýt chút nữa hại chết em đấy!” cảm thấy khó hiểu.

      ấy trăm phương ngàn kế muốn chiếm được người mình cho nên mới bước lầm đường, thế nhưng ngay cả chút đồng tình của cũng có được, vậy chả phải là đáng thương sao?”

      “Em hy vọng ta sao?”

      quay đầu , cười như có như : “ từng ấy sao?”

      thề với em, chưa bao giờ!”

      “Cho nên em mới ấy đáng thương….”

      “Được rồi!” khẽ hô lên: “Chúng ta cần nhắc đến ta nữa, chút về tương lai của chúng ta !”

      “Tương lai của chúng ta?” nhàng lặp lại lời , cười ngọt ngào.

      suy nghĩ, từ nay về sau, cứ đến ngày valentine tặng cho em bộ phim A mà em thích nhất…”

      tặng rất nhiều rồi.” hơi đỏ mặt.

      “Từ giờ trở , tặng những phim đặc biệt nhất, có hai, có tiền cũng mua được.”

      “Có loại này sao?” nghiêng đầu, vẻ mặt mê hoặc lại mang nét đáng mê hoặc lòng người.

      cắn vành tai : “Đương nhiên là có, hai chúng ta là nam chính nữ chính, xem em thích loại tư thế nào, hoàn toàn phối hợp…”

      “A!” khẽ hô lên, đẩy ra: “Em mới cho được như ý đâu, chờ đuổi kịp em rồi hãy !”

      vội vàng chuồn mất!

      Lô Tư Hiền cười sang sảng: “Đường Mật… Em trốn thoát đâu!”

      Đúng rồi, tình …có ngọt có chua, có nhiều tư vị, khi bị tình vây hãm, cho dù là nam hay nữ cũng muốn chìm đắm trong đó cả đời, khát vọng hưởng thụ tươi đẹp của nó, có chút đau đớn chua sót nào….

      HOÀN
      Last edited by a moderator: 23/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :