1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sự hấp dẫn của Đường Mật - Đình Nghiên (Full 10c - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4.2

      Đường Mật vẫn giữ được thân trong sạch.

      Thế nhưng, từ hôm đó lại bắt đầu hay mơ thấy mộng xuân.

      Trong giấc mơ, nam chính vẫn luôn là Lô Tư Hiền, mà tất cả những động tác ở trong phim A từng xem, đều làm như vậy với , hết lần này tới lần khác. . .

      Trời ạ! sắp điên mất rồi, sắp biến thành dục nữ rồi.

      Đây có phải là quả báo vì xem quá nhiều phim A hay ?

      Gần đây Lô Tư Hiền cũng thường hay tránh mặt , nhất định là sợ hai người vừa nhìn thấy mặt nhau cảm thấy lúng túng, thế nhưng . . . lại hết lần này đến lần khác nghĩ đến .

      biến thành dục nữ rồi!

      Giống như tại, bên trong thân thể của loại cảm giác trống rỗng khó nhịn, giống như có vật nhọn đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, khó chịu. . . .

      nhịn được mà cởi quần lót xuống, dưới lớp váy ngắn, mở hai chân ra, dùng ngón tay tự vuốt ve bản thân mình.

      Cảm giác này. . . thoải mái!

      Mặc dù bằng lúc làm cho , nhưng bây giờ. . . chỉ cần ít như vậy cũng đỡ rồi!

      Đường Mật nhắm mắt lại, tưởng tượng tới lúc Lô Tư Hiền vuốt ve thân thể mình.

      Chợt, chuông điện thoại di động vang lên, dọa giật mình nhảy cẫng.

      Nhìn dãy số hiển thị màn hình, khuôn mặt đỏ bừng.

      Là Lô Tư Hiền! Sao lại trùng hợp như vậy?

      Lúc nào làm chuyện xấu cũng bị phát !

      Bởi vì ngón tay dính dịch lỏng của mình cho nên Đường Mật dám chạm vào điện thoại.

      Chuông điện thoại di động vang lên ngừng, trong lòng lại có chút buồn bã mất mát, muốn rửa tay, thế nhưng lại phát đầu gối bủn rủn, mà tiếng chuông điện thoại lại vang lên lần nữa làm hết hồn.

      Cậu ấy lại gọi nữa rồi. . . có nên nghe hay đây?

      chần chừ, chuông điện thoại bỗng dưng ngừng lại.

      Chắc. . .là gọi tới nữa đâu!

      Thế nhưng đoán sai, tiếng chuông lại tiếp tục vang lên, rút vài tờ khăn giấy lau tay rồi nhận điện thoại, nhưng cũng hề lên tiếng.

      “Đường Mật?” Giọng của Lô Tư Hiền so với bình thường còn to hơn: “Bây giờ tớ muốn gặp cậu!”

      “Ừ!” Trong lòng cũng muốn như vậy: “Cậu ở đâu?”

      đứng trước cửa nhà cậu!”

      “Hả?” mừng rỡ thôi: “Tôi. . . chờ tôi chút, tôi xuống mở cửa ngay!”

      “Tại sao phải chờ chút? Tớ muốn ngay lập tức! Tớ cho cậu phút, xuống tớ !” xong, cúp điện thoại.

      Cậu ấy cúp điện thoại rồi? Đường Mật khó có thể tin được, cảm thấy tức giận nhưng thể ngăn cản trái tim của mình.

      vội vàng đứng dậy, chỉ sợ rời .

      muốn gặp . . . rất nhớ ! Thân thể của , trái tim của . . . .

      Khi Đường Mật thở hồng hộc chạy ra mở cửa ngay lập tức, bó hoa hồng xuất trước mắt .

      Đường Mật nhận lấy, đứng tại chỗ vui vẻ đếm: “ bông, hai bông. . . chín bông, mười bông, mười bông! Cậu tặng tôi 11 đóa hoa hồng, có ý nghĩa gì đặc biệt sao?” nghiêng đầu, thích thú nhướng mày, mặt tràn đầy vui vẻ.

      (11 hoa hồng = chỉ mình em =D )

      tới tiệm bán hoa trước nhà cậu, cảm thấy rất thích hợp với cậu mua thôi, cậu đừng suy nghĩ nhiều!”

      Trong lòng Đường Mật trở nên ngọt lịm, thế nhưng ngoài miệng vẫn chưa chịu buông tha: “ đường từ nhà cậu đến nhà tôi có tiệm bán hoa nào, nếu tôi nhớ lầm, hình như là cậu đường vòng. . . .”

      “Tớ mua hoa tặng cậu được sao?” cắt đứt lời rồi lại nhanh chóng hỏi , sâu trong đôi mắt như có ngọn lửa cháy hừng hực.

      Đường Mật đỏ mặt, lắp bắp : “Cám ơn!”

      nghiêng người sang bên để cho bước vào, sau đó đóng cửa lại: “Cậu muốn uống gì? Nước ép phúc bồn tử được ?”

      cầm bó hoa, trực tiếp vào trong phòng bếp để lấy nước trái cây.

      Đem nước trái cây đặt lên bàn, lại cầm hai ly thủy tinh ra ngoài.

      “Tớ tự lấy được rồi!”

      Giọng của đột nhiên vang lên ở sau lưng khiến cho hơi kinh ngạc, bó hoa tay rớt xuống đất, theo bản năng, khom lưng xuống nhặt, lại nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề vang lên từ phía sau.

      Trong đầu chợt lóe lên, dường như nghĩ ra điều gì, toàn thân bỗng chốc đỏ bừng.

      Chết rồi! vội vàng ngồi sụp xuống để cho làn váy che cặp mông trần trụi.

      Mới vừa rồi. . . còn chưa kịp mặc quần lót mà chạy xuống lầu!

      Sao lần nào cũng để cho cậu ấy thấy những hình ảnh đẹp mắt như vậy chứ?

      “Đường Mật, cậu. . . .” Dục vọng của trong nháy mắt trở nên căng to.

      “Tôi. . . tôi lên lầu trước.” muốn lên lầu mặc quần lót.

      Thế nhưng lại nắm chặt cổ tay , kéo ôm vào trong ngực, nhìn thấy trong mắt thoáng qua tia lửa cuồng nhiệt, tia lửa này như muốn khảm vào trong lòng để thiêu đốt, khiến cho theo bản năng muốn chạy trốn.

      ôm chặt , cho né tránh mình, giây kế tiếp, môi của đột nhiên hạ xuống, bao phủ trọn vẹn đôi môi đào của , mút lấy môi , bị hấp dẫn, theo bản năng khẽ mở cánh môi, lập tức đưa lưỡi tiến vào trong miệng thưởng thức vị ngọt ngào, mút rồi lại mút, muốn ngừng mà được.

      khao khát , ham muốn , thân thể như gào thét, dục vọng của trướng đau, đầu lưỡi của mút hết hương vị ngọt ngào trong miệng , buông tha cho chiếc lưỡi non mịn, quấn quít rồi mút chặt.

      khẽ thở dốc, trong miệng đều là hương vị của , vòng quanh chóp mũi đều là hơi thở của .

      cảm thấy bụng dưới nóng lên, gương mặt phiếm hồng, tất cả giác quan bỗng trở nên nhạy cảm, nhịp tim cũng tăng vọt.

      bá đạo dán sát vào thân thể của , phái nam giữa hai chân, mặc dù cách lớp quần nhưng lại khiến thể coi thường.

      thẹn thùng đỏ mặt, vặn vẹo thân thể: “Cậu. . .buông tôi ra!”

      “Tớ buông!”

      Ánh mắt vô cùng nghiêm túc, hai tay còn trực tiếp phủ lên bầu ngực đẫy đà: “Là cậu dụ dỗ tớ trước!”

      “Cậu. . .” híp mắt, suy nghĩ có nên cho bài học hay .

      “Mật, trong trái tim tớ, cậu là thứ gì đó rất đỗi ngọt ngào, khiến cho tớ ngày nhớ đêm mong. . . cậu nỡ lòng nào đánh tớ bị thương chứ? Tớ chẳng qua chỉ là. . .” than tiếng, thổi khí vào tai : “Quá nhớ cậu mà thôi. . . .”

      Toàn thân Đường Mật bỗng trở nên run rẩy, trong nháy mắt, đầu gối của trở nên mềm nhũn.

      ôm rất chặt, cũng phát ra khác thường của .

      là . . . cậu cũng rất nhớ tớ!” Lô Tư Hiền tà mị cười tiếng, ánh mắt như phóng điện: “Cậu xem phim A nhiều như vậy, có muốn thử làm nữ chính lần ? Tớ rất nhàng, rất nhàng. . .”

      Lời đề nghị của khiến lòng khó nhịn, đôi mắt sáng khỏi ngước lên nhìn .

      Nếu như đây là . . . muốn!

      nghe thấy lòng mình trả lời như thế.

      “Mật?” Giọng dịu dàng của truyền vào tai .

      ngẩng đầu nhìn , lại có chút sửng sốt. chưa bao giờ trông thấy ánh mắt dịu dàng đến thế, ra cũng có lúc dịu dàng thế này, khiến cho người ta như muốn đắm chìm vào trong đó. . . . .

      Khuôn mặt xinh xắn khẽ ửng đỏ, mím môi câu.

      Lô Tư Hiền nhìn thấu khao khát trong đôi mắt , bàn tay dọc theo sống lưng trượt xuống cặp mông tròn, ghì chặt mông đẹp để cho áp sát vào cây gậy nóng bỏng của : “Cậu có sức ảnh hưởng rất lớn đối với tớ!”

      To như vậy. . . lại nóng bỏng như vậy!

      Đường Mật vịn chặt vai , nhắm mắt lại, thân thể khẽ run lên.

      cúi xuống hôn , giống như con mãnh thú bị bỏ đói lâu ngày, đầu lưỡi linh hoạt trượt vào, tham lam mút lấy hương vị ngọt ngào, dây dưa với chiếc lưỡi phấn hồng nóng bỏng, hô hấp của hai người càng lúc càng dồn dập, khi tách ra, nước bọt lại như muốn xa rời, dây dưa tạo thành sợi chỉ bạc.

      Bàn tay trượt thẳng vào trong ngực , trực tiếp ôm lấy bầu ngực mềm mại khiến rên lên tiếng, thanh cực kỳ mê người.

      Ham muốn của càng lúc càng dâng cao, thanh nức nở của tựa như thúc giục, khiến cảm thấy đói khát tới cực điểm.

      cởi áo của ra, đẩy áo ngực lên cao, nhìn bầu ngực bị ép chặt, máu nóng trong người xen lẫn với dục vọng càng lúc càng dâng trào mãnh liệt.

      dùng ngón tay vân vê nụ hoa non nớt, hết xoa rồi lại kéo, ngừng kích thích .

      khẽ rên tiếng, thanh rất dễ nghe, dùng miệng ngậm nụ hoa của , bên còn lại cũng bị bàn tay nóng bỏng của trêu đùa, miệng vẫn ngừng mút.

      Ánh mắt trở nên mông lung, hai má phiếm hồng, mà bàn tay ở người cũng bắt đầu dao động.

      lý nào để cởi hết mà vẫn còn ăn mặc chỉnh tề như vậy chứ?

      Vừa hưởng thụ được môi lưỡi của vuốt ve, vừa cởi từng nút áo sơ mi của , rồi lại lục lọi, kéo khóa quần của xuống. . . .

      “Cậu cố tình muốn tớ cởi hết phải ?” cất giọng khàn khàn, phảng phất mang theo chút ý cười.

      “Đương nhiên!” thẳng thắn thừa nhận, hai tay vẫn tiếp tục động tác.

      Lô Tư Hiền vô cùng phối hợp, cho đến khi toàn thân chỉ còn chiếc quần lót nhìn thẳng đến hình dáng ràng, đặc trưng của phái nam, lại cảm giác có gì đó từ trong người mình chảy ra, hai chân tự chủ khép chặt lại.

      Mà quần áo của cũng bị cởi ra, chỉ còn chừa lại chiếc quần lót, làn da trắng như tuyết xuất lớp ửng hồng, dáng vẻ xinh đẹp đến mê người.

      Để ý tới hai chân khép chặt, ánh mắt trở nên sâu hơn: “Cậu. . .có phải ướt rồi đúng ?”

      Khuôn mặt xinh xắn lập tức nóng lên, liếc xéo , khẩu thị tâm phi vội vàng trả lời, có chút chột dạ: “ có!”

      “Vậy. . .sao?” đương nhiên là tin, bàn tay phủ lên nơi đó, cảm nhận được mềm mại và ẩm ướt: “Đây là cái gì?”

      giơ tay lên, ngón trỏ và ngón giữa nhàng tách ra, dịch lỏng trong suốt dính tay ra cách ràng.

      Gương mặt lập tức trở nên đỏ rực!
      linhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5.1

      tay Lô Tư Hiền ôm eo Đường Mật, để tựa vào bàn ăn ở phía sau, sau đó lại đè xuống người , miệng lưỡi ngừng liếm mút nụ hoa ngẩng cao, quầng vú của nho , trông rất đẹp, hấp dẫn ánh mắt của .

      tách hai chân ra, nhìn thẳng vào cánh hoa ướt át kiều diễm, bên trong còn có vài giọt nước trong suốt.

      là đẹp. . . .” cảm thấy tạo hóa thần kỳ, cũng cảm thấy vẻ đẹp của là độc nhất vô nhị: “Chỗ này của cậu là đẹp nhất. . . .”

      “Cậu từng thấy của người khác?” Giọng của cao vút, vẻ mặt vui, dùng chân đá .

      có!” Lô Tư Hiền lắc đầu, nhìn thấy vẻ ghen tuông khuôn mặt , trong lòng rất vui, thế nhưng lại dám lộ , chỉ cẩn thận : “Ý của tớ là. . . mặc dù tớ chỉ nhìn mỗi cậu, nhưng trong mắt tớ, cậu là người đẹp nhất thế giới này, cũng là người duy nhất mà tớ muốn.”

      Đường Mật vui vẻ nở nụ cười, hai tay khoanh trước ngực, quá hài lòng với câu trả lời của , nhưng. . . vẫn có thể chấp nhận được.

      Thừa dịp phân tâm, Lô Tư Hiền dùng tay trêu chọc bên ngoài hoa huyệt, khiến cho khỏi thở gấp.

      Chỉ mới trêu đùa chút mà làm tiết ra nhiều dịch lỏng như vậy. . . .

      Ngón tay thon dài của xoa vào múi hoa của , hương thơm lan ra bốn phía, nhịn được mà đưa mũi lại gần rồi hít vào sâu, sau đó dùng chóp mũi day lên cửa huyệt khiến khẽ run lên.

      lấy ngón cái và ngón trỏ chạm vào hoa hạch khiến toàn thân run rẩy.

      Ngẩng đầu nhìn , chóp mũi còn dính theo chút dịch lỏng trong suốt khiến cho càng thêm xấu hổ, chảy ra nhiều như vậy sao?

      Khuôn mặt nhắn của Đường Mật lại đỏ lên, dám nhìn nữa.

      Khuôn mặt đẹp trai của Lô Tư Hiền lại lần nữa ghé sát vào hoa huyệt khẽ đóng khẽ mở, nhàng thổi khí khiến toàn thân rung động, nơi nào đó kịch liệt co rút vài cái.

      nhướng mi cười khẽ: “Nơi này của cậu quả chịu được trêu chọc mà!”

      duỗi ngón tay thon dài, nhàng tiến vào cửa huyệt, lập tức bị bức tường bên trong vây chặt.

      Có vật lạ xâm nhập khiến khẽ nhíu mày, nhưng kỹ thuật của quá cao siêu, lúc nhanh lúc chậm, chạm vào hoa hạch của , khiến đầu óc trở nên tê dại, lửa nóng từ dưới bụng chậm rãi lan ra.

      theo bản năng vặn vẹo eo thon, để cho mông và eo tiến đến gần hơn, để cho càng dễ dàng thâm nhập, trêu chọc ham muốn của mình.

      Ngón tay dài đột nhiên rút ra, khiến cảm thấy trống rỗng, mắt đẹp hơi ươn ướt khỏi liếc nhìn , hai má đỏ bừng nhiễm màu dục vọng.

      Đầu ngón tay của ở trước cửa huyệt nhàng uốn lượn, lại đột nhiên chui vào khuấy động phen, rồi lại đột nhiên lui ra ngoài vân vê cánh hoa, khiến nức nở, toàn thân nhiễm tình dục.

      trêu chọc làm khó nhịn, nhưng bản thân mình vẫn được thỏa mãn, động tác trêu chọc khiến kiều thở dốc, thanh rên rỉ mê hoặc lòng người.

      Lô Tư Hiền nhìn cánh hoa non mịn trở nên ướt đẫm, thân thể của run rẩy truyền đến khoái cảm sung sướng chân thực nhất, ngay cả ái dịch tiết ra cũng càng lúc càng nhiều. . . . .

      chỉ hận thể đem phái nam trướng đau thẳng tiến vào trong cửa huyệt xinh đẹp của , tiến vào vị trí quan trọng nhất ——

      Nhưng. . . . . vẫn chưa được!

      thầm nhẫn nại, dù thế nào cũng phải để cam tâm tình nguyện cho tiến vào, cam tâm tình nguyện dâng mình cho .

      đẩy mông về phía trước, đem phái nam ra khỏi quần lót, đặt lên nơi tư mật xinh đẹp của , khẽ chạm vào , nhàng cọ sát giữa hai đùi, cũng vì quá mức ẩm ướt mà trở nên trơn trượt.

      Phái nam ngừng cọ sát giữa bắp đùi của , vật nóng bỏng cứng rắn giống như có thể tùy lúc mà xông vào bên trong cửa huyệt non mịn.

      Đường Mật vừa thích lại vừa sợ, mỗi lần đụng chạm khiến trong lòng vừa có chút bất mãn lại có chút sảng khoái, nức nở: “Ưm. . . là muốn. . . .”

      Quần lót của bị ái dịch của thấm ướt, thế nhưng lại dám cởi xuống, khi cởi xuống hoàn toàn mất khống chế.

      cúi người, dùng môi lưỡi nhấm nháp mật ngọt tuôn ra ồ ạt, phát ra tiếng chóp chép: “Mật. . . cậu ngọt!”

      Đường Mật vặn vẹo thân thể, cảm giác như có ngọn lửa thiêu đốt, tất cả suy nghĩ đều ngừng lại, chỉ có cảm giác nóng rực như muốn thiêu cháy , khiến mất khống chế.

      lắc mông, nhịn được mà khát vọng nhiều hơn: “Vào . . . .”

      Đầu lưỡi của vốn liếm láp cánh hoa non mềm, giãy giụa lại càng thêm kịch liệt, toàn thân run rẩy khiến cho ái dịch lại lần nữa tràn ra.

      mút rồi lại mút, mặt đều mang theo hương vị ngọt ngào của . quá nhiệt tình. . . .

      mút hoa hạch, mút vào rồi nhả ra, sau vài lần như vậy, dứt khoát ngậm vào trong miệng rồi lại đứng dậy, đem hương vị ngọt ngào đó truyền vào trong miệng .

      Là hương vị của chính ! khiếp sợ mở mắt nhìn , biết phải làm thế nào.

      “Nuốt xuống!” thấp giọng , khẽ gọi tên : “Mật. . . Em là Đường Mật của riêng !”

      Phái nam của khó nhịn, cọ sát vào nơi tư mật của , đem lại cho khoái cảm dào dạt, cảm giác ngứa ngáy khiến càng lúc càng cảm thấy đủ.

      “Hiền, vào . . .” vô cùng xinh đẹp, giọng cũng ngập tràn sắc dục.

      chỉ mà còn vươn tay giúp cởi quần lót xuống.

      Vật cứng rắn màu đỏ tím lộ đường gân, lớn đến kinh người cứ như vậy mà ra trước mắt.

      “Cậu. . . khó chịu sao?” vươn tay nắm lấy, rồi lại nhìn thấy trong mắt như có lửa cháy hừng hực, dường như nhẫn nhịn vô cùng cực khổ: “ cần nhịn nữa, Hiền. . . .”

      Cầm lấy phái nam đỏ ngầu, cúi xuống khẽ liếm vào lỗ đỉnh.

      “Đừng!” run lên cái, phía lỗ nhịn được mà chảy ra chút dịch lỏng màu trắng.

      Đường Mật khẽ sửng sốt rồi lại bật cười, cười đến vô cùng quyến rũ, vô cùng mê người: “Hiền. . . Nếu cậu muốn tôi, cậu mới đúng là Hiền, nếu . . . cậu phải là Hiền!”

      cười đến vô cùng ngọt ngào, ngọt ngào đến nỗi khiến trong lòng như nở hoa, cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

      “Đây là do em !” thấp giọng gầm lên, phái nam trướng đau đến nỗi như sắp nổ tung.

      “Là tôi !” nở nụ cười vừa ngọt ngào lại vừa quyến rũ.

      nhẫn nhịn vì đủ rồi! muốn để phải nhẫn nhịn nữa.

      Bởi vì, cũng rất muốn . . . .

      Đôi mắt của Lô Tư Hiền càng trở nên sâu thẳm, toàn thân nóng rực, phái nam to lớn đặt ở trước hoa huyệt ướt át của : “Mật. . . vì , cố gắng chịu đựng chút!”

      Dứt lời, cậu đẩy thắt lưng, xuyên qua nơi non mềm của ——

      lập tức đau đến ứa nước mắt, cảm giác đau đớn ở trong cơ thể khiến nhịn được mà đưa tay đánh vào mắt trái của , con mắt ‘gấu trúc’ dần dần xuất .

      Bên trong cơ thể của liên tục co rút, siết lấy chặt, chặt. . . .

      nhanh chóng bắt lấy tay để lên đầu, đề phòng đánh lén, tay kia vịn lấy hông cùa , ngừng tiến về phía trước.

      rất ấm áp, rất chặt. . .

      Đường Mật lắc mông muốn né tránh, thế nhưng lại bị Lô Tư Hiền ghìm chặt, tiến vào lúc nông lúc sâu, cảm giác đau đớn dần dần biến thành khoái cảm, từng chút từng chút ập tới, càng lúc càng nhiều. . . .

      rút ra đến gần cửa huyệt rồi lại mạnh mẽ đâm vào, cọ sát vào mỗi nơi bên trong cơ thể , khiến run rẩy mà cất lên từng tiếng nức nở.

      Hoa huyệt bị xâm nhập, vách tường bị cọ sát, thở khẽ cảm thụ vật to lớn của , cảm thụ ở bên trong ngừng khuấy đảo, ngừng tiến vào rút ra.

      Bên dưới của bọn họ kết hợp lại chỗ, nhìn thẳng vào hoa tâm non mịn của , ngưng mắt nhìn hình ảnh dâm đãng khi mình bị phun ra nuốt vào: “Em thích nhìn nhất là chỗ này đúng . . . .”

      để nhìn về nơi hai người giao hợp, ái dịch chảy ra rất nhiều, phái nam to dài của còn có chút vết máu li ti, tượng trưng cho trinh tiết của bị mình phá hủy.

      Hình ảnh quá mức dâm mỹ. . . mà cái này, chính là hình ảnh nên thấy giữa hai người bạn thân!

      Khuôn mặt của Đường Mật bỗng chốc đỏ bừng như hiểu ra.

      lại ngừng rút ra đâm vào, lần lại lần đều tiến vào nơi non mềm sâu nhất, . . . rất nhanh!

      ngâm nga thành tiếng, ái dịch hưng phấn theo động tác của bọn họ mà chảy ra ngoài, khiến nơi giữa hai chân trở nên ướt đẫm, thấm ướt lên cả phái nam to lớn của , trông có vẻ trong suốt, mà nhiệt tình của cũng khiến phía dưới của bọn họ càng chảy nước ra nhiều hơn.

      “Mật. . . Đường Mật. . . Đường Mật. . .” Mỗi
      lần gọi tên đều dùng lực thúc mạnh vào bên trong , đem tay đặt vai mình.

      Linh hồn và thể xác của đều đắm chìm trong cơn say hoan ái, hai tay ôm chặt lấy cổ của , ngừng gọi tên: “Hiền...a... mạnh....tôi rất thích....”

      Bên dưới ngừng va chạm, gia tăng tốc độ, đẩy nhanh động tác, mạnh mẽ tiến vào.

      nâng mông, khi đẩy về phía trước cũng xê dịch góc độ để cho có thể tiến vào bên trong cơ thể mình sâu hơn, cảm thụ mình được lấp đầy khiến cho cảm thấy vô cùng sung sướng.

      Mỗi lần đều mạnh mẽ và cuồng dã cắm sâu vào trong cơ thể , có cảm giác mình sắp bị đánh bay, lại càng có cảm giác như được mang tới thiên đường, ý loạn tình mê, còn biết trời trăng gì nữa!

      dùng sức kẹp chặt , mạnh mẽ tiến vào trong , bọn họ giống như thi xem ai có thể chịu đựng lâu hơn, ai cũng muốn bị thua cuộc….

      Thế nhưng, ai bảo là phụ nữ, thể lực trời sinh nhất định thể thắng được đàn ông.

      rút ra rồi lại mạnh mẽ đâm vào, lần nào cũng chạm vào nơi sâu nhất, biết bao nhiêu lần, cũng thể nào đếm được.

      “A…đừng….”

      Cảm giác ê ẩm và tê dại đồng thời xuất trong cơ thể , khiến run rẩy, khiến cảm giác mình còn chút sức lực nào.

      Bên trong cơ thể của co rút cách kịch liệt khiến phải thở gấp, cất giọng khàn khàn: “Mật, em kẹp chặt quá!”

      “Tôi có….”

      “Em có!” nặng nề ngậm đầu vú bên trái đung đưa của .

      run rẩy, yếu ớt phản kháng: “ có….A!”

      đáng ghét, hề báo trước mà lại tiến vào trong cơ thể !

      Chất lỏng hoan ái cũng theo đó mà chảy ra, nhìn thấy, lại cảm giác khuôn mặt mình như bị thiêu cháy.

      lắc đầu, cánh hoa sưng tấy bị cọ sát tới mức nóng lên, cơ thể chịu nổi dòng điện kích thích này khiến ngừng co rút, siết chặt lấy .

      Mồ hôi ướt đẫm lưng , cũng ướt đẫm khuôn mặt kinh ngạc, bởi vì đạt tới cao triều mà siết chặt tới mức kịp khống chế, mạnh mẽ thúc vào mấy cái rồi cũng theo mà bắn ra…..

      “Lô Tư Hiền!”

      Đường Mật nghiến răng nghiến lợi mà nhìn chằm chằm, chất lỏng màu trắng chảy ra từ bên trong hoa huyệt khiến nổi giận, ái dịch xen lẫn chút tơ máu khiến giận đến mức kìm chế được.

      “Tôi chưa là để cho cậu bắn vào bên trong!”Nhìn mắt trái của bị mình đánh bầm tím, muốn bổ sung vào bên còn lại cho đều.

      Lô Tư Hiền theo trực giác mà lấy tay che mắt phải lại: “Mật, dịu dàng chút!”

      “Dịu dàng?Chẳng phải cậu bề ngoài tôi giống phụ nữ nhưng tính cách lại như đàn ông đó sao?Cậu vậy tôi còn dịu dàng cho ai xem!” chống hông, vẻ mặt bất bình.

      lại chú ý tới bầu ngực cao vút của , quầng vú xinh đẹp, đầu vú khẽ rung động, khiến trái timanh cũng nặng nề chấn động, nhìn bầu vú đung đưa, lại càng thêm chấn động….

      nuốt nuốt nước bọt, hầu kết trượt lên trượt xuống, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, toàn thân bốc lửa, phái nam vừa mềm nhũn lại từ từ ngóc đầu dậy.

      “Lô Tư Hiền, cậu…đừng là cậu muốn nữa chứ?” Đường Mật kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cây gậy nóng rực của , sau đó trực tiếp vươn hai tay ra nắm lấy nó.

      rên lên tiếng, phái nam nhạy cảm bị nắm chặt truyền đến run rẩy đầy hưng phấn.

      “Lô Tư Hiền, tôi cho cậu biết, lần sau nếu cậu còn dám bắn vào bên trong lần nữa tôi nhất định bẻ gãy cây gậy này của cậu!”

      nặng nề nhéo phái nam của cái, lại thấy khuôn mặt nhíu lại vì đau đớn, trong lòng thoáng qua chút bất an và đành lòng, vội vàng buông tay ra, “Cậu dùng phòng tắm dưới lầu , tôi muốn lên lầu tắm.” cúi đầu nhặt quần áo của mình, tùy tiện mặc vào, sau đó từ từ bước lên lầu hai.

      Giữa hai chân lại truyền đến cảm giác kỳ quái, càng lúc càng ràng, mơ hồ lại có chút cảm giác đau, khiến khỏi nhíu mày, quay đầu lại trừng mắt nhìn Lô Tư Hiền cái.

      Nếu như ánh mắt của là mũi tên sớm bỏ mạng từ lâu!

      Lô Tư Hiền nhếch lên nụ cười khổ. thích quả nhiên là giống người bình thường!

      may là ‘em trai’ của vẫn sao, nếu ‘tính phúc’ của bị diệt trong taycủa rồi!

      Ôi! Ai bảo người cơ chứ?

      Biết ngọn lửa, mà lại cứ như thiêu thân muốn lao đầu vào!

      Chẳng qua, may mắn là còn muốn có ‘lần sau’!

      Ha ha..! Lần sau… bắt đầu mong đợi rồi đây!

      Khóe môi khẽ cong lên, Lô Tư Hiền nhàng huýt sáo vài cái, sau đó vào trong phòng tắm.

      ***********************************
      Last edited by a moderator: 6/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5.2
      “Lô Tư Hiền, rốt cuộc là tay của cậu có sức hay vậy? Mấy túi đồ sắp rớt xuống đất rồi!”
      Đường Mật gọi điện thoại cho Lô Tư Hiền, cũng chẳng quan tâm có rảnh rỗi hay , bắt phải đến ngay địa điểm mà mình chỉ định.
      ra, đến cửa hàng lớn ở gần đó để mua đồ, lại đúng dịp mua tặng , dĩ nhiên là thể bỏ qua, mà kết quả sau khi điên cuồng mua sắm chính là, thể nào xách nổi. Vì vậy, gọi cho Lô Tư Hiền, mà cũng rất nghe lời mà vội vàng chạy tới.
      Hai tay Lô Tư Hiền cầm túi đồ ăn mà Đường Mật mua, bởi vì dạo này khí hậu nóng bức, cho nên mua tới sáu chai soda loại 2 lít và mấy lon nước ngọt, tất cả đều do Lô Tư Hiền phụ trách.
      chỉ cầm thùng giấy có dán băng keo, bên trong chứa đầy kem cây và kem hộp.
      MNhìn thấy hai tay còn chút sức lực nào, dừng lại dùng lời khích : “Lô Tư Hiền, rốt cuộc cậu có phải là đàn ông hay ? Mới có nửa đường thôi mà trông cậu cứ như sắp ngất xỉu tới nơi rồi!”
      Lô Tư Hiền khó hiểu nhìn , trong miệng lẩm bẩm vài câu nghe . “Cậu phục? mắng thầm tôi có đúng ?” Chính xác là muốn dùng lời để khích .
      cố ý dựa đến gần , chừa cho chút khoảng cách nào, dùng thanh mập mờ đủ cho hai người nghe: “Tớ có phải đàn ông hay , chẳng phải cậu từng thử qua rồi hay sao? Sao còn hỏi?”
      Khuôn mặt trái xoan của Đường Mật ngay lập tức ửng hồng,
      Khẽ cắn môi, ăn vạ : “Cậu gì tôi nghe hiểu.”

      “Cậu đỏ mặt.” Lô Tư Hiền vạch trần .

      “Bởi vì thời tiết quá nóng, chúng ta nhanh chút, tôi muốn phơi nắng đâu!”

      Đường Mật hốt hoảng bước chân về phía trước, Lô Tư Hiền chấp nhận sải bước theo sau.

      này …. coi là người khuân vác miễn phí mà!

      “Hả? Đây phải là … Lô Tư Hiền sao?”

      Lúc bóng lưng của Đường Mật rẽ vào góc đường, định đuổi theo phía sau lưng truyền đến giọng quen thuộc.

      Lô Tư Hiền còn chưa kịp quay đầu lại đối phương chạy đến trước mặt , vui vẻ : “ là cậu? Trừng hợp quá.”

      Trùng hợp? trùng hợp chỗ nào? Đoạn đường này người đến người , cũng phải là dành riêng cho .

      gật đầu rồi nhìn về góc đường nơi Đường Mật biến mất, khẽ thở dài.

      Mình đuổi theo, vậy mà ấy lại phát ra sao?

      Dương Viên Nguyệt cười đến hai mắt cong lên, ình cảm trong lòng đối với Lô Tư Hiền vẫn khó có thể dứt bỏ: “ vui vì có thể gặp cậu ở nơi này, cậu mua nhiều đồ như vậy sao? Nhất định là rất nặng, để tớ xách giúp cậu.”

      cần!” Chẳng may bị Đường Mtậ nhìn thấy nhất định phải nếm mùi đau khổ.

      Mặc dù Đường Mật thừa nhận trong lòng tồn tại hình bóng của , nhưng nhìn ra được quan tâm của đối với mình, vì mình mà ghen tuông, chẳng qua là trong lòng vẫn hậu tri hậu giác … ! Có lẽ nên là “Chết cũng chịu thừa nhận” mới đúng.

      sao đâu! Cậu xách nặng như vậy, hai người xách hơn chút! Dương Viện Nguyệt vươn tay đỡ lấy túi đồ trong tay Lô Tư Hiền.

      lời từ chối, vô dụng, ngăn cản hành động của ta, cũng vô dụng.

      Đường Mật phát Lô Tư Hiền khôn còn theo sau mình, quay lại tìm , lại trông thấy màn như vậy, lửa giận trong lòng từ từ bùng lên.

      Hai người ở đường lôi lôi, kéo kéo còn ra thể thống gì.

      “Lô Tư Hiền” hô tô tiếng, thở phì phò xông lại: “Cậu muốn cùng nữ sinh liếc mắt đưa tình cũng phải đem đồ về nhà cho tôi rồi muốn làm gì làm chứ!”

      ra là cậu … xin chào!” Dương Viện Nguyệt e lệ , ánh mắt dịu dàng đáng , trong veo như nước nhìn Lô Tư Hiền: “Lô Tư Hiền, nếu là đồ của ấy chúng ta đừng cầm giúp ấy, mắc công lòng tốt được báo đáp!”

      Trời ạ! Hai người bọn họ tiến triển tới mức có thể gọi tên thân mật như vậy từ lúc nào rồi hả? Lại còn “Chúng ta” nữa chứ?

      Ánh mắt của Đường Mật tràn đầy căm tức, lửa giận bùng bùng, giống như vẻ ngoài xinh đẹp của .

      xách xách! Lô Tư Hiền, cậu để xuống , tôi thành toàn cho hai người.” Đường Mật nhìn chằm chằm.

      Lô Tư Hiền hiểu , ngoài miệng với lòng mình, cũng bởi vì vấn đề thể diện, lặng lẽ thở dài cái, cung chả câu nào liền trực tiếp xách túi tay, về hướng nhà .

      Nếu như đặt đống đồ này xuống, với tính cách của Đường Mật, nhất định ghi thù, tương lai của tuyệt đối có ngày tốt đẹp, quan trọng hơn chính là, từ nay về sau nhất định để ý tới nữa.

      “Tư Hiền, Đường Mật nhờ cậu giúp, sao cậu còn phải quan tâm đến ây?” Dương Viện Nguyệt ghen tị .

      “Bởi vì … tôi tự nguyện muốn giúp ấy!” Lô Tư Hiền đáp, cũng quay đầu lại.

      Đường Mật lấy dáng vẻ người chiến thắng, đắc ý nhìn Dương Viện Nguyệt, vẻ mặt khinh thường : “Cậu cũng thấy rồi đấy, tôi có ép buộc cậu ấy … tôi cũng lòng muốn giúp hai người, chỉ là cậu ấy muốn vậy.”

      Dương Viện Nguyệt oán hận trừng mắt nhìn Đường Mật.

      “Trừng mắt nữa à? Trừng nữa tôi dùng làm bao cát để luyện taekwondo đấy!” Đường Mật mới thèm sơn ta đâu!

      “Đồ con hung dữ.” Dương Viện Nguyệt trông thấy Lô Tư Hiền xa nên chuyện cũng hề khách khí: “Cuối cùng rồi cũng ngày cộ bị Lô Tư Hiền vức bỏ mà thôi, căn bản xứng với cậu ấy!”

      “Đó là chuyện nhà tôi, mượn quan tâm!” sợ đâu.

      Là Lô Tư Hiền nguyện ý để cho sai bảo, cũng phải là do bức bách cậu ấy.

      Dương Viện Nguyệt nghiến răng nghiến lời, tức giận dậm chân vài cái, sau đó cam lòng mà rời .

      buông tha dàng như vậy, chỉ cần có cơ hội, nhất định loại trừ tình địch Đường Mật này, như vậy mới hả lòng hả dạ.

      về thuật phòng thân, cũng luyện tập, nhưng về tâm cơ, tuyệt đối thua Đường Mật đâu!

      Đường Mật tính tình trẻ con, hướng về bóng dáng của Dương Viện Nguyệt làm mặt quỷ. muốn giành đàn ông với sao, xin lỗi có cửa đâu!

      Lần này giành thắng lợi!

      Ngước mắt nhìn về bóng dáng cao lớn bước chậm rãi, trong lòng cảm thấy ngọt lịm, khỏi hé môi cười trộm, vội vàng đuổi theo.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6.1

      Học kỳ cũng mau chóng kết thúc, đám học sinh rảnh rỗi thảo luận chuyện tốt nghiệp. Mà Đường Mật phụ trách đọc bài diễn văn trong buổi lễ tốt nghiệp lại chẳng hề lo lắng.

      Kết thúc học kỳ đồng nghĩa với việc cần phải học nữa, đợi đến hôm tốt nghiệp mới phải đến trường, trong khoảng thời gian này, ở nhà có việc gì làm, mỗi ngày đều ăn no ngủ kỹ, ngủ dậy lên mạng để giết thời gian.

      Cha mẹ muốn vội vàng xin việc làm, mà trong lòng cũng suy tính hết rồi, khi nào có cảm hứng lại mở máy tính, dùng phần mềm đồ họa để

      thiết kế ảnh bìa, sau đó gửi lên nhà xuất bản chờ tin tức.

      Đúng vậy, muốn làm nhà thiết kế, càng muốn làm nhà thiết kế tự do hơn.

      Cho dù là đăng ký mạng, cũng phải là có cách nào đạt được mục tiêu, hội viên kỳ cựu của trung tâm tin học, vì vậy nên được phát thẻ hội viên, có thể ở nhà mà vẫn có thể tham gia tất cả các khóa học, gặp chỗ khó hiểu có thể học lại.

      tại, học thiết kế web, thiết kế theo sở thích của riêng mình, rảnh rỗi lượn qua mấy trang web bán thời gian, nghe ngóng và tìm hiểu chút, sau đó gọi điện thoại tới công ty bọn họ để tìm hiểu và thảo luận sâu hơn, phát mình đủ tiêu chuẩn quay trở về để nghiên cứu thêm với giáo viên, tiếp tục sâu vào những khóa học chuyên biệt hơn, để có thể đạt được giấy chứng nhận chuyên ngành có liên quan.

      giống Lô Tư Hiền, Lô Tư Hiền đến thực tập trong công ty Bách Đại của chú để chuẩn bị nhậm chức rồi.

      biết tương lai bọn họ càng càng xa, hay càng càng gần đây?

      Mặc dù bọn họ từng phát sinh quan hệ, nhưng cảm giác của đối với cũng chỉ hơn bạn bè chút, vẫn chưa đủ để đạt tới mức độ để gọi là người .

      Hoặc có thể, cảm thấy mình đủ mạnh mẽ, cần bảo vệ của người chăng?

      tiếng ‘đing’ thông báo có mail mới vang lên. Vừa mở ra, nụ cười mặt càng lúc càng lớn.

      Quá tuyệt vời! Ảnh bìa của được trúng tuyển! Có động lực rồi, có thể vẽ nhiều thêm chút!

      Hai tay ở trước máy vi tính gõ ‘cạch cạch’, động tác nhanh chóng, nụ cười xinh xắn lộ má lúm đồng tiền, trả lời mail vừa gửi tới.

      đưa tay mát xa mặt, nhất là vùng dưới mắt được ấn ấn thêm vài cái, cảm giác mệt mỏi chậm rãi tiêu tan.

      muốn đem tin tức tốt này chia sẻ với người khác… rốt cuộc tìm được công việc đầu tiên rồi!

      Đây là lần đầu tiên kiếm được tiền, cảm giác là quá tuyệt vời!

      Trong đầu Đường Mật thoáng lên khuôn mặt tươi cười, tự chủ được mà lấy điện thoại ra gọi, người đầu tiên mà muốn chia sẻ chính là Lô Tư Hiền.

      Điện thoại vừa kết nối, liền mừng rỡ : “Có rảnh ? cho cậu biết tin tốt!”

      Lô Tư Hiền xử lý giấy tờ, khẽ mỉm cười đáp tiếng: “Tin tốt gì?”

      “Ảnh bìa của tôi được nhà xuất bản phê duyệt rồi!” cao hứng .

      có thể tưởng tượng ra được hưng phấn của , cười khẽ : “Muốn ăn mừng thế nào?”

      “Ăn mừng?” cũng nghĩ nhiều như vậy: “ cần đâu, chỉ là muốn có người cùng tôi chia sẻ mà thôi!”

      là người thứ mấy?”

      “À… tôi còn chưa với những người khác.”

      vậy, là người đầu tiên biết đúng ?” Nụ cười của càng sâu hơn.

      “Chờ tan làm rồi đưa em ăn mừng.”

      “Ăn mừng thế nào?”

      “Bây giờ ra phải là ăn mừng nữa, cho nên trước hết cứ để giữ bí mật !”

      “Được, tôi chờ cậu, cậu làm việc !” cúp máy, mặt vẫn mang theo nụ cười vui vẻ.

      Sau đó lại gọi điện thoại báo tin tốt này cho cha mẹ, để bọn họ biết, mặc dù ngồi chơi ở nhà những vẫn có thể kiếm ra tiền nhé!

      Rốt cuộc cũng thoát khỏi kiếp sâu gạo rồi, yeah!

      Sau khi tan làm, Lô Tư Hiền lái xe tới tìm Đường Mật, mặc quần tây áo sơmi, thắt cravat, mang giày da, so với , cả người ăn mặc đơn giản quả phù hợp, mặc chiếc áo cổ lọ, bên ngoài khoác chiếc áo khoác rộng thùng thình, nơ bướm màu đỏ kết hợp với quần short ngắn, cộng thêm đôi giày xăng đan.

      “Tôi trước, tôi muốn vì phối hợp với cậu mà phải ăn mặc nghiêm chỉnh, là quá cứng nhắc rồi!” Đường Mật trưng ra vẻ mặt đồng tình.

      bật cười, đưa tay tháo dây nịt, kéo áo sơmi từ trong quần ra, nới lỏng cravat, sau đó lại cởi hai nút áo sơmi.

      “Như vậy tốt hơn nhiều!” Tim của đập lỡ nhịp bởi vì cái dáng dấp đẹp trai đến mức có thiên lý này của : “Cậu định đưa tôi đâu?”

      “Chúng ta đến nơi nào đó ăn xong rồi chơi nhé, đồng ý ?”

      “Cậu hiểu tôi đấy!” ghét bị gò bó, khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ, sau khi mở cửa ngồi vào xe, cởi giày xăng đan, khoanh chân ngồi ghế.

      vòng sang bên kia để lên xe: “Sao ngồi đằng trước?”

      “Tôi muốn thắt dây an toàn!”

      “Nhưng vì lý do an toàn, cho dù em có ngồi phía sau cũng hy vọng em thắt dây an toàn lại!”

      Nghe vậy, vội vàng mang lại giày xăng đan, “Chờ chút!”, sau đó nhanh chóng mở cửa xuống xe, quyết định ngồi ở ghế trước: “Nếu như phải thắt dây an toàn ngồi ở đằng trước có thể quan sát tốt hơn, tôi tình nguyện ngồi đằng trước vậy!”

      mỉm cười, đợi thắt dây an toàn rồi mới lên đường.
      Last edited: 23/1/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6.2

      có phiếu giảm giá rửa xe ở đây, mình để xe ở đây cho bọn họ rửa xe rồi bộ lòng vòng đến khu ăn vặt gần đây nhé!”

      gật đầu, hề nghi ngờ, lại dùng ánh mắt mới mẻ để nhìn .

      ngờ cậu như vậy mà cũng tính toán tỉ mỉ, những có thể tiết kiệm được phí rửa xe mà còn mất thời gian chờ đợi.”

      chỉ cười , thuận tiện mở cửa xe, sau khi chạy xe thẳng vào chỗ rửa xe dắt vào khu trung tâm náo nhiệt, còn chưa tới gần cái bụng của bị mùi thơm của thức ăn kích thích, kêu lên vài tiếng ‘rột rột’ rồi.

      Trông thấy rất nhiều quán ăn vặt nằm san sát nhau, thể nhịn được mà chạy đến chỗ bán đậu hũ thúi trước, cầm hai xiên đậu lên, trả tiền rồi đưa cây cho , hai người vừa vừa ăn, bốn mắt nhìn ngó xung quanh.

      Ăn xong, Đường Mật lại trông thấy mấy người xếp hàng chờ gà rán, chui vào trong đám người hỏi chủ quán: “Loại nào cần chờ?”

      “Loại truyền thống.”

      “Được, cho tôi hai phần!”

      Sau khi trả tiền, mang hai phần gà lớn ra ngoài, mùi thơm ngào ngạt khiến nhịn được mà cắn miếng to.

      “Đường Mật, dẫn em ăn mừng, sao lần nào em cũng giành trả tiền vậy?” Hại muốn làm hùng lại có đất dụng võ.

      “Có sao đâu?” liếc mắt nhìn : “Nếu , cái nào rẻ để tôi trả, cái nào mắc quá cậu trả!”

      “Giá cả nơi này đều ổn định.”

      “Vậy. . . bây giờ, tôi muốn ăn gì cậu mua hết nhé!”

      thành vấn đề!” cười .

      Tay của chỉ về nơi bán bánh su kem cách đó khoảng năm mét, miệng vừa cắn miếng gà vừa : “Tôi muốn ăn cái đó, mua cho tôi hộp đủ vị.”

      lập tức tiến về phía trước, cố gắng hoàn thành sứ mạng mua hộp bánh su kem về cho .

      “Cái đó có vẻ ăn rất ngon. . . .”

      Nhìn theo ánh mắt của , thấy tấm bạt màu xanh tunng bay theo gió: “Cá viên chiên?”

      “Đúng, tôi muốn ăn!”

      hai lời, lập tức chạy xếp hàng. Sau nửa tiếng, tay bọn họ đầy ắp thức ăn.

      “Chúng ta tìm nơi nào đó ngồi ăn !”

      “Ở đó! MacDonald. Tôi muốn ăn kem ốc quế, cậu mua , đưa mấy thứ này cho tôi, chúng ta lên lầu hai ngồi.”

      Có Lô Tư Hiền làm chân sai vặt, Đường Mật ăn đến vô cùng ngon miệng, vô cùng thỏa mãn, hoàn toàn có cảm giác buồn chán như lúc ở nhà.

      Khi cầm kem ốc quế chạy lên lầu hai thấy ngồi bên cạnh cửa sổ vẫy vẫy tay với mình, mở mấy túi thức ăn ra, chờ ngồi xuống rồi cùng nhau ăn.

      quan tâm người khác nhìn bọn họ thế nào, đối với , là người bạn thân nhất, ai có thể thay thế được bạn thân, chỉ có mới có thể chia sẻ hết

      những bí mật của , cũng chỉ có mới có thể cùng lăn lộn giường.

      có thể nhìn ra được Lô Tư Hiền thích mình, mà cũng rất hưởng thụ cảm giác được , bởi vì có thể sai khiến khiến có cảm giác vô cùng thành tựu!

      Có phải là rất xấu tính hay ? cảm thấy phải như vậy, bởi vì, cho dù bị sai bảo thế nào cũng đều cười rất tươi, hề có chút gì gọi là tình nguyện nha!

      “Lô Tư Hiền, cho dù sau này như thế nào, tôi vẫn thích giữ vững mối quan hệ này của chúng ta!”

      “Quan hệ người ?” thử dò xét hỏi.

      “Tôi cảm thấy giống như vậy… Tôi hiểu quan hệ người là như thế nào, nếu như bắt buộc phải ở bên cạnh nhau 24/24 mới là người , vậy tôi muốn, tôi thích bị ràng buộc. Tôi thích giống như bây giờ hơn.”

      “Người cũng phải là lúc nào cũng ở chung chỗ.” cải chính lại thành kiến của .

      “Tôi muốn bị trói buộc…”

      Đáy mắt xét qua tia thất vọng, cũng trông thấy, nhưng lại muốn để mất : “Chúng ta cứ duy trì mối quan hệ như vậy có được ?”

      Ngưng mắt nhìn về ánh mắt đầy mong đợi của , muốn ép buộc , nguyện ý dùng tình cảm sâu đậm của mình để cảm hóa , chờ đợi . Vì vậy, nhìn về phía , nhàng gật đầu.

      vui vẻ nở nụ cười, đưa lưỡi ra liếm kem.

      cảm thấy bụng dưới nóng lên, vội vàng cúi đầu ăn kem trong tay mình.

      Càn quét hết tất cả thức ăn bàn, để lại bãi chiến trường la liệt cho gom vào thùng rác, đợi rửa tay xong bọn họ trước sau, về chỗ rửa xe.

      “Chỗ đó hình như tệ…đông người xếp hàng quá!” Đường Mật vọt lên trước đám người xếp hàng, đôi mắt sáng lên, chủ động nắm lấy cổ tay : “Phim 4D! Chúng ta xem chút !”

      Nhìn theo ánh mắt , thế nhưng sắc mặt lại trở nên trắng bệch: “…”

      “Cậu sợ à?” Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của , môi dưới còn khẽ run lên, : “Đừng sợ, chỉ là giả thôi mà!”

      nóng lòng muốn xem thử: “! Là cậu muốn đưa tôi ăn mừng, xem cái này cũng là ăn mừng nha!”

      mạnh mẽ lôi kéo , thấy có tổng cộng mười phim để lựa chọn, hơn nữa lại còn có giá ưu đãi đặc biệt nếu xem lúc ba phim, đôi mắt sáng lên, bắt đầu nghiêm túc chọn phim.

      “Lô Tư Hiền, tôi muốn xem ‘khu rừng mây’, ‘thế giới côn trùng’, còn phim cho cậu lựa đấy.”

      …” có chứng sợ độ cao, phát lựa vài bộ giống như là ngồi mây khiến cho có cảm giác chấn động, muốn cự tuyệt.

      “Cậu lựa à? Vậy để tôi lựa nhé, ‘cuộc đua dưới địa ngục’ được đấy! cất giọng ngọt ngào, với nhân viên phục vụ: “Hai chúng tôi muốn xem ‘cuộc đua dưới địa ngục’, ‘khu rừng mây’ và ‘thế giới côn trùng’.”

      xong, lấy cùi chỏ huých cái, cúi xuống nhìn , vẫn chưa hiểu ý nhân viên báo giá, lập tức móc bóp ra trả tiền.

      Đứng chờ ở phía sau, hai người cùng nhau xem phần giới thiệu, đợi đến khi nhân viên đưa cho bọn họ mắt kính 3D vào căn phòng chỉ đủ cho năm người, đeo mắt kính, lắng nghe thanh bên tai, nhìn toàn bộ hệ thống chiếu phim, dù biết chỉ là giả, thế nhưng ghế ngồi lại lắc lư rung động, còn có cả phun sương mù, ánh sáng chớp lóe, khiến cho người ta có cảm giác như mình trải qua những cảnh tượng trong phim vậy.

      Đường Mật nhìn tên hề trong màn hình, biết là gì, sau đó ánh sáng lóe lên, bọn họ tiến vào bên trong vách đá, trông thấy có rất nhiều xương trắng, xe tiến về phía trước với tốc độ cực nhanh, cảm giác giống như là đua xe vậy, rung động vô cùng có hiệu quả.

      Đôi mắt dán chặt vào màn hình, muốn bỏ sót chi tiết nào, hai tay vịn chặt vào chỗ vịn đằng trước để phòng rung động mà mất thăng bằng.

      Bên cạnh vang lên tiếng hét chói tai, khẽ mỉm cười.

      Khi cảm thấy thanh này giống như quay sang nhìn Lô Tư Hiền cái, phát ra đây là tiếng hét của .

      “Nhìn đằng trước!”

      Oa! Cảm giác giống như có thể phi thiên độn địa, chiếc xe rơi thẳng xuống dưới, tiếng thét chói tai của lại vang lên lần nữa.

      Phía trước có vô số mũi tên lao đến, có cảm giác như mình bị trúng tên vậy.

      Cá sấu ngăn cản lối , làm sao bây giờ? Haha…tông chết nó! Cho dù chết cũng gãy xương nha!

      Rắn hổ mang bò theo, làm sao bây giờ? Oa! Giống như là đánh nhau…hùng hổ tiến về phía cán chết nó!

      Đôi mắt nhìn hình ảnh ở trong phim mà tự chuyện ở trong lòng mình, mà nội dung cũng tiến triển theo đúng như suy nghĩ của , thấy thế, có cảm giác vô cùng thỏa mãn.
      Last edited: 23/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :