1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sủng phi nghiện: Nương tử, bổn vương chín rồi!

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bộ Yến Tử

      Bộ Yến Tử New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      22
      Q1. Chương 20: Chết kiểu này hay ho


      Editor: Bộ Yến Tử


      Beta-er: Green


      __________



      Dạ Tử Huyên theo thái hậu trở lại cung Phượng Tê, dọc đường thái hậu nương nương lôi kéo nàng vừa vừa cười, nào có chút dấu hiệu thân thể mệt mỏi? Khóe miệng nàng khỏi giật giật, thái hậu nương nương, người giả vờ quá giỏi đấy!



      Cung Phượng Tê, cung điện lớn nhất xa hoa nhất hoàng cung, xây dựng lại vào mười năm trước. Bởi vì hoàng đế bệ hạ biết mẫu hậu mình bị phong thấp, thích hợp ở nơi lạnh giá, đặc biệt dùng ngân lượng trong quốc khố, cải tạo lại cung Phượng Tê trước đây, nền nhà được nâng lên ba mét. Cung Phượng Tê tại, lưng quay về Tây nhìn về hướng Đông, năm bốn mùa được mặt trời sưởi ấm, bốn mùa như xuân, ấm áp hợp lòng người.



      Dạ Tử Huyên đánh giá tòa cung điện khí thế rộng rãi này, chỉ thấy bên trong tẩm điện đỉnh dùng gỗ đàn hương làm xà nhà, thạch ngọc bích làm đèn, trân châu làm màn, dùng kim loại làm cột. Bên cạnh giường gỗ trầm hương rộng sáu thước treo màn trướng quý giá. trướng đều thêu hoa Hải Đường (1) bằng sợi bạc rồi kết trân châu lên, gió thổi tơ lụa lây động như mây rơi biến hóa khôn lường. giường bố trí gối đầu màu xanh bằng ngọc thạch ôm hương, lót cái chiếu mềm mại từ lụa, chăn mềm được chồng lên phía . đỉnh điện treo viên dạ minh châu rất lớn, rất quý báu, chiếu ánh sáng rạng rỡ, tựa như mặt trăng. Sàn lát bạch ngọc, dưới bạch ngọc khảm từng đóa hoa, nhìn kỹ, lại là ngọc thạch Lam Điền hiếm có, mặt đất, lòng bàn chân cũng có thể cảm giác được hơi nóng yếu ớt. Quả nhiên là do Xích Cự tạo ra, hoàng đế bệ hạ đúng là người con có hiếu!



      Cảm thán xong, thái hậu nương nương sai người mang bộ diêu kia ra: "Thất nha đầu, nào, ai gia đeo lên giúp con." Thái hậutừ ái tự tay cài bộ diêu lên cho nàng, dây tua rua dài đính tử ngọc nho , tua rua buông xuống đung đưa nơi tóc mai, bươm bướm vàng mỏng như cánh ve rất sống động, uyển chuyển nhảy múa, linh động đáng .



      "Tạ thái hậu nương nương!" Dạ Tử Huyên nhìn mình trong gương đồng do cung nữ mang đến, dáng dấp hoạt bát đáng nhưng mất cao quý, trong lòng thầm vui vẻ, ai thích mình là mỹ nữ?



      "Ừm, các ngươi đều xuống , ai gia có lời muốn với Thất nha đầu!" Thái hậu vừa lòng gật đầu, sau đó cho cung nữ và thái giám bên người lui ra ngoài.



      Cung nữ thái giám lui ra, vừa mới nhàng đóng cửa lớn cung điện lại, thái hậu nương nương dường như biến thành người khác: "Ta đồng hương à, làm sao bây giờ con mới đến, hại ai gia ở lại thế giới xa lạ này, hoàng cung lạnh lẽo này bốn mươi mấy năm. Con biết đâu..."



      Dạ Tử Huyên thấy thái hậu trước mắt ngừng , khóe miệng khỏi co rút, ta thái hậu nương nương, đừng tới chậm, ta muốn đến chút nào. Muốn ô tô có, muốn điện có, muốn điện thoại di động trao đổi thông tin cũng có, muốn máy tính có, muốn tivi cũng có... là muốn gì cũng có, người bình thường đều nghĩ tới.



      Dạ Tử Huyên hết sức tập trung nghe bà châm chọc oán giận nơi này tốt cỡ nào, nếu phải mình có hai đứa con trai, bà muốn chết để quên , chừng còn có thể xuyên trở lại. Cuộc chuyện này, lại kéo dài hai canh giờ.



      Dạ Tử Huyên giật giật khóe miệng cứng ngắc của mình, cấp bách đánh gãy thái hậu vẫn còn tiếp tục lải nhải, run rẩy hỏi: "Thái hậu, sao người tới nơi này được? phải cũng bị chuyện ngoài ý muốn chứ?"



      Ai ngờ, thái hậu nương nương vừa nghe, đê-xi-ben lập tức tăng cao tám độ: "Con biết ta có bao nhiêu xui xẻo đâu, ta nhớ ngày đó là ngày lành tháng tốt, ngày mùng 8 tháng 8 năm 2008, ai gia mang tâm tình kích động đến Bắc Kinh xem khai mạc Olympic, ai mà ngờ lúc vào sân, mọi người đều đè nén được tâm tình kích động, biên độ động tác cũng lớn, ai gia vừa mới chú ý chút xíu bị bọn họ đẩy đến khung cửa, sau đó... Liền... chết."



      Thái hậu xong, lại giống hệt đứa trẻ ôm lấy Dạ Tử Huyên khóc lên. Trong lòng thái hậu rất bất bình, đến lúc chết cũng cho bà xem xong Olympic, nghĩ tới ông trời cố ý chỉnh bà, khiến Olympic trở thành tiếc nuối cả đời bà.



      Va chạm khung cửa, bị đụng chết? Đồng dạng là đụng chết, hổ là thái hậu, chết kiểu này còn muốn trâu bò hơn khi nàng bị xe đụng chết, còn nặng hơn mối thù từ tám đời.



      "Ngoan nhé, ngoan ..." Dạ Tử Huyên dỗ thái hậu như dỗ trẻ con, cung nữ liền đẩy cửa vào.



      Tiểu cung nữ thấy hai người ôm nhau, đặc biệt là thái hậu còn khóc sướt mướt, trái tim sắp bị dọa rơi mất, có phải thái hậu nương nương giết mình diệt khẩu hay ? Nàng ta phải cố ý đâu, thái hậu nương nương bỏ qua cho nàng ta mà!



      "Chuyện gì?" Vậy mà thái hậu nương nương lại khôi phục thành hình tượng vắng lạnh hỏi.



      Tiểu cung nữ run cầm cập trả lời: "Bệ hạ mời thái hậu nương nương qua đó, là tiệc tối sắp bắt đầu."



      "Ừ, xuống !"



      Tiểu cung nữ như trút được gánh nặng, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi cung điện, hù chết nàng ta.



      " thôi, Thất nha đầu!"



      trường tiệc mừng thọ...



      Trời mùa thu tối sớm, lúc chạng vạng cung nhân châm lửa tất cả đèn đuốc trong cung Lưu Ly, ánh cây xanh hoa hồng, mặt hồ dao động, ánh nến nhảy lên giống như đám tinh linh, bướng bỉnh đáng .



      Nhìn thấy thái hậu nương nương giá lâm, tất cả mọi người đứng dậy hành lễ.



      "Thái hậu nương nương kim an!"



      "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu!"



      Thái hậu gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn mọi người, tinh thần bọn họ cũng tệ lắm: "Ừ, đứng lên !"



      "Tạ thái hậu nương nương!"



      "Mở tiệc!" Thanh lanh lảnh của hoạn quan vang lên, vô số cung nữ bưng các món ăn cao lương mĩ vị lên, bày bàn dài.



      Dạ Tử Huyên nhìn đồ trước mặt, căn bản biết tên nhữngmón ăn sơn hào hải vị này, nuốt ngụm nước bọt, kiếp trước nàng là người tham ăn danh xứng với thực. Mỹ thực ở trước mặt người tham ăn rất là khó chống lại mê hoặc, đúng là tham ăn phải sao?



      Sinh nhật sáu mươi của thái hậu nương nương, khắp chốn mừng vui, các đại thần vốn muốn bưng chén rượu lên chúc rượu đột nhiên nghe thấy thanh thái hậu nương nương vang lên, đều ngừng lại động tác: "Hoàng thượng, nếu bắt đầu bữa tiệc, như vậy hôm nay chúng ta chơi chút trò chơi mới !" Thái hậu vừa xong, mọi người ngồi ở bốn phía đều dồn dập vểnh tai lắng nghe: "Tiệc rượu này, ai gia vốn định thay Tu Nhi tìm phấn hồng giai nhân, nhưng mà, Đình Nhi cũng trưởng thành, hôm nay liền cùng định thân ! Huống hồ, còn có nhiều tài tử giai nhân ưu tú như vậy, ngày hôm nay cũngcó thể dùng sở trường, hỉ kết lương duyên!"



      Mọi người nghe thấy tin tức muốn thay Kỳ Tu thế tử tìm kiếm thế tử phi, những thiên kim tiểu thư kia sớm đè nén được nội tâm vui sướng, vứt bỏ thẹn thùng nữ nhi qua bên, đều dồn dập vứt mị nhãn về phía Hiên Viên Kỳ Tu. Nhưng mà, vừa nghe tới đêm nay Dật vương gia cũng ở trong đó, tâm tình hưng phấn lập tức bị hắt gáo nước lạnh bốn mươi độ, chỉ có lạnh, hơn nữa còn như kim châm —— ai chẳng biết Dật vương gia có bệnh, còn là loại bệnh đó!



      Dạ Tử Huyên thấy trong nháy mắt các thiên kim tiểu thư chuyển biến thái độ cùng vẻ mặt đám đại thần hận thể rời khỏi chỗ ngồi trở về phủ, tràn ngập nghi hoặc, đây là thế nào? Có thể được thái hậu tứ hôn phải vinh sủng vô hạn sao?



      Lúc Dạ Tử Huyên nghi hoặc, thái hậu nương nương nhàng gọi nàng tiếng. Sau đó, ở bên lỗ tai nàng tất tất tác tác vài câu, cho nàng làm chủ trì. Ha ha! Chuyện này phải rất đơn giản à, nghe xong lời thái hậu , Dạ Tử Huyên có dự định sẵn trong đầu. Ha ha, nàng nhất định phải khiến mọi người có đêm khó quên! đêm khó quên!



      "Thất Nhi hiểu!" Trong lòng Dạ Tử Huyên có dự tính trước , vài người nội lực tệ nghe xong hai người thầm lại bắt đầu suy xét. Quận chúa Lan Hi này lại muốn bày ra trò chơi mới mẻ gì đây?



      "Người đâu, chia bánh ngọt sinh nhật mà bản quận chúa chuẩn bị cho thái hậu cho các vị ở đây nếm thử, thay thái hậu nương nương cầu phúc!"


      Dạ Tử Huyên dứt lời, các cung nữ dùng đĩa được bố trí sẵn đặt bánh gato lên, sau đó đưa đến tận tay các vị đại nhân. Mọi người nhìn cả buổi, biết cách ăn như thế nào, mở miệng được. nghĩ tới Dật vương gia mực yên lặng lại ăn say sưa ngon lành, có lẽ Dật vương gia từng trải việc đời, bọn họ là quê mùa! Xấu hổ! Xấu hổ!



      "Ăn ngon !" võ tướng lớn tiếng đứng lên : "Quận chúa Lan Hi rất có tài!"



      ai lên tiếng phụ họa, nhưng trong lòng cũng thầm đồng ý, quả ăn rất ngon. Ngay cả hai mẹ con hoàng hậu trong lòng nguyền rủa Dạ Tử Huyên, bên ngoài cũng ăn còn biết trời đất.



      "Khà khà~" Dạ Tử Huyên cười gượng hai tiếng, sau đó để ý tới tên võ tướng kia, : "Nhân lúc các vị ăn bánh ngọt, ta quy tắc trận đấu cho các vị chút, đến lúc đó bất kể là ai, nhất định phải tuân theo quy củ mà làm, nếu ... Ha ha —— nhận trừng phạt thảm hại hơn so với quy định!"



      Các công tử và tiểu thư ăn bánh ngọt nghe xong kinh hồn táng đảm, biện pháp chỉnh người của quận chúa Lan Hi này vừa độc đáo vừa cao minh! Chỉ có Hạ Tuyết, khóe miệng nhếch lên độ cong tàn nhẫn, nàng ta tin đề mục của Dạ Tử Huyên có thể làm khó đệ nhất tài nữ Hán Thành như nàng ta.



      Chú thích:


      Hoa Hải Đường: có nguồn góc từ Trung Quốc, được đưa về Việt Nam từ lâu đồi. Hải Đường là loài cây thân gỗ sống lâu năm, thân và cành của nó cứng cáp rất phù hợp trồng trong chậy, hoa có năm cánh khá dày màu hồng tươi hay đỏ thắm, nhụy hoa màu vàng đậm, nở hoa mỗi khi xuân về, tượng trưng cho may mắn, năm mới phú quý – em hòa hợp – tình bạn keo sơn.


      [​IMG]


      [​IMG]
      SiAm thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :