1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 87

      Mấy ngày này là những ngày nhiều biến động nhất của Nam Dạ quốc từ trước đến nay, nhưng ngược lại cuộc sống của thái tử điện hạ lại trôi qua cách cực kỳ yên bình.Mỗi ngày Hoắc Dực đều đặn dạo với Lâm Tam Tư, chơi đùa với Hi Nhi và dạy học cho Lâm Tuyên.Hoắc Dực xưa là học trò của Đổng lão tiên sinh, hơn nữa sau này còn giỏi hơn cả thầy, Hoắc Dực dạy dỗ tốt, Lâm Tuyên học cũng rất nghiêm túc và chăm chỉ.

      Mỗi ngày sớm khuya Hà Tất Kỳ và Tống Cảnh Ngưỡng cũng tới hồi báo tình hình lần, có gì ngoài ý muốn, tất cả mọi chuyện đều phát triển theo hướng mà Hoắc Dực nắm trong lòng bàn tay.

      Chuyện Lương vương và Ninh vương làm phản chưa kéo dài bao lâu bị dẹp yên bởi can thiệp cứng rắn của hoàng thượng, nhưng bởi vì hai người Lương Ninh đều là thân vương nên xử trảm ngay tại chỗ mà tạm thời nhốt vào trong đại lao.

      Hoắc Dực tất nhiên là người đầu tiên được biết chuyện này, Lâm Tam Tư phải đến mười ngày sau mới biết.

      ngày nọ, thái hậu nương nương và hoàng đế cho gọi Hoắc Dực vào cung nghị , lúc chân trời mới vừa hửng sáng Hoắc Dực rời giường.Mặc dù đầu mùa xuân, nhưng lúc rạng sáng nhiệt độ vẫn rất thấp.Đêm qua Lâm Tam Tư biết là sáng nay Hoắc Dực phải tiến cung, cho nên cũng dám ngủ say, tuy Hoắc Dực hành động rất nhàng nhưng nàng vẫn tỉnh giấc.

      “Điện hạ.”

      Lâm Tam Tư vừa mới chống tay định ngồi dậy bị Hoắc Dực ấn lại xuống giường, dịu dàng : “Ta đánh thức nàng à?”

      Lâm Tam Tư cười lắc đầu, giải thích: “ phải, là do đêm qua ta ngủ sớm nên bây giờ dậy rồi.”

      “Ta lại sợ nàng mệt nên phải cực khổ nhịn đêm, xem ra ta đoán sai rồi.” Hoắc Dực híp mắt , ánh mắt u tối chợt lóe lên, hôn lên môi nàng cái rồi cười : “Nếu vậy tối nay ta để nàng ngủ sớm nữa.”

      Lâm Tam Tư mím môi cười, mấy lời này của Hoắc Dực nàng nghe nhiều thành quen rồi, lại đứng dậy tới cầm lấy cái áo choàng đỏ vắt bình phong mặc cho Hoắc Dực, : “Điện hạ, trời vẫn còn rét, chàng mặc ấm vào kẻo cảm lạnh.”

      Hoắc Dực đứng trong phòng, giơ hai tay ra cho Lâm Tam Tư giúp mặc áo và cài nút cẩn thận, ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn nàng, từ vị trí của có thể thấy ràng cặp lông mi dài và đôi môi đỏ mọng của nàng, trong đầu tự chủ được mà nhớ đến lần đầu tiên nàng hầu hạ , lúc đó nàng cũng đứng trước mặt như bây giờ.Chỉ có điều là khi đó nàng vẫn còn rất non nớt, có cái nút áo cũng cởi được, bối rối đến đỏ bừng mặt, cắn chặt môi, lông mày nhíu lại, gương mặt xinh đẹp nhắn có phần tức giận.

      từ lớn lên ở trong cung, gặp trăm nghìn kiểu nữ nhân, chỉ cần nhìn qua là biết rằng các nàng ấy tuy đều có dáng vẻ xinh đẹp nhưng nội tâm lại cực kỳ hiểm độc, cho nên khi đối diện với bọn họ đều rất thờ ơ.Thế mà giây phút khi đứng trước mặt Lâm Tam Tư, tâm của lại thể bình tĩnh được như bình thường, vốn vẫn luôn im lặng mà lại đột nhiên mở miệng hai chữ “ngủ ”, bây giờ nhớ lại chính còn cảm thấy là mình hơi nóng vội.

      “Điện hạ, xong rồi.” Lâm Tam Tư mặc xong áo, lại vuốt lên những chỗ có nếp gấp, cuối cùng kiễng chân hôn lên môi Hoắc Dực, đỏ mặt : “Sau này lúc điện hạ tiến cung, phải để cho ta hầu hạ chàng mặc y phục nhé.”

      Suy nghĩ của Hoắc Dực bị cái hôn của nàng kéo trở về thực tại, nỡ rời khỏi hương vị ngọt ngào ấm áp của nàng nhanh như vậy, liền vòng tay qua ôm nàng.Lâm Tam Tư loạng choạng dựa vào , đôi môi mềm mại bị hôn mút, trằn trọc triền miên, khiến nàng kìm được mà than .

      Hoắc Dực hôn đến lúc thỏa mãn mới chịu buông nàng ra, véo mặt nàng : “Ngoan, mau vào ngủ tiếp .”

      Lâm Tam Tư cũng phải là muốn ngủ, chỉ là dạo này Hoắc Dực bị nóng trong người, nên đêm qua trước khi ngủ nàng nấu canh ngân nhĩ hạt sen, lúc này rất thích hợp để uống. “Điện hạ, vẫn còn sớm, ta có nấu canh hạt sen cho chàng, chàng có muốn uống chút rồi ?”

      Hoắc Dực vốn định ăn trong phủ, nếu hoàng tổ mẫu và phụ hoàng gọi vào cung, lúc này trong cung chắc hẳn chuẩn bị xong bữa sáng rồi.Nhưng nghe Lâm Tam Tư vậy, liền thay đổi ý định, thương cười : “Đúng lúc ta cũng hơi đói bụng, nàng uống với ta luôn .”

      “Được ạ.” Lâm Tam Tư quay người muốn ra ngoài lấy canh lại bị Hoắc Dực gọi lại.

      Hoắc Dực cầm áo choàng tới trước mặt Lâm Tam Tư, dịu dàng mặc cho nàng, : “Bên ngoài lạnh lắm, sao nàng lại biết quý trọng bản thân như vậy hả?”

      Lâm Tam Tư bật cười lắc đầu: “Dạo này trí nhớ của ta hình như càng ngày càng kém rồi, toàn quên mất.”

      Hoắc Dực ôm eo nàng, cùng nàng ra bên ngoài, nhìn động tác cầm bát múc canh thành thục của nàng, mặc dù cảm giác được ấm áp trước nay chưa từng có chảy trong cơ thể, nhưng phần nhiều vẫn là đau lòng, ôm lấy nàng từ phía sau, : “Cũng chỉ là chén canh thôi mà, về sau mấy chuyện này nàng cứ giao cho hạ nhân làm là được rồi, cần phải vất vả vì ta như vậy.”

      Lâm Tam Tư từ trong ngực Hoắc Dực quay đầu lại, cười : “Điện hạ, chàng biết ? Chỉ cần được nấu ăn cho người mình vĩnh viễn cũng cảm thấy vất vả, trái lại còn vô cùng hạnh phúc.”

      Hoắc Dực chống cằm lên đầu nàng, ngửi mùi hương thơm ngát của nàng, : “Ta nỡ.”

      Lâm Tam Tư cầm bát canh thổi cho nguội bớt rồi đưa đến miệng Hoắc Dực, : “Vậy điện hạ phải uống hết bát canh này, như thế mới uổng phí tấm lòng của ta.” Ngừng chút rồi tiếp: “Điện hạ yên tâm, ta cho rất ít đường, bị ngọt quá đâu.”

      Hoắc Dực nếm thử ngụm, quả bị ngọt quá như lời nàng , nhưng vẫn tính là ngọt. thích ăn ngọt, với lại ngân nhĩ mềm mềm trơn bóng cũng phải thứ thích ăn, nhưng nhìn vẻ mặt trông mong của Lâm Tam Tư, lại thể cự tuyệt: “Được, ta nghe lời nàng.”
      Last edited: 12/8/17
      amandatruc, tieunai691993, Hàm Ngư42 others thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 88

      Xe ngựa của phủ thái tử chạy nhanh, đến bên trong hoàng cung mới chậm rãi dừng lại, lúc này sắc trời vẫn chưa sáng hẳn, trong hoàng cung ngoài đám cung nữ thái giám cùng với các thị vệ làm việc ra hoàn toàn yên tĩnh, ai có thể tưởng tượng được rằng nơi này mấy ngày trước suýt nữa đổi chủ.

      Mà Triều Dương điện nơi xử lý chính vụ gần đây cũng có người lui tới, Lương vương vốn chịu trách nhiệm cai quản đất nước bỗng tạo phản, tại bị giam trong đại lao với Ninh vương.Hoàng đế thân thể khỏe, lại chịu thêm đả kích này nên tình trạng cơ thể giờ càng thêm đáng lo hơn, mấy ngày nay cũng miễn việc lâm triều buổi sáng, cũng may là có việc gì gấp cần xử lý.

      Thấy Hoắc Dực xuống xe ngựa, tiểu thái giám Tiểu An Tử vẫn đứng chờ sẵn ở Phúc Thọ cung liền vội vàng quỳ xuống: “Nô tài xin ra mắt thái tử điện hạ, thái tử điện hạ thiên tuế.”

      Tiểu An Tử mới được điều đến Phúc Thọ cung, vì trước đó lúc dẹp loạn vây cánh của Lương vương và Ninh vương, lại phát ra là trong Phúc Thọ cung của thái hậu cũng có người của Ninh vương nằm vùng, hoàng đế bệ hạ vô cùng tức giận, trừ thái hậu và mấy thái giám thân cận ra dứt khoát đổi hết các thái giám còn lại trong Phúc Thọ cung , sau đó chọn lấy mười mấy tên thái giám khác trong cung đưa tới.

      Trong những người đó có những thái giám tiến cung được hai chục năm, cũng có người chỉ vừa mới vào cung, nhưng cũng trải qua công cuộc tuyển chọn nghiêm ngặt, thân phận trong sạch, Tiểu An Tử chính là trong số đó, tiến cung năm năm rồi, vốn chỉ là thái giám tam đẳng chịu trách nhiệm làm việc vặt trong phòng bếp, nhưng ngờ lại được hưởng phúc nhờ việc Lương vương và Ninh vương tạo phản, được hoàng thượng điều đến Phúc Thọ cung hầu hạ thái hậu nương nương.

      Hoắc Dực nghe giọng khá non nớt của Tiểu An Tử, mắt liếc sang nhìn cái, đối phương lập tức bị dọa sợ đến mức cúi thấp đầu.

      Tiểu An Tử tuy vào cung được năm năm, nhưng chưa từng tiếp xúc gần với các chủ tử như vậy, mặc dù được điều đến Phúc Thọ cung, nhưng chủ yếu chỉ làm mấy việc như báo tin mà thôi, chứ mấy việc hầu hạ các chủ tử tới phiên , cho nên khi đứng cách thái tử điện hạ hai thước, cảm thấy hơi sợ.

      Hoắc Dực thờ ơ thu hồi ánh mắt, xoay người muốn tới Phúc Thọ cung, nhưng chân vừa bước lại dừng lại, biết tại sao mà trong đầu đột nhiên nghĩ đến chuyện nếu như Tam Tư mà ở cạnh lúc này, chắc chắn nàng hỏi có phải tiểu thái giám này mới đến hay .

      Hình ảnh Lâm Tam Tư nở nụ cười lên trong suy nghĩ, Hoắc Dực khỏi nhíu mày, lạnh nhạt hỏi: “Ngươi mới tới à?”

      Tiểu An Tử càng thêm sợ hãi hơn, nửa người sắp nằm xuống đất đến nơi, run rẩy : “Hồi thái tử điện hạ, nô tài vốn là tiểu thái giám làm việc trong bếp, nhưng mấy ngày nay mới được Lưu công công lựa chọn để tới Phúc Thọ cung hầu hạ thái hậu nương nương…”

      Tiểu An Tử mới nửa, Hoắc Dực liền cau mày, chỉ hiểu là sao Lâm Tam Tư lại hay tò mò mấy chuyện này nên mới thử hỏi thế thôi, lại nghĩ rằng tiểu thái giám này lại lắm điều như vậy, cứ trả lời luôn phải hay phải là được rồi còn gì!

      Tiểu An Tử sau khi đáp lại thấy thái tử lên tiếng, lúc ngẩng lên nhìn phát thái tử xa rồi, tại bước lên bậc thang vào trong điện.Thấy vậy, khỏi dùng tay áo lau mồ hôi trán, chậm rãi chạy theo.

      Trong đại điện Phúc Thọ cung, hoàng thượng ngồi chuyện với thái hậu nương nương, sau khi dẹp loạn được quân tạo phản, sắc mặt của hoàng thượng có phần khá hơn mấy ngày trước, nhưng phải hạ lệnh nhốt nhi tử của mình vào đại lao, trong lòng ông cảm thấy vừa hận vừa thương, điều này khiến cho bệnh của ông có chút khởi sắc nào.

      Hoắc Dực vừa bước tới chỗ rèm che nghe thấy tiếng bên trong truyền tới, lẳng lặng nhắm mắt lại, chỉ khi gặp mặt người khác mới có thể nghe giọng chân của hai người. cũng nhớ là bao lâu rồi được nghe thấy giọng bình thường của phụ thân, ước chừng phải từ khi mẫu thân qua đời.

      Mở mắt ra, ánh mắt của Hoắc Dực càng trở nên tĩnh lặng, giống như mặt hồ êm ả, đưa tay vén rèm che ra rồi vào.

      “Tôn nhi xin thỉnh an hoàng tổ mẫu, xin thỉnh an phụ hoàng.”

      Hoàng thượng quay lưng về phía cửa, nghe thấy tiếng Hoắc Dực liền xoay đầu lại, ánh mắt lên những cảm xúc ràng, cho dù bị bệnh khí thế uy nghiêm của ông cũng hề bị giảm sút.

      “Dực Nhi, ta và phụ hoàng con ngồi chuyện về con đấy.” Thái hậu nương nương cười , nếu như ngày thường gọi Hoắc Dực vào ngồi bên cạnh bà rồi, nhưng hôm nay vì có chuyện quan trọng phải bàn bạc, với lại hoàng thượng cũng ở trong phòng, nếu để Dực Nhi ngồi bên cạnh bà có phần bất kính, cho nên chỉ ban ghế ngồi.

      Hoắc Dực nhàng cười, nụ cười đạm mạc khiến người ta khó nắm bắt, dáng vẻ như thể vừa cười vừa xen lẫn chế nhạo. “Hai người chuyện gì vậy?”

      Hoàng thượng mấy năm nay bị bệnh tật dày vò, trong ánh mắt toát lên độc mà người ngoài thấy , nhưng độc vốn là điều mà bậc làm đế vương phải chịu đựng, nên ông cũng oán trách ai.Trong khoảng thời gian này ông luôn nhớ về chuyện trước đây, nhớ tới những người và việc trong quá khứ, nhớ tới phi tử mà ông thương nhất, nhưng nàng rời xa ông rất nhiều năm rồi.

      Cách vài thước, hoàng đế nhìn Hoắc Dực, có điều muốn mà lại thôi, ông nhìn vị hoàng tử trông cực kỳ giống mẫu phi của , nhất là thái độ lạnh nhạt với mọi chuyện, bất kể có gặp phải chuyện gì thủy chung quan tâm đến thắng thua, vẫn luôn tỉnh táo mà chống đỡ.

      Thái hậu nương nương vuốt vạt áo màu đỏ mà bà thường mặc, thái độ hòa ái như tổ mẫu trong những gia đình bình thường, : “Bùi thừa tướng hôm nay vào cung gặp ai gia rồi.”

      Hoắc Dực nghe vậy hiểu ngay, giọng cũng từ đạm mạc trở thành lạnh lùng: “Ông ta gì với hoàng tổ mẫu vậy?”

      Trong tất cả các hoàng tôn, người mà thái hậu thương nhất là Hoắc Dực, người bà hiểu nhất cũng là Hoắc Dực, đương nhiên biết rằng nếu Hoắc Dực có Lâm Tam Tư rồi có ý định nạp thiếp nữa.Nếu chuyện này mà xảy ra ở những nhà bình thường sao, nhưng vấn đề Dực Nhi của bà lại là thái tử, tương lai làm hoàng đế, thể nào chỉ cưới nữ tử được, huống hồ đối phương lại là Bùi thừa tướng, là người vô cùng quan trọng với Nam Dạ quốc, tại Dực Nhi rất cần tới giúp đỡ của !

      “Ông ấy tới đây, ngoài mặt là muốn thỉnh an ai gia, song cũng thuận tiện nhắc đến hôn giữa con và Bùi tiểu thư.”

      Hoắc Dực còn chưa tiếp lời hoàng thượng cười : “Dực Nhi, con tính khi nào cưới Bùi tiểu thư vậy?”

      Hoàng thượng chỉ hỏi là bao giờ cưới, chứ hỏi xem có đồng ý hay , bởi vì trong lòng của hoàng thượng, ông đương nhiên cho rằng Hoắc Dực cự tuyệt hôn này.
      Last edited: 12/8/17
      amandatruc, noair, tieunai69199344 others thích bài này.

    3. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Đợi mãi vẫn ko thấy truyện đề cập nhiều đến Hoàng thượng và mối quan hệ của Thái tử vs Hoàng thượng. Mình tò mò quá! Ko biết tác giả có xoáy sâu vào ko hay chỉ sơ qua thôi rồi chủ yếu ns về tình của hai chị????
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Trà Xanh Mọi thứ khác chỉ là phù du thôi nàng ạ :v
      Mshalloween90, Trà Xanhlinhdiep17 thích bài này.

    5. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Vậy truyện sủng từ đầu đến cuối rồi <3 đọc xong khéo sâu răng vì ngọt mất :v:v(y)
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :