1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Ko biết cách hôn có j đặc biệt nhưng có vẻ thích lắm :yoyo60:
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 56

      Hoắc Dực chậm rãi bế Lâm Tam Tư vào phòng, Bách Hợp và Lý tẩu hầu hạ hai người cởi áo choàng, vừa ngồi xuống giường nghe thấy có tiếng bên ngoài.

      “Vị công tử này, ngươi xông vào đây tìm tòi khắp phủ, rốt cục là muốn tìm ai?” Người lên tiếng là Dương Kiệt, ngữ điệu vô cùng tức giận.

      “Tiểu sinh đến quý phủ quấy rầy, có phần đắc tội, mong được lượng thứ!” Lưu Sinh vốn là thư sinh, nên võ lực thể bằng mấy người này, vì bất đắc dĩ nên mới lôi lệnh bài xuất nhập của Ninh vương phủ ra.Phẩm phu nhân cho lệnh bài này là để ra vào Ninh vương phủ dễ dàng hơn, nếu mà biết là công khai đưa lệnh bài cho người khác nhìn chắc là nàng ta tức chết.

      dám giấu diếm, mẫu thân ta mười năm trước rời nhà trốn , lý do có phần riêng tư nên thứ cho tiểu sinh thể ! Chín năm trước bà từng gửi thư về, trong thư ở Tứ Phương Sơn trong kinh thành.Năm ngoái tiểu sinh đến kinh thành, chuyện đầu tiên chính là tới Tứ Phương Sơn, nhưng tìm thấy mẫu thân, còn cách nào khác là đến quý phủ hỏi thăm chút.”

      Dương Kiệt lạnh lùng cười : “Sao ngươi ngay từ đầu? Lại còn cố xông vào khi được cho phép?”

      Lưu Sinh lần nữa chắp tay: “Tiểu sinh rất sốt ruột tìm mẫu thân, mong được lượng thứ.”

      “Tứ Phương Sơn này trừ phủ của chúng ta ra còn nơi nào khác, mà nơi này đa phần chỉ toàn là nam nhân thôi, có người ngươi muốn tìm đâu.” Dương Kiệt muốn dây dưa lâu, huống hồ thái tử điện hạ còn phải tránh trong phòng, liền : “Với lại, ngươi mới vừa là bức thư được gửi từ chín năm trước, vậy có thể mẫu thân của ngươi dọn nơi khác rồi.”

      Lưu Sinh trong lòng trùng xuống, hi vọng mới dấy lên trong nháy mắt bị người ta lạnh lùng dập tắt. “Nhưng ở nơi kinh thành xa lạ này, mẫu thân ta còn mang theo hài tử, liệu có thể nơi nào được? Trong lá thư còn viết là bà ở nơi này chờ ta.”

      Dương Kiệt : “Nếu mẫu thân ngươi báo tin, vậy sao chín năm trước người nhà ngươi đến tìm nàng?”

      Lưu Sinh nghe vậy cũng cảm thấy xấu hổ, nhưng chuyện xấu nhà thể ra, đành đáp: “Nếu mẫu thân ta có ở quý phủ, vậy tiểu sinh xin phép cáo từ.”

      Lưu Sinh định chỗ khác tìm chợt nghe thấy trong sân vang lên giọng trẻ con non nớt: “Dương bá bá, người xem con cài bông hoa mai này có đẹp ?”

      Dương Kiệt tới bế Tú Nha lên, : “Tú Nha của chúng ta làm gì cũng đẹp hết!”

      “Tú Nha biết là Dương bá bá hiểu Tú Nha nhất mà!” Tú Nha đưa tay ra, đem cành mai khác cắm lên tóc Dương Kiệt: “Cho nên Tú Nha cũng hái cho Dương bá bá cành này!”

      Dương Kiệt dở khóc dở cười : “Tú Nha ngốc, Dương bá bá là nam nhân, sao có thể mang cái này, mau gỡ xuống cho Dương bá bá .”

      thể sao?” Tú Nha nghiêng đầu suy nghĩ, hình như các thúc thúc bá bá trong phủ đều cài hoa , liền gỡ cành mai đầu Dương Kiệt xuống, : “Vậy Tú Nha mang cho mẫu thân vậy.”

      Dương Kiệt đặt Tú Nha xuống, : “Được, con .”

      Tú Nha vừa đặt chân xuống đất tượng người gỗ từ cánh tay áo rơi ra ngoài, có ai phát ra, chỉ có duy nhất Lưu Sinh là nhìn thấy.

      Từ lúc Tú Nha xuất , Lưu Sinh vẫn luôn ngơ ngác nhìn Tú Nha, đến khi Tú Nha chuẩn bị rời mới lên tiếng: “Tiểu muội muội, muội đợi chút.”

      Tú Nha lòng dạ chú ý đến hoa mai nên phát ra trong phủ có người lạ, lúc này mới giật mình sợ hãi nhìn Dương Kiệt.

      Dương Kiệt chịu nổi : “Ngươi lại muốn làm cái gì hả? Nha đầu này mới chín tuổi, chẳng lẽ mẫu thân của ngươi lớn lên sao?”

      Lưu Sinh làm như nghe thấy lời , trực tiếp tới trước mặt Tú Nha, nhặt tượng người gỗ lên nắm trong tay, dịu dàng nhìn Tú Nha hỏi: “Muội tên là Tú Nha sao?”

      Tú Nha mở to mắt nhìn tay Lưu Sinh, ràng là mình để tượng gỗ trong ống tay áo, sao lại rơi ra rồi? hiểu tại sao mà Tú Nha vốn sợ người lạ, nhưng lại cảm thấy vị đại ca này phải người xấu, liền gật đầu đáp: “Dạ.”

      “Tú trong từ thanh tú sao?”

      Tú Nha tuy còn nhưng cũng biết ít chữ rồi, biết cả tên của mình viết như thế nào, liền gật đầu đáp: “Đúng vậy.”

      “Tượng người gỗ này là của muội?”

      Tú Nha rất muốn nhận lại tượng người gỗ của mình, nhưng mẫu thân Tú Nha dạy Tú Nha phải biết lễ phép, được giật đồ từ tay người khác, nên Tú Nha đành trả lời: “Là của ta, nương ta làm cho ta.”

      Lưu Sinh lại hỏi: “Nương của muội đâu?”

      Dương Kiệt muốn ngăn lại cũng kịp nữa rồi, Tú Nha nghe xong liền nghiêng đầu, chỉ vào cửa phòng đóng, ngây thơ đáp: “Nương ta ở trong phòng kia!”

      Lưu Sinh gật đầu, nhìn Dương Kiệt : “ bé này đúng là phải người tiểu sinh muốn tìm, người tiểu sinh muốn tìm là mẫu thân của bé.”

      “Lý tẩu sao?” Dương Kiệt nhíu chặt mày, “Ngươi muốn tìm nàng ta làm gì?”

      Lưu Sinh cực kỳ khẳng định : “Nàng chính là người mà tiểu sinh muốn tìm.”

      Dương Kiệt cảm thấy hơi choáng váng, : “Làm sao mà mẫu thân của Tú Nha lại là mẫu thân của ngươi được?”

      “Bởi vì…” Lưu Sinh giơ tượng gỗ trong tay lên, rồi lại móc từ trong ngực mình ra cái tượng gỗ giống y như thế, : “Loại tượng gỗ này, lúc tiểu sinh còn , mẫu thân làm cho tiểu sinh rất nhiều, thủ nghệ của bà tiểu sinh có thể nhận ra ngay.Tượng gỗ này đúng là từ tay mẫu thân ta làm ra, còn nữa…” Lưu Sinh nhìn Tú Nha, gương mặt nở nụ cười ấm áp: “Dung mạo của muội ấy rất giống với mẫu thân, tên của muội ấy lại có chữ Tú, mẫu thân từng , chữ mà bà thích nhất là chữ Tú…”

      Dương Kiệt há hốc miệng, ngẩn cả người. “Vị công tử này, ngươi lầm rồi, Lý tẩu và Tú Nha phải là…” đến đây, Dương Kiệt bỗng phát Tú Nha mở to mắt nhìn mình, lập tức lời bị nghẹn lại trong cổ họng.

      Tú Nha là được Lý tẩu nhận nuôi, chuyện này trừ Tú Nha ra khắp cái phủ này có ai là biết, nếu đúng vậy Lưu Sinh lầm rồi.

      Người mà Lưu Sinh muốn tìm phải là mẹ ruột của Tú Nha mới đúng, nhưng ở trước mặt Tú Nha, thể ra chuyện chín năm trước giấu Tú Nha được.

      Thấy Dương Kiệt nữa, Lưu Sinh mới ngồi xuống trước mặt Tú Nha, : “Tiểu muội muội, dẫn ca ca gặp mẫu thân muội có được ? Ca ca có rất nhiều chuyện muốn với mẫu thân.”

      Tú Nha nhìn Lưu Sinh, chần chừ lát rồi gật đầu đáp: “Được.” Quay ra thấy gương mặt khó coi của Dương Kiệt, Tú Nha lại nghĩ chút rồi : “Nhưng phải có Dương bá bá cùng.”

      Dương Kiệt lo có thái tử điện hạ trong phòng, định toạc ra thân phận của Tú Nha, nhưng đúng lúc này cửa mở, Lý tẩu bước ra từ bên trong.

      Lý tẩu tới trước mặt Lưu Sinh, vẫy tay với Tú Nha, : “Tú Nha, qua đây.”

      Tú Nha nghe lời buông tay Lưu Sinh ra, chạy tới ôm Lý tẩu, làm nũng gọi: “Nương.”

      Lưu Sinh bị cảnh này làm cho ngây người, giật mình nhìn Lý tẩu, dáng vẻ thể tin được.

      “Tiểu muội muội…Đó là mẫu thân của muội sao?”

      “Đúng vậy a.” Tú Nha gật đầu, lại ngẩng gương mặt nhắn lên với Lý tẩu: “Nương, vị đại ca này muốn tìm nương chuyện đấy!”

      Lý tẩu dịu dàng xoa đầu Tú Nha, : “Nương biết rồi, con và Dương bá bá ra kia đắp người tuyết có được ? Để nương và vị đại ca này chuyện lát.”

      Tú Nha mặc dù muốn rời xa mẹ, nhưng nghe đến đắp người tuyết rất vui, liền cùng Dương Kiệt rời .

      Lý tẩu thấy Tú Nha xa, xác định nghe thấy hai người chuyện, liền thẳng vào vấn đề: “Người mà ngươi muốn tìm phải ta.”

      Lưu Sinh sớm đoán được, nhưng vẫn thể nào tin nổi, ràng hết thảy mọi thứ đều chứng minh, nhưng sao cuối cùng vẫn sai? “Tú Nha là hài tử của người sao?”

      Lý tẩu : “Tú Nha là do ta nhận nuôi, chín năm trước Tú Nha bị người ta vứt bỏ ở chỗ này, là ta nhặt Tú Nha về nuôi.”

      “Người…Có biết mẫu thân ta ?”

      Lý tẩu lắc đầu: “Ta biết mẫu thân của ngươi.”

      Lưu Sinh tin: “Vậy tại sao lại đặt tên cho muội ấy là Tú Nha?”

      “Bởi vì khi ta nhặt được đứa bé, có thấy mảnh giấy được nhét bên trong chăn.Ta biết chữ nên mới nhờ vị thư sinh đọc giùm, trong giấy viết chữ Tú.Ta đọc sách nên có văn hóa, liền gọi con bé là Tú Nha, coi như là tạ ơn mẫu thân của con bé sinh ra con bé.” Lý tẩu xong, sợ Lưu Sinh tin, liền xoay người vào nhà lấy mảnh giấy kia rồi đưa cho Lưu Sinh, “Mảnh giấy này ta vẫn mang theo bên người, nghĩ đến lúc Tú Nha lớn, ta cho nó biết.”

      Lưu Sinh cầm lấy mảnh giấy kia, hai tay cũng trở nên run rẩy, mạnh mẽ quỳ xuống mặt đất: “Đây…Đúng là chữ viết của mẫu thân ta! Nương, nhi tử đến tìm người đây, người đâu rồi?!”

      Lúc Tống Cảnh Ngưỡng tiến vào, đúng lúc thấy cảnh Lưu Sinh quỳ xuống đất, lông mày khẽ cau lại, tôn tử này coi như rất hiếu thuận, nhưng lại làm ra chuyện thể chấp nhận được! Nghĩ vậy, Tống Cảnh Ngưỡng liền để ý nữa, trực tiếp vào tìm Hoắc Dực.

      “Lưu công tử, nếu Tú Nha là muội muội của ngươi, vậy…” Lý tẩu vốn định lên tiếng, nhưng ca ca của Tú Nha đến tận cửa, nàng cũng thể ngăn cho hai huynh muội làm quen nhau được!

      Lưu Sinh hốt hoảng đứng dậy, suy nghĩ chút rồi : “Vãn sinh tuy tìm được mẫu thân, nhưng gặp được Tú Nha cũng coi như là may mắn, nếu Tú Nha là do người nuôi lớn, theo lý mà vãn sinh thể đưa muội ấy .Nhưng Tú Nha dù sao cũng là người của Lưu gia, nếu vãn sinh đưa muội ấy về cũng được…”

      Lý tẩu trong lòng vô cùng khổ sở, Tú Nha dù phải ruột thịt của nàng, nhưng còn hơn cả ruột thịt, nếu đột nhiên Tú Nha phải rời , nàng nỡ. “Chuyện này…”

      Lưu Sinh mềm lòng, liền : “Vãn sinh giờ còn muốn ở kinh thành thời gian nữa, thể chăm sóc tốt cho Tú Nha được.Trước khi rời kinh, để Tú Nha ở với người, vãn sinh cũng yên tâm hơn.” Lưu Sinh cất mảnh giấy kia , : “Mảnh giấy này vãn sinh xin được giữ lại làm kỷ niệm.”

      Lý tẩu nước mắt lưng tròng, gật đầu .

      “Vậy vãn sinh xin phép cáo từ, qua thời gian nữa lại đến đón Tú Nha.”

      Lưu Sinh dứt lời, định quay người cánh cửa đằng sau bỗng mở ra, sau đó là giọng của Tống Cảnh Ngưỡng: “Lưu công tử khoan .”

      Lưu Sinh ngờ vực quay đầu lại, chỉ thấy nam nhân mới lên tiếng lúc này cung kính đứng sang bên, nhường lối cho nam nhân từ bên trong ra, thân áo trắng như tuyết, khí chất cao ngạo, ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng nhìn , vẻ cao quý hơn người trong nháy mắt bao trùm ra khắp xung quanh.
      Last edited: 19/6/17

    3. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      Ngân nhi nương là năng suất ah. Tại hạ khâm phục. Truyện ngọt mà ko ngán
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Mấy hôm nay nàng @Ngân Nhi năng suất ghê. Cảm ơn nàng :cute::cute:
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 57

      Lâm Tam Tư vì là phận nữ quyến, lại mang bầu nên tiện ra gặp Lưu Sinh, đành bảo Bách Hợp dắt ra trước cửa sổ, chọn nơi nào mà có thể nhìn bên dưới, nhưng người bên dưới lại thể nhìn thấy nàng.

      Lưu Sinh trước đây chưa từng gặp Hoắc Dực nên biết thân phận của Hoắc Dực, nhưng khí chất cao quý của Hoắc Dực khiến cho khỏi kinh sợ, suýt nữa là quỳ rập xuống.Người bên trong viện sau khi nhìn thấy Hoắc Dực cũng lập tức đứng nghiêm chỉnh lại, cho nên đoán chắc Hoắc Dực phải là người bình thường.

      Tầm mắt của Lưu Sinh lưu lại quá lâu người Hoắc Dực, Tống Cảnh Ngưỡng lên tiếng: “Lưu công tử cầm trong tay lệnh bài xuất nhập của Ninh vương phủ, vậy chắc hẳn có đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở đó?”

      Lưu Sinh vô cùng hối hận, sớm biết vậy ôm may mắn giơ lệnh bài ra rồi. “Tiểu sinh chẳng qua chỉ là nô tài ở Ninh vương phủ, đảm nhiệm chức vụ quan trọng gì cả.”

      Tống Cảnh Ngưỡng nghe vậy chỉ cười nhạt, theo bên cạnh Hoắc Dực lâu, nên nụ cười lạnh của cũng có mấy phần giống Hoắc Dực. “Lời này của Lưu công tử kỳ lạ, nếu ngươi đảm nhiệm chức vụ quan trọng gì, vậy tại sao lại có lệnh bài? Ai mà biết trong mấy vương phủ ở kinh thành, chỉ có những người được vương gia tín nhiệm nhất mới được giao cho lệnh bài?” Ngừng lại chút, to giọng tiếp: “ lẽ là ngươi ăn trộm?”

      “Xằng bậy.” Lưu Sinh tức giận : “Tiểu sinh mặc dù bất tài, nhưng cũng là người đọc sách thánh hiền mà khôn lớn, tuyệt đối làm mấy chuyện trộm cắp!”

      Nhìn dáng vẻ tức giận của Lưu Sinh, Tống Cảnh Ngưỡng nở nụ cười xảo quyệt. “Tại hạ xin bái phục tính cách của Lưu công tử, tuy nhiên công tử nhà ta và Ninh vương gia có chút giao tình, nếu đem chuyện hôm nay gặp Lưu công tử với Ninh vương gia, có khi Ninh vương gia lại niệm tình giúp Lưu công tử tìm mẫu thân đấy!”

      Lưu Sinh nghe vậy nhũn cả chân, chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này: “Xin đa tạ ý tốt, nhưng đây là chuyện riêng của nhà tiểu sinh, cần phiền đến Ninh vương gia! Tiểu sinh còn có chuyện quan trọng, xin cáo từ.”

      Hoắc Dực thờ ơ nhìn Lưu Sinh, thanh có chút hơi ấm: “Có người phải chịu tội oan vì ngươi, mà ngươi còn ở đây thong dong như vậy được sao?”

      Lưu Sinh trong lòng căng thẳng, giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trán chảy xuống, bàn tay giấu trong ống tay áo chảy đầy mồ hôi. “Tiểu sinh hề quen biết công tử, tại sao công tử lại ra những lời ấy?”

      Đôi mắt của Hoắc Dực hơi híp lại, Tống Cảnh Ngưỡng đứng bên cạnh lập tức đáp lời hộ: “Ngươi nhận ra chúng ta, nhưng chúng ta lại biết ngươi.” Tống Cảnh Ngưỡng tới trước mặt Lưu Sinh, trước buổi trưa nhận được mật lệnh của Hoắc Dực, sai điều tra chuyện của Ninh vương phi.Vốn cảm thấy chuyện này hơi khó khăn, nhưng ngờ mới chỉ ngồi bờ tường Ninh vương phủ khoảng hai ba canh giờ là biết hết mọi chuyện.Nghĩ cũng thấy Ninh vương này đáng thương, cả Ninh vương phủ đều biết , chỉ duy nhất ta là hay biết gì.

      “Lưu Sinh, toàn bộ vùng Chiết Tây đều biết , năm nay ngươi hai mươi mốt tuổi, năm ngoái vào kinh thành thi, muốn vào nhờ vả Ninh vương.Tuy nhiên sau đó lại gặp được ái thiếp của Ninh vương là Phẩm phu nhân, hai người vừa gặp , bên nhau ân ái, thường xuyên hẹn gặp nhau ở Ninh vương phủ, có đúng hay ?” Tống Cảnh Ngưỡng nghiêng đầu nhìn Lưu Sinh, thầm nghĩ còn lớn hơn Lưu Sinh mấy tuổi, thế mà đến bây giờ vẫn chưa gặp được nữ tử nào có thể khiến cho đến quên mình!

      Đột nhiên gương mặt xinh đẹp lóe lên trong đầu , làm Tống Cảnh Ngưỡng khỏi run lên chút.

      Lưu Sinh mặt đỏ bừng, tức giận : “Tiểu sinh đúng là gặp được nữ nhân mình mến ở Ninh vương phủ, nhưng đó phải là Phẩm phu nhân mà ngươi , mà là Hứa tiểu thư, thiên kim tiểu thư của tuần phủ đại nhân Chiết Tây.Tiểu sinh từ trước có duyên gặp mặt nàng lần, đối với nàng nảy sinh lòng ái mộ, lần này nguyên nhân vào kinh cũng là vì nàng, lại ngờ có thể gặp được nàng ở Ninh vương phủ.Sau đó mới biết ra tâm ý của Hứa tiểu thư cũng giống ta, hai chúng ta lưỡng tình tương duyệt rồi làm ra chuyện kia có gì mà được?”

      “Lưu công tử ơi là Lưu công tử, thế nhân đều người đọc sách nhiều quá trở nên ngu ngốc, ban đầu ta còn tin, bây giờ mới thấy đúng là thế .” Tống Cảnh Ngưỡng vòng quanh người Lưu Sinh, nhìn từ xuống dưới, thầm nghĩ tên này đúng là quá ngu ngốc, lại tin lời của Phẩm phu nhân! Liền : “Sau khi ngươi rời khỏi Chiết Tây, biết là Hứa tiểu thư được gả vào Ninh vương phủ làm thiếp rồi sao?”

      Lưu Sinh giật mình kinh sợ : “Gả vào Ninh vương phủ làm thiếp? Làm sao có thể? Đó là biểu tỷ của nàng mà…” Ngoài miệng dù vậy, nhưng trong lòng Lưu Sinh hiểu sao lại khẽ run, lòng ái mộ Hứa tiểu thư, nên chẳng bao giờ hoài nghi lời nàng ta , nhưng nếu nghĩ kỹ lại, hình như đúng là có chỗ đúng…

      “Sao lại thể?” Tống Cảnh Ngưỡng hếch cằm lên, vô cùng đồng cảm : “Người ta bây giờ là ái thiếp của Ninh vương rồi, bằng ngươi cho rằng Ninh vương phủ là nơi mà ngươi có thể ra vào dễ dàng như thế được sao? Ngươi cho rằng hạ nhân của Ninh vương phủ đối xử cách cung kính như vậy với biểu muội của tiểu thiếp ư?”

      Lưu Sinh vô cùng hoảng sợ, nhưng vẫn thể tin được, lúc Hứa tiểu thư ngả vào lòng , những lời mà nàng sao có thể giả được? “, đây phải ! Các ngươi nhất định là gạt ta đúng ?”

      Tống Cảnh Ngưỡng làm ra bộ mặt có mà ăn no rỗi việc mới lừa ngươi, bực tức : “Gạt ngươi? Chuyện Ninh vương phủ nạp thiếp cũng phải chuyện bí mật, ở kinh thành này ngươi cứ tùy tiện kéo người mà hỏi thử xem là biết ngay, cả ngươi và Ninh vương đều đáng thương, lại bị nữ nhân lừa gạt như vậy.”

      Lưu Sinh mặt trắng bệch, hai chân run rẩy quỳ rạp xuống đất. “Nàng gạt ta đâu, nàng là muốn cùng ta trở về Chiết Tây mà…” Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, Lưu Sinh ngẩng lên : “Các ngươi gì ta cũng tin đâu, nếu nàng đúng là ái thiếp của Ninh vương như lời các ngươi , vậy vì sao đến bây giờ nàng vẫn còn giữ tấm thân trong trắng? Ninh vương là người ham mê nữ sắc, sao có thể động lòng với nữ tử xinh đẹp như vậy? Huống hồ còn là tiểu thiếp mà lấy về?”

      Tống Cảnh Ngưỡng: “…”

      Tống Cảnh Ngưỡng quay ra nhìn Hoắc Dực, vẻ mặt vô cùng khó hiểu, lúc điều tra cũng thể tìm hiểu xem Phẩm phu nhân có còn trinh tiết hay , với lại ai mà nghĩ đến chuyện này cơ chứ, từ khi Phẩm phu nhân vào Ninh vương phủ, phải hàng đêm Ninh vương đều chỉ sủng ái mình nàng ta hay sao?!

      Hoắc Dực hiển nhiên cũng ngờ tới chuyện này, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, : “Ninh vương phải là người biết kìm chế, nếu như ngươi vẫn còn giữ lý trí, ta tin rằng ngươi tự có cách để nhận ra được.”

      Lưu Sinh nghe xong càng thêm mơ hồ hơn, tin là Hứa tiểu thư lừa gạt , nhưng lời mà mấy người này cũng có vẻ phải là bịa đặt, bởi vì nếu muốn biết chân tướng rất đơn giản, chỉ cần tìm đại người để hỏi là xong.

      Lưu Sinh vừa nghĩ vừa hồi tưởng lại về khoảng thời gian này, nhớ có lần, khi ở trong sảnh đường chờ Hứa tiểu thư đến, quả có nghe nha hoàn gọi nàng là Phẩm phu nhân. cũng hỏi qua nàng, nhưng nàng với là do nàng và biểu tỷ lớn lên nhìn giống nhau nên bọn nha hoàn nhận lầm người, lúc ấy tin là , nhưng bây giờ nghĩ lại, cứ coi như là hai người giống nhau , tuy vậy người vào vương phủ làm thiếp, người lại là tiểu thư chưa thành thân, cách ăn mặc chắc chắn giống nhau, sao bọn nha hoàn có thể nhận lầm được?

      Còn lần khác, khi và Hứa tiểu thư say sưa ân ái, Hứa tiểu thư vòng tay ôm lấy , miệng còn khẽ ngâm nga: “Vương gia…Cuối cùng thần thiếp cũng thuộc về người rồi…”

      Lưu Sinh càng nghĩ càng giận, lập tức đứng lên muốn tìm Hứa tiểu thư để hỏi cho ra lẽ.

      “Đứng lại.”

      thanh lạnh lùng vang lên từ phía sau, khiến cho người ta cảm thấy run sợ.

      Lưu Sinh xoay người, đôi mắt hàm chứa nước mắt, lớn như vậy rồi nhưng chưa từng có ai coi như tên ngốc mà lừa gạt như vậy cả!

      “Ta quan tâm mục đích các ngươi cho ta biết chuyện này là để làm gì, ta chỉ muốn lập tức tìm nàng để hỏi cho ràng.”

      “Chuyện của Hứa tiểu thư giải quyết như thế nào là do ta quyết định.” Hoắc Dực nhếch môi, hỏi: “Vậy còn Ninh vương phi, ngươi định làm thế nào?”
      Last edited: 19/6/17
      amandatruc, noair, Hoa bé nhỏ60 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :