1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Co Nhi edit van rat deu tay..tu hien dai toi co dai. Thanks Co
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      Càng ngày càng thích a thái tử à.
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 17.Tình thân
      Edit: Ngân Nhi

      Phủ thái tử mặc dù lớn bằng hoàng cung, nhưng hết vòng cũng đủ tiêu cơm rồi, thấy thời gian cũng sắp đến, Hoắc Dực liền dẫn Lâm Tam Tư đến thư phòng.

      Ánh nến trong thư phòng sáng rực, bên trong bóng người, Lâm Tam Tư muốn hỏi khi nào khách tới đột nhiên nghe thấy tiếng động truyền đến từ vách tường, khiến nàng khỏi ngậm chặt miệng.

      Hoắc Dực liếc mắt nhìn nàng, ranh ma cười : “Tới rồi.”

      Vừa dứt lời, bức tường trắng vốn bất động đột ngột bị người ta đẩy ra từ bên trong, lộ ra lối vào , bước ra ngoài là lão thái thái có gương mặt hiền từ, tay chống long trượng, tay vịn vào Tống Cảnh Ngưỡng.

      Lâm Tam Tư bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người, mãi đến khi Hoắc Dực khẽ nắm lấy eo nàng nàng mới có phản ứng, tự chủ mà cùng Hoắc Dực tới chỗ lão thái thái, trong lòng suy đoán biết lão thái thái này là ai.Tuy vậy nàng cũng phải tự đoán mò bao lâu, bởi vì câu của Hoắc Dực lên thân phận của bà.

      “Tôn nhi thỉnh an hoàng tổ mẫu.” Thanh của Hoắc Dực vẫn lạnh như thường, nhưng câu chữ rất ấm áp, trong lúc người quỳ xuống, tay chắp lại hành lễ.

      Lâm Tam Tư ngắm nhìn lão thái thái trước mặt, ánh mắt chớp liên tục thể ngạc nhiên của mình, thái hậu của Nam Dạ Quốc mà phải ra từ trong vách tường, giống như đóng phim vậy, nhưng dù sao nàng cũng xuất thân từ danh môn, cho nên phản ứng với mấy chuyện này cũng rất nhanh, đợi Hoắc Dực lên tiếng nàng quỳ xuống: “Tội nữ Lâm Tam Tư bái kiến Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương vạn phúc kim an!”

      Sắc mặt của Hoắc Dực lập tức tối sầm lại.

      “Tất cả mau đứng lên !” Thái hậu tươi cười , y phục màu tối nạm vàng khiến bà nhìn càng thêm già nua, khóe mắt cũng nhiều nếp nhăn, nhưng đôi mắt vẫn sáng.Bà cầm tay Lâm Tam Tư, cẩn thận xem xét, : “Đúng là nương tốt!” Sau đó lại nắm tay Hoắc Dực, đầu đuôi : “Hoàng tổ mẫu coi như giữ được lời hứa đúng ? Hai năm rồi!”

      “Lời của hoàng tổ mẫu đáng giá ngàn vàng, Tôn nhi xin bội phục.”

      “Có gì mà bội phục! Nếu phải do những lời ngươi hoàng tổ mẫu có thể nhịn đến bây giờ sao? Lúc nào ta cũng nóng lòng muốn đến thăm con chút! Nhìn Dực nhi của ta này, gầy quá…” Thái hậu xoa mặt Hoắc Dực, ánh mắt như được nhìn thấy bảo bối lâu ngày gặp, đặc biệt thương. “Đều tại phụ hoàng con, lại tin vào mấy lời ngu ngốc kia…, Dực nhi của ta sao có thể làm chuyện mưu phản chứ! Nghĩ đến thôi là hoàng tổ mẫu lại thấy tức giận…”

      Hoắc Dực tỏ vẻ bận tâm, : “Tôn nhi vẫn rất tốt, hoàng tổ mẫu cũng phải nhớ bảo trọng thân thể…”

      Dường như biết được lần gặp mặt này dễ dàng, thể cứ đem thương cảm ra để làm chậm trễ thời gian được, nên Thái hậu liền : “Nhìn dáng vẻ bây giờ của con có gì đáng ngại, khí sắc và tinh thần đều tệ, hoàng tổ mẫu có thể yên tâm rồi.”

      Hoắc Dực khẽ nhíu mày, trầm giọng : “Người truyền tin vẫn chưa gửi lời đến hoàng tổ mẫu sao?”

      “Gửi rồi gửi rồi!” Thái hậu liên tục xua tay, : “Họ cũng cho hoàng tổ mẫu là con rất khỏe, nhưng tận mắt nhìn thấy tảng đá trong lòng ta bỏ xuống được!” xong, bà liếc mắt nhìn xung quanh nhà lượt, tiếp: “Biết tối nay được đến đây, làm ta kích động đến nguyên cả ngày hôm nay chưa ăn gì, bây giờ có chút đói bụng rồi, có gì ăn ?”

      “Nếu để hoàng tổ mẫu tới đây mà vẫn bụng đói trở về, vậy tôn nhi quả chuẩn bị chu đáo rồi.” Dứt lời, Hoắc Dực liền dẫn Thái hậu đến sảnh ngoài của thư phòng, bàn được bày sẵn các loại trái cây và mấy món ăn, tất cả đều là do Lý tẩu chuẩn bị từ trước.

      Lâm Tam Tư cũng cùng theo, , lần gặp mặt đầu tiên này khiến cho hình tượng Thái hậu nương nương trong suy nghĩ của nàng bị phá hủy.Nhớ khi xưa, lúc đương kim hoàng thượng vẫn còn là thái tử, vì có bất hòa với các triều thần nên bị họ đồng loạt muốn tước bỏ ngôi vị thái tử.Lúc đó thái hậu nương nương lên triều khẩu chiến trận ở kim điện, làm cho đám đại thần á khẩu được câu nào, cuối cùng bảo vệ được ngôi vị thái tử! nữ trung hào kiệt như vậy, đích thị thể giống người thường, sao cũng phải có dáng vẻ khoan thai điềm đạm, tràn ngập khí phách chứ! Nhưng nhìn thái hậu nương nương lúc này ngồi vừa nếm đồ ăn vừa khen dứt miệng kia, nàng cảm thấy thể tin nổi, nhìn thái hậu lúc này chẳng khác gì những bà lão hàng xóm hay thích trêu chọc người cả!

      “Những món này là ngươi làm sao?”

      suy nghĩ linh tinh đột nhiên nghe thấy thái hậu đặt câu hỏi, Lâm Tam Tư thấy thái hậu nhìn mình bèn quay sang cầu cứu Hoắc Dực, nhưng đối phương lại làm như thấy, chỉ nhàn nhạt liếc nàng cái rồi quay .

      Lâm Tam Tư biết tính cách lãnh đạm của Hoắc Dực, muốn trông cậy vào lúc này nằm mơ ! Khẽ cắn răng, nàng trả lời: “Hồi thái hậu nương nương, phải nô tỳ làm, là Lý tẩu trong phủ làm ạ.”

      “Vậy sao…” Thái hậu nhìn nàng như suy nghĩ điều gì, ra vẻ lơ đãng : “Ai gia nghe ngươi tới đây là để hầu hạ Hoắc Dực mà…”

      Lâm Tam Tư trong lòng hoảng hốt, thầm nghĩ phen này xong rồi, thái hậu nương nương muốn hỏi tội nàng đây, bèn lên tiếng giải thích: “Hồi thái hậu nương nương, đây vốn là chuyện của nô tỳ, nhưng mấy ngày trước tay của nô tỳ bị thương, cho nên mới tạm thời Lý tẩu đến hỗ trợ.”

      “Nếu ai gia nhớ nhầm Lý tẩu là người bị xuất phủ rồi, đột nhiên trở về lúc này là sai quy tắc.” Thái hậu có gương mặt rất hiền lành, nhưng giọng và biểu hoàn toàn khác biệt.

      Lâm Tam Tư thấy Hoắc Dực vẫn lên tiếng giúp nàng trong lòng rất sốt ruột: “Nô tỳ biết điều này là đúng quy củ, ngày mai nô tỳ Lý tẩu về, tay của nô tỳ cũng còn gì đáng ngại nữa…”

      Hoắc Dực từ nãy mặt vẫn chút thay đổi đứng bên, mãi đến lúc này mới quay ra nhìn thái hậu rồi lắc đầu, thái hậu thấy vậy đương nhiên là ngầm hiểu ý của , với lại trêu chọc cháu dâu tương lai cũng phải là chuyện mà vị thái hậu nương nương nên làm, bèn cười híp mắt gật đầu, dịu dàng : “Nếu tay bị thương cứ dưỡng thương cho tốt , cần vội vã!”

      Lâm Tam Tư ngạc nhiên mở to mắt, thái hậu nương nương sao thay đổi nhanh vậy.

      Hoắc Dực nhướn mày, sủng ái : “Ý chỉ của hoàng tổ mẫu, còn mau tạ ơn?”

      Lâm Tam Tư thấy dáng vẻ của hai người trong lòng cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng thể làm gì khác hơn là khom người quỳ xuống : “Tạ ơn thái hậu nương nương.”

      “Đến gần ai gia chút, để ai gia nhìn kỹ ngươi cái nào!” Thái hậu tự mình vươn người ra kéo Lâm Tam Tư tới gần mình, tuy lớn tuổi nhưng mắt bà vẫn rất tốt, thậm chí còn sáng hơn cả mắt người trẻ! Bà sống trong cung nhiều năm, còn dạng nữ hài tử nào chưa gặp qua đâu, đơn thuần có, quyến rũ có, xảo trá có, dịu dàng có, ốm yếu cũng có. bé trước mặt tuy dáng vẻ khiến cho người ta bị thu hút, nhưng thái hậu càng nhìn càng thấy thích, “Rất thanh tú, dáng người cũng đẹp, ai gia rất ưng.”

      Dứt lời, bà liền tháo vòng ngọc cổ tay xuống rồi đeo vào tay Lâm Tam Tư, tốc độ cực nhanh khiến cho Lâm Tam Tư có cơ hội cự tuyệt.

      Thái hậu đưa mắt nhìn Hoắc Dực, : “Dực nhi, lễ ra mắt này của hoàng tổ mẫu, con có hài lòng ?”

      Hoắc Dực ràng rất hài lòng với hành động này của thái hậu, cười tiếng rồi đáp: “Hoàng tổ mẫu thích nàng, tôn nhi còn có thể gì đây!”

      Thái hậu thương lườm Hoắc Dực cái rồi quay sang Lâm Tam Tư, “Ai gia ngày ngóng đêm mong, luôn chờ đến ngày nó thành thân, cho nên ai gia luyện tập trong cung biết bao nhiêu lần, nghĩ tới ngày nào đó nó đưa người tới ra mắt ai gia, ai gia lập tức đeo vòng cho bé đó, như vậy người ta mới trốn thoát được nữa!” Bà xong nhưng vẫn cười rất đắc ý.

      Lâm Tam Tư nghe lời như của đứa trẻ phát ra từ thái hậu nương nương của Nam Dạ quốc, nhất thời biết nên phản ứng thế nào, hồi lâu sau mới miễn cưỡng cười ha ha hai tiếng.

      Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, sau lúc gặp nhau ngắn ngủi, thái hậu nương nương phải hồi cung rồi, dù sao lần này cũng khá mạo hiểm, phải lừa gạt mọi người, nếu trì hoãn quá lâu dễ dàng bị phát .

      Thái hậu nương nương cố nán lại cho đến khi thể nữa mới lưu luyến rời, mỗi tay nắm tay người tới trước mật thất, nhìn Hoắc Dực rồi lại nhìn Lâm Tam Tư, nghẹn ngào : “Ai gia lần này về cung, biết đến khi nào mới được gặp lại các ngươi.”

      Hoắc Dực an ủi : “Hoàng tổ mẫu yên tâm, rất nhanh thôi.”

      Thái hậu mặc dù miệng cười, nhưng bà rất về tình trạng của Hoắc Dực, thấy vậy liền nghiêm túc gật đầu, “Hoàng tổ mẫu chờ.”

      Hoắc Dực tự mình đỡ thái hậu vào mật đạo, ghé vào tai bà : “Hoàng tổ mẫu, sau khi tôn nhi rời kinh, phải giao nàng cho người chiếu cố, cho nên người đừng trêu chọc nàng như vừa rồi nữa!”

      “Con còn được! Hoàng tổ mẫu chẳng qua chỉ thử bé mấy câu mà thôi, thế mà con sốt ruột nháy mắt với hoàng tổ mẫu! Hoàng tổ mẫu là người biết chừng mực như vậy sao!” Thái hậu từ tốn cười tiếng, hòa khí : “Nhưng cũng thể , mắt nhìn người của hoàng tổ mẫu đặc biệt chuẩn! Lâm tiểu thư kia quả tệ, chả trách mà con che chở người ta như vậy, chỉ có điều…”

      Thái hậu bỗng do dự muốn hết câu, dù sao cũng là chuyện sau này, bây giờ chỉ tổ làm tăng thêm phiền não mà thôi, với lại sau này biết đâu số mệnh thay đổi!

      “Chỉ có cái gì?”

      “Cũng có gì.” Thái hậu lắc đầu, dùng giọng của người từng trải để : “Sau này đừng có rêu rao quá, có những việc ngược lại làm hại nương kia! Thử nghĩ đến mẫu thân của con xem, nếu phải được phụ hoàng con vạn thiên sủng ái, xem toàn hậu cung, trẻ như vậy …” tới đây thái hậu lại yên lặng, bà rất mến Tĩnh phi, nhưng người còn, hôm nay nhắc lại chỉ khiến lòng càng thêm đau!

      Thái hậu dừng bước, ngắm nhìn tôn tử mà bà thương nhất, : “Kể từ khi mẫu thân con qua đời, trong lòng con khổ sở thế nào, người khác biết, nhưng hoàng tổ mẫu biết, con càng tỏ ra lãnh đạm chứng tỏ tâm can con càng bị đè nén rất nhiều, đừng tự làm khổ mình, hoàng tổ mẫu đau lòng lắm biết ?” Ngừng lại lúc, bà lại : “Bất kể con muốn làm gì cứ mạnh dạn mà làm, chỉ cần hoàng tổ mẫu còn sống ngày nào nhất định ủng hộ con!”

      Nội tâm Hoắc Dực vốn bình tĩnh bỗng dưng cuộn trào, lát sau mới quay về bình thường, “Tôn nhi biết, đa tạ hoàng tổ mẫu.”

      Khoảng cách giữa phủ thái tử và hoàng cung vốn tính là xa, chỉ có điều là thái hậu muốn về, cứ vài bước là lại nghỉ lát, chút lại dừng lại cười cười , mãi mà vẫn chưa về đến nơi.
      minhminhanhngoc, Miley, amandatruc96 others thích bài này.

    4. Lim-0403

      Lim-0403 Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      57
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      A bảo vệ c kĩ quá :v
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :