1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng nhi phúc hắc của yêu nghiệt - Thượng Đế Đô Đọa Lạc (Full - Đã Có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 17 : Tìm hiểu lão bản sau lưng Vô Tình các

      Hàn Vũ chính thức bái Tà lão nhân làm sư phụ, nhưng nàng lại biết chút gì về , biết bối cảnh, biết thực lực cứ như vậy bái làm sư phụ cả đời.

      "Ừ, hảo đệ tử, ta phải , có chuyện gì ngươi đến Vô Tình các tìm Tà , đem ngọc bội cho xem là được" xong xoay người bay , aizzz, đầu năm nay đều dùng bay thay vì bộ sao? Nàng vẫn thích cưỡi ngựa hơn. ( phải vì tỷ biết bay sao?)

      đến Vô Tình các, từ lần tỷ thí trước nàng rời đến bây giờ vẫn chưa trở lại, cũng biết Tình tỷ có giải quyết tốt tình trong các hay ? Lúc gần rời nàng chỉ phân phó Tình tỷ hết thảy mọi chuyện trong Vô Tình các vẫn như trước, để cho nàng làm lão bản phía sau là được, bởi vì Hàn Vũ tiện ra mặt, mà nàng cũng muốn ra mặt, người ở sau lưng làm việc dễ dàng hơn rất nhiều, hai là có thể bảo trì được cảm giác thần bí, cho đến bây giờ trừ Tà Diễm biết thân phận của nàng ra, dường như còn có ai biết.

      Ngày hôm sau, Hàn Vũ học xong Trảm liệt kiếm pháp chiêu thứ năm Sâu xa cùng chiêu thứ sáu Uyên Hồng ngừng lại, nàng muốn đến Vô Tình các chút. Cứ theo tốc độ này qua ba ngày Hàn Vũ có thể học được trọn bộ Trảm Liệt kiếm pháp.

      Hàn Vũ vào Vô Tình các, mang theo tiểu khất cái, Hàn Vũ gặp được lúc đường, tiểu khất cái vô cùng bẩn, phải Hàn Vũ có tấm lòng bồ tát gì, chỉ là nhìn thấy nàng ấy chợt nhớ đến bản thân mình. Chính nàng phải cũng từng mê mang và bất lực như thế sao? May mắn ông trời cho nàng được Trùng sinh, tại nhìn tiểu khất cái này lại nhớ đến ước hẹn hai năm cùng tiểu nương kia, Vi Vi, biết bây giờ có sống tốt ?

      Trong khoảng thời gian này, Hàn Vũ quên những khổ cực lúc trước, cái gọi là sống gian nan khổ cực, chết thanh thản, ngày đó nàng có nghĩ đến, mặc kệ tiểu nha đầu này có phải là tiểu khất cái hay là có mục đích gì mới bám lấy nàng, ai đến đây nàng đều có từ chối.

      Mang theo tiểu nha đầu vào Vô Tình các tìm Tình tỷ

      "Tình tỷ, tiểu nha đầu này về sau ở lại chỗ này, ngươi an bài công việc cho nàng, nàng còn , cần làm việc quá mệt nhọc, đúng rồi, ngươi tên là gì?"

      "Tiểu Nhã" tiểu Nhã thích chuyện, chỉ đáp cộc lốc.

      "Tiểu Nhã, về sau ngươi sống ở đây có được ? Ngươi bao nhiêu tuổi?"

      "Mười lăm" dường như Tiểu Nhã thích sống ở đây.

      "A Mai, ngươi mang tiểu nha đầu này đến phòng tạp nghệ, về sau cho nàng giúp đỡ ở đó, nhớ chiếu cố, đây là người lão bản mang đến" Tình tỷ phân phó nha hoàn bên cạnh.

      "Tình tỷ mang ta phòng thu chi, mấy ngày nay ngươi đem sổ sách đều làm cho ràng, ngươi làm xong chưa?"

      "Lạc tiểu thư, làm xong, ta mang ngươi xem"

      Hàn Vũ theo Tình tỷ đến phòng thu chi, nàng ngờ người quản lý ở đây là lại nam tử trẻ tuổi, nhìn bề ngoài giống như người rất bề bộn, ngờ lại quản lý thu chi, thực dễ dàng làm cho người khác quên có mặt của , Vô Tình các lại mời đến nam tử trẻ tuổi như vậy quản lý tiền bạc.

      "Lạc tiểu thư, đây là Hạo Trạch, Hạo Trạch đây là lão bản mới của chúng ta" Hạo Trạch đánh giá Hàn Vũ, bởi vì nàng vẫn dùng khen che mặt nên nhìn , Thời điểm nhìn thấy ngọc bội Ngọc Long nàng đeo bên hông, tia khiếp sợ chợt lóe qua.

      "Rất tốt, ta gọi Tiểu Lạc, ngươi có thể tiếp tục ở lại giúp ta hay là rời ? Ngươi chọn như thế nào?"

      "Ta ở lại" Vốn muốn rời , bởi vì Vô TÌnh các này là của Hàn Vũ, còn là của Tà cung như trước, nhưng khi nhìn thấy ngọc bội bên hông Hàn Vũ lập tức thay đổi chủ ý.

      Hàn Vũ nghe Hạo Trạc như thế rất là cao hứng, đối với nàng rất là yên tâm, Hàn Vũ nhìn người nhận thức chuẩn chính là ấn tượng đầu tiên, chẳng sợ bị thua thiệt về sau.

      Tình tỷ còn phải giải quyết số tình liền rời , Hàn Vũ nhìn sổ sách do Hạo Trạch mang đến, nhất nhị tam tứ ngũ lục thất bát cửu thập, Hàn Vũ đọc chút mệt nhọc, kỳ thực nàng cũng có hứng thú với mấy thứ này, nhưng về sau Vô Tình các là của nàng rồi nên thể quan tâm chút, nhưng mà như thế này làm sao có thể xem xong?

      Hàn Vũ muốn về sau lại cực khổ như thế, đành dạy cho Hạo Trạch những con số ở đại, giải thích là 1 là nhất, 2 là nhị...Còn dạy thêm vài phương pháp ghi chép đơn giản nhưng hiệu quả.

      Hạo Trạch thể tin nhìn Hàn Vũ, tại sao nàng có thể nghĩ ra được những thứ như thế? Cổ quái như vậy nhưng rất thuận tiện, sau khi sổ sách được chỉnh sửa lại chỉ cần xem qua là hiểu được ngay. Nàng rốt cuộc là nữ tử như thế nào?

      Nhìn sổ sách hồi, Hàn Vũ nghĩ đến việc tìm Tà , hoảng, tên thủ thành như vậy, rốt cuộc là người tà như thế nào? Hàn Vũ rất ngạc nhiên.

      "Hạo Trạch, ngươi biết làm sao tìm được Tà ? Chắc ngươi cũng biết Tà là ai ?"

      Hạo Trạch nhìn Hàn Vũ, biết nàng tìm Tà để làm gì?

      "Biết, ngươi muốn tìm làm gì?"

      " có gì, ta chỉ muốn hỏi số chuyện"

      "Ngươi đến căn phòng cuối cùng lầu hai, tại ở đó"

      "ừ, cảm ơn" xong Hàn Vũ hướng đến chỗ Tà .

      Hàn Vũ đến của phòng Tà gõ cửa, có ai trả lời, liên tiếp gõ thêm vài lần cũng như thế.

      "Ta vào đó" vào nàng thấy nam tử ngồi ghế thái sư, giống như ngủ, là Tà sao? Thoạt nhìn cũng Tà cũng giống

      Nhìn hồi thấy có dấu hiệu tỉnh dậy, phải chết rồi chứ? Hàn Vũ có chút sợ hãi. Nàng lại gần, nghĩ muốn đẩy đẩy xem có phải là chết hay , tuy nhiên thân thủ còn chưa có đụng đến đột nhiên mở to mắt dọa nàng nhảy dựng.

      "Giả chết hù ai đó?" Hàn Vũ có chút nổi nóng.

      "Ta chỉ chợp mắt chút, tìm ta có chuyện gì?"

      "Ngươi là ai? Ngươi làm gì ở Vô Tình các? tại làm việc lại nằm nhàn hạ ở đây như vậy, còn ngủ?"

      "Ta là Tà , ngươi phải đến tìm ta sao?"

      "Quản ngươi là ai, tại ngươi ở trong Vô Tình các phải làm việc, nếu phải trả tiền, Vô Tình các cũng nuôi ai ăn ngồi rồi"

      nhìn nàng, nàng làm sao vậy? Thấy tiền sáng mắt sao? Lại muốn tìm đòi bạc? Có lầm hay ?

      ", có chuyện gì?"

      "Tà cung ở đâu?" Hàn vũ cũng hỏi đến chuyện tình của Tà lão nhân, tại nàng muốn biết nhất chính là Tà cung ở chỗ nào, nàng muốn biết làm thế nào mới tìm được Quân Tà Diễm.

      "Ở sau Lâm Sơn ngoại ô kinh thành"

      "Người giang hồ gọi Tà lão nhân cùng cung chủ có quan hệ gì?" Hàn Vũ cũng xác định Tà có biết đến chuyện này , nhưng căn cứ họ của , nàng cũng muốn thử lần.

      "Tà lão nhân là sư phụ của Cung chủ"

      "Cung chủ? như vậy ngươi cũng là người của Tà cung? Vô Tình các là của Tà cung sao?"

      "Đúng vậy, tại ngươi còn đòi tiền của ta nữa ?"

      "Thiết, đương nhiên là có, lúc trước là của Tà cung nhưng tại là của ta, ngươi dựa vào cái gì muốn ăn của ta chứ?" Hàn Vũ cũng muốn thu nhận .

      " thu bạc cũng được, về sau ngươi làm thị vệ của Vô Tình các , tốt, cứ quyết định như vậy , đúng rồi, làm thế nào tìm được Diễm?"

      Hàn Vũ cho Tà có cơ hội phản bác, aizz, cứ nghĩ đường đường là Đường chủ Tà cung, lại phải làm thị vệ của Vô Tình các, nghĩ muốn rời khỏi Vô Tình các, nếu tại bỏ từ lâu rồi. Ghê tởm hơn chính là Hàn Vũ còn muốn thu nhận nữa chứ.

      "Diễm? Ngươi gọi thẳng tên ? Còn gọi là Diễm?"

      "Đúng vậy, có vấn dề gì sao?"

      ", có vấn đề gì, cung chủ cũng hỏi, ta có thể có vấn đề gì. Ta tìm được Cung chủ, chỉ có Cung chủ đến tìm ta" Làm sao tìm được Cung chủ thực cũng biết, tại chỉ quan tâm đến việc Hàn Vũ làm sao lại biết được tên của Cung chủ, lại gọi thẳng là Diễm, giang hồ người biết đến tên Cung chủ nhiều, mấy ngày Cung chủ biến mất xảy ra chuyện gì sao?

      "Ah" Hàn Vũ thất vọng rời , hoàn toàn quên luôn mục đích đến hỏi cách tìm sư phụ nàng.

      Thời điểm Hàn Vũ bước chân ra khỏi cửa vẫn quên quay đầu lại với Tà "Đừng quên làm việc, Vô Tình các nuôi ăn , trả bạc có thể được, ngày trăm lượng, chính ngươi tự suy nghĩ " (Ăn cướp trắng trợn như thế chỉ có tỷ mà thôi)
      Jin292 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 18 : Tà cung đảm bảo Hàn gia vô

      Hàn Vũ bảo Tình tỷ chuẩn bị cho nàng nơi để nàng nghỉ ngơi, bất luận kẻ nào nếu cho phép của nàng được tiến vào, trước mắt còn ai nhìn thấy khuôn mặt của Hàn Vũ.

      Tà cung

      Cung chủ Quân Tà Diễm về đến bên trong Tà cung, tả hữu hộ pháp cung nghênh cung chủ của bọn họ, Tả hộ pháp Phong Yên liếc mắt tình nhìn cung chủ mấy ngày gặp, tuy nhiên Tà Diễm lại nhìn thấy.

      Phong Yên là cao thủ Thiên thê tầng ba, với tuổi nàng nhưng lại đạt được công lực như thế có thể thiên tài, lại là nữ tử hiển nhiên được rất nhiều người để ý, nhưng nàng chỉ ở Tà cung chịu rời , nàng lưu luyến người Tà cung, cũng chính là cung chủ lạnh như băng, nhưng là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình.

      "Phân phó xuống dưới, chỉ cần Tà cung còn đời này ngày, đảm bảo Hàn gia bình an vô " Quân Tà Diễm biến mất mấy ngày sau khi trở về tuyên bố cái tin tức khiếp sợ như thế.

      Tà cung làm sao có thể cùng triều đình qua lại? Tại sao lại bảo đảm bình an của Hàn gia?

      Tà Diễm giải thích với bất cứ ai, tin tức công bố cho phép ai nghi ngờ, cũng có ai dám đặt câu hoỉ nghi ngờ, ngay cả Tả Hữu hộ pháp thân cận cũng được phép, đây là áp chế tuyệt đối. Bon họ vĩnh viễn cũng biết, đơn giản chỉ vì Hàn Vũ thích tóc trắng của , chỉ vì nàng bây giờ là nữ nhi Hàn gia.

      Hàn Vũ ở trong Vô Tình các nghỉ ngơi, ngẫm nghĩ lại chiêu thức thứ năm cùng thứ sáu trong Trảm liệt kiếm pháp hôm nay mới học có gì ổn hay Tình tỷ đến.

      "Lạc tiểu thư, đại hoàng tử tặng quà cho ngài" Tình tỷ đặt trước mặt Hàn Vũ cái rương.

      "Cho ta? Là cái gì?"

      "Đây là vải dệt do tiểu quốc tiến cống, dùng để làm quần áo mặc rất là thoải mái" Tình tỷ mở rương .

      "Tặng bao nhiêu?"

      "Có trăm thướt vải với đủ màu sắc và hoa văn, đại hoàng tử cũng tặng Diễm nương tám mươi thướt"

      Đại hoàng tử này ra tay cũng hào phóng.

      Hàn Vũ lấy ra thướt vải màu bạc cùng màu hồng phấn "Giữ lại hai thướt này, còn tất cả đem cho các nương may quần áo"

      "Lạc nương, việc này ổn cho lắm, cái này do đại hoàng tử đưa tới, ngươi.."

      "Có cái gì ổn? Tặng cho ta chính là của ta, ta sử dụng như thế nào còn phải hỏi ý sao?"

      "Vâng, Lạc tiểu thư"

      "Đúng rồi, Tình tỷ, ngươi hỏi trong các nương, người nào muốn ở lại Vô Tình các, có thể cho các nàng rời . Còn nếu muốn lưu laị chăm sóc tốt"

      "Lạc nương...Kỳ các nương ở Vô Tình các đều là..." Tình tỷ ấp a ấp úng giống như băn khoăn điều gì?

      "Có phải hay có liên quan đến Tà cung?" Hàn Vũ cũng ngu ngốc, đoán được Tà là lão bản ở đây, như vậy khẳng định Tình tỷ cũng là người Tà cung"

      "Đúng vậy, các nương ở Vô Tình các đều là do Tà cung phái tới, các nàng đều là người Tà cung, chỉ có Diễm nương là phải" Tình tỷ nghĩ đến Hàn Vũ cũng biết đến tình của Tà cung, nếu nàng ấy biết nàng cũng cần giấu giếm làm gì.

      "Tại sao Diễm nương phải là người của Tà cung lại ở trong Vô Tình các?" Hàn Vũ hiếu kỳ.

      "Cái này ta cũng cho lắm" Tình tỷ biết có số chuyện nên ra.

      "Ngươi muốn ta cũng ép, ngươi xuống "

      "Ừ, đúng rồi, Lạc tiểu thư, buổi tối đại hoàng tử muốn mời cơm ngài, ta phải từ chối như thế nào?"

      "Từ chối? Tại sao phải từ chối? Đồng ý với , còn với ta chiêu đãi ở đây, mang ta đến phòng của Diễm nương"

      "Vâng" Hàn Vũ cùng Tình tỷ đến phòng Diễm nương.

      "Diễm nương, Lạc nương tới thăm ngươi" Tình tỷ vừa vừa đẩy cửa phòng vào.

      "Lạc nương, ngươi đến đúng lúc, ngồi " Thoạt nhìn Diễm nương rất là vui vẻ.

      "Những thứ này do đại hoàng tử đưa đến, ta nghĩ cho các nương may quần áo, ngươi thấy như thế nào?" Diễm nương hỏi Hàn Vũ, lại trùng với ý tưởng của nàng.

      "Nếu tặng cho ngươi tùy ngươi xử lý, ta nghĩ..." Hàn vũ còn chưa hết lời bị câu hỏi khác đánh gãy.

      "Diễm nương, ta có việc muốn với ngươi, ngạch, sao ngươi lại ở đây, cách nàng ấy ra chút" xong liền kéo tay Diễm nương, đem Diễm nương cách xa Hàn Vũ. Hàn Vũ nhìn Tà nắm tay Diễm nương, lại thấy trong mắt Diễm nương toàn là kích động cách nào che giấu.

      " bao lâu rồi ngươi nắm lấy tay ta, hơn hai năm rồi nhỉ?" Diễm nương nhìn cánh tay bị Tà nắm lấy.

      Lúc này Tà mới phát ra lập tức buông tay Diễm nương, trong lòng hai người đều nổi phần mất mát. Hàn Vũ vừa xem liền hiểu ra. Tà sợ Hàn Vũ dạy hư Diễm nương, ở trong Vô Tình các này Tà chỉ cho mình Tình tỷ tiếp xúc với nàng ấy, ngoài ra có bất kỳ ai được lại gần Diễm nương, đây là cách bảo vệ nàng.

      "Khụ, vì sao phải cách xa ta? Ta cũng phải là sói, càng phải là người háo sắc, giống với ai kia, ràng biết lại làm ngơ, hỏi thế gian tình là gì, chỉ mong muốn cùng người khác sống chết có nhau, nhưng người ta lại muốn như thế" Hàn Vũ mỉa mai , ánh mắt cũng quên nhìn hai người.

      "Ngươi biết cái gì? Ngươi có tư cách gì mà ? Cả ngày lừa gạt người đến nổi mặt cũng dám lộ ra bên ngoài"

      "A, ăn thuốc nổ?"

      "Ăn cái gì?"

      " có gì?" Giải thích cho , cũng hiểu.

      "Đường chủ, có tin tức từ Tà cung gửi đến" Ngôn Li đứng bên ngoài thông báo.

      "Tin tức gì?" Hàn Vũ vội vàng hỏi, nàng còn sốt ruột hơn Tà gấp mấy lần.

      Ngôn Li tả lời Hàn Vũ chỉ im lặng nhìn Tà , tựa hồ như muốn nhắc nhở nơi này phải là chỗ để chuyện.

      "" Tà lên tiếng.

      "Cung chủ trở lại, ..." Ngôn Li vẫn nhìn Tà , muốn thông báo chỉ thị của Cung chủ ở nơi này.

      "" Tà tiếp tục ra chữ, muốn nhiều lời.

      "Cung chủ : Tà Cung phải đảm bảo an toàn cho Hàn gia"

      "Cái gì? Đảm bảo an toàn cho Hàn gia sao?"

      "Cái gì? Đảm bảo an toàn cho Hàn gia sao?" Hàn Vũ cùng Tà cùng lên tiếng.

      nhìn về phía Hàn Vũ hỏi "Tại sao?" Tà cũng biết Quân Tà Diễm cùng Hàn Vũ xảy ra chuyện gì, chỉ biết nàng là người của Hàn gia, nay Cung chủ tuyên bố mệnh lệnh như vậy là có ý gì? Hàn Vũ cùng Tà Diễm đến tột cùng là phát sinh chuyện gì? Tà nhìn ngọc bội Ngọc Long bên hông Hàn Vũ,chẳng lẻ là vì vậy? Chẳng lẽ nguyên nhân là do Tà lão nhân? Hẳn là như thế. Trong lòng Tà nghĩ như vậy, nhưng mà Tà lão nhân sao lại có quan hệ với nữ nhân này? Nàng là người của triều đình, còn bọn họ là người trong giang hồ, càng nghĩ Tà càng mơ hồ, thời điểm hồi cung cuối cùng, nhìn thấy Tà Diễm cùng Tà lão nhân đều rất là kỳ quái, nhưng cũng rất lâu có trở về cung, vẫn ở trong Vô Tình các, vì việc công lẫn việc tư.

      "Ngươi hỏi ta, ta lại hỏi ai đây?" Trong lòng Hàn Vũ nghi ngờ, quái, hỏi nàng làm gì? Chẳng lẽ biết nàng là nữ nhi của Hàn gia?

      Hàn Vũ biết thế lực của Tà Cung, chỉ thân phận của người còn tra ra sao? Từ lần đầu tiên Hàn Vũ rời khỏi Vô Tình các, Tà liền sai người điều tra thân thế của nàng, nhưng cũng chỉ biết nàng là nữ nhi của Hàn tướng quân mà thôi.

      "Diễm nương, ngày mai ta đến thăm ngươi, ta có chút chuyện phải trước" Có thể Hàn Vũ cùng Diễm nương đánh quen biết, đều là kỳ tài nữ tử, chỉ hận tại sao gặp nhau muộn như vậy.

      "Tốt, ta chờ ngươi, ta còn muốn ngươi chỉ dạy cho ta chút"

      "Tốt, ta trước" Hàn Vũ khoát khoát tay với Diễm nương.

      Hàn Vũ tìm Tình tỷ bàn bạc đến cuộc hẹn với Đại hoàng tử, xong xuôi tự mình rời khỏi Vô Tình các.

      Ngôn Li cũng biết rời lúc nào, tại chỉ có hai người Tà cùng Diễm nương, cũng rất lâu rồi hai người chưa ở mình với nhau như thế đâu.

      Hàn Vũ trở lại Trúc viên, ngay sau đó Cung Vĩ cũng trở lại.

      "Tiểu thư, về sau người ra ngoài có thể dẫn ta theo, cần phải trèo tường như thế đâu" Kỳ Cung Vĩ nghĩ ra những lời này, nhưng mỗi lần theo Hàn Vũ đều có người cản trở, kết quả cuối cùng là mất dấu nàng, về sau cần theo nữa, để cho nàng dẫn .

      "Mang theo ngươi? Tốt, mang theo người đả thủ (người có thể động tay động chân) cũng được"

      Hiển nhiên câu trả lời của Hàn Vũ làm Cung Vĩ suýt ngã, thể được gì nữa.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 19 : Lễ vật sinh thần.

      "Cung tướng quân, ngươi biết Huyễn Lâm ở đâu ? Có cách xa kinh thành hay ?"

      "Huyễn Lâm? Tiểu thư, nơi đó phải là nơi người bình thường có thể bước vào, người trong triều đình càng thể bước vào nơi đó nữa bước"

      "Vì sao?"

      "Phía sau Huyễn Lâm là môn phái mà tất cả người trong giang hồ đều phải khiếp sợ, tự xưng là Tà Cung, người nào Tà cung cũng gây trở ngại, duy chỉ duy nhất là đề phòng người trong triều đình, chỉ cần là người trong triều phái , khi tiến vào Huyễn Lâm chỉ có thể bước vào mà bao giờ bước ra"

      Điều này làm cho Hàn Vũ nổi lên hứng thú lớn, Hàn Vũ suy nghĩ nhất định nàng phải xem lần.

      "Tiểu thư, lão gia cho mời người cùng Cung tướng quân dùng cơm tối"

      "Ừ, Thúy Trúc, ngươi thông báo cho phụ thân chúng ta lập tức ra" Thúy Trúc nhận lệnh rời .

      "Cung tướng quân, nếu triều đình phát có người của mình quan hệ với Tà Cung sao?"

      " có khả năng, Tà Cung cùng triều đình lui tới"

      "Ta nếu như"

      "Này...Có lẽ là cả tộc bị lưu đày"

      Hàn Vũ biết cả tộc bị lưu đày nặng đến mức nào? Nhưng nàng biết đó là điểm quan trọng thể trêu vào.

      Hàn Vũ cùng Cung Vĩ vào đại sảnh, lại thấy Quân Phong Khải cũng ở đây, hôm nay là ngày gì sao?

      "Vũ nhi, lại ngồi gần nương" Hàn phu nhân ân cần kéo tay Hàn Vũ, ấn nàng ngồi xuống cạnh mình.

      "Qua năm ngày nữa là sinh thần của Hoàng Hậu, hôm nay ta cho mời tất cả mọi người đến đây là để bàn bạc nên tặng quà gì trong lễ sinh thần của nàng" Hàn tướng quân làm gia chủ, lại là ca ca của Hàn hoàng hậu, sinh thần năm nào cũng suy nghĩ nát óc, có biện pháp đành phải gọi mọi người đến cùng suy nghĩ, nếu tặng mấy thứ tầm thường làm cho Hoàng hậu mất hết mặt mũi, nhưng nếu muốn kỳ trân dị thảo, Hàn gia cũng có.

      "Phụ thân, kỳ trân dị thảo chúng ta có, nhưng nếu chỉ tặng những thứ tầm thường biết Thục phi lại chê cười di nương như thế nào đâu" Tiểu chính thái rất có ác cảm với Thục phi.

      "Haizzz, đúng vậy, lão gia, ngươi xem, phải làm sao?" Hàn phu nhân lo lắng.

      "Bá bá, mẫu hậu để ý đến mấy cái này đâu" Quân Phong Khải giải thích.

      "Biểu ca, tuy rằng di nương để tâm đến điều này, nhưng cũng thể để người khác chê cười chúng ta, lần này phải tặng lễ vật lạ thường, ngươi xem Thục phi cùng Lạc gia tặng lễ vật gì, vừa nhìn biết nhà bọn họ đều là tham quan, hừ"

      "Thạc nhi, thể ăn lung tung, cẩn thận tai vách mạch rừng" Hàn tướng quân quở trách tiểu chính thái., tuy rằng trong lòng đồng ý nhưng tiểu chính thái cũng im lặng dám nhiều lời.

      "Vũ nhi, ngươi có chủ ý gì ?" Hàn phu nhân nhìn thấy Hàn Vũ ngồi im lặng nãy giờ tưởng nàng có ý tưởng gì mới lạ, đúng là Hàn Vũ suy nghĩ nhưng phải về chuyện sinh thần lần này, nàng nghĩ làm cách nào để vào Huyễn Lâm chuyến mà triều đình biết, haizzz, là hao tâm tổn trí, vẫn là lợi dụng thân phận lão bản của Vô Tình các tốt hơn.

      "Nương, nếu mọi người tin tưởng giao chuyện này cho ta, ta làm cho tất cả vừa lòng"

      "Tỷ, ngươi nên khoác lác, đến lúc đó làm hỏng chuyện, đánh mất thể diện của chúng ta là chuyện nhưng mất hết mặt mũi của di nương mới là chuyện lớn, lần này cả hai bên chúng ta đều rất cần mặt mũi, ngươi có thể làm được sao?" Căn bản tiểu chính thái tin Hàn Vũ, thái độ hoài nghi thèm che giấu.

      "Tiểu tử, nếu như ta làm được, về sau ngươi phải nghe lời ta, được ?"

      "Tốt, nếu lần này ngươi cho di nương cùng chúng ta mặt mũi, về sau tất cả mọi chuyện ta nghe theo ngươi"

      "Tốt, lời định" Hàn Vũ cùng tiểu chính thái giao ước, trong lòng Hàn Vũ trận vui sướng, lần này nàng nhất định phải cho thấy bản lĩnh của mình, thể để khinh thường nàng.

      "Hai người các ngươi giống như tiểu hài tử, biểu đệ, ngươi nhường nhịn tỷ tỷ của mình " Quân Phong Khải cười cười, đối với chuyện lần này cũng nổi lên hứng thú với Hàn Vũ.

      "Vũ nhi, ngày mai ngươi theo phụ thân tiến cung thăm di nương được ?" Hàn phu nhân hỏi Hàn Vũ.

      "Đúng vậy, ngươi trở về mấy ngày, đáng lẽ nên đến chào di nương ngươi từ sớm, nếu sợ ngươi quen, ta mang ngươi tiến cung rồi, ngày mai theo ta chuyến được ?"

      "Vâng, phụ thân"

      Người bàn ăn cơm vui vẻ, sau đó đêù tự rời .

      Trong Trúc viên

      "Tiểu thư, ngươi muốn tặng cho Hoàng hậu cái gì?" Hàn tướng quân mặc dù chức vụ lớn, nhưng của cải có nhiều đâu"

      "Thuý Trúc, ngươi gặp qua Hoàng hậu chưa?"

      " gặp rồi, trước kia Hoàng hậu thường đến Hàn phủ, Hoàng hậu là người nhân trung long phượng nha, nhưng thời gian này do bận bế quan tu luyện nên mới đến nữa, ở lại trong cung nghỉ ngơi"

      "Bế quan tu luyện? Tu luyện cái gì?"

      "Tiểu thư, người biết sao? HOàng hậu của chúng ta là tài nữ, vừa giỏi văn lẫn võ"

      "Thiếu gia ba năm trước Hoàng hậu đạt đến tầng thứ chín, nhưng có cách nào đột phá Thiên Thê, ngươi cũng biết nữa tử chúng ta luyện công lực phải là chuyện dễ dàng gì, hai tháng trước Hoàng hậu bế quan tu lluyện nhưng vẫn có đột phá Thiên Thê, cũng biết vì sao?"

      Thuý Trúc, ngươi nếu ta có thể làm cho di nương đột phá được Thiên Thê có phải là tặng lễ vật tốt hay ?"

      " ? Cái đó thể gọi là lễ vật tốt, mà phải là đại đại lễ, thiếu gia muốn đột phá đến Thiên Thê rất khó, người cả đời cũng vượt qua được đâu, nếu tiểu thư có thể làm cho Hoàng hậu đột phá được, như vậy cũng cho Hoàng hậu cùng chúng ta mặt mũi rất lớn, nhưng người tính làm thế nào mới có thể giúp Hoàng hậu?"

      "Đúng vậy, phải làm sao?" Cái này Hàn Vũ cũng biết, nàng biết chút võ công cùng công lực ở đây, phải làm như thế nào, cái này muốn làm khó nàng mà.

      "Tiểu thư? Tiểu thư? Tiểu thư hoàn hồn?" Thuý Trúc kêu lớn tiếng.

      "A, Thuý Trúc, ngươi lui xuống , ta cũng mệt mỏi rồi"

      "Vâng, ta lui xuống trước, tiểu thư nghỉ ngơi sớm "

      "Ừ"

      Hàn Vũ còn tự hỏi vấn đề mới lúc nãy, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn chút ý tưởng nào.

      "Nghĩ cái mà nhập thần thế?" Trước mặt đột nhiên xuất bóng dáng, bên tai còn nghe được thanh giống như quỷ mị.

      "Ngươi đến bao giờ thế?" Đột nhiên thanh xuất làm Hàn Vũ hoảng sợ.

      Bởi vì có người chuyện gần bên tai Hàn Vũ, hơi thở tiếp xúc với cổ của nàng làm nàng thích ứng kịp, sợ tới mức quát to tiếng, Hàn Vũ rất tin tưởng là có quỷ hồn, chính nàng minh chứng sống còn gì, nàng muốn nhìn thấy thứ gì....

      "Ta đến được lúc lâu rồi, là do ngươi suy nghĩ cái gì quá chú tâm nên thấy mà thôi?"

      Hàn Vũ nhìn Quân Tà Diễm, trong lòng suy nghĩ biết hỏi có biết ? Nếu như hỏi có giúp nàng ? Hàn Vũ nhìn Tà Diễm chăm chú lời nào, lại làm Tà Diễm đỏ mặt. biết sao, khi đối mặt với Hàn Vũ, Tà Diễm luôn dịu dàng cùng xuất thần như thế.

      Hai người đều có phát , đây là duyên phận trời định, tất cả đều phát triển theo hướng đó.

      "Nhìn cái gì?" Tà Diễm xấu hổ.

      "Nhìn ngươi, ngươi lớn lên suất" Hàn Vũ tựa như trước cùng bằng hữu đùa giỡn, nhưng Tà Diễm nghe lại thành ý tứ khác, bởi vì Hàn Vũ từng giải thích qua cho "suất" có nghĩa là thích.

      Đột nhiên Tà Diễm tiến sát mặt Hàn Vũ " vậy sao? Vậy ta đến gần chút, ngươi xem có đủ ?"

      Hoảng....Hàn Vũ biết Tà Diễm hiểu lầm, lập tức nàng chạy nhanh đến chỗ khác "Ngạch, ta hay giỡn, ha ha a! Đúng rồi, Diễm, ngươi có biết biện pháp nào làm cho người có công lực Đích Cơ tầng thứ chín đột phá Thiên Thê hay ?" Rất nhanh nàng sang chuyện khác.

      "Như thế nào? Ngươi là Đích Cơ tầng thứ chín? giống, chút công lực ngươi cũng có"

      " phải ta"

      "Ai?" Tà Diễm cảnh giác hỏi.

      "Di nương của ta" Hàn Vũ định là hoàng hậu, nhưng nghĩ đến Tà cung cùng triều đình đối nghịch lập tức sửa miệng.

      "Đương kim Hoàng hậu"

      "Làm sao ngươi biết?"

      "Chuyện gì của ngươi ta biết"

      "Có chuyện ngươi tuyệt đối biết" Hàn Vũ thầm, muốn để cho Tà Diễm nghe thấy.

      "Rốt cuộc ngươi có biết hay ?"

      "Biết, nhưng ta lại muốn cho ngươi" Tà Diễm trả lời ràng.

      "Cái gì? Vì sao?"

      "Ta muốn ngươi phải mạo hiểm"

      "Ngươi mau ? Ta rất cần đó, nếu như nguy hiểm như lời ngươi ta nhờ người khác làm" Hàn Vũ chưa từ bỏ ý định.

      "Cần như vậy sao?"

      "Đúng vậy, rất cần"

      "Được, ba ngày nữa ta tự mình đem tới"

      " ? Ha ha, Diễm, ngươi rất tốt" Hàn Vũ tuyệt biết chuyện này rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm, nàng chỉ nghĩ là Tà Diễm quá mà thôi.

      Quân Tà Diễm nhìn Hàn vũ cao hứng như thế, tựa hồ cảm thấy nguy hiểm như vậy cũng đáng giá.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 20 : cầu khế đất của Vô Tình các

      "Diễm, ngươi đến tìm ta có chuyện gì? Hình như có chuyện gì để ngươi đến tìm ta nha"

      " có" Hãn, Tà Diễm người thẳng thắn.

      "A, Vậy bây giờ ngươi có thể mang ta đến Vô Tình các được ? Còn sớm ta ngủ được" Hàn Vũ biết thời gian ở đây, nếu như ở đại giờ này xem chừng cỡ khoảng bảy giờ mà thôi, bình thường mọi người chuẩn bị ngủ, nếu như có chuyện gì để ra ngoài.

      "Bây giờ ngươi là lão bản của Vô Tình các sao?"

      "Ha ha, gạt được ngươi chuyện gì, ngươi lại làm sao biết được"

      "Muốn biết biết thôi"

      "Đúng rồi, ta còn chưa có lấy khế đất của Vô Tình các, mau dẫn ta , chuyện quan trọng như thế ta lại quên mất"

      xong liền lôi kéo tay Tà Diễm chạy nhanh ra bờ tường này vẫn hay trèo.

      "Ngươi có cảm nhận được có người theo dõi xung quanh ?" Hàn Vũ hỏi

      " có ai, sao vậy?"

      " có gì, nhanh , hôm nay rốt cuộc cũng cần chú ý hình tượng khi trèo tường nữa" Có Tà Diễm bên người, Hàn vũ cũng muốn bị Cung Vĩ theo dõi.

      Tà Diễm mang Hàn Vũ vào nơi nghỉ ngơi của nàng trong Vô Tình các, sau đó mang mặt nạ lên. Hàn Vũ tìm Tình tỷ hỏi khế đất, nhưng Tình tỷ lại "Lạc tiểu thư, khế đất này ở trong tay chủ tử, nếu muốn lấy phải hỏi chủ tử"

      "Chử tử? Có phải là Tà ?"

      "Ừ, đúng vậy, Lạc nương"

      " ở đâu?"

      "Ở phòng của "

      "Ừ, Diễm nương làm gì?"

      "Diễm nương ngủ"

      "Từ chối gặp mặt Đại hoàng tử, cái gì ?"

      "Đại hoàng tử lần sau lại mời Lạc nương, hi vọng Lạc nương cho chút mặt mũi, cần lại chối từ gặp mặt"

      "Được, ta biết, ngươi lui xuống "

      "Vâng" Tình tỷ nhìn chút người đứng phía sau Hàn Vũ, biết là ai, làm sao lại theo Lạc nương, phải lại là nhặt được ở đường chứ? Nếu Quân Tà Diễm biết được suy nghĩ của Tình tỷ, phỏng chừng nàng thấy mặt trời mọc vào ngày mai.

      "Ngươi rất quen thuộc với Đại hoàng tử?"

      " quen, làm sao vậy?"

      "Cách xa chút"

      "Ừ" Hàn Vũ chỉ thuận miệng đáp ứng, bởi vì nàng nghĩ mang đến cho đại hoàng tử bi kịch gì, hazzz, Hàn Vũ hại người rất nặng a.

      Hàn Vũ cùng Tà Diễm tiến đến phòng của Tà , có gõ cửa mà trực tiếp đẩy ra, Tà muốn quay về Tà cung.

      "Đưa khế đất cho ta"

      "Khế đất? Khế đất gì?"

      "Ngươi giả vờ ngu sao? Ta thắng Vô Tình các, đương nhiên là khế đất của nó"

      "A, khế đất của Vô Tình các ở trong tay Cung chủ" Tà dối chớp mắt, Tà Diễm bên cạnh lại hiểu gì. nghĩ Tà mang khế đất đến cho lúc nào? sao lại biết?

      "Trong tay Diễm?" Hàn Vũ nhìn người phía sau, lại thấy Tà Diễm lắc đầu, cũng có thu được khế đất gì, nếu Hàn Vũ muốn có lấy cái gì đưa cho nàng?

      "Cung chủ, ngươi mang mặt nạ như thế có thấy nóng hay ?" Mặc dù Tà rất nghiêm túc, nhưng ràng là mang theo ý tứ trêu đùa.

      Tà Diễm lại gần cái bàn, rốt cho mình cốc trà "Rất tốt, cũng nóng, ngươi có muốn thử chút hay ?" Tà Diễm xong lại tháo mặt nạ xuống đưa cho Tà , nhưng mà Tà cũng dám nhận.

      Khoé miệng Hàn Vũ cùng Tà tự chủ mà run hai cái.

      "Ngươi đem khế đất Vô Tình các đưa cho ta khi nào? Mau đưa cho nàng "

      "Đưa cho nàng sao?"

      "Ừ, nếu ngươi muốn cho người khác biết Tà cung của chúng ta là người lật lọng giữ chữ tín cần đưa" Ý tứ cảnh cáo của Tà Diễm rất sâu, Tà dám đưa sao?

      Trong lòng Tà lại nghĩ ai dám Tà cung lật lọng giữ chữ tín? Cung chủ biết lấy cớ.

      Mặc dù tình nguyện nhưng Tà vẫn đưa khế đất cho Hàn Vũ, Tà cũng muốn làm Quân Tà Diễm khó chịu, rất sợ Tà Diễm trả thù, tục ngữ đúng " sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương", Tà Diễm là người tuyệt đối thể trêu vào.

      Hàn Vũ cầm lấy khế đất vội vàng cất vào ví nàng tự chế ở ở lớp áo trong trước ngực.

      "Ừ, tốt lắm, rất có cảm giác an toàn. Hôm nay ta rất vui, các ngươi muốn ăn gì gọi , ta mời khách, Tà trả tiền!"

      "Ách? Ngươi mời khách ta trả tiền là sao?" Đương nhiên Tà cần chút bạc này, nhưng Hàn Vũ như thế hiểu.

      "Chính là ta mời các ngươi ăn, nhưng người tính tiền là ngươi? hiểu sao? Ta chỉ muốn mời khách thôi chứ trả tiền"

      "Mời khách cùng tính tiền có cái gì giống nhau sao? Ngươi keo kiệt"

      ", , " Hàn Vũ ba cái liên tiếp

      "Mời khách là mời khách, tính tiền là tính tiền, ngươi cần phải làm cho ràng, cũng phải là ta keo kiệt chẳng lẻ ngươi lai để cho nữ tử trả tiền? Ngươi thấy đó là ý hay sao? Hơn nữa sau nay ta phải dùng rất nhiều tiền" Nàng dùng bạc để phát triển Hàn phủ lớn mạnh.

      "Cung chủ cũng là nam nhân mà, vì sao muốn ta trả?"

      "Haizzz, ngươi so đo làm gì, ngươi ăn chỗ ta, ở chỗ ta, miễn cưỡng chút là ta nuôi ngươi, ta còn chưa có thu tiền đâu, với lại ngươi dám để Cung chủ các ngươi trả tiền sao?"

      Hàn Vũ đúng, đương nhiên Tà dám để Tà Diễm trả tiền, người Cung chủ có tiền hay còn là vấn đề lớn, biết người Quân Tà Diễm lúc nào cũng có bạc, ra ngoài toàn ở tại chi nhánh của Tà cung, căn bản bạc người Cung chủ có tác dụng.

      Hàn Vũ thấy Tà có phản đối liền gọi gã sai vặt bên ngoài mang thức ăn đến, tuy rằng phải là tràu lâu nhưng rượu tuyệt đối ngon, Hàn Vũ thích nhất rượu của Vô Tình các.

      bao lâu rượu cùng thức ăn được mang lên, Hàn Vũ cầm đũa khua vài cái rồi buông, nàng mới vừa ăn xong cách đây lâu, chẳng qua nàng nghe mùi rượu nên có hứng thú mà thôi.

      nhìn bàn đầy thức ăn cùng bầu rượu kia cảm thấy Hàn Vũ nhất định có chủ ý chơi . Rượu Hồ Hương mặc dù phải trân quý nhưng lại là rượu Vô Tình các quý nhất.

      Quân Tà Diễm nhìn Hàn Vũ càng uống càng hăng say, lo lắng có nên ngăn cản chợt nghe Hàn Vũ cất tiếng ca " xuống còn có thể tới chỗ nào

      Đêm tối vô chỉ vô tận theo ngươi

      người biết chính mình

      Như thế nào diễn hoàn này đoạn cảm tình diễn

      Khả năng sao quên

      Cách ( Hàn vũ đánh đổ bình rượu )

      Nhân sợ nhất chính là lại trở về đối mặt nó

      Cho lại giãy dụa cũng quá ngốc

      Nhưng là của ngươi phát xuyên qua quấn quanh bắt tay vào làm trung đàn ghita

      Tựa như mấy năm nay ta vẫn lưng đeo đối với ngươi vướng bận

      Ta xướng mỗi bài hát mỗi lần lưu lạc từng cái vấn đề

      Ai có thể trả lời

      Cũng mang theo của ta phát đàn ghita, Tiểu Tà con, mau tính tiền"

      Quân Tà Diễm càng nghe Hàn Vũ hát càng suy nghĩ đến ý nghĩa bài hát.

      Vốn Tà thấy Hàn Vũ say muốn chuồn êm ra ngoài, ở Vô Tình các trả tiền chính là giẫm lên mặt mũi của Đường chủ Tà cung như , tuy rằng bạc cần nhưng mà mặt mũi cũng phải giữ, lại nghĩ tới Hàn Vũ uống say vẫn nhớ đến chuyện trả tiền.

      "Ngươi nếu muốn chuồn mà trả tiền, ngày mai ta cho Diễm nương ra tiếp khách, ngươi muốn trả tiền hay tiếp khách đây?" Hàn Vũ tin nàng những lời này lại có tác dụng đâu?

      đứng yên gì, quăng thỏi vàng lên bàn với Cung chủ "Cung chủ, ta lui xuống trước, thể trêu vào ta đây còn trốn được sao?" xong xoay người chạy trối chết, nếu sợ kế tiếp xảy ra chuyện gì đâu.

      Hàn Vũ càng ngày càng tỉnh táo, đứng lên về phía Quân Tà Diễm, lắc lắc như muốn té.

      Quân Tà Diễm ôm Hàn Vũ về Trúc viên, cho nàng uống viên thuốc. Tà Diễm vuốt ve hai má Hàn Vũ, khóe miệng mỉm cười, ngay chính cũng biết bao lâu chưa có cười như thế? còn nhớ nữa.

      Khi nào bắt đầu chú ý tới Hàn Vũ? Là thời điểm nàng trưởng thành rất suất? Hay là thời điểm thích tóc của ? Hay lần đầu tiên bốn mắt nhìn nhau? QUân Tà Diễm cũng biết, nhưng dù sao vẫn là chú ý, chú ý đến nhất cử nhất động của nàng, chú ý đến mọi chuyện của nàng, từ chú ý chậm rãi bắt đầu để ý? Để ý nàng sao? Trong nội tâm Quân Tà Diễm ngừng suy nghĩ về vấn đề đó.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Tiến cung gặp di nương

      Diễm rời Trúc viên, Phong Yên lặng lẽ tiến vào, hãn, ở đây trình diễn tình cảm sao, Phong Yên nhìn Hàn Vũ, khuôn mặt bình thường đến thể bình thường hơn, vì sao Tà Diễm lại thích nàng đây? chút công lực cũng có, nàng có thể giúp Tà Diễm được cái gì? Từ trước đến nay bất luận kẻ nào của triều đình đều có liên quan đến Tà cung? Tại sao lại bào đảm an toàn cho Hàn gia? Phong Yên càng nghĩ càng có cam lòng, dựa vào cái gì? Nàng theo bên người Tà Diễm năm năm rồi, hiểu rất về , chỉ duy nhất là biết tình cảm của , cho tới bây giờ Tà Diễm chưa từng cười với nàng. Trong nháy mắt Phong Yên có ý nghĩ muốn giết Hàn Vũ, nhưng nàng lại dám, nàng muốn Tà Diễm chán ghét nàng, chỉ tia chán ghét nàng cũng muốn.

      Phong Yên mang theo đau thương rời , lát sau Tà lão nhân lại đến, nhìn Phong Yên lắc đầu. Nếu Hàn Vũ biết đêm nay Trúc viên của nàng đón tiếp nhiều vị khách như vậy đánh chết nàng cũng dám ngủ.

      Hôm sau Hàn Vũ tỉnh dậy, nhớ lại chuyện tối hôm qua, chỉ nhớ mơ hồ lúc nàng ca hát mà thôi, chuyện sau đó nàng chẳng nhớ gì hết. Hàn Vũ ngĩ hẳn là Tà Diễm mang nàng trở về, hi vọng có làm ra chuyện xấu gì, nếu biết gặp như thế nào.

      "Tỷ, ngươi có khỏe sao? Tại sao hôm nay luyện kiếm?" Tiểu chính thái đứng ở cửa phòng hỏi.

      Hàn Vũ lắc đầu, phát có đau, kỳ quái, phải hôm qua uống rất nhiều sao? Như thế nào chút cảm giác đau cũng có, nhớ lại thời điễm lúc trước nàng chỉ uống có mấy chén, hôm sau tỉnh dậy đầu đau chịu nổi luôn, chẳng lẽ nguyên nhân là do thân thể? Hàn Vũ cũng muốn làm thân thể mình rốt cuộc xảy ra biến hóa gì.

      Đương nhiên nàng cũng biết tối hôm qua Quân Tà Diễm cho nàng uống Tử Hà đan vạn người cầu cũng được, Tử Hà đan có thể kéo dài tuổi thọ con người, tăng công lực, giải bách độc, sau khi ăn vào thân thể tỏa ra mùi đặc thù, hơn nữa mỗi viên cho ra mùi khác nhau, Tử Hà đan chỉ có Thánh giả mới luyện được, cứ như vậy cho Hàn Vũ ăn lãng phí.

      "Tối hôm qua ngủ trễ, buổi sáng có dậy sớm, ngày mai bổ sung " Hàn Vũ rời giường, gọi Thúy Trúc giúp nàng rửa mặt chải đầu.

      "Tuy rằng thiên phú của ngươi rất cao, nhưng người cũng đừng nên đắc ý, luyện võ cần..."

      "Hôm nay phải vào cung thăm di nương sao? Ngươi chuẩn bị xong chưa?" Hàn Vũ đánh gãy lời của tiểu chính thái.

      "Ta chuẩn bị tốt, ngươi cũng mau lên, tiến cung quá muộn cũng tốt, di, hương gì vậy? Thơm quá"

      Trễ, Hàn Vũ chút cũng có phát , đoán chừng bây giờ khoảng 7 8 giờ ? Người cổ đại đúng là dậy sớm a. Hương? Hàn Vũ đứng lên hỏi, bất quá cũng để ý nhiều, tưởng là huân hương do Thúy Trúc đốt.

      " phải huân hương sao?"

      "Cho tới bây giờ Hàn phủ chưa từng sử dụng qua huân hương, tỷ, hình như mùi vị đó phát ra từ người tỷ?" Tiểu chính thái tiến đến trước mặt Hàn Vũ ngửi ngửi.

      "Ngửi cái gì? Ta lập tức thay đổi quần áo là có thể xuất phát, các ngươi chờ ta chút" Hàn Vũ tiến vào nội đường thay quần áo, để ý đến mùi này, hôm nay nàng cũng mang nhiều trang sức, vẫn bình thường như mọi bữa, sau khi Tiểu chính thái nhìn thấy liền lắc đầu, hình như hợp với ánh mắt của , ai biểu Hàn gia xuất sắc như vậy chỉ có mình nàng là bình thường làm gì.

      Hàn gia xuất phát hoàng cung

      Dưới hướng dẫn của thái giám thanh tú, mọi người đến trước cửa cung của Hoàng hậu, Hàn Vũ ngẩng đầu nhìn dòng chữ "Phượng Vũ cung", dường như là vì Hàn Hoàng hậu mà xây tẩm cung này, rốt cuộc di nương này của nàng có bao nhiêu bản lãnh? Có thể làm cho hoàng đế nhượng bộ như vậy? Là vì quyền thế hay là vì ?

      Nhận được lời gọi vào, Hàn tướng quân mang theo mọi người vào Phượng Vũ cung, bên trong cũng huy hoàng, rực rỡ như trong suy nghĩ của Hàn Vũ, chẳng lẽ người Hàn gia đều mộc mạc như vậy sao? Hay là do người ở đây sống như thế? Hàn Vũ đối với thế giới này nhận thức quá ít.

      Chính điện ngồi nữ tử, người mặc triều phục thêu Loan Phượng bằng chỉ vàng, nhìn liếc qua cũng nhận ra búi tóc, nhìn rất cao quý, lại cho người khác e sợ, xem ra là người dễ thân cận.

      "Cựu thần tham kiến hoàng hậu, hoàng hậu thiên tuế" Hàn tướng quân mang theo nhà làm lễ với Hoàng hậu

      "Ca ca, ngươi làm cái gì vậy? phải Hoàng thượng cho ngươi miễn hành lễ với ta rồi sao?"

      "Hoàng hậu, cấp bậc lễ nghĩa vẫn phải làm"

      " có biện pháp với ngươi, tẩu tử cũng được ngươi, đây là Vũ nhi sao? lớn như vậy rồi sao? Mau lại đây cho di nương nhìn cái, nhiều năm ở bên ngoài rất gian khổ phải ?" xong, Hoàng hậu lôi kéo tay Hàn Vũ, nàng cảm giác được, thời gian này nàng bị người khác thăm dò cũng ít, tại động tác này nàng hiểu rất . Hàn Vũ đánh giá Hoàng hậu, mặt mày thanh tú, giống phụ thân bảy, tám phần, tản ra hơi thở nử tử, dịu dàng yếu yếu, điều này làm Hàn Vũ tưởng tượng được nàng ở sa trường giết giặc như thế nào?

      lúc sau Hàn hoàng hậu buông tay Hàn Vũ ra, quả có công lực, cũng đúng, thời đại này nữ tử muốn có công lực dễ, làm mới khó. Chỉ cần nàng làm nguy hại đến Hàn gia là tốt rồi.

      "Di nương" Hàn Vũ nhàng kêu tiếng, nàng cũng ngại Hoàng hậu thăm dò mình, nếu như ngay từ đầu Hoàng hậu liền tin tưởng Hàn Vũ, phỏng chừng Hàn Vũ cũng có hảo cảm với Hoàng hậu này, người dễ dàng tin tưởng người khác như vậy làm sao có thể ngồi được vị trí như hôm nay?

      "Ừ, ngoan, ngươi cùng Thạc nhi tìm biểu ca , dẫn các ngươi dạo xung quanh chút. Ta trước với Phong Khải rồi, mau "

      "Vâng, di nương" Hàn Vũ cùng tiểu chính thái lui xuống.

      "Tẩu tử, ngươi xác định đó là hồng diễm sao?"

      "Đúng vậy, Hoàng hậu. cái bớt kia ta quên được, có khả năng trùng hợp đến như thế"

      "Nếu người kia cố tình sao? Thời điểm Vũ nhi mất tích chỉ mới có năm tuổi, cũng có thể nhớ được nhiều chuyện, nhưng mười mấy năm qua nàng sống ở bên ngoài như thế nào? Tại sao đối với các ngươi chút ấn tượng cũng có, tại sao lần đó lại xuất ở Hàn phủ trùng hợp như thế? Việc này thể hiểu được, ta yên tâm về nàng" Hoàng thượng đem chuyện tình Hàn Vũ xuất ở Hàn phủ kể cho Hoàng hậu biết.

      "Hoàng hậu, ngươi cứ yên tâm, chuyện này cựu thần an bài tốt" Hàn tướng quân muốn Hoàng hậu yên tâm, nên dối nàng, có phái người điều tra lai lịch Hàn Vũ, lựa chọn tin tưởng Hàn Vũ, Tuy rằng Hoàng thượng có phái người điều tra nhưng tra ra bất kỳ điều gì.

      "Hơn nữa, Hàn phủ có cái gì đáng giá để nàng trà trộn vào, cũng chỉ có cuốn chi thư vô dụng mà tổ tiên truyền lại mà thôi" Kỳ Hàn tướng quân rất thích Hàn Vũ, cũng nguyện ý tin tưởng nàng.

      " đến quyển sách kia, ta cũng thấy ngạc nhiên, vì sao tổ tiên Hàn gia lại để ý đến nó như thế, còn chờ người hữu duyên xuất , quyển sách kia tự nhiên hữu dụng, ta học thuộc lòng nó, nhưng thời điểm luyện công cũng thấy có tác dụng gì"

      "Đúng rồi, Hoàng hậu, lần này ngươi có đột phái Thiên Thê được ?"

      "Haizzz, ca ca, ta cũng biết có chuyện gì mà thể đột phá được, quên , chờ kỳ ngộ đến là có thể thôi, cố chờ thêm thời gian nữa xem sao" Tuy rằng ngoài miệng Hoàng hậu như thế nhưng tâm nàng cũng rất thất vọng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :