1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng nhi phúc hắc của yêu nghiệt - Thượng Đế Đô Đọa Lạc (Full - Đã Có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6" Khiêu chiến Vô Tình các

      Hàn Vũ thay đổi nam trang cùng tiểu chính thái với biểu ca ra ngoài.

      "Kỳ quái, biểu ca, ngươi là hoàng tử, cũng ở lại hoàng cung sao?"

      "khi hoàng tử được 20 tuổi phải chuyển ra ngoài, sau đó hoàng thượng căn cứ vào công lao mà tấn phong danh hào"

      "Như vậy phong hào của ngươi là gì?"

      "Còn chưa có"

      Còn chưa có tấn phong? Vậy là chưa có công lao? Hắc hắc, biết thế lực của vị biểu ca này thế nào. Đứng về phía có lợi hay ? Quên , dựa vào người khác bằng dựa vào chính mình, haizzz, vấn đề là người của nàng văn tiền cũng có, như thế nào tạo dựng nghiệp.

      vào Đông Phượng Lâu, Quân Phong Khải cùng tiểu chính thái lên lầu, đê Hàn VŨ mình ở trong đại sảnh, trời, có phải bọn họ quá yên tâm đến Hàn Vũ đó chứ.

      "Hàn Vũ, Hàn Vũ?"

      "Hoảng, gọi ta sao?"

      " gọi ngươi gọi ai? suy nghĩ điều gì thế?"

      Đúng vậy, bây giờ Vũ Quân còn là Vũ Quân nữa, mà là Hàn Vũ, nhất định phải tập thói quen với tên mới này thôi.

      "Chuyện gì" Hàn Vũ hỏi, phải quen với tên này mới tốt.

      "Ở đây chờ chúng ta, đừng lung tung"

      "Biết rồi, biết rồi"

      Nhất định có chuyện gì mờ ám mới cho nàng theo, quên , Hàn Vũ còn muốn biết đâu.

      mình Hàn Vũ ra trong Đông Phượng Lâu, tại đường cũng còn tấp nập, các tiểu thương cũng dã dọn hàn khá nhiều, các cửa hàng cũng đóng cửa.

      Kỳ quái, đây là nơi nào?Lại có ai có thể hỏi thăm.

      Thời điểm nàng lo lắng lại thấy trước mặt vài nam tử đến

      "Lão đại, đêm nay vẫn là đến Tình Nương lâu sao?"

      "Đương nhiên, tiểu Phù Dung ở đó vẫn chờ ta, hắc hắc" Tiếng cười đáng khinh, nghe qua đều muốn giảm thọ.

      Tình Nương lâu, tên này rất giống kỹ viện, Hàn Vũ quyết định xem.

      Phía trước náo nhiệt, ha ha, cuối cùng nàng cũng tìm được rồi, nếu đến cổ đại mà dạo kỹ viện là uổng phí mà.

      Vô Tình các? Tên kỹ viện này dặc biệt, là muốn cho người khác cần hữu tình lúc này, hay là trở nên vô tình sau khi bị thương? Tốt, liền chọn nơi này.

      "Công tử, mời vào bên trong"

      Có điểm giống, phải trong TV cùng sách báo đón tiếp ngoài cửa là ma ma sao? Như thế nào nơi đây là lại nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.

      "Thoạt nhìn công tử là lần đầu tiên đến nơi này? Có cần ta giúp gì ?"

      Hàn Vũ cao thấp đánh giá nàng, dáng vẻ thướt tha mềm mại đầy sức quyến rũ, dung tục, ngũ quan thanh tú. lại thấy thế nào cũng giống như là.....Bán.

      "Ta tìm lão bản của ngươi, phiền toái ngươi giúp ta gọi ra được ?"

      "Công tử xin chờ chút"

      hồi ra nữ tử, nhìn như thế nào cũng giống Tú bà, chẳng lẻ lỹ viện nơi này khác biệt, hay là do kỹ viện nàng khác?

      Người tới là nữ tử lớn tuổi lắm, thoạt nhìn cùng tuổi với Hàn phu nhân, mặt nàng cũng lưu lại dấu vết gì của tuổi tác, ngược lại có thành thục, thân quàn áo màu lam nhạt càng lộ vẻ thanh tú, là chỗ nào cũng có mỹ nữ.

      "Công tử tìm ta có chuyện gì? Ma ma ta có tiếp khách! Nhưng ở đây dạng gì chúng ta đều có" Ma ma phong tình vạn chủng hướng ta giới thiệu qua.

      Hoảng, thế này mới giống cái kỹ viện chứ!

      "Ma ma, ta tìm ngươi là muốn kiếm chút bạc, có muốn thương lượng chút hay ?"

      "Kiếm bạc, công tử, Vô Tình các của ta đây kiếm được rất nhiều bạc, đến đây đều là vương tôn quý tộc, ngươi còn để cho ta kiếm bạc như thế nào?"

      "Ta cho các ngươi thấy"

      "Bản lĩnh cũng phải chỉ dựa vào lời suông, tài nghệ các nương của chúng ta ở kinh thành này cũng có ai có thể so sánh"

      "Nhưng nếu ta muốn so tài sao?" Tú bà này còn rất khoe khoang, có thực lực như thế sao? Nàng rất chờ mong nha.

      "Ngươi, tốt, theo ta"

      Nàng cùng Tú bà vào gian phòng, sau đó được nàng ấy cấp cho bộ quần áo nữ tử màu đỏ thẫm

      "Đem quần áo mặc vào, ta muốn nhìn xem ngươi như thế nào mà dám so tài cùng các nương ở đây". ra tú bà này sớm biết Hàn Vũ là nữ tữ.

      Thay đổi xong quần áo, xem xét, quần áo này mặc người nàng xinh đẹp.

      Lúc này tiểu nha hoàn tiến vào giúp Hàn Vũ trang điểm, vừa xong, mở mắt ra, nàng cũng hoảng sợ, đây là nàng sao?

      Chính mình vốn bình thường đến thể bình thường hơn, nhưng lúc này lại có thể xinh đẹp đến thế, giống hồ ly tinh như mọi người thường , bất quá Hàn Vũ lại thích, trang điểm tuy đậm nhưng nhìn vào lại nhàng khoan khoái. Rốc cuộc nàng muốn như thế nào đây? Nàng thích chính mình bình thường, nhưng nàng cũng thích mình xinh đẹp, ra nàng thích khoa trương nhưng lại thích có quá nhiều ánh mắt nhìn, vẫn là im lặng tốt hơn. Nhìn chính mình trong gương, hoàn toàn lãng quên mọi thứ xung quanh.

      Bên kia tú bà cũng tỉ mỉ đánh giá nàng, Hàn Vũ liền phóng cho nàng ấy ánh mắt đưa tình, tú bà nhanh chóng thu hồi tâm tình.

      "Đúng rồi có thể cho ta khăn lụa che mặt , ta muốn người khác nhìn thấy khuôn mặt của ta" Nhất định phải làm ra vẻ thần bí.

      Tú bà quăng cho Hàn Vũ cái khăn lụa phấn hồng, Hàn Vũ cầm lấy đeo lên mặt mình.

      "Tất cả các nương ở nơi này đều gọi ta là Tình ma ma, ngươi phải ở đây, có thể gọi ta là Tình tỷ"

      "Tình tỷ, tốt, Ta gọi là tiểu Lạc"

      " theo ta"

      Theo chân Tình tỷ tiến vào đại đường, chính giữa đại đường có vũ đài lớn, các nàng đứng ở tầng hai của vũ đài, tầm mắt nơi này tốt, hơn nữa còn có vẻ ràng.

      "Các vị khách quan, hôm nay các ngươi đến đúng lúc, hôm nay có nương đến muốn so tài cùng các nương Vô Tình các của chúng ta, các ngươi cũng biết tài nghệ của chúng ta như thế nào, hôm nay ta cũng muốn nhìn bản lãnh của nương này đến tột cùng như thế nào mà cũng dám đến Vô Tình các của chúng ta mà kêu gào"

      Hoảng, Tình tỷ tỷ này giỏi nắm bắt lòng người a.

      "Tình tỷ, so tài cái gì?" công tử dưới lầu lên tiếng hỏi

      "So tài cái gì do nương đó quyết định, thắng thua do các vị đến định đoạt như thế nào?"

      "Hảo, hảo" mọi người dưới lầu rất là chờ mong.

      Bên ngoài lầu hai cũng tụ tập rất nhiều người, lúc này có rất nhiều cửa sổ mở ra

      Ừ, hiểu quả này rất tốt.

      Ặc, cái kia phải là Lạc Đà sao? ha ha, kinh thành này đúng là nha.

      "Cho mời Lạc nương"

      Nàng tiêu sái tiến lên vũ đài

      "Lạc nương, ngươi muốn so tài cái gì?

      "Tình tỷ quyết định là tốt rồi" Hàn Vũ cảm thấy khiêm tốn chút tốt hơn, như thế lợi thế càng nhiều hơn.

      "Tốt, nếu để ta quyết định, vậy tất cả cầm kỳ thư họa đều so tài , Lạc nương thấy sao?"

      ác độc mà.

      "Tốt, tất cả đều so . nhưng ta muốn hỏi Tình tỷ chuyện, so tài này ngươi muốn người cùng ta so hay là người so thứ?"

      "Hừ, Hàn Vũ cũng tin, Vô Tình các này có người toàn vẹn đến vậy.

      "Này..." Nàng vốn là muốn cho người có sở trường đó đến so tài, nhưng nếu bị hỏi như vậy mà vẫn làm như thế cho là Vô Tình các khi dễ nương này.

      "Nếu nương chỉ có người, như vậy đương nhiên Vô Tình các cũng cử ra người, chúng ta cho hoa khôi đến tranh tài với ngươi"

      "Tốt, tốt, lần này đến uổng mà, Diễm nương mỗi tháng chỉ biểu diễn có lần a" Người ngồi dưới hưng phấn thôi.

      Hoa khôi, hẳn là người giỏi nhất của Vô Tình các , nếu như nàng thắng hoa khôi này...ha ha.. sai, rất có động lực!

      " mời Diễm nương đến đây." Tình tỷ phân phó nha hoàn phía sau.

      Trong khi chờ đợi Diễm nương đến, Hàn Vũ đưa mắt đánh giá tình hình xung quanh, thoạt nhìn nơi này giống kỹ viện dơ bẩn, ra lại giống trà lâu hơn, có thanh đùa giỡn, có kêu gào ầm ầm, là nơi có cấp bậc cao, hẳn là có bối cảnh ở phía sau, nếu xuất sắc như vậy lại ai đến gây rối, hơn nữa Tình tỷ cũng đến đây đều là vương tôn quý tộc. Xem ra lai lịch của Vô Tình các này , Hàn Vũ nghĩ sau lưng nhất định có người chống lưng, hơn nữa người này có bối cảnh cũng tầm thường, biết lần này có phát sinh tình gì , nàng rất là chờ mong.

      lầu hai trong lô ghế

      "Chủ tử, người thấy thế nào?"

      "Rất thú vị, tiếp tục xem" chuyện là Tà , đường chủ của trong Tứ đường, chưởng quản thanh lâu.

      Tại ghế lô khác

      "Công tử, nữ tử này rất là thú vị"

      "Ừ, rất thú vị, nương lại chạy đến nơi này so tài cùng người khác, ha ha, thú vị" chuyện là đại hoàng tử của đương kim hoàng thượng Quân Hiếu Liêm

      Aizzzz, hoàng tử ở quốc gia này đúng là nhàn nha.

      Lại ghế lô khác

      "Thiếu gia, người xem, nữ tử xinh đẹp, ngươi cũng đừng tức giận, đợi lát nữa nhờ Tình tỷ mời nương kia đến đây ngồi chút, người thấy sao?"

      "Cũng được, hừ, sớm muôn gì ta cũng cho Hàn Thạc kia biết tay, mỗi ngày theo sau lưng nhị hoàng tử, để xem sau này bọn họ có kết cục tốt như thế nào?" chuyện đúng là người bị Hàn Vũ giáo huấn Lạc Đà, khuôn mặt vốn khó coi, tại lại càng khó coi hơn.

      "Diễm nương đến" Thanh thông báo của nha hoàn truyền đến, nhất thời khí liền yên tĩnh trở lại, xem ra Diễm nương này rất được hoan nghênh.
      Chương 7 : Mũi nhọn đầu tiên

      Diễm nương vào phía sau Tình tỷ, tỏ ra kiêu ngạo như những hoa khôi bình thường khác, nhìn đến dạng này, làm cho tâm tình muốn so tài của Hàn Vũ giảm ít, vốn là người tranh đời, nàng còn cùng Diễm nương tranh làm gì chứ? Diễm nương thân quần áo dài thuần trắng kéo dài đến chân, đơn giản, hé ra gương mặt thuần khiết trắng trong, so sánh với Hàn Vũ, người tựa như ánh mặt trời đỏ rực, người lại là ánh trăng khuya ôn hòa.

      "Diễm nương, ma ma gọi ngươi ra là muốn ngươi cùng Lạc nương so tài, mỗi ngày ngươi ở trong phòng cũng cảm thấy vui, bằng đồng ý với ma ma ? Vị nương này Vô Tình các của chúng ta bất quá cũng chỉ có thế, ngươi cũng biết các chủ rất để ý đến Vô Tình các mà" . Diễm nương này có nghe theo lời nàng, nàng ấy vì chủ tử mới ở trong này, nếu như bị Diễm nương này cự tuyệt còn mặt mũi đành phải lôi chủ tử ra.

      "Tốt, ta đồng ý" Thanh này dễ nghe, nhàng! Nàng ấy làm sao lại ở trong này đây? Mặc dù thân ở trong kỹ viện, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy nàng ấy nhiễm mùi bùn, khí chất thoát tục, thân có quá nhiều trang sức cùng quần áo rườm rà, nhìn tựa hồ nhu nhược làm người khác tiếc thân mà bảo vệ! Aizzz, nữ tử như vậy làm tất cả nam nhân đều muốn giữ chịu bỏ . Hàn Vũ im lặng đánh giá Diễm nương, vừa vẹn nàng ấy cũng đánh giá nàng.

      "Đầu tiên, so tài cầm kỹ"

      "Hoa khôi, mời" Hàn Vũ làm tư thế mời ưu nhã.

      Gã sai vặt đem đàn đến, Diễm nương ngồi xuống, bắt đầu đàn, tư thế tuyệt đẹp làm cho người ta tưởng phải là nữ nhân đánh đàn mà là bức họa sao tả xiết, đẹp gì sánh nổi.

      Tiếng đàn vang lên, giống như con người của nàng ấy vậy, dịu dàng yếu ớt, tiếng đàn nghe vô cùng dịu dàng, cuồn cuộn uyển chuyển kéo dài, giống như nhớ đến ai, đối với ai kể ra tình cảm của nàng. Hàn Vũ nghĩ Diễm nương ra bày tỏ tấm lòng của mình với ai đó ở nơi đây. nam nhân như thế nào mà nữ tử như thế cũng cần?

      là dễ nghe, nhưng tuyệt đối rung động, đây là trận thi đấu, phải là thời điểm bày tỏ tình .

      Lúc này Hàn Vũ tràn đầy tự tin cùng chờ đợi chính mình biểu diễn.

      khúc "Tư Tuyết" ở cảnh ngộ bi thương mà chấm dứt, làm người ta thương cảm cùng tiếc hận, hoàn loạt tiếng vỗ tay cùng thanh khen ngợi truyền đến ngớt, nhưng biết có bao nhiêu người hiểu được tiếng đàn u buồn của nàng ta đây.

      Diễm nương đứng dậy nhường vị trí lại cho Hàn Vũ, Hàn Vũ tới, nàng nghĩ ra nên đàn cái gì rồi! Vốn là nơi phong hoa tuyết nguyệt, chuyện tình ở đây còn phổ biến, Tình tỷ qua ở trong này đều có quyền có thế, những người như vậy nghe thủ khúc này hẳn là thích.

      Tiếng đàn của Hàn Vũ gây cảm xúc mạnh mẽ cho mọi người ở đây.

      Lúc này mọi người chìm đắm trong tiếng đàn phập phồng lên xuống ngừng, Hàn Vũ hết sức hài lòng nhìn biểu tình của họ, sai, nàng muốn chính là điều này.

      Tiếng đàn chấm dứt nhưng ai vỗ tay, dường như mọi ngừơi vẫn còn trầm luân trong hơi thở nguy hiểm đó mà phục hồi lại thần trí. lâu, tiếng vỗ tay liền vang lên, thanh rất lớn, Hàn Vũ hoài nghi biết bọn họ có bị đau tay hay ?

      " biết thủ khúc này của Lạc nương tên là gì? Ai sáng tác?" người ngồi ghế lô lầu hai ra hỏi, đó chính là thủ hạ của Tà , vâng mệnh Tà ra.

      "Khúc danh này gọi "Thập diện mai phục", do chính ta sáng tác, ha ha, tiểu nữ bất tài, chỉ sáng tác khúc , mọi người đừng nên chê cười" hắc, hắc, có xâm quyền, tuyệt đối có xâm quyền! Trăm ngàn lần đừng đến tìm nàng, trong lòng Hàn Vũ thầm cầu nguyện.

      "Tốt, tốt, quả nhiên tài nghệ của nương bất phàm, "Thập diện mai phục" có thể cảm nhận được nguy cơ nổi lên bốn phía, thấm vào lòng người, sai, khó trách lại dám đến Vô Tình các khiêu chiến như vậy, trận này Lạc nương thắng" Người kia lên tiếng tuyên bố.

      Hàn Vũ tò mò đánh giá , nàng thắng nàng thắng sao?

      " biết có người nào còn ý kiến ?" Dường như cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của Hàn Vũ, lại lên tiếng hỏi mọi người xung quanh.

      " có ý kiến"

      " có"...

      Ha ha , nàng thắng.

      "Tốt, đề mục này Lạc nương thắng" Tình tỷ chính thức tuyên bố.

      Diễm nương liếc mắt nhìn Hàn Vũ cái, giống như thắng thua đối với nàng có gì quan trọng, điều này làm cho tâm lý Hàn Vũ rất là khó chịu.

      Ngươi cần thắng thua như vậy, ta liền cùng ngươi đùa lớn chút, trong lòng Hàn Vũ quyết định.

      "Tình tỷ, ta cảm thấy so tài này có bao nhiêu hứng thú, thắng thua quan trong gì cả, có tiền đặt cược, so tài như vậy chẳng có động lực"

      "Hả? Ngươi muốn thế nào?" Tình tỷ biết Hàn Vũ định làm cái gì, bất quá nàng cũng rất chờ mong.

      " bằng chúng ta thêm tiền cược , nếu ta thắng Vô Tình các là của ta"

      Sau khi Hàn Vũ xong, nghe được thanh hút khí đứt quãng, ha ha, xác thực tiền đặt cược này có lớn chút.

      "Nếu như ngươi thua sao?" Tình tỷ cười hỏi

      "Ta thua" Chê cười, nếu ta thua còn làm gì, Vô Tình các này ta thắng chắc rồi, chỉ sợ các ngươi đáp ứng, Hàn Vũ vui mừng tính toán.

      "Khẩu khí lớn" Diễm nương rốt cuộc lên tiếng "Ngươi thua, ngươi cần gì phải thua đâu? Ngươi có cái gì có thể đem ra so sánh với Vô Tình các của chúng ta sao?"

      Xem nàng nhu nhược như thế, nhưng lúc này khí thế lại bừng bừng, có ý tứ, Diễm nương quan tâm đến nơi này, quả nhiên Hàn Vũ có nghĩ sai.

      "Lạc nương, chờ ta xin ý kiến" Tình tỷ bị nam tử vừa hỏi khúc danh ghế lô lầu hai gọi

      Tình tỷ tiến vào quỳ mặt đất

      "Củ tử, ngươi tìm ta có chuyện gì phân phó?"

      "Đáp ứng cầu của nàng, cùng nàng tỷ thí" Tà ngồi ở vị trí chủ thượng

      "Nhưng, chủ tử, vậy phải với cung chủ như thế nào ?

      nhìn thoáng qua Tình rỷ, rất nguy hiểm, tỏ vẻ dường như nàng quan tâm đến quá nhiều chuyện.

      Tình tỷ tiếp tục hỏi "Chủ tử, nếu như nàng thua thế nào?"

      "Nàng thua"

      "A, chủ tử, đây phải là muốn đem Vô Tình các đưa cho...."

      Trong mắt Tà lại truyền đến hơi thở nguy hiểm, TÌnh tỷ nhanh chóng đồng ý rồi lui ra ngoài.

      Tình tỷ sau khi trở về liền đến với Diễm nương

      "Diễm nương, chủ tử đáp ứng rồi"

      "Cái gì? làm sao có thể, nếu như bị cung chủ biết được, làm sao thoát khỏi liên quan?"

      "Ngươi cũng biết, khi chủ tử quyết định chuyện gì nhất định chúng ta phải tuân thủ, ta biết ngươi muốn chủ tử bị cung chủ trách phạt, như vậy ngươi nhất định phải thắng, biết ?"

      Diễm nương gật đầu, trong ánh mắt lộ ra bất đắc dĩ cùng thương cảm.Biểu tình đó của Diễm nương thoát khỏi ánh mắt quan sát của Hàn Vũ bên cạnh.

      "Lạc nương, nếu ngươi thua sao?" Tình tỷ chưa từ bỏ ý định

      "Ta ta thua, Tình tỷ muốn từ bỏ ý đó sao?" Hàn Vũ tự tin với nàng.

      Điều này làm cho Diễm nương đứng ở bên rất là tức giận, Hàn Vũ hướng Diễm nương cười đắc ý.

      "Tiếp theo tỷ thí cái gì?" Diễm nương hỏi, nàng chút cũng muốn bị cung chủ trách phạt, nàng đau lòng thay ,

      "Tỷ thí kì nghệ"

      Thời điểm nghe đến kỳ nghệ, Hàn Vũ liền hoảng, phải là cờ vây chứ? làm sao bây giờ?

      Hàn Vũ còn suy nghĩ rốt cuộc nên tìm vận may ở đâu, ghế lô ở lầu hai lại ra người, giúp Hàn Vũ giải quyết vấn đề!
      ______________________________________________________________
      biết đến bao giờ nam chính mới lên sàn nhỉ? Mình muốn thấy huhu

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8 : Cuộc tỷ thí thứ hai

      Nam nhân ngồi ghế lô tầng hai bước ra, Hàn Vũ cảm thấy người này rất quen mặt, giống như là từng gặp qua, suy nghĩ chút nàng chợt bừng tỉnh, người đó phải rất giống Boss lớn đó sao? Cũng rất giống Quân Phong Khải, xem tuổi người này chắc là đại hoàng tử, đại hoàng tử này đến đúng lúc, thế nhưng lại có quan hệ với Lạc Đà.

      Quân Hiếu Liêm vào vũ đài với Tình tỷ "Tình tỷ, tiểu hoàng cảm thấy thể tỷ thí đơn giản như vậy, Tình tỷ thấy sao?"

      " biết đaị hoàng tử có ý gì?"Tình tỷ cung kính hồi đáp.

      "Tiểu hoàng ở trong hoàng cung mới biết được phương pháp chơi cờ mới, rất thú vị, tiểu hoàng cảm thấy hai vị nương này nên thử lần, dám ?"

      Nam tử ở quốc gia này phóng khoáng như vậy sao? Hay là dạo kỹ viện mới phóng khoáng như vậy? Hoàng tử nhưng chút cũng kiêng kỵ?

      Kỳ Hàn Vũ cũng biết ở Đông Lâm quốc này đến kỹ viện cũng rất bình thường, có gì cả, nó được mở ra là để giải trí, số người có tiền có quyền chọn nơi đây để bàn chuyện làm ăn, mỹ thực mỹ nữ, chuyện hợp tác cũng thành công hơn nửa rồi. Mà Vô Tình các ở knih thành chính là nơi thích hợp nhất.

      Hàn Vũ nghe đề nghị của đại hoàng tử liền đáp ứng, nếu như là tỷ thí cờ vây nàng chết thể nghi ngờ, còn chơi cờ khác, cả hai bên đều biết, như vậy nàng còn có khả năng thắng.

      Diễm nương do dự chút, nhìn thấy Hàn Vũ đáp ứng mới miễn cưởng đồng ý, mặt mũi của đại hoàng tử nhất định phải nể.

      Sau khi nghe xong phương pháp chơi cờ mà đại hoàng tử , trong lòng Hàn Vũ mừng như điên, ra đại hoàng tử đến chính là cờ năm quân, trời cũng giúp cho nàng mà. Đương nhiên, Hàn Vũ cũng dám biểu tâm tình vui sướng của mình mà chỉ bày ra bộ mặt nhăn nhó.

      Diễm nương nhìn thấy Hàn Vũ khó xử, trong lòng cũng rất cao hứng.

      Dọn xong bàn cờ, Hàn Vũ để cho Diễm nương trước.

      Cờ năm quân cũng khó, rất nhanh Diễm nương liền nắm được điểm quan trọng, càng ngày càng quen thuộc vì vậy chơi càng ngày càng nhanh. Hàn Vũ thấy đến lúc, mới bắt đầu chơi thực .

      Thời gian im lặng trôi qua tiếng động, Hàn Vũ vốn có thể thắng Diễm nương vô cùng đơn giản, nhưng Diễm nương cũng thông minh, cờ linh hoạt, hai người hạ cờ đều cố hết sức.

      Cuối cùng, Hàn Vũ lấy tam giác tam tử (cái này hiểu nhá) thắng Diễm nương, phàm là người am hiểu tam giác tam tử rất khéo léo, có biện pháp ngăn cản hình thành tứ tử.

      Diễm nương cảm thấy có cách nào xoay chuyển được tình hình, đứng lên "Ta thua" . Rốc cuộc mặt cũng có biểu tình.

      Đại hoàng tử nhìn thấy Diễm nương thương cảm, mặt tràn đày tự trách, vốn là sau khi nghe thấy tiếng đàn của Hàn Vũ, cảm thấy nàng đơn giản, hơn nữa biết kỳ nghệ của Diễm nương cũng tinh thông, sợ Diễm nương thua, cảm thấy Diễm nương thông minh như vậy nên học cờ năm quân này hẳn là thành vấn đề, nhưng mà.... việc đời khó đoán trước được.

      Đại hoàng tử vội vàng muốn giúp, nhưng mà giúp sai lầm rồi.

      Hàn Vũ thắng được hai đề mục. Nhìn đồng hồ thấy trễ, đến lúc phải trở về rồi.

      "Tình tỷ, cuộc tỷ thí hôm nay tạm dưng , cũng còn sớm nữa, ta phải trở về"

      "Vậy cuộc tỷ thí này phải làm sao? đánh cuộc rồi mà" Tình tỷ rất muốn nghe Hàn Vũ chuyện lúc trước chẳng qua là đùa giỡn mà thôi, nhưng nàng nghĩ sai rồi

      "Ba ngày sau ta lại đến" Sau đó lại giọng với Tình tỷ " Ta giúp các ngươi kiếm bạc mà"

      "Ba ngày sau ta cùng Diễm nương tiếp tục cuộc tỷ thí, Hi vọng các vị khách quan có thể đặt trước cho mình chỗ ngồi tốt, nếu đến lúc đó muốn xem biểu diễn lại còn chỗ ngồi"

      Sau khi xong Hàn Vũ liền rời .

      Cuộc tỷ thí ba ngày sau được truyền ra khắp kinh thành. Mọi người đều biết Vô Tình các là kỹ viện lớn, triều đình lại tra ra lão bản phía sau là ai, hơn nữa mỗi ngày thám tử vào nhưng lại thể ra được, lần này nếu lấy Vô Tình các làm tiền đặt cược rất thú vị.

      Đương nhiên những chuyện này Hàn Vũ đều biết, nàng chỉ muốn lấy thân phận khác ở nơi này để phát triển thực lực của chính mình, có thể bảo vệ tốt bản thân mình.

      Thay đổi xong quần áo, Tình tỷ hướng dẫn Hàn Vũ theo cửa sau ra, hướng đến Đông Phượng lâu. Nhưng nàng lại biết phía sau có người võ công cao cường theo dõi.

      vào Đông Phượng lâu, tiểu chính thái cùng Quân Phong Khải cũng rời , hai người kia là quá đáng mà, để mình nàng ở nơi này, hừ.

      Xoay người ra chợt thấy tiểu chính thái ở nơi xa chạy lại, phen nắm lấy tay nàng " Ngươi. Ngươi nơi nào, phải bảo đừng có chạy lung tung sao? cũng thông báo tiếng, ngươi xem, ngươi là nữ nhi..." Trời, lại bắt đầu thuyết giáo của Đường tăng.

      "Ngừng, ngừng, ngừng, ta chỉ dạo xung quanh chút, vốn có thể trở lại nhanh, ngờ lại xảy ra chút chuyện liền chậm trễ, tốt lắm, trễ thế này rồi nên trở về thôi, đúng rồi, biểu ca đâu, phải cùng với ngươi chờ ta ở đây sao?" Nếu ngăn cản tiểu chính thái, còn biết đến khi nào, rất nhanh nàng vội sang chuyện khác, Hàn Vũ thể chịu được những lời thuyết giáo của .

      "A, đúng rồi, biểu ca .... trở về rồi" Nhìn ánh mắt né tránh của tiểu chính thái, nàng biết giấu giếm chuyện gì đó, nhưng nàng cũng nghĩ hỏi đến cùng, ai cũng có bí mật của chính mình.

      "Ta tìm ngươi khắp nơi đều thấy, đành kêu Cung tướng quân đến đây giúp, ngươi có thấy ?" Rất nhanh tiểu chính thái cũng sang chuyện khác.

      "Ta thấy, chúng ta trở về thôi" Còn là thị vệ của nàng, biết chạy đâu rồi.

      Hàn Vũ cùng tiểu chính thái trở về tướng quân phủ bao lâu Cung Vĩ cũng trở lại. vào thư phòng của Hàn tướng quân

      "Hàn lão, thời điểm tìm thấy tiểu thư là lúc nàng từ cửa sau của Vô Tình các ra, hơn nữa còn có cao thủ võ công Thiên Thê tầng theo, sau khi bị ta phát cũng có ra tay mà rời "

      "Thiên Thê tầng , ở trong kinh thành cũng có nhiều, rốt cuộc là ai? Tiểu thư sao có thể đến Vô Tình các?"

      "Thuộc hạ biết, thuộc hạ mới bước vào tầng của Thiên Thê nên cũng dám mạo hiểm theo, sợ thảo kinh xà"

      "Tiểu Vĩ làm như vậy rất tốt, bắt đầu ngày mai ngươi làm thị vệ bên người tiểu thư "

      "Vâng"

      Trong Vô Tình các

      "Chủ tử, nàng là người của phủ Hàn tướng quân" chuyện chính là Ngôn Li người theo sau Hàn Vũ, là thủ hạ đắc lực của Tà

      "Phủ Hàn tướng quân? Khi nào phủ tướng quân lại có thêm nữ nhi? Đem việc nào bẩm báo lại cho cung chủ"

      "Vâng, chủ tử" Ngôn Li lui ra ngoài, đến cũng kỳ quái, biết tại sao gần đây cung chủ lại quan tâm đến việc trong triều đình.

      nhìn đến người đứng trước cửa, vẫn biết là ai nhưng cũng có biện pháp cho nàng vào, muốn làm nàng tổn thương, từ sau khi vào Tà cung, bọn họ thể giống như trước kia vô ưu vô lo được nữa, có biện pháp đem lại hạnh phúc cho nàng cũng cần cho nàng thêm hi vọng.

      xoay người bay ra ngoài cửa sổ, Diễm nương đứng bồi hồi trước cửa, cuối cùng cũng rời .
      Jin292linhdiep17 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 9 : là nam nhân.

      Bởi vì hưng phấn nên ban đêm Hàn Vũ ngủ được, nghĩ đến cuộc tỷ thí ba ngày sau, nàng rất tự tin mình có thể chiến thắng. Nhưng mà nếu thắng rồi, Vô Tình các kia có thể trở thành của nàng sao? chút thế lực nàng cũng có, tiếp nhận Vô Tình các rồi làm thế nào để kinh doanh đây? Chưa từng làm ăn làn nào, nàng có thể gặp phải những khó khăn trong đó ? Bất quá, Hàn Vũ suy nghĩ sâu xa, Vô Tình các có thể đến tay nàng hay còn là vấn đề lớn mà.

      Trong lúc mơ mơ màng màng, cảm thấy có người đến gần, Hàn Vũ nhắm hai mắt lại, tinh thần lập tức tỉnh táo, người đến càng ngày càng gần, Hàn Vũ cảm giác được người đó tiến lại gần giường của nàng, nếu như nàng đột nhiên mở mắt ra có thể dọa đến hay ? Hoảng, Hàn Vũ tưởng tượng nhiều, ai dọa đến ai còn chưa biết đâu.

      Đột nhiên nàng mở to đôi mắt, bốn mắt nhìn nhau, đứng trước mặt nàng là người mang nặt nạ, may mắn phải là mặt nạ khủng bố chỉ là mặt nạ bạc, cùng với quần áo màu bạc. tóc màu bạc theo gió đêm lay động, phối hợp với ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, tuyệt mỹ.

      tay vịn bên giường, tay đặt lên vết thương trước ngực.

      Người đến chính là Cung chủ Tà cung Quân Tà Diễm, sư phụ bảo chú ý đến nử tử xa lạ, tuy rằng biết lão có ý gì, nhưng mọi chuyện của sư phụ đều nghe theo, Sư phụ là thân nhân duy nhất, cũng là cha mệ tái sinh của .

      báo cáo gần đây phủ Hàn tướng quân đến nữ tử xa lạ, rất nhanh đem những biểu của nàng ở Vô Tình các bẩm báo với , cho nên đêm nay Quân tà Diễm tự mình xem xét, nhưng đường lại gặp Độc Quân, ra tay quá nặng. Độc Quân là đệ của sư phụ , là sư thúc của , tuy giờ quan hệ của hai người đối nghịch, tiện cùng Độc Quân dây dưa, vì nóng lòng muốn thoát thân nên bị Độc Quân chưởng phát, may mắn là có độc, nếu còn biết có đến được phủ Hàn tướng quân hay , xú lão đầu này, cũng biết cùng sư phụ phát sinh chuyện gì, sư phụ cho tiếp xúc với lão, lão lại động thủ với , nếu nể mặt mũi của sư phụ, Quân Tà Diễm giết chết lão từ sớm.

      Quân tà Diễm nhìn Hàn Vũ, khuôn mặt bình thường lại có đôi mắt linh động có thể đem người hút vào trong đó, trong mắt dường như là cả thế giới khác, làm cho người khác đụng tới.

      Cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy, ai đều có mở miệng, cả hai cũng hi vọng đánh vỡ khí tốt đẹp này, đột nhiên Quân Tà Diễm ngã lên giường, Hàn Vũ sợ tới mức trở tay kịp, bắt được nên cứ như vậy bị đặt ở phía dưới. Hàn Vũ đẩy Quân Tà Diễm ra nhưng vẫn có phản ứng gì, cứ như vậy ngất , phải mất lớn sức lực nàng mới có thể đẩy nằm xuống, vội vàng đứng dậy xem xét.

      Nội tâm Hàn Vũ quay cuồng, tình huống gì thế này? Người này là ai vậy? Tại sao lại xuất trong phòng nàng? Người trong phủ phát được sao? Là sát thủ sao? Nếu Quân Tà Diễm biết Hàn Vũ xem chính mình trở thành sát thủ cấp thấp biết có biểu tình gì.

      biết vì sao nhưng ra mặt nạ này cũng rất đẹp. Muốn nhìn lớn lên trông như thế nào vvif vậy Hàn Vũ vươn tay ra muốn tháo mặt nạ này xuống nhưng vừa chạm tới bị bắt được.

      "Ngươi muốn làm gì?" thô bạo hỏi.

      " làm gì hết"

      "Vậy ngươi chạm vào mặt nạ của ta làm cái gì, chẳng lẻ ngươi muốn tháo nó xuống sao?" 20 năm qua có bất kỳ ai chạm vào mặt nạ của . Hàn khí người Quân Tà Diễm tản mát ra kinh người, đem Hàn Vũ đông lạnh thấu xương.

      "Ta lấy xuống được sao? phải nó vẫn ở người ngươi đó thôi?" Nàng trả lời vô sỉ.

      Hoảng, xong đem mặt nạ tháo xuống, tốt như vậy sao? Sớm biết tháo được mà.

      Này, đây là nam hay nữ? Chẳng lẻ khí ở cổ đại bị ô nhiễm nên chuyên môn tạo ra mỹ nữ, soái ca sao?

      Khuôn mặt xuất trước mặt Hàn Vũ làm cho con ngươi của nàng muốn rớt ra ngoài luôn, đôi mắt xếch, hàng lông mi ngay cả nữ nhân cũng phải ganh tỵ, mũi cao thẳng mê người, môi khẽ nhếch tản ra mùi thơm ngát khi chuyện, đương nhiên trừ bỏ thưởng thức ra chẳng có gì khác, nhưng vật đẹp như thế ai mà chẳng thích chứ.

      Gió thổi tới mặt Tà Diễm, mới giật mình, tại sao lại tháo ra mặt nạ của mình đây? Lúc này Tà Diễm cũng biết mình làm cái gì, tại sao lại thất lễ như vậy, vội đem mặt nạ mang trở lại.

      Vừa nhìn thấy mặt , Hàn Vũ lập tức vươn tay sờ soạng người ( Cái này có phải là chị ấy ăn đậu hũ của ấy ta?)

      "Ngươi...ngươi lại làm gì thế?"

      "Đầu năm nay xem mặt còn đáng tin được nữa, ta sờ ngươi, đương nhiên là muốn xác định xem ngươi là nam hay nữ?"

      "Ngươi..." Nếu nàng là nam hay nữ? Là đực, cái? Đực, cái? Lúc này Quân Tà Diễm vô cùng tức giận, càng tức giận chính là nữ nhân này nhìn thấy dung mạo của thế nhưng lại ra tay giết người diệt khẩu.

      "Nếu là nam nhân sao?" Quân Tà Diễm muốn nổi điên, trong lòng luôn suy nghĩ đến lời của nàng, chính mình như thế nào có thể ra.

      "Hoảng, nam nhân có thể ở lại, nếu là nữ nhân mời ra ngoài" Ha ha ha, Hàn Vũ nghẹn cười muốn nội thương.

      "Ta hỏi ngươi hơn nửa đêm mang mặt nạ ra ngoài dọa người làm cái gì, sao lại chạy đến phòng ta? Chẳng lẻ ngươi là hái hoa tặc? Nhưng mà khuôn mặt này cũng giống! Ta xem ngươi bị thương rồi, chẳng lẻ thời điễm đùa giỡn với người ta bị trượng phu họ phát đánh sao?" Hàn Vũ phát huy sức tưởng tượng của nàng.

      Quân Tà Diễm còn chưa có phục hồi lại tinh thần sau chuyện hồi nãy, nghĩ tới mình lại phát sinh sai lầm như thế, nếu như bị thuộc hạ biết được, về sau cung cần dùng đến mặt nạ để ra ngoài gặp người, chính mình mình là nam cho rồi.

      Chậm rãi bình tĩnh lại nghe Hàn Vũ như thế, thiếu chút nữa muốn ngất lại lần nữa.

      Quân Tà Vũ phát mình nằm giường Hàn Vũ, mơ hồ còn truyền đến mùi hương thơm ngát của nữ tử, tuy giang hồ Quân Tà Vũ là cung chủ đệ nhất tà phái, ai nghe đến đều sợ mất mặt thế nhưng cũng chưa từng tiếp xúc đến chuyện nam nữ, giờ lại cùng Hàn Vũ nằm cùng giường bất giác sắc mặt dần đỏ ửng lên, thời khắc này đáng giá để kỷ niệm a.

      "Tại sao lại , ngươi có biết vừa rồi ngươi té xỉu, khó khăn lắm ta mới chuyển được ngươi lên giường, hơn nữa ngươi hôn mê lâu như vậy ta cũng có bỏ , sợ ngươi tỉnh lại sốt ruột vì thấy ta" Hàn Vũ dối chớp mắt lấy cái.

      "Ngươi muốn như thế nào?" Quân Tà Diễm biết vừa rồi hôn mê rất ngắn mà dường như là trực tiếp ngã xuống giường, nữ nhân này đúng là.....

      "Cái gọi là được người giúp việc , trả ơn người việc lớn, đạo lý này ngươi biết ?" Hàn Vũ tiếp tục dụ dỗ.

      "Biết, vậy sao?" Ngữ khí chuyện của Quân Tà Diễm bắt đầu tốt, nhưng hình như đối với nàng cũng chút đe dọa nào.

      "Có thể ta vừa rồi mới cứu ngươi, đúng ? Nếu nằm mặt đất mà bị cảm lạnh phải làm sao? Rồi sau đó bởi vì cảm lạnh mà gặp phải rất nhiều bệnh có thuốc chữa, mạng của ngươi còn. Như vậy ta có ân cứu mạng ngươi cho nên về sau an toàn của ta do ngươi phụ trách, ngươi thấy sao?" Hàn Vũ muốn có chút quan hệ với , muốn chỉ gặp lần như vậy, tuy biết là mình vô lý nhưng đây là biện pháp duy nhất mà nàng có thể nghĩ ra.

      Quân Tà Diễm cảm thấy buồn cười nhìn nàng, cầu vô lý, nếu giờ là người khác đưa ra cầu như vậy chắc chắn sớm đến gặp Diêm vương báo danh rồi, nhưng lại nghĩ từ chối nàng.

      "Bên cạnh ta có hai loại người, thứ nhất là có quan hệ với ta nhưng lại cần ta bao hộ, bởi vì bọn họ đều mạnh. Loại thứ hai là người nhìn thấy mặt ta nhưng cũng cần ta bảo vệ, bởi vì họ sớm đến Địa phủ báo danh, ngươi..."

      "Ta là loại thứ ba" Hàn Vũ nhìn , cũng sợ giết người diệt khẩu, bởi vì nàng biết làm như vậy, cái Hàn Vũ sợ chính là về sau còn nhìn thấy nữa.

      Quân Tà Diễm nở nụ cười, Hàn Vũ liền bị mê hoặc giống như có ma lực vậy. Quân Tà Diễm cười quá mức chói mắt, nhìn như thế làm cho Hàn Vũ có cảm giác muốn cúng bái , điều này làm cho nàng rất tự ti tại sao chính mình lại quá mức bé.

      "Loại thứ ba?" Quân Tà Diễm cũng nghĩ còn có loại người nào khác ở bên cạnh

      "Tốt, ngươi cứu mạng ta, như vậy từ nay về sau mạng của ngươi chính là của ta"

      Gì, Hàn Vũ trợn tròn mắt, đây là logic gì? Hàn Vũ cứu đáng ra mạng là của nàng mới đúng chứ? Tình huống gì thế này?"
      Jin292linhdiep17 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10: Biểu lộ chân tình

      Hàn Vũ tự hỏi, tuy có chút bá đạo, bất quá nàng thích.

      "Tốt, mạng của ta là của ngươi, ngươi muốn như thế nào như thế ấy, xảy ra chuyện gì cho mình ngươi biết" Hàn Vũ rất vui vẻ tuyên bố lại biết đem bán chính mình cho Quân Tà Diễm.

      "Ta goih Hàn Vũ, còn ngươi tên gì?"

      "Ngươi gọi ta Diễm là được rồi" xong liền đứng dậy theo cửa sổ bay ra ngoài, Hàn Vũ nhìn thấy rất muốn cười, ràng có cửa giờ cũng có người tại sao lại thích bay ra ngoài cửa sổ đây? hiểu được làm như thế có gì vui đâu? rất giỏi rồi mà.

      Ai nha, đột nhiên Hàn Vũ nhớ tới quên hỏi cách nào tìm được , giờ cũng thể gọi quay lại, nàng cũng biết làm sao bay. Hàn Vũ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, tối đen như mực.

      Hôm nay Hàn Vũ dậy từ sớm, dưới dẫn dắt của Thúy Trúc đến thỉnh an phụ mẫu! Cảm giác này tốt, bất tri bất giác nàng muốn chậm rãi tiếp nhận cuộc sống cùng tình cảm trong gia đình vốn thuộc về nàng rồi, vốn chưa được trải qua gây ra thương tổn nhưng nếu trải nghiệm rồi, khi mất có thể hối tiếc được sao? Cái này nàng biết.

      "Thúy Trúc, hôm nay ngươi dẫn ta tham quan phủ chút, ta đối với nơi này có quen thuộc? Đúng rồi tại sao lúc nãy ta thấy thiếu gia đến thỉnh an phụ mẫu?"

      "Tiểu thư, hàng tháng vào ngày mồng và mười lăm thiếu gia mới đến thỉnh gia lão gia cùng phu nhân"

      "Ta đây về sau cũng có thể vào hai ngày đó mới đến thỉnh an có được ?"

      "Vâng, tiểu thư. Đây là quy định của Hàn phủ"

      " ra là như vậy, đúng rồi, phụ thân ta chỉ có thê tử sao? có tiểu thiếp nào à?"

      " có, lão gia rất phu nhân, ở Đông Lâm quốc này nam tử có thể có ba vợ bốn nàng hầu, nhưng lão gia chỉ có duy nhất mình phu nhân, điều này làm cho rất nhiều phu nhân cùng nương ở kinh thành rất hâm mộ"

      Phụ thân rất nương, ở trong xã hội này, nam chủ nắm quyền, nữ tử được tôn trọng dễ dàng gì, trừ phi ngươi có bản lĩnh, nhưng thế giới này thân thể của nữ tử cũng thích hợp để luyện võ, cho nên nữ tử chỉ chú trọng vào tài nghệ, muốn cùng trượng phu mình học võ trong ngàn người chỉ có thể được hai ba người mà thôi, cho nên Hàn Vũ cũng muốn nghĩ mình có thể học được, cho dù có được nữa cũng có ai dạy nàng. Hàn Vũ muốn mình có nhiều tiền, như vậy mới có thể sai khiến được người khác. Có tiền có thể thuê người khác bán mạng cho mình.

      Ở trong phủ vòng vo, Hàn phủ cũng to lớn là mấy, theo Thúy Trúc dẫn đường, nàng tiến vào sân viện của tiểu chính thái. Tư Vũ viên, Tư Vũ? Chẳng lẻ là tưởng niệm tỷ tỷ của ? Nhưng tại sao ngày đó tính tình của lại tốt như vậy? Chẳng lẻ là nghi ngờ nàng phải là thân tỷ tỷ của chính mình, sợ nàng làm tổn thương người nhà của sao?

      Tiến vào Tư Vũ viên, nàng nhìn thấy tiểu chính thái luyện võ.

      là có thể kế thừa được khí phách của phụ thân, lại thêm sức quyến rũ của nương, đệ đệ của nàng sai, cũng biết đoạt được bao nhiêu tâm tư của nữ tử, đáng tiếc bây giờ còn , bằng của của Hàn phủ bi bà mối làm sập. Trong lòng Hàn Vũ suy nghĩ thay đệ đệ của mình.

      Sau khi bộ kiếm pháp kết thúc, nha hoàn đưa khăn lau mặt tới, tiểu chính thái lau mồ hôi mặt, nhìn thoáng qua Hàn Vũ

      "Tỷ, ngươi tới khi nào vậy?" tiểu chính thái vui mừng hô tiếng.

      Nhưng mà Hàn Vũ đứng ở bên kia nhìn , trong mắt có kích động, cảm kích cùng hạnh phúc, bây giờ nàng rất muốn khóc, ai là thời điểm bi thương mới khóc, nàng tại chính là hạnh phúc đến muốn khóc đó thôi.

      Cố nén suy nghĩ muốn khóc của mình, cho nước mắt chảy ra, bình phục lại tâm tình, nàng hướng về tiểu chính thái cười "Ở Trúc viên rất nhàm chán. ta muốn lại đây xem chút, kiếm pháp của ngươi là do ai dạy? tệ"

      "Bộ kiếm pháp này là do phụ thân sáng tạo ra, có thể gọi là Hàn gia kiếm pháp, luyện thành có thể đạt tới Thượng Thiên, uy lực hề tầm thường. Đáng tiếc bây giờ công lực của ta chỉ mới ở tầng thứ năm, phụ thân muốn ta luyện kiếm pháp trước, về sau có thể dùng"

      "Hàn gia kiếm pháp? Ta cũng có thể học sao?"

      "Đương nhiên, chỉ cần là người Hàn gia đều có thể học, bất quá ngươi có công lực sao? Rút tay ra ta xem xem"

      Hàn Vũ vươn tay ra, tiểu chính thái đặt mạch đập của nàng, lát sau thất vọng nhìn Hàn Vũ " chút công lực cũng có, ngươi họ cũng vô dụng"

      Hoảng, Hàn Vũ biết mình có chút công lực nào nhưng nàng rất muốn học bộ kiếm pháp này bởi vì đây là Hàn gia kiếm pháp, cho dù vô dụng nàng cũng muốn.

      "Đệ đệ, ta muốn học, cho dù vô dụng học cũng phải có chỗ dùng, ngươi dạy ta " Hàn Vũ làm nũng với tiểu chính thái.

      "Ngươi hãy dạy cho nàng " biết Hàn tướng quân cùng Hàn phu nhân tiến vào Tư Vũ viên từ khi nào, nhìn đến hai tỷ đệ bọn họ cảm tình tăng lên ít, cảm thấy rất vui mừng.

      "Phụ thân, nương" Hàn Vũ cùng tiểu chính thái đồng thanh gọi.

      "Được rồi, ngày mai có thể bắt đầu, sáng sớm ngươi đến Tư Vũ viên gặp ta, ta dạy cho ngươi"

      "Ha ha, cảm ơn đệ đệ, cảm ơn phụ thân"

      "Phụ mẫu, hai người vào trong " tiểu chính thái đem mấy người vào trong phòng.

      "Vũ nhi, ngươi cũng biết tên gọi Tư Vũ viên này vì sao có ?" Hàn phu nhân ngồi ghế hỏi Hàn Vũ.

      Hàn Vũ nhìn nàng có trả lời, nàng biết Hàn phu nhân tiếp.

      "Thời điểm ngươi mất tích, nương rất nhớ ngươi, sợ ngươi ở bên ngoài bị người khác khi dễ, ta tìm ngươi khắp nơi cũng thấy, nhưng chúng ta cũng có buông tha cơ hội nào, sau lại cho Thạc nhi đổi tên, gọi là Hàn Tư Vũ nhưng phụ thân ngươi đồng ý, nam tử lại có tên như vậy về sau bị người khác chê cười, sau cũng từ bỏ, nhưng lại đem nơi ở của Thạc nhi đổi thành Tư Vũ viên là mong muốn quên tỷ tỷ của mình, lúc trước ngươi rất thích cây trúc, nhiều lần tìm ngươi đều ở trong rừng trúc, khi đó ngươi rất nghịch ngợm...Nhưng lần cuối cùng ta tìm toàn bộ mỗi góc của Trúc vên đều gặp được ngươi" Hàn phu nhân xong liền khóc.

      "Nương, ta trở lại, ta để ngươi tìm thấy nữa, nhà của ta ở đây, ta đâu, nương đừng khóc" Hàn Vũ ôm Hàn phu nhân an ủi,

      "Tốt lắm, nương, tỷ tỷ về, ngài đừng khóc, phụ thân đau lòng" tiểu chính thái dỗ Hàn phu nhân.

      "Xú tiểu tử"

      "Thạc nhi, có thời gian ngươi dẫn tỷ tỷ ra bên ngoài nhìn xem, kết giao thêm vài bằng hữu"

      "Phụ thân, nàng là nữ nhi ra ngoài còn ra thể thống gì nữa? Hơn nữa bằng hữu của ta đều là nam tử, hơn nữa..."

      "Phụ thân, ngươi xem đệ đệ còn muốn trông nom nhiều hơn so với ngài" Hàn Vũ đánh gãy lời lải nhải của tiểu chính thái.

      Trong phòng tiếng cười tràn ngập khắp nơi.
      Jin292 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11: Đặt tiền cược

      Ngày hôm sau, Hàn Vũ vào Tư Vũ viên, tiểu chính thái chuẩn bị luyện tập nhìn thấy nàng đến liền đưa cho nàng kiếm gỗ " Ngươi dùng tạm thanh kiếm này " Hàn Vũ nhìn kiếm gỗ tay, hình như mới được đẽo xong, rất vừa tay nàng lại tinh xảo, xem ra tiểu chính thái là người tỉ mỉ, trong lòng Hàn Vũ rất là đắc ý.

      Tiểu chính thái giảng giải cho Hàn Vũ từng chiêu , Hàn gia kiếm pháp tên là Trảm liệt kiếm pháp, có tất cả mười chiêu thức, mỗi chiêu lại rất phức tạp, tuy nhiên Hàn Vũ thiên phú cực cao, chiêu thức tập qua vài lần là có thể nhớ kỹ, điều này làm cho tiểu chính thái rất là xấu hổ, mười tuổi bắt đầu tập, sau năm năm mới có thể hoàn toàn nắm giữ nhưng Hàn Vũ chỉ mới có buổi sáng lại có thể học được bảy, tám phần, làm cho nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.

      Ba ngày rất nhanh trôi qua

      Ban đêm, Hàn Vũ lại leo tường ra, lần này so với mọi lần dễ dàng hơn rất nhiều, chẳng lẻ trèo tường cũng có kinh nghiệm? Hàn Vũ có nghĩ nhiều lại chú ý tới bức tường kia thấp hơn, nàng hướng đến Vô Tình các chạy , Cung Vĩ theo sau nàng tiếng động. Thời điểm Cung Vĩ chuẩn bị bước chân vào Vô TÌnh các lại bị người võ công cao cường chặn đường. Người tới cùng Cung Vĩ so chiêu, nhưng có ý làm bị thương, dường như chỉ muốn kéo dài thời gian, qua lúc sau phi thân rời . Lúc này Cung Vĩ thấy bóng dáng Hàn Vũ ở đâu.

      "Chủ tử, Ngôn Li cắt được đuôi từ Hàn phủ"

      "Ừ, ngày đó cung chủ rời có căn dặn gì ?"

      "Cung chủ phân phó mọi việc trong cung do Hữu hộ pháp Phong Trần tạm thời xử lý, sau liền rời , hai ngày nay các Đường chủ đều tìm thấy được người, biết cung chủ đâu"

      "Lui xuống " Tà Diễm này biết có chuyện gì, mỗi lần chỉ câu liền bỏ tìm thấy được. Hừ, lần này tin là thể tìm được ngươi, aizzz, làm Đường chủ Tà cung cũng dễ dàng, lúc này Tà suy nghĩ rốt cuộc nơi nào mới tìm được Tà Diễm bên ngoài bắt đầu xôn xao.

      Hàn Vũ nhận lấy y phục lần trước mặc vào, sau đó theo chân Tình tỷ vào phía sau lầu hai. Hôm nay Vô Tình các rất là đông, người ngồi đầy lầu , cơ hồ đặt thêm chỗ, thoạt nhìn so với lần trước chật hơn rất nhiều, từng gian ghế lô lầu hai đều có gã sai vặt đứng hầu, phỏng chừng đều là khách quý, xem ra lực ảnh hưởng của Vô Tình các cũng tệ.

      "Các vị quan khách, đêm nay là kỳ hạn ước hẹn ba ngày, Lạc nương cùng Diễm nương tiếp tục so tài, như thế mọi người đều biết, lần này đánh cuộc tiền đặt cược chính là Vô Tình các, lúc trước Lạc nương có qua, nàng thua, cho nên đặt tiền cược, nhưng hôm nay chúng ta nhất định lấy tiền cược của Lạc nương" Tình tỷ này tiên trảm hậu tấu, muốn tiền cược của Hàn Vũ, nàng có cái gì để đặt cược đây?

      Hàn Vũ từ phía sau ra

      " biết Lạc nương có cái gì để đặt cược?"

      "Nàng có cái gì có thể so sánh với Vô Tình các đây?"

      Dưới lầu truyền đến thanh bàn tán của mọi người

      " biết Tình tỷ nhìn trúng cái gì của ta? Muốn ta đặt cược? Ta nghĩ có gì có thể so sánh với Vô Tình các để mà đặt cược cả" Hàn Vũ rất là nghi ngờ, tại sao hôm nay lại muốn nàng đặt cược?

      "Lạc nương cần lo lắng, ta muốn bản thân cùng mạng của ngươi, ngươi thấy sao?"

      Bản thân nàng? Thời điểm Hàn Vũ định đáp ứng chợt nhớ đến mạng của nàng thuộc về nàng nữa rồi, nàng thể tùy tiện đáp ứng người khác.

      "Tình tỷ, thực xin lỗi, mạng của ta thuộc về người khác, ta thể lấy ra để đặt cược được, nhưng ta có thể lấy bản thân mình đặt cược "

      Người nào đó ngồi trong ghế lô ben trong, nghe đến câu này tự chủ được mà khóe miệng giơ lên, ra nàng vẫn nhớ đến lời đó.

      "Chuyện này..." Tình tỷ cảm thấy khó khăn, ngày hôm qua Tà thay đổi chủ ý, muốn Hàn Vũ đem bản thân mình ra đặt cược, nhưng tại nên làm thế nào đây?

      "Chủ tử cứ làm theo lời nàng" gã sai vặt tiến đến vào tai Tình tỷ, nàng gật gật đầu.

      "Nếu như vậy chúng ta cũng ép buộc, nếu ngươi thua, ngươi là người của Vô Tình các"

      "Tốt" Hàn Vũ đáp ứng sảng khoái, aizzzz, mới đến có mấy ngày, như thế nào bản thân cũng đánh cược mà mạng cũng giao, đùa kiểu gì vậy trời?

      "Tỷ thí chính thức bắt đầu, mời hoa khôi ra" Diễm nương này đúng là đầu bảng, phải có người mời mới chịu ra, bất quá vừa nghĩ đến Vô Tình các sắp vào tay nàng, Hàn Vũ liền cảm thấy thoải mái hơn.

      Chào đón Diễm nương xuất hồi náo động, y phục Diễm nương mặc lúc biểu diễn đều là màu trắng, tuy nhiên hôm nay nàng cố tình chuẩn bị phen, trước muốn thắng Hàn Vũ ở dung mạo, đương nhiên kế tiếp so tài phải là dung mạo, Hàn Vũ cũng có để ý đến, nàng rất thích những vật xinh đẹp, tại chính là thưởng thức mỹ nữ trước mặt, quả đẹp mắt.

      Diễm nương nhìn thấy trong mắt Hàn Vũ có ghen tỵ người khác hơn mình, chỉ có thưởng thức đối sắc đẹp, vốn Diễm nương muốn làm cho Hàn Vũ ghen tỵ phen nhưng lại thất bại, làm cho nàng càng tán thưởng Hàn Vũ, nữ tử đáng kết giao.

      "Tiếp theo so tài thư pháp, nơi này có chữ phúc rất đẹp, mỗi người viết bảng, xem ai viết giống hơn"

      Hàn Vũ nghĩ so tài xem ai viết đẹp hơn, ngờ là bắt chước. Đối với bút lông nàng cũng xa lạ gì, trước kia lấy nó để vẽ tranh, nhưng viết chữ khác, lại bắt chước chữ của người khác, nàng có bản lĩnh này, nàng trực tiếp cho qua đề mục này.

      Tình tỷ nhìn đến hai chữ phúc trong tay, tươi cười, cái này Diễm nương viết đẹp hơn Hàn Vũ rất nhiều, Tình tỷ đưa cho vài người khách đánh giá, kết quả chính là như vậy.

      "Ván này Diễm nương thắng, xem ra thư pháp của Lạc nương được tốt lắm, đề mục họa này có lẽ ngươi nên nhận thua hơn"

      "Ta chỉ muốn bắt chước người khác mà thôi" Ngữ khí của Tình tỷ làm Hàn Vũ thấy khó chịu.

      "Khụ. Bây giờ Lạc nương thắng hai thua , bắt đầu so tài hội họa, trong thời gian nén hương phải hoàn thành"

      Trong tâm Hàn Vũ nghĩ thắng, nhẫn nhịn chút xem nàng thắng quanh vinh như thế nào!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :