☆, Chương 93
Edit: pedieu.annhien
Thời điểm Quân Tà Diễm lấy huyễn thú mê tinh ra đưa cho Hàn Thạc, đồng thời mang Bắc Trấn Thiên vào Tà cung, ở nơi này, muốn trốn cũng trốn thoát.
"Tỷ phu, đây là huyễn thú mê tinh?"
"Đúng vậy, đệ nhanh , lại làm cho tỷ tỷ của đệ lo lắng"
Câu sau cùng, Quân Tà Diễm là dùng mật khẩu truyền cho Hàn Thạc, tại bọn họ có cùng bí mật.
Nhưng sau khi hai người xong, khóe miệng Tiểu Thánh thú tự chủ nhếch lên. Xem ra, tên tiểu tử này rất để tâm tới Tiểu Vũ Vũ nhà !
Sau khi đưa Hàn Thạc đến nơi an toàn, bọn họ liền chia ra hai đường mà .
Hàn Thạc mang theo Bắc Trấn Thiên Tà cung, mà Hàn Vũ mang theo huyết mễ ra cửa chính Huyễn Lâm.
Dọc theo đường cũng có vài tiểu ma thú sợ chết tới trước khiêu khích, nhưng vì Tiểu Thánh thú tản ra áp lực, lúc sau chúng rất tự giác mà lui về phía sau. Ma thú cũng biết tự lượng sức, Tiểu Thánh Thú phải đối tượng chúng có thể trêu chọc.
Mọi người đợi ngày đêm, bắt đầu hôm nay đến bên ngoài Huyễn Lâm chờ đợi, mọi người ở đây rất mong đợi biết bọn họ có thể mang huyết mễ ra ngoài hay .
Thế nhưng qua thời gian dài như vậy, ba người Tây Phong quốc ra với bàn tay trắng, bọn họ cũng gặp ai trong đó.
"Này, Trương Tam, ngươi người của ba nước kia, có phải hay cũng. . ."
" nên bậy, cẩn thận đầu ngươi."
"Sao ta lại bậy, qua lâu như vậy, còn thấy ai ra, nếu phải là chết trong kia, tại sao tại còn chưa ra?”
"Ta đây nào biết, cùng Hàn nương chính là Cung chủ Tà cung, chỉ số võ công của rất cao, lại thường xuyên ra vào Huyễn Lâm, có ở đây, có chuyện gì”
"Hừ, Tà cung mâu thuẫn với triều đình, cũng phải ngày ngày hai là có thể hóa giải. Còn biết Tà cung có mưu gì hay đấy.”
"Xuỵt, ngươi sống đủ rồi sao? Cho dù tranh luận về triều đình, triều đình cũng lấy mạng ngươi ngay, nhưng nếu để Tà cung biết ngươi lập tức mất đầu ngay tại đây đó.”
"Các ngươi Tà cung kinh khủng như vậy sao? Chủ nhân của ta sáng lập ra Tà cung kinh khủng như vậy? Có phải các ngươi nghe lầm rồi ?”
Chẳng biết lúc nào Tiểu Thánh thú lặng yên tiếng động đứng sau lưng của bọn họ, hai người vẫn chuyên tâm bàn luận, chợt nghe thấy có người lên tiếng hai chân mềm nhũn ngã xuống tại chỗ.
"Tiểu. . . Qua đây "
Ở bên ngoài, Hàn Vũ còn biết xưng hô với Tiểu Thánh Thú như thế nào cho đúng.
Tiểu Thánh thú rất biết điều trở lại bên người Hàn Vũ.
"Ngài gì với bọn họ vậy?"
"Khụ khụ, có gì!"
Mọi người thấy có ba người từ Huyễn Lâm ra.
"Nhìn, Hàn nương ra"
"Hàn nương!"
"Hàn nương!"
Ở bên ngoài chờ đợi bọn họ, bách tính Đông Lâm quốc reo hò gọi tên Hàn Vũ
Hàn Vũ cũng chỉ có thể cười cười, cảnh tượng như vậy, nàng cảm thấy quen.
"Hàn nương, chúng ta ở đây chờ người lâu, xin mời theo lão nô."
Hàn Vũ ngờ, đón tiếp bọn họ là Chu tổng quản đức cao vọng trọng .
"Vậy làm phiền Chu tổng quản rồi."
"Vị này là?"
Chu tổng quản chỉ phụ trách dẫn ba người dự thi vào hoàng cung, nhưng người này phải Hàn Thạc.
". . . là bằng hữu của ta, theo chúng ta có chuyện gì, xin Chu tổng quản cần để ý."
"Nếu Hàn nương như thế, lão nô cũng có lo lắng gì, chỉ là nếu hoàng thượng trách tội xuống, xin Hàn nương giúp lão nô vài lời. Nhưng Hàn thiếu gia đâu?”
"Ha ha ha, Chu tổng quản kính xin yên tâm. Đệ đệ ta có số việc, rời trước rồi."
"An toàn ra ngoài là tốt rồi, chúng ta thôi"
Ba người Hàn Vũ tới đại điện trong cung.
Bọn họ ai cũng có hành lễ với người cao cao tại thượng - Quân Phong Hiếu.
Mặc dù Quân Phong Hiếu có để ý, nhưng lại có người nhìn quen những việc này.
"Lớn mật đám người Hàn Vũ, vì sao ở đại điện nhìn thấy hoàng thượng đều quỳ xuống."
Lạc đại nhân, trong lòng vô cùng lo lắng, biết, nam tử tóc màu bạch kim ( tóc màu bạc) chính là Cung chủ Tà cung, cũng biết, nam tử ấy chính là hai mươi năm trước mình bí mật đánh tráo.
"Lạc đại nhân lớn mật, hoàng thượng còn có mở miệng chuyện, nơi nào đến phiên ngươi"
Chu tổng quản thể nhìn hành động gây của Lạc đại nhân.
Sau khi dẫn người đến, Chu tổng quản liền trở về bên cạnh hoàng thượng, có thể lên án người khác, nhưng ai có gan lên án , bởi vì tại lời của chính là đại biểu ý của hoàng thượng.
"Hoàng thượng tha tội, chỉ là đám người Hàn Vũ quá biết phép tắc, cần sửa trị phen."
"Hả? biết Lạc đại nhân cảm thấy chúng ta biết phép tắc chỗ nào hả?”
" đại điện, mặc kệ là ai, nhìn thấy hoàng thượng đều phải quỳ xuống"
"Ha ha ha, chẳng lẽ Lạc đại nhân già nua nên lú lẫn rồi sao? Ta chính là hoàng thượng tự mình phong Đệ nhất tài nữ Đông Lâm quốc, mặc kệ nhìn thấy ai đều cần quỳ lạy, bất cứ người nào bao gồm cả hoàng thượng, nay ngài lại kêu ta quỳ trước hoàng thượng, đây là ngài ám chỉ hoàng thượng phải là người à. Ngài đây là phạm tội gì?”
"Ngươi. . . Ngươi nguỵ biện, coi như ngươi được miễn quỳ, vậy hai người cùng ngươi sao? Hừ…”
"Lạc đại nhân, hổ thẹn khi ngài đại biểu cho quan văn Đông Lâm quốc chẳng lẽ ngay cả phép tắc của Võ đại lục ngài cũng biết, chẳng phải có câu : Võ đại lục, Thánh giả là vua là trời hay sao? chỉ được ghi trong pháp tắc của Võ đại lục mà ngay cả trong sách sử Đông Lâm quốc cũng có ghi .”
"Chuyện này. . . Điều này sao có thể, hai vị này đều là Thánh Giả hay sao? Nhìn tuổi còn trẻ mà đạt tới Thánh Giả."
" là thể tưởng tượng nổi."
Trong đại điện, bách quan nghị luận ầm ĩ.
"Chẳng lẽ phép tắc của Võ đại lục và Đông Lâm quốc đều là trò đùa phải ? Còn quỳ xuống."
Trừ người mình quan tâm ra, khi nào Tiểu Thánh thú lại bị đối xử như thế này chứ.
Nhớ ngày đó, mình theo Thánh Giả, hô phong hoán vũ, nghĩ đến, xuất ở chỗ này lại bị đối xử như thế này.
Tiểu Thánh thú quát lên tiếng, quan văn bị khí thế của tiếng quát kia làm sợ hãi, tự chủ được quỳ xuống, quan võ lại cảm thụ được khí thế áp bức, khí thế này chỉ có thể được tạo ra từ Thánh Giả, bọn họ rốt cuộc biết được như thế nào là Thánh Giả.
Người trong đại điện rối rít quỳ xuống .
Thánh Giả xuất , ngay cả hoàng thượng cũng phải quỳ.
Khi hoàng thượng chuẩn bị đứng dậy hành lễ với Thánh Giả bao gồm con trai của mình lại bị trận gió ngăn cản, lúc này ngồi ở Long Y thể động đậy.
Mà Hàn tướng quân bị Hàn Vũ phi thân đến bên cạnh .
"Phụ thân, người làm cái gì vậy?"
"Vũ nhi, bọn họ. . ."
"Đều là nghi thức mà thôi."
Hàn tướng quân đứng dậy, cảm thấy vô cùng kiêu ngạo, dù cho phải ruột thịt sao, ái nữ như vậy, còn cầu mong gì hơn nữa.
"Hừ, này cũng tệ lắm, đều đứng lên "
Tiểu Thánh thú rất hài lòng.
"Tạ Thánh Giả ban ân."
"Lạc đại nhân đúng ? Xem ra ngươi rất tận tâm ! Hoàng thượng còn gì, ngươi liền thay thế hoàng thượng lên tiếng, ngôi vị hoàng đế này, có phải ngươi cũng muốn thay thế hoàng thượng ngồi lên hay ?"
Mặc dù Tiểu Thánh thú phải là loài người, nhưng sống mấy trăm năm, có chuyện gì nhìn thấu.
"Thánh Giả, ngài đây là hại chết lão phu, lão phu làm sao dám. . ."
"Hừ, dám là tốt rồi."
"Ban thưởng ngồi"
Tại trong đại điện, vốn chỉ có mình hoàng thượng được quyền ngồi mà thôi, tại lại xuất thêm ba chỗ ngồi, đây là thể tôn trọng đối với Thánh Giả, cũng là ban thưởng cho Hàn Vũ.
Hết chương 93
☆, Chương 94
Edit: pedieu.annhien
"Ngày mai, chính là ngày cuối cùng của cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, biết Hàn Vũ, các ngươi có mang huyết mễ về hay ?”
Trước khi Tà cung Hàn Thạc giao huyết mễ lại cho Hàn Vũ, nghe Quân Phong Hiếu hỏi đến nàng liền lấy ra.
Thị vệ dâng huyết mễ lên.
Quân Phong Hiếu kích động, lần này chiến quyền thuộc về Đông Lâm Quốc rồi.
"Ha ha ha ha, được, được, tốt"
Quân Phong Hiếu liên tục ba tiếng được, biểu hưng phấn của .
"Ban thưởng Hàn Vũ họ Quân, ban tên là Quân Vũ"
"Hoàng thượng, vạn lần được, Hàn Vũ chỉ là được hai vị Thánh Giả đại nhân trợ giúp, mới có thể mang huyết mễ từ sâu trong Huyễn Lâm ra ngoài được, nàng căn bản có công lao, nếu muốn ban thưởng cũng là ban cho hai vị Thánh giả đại nhân mới đúng.”
Nếu như Hàn Vũ được ban cho họ Quân, như vậy phải thua Hàn Vũ bậc hay sao.
"Hừ, cái ông già sống dai này, làm sao ngươi biết Tiểu Vũ Vũ nhà ta lấy được huyết mễ là do chúng ta trợ giúp? Chẳng lẽ ngươi vào Huyễn Lâm theo dõi nàng hả? Còn muốn ban họ Quân cho ta? Hừ, ta cần, ta là họ Thánh rồi, còn cần họ Quân làm gì, ngươi muốn chết rồi phải ?”
xong, xuất chưởng hướng Lạc đại nhân, Lạc đại nhân cứ như vậy bay về phía cột đá trong đại điện, té xuống.
"Hừ, đây chính kết quả cho việc nhiều lời."
biết là cho Lạc đại nhân nghe hay là cho các quan viên khác nghe, đây chính là giết gà dọa khỉ.
"Tạ hoàng thượng ban ân, chỉ là. . . Hoàng thượng, ta có thể cự tuyệt hay ?"
"Vì sao?"
ngờ còn có người cự tuyệt họ Quân, nàng rốt cuộc muốn cái gì.
"Họ Hàn rất tốt, muốn đổi."
"Nhưng. . ."
Hoàng thượng còn muốn với Hàn Vũ, nếu từ bỏ họ, sao nàng có thể xứng với Thánh Giả con trai của đây!
"Nhưng gì mà nhưng, Tiểu Vũ Vũ nhà ta đổi đổi, từ đâu tới nhảm nhiều như vậy."
Tiểu Thánh thú thực nổi giận, tại sao Tiểu Vũ Vũ của phải nhìn sắc mặt người khác mà chuyện, Quân Tà Diễm tiểu tử kia có thể nhịn được nhưng nhịn nổi.
“Được rồi, ngài chuyện ai ngài câm!”
Hàn Vũ là bội phục Tiểu Thánh thú, rốt cuộc có đầu óc hay .
Nhưng mà nghĩ đến dáng vẻ lúc còn là sủng vật của nó nàng càng cảm thấy suy nghĩ của mình là đúng.
"Ngươi muốn đổi họ Quân, trẫm cũng ép buộc, chỉ là phần thưởng tiếp theo, ngươi nhất định thể từ chối, ta muốn định hôn ước cho ngươi.”
mặt Quân Phong Hiếu thoáng qua nụ cười giảo hoạt.
"Hoàng thượng, ngài đồng ý điều kiện của ta rồi, hôn của ta tự ta làm chủ, tại sao bây giờ ngài có thể lật lọng phản lời?"
" cần?"
Quân Phong Hiếu xác nhận lần nữa.
" cần."
Hàn Vũ trả lời như đinh chém sắt.
"Được, trẫm vốn định nếu Diễm Thánh Giả ngại, liền ban hôn cho ngươi và , ngươi muốn, vậy bỏ .”
"Hả? Cái gì. . ."
"Ha ha ha ha, Tiểu Vũ Vũ, lần này chịu thiệt rồi! Ha ha ha!"
Tiểu Thánh thú nhìn vẻ mặt kìm nén của Hàn Vũ, vô cùng thích thú.
Người hoàng thượng này, rất biết đùa giỡn người khác! Ha ha ha!
"Hoàng thượng, việc hôn thần nữ tự có chủ trương."
Quân Phong Hiếu là đùa giỡn nàng sao.
"Hoàng thượng, nếu như có chuyện gì, bọn thần cáo lui trước."
Hàn tướng quân lo lắng cho Hàn Thạc, tại sao cùng trở về.
"Đều lui ra , ngày mai chính là ngày tuyên bố quyền sở hữu của chiến quyền, Hàn ái khanh, vài chuyện ngươi cần phải chú ý xử lý cho thỏa đáng.”
"Hoàng thượng yên tâm, tất cả mọi chuyện thần an bài thỏa đáng."
"Được, các ngươi đều lui ra ."
"Bọn thần cáo lui."
Lạc đại nhân lập tức rời mà đến cung điện Lạc Thục phi.
Hàn tướng quân phủ.
"Vũ nhi, con trở về rồi, có biết mẫu thân lo lắng như thế nào .”
Sau khi Hàn phu nhân biết được Hàn Vũ trở lại, chạy nhanh đến Trúc viên, Hàn Vũ thể hiểu, phải bà biết mình phải là con của bà rồi hay sao, tại sao Hàn phu nhân còn đối xử với mình như con của bà?
"Mẫu thân, khiến ngài lo lắng, con sao, đệ đệ cũng rất tốt, tại có chút việc cần xử lý, ngài cần phải lo lắng."
Nghe như thế, chỉ là Hàn phu nhân yên lòng, Hàn tướng quân cũng rất an tâm.
"Vị này là?"
Hàn phu nhân nhìn Tiểu Thánh thú hỏi.
"Mẫu thân, là bằng hữu của ta."
"A, mẫu thân còn tưởng là người được con chọn làm lang quân đấy.”
Hàn Vũ chỉ là bằng hữu, hình như Hàn phu nhân rất thất vọng.
"Vũ nhi, con cũng còn , nếu như con tìm được lang quân theo ý mình, hãy để mẫu thân tìm thay con, nếu thành thân, này tuổi…”
Hàn phu nhân biết những biểu của nàng tại cuộc chiến tranh đoạt chiến quyền, cũng biết nàng tại là người tình trong mộng của rất nhiều người, làm sao lại vì tuổi tác mà tìm được lang quân như ý.
"Ha ha ha, Hàn phu nhân, làm sao Tiểu Vũ Vũ lại tìm được lang quân như ý chứ, tại biết có bao nhiêu người mong muốn cưới được Hàn Vũ, ngài đừng nóng vội, đợi lát nữa, có người đến.”
Hàn phu nhân chân tướng, nhưng Hàn Vũ và Hàn tướng quân đều biết , từ trong cung ra ngoài, Quân Tà Diễm phải về Tà cung xử lý chuyện quan trọng, Tiểu Thánh thú hỏi là chuyện gì, chỉ trả lời “đại cả đời". Sau đó nhìn Hàn Vũ đầy tình ý, tròng mắt tản ra ánh nhìn rực cháy, khiến Hàn Vũ phải đỏ mặt.
"Lão gia, ngoài cửa có nhóm người cầu kiến, còn mang theo rất nhiều rất nhiều đồ."
Lão quản gia ở Trúc viên bẩm báo Hàn tướng quân, nhiều người đến như vậy lại còn rất nghiêm túc, mang nhiều đồ, nhìn về phía phố bên kia vẫn chưa hết, đội ngũ dàn hàng có thể là dài tới tận cổng thành cũng nên.
"Bao nhiêu người? Bao nhiêu thứ?"
Hàn tướng quân nhanh chậm hỏi lại, tại người đến cầu kiến nhanh như vậy chỉ có thể là tên tiểu tử kia.
"Thuộc hạ lắm, người mang đồ đến kéo dài tận cuối phố."
"Ha ha ha, xem ra tiểu tử kia có chút bản lãnh, thời gian ngắn ngủi như vậy có thể chuẩn bị đầy đủ hết, ta xem, là sớm có dự tính rồi.”
Thế nhưng Hàn tướng quân đoán đúng, trước khi hội nghị Tứ Quốc hội nghị bắt đầu, bắt đầu chuẩn bị, sau khi ra khỏi hoàng cung, liền trở về Tà cung dẫn đoàn người đến Hàn tướng quân phủ.
"Vũ nhi, con hãy ở lại chỗ này, để ta ra gặp .”
Tiểu Thánh thú vốn nên ở lại bên cạnh Hàn Vũ, nhưng đây là cơ hội tốt để dạy dỗ tên tiểu tử Quân Tà Diễm kia, sao lại bỏ lỡ.
"Ngài. . . Ngài nên làm khó ."
Mặc dù Hàn Vũ đoán được bọn họ làm khó Quân Tà Diễm, nhưng mà bọn họ quá đáng chứ?
"Tiểu Vũ Nhi, ngươi bây giờ còn là người của Hàn gia đấy, làm sao lại bắt đầu che chở tên tiểu tử kia rồi."
Tiểu Thánh thú nghe Hàn Vũ im lặng, giống như tại có liên hệ gì với Hàn Vũ, tại sao lại phải ra ngoài gặp tên Quân Tà Diễm kia chứ.
Hàn Vũ im lặng, tùy họ vậy, quá đáng là được.
Nàng muốn đến Vô Tình các mang Tiểu Nhã về đây.
"Lão gia tới, mau tránh ra."
thị vệ trước mở đường cho Hàn tướng quân, đám người trong Hàn phủ cảm thấy vô cùng tò mò, vây ở cửa nhìn xem chuyện gì xảy ra ngoài kia.
"Nhạc phụ."
Quân Tà Diễm đôi tay ôm quyền, nhưng Hàn tướng quân cũng nể tình mà "Bây giờ còn phải"
"Hàn tướng quân, ta là tới cầu hôn ."
Bây giờ còn phải, tương lai là như vậy.
" đồng ý."
Đây phải là Hàn tướng quân trả lời, Quân Tà Diễm nhìn về phía Tiểu Thánh thú, có phải ngứa da hay ?
"Hàn tướng quân, ta là tới cầu hôn ."
Quân Tà Diễm để ý tới việc phá rối của Tiểu Thánh thú, tại thể nổi giận, nếu để nhạc phụ tương lai lưu lại ấn tượng xấu, Hàn Vũ vui.
Hết chương 94
☆, Chương 95: cầu hôn sóng gió
Dù bị Quân Tà Diễm để ý tới, Tiểu Thánh Thú cũng căm tức, tên tiểu tử này quá càn rỡ rồi, nếu như dạy dỗ phen tốt, về sau biết còn có cơ hội hay ! Trong lòng Tiểu Thánh Thú thầm tính toán. Nếu như Tiểu Thánh Thú biết trước hậu quả khi ra lời này, tại gì cũng dạy dỗ Quân Tà Diễm, ngờ cuối cùng gặp xui xẻo lại là nó.
"Khụ khụ, từ trước đến giờ Tà Cung và triều đình đội trời chung, hôm nay, ngươi quang minh chính đại tới cửa cầu hôn, ngươi muốn Hàn Gia ta rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan hay sao? Ngươi có mưu gì?”
Lúc này Quân Tà Diễm mới hiểu, tại sao Hàn Vũ vẫn chưa xuất , ra nhạc phụ tương lai của phải dễ đối phó, Hàn Vũ, hẳn là nàng bị bọn họ cố ý phái đâu rồi.[***************.pedieu.annhien]
"Hàn tướng quân, ngài nên biết tại cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, Tà Cung và triều đình còn là kẻ địch."
Nếu nhạc phụ tương lai cố ý làm khó, đành phải gặp chiêu phá chiêu, mặc kệ hôm nay nhạc phụ đại nhân gì, chắc chắn phải cầu hôn cho bằng được.
" thể chỉ dựa vào chuyện này mà có thể hóa giải thù hận tích lũy gần mười lăm năm, nếu như. . ."
"Nếu như cái gì?"
"Nếu như sau khi nữ nhi của ta gả , bị uất ức gì, khi đó triều đình và Tà Cung lại rơi vào tình cảnh đối địch, như vậy người chịu uất ức phải là con của ta hay sao? Ta nghĩ, hôn này thể tiến hành.”
"Đúng đúng, quên , ta nghĩ thế nào cũng được.”
Tiểu Thánh Thú chỉ sợ thiên hạ loạn, Quân Tà Diễm tức giận, tại muốn đánh trở về hình thú.
"Hàn tướng quân, Hàn Vũ phải chịu uất ức, ngài phải tin tưởng ta."
"Ta dựa vào cái gì mà tin tưởng ngươi?"
"Chỉ bằng cái này."
biết Quân Tà Diễm lấy thứ gì từ trong lòng ngực ra, quơ quơ trước mặt Hàn tướng quân, sắc mặt của Hàn tướng quân đại biến.
"Ngươi làm gì ?" [***************.pedieu.annhien]
Quân Tà Diễm, đây là uy hiếp mình sao?
" dám, ta chỉ có thể làm vậy, chờ đến khi ta mang tám kiệu lớn đến, ta dẫn theo cùng. biết nhạc phụ nghĩ như thế nào."
Quân Tà Diễm cũng phải dễ đối phó, sao để cho người khác dắt mũi của được! Trong tay có người có thể đem ra làm giao dịch rất tốt, thời gian sau này tạ tội tốt, tin rằng nhạc phụ tha thứ cho , dù cho tha thứ sao, đến lúc đó gạo nấu thành cơm. Nghĩ lui, điều đó là có khả năng.
"Ngươi. . . Ngươi dám ra tay với , ta chết cũng đồng ý hôn của các ngươi."
Cái tiểu tử thúi này, lại dám uy hiếp , khó trách Thạc nhi chưa có trở về, là bị bắt , Hàn Vũ cũng biết Quân Tà Diễm dùng chiêu này buộc cha mình vào khuôn khổ.
Trong giang hồ đồn đại Tà Cung chính là thủ đoạn độc ác, chút lưu tình, Cung chủ của bọn là người tuyệt tình, nghe giết muội muội của mình, người nào đối địch với đều có kết quả tốt. tại Hàn tướng quân do dự, ông muốn gả Hàn Vũ cho người danh tiếng tốt như vậy. Hàn tướng quân nghĩ tới Hoàng thượng, lại nghĩ tới tình công bố vào ngày mai, ông bắt đầu do dự, nếu như ông ra sức phản đối, Hàn Vũ có trách ông hay ? Nhưng ông cũng vì tốt cho Hàn Vũ, nếu chuyện ngày mai có thể thành công, như vậy, nếu Hàn Vũ theo Quân Tà Diễm, cuộc sống sau này có thể khổ sở. người cao cao tại thượng, nắm giữ cường quyền, có thể lòng dạ ở bên người sao. Đương kim hoàng thượng Quân Phong Hiếu lúc ấy cũng cam kết với , chăm sóc tốt muội muội của , nhưng kết quả sao, nữ nhân lần lượt vào cung, mặc dù muội muội của gì, nhưng làm ca ca, làm sao hiểu được nỗi khổ trong lòng của muội muội đây.
"Nhạc phụ? Ngài rốt cuộc muốn ta ở ngoài cửa đợi đến bao lâu?"
Quân Tà Diễm làm như vô tình cầm vật trong tay quơ quơ trước mặt Hàn tướng quân.
"Vào ."
Hàn tướng quân bất đắc dĩ xong liền xoay người vào đại sảnh.
"Ai ai, làm sao ngươi thay đổi nhanh như vậy, phải mới vừa rồi thương lượng rằng hôm nay đồng ý, để cho tới mấy lần nữa à."
Sau khi nghe được Quân Tà Diễm nhíu mày, Tiểu Thánh Thú này, sao lại để ra khỏi Huyễn Lâm, nếu để lại bên trong Huyễn Lâm tốt rồi, nhưng mình còn phải dựa vào để tìm được chân trời góc biển, giúp tìm được phương pháp hóa đổi bản thân, tại tạm thời nhịn thôi.
Quân Tà Diễm vung tay lên, từng tốp người lần lượt mang đồ tiến về phủ tướng quân.
Trong đại sảnh đặt rất nhiều thứ, toàn bộ sân cũng đầy kín đồ, nhìn ra cửa người mang đồ vẫn ngừng tới chỗ này, Hàn tướng quân tay vịn trán, thở dài tiếng.
Rốt cuộc là do Quân Tà Diễm mang quá nhiều thứ tới đây hay là do phủ tướng quân quá , có phải Quân Tà Diễm định mang hết những thứ trong Tà Cung đến đây hay ? [***************.pedieu.annhien]
"Cung chủ, ngoài cửa còn có nửa mang vào được, nên xử trí như thế nào?"
thuộc hạ Tà Cung quỳ gối trước mặt của Quân Tà Diễm, hôm nay lần đầu tiên bị Cung chủ giao nhiệm vụ như vậy, nhưng ngờ lại phô trương thế này, mang tất cả đồ trong nhà kho của Tà Cung tới đây, mặc dù chỉ là góc của Tà cung, nhưng đối với người ngoài mà những thứ này đều là những thứ ngàn vàng khó cầu, nào là huyễn thú mê tinh, dược thảo trong Huyễn Lâm, còn có những thứ trân châu mã não giá trị xa xỉ, nghĩ phủ tướng quân lại như vậy, tại chỉ mang những thứ bình thường có chỗ để, vậy những thứ ngoài kia chẳng lẽ bọn họ phải khiêng trở về?
"Nhạc phụ, những thứ đó ngài muốn xử trí như thế nào?"
Những thứ này đều là sính lễ cho Hàn Vũ, mặc dù Tà Hiên nhiêu đây thứ là đủ rồi, nhưng Quân Tà Diễm vẫn cảm thấy thiếu cái gì, rốt cuộc là cái gì, Quân Tà Diễm cũng có nhớ, cho tới bây giờ Tà Cung cũng chưa từng có chuyện vui.
Làm thế nào? Hàn tướng quân cũng có biện pháp, đồ chất đầy viện của , nhưng chỉ là nửa, phải làm sao?
“Nhạc phụ, có phải còn thiếu thứ gì nữa , nếu ngài cảm thấy đủ, ta có thể sai người trở về mang chúng tới đây.”
Bây giờ Hàn tướng quân ra lời, sống mấy chục năm, ngờ lại gặp Cung chủ Tà Cung đầy quyết đoán như thế này. Mặc dù muốn chấp nhận, nhưng phơi bày trước mắt .
"Tiểu tử, những thứ còn lại cần mang tới, còn những thứ ngoài cửa ngươi mang về hết , những thứ này đủ rồi."
Hàn tướng quân chịu nổi đả kích, vô lực khoát khoát tay.
“Như vậy nhạc phụ đồng ý cho ta tới cầu hôn?”
"Lão phu có thể đồng ý sao?"
"Dĩ nhiên thể, nhưng là. . ."
"Nhưng là cái gì? Ngươi lại muốn uy hiếp ta cái gì?"
"Nhạc phụ có cần khó nghe như vậy , tiểu tế chỉ muốn là chút sính lễ này là cho Vũ nhi, nên thể mang trở về được, tiểu tế lúc tới vội vàng, cũng có chuẩn bị quà gì tặng nhạc phụ, bằng mang vòng tay thời này tặng nhạc phụ, hi vọng nhạc phụ thích."
xong, Quân Tà Diễm nhận vòng tay thời từ thuộc hạ, hai tay đưa đến trước mặt Hàn tướng quân.
"Ngươi. . . Làm sao ngươi có cái này?"
Tiểu Thánh Thú vẫn im lặng ngồi ở bên, những thứ đồ thế tục kia đều khinh thường, nhưng thời điểm Quân Tà Diễm mang vòng tay thời ra thể bĩnh tĩnh nữa, vốn nghĩ vật kia mất từ lâu rồi, trước kia từng có cái, nhưng chủ nhân của đưa cho phu nhân của , tại lại thấy được vòng tay thời , làm sao lại kích động được.
"Vì sao ta thể có cái này?"
Vật này đúng là bảo bối, nhưng bây giờ đối với Quân Tà Diễm mà có tác dụng, vậy sao lại đưa cho Hàn tướng quân, khiến Hàn tướng quân có thiện cảm hơn với .
"Vòng tay...thời ?"
Tốt, Hàn tướng quân là người biết nhìn hàng, hôm nay đả kích quá lớn, trong cuộc đời chưa từng nhìn thấy nhiều bảo bối, hôm nay đều bày ở trong sân nhà mình, nhưng vẫn còn chưa hết.
" là vòng tay thời ?"
"Trăm phần trăm chính xác."
Tiểu Thánh thú nhìn vòng tay trong tay Hàn tướng quân, ai oán, sớm biết lấy lòng Quân Tà Diễm, chừng, khi Quân Tà Diễm vui cho vòng tay thời , giờ rất hối hận với quyết định ban đầu của mình.
"Quả nhiên là vòng tay thời , ha ha ha ha, tiểu tế, làm sao ngươi có được vòng tay thời .”
Hạ nhân trong phủ tướng quân bắt đầu bận rộn kiểm tra lại đồ, nghe được lão gia của bọn họ nhanh chóng thỏa hiệp như vậy, thể tin được, là người chinh chiến sa trường, đại tướng đại tướng quân làm cho địch nhân mất hồn mất vía.
“Chỉ là tình cờ đoạt được, nhạc phụ yên tâm, tuyệt đối có ai can đảm tới cửa đoạt lấy.”
Sau khi nghe Hàn tướng quân đổi cách chuyện với mình Quân Tà Diễm là vui lòng, tâm tình khẩn trương theo đó buông xuống, vốn còn lo lắng vòng tay thời cũng làm cho Hàn tướng quân hài lòng. Xem ra là do quá lo lắng.
" mời phu nhân tới."
"Dạ, lão gia."
Sau đây, Quân Tà Diễm phải đối mặt với người cực kỳ khó khăn.
"Lão gia, gọi ta tới gấp như vậy là vì chuyện gì? Aaa, nhiều thứ như thế này là sao? Cản hết đường, còn ra thể thống gì, còn mang .”
"Phu nhân, những vật này là. . . Là sính lễ gia cho tiểu thư."
" gia? A, chẳng lẽ rốt cuộc Vũ nhi nghĩ thông suốt, muốn thành thân? Vị gia kia là ai?"
Hàn phu nhân tìm người trong đại sảnh, thấy người nào làm bà hài lòng, chẳng lẽ cái người mang mặt nạ kia?
Hàn phu nhân lên trước, đưa tay lấy cái mặt nạ của Quân Tà Diễm xuống.
"Cung chủ. . . Chuyện này. . ."
Tên thủ hạ kia muốn ngăn cản, tuy nhiên cái tay của Quân Tà Diễm nâng lên ngăn lại, vốn quyết định hôm nay lấy mặt nạ xuống trước mặt mọi người. Mặc dù trong cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền lấy mặt nạ xuống lần, nhưng lần đó cũng chỉnh dung chút, với diện mạo bây giờ của có khác biệt rất lớn. Theo như Hàn Vũ sau này bọn họ là người nhà, nếu là người nhà cần che giấu.
Hàn tướng quân nhìn thấy phu nhân của mình tiếng cũng mà lấy mặt nạ của Quân Tà Diễm xuống, nàng biết người là kia ai sao? Nàng biết gặp nguy hiểm sao? Mặc dù tại Hàn tướng quân bị "thu mua" rồi, nhưng vẫn chuẩn bị tốt để ứng phó.
Tay Hàn phu nhân đến gần mặt nạ của Quân Tà Diễm, nhàng lấy nó xuống, xuất ở trước mặt mọi người, là người được trời cao tự tay tạo nên.
tuấn, thể hình dung dung mạo của , xinh đẹp, thể biểu đạt hình dáng ra sao, khí thái, biểu đạt hết thần khí của , rốt cuộc là sao lại có người hoàn mỹ như thế?
Cả đại sảnh, mọi người đều bị mê hoặc bởi dung mạo của , bầu khí vô cùng an tĩnh bị Hàn phu nhân phá hỏng.
" hợp."
xong mang mặt nạ nhét vào trong ngực Quân Tà Diễm, xoay người rời .
"Nhạc mẫu, cho lý do."
Chưa từng tiếp xúc nhiều, biết là người như thế nào, biết Hàn Vũ nhiều như thế nào, cứ như vậy quyết định, có phải công bằng với hay .
Hàn phu nhân quay đầu lại nhìn chằm chằm vào mặt của hồi lâu.
"Lý do chính là ngươi có khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt.”
Người khác hi vọng con rể của mình là người giỏi nhất trong vạn người, ngờ Hàn phu nhân lại ghét bỏ bộ dáng vượt trội như vậy của con rể?
“Mặt này . . Mặt ư, nếu như mà ta phá hủy nó?"
Hàn phu nhân nghi hoặc nhìn Quân Tà Diễm, lời này có ý gì?
Quân Tà Diễm rút bội kiếm của thị vệ đứng gần ra, liền hướng mặt của mình vạch tới.
"Dừng tay."
Ngay khi kiếm sắp chạm gò má của Quân Tà Diễm, tay của bị Tiểu Thánh thú ngăn cản. Hàn tướng quân còn kịp tới bên cạnh , Hàn phu nhân quát to tiếng dừng tay.
Bọn thuộc hạ của Quân Tà Diễm, cũng kinh hãi, tốt, Cung chủ bị người khác ngăn trở rồi, nếu trở về, Tà Hiên chủ quản nhất định muốn mạng của bọn , chỉ là người đó có thể ngăn cản được Cung chủ bọn họ, xem ra chỉ số võ công cũng thấp.
"Ta đồng ý rồi, chọn ngày lành mà tới cưới Vũ nhi nhà ta."
Tên tiểu tử này có cốt khí, có thể vì Hàn Vũ phá hủy dung mạo, , có thể chăm sóc tốt Vũ nhi của mình.
cuộc cầu hôn sóng gió cứ như vậy mà vượt qua!
Ngày thành thân do Hàn tướng quân và Quân Tà Diễm thương lượng, Hàn phu nhân đồng ý, Tiểu Thánh thú cứ như vậy quấy rối được nữa, ngay khi kết thúc cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, hôn lễ được định vào ngày mùng 9 tháng sau
"Có phải quá vội vàng rồi hay ?"
Hàn phu nhân cảm giác Quân Tà Diễm phải tới cầu hôn, mà là tới cướp người? Vội vàng thành thân với Vũ nhi, chẳng lẽ. . .
"Tiểu tử ngươi, thành chút, có phải ngươi cùng Hàn Vũ xảy tra chuyện gì rồi hay ?”
"Chuyện nên xảy ra và nên xảy ra đều xảy ra."
Câu trả lời của Quân Tà Diễm là quá kinh điển rồi.
Trong Vô Tình Các, Hàn Vũ và tiểu Nhã ngồi mặt đối mặt.
"Tiểu Nhã, bây giờ ngươi có thể cho ta biết ?"
"Hai năm trước, ta mới biết được thân phận của ta, lúc ấy, ta cũng biết Quân Tà Diễm chính là ca ca của ta, khi những người kia muốn giết ta Lạc đại nhân đem ta về, cho ta biết, thân phận của ta chính là nữ nhi của đương kim hoàng thượng, hừ, ngờ, từ sống như tên ăn mày ta lại là công chúa, lúc nghe được chuyện này ta cũng hoàn toàn tin. lần hoàng thượng tới phủ Lạc đại nhân, ta trốn ở góc nhìn lén nữ nhân cùng ngài ấy, ta liền tin, dáng dấp của ta và bà ấy rất giống nhau. Khi biết thân phận của mình, ta muốn nhanh chóng gặp mặt phụ mẫu, nhưng ngờ, ta nghe được chuyện kinh thiên, bọn người Lạc đại nhân nghi ngờ Cung chủ Tà cung chính là....Chính là nhi tử của Hoàng thượng, là ruột của ta. Ta còn nghe được bọn họ muốn phái ta làm thám tử, tiếp cận Quân Tà Diễm sau đó giết , nếu như ta bắt được Quân Tà Diễm, bọn họ liền giết ta diệt khẩu, lúc đó ta rất sợ, biết phải làm sao, thế là đâm lao phải theo lao, ta làm bộ để bọn họ lợi dụng, tiếp cận Quân Tà Diễm, sau đó mang chuyện này cho biết. Bọn người Lạc đại nhân biết nghe được tin tức ở đâu, Vô Tình các là sản nghiệp của Tà Cung, liền kêu ta phải nghĩ cách vào Vô Tình các, nhưng ngờ, lần lại lần đều thất bại, tỷ tỷ lại dẫn ta vào Vô Tình các. Sau lần đó, ta vẫn luôn quan sát tỷ tỷ, quan sát tỷ tỷ có phải có mối quan hệ muốn cho người khác biết với Tà Cung hay , khi biết tỷ tỷ là nữ nhi của Hàn Tướng quân ta liền suy nghĩ, có phải triều đình tính toán diệt trừ Tà cung hay , vì vậy ta cần tăng nhanh kế hoạch đến gần tỷ tỷ, ta bắt đầu biểu khá hơn chút, để cho tỷ tỷ tin tưởng ta, khi tỷ tỷ tin tưởng ta, ta có thể nhìn thấy ca ca của ta”
"Vậy ngươi vào ở bên trong, có đem chuyện Vô Tình Các hồi báo cho Lạc đại nhân hay ?"
" có, mỗi lần hồi báo ta đều người trong Vô Tình các rất cẩn thận, trừ chút chuyện vặt bên ngoài giao ta xử lý, cũng để cho ta tiếp xúc nhiều chuyện nội vụ, bọn đều tin."
"Vậy bây giờ ngươi tính như thế nào?"
"Ta. . . Ta biết. Tỷ tỷ, ta biết phải làm gì, nhưng tại ta rất sợ, Lạc đại nhân nếu nhanh tiếp cận... "
Tiểu Nhã khóc trong ngực Hàn Vũ, bé như vậy, lại có bí mật và khổ sở lớn như vậy, rốt cuộc là điều gì khiến nàng kiên trì như vậy.
"Tiểu Nhã, ngươi muốn gặp mặt Diễm hay ? Đem tình , chừng, có kết quả tốt ngoài dự đoán đó!"
"Ta. . . Có thể ?"
"Dĩ nhiên có thể, có ta ở đây, ta để cho các ngươi có bất kỳ chuyện gì, các ngươi là người thân của ta, ngươi phải tin tưởng ta."
Tiểu Nhã nhìn ánh mắt Hàn Vũ rất kiên định, trong lòng bắt đầu tràn đầy hi vọng.
Hàn Vũ quang minh chánh đại mang theo Tiểu Nhã trở về phủ tướng quân, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn cho Tiểu Nhã, và để bọn người Lạc đại nhân loại ảo tưởng rằng Hàn Vũ bắt đầu tin tưởng Tiểu Nhã, bây giờ Tiểu Nhã có thể đến gần Quân Tà Diễm mà tùy cơ sát hại Quân Tà Diễm rồi.
Khi Hàn Vũ trở về, Quân Tà Diễm rời , thể làm gì khác hơn là chờ vào ngày mai chiến quyền thuộc về Đông Lâm quốc, tìm cơ hội để cho bọn họ gặp mặt thôi.
Hết chương 95
Last edited by a moderator: 16/3/16