☆, Chương 79
Edit: giọt biển
Gió lớn thổi qua, sân đấu võ giờ nổi lên trận trận bụi bậm, gió lớn tới kỳ hoặc, nhưng bây giờ mọi người quan tâm nhất là Hàn Vũ rốt cuộc dùng cách nào để đối chọi với Bắc Trấn Thiên. Những người vây xem trợn to cặp mắt nhìn trận giằng co giữa hai người sân đấu võ.
Nàng có chỉ số võ công, làm sao có thể đấu với người cấp bậc thiên thê đây?
Hàn Vũ giơ đoản kiếm lên, bằng tốc độ nhanh nhất xông tới Bắc Trấn Thiên.
Bắc Trấn Thiên nhìn Hàn Vũ tấn công có lực sát thương, cười, coi như bị Hàn Vũ đâm như thế nào chứ.[***************]
hổ là vua của nước, Hàn Vũ cầm đoản kiếm đâm tới thân thể Bắc Trấn Thiên Bắc Trấn Thiên cảm thấy nguy hiểm nghiêng người, tránh được tấn công của Hàn Vũ .
Hàn Vũ và Bắc Trấn Thiên va chạm thoáng qua. Đột nhiên Hàn Vũ xoay người, đánh chưởng về phía sau lưng của Bắc Trấn Thiên, nhưng vẫn bị Bắc Trấn Thiên tránh được.
"Cái đoản kiếm đó, đơn giản, Hàn Vũ, cái đoản kiếm đó ngươi từ đâu mà có?"
Bắc Trấn Thiên cảm thấy cái đoản kiếm đó phải là đoản kiếm bình thường, nó có chứa lực sát thương lớn, trực giác Bắc Trấn Thiên cho biết, thể đụng vào đoản kiếm đó, nó rất nguy hiểm.
"Muốn biết? Ha ha ha, cũng cho ngươi biết"
sân đấu võ nghiêm túc Hàn Vũ khó mà phát ra giọng cười giỡn.
"Ha ha ha, hổ là Hàn Vũ ta muốn lấy được nàng, lúc quan trọng như thế mà vẫn thanh nhàn, ngươi cần phải có chừng mực, nàng phải trở thành nương tử của ta rồi, ta xem, vẫn là nên đánh, ngươi theo ta về Bắc Tuyết quốc, làm hoàng hậu của ta , ta và ngươi cùng hưởng giang sơn!"
"Khoác lác vô sỉ, hoàng hậu Bắc Tuyết quốc? Hừ, ta lạ gì."
"Hừ, vậy ngươi chờ thua , chờ ta đánh thắng ngươi, ngươi và ta trở về, đến lúc đó được đối xử tốt như vậy đâu." [***************]
Bắc Trấn Thiên xong trực tiếp tấn công, vũ khí của là. . . Roi.
Hàn Vũ tại mới phát giác việc khó giải quyết, chỉ số võ công của nàng chỉ thích hợp chiến đấu gần, nhưng Bắc Trấn Thiên dùng roi, khiến Hàn Vũ căn bản đụng được vào thân thể của Bắc Trấn Thiên.
Chẳng lẽ. . . Lại muốn tự tổn thương mình mới có thể thắng?
Hàn Vũ nhìn về phía Quân Tà Diễm đứng đài, nếu dùng chiêu kia, chàng tức giận.
"Lão bà, tùy ý hành động!"
Bên tai Hàn Vũ vang lên thanh của Quân Tà Diễm. Hơi giật mình, hơn nữa là vui mừng.
ngờ Quân Tà Diễm đến cấp bậc Thánh Giả rồi. Ha ha ha ha, hổ là người Hàn Vũ xem trọng.
Nếu để cho mọi người ở chỗ này biết chỉ số võ công của , vậy muốn có bao nhiêu ánh mắt có bấy nhiêu, có biết bao nhiêu người đau lòng.
Có người cả đời thể đột phá đến cấp bậc thiên thê, coi như nỗ lực ngừng đạt đến cấp bậc thiên thê, nhưng cấp bậc Thánh Giả, phải cố gắng là có thể đột phá.
Để đột phá tới cấp bậc Thánh Giả, phải có cơ hội với thực lực, thiên phú bẩm sinh, có sư phụ tốt cũng là lợi thế, nhưng ai lại có vận khí tốt như vậy, tìm Thánh Giả làm sư phụ đây.
Hàn Vũ cười cười, bỏ công sức ra làm sao nhận lại kết quả được.
Hừ, tổn thương thân thể của chính mình, ặc, thân thể của nàng khôi phục tương đối nhanh.
Xem ra, Hàn Vũ nàng muốn trình diễn khổ nhục kế rồi.
"Làm ngươi bị thương, phải là ý của ta, ngươi chớ có trách ta, vì lấy được ngươi...ta tiếc bất cứ giá nào, chỉ cần ngươi còn hơi thở, ta cũng mang ngươi về Bắc Tuyết Quốc” [***************]
Bắc Trấn Thiên lấy trường tiên của ra, xem ra, Bắc Trấn Thiên quyết tâm muốn mang Hàn Vũ về Bắc Tuyết Quốc.
“Thắng rồi ”
Hàn Vũ liều mạng xông lên phía trước, Bắc Trấn Thiên quất roi, Hàn Vũ tận lực né tránh, nhưng vẫn bị roi của Bắc Trấn Thiên sượt trúng bên.
Mẹ nó, roi, đúng là xuống tay chút lưu tình.
Rốt cuộc Bắc Trấn Thiên muốn mang thi thể nàng về hay mang người sống về?
Bất đắc dĩ Hàn Vũ nàng cũng trông cậy Bắc Trấn Thiên xuống tay lưu tình.
Mấy hiệp, Hàn Vũ rơi vào thế hạ phong.
Vẫn luôn lẩn tránh đường roi của Bắc Trấn Thiên, có cơ hội đến gần Bắc Trấn Thiên.
Mọi người thấy thân thể Hàn Vũ linh hoạt, rất khó tưởng tượng được người có chỉ số võ công, mà làm được như thế.
Quân Phong Hiếu và Hàn tướng quân cũng lấy làm kỳ lạ.
Quân Phong Hiếu rốt cuộc biết Hàn Vũ làm thế nào giết chết thị vệ của Lạc phu nhân, rốt cuộc Hàn Vũ dùng công pháp gì, chút chỉ số võ công có, nhưng cơ thể lại linh hoạt như thế, nhiều lần thiếu chút nữa đả thương Bắc Trấn Thiên, vốn nhiệm vụ điều tra Hàn Vũ giao cho Hàn tướng quân, nhưng Hàn tướng quân báo lên cách , điều tra ra còn khuyên mình cần tra xét, xem ra, phải điều tra Hàn Vũ cho tốt.
Quân Phong Hiếu nhìn về phía Hàn tướng quân. Lúc này thấy gương mặt Hàn tướng quân lo lắng, nhưng nhiều hơn là vui mừng và tự hào.
Hàn Vũ sử dụng công pháp đặc biệt của Hàn gia, có người nào có thể lĩnh ngộ ra, nhưng Hàn Vũ lại làm được, chẳng lẽ, đây chính là duyên phận sao? Ông trời cướp nữ nhi ruột thịt của , lại đưa tới nữ nhi khác tới an ủi !
Thời gian chiến kéo dài, khiến Bắc Trấn Thiên mất kiên nhẫn, đánh như vậy đến khi nào?
Hàn Vũ lại định thần khí nhàn chơi đùa với Bắc Trấn Thiên, nàng có kiên nhẫn.
"Hàn Vũ, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi có theo ta về Bắc Tuyết Quốc hay ?"
Bắc Trấn Thiên muốn thương tổn Hàn Vũ, nhưng Hàn Vũ nhiều lần cự tuyệt , khiến cách nào chịu được.
"Ta rồi, ngươi thắng hãy " xem ra Bắc Trấn Thiên chuẩn bị đánh rồi.
"Hừ, làm ngươi bị thương, chớ có trách ta, tiếp chiêu"
Bắc Trấn Thiên rút trường tiên ra tiến tới Hàn Vũ, cái roi đó giống như sống, trực tiếp quấn vòng quanh thân thể Hàn Vũ, đợi quấn thêm mấy vòng, Bắc Trấn Thiên quất roi, Hàn Vũ bị vứt bay ra ngoài. Nhìn chiêu đó nặng, nhưng Bắc Trấn Thiên lại dùng công lực cấp bậc thiên thê, bị vung lên như vậy, Hàn Vũ ngã mặt đất có hơi sức để đứng lên.
Hàn Vũ ngồi dưới đất, chờ đợi thân thể mình khôi phục.
"Nhận thua , Hàn Vũ, ngươi thể nào thắng ta ."
Nhìn Hàn Vũ ngồi dưới đất, dáng vẻ còn hơi sức, Bắc Trấn Thiên đau lòng và có vẻ bất nhẫn. phải xuống tay quá nặng, dù Hàn Vũ dùng công pháp kỳ quái gì, cuối cùng cũng phải là đối thủ của .
"Nhận thua? Làm sao có thể, , Bắc Trấn Thiên, ta chết rồi, thi thể cũng phải của ngươi, có người giúp ta nhặt xác, ngươi nghĩ mang thi thể của ta về Bắc Tuyết quốc được thuận lợi hay sao, ha ha ha"
Hàn Vũ có kiêng kỵ, trực tiếp gọi tên Bắc Trấn Thiên.
"Ha ha ha, ta xem ai có thể gây khó khăn, ngươi chết, coi như giành, ta cũng mang thi thể của ngươi đoạt lại, ta rồi, ngươi là của ta, chỉ có thể là ta."
"Ha ha ha, hi vọng ngươi có bản lãnh đó!"
Hàn Vũ đứng lên, giật giật hai tay hai chân, tệ, khôi phục khá nhanh!
"Tiếp tục !" Hàn Vũ tay cầm đoản kiếm, xong liền vọt tới chỗ Bắc Trấn Thiên.
Đám người quan sát, còn tưởng rằng Hàn Vũ đứng lên nổi, nhìn bộ dáng yếu ớt của nàng ngồi dưới đất, vốn tưởng rằng nàng nhận thua, nghĩ đến, hai lời nàng lại đứng lên đánh tiếp.
" là Nữ Trung Hào Kiệt."
"Đúng vậy, ngờ trừ Hàn hoàng hậu Đông Lâm Quốc, Hàn Vũ cũng thua kém đấng mày râu, Hàn gia có nhiều nhân tài xuất lớp lớp!"
"Hàn Vũ, cố gắng lên"
"Cố gắng lên, nhất định phải thắng."
Bốn phía tiếng hoan hô, khích lệ Hàn Vũ chiến đấu, nàng nghĩ nàng cũng nhận được ủng hộ của mọi người.
Hết chương 79
☆, Chương 80
Edit: pedieu.annhien
Bắc Trấn Thiên cũng kinh hãi, chiêu vừa nãy đủ để Hàn Vũ có sức lực tiếp tục chiến đấu, nhưng ngờ, mới chỉ trong chốc lát, nàng khôi phục.
Xem ra, Hàn Vũ còn có rất nhiều bí mật mà biết.
Bắc Trấn Thiên giơ trường tiên lên, trường tiên thẳng tắp phóng tới Hàn Vũ.
Bọn họ tỷ thí khá lâu, cũng phân thắng bại, xem ra, Bắc Trấn Thiên muốn dùng chiêu cuối cùng đánh bại Hàn Vũ.[ pedieu.annhien]
Hàn Vũ cũng nghĩ giống vậy, tiếp tục đấu cũng được gì.
Nàng thể giữ mình toàn vẹn mà có thể thắng được Bắc Trấn Thiên.
Trường tiên của Bắc Trấn Thiên đâm thẳng về Hàn Vũ, tất cả mọi người nghĩ rằng Hàn Vũ dễ dàng tránh được chiêu này, nhưng đều tưởng xảy ra.
Hàn Vũ ngần ngại tiến thẳng về phía trước, trường tiên cộng thêm chỉ số võ công của Bắc Trấn Thiên, đâm xuyên qua cánh tay trái của Hàn Vũ.
Hàn Vũ cười cười tự giễu, cũng chỉ có thể dùng chiêu này thôi, bằng căn bản có biện pháp đến gần Bắc Trấn Thiên, làm sao có thể đả thương được .
Đợi Bắc Trấn Thiên phản ứng kịp, Hàn Vũ nhanh chóng đến bên người Bắc Trấn Thiên, Bắc Trấn Thiên nhìn máu theo cánh tay Hàn Vũ chảy xuống, muốn rút ra trường tiên.
Hàn Vũ phát ý nghĩ của , vất vả mới tới gần Bắc Trấn Thiên như vậy, sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt này.
Hàn Vũ bắt được trường tiên của Bắc Trấn Thiên, chiêu thức bát quái Thái Cực, kéo gần khoảng cách của hai người, Bắc Trấn Thiên buông trường tiên ra, theo trường tiên tới phía trước Hàn Vũ.
Cơ hội tới, bát quái Thái Cực lấy nhu thắng cương, dùng đối phó Bắc Trấn Thiên thể tốt hơn, may trước ngày thi đấu mình luyện tập Thái Cực chứ phải Hàng Long Thập Bát Chưởng.
chân của Hàn Vũ chặn lại chân của Bắc Trấn Thiên, bắt được trường tiên liền phóng thẳng về hướng Bắc Trấn Thiên, Bắc Trấn Thiên hề né tránh, nhưng có trực tiếp ngã xuống mà ôm lấy eo thon thon của Hàn Vũ, hai người rối rít té ngã.
Hàn Vũ nằm người Bắc Trấn Thiên.
" là thơm. . ." Bắc Trấn Thiên lên tiếng .
Hàn Vũ vì bị trêu chọc mà biến sắc, nàng rất lý trí kề đoản kiếm lên cổ Bắc Trấn Thiên.[pedieu.dđlqđ]
"Ngươi thua."
Bắc Trấn Thiên cảm nhận trận lạnh lẽo áp sát cổ đồng thời cỗ khí tức trầm đánh úp tới ngực .
Hàn Vũ thấy Bắc Trấn Thiên , nàng lại kề chủy thủ gần thêm, chỉ cần dùng sức hơn nữa, Bắc Trấn Thiên bị mất mạng.
"Ta thua"
Mặc dù Bắc Trấn Thiên vô cùng muốn thừa nhận mình thua, nhưng thể đánh cuộc, dám chắc Hàn Vũ đả thương .
Nhìn về phía tròng mắt Hàn Vũ , cặp mắt kia cho biết, nếu như còn nhận thua, Hàn Vũ nương tay.
Bắc Trấn Thiên biết điều kì diệu của đoản kiếm, nếu Hàn Vũ dùng đoản kiếm tước tính mạng là điều dễ dàng.
"Bắc quốc chủ nhận thua, Đông Lâm quốc thắng." người phụ trách tuyên bố kết quả cuối cùng.
"Thắng?"
"Bắc quốc chủ nhận thua?"
"Hình như là thắng. . ."
"?"
Mọi người xem còn có phản ứng kịp, chỉ nhìn chằm chằm hai người nằm đất dưới sân kia. [pedieu.dđlqđ]
Hàn Vũ muốn đứng dậy, nhưng Bắc Trấn Thiên ôm chặt hông của nàng muốn buông tay.
"Buông ra, nếu ta chặt tay ngươi"
Hàn Vũ bắt đầu tức giận, trước mặt nhiều người như vậy sàm sở nàng.
Huống chi, Diễm còn ở khán đài
"Hừ, ngươi nỡ sao?"
"Buồn cười" Hàn Vũ hạ đoản kiếm xuống tay Bắc Trấn Thiên . .
Nhưng nàng chưa kịp xuống tay, bị Bắc Trấn Thiên lật người, hai người đổi vị trí.
"Khốn kiếp, Bắc Trấn Thiên, ngươi mau buông tay, có nghe hay ."
Hàn Vũ vốn phải là đối thủ của Bắc Trấn Thiên, dùng khổ nhục kế mới thắng được , bây giờ bị Bắc Trấn Thiên quấn lấy, đúng là có cách nào thoát thân.
" cho ta biết, vì sao cùng ta trở về Bắc Tuyết quốc, ta cho người tận hưởng vinh hoa và phú quý”
"Hừ, ngươi căn bản hiểu ta, vinh hoa phú quý ở Đông Lâm quốc ta có hay sao? Những thứ đó chỉ là mây trôi mà thôi, ta cảnh cáo ngươi, nếu buông tay người hối hận là ngươi” [pedieu.dđlqđ]
"Ta buông tay, cho ngươi biết, coi như ta thua rồi, ta vẫn mang ngươi về Bắc Tuyết quốc, tin ta, ta có thực lực này”
Hàn Vũ nhìn gương mặt vô cùng tự tin của , giờ phút này nàng nghĩ đến Quân Tà Diễm, có Quân Tà Diễm ở đây, sao có thể để Bắc Trấn Thiên ở chỗ này càn rỡ.
Nghĩ đến Quân Tà Diễm, Quân Tà Diễm liền xuất .
"Muốn dẫn nương tử của ta , vậy phải xem ta có đồng ý hay ."
Vừa dứt lời, Bắc Trấn Thiên nhanh chóng buông Hàn Vũ ra, lui về phía sau hơn trăm thước.
Căn bản Bắc Trấn Thiên cảm nhận được có người đến gần, may lẳng trốn nhanh, nếu , nằm ở kia chính là thân thể của chứ phải trường tiên.
Người kia, cảm nhận chỉ số võ công của , chẳng lẽ cùng Hàn Vũ luyện chung loại công pháp? Hay là , đạt tới cấp bậc Thánh Giả rồi hả? thể nào, nhìn tuổi , cũng nhiều chừng hai mươi. Cho tới bây giờ Bắc Trấn Thiên có nghe đến tồn tại của người lợi hại như vậy.
"Ngươi là người phương nào, vì sao tự tiện xông vào nơi tỷ thí?" Người tuyên bố nhìn về phía Quân Tà Diễm, căn bản hề thấy có ngươi vào nơi tỷ thí, sao bỗng nhiên xuất thêm người.
Quân Phong Hiếu nhìn Quân Tà Diễm sân tỷ thí, chỉ nhìn cái mọi việc đều sáng tỏ.
Cái nhìn kia, bao hàm tình cảm hai mươi năm, cái nhìn kia, tràn đầy áy náy hai mươi năm, cái nhìn kia, tác động trực tiếp đến ý nghĩ của Quân Phong Hiếu.
Đúng lúc nên kết thúc tất cả.
"Ta tới đón nương tử nhà ta ."
Quân Tà Diễm đỡ Hàn Vũ dậy, vỗ vỗ bụi bậm người nàng, quan tâm ánh mắt người khác, hôn cái lên trán Hàn Vũ.
"Về sau cho phép thương tổn bản thân thêm lần nào nữa, chuyện sau này, để ta xử lý"
xong liền rút trường tiên còn nằm bả vai Hàn Vũ xuống, ném qua bên.
Ngỡ khí của Quân Tà Diễm phải hỏi ý kiến Hàn Vũ, mà là trực tiếp định đoạt.
"Được."
Dù mạnh mẽ thế nào, Hàn Vũ cũng chỉ là , cần chính là được người mình thương , điều Hàn Vũ mong muốn cũng chỉ có vậy.
"Tại sao nghe Hàn nương thành thân rồi hả ?"
"Đúng vậy, ta cũng có nghe , ta chỉ nghe Hàn nương còn là khuê nữ"
"Đoán chừng sớm định hôn phối rồi"
Rốt cuộc Quân Phong Hiếu cũng hiểu, chẳng trách mình giao nhiệm vụ cho Hàn Vũ nhanh như vậy hoàn thành, quá khứ phái nhiều cao thủ, đều có có về, ngờ nàng cái tiểu nha đầu này, thời gian ngày tra ra nhiều như vậy, ngẫm lại. . . Chuyện tốt sắp tới.
tệ, chấp nhận con dâu này, thông tuệ như thế, can đảm như thế, xứng với con .
Hàn tướng quân lão thất phu kia chắc sớm biết, nhưng khi Quân Phong Hiếu nhìn về phía Hàn tướng quân nhìn gương mặt mờ mịt của ông, Quân Phong Hiếu cười to lên.
"Ha ha ha, Hàn tướng quân, đừng là ngươi cũng biết chuyện này? Ngươi nhận được nữ nhi tuyệt vời, ha ha ha”
Quả , Hàn tướng quân biết chuyện. Hàn Vũ mang đến cho quá nhiều vui mừng và ngoài ý muốn.
Lúc này Hàn Thạc phục sát đất tỷ tỷ và tỷ phu của , là đôi quái nhân.
Cuộc đấu tranh đoạt chiến quyền lần này, gần như tốn nhiều công sức thắng hai trận, chỉ cần thắng thêm trận nữa, như vậy chiến quyền lần này thuộc về Đông Lâm quốc. Chỉ cần trong mấy năm tới củng cố tốt thực lực Đông Lâm quốc, đến lúc chiến tranh thực bùng nổ, ngày Đông Lâm quốc nhất thống Võ đại lục còn xa.
Hàn Thạc nhìn về phía hai người sân đấu võ, lúc này bọn họ xứng đôi biết bao, trai tài sắc, hai người đều có can đảm và thực lực, ha ha ha, tệ, tỷ phu này, nhận!
Hết chương 80
truyện hay quá nàng ơi ....hay k thể chịu được luôn đoá,,, nàng sớm ra chương ms nha ...iêu nàng chụt chụt ) ) )
☆, Chương 81
Edit : giọt biển
Quân Tà Diễm trực tiếp ôm lấy Hàn Vũ từ sân thi đấu bay lên khán đài.
Hai người bay múa trung, mọi người dưới đất đều lóe cả mắt.
Mọi người tại trường đều nhìn về phía hai người bay múa kia, vô cùng thán phục.[***************]
Nam tử kia sao lại tuấn như thế, khiến các nam nhân dưới khán đài cũng thèm dãi.
Vạt áo theo gió phất phới, Hàn Vũ ôm cổ của , tựa vào trong ngực .
Đợi hai người rơi xuống khán đài, tiếng vỗ tay phía dưới nổi lên bốn phía.
"Hàn nương, vẫn tốt chứ."
"Hàn nương là Nữ Trung Hào Kiệt."
" hổ là người của Hàn gia."
Hàn tướng quân đến bên người Hàn Vũ, nhìn tay của Quân Tà Diễm đàng hoàng, còn để ngang hông của Hàn Vũ.
"Khụ. . . Khụ khụ" Hàn tướng quân khụ khụ hai tiếng, nhìn Quân Tà Diễm có động tĩnh. tự giác khụ khụ...hai người.
"Phụ thân, người chỗ nào thoải mái?"
Hàn Vũ rốt cuộc cũng chú ý tới Hàn tướng quân, lên phía trước. Tay Quân Tà Diễm cũng theo đó buông ra .
"Vũ nhi, con khổ cực rồi. Cuộc so tài lần này, con có công lớn, chờ sau khi kết thúc cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, phụ thân cho con cử hành hôn , cái đó. . ."
Hàn tướng quân chuẩn bị giới thiệu nam nhân mà nhìn trúng cho Hàn Vũ, tuy nhiên ý tưởng này bị Quân Tà Diễm cắt đứt.
"Nhạc phụ, chờ sau khi kết thúc cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, con tới cửa cầu hôn." [***************]
"Ai là nhạc phụ của ngươi? Tiểu tử ngươi từ đâu đến, trước mặt mọi người, liền hủy danh tiếng ái nữ ta, hừ. . ."
biết vì sao Hàn tướng quân lại tức giận, vì Hàn Vũ giấu chuyện của , hay là vì Quân Tà Diễm hôn Hàn Vũ trước mặt mọi người.
"Phụ thân, có chuyện gì, chờ kết thúc hãy , nơi này chuyện tiện"
Hàn Vũ ở giữa giải hòa, thể để cho hai người kia đối địch nhau.
Bọn họ đối địch nhau, người bị khổ là Hàn Vũ.
"Trải qua thỏa thuận giữa Tứ Quốc, năm nay cuộc tỷ thí cuối cùng, mỗi nước phái ra ba người tiến vào Huyễn Lâm, lấy huyết mễ sâu trong Huyễn Lâm”
Khi người phụ trách ra nội dung cuộc tỷ thí cuối cùng, người bình tĩnh nhất Hàn Vũ rốt cuộc cũng muốn nổi nóng.
Nàng ở Tà Cung bị thương, gần nửa tháng đều là ăn cháo được chế biến từ huyễn mễ, bây giờ cuộc tỷ thí cuối cùng là vào sâu trong Huyễn Lâm trộm huyết mễ.
“Cuộc tỷ thí cuối cùng năm nay rất nguy hiểm, nghe sâu trong Huyễn Lâm tồn tại nhiều loại thú nguy hiểm.”
"Đúng vậy, biết là người nào lại trồng huyết mễ ở chỗ sâu như vậy. Người đó có bản lĩnh như thế nào?"
"Bắc Tuyết Quốc, Bắc quốc chủ với hai người thuộc hạ của , Tây Phong quốc, Trần tướng quân với hai người thuộc hạ của , Nam Dương quốc, Nam Quốc chủ với hai người thủ hạ của "
"Phụ thân, Nam Quốc chủ phải tỷ thí rồi sao? Thế nào còn có thể tham gia?" Hàn Vũ cảm thấy tò mò hỏi Hàn tướng quân.
"Bởi vì chiến quyền lần trước đoạt huy chương, cho nên, có quyền lợi này."
"Xem ra trong chiến quyền quốc gia đoạt huy chương, phúc lợi nhiều hơn. Vậy Bắc quốc sao? vì sao có thể tham gia lần nữa?"
“Cuộc thi đấu trước, có tham gia, cho Thất nương tham gia. Bắc quốc chủ chỉ là thay thế trận đấu mà thôi.” [***************]
Xem ra, cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền này còn rất nhiều sơ hở.
"Đông Lâm quốc, Hàn Vũ, Hàn Thạc và Quân Tà Diễm.”
Bởi vì Hàn Vũ ra sân tỷ thí là do Nam Dương Huyễn lựa chọn, cho nên lần này nàng có thể tham gia.
"Quân Tà Diễm? Đây là người nào? Tại sao có nghe qua? Chỉ là nghe quen tai?”
"Đúng vậy, rất quen tai, nghĩ ra, ở nơi nào nghe qua rồi, người họ Quân nhiều lắm, làm sao lại nghĩ ra"
"Quân Tà Diễm. . . Quân Tà Diễm. . . Tà? Aaa, ta nhớ ra rồi, là Cung Chủ Tà Cung."
"Cái gì? Làm sao có thể? Tà Cung và triều đình đội trời chung, làm sao giúp triều đình tranh đoạt chiến quyền đây?
Khi Lạc đại nhân nghe được tên tuổi của Quân Tà Diễm hình như thấy được tương lai của ra sao, những ngày an nhàn tốt đẹp sắp chấm dứt rồi.
Bắt đầu từ khi nào tên tặc tử Quân Tà Diễm kia với người của triều đình liên quan, lại còn quan hệ với người Hàn gia, trọn đời Lạc đại nhân dồn hết sức lực tranh đấu với Hàn gia. Nhưng, vạn lần ngờ, tên tặc tử kia lại cấu kết với Hàn gia, điều này phải làm như thế nào đây. Phải nhanh tìm Lạc thục phi, suy nghĩ kế sách đối phó với tiểu tử Quân Tà Diễm kia.
"Ngạch? Phụ thân, cuộc tỷ thí lần này có con? Có ? Con phải nghe lầm chứ?"
Hàn Thạc hưng phấn, rốt cuộc cũng có ngày thể tài năng khi vào trận.
"Vốn là Cung Vĩ, nhưng Cung Vĩ phụ trách trật tự trường thi, ta liền thỉnh cầu Hoàng thượng đổi cho con..., lần này con phải thể cho tốt, thể làm mất mặc Hàn gia."
"Ngài yên tâm phụ thân, con theo tỷ tỷ và tỷ. . . Ặc, với Diễm đại ca nhất định thua, lần này chiến quyền ngoài Đông Lâm quốc ai giành được.”
"Ha ha ha, được, các ngươi chuẩn bị"
Hàn tướng quân xong chuẩn bị rời , lại bị Hàn Vũ ngăn lại.
"Phụ thân, đây là chuyện gì xảy ra? Vì sao Diễm được tham gia?"
Chẳng lẽ Hoàng thượng biết chàng trở lại nơi này sao? Chẳng lẽ xác định được chàng đáp ứng tham gia sao?
"Đây là vừa mới quyết định, vốn là Hoàng thượng tham gia, chẳng biết tại sao, ở thời điểm trọng tài tuyên bố người tham gia tỷ thí, Hoàng thượng thay đổi chủ ý, ta cũng biết vì sao, chuyện này hay là chờ tỷ thí kết thúc hãy , cuộc tỷ thí cuối cùng nhất định phải thắng, năm nay chiến quyền, Đông Lâm quốc nhất định phải có."
"Dạ, phụ thân, ngài để lại trăm hai mươi cái tâm, chờ tin tức tốt."
Bởi vì trận tỷ thí này mọi người cách nào quan sát, các khán giả lục tục bắt đầu rời , phần lớn còn lại đến bên ngoài Huyễn Lâm chờ các thí sinh của các quốc gia đến.
Huyễn Lâm là nơi phải muốn vào là vào, nghĩ ra là ra.
biết mười hai người tham gia này, có thể bình yên vô trở ra hay ?
Trong mười hai người này, đều là người nổi bật của các quốc gia, nếu ở Huyễn Lâm này may xảy ra chuyện gì, hậu quả thể lường trước được.
Coi như tìm được huyết mễ, có bản lĩnh mang huyết mễ ra khỏi chỗ này hay là vấn đề, người trồng huyết mễ, nhất định phải dạng người bình thường, có thể ở nơi sâu trong Huyễn Lâm lui tới, rốt cuộc chỉ số võ công của người kia đến trình độ nào?
biết trong mười hai người này ai có thể địch qua được người đó. Bọn họ có thể hợp lực cướp đoạt huyết mễ hay ?
biết thực hư, khiến tất cả mọi người cùng mong đợi.
"Diễm, nếu như chàng muốn tham gia có thể rút lui, ta muốn chàng làm chuyện mình muốn làm."
"Tỷ phu, huynh phải muốn tham gia sao? Đây chính là cơ hội tốt, lần này huynh phải thể tốt, chừng cha ta vui mừng đồng ý hôn của các người, nếu , huynh muốn lấy tỷ tỷ của ta có dễ dàng như vậy, huống chi huynh chính là Giáo chủ tà giáo, huynh cũng biết tà giáo và triều đình mâu thuẫn như thế nào, vì triều đình làm chút chuyện, coi như phụ thân ta đồng ý hôn của các người, Hoàng thượng cũng đồng ý, biết làm sao Hoàng thượng để cho huynh tham gia. . ."
Hàn Thạc biết quá nhiều chuyện, thời điểm tại cũng phải những chuyện này, muốn chuẩn bị cẩn thận, nhất định phải đoạt được huyết mễ trở về.
"Hai người Đông Phượng lâu ăn chút gì, ta lấy huyết mễ mang ra"
Quân Tà Diễm dùng mật ngữ với Hàn Vũ, Hàn Vũ gật đầu cái.
Hàn Thạc ở đằng kia hưng phấn, sao lại chịu ăn.
"Tỷ tỷ, tỷ mình , ta muốn trở về chuẩn bị tốt." xong liền rời khỏi.
"Đợi chút, đệ đệ, cần, ngươi theo ta...ta Đông Phượng lâu mua chút điểm tâm mang theo, mang mấy hũ nước nữa, sau đó mua cá lớn chút, mua mấy con gà, ngươi có uống rượu ? Có thể mang theo mấy hũ rượu, ta suy nghĩ còn phải mang cái gì. . ."
"Tỷ tỷ? tỷ phải là mới vừa rồi bị thương ở đầu chứ? Huyễn Lâm là nơi vô cùng nguy hiểm, người muốn làm cái gì?"
"Nghe ta sai, lát, chúng ta mua đồ. . ."
Hàn Vũ kéo mạnh đệ đệ của mình rời khỏi trường thi.
Hết chương 81
Last edited by a moderator: 16/3/16