1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng nhi phúc hắc của yêu nghiệt - Thượng Đế Đô Đọa Lạc (Full - Đã Có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70

      Edit: pedieu.annhien

      "Hồ đồ, ngươi cho rằng như vậy trẫm liền tin?" Quân Phong Hiếu nghĩ Hàn Vũ hồ đồ, rốt cuộc nàng điều tra ở đây báo cáo cho .

      "Hoàng thượng, Vũ Nhi tận tâm tận lực giúp ngài hỏi thăm chuyện này, ta mạo hiểm tánh mạng mình xông vào Tà cung, cái mạng của ta thiếu chút nữa mất ở bên trong, làm sao ngài có thể ta hồ đồ, tại sao có thể tin ta? Có muốn ta gọi Quân Tà Diễm tới hay , đối chứng cùng ngài?" Hàn Vũ muốn tìm cơ hội cho Quân Tà Diễm và Quân Phong Hiếu gặp mặt.

      "Ngươi. . . Ngươi có thể mang . . . Mang đến gặp mặt trẫm?" Quân Phong Hiếu nghe Hàn Vũ như vậy bắt đầu dao động, chẳng lẽ như Hàn Vũ , Hàn Vũ có bản lãnh kia, có thể mời Quân Tà Diễm tới?

      "Hoàng thượng, chuyện ngài giao phó Vũ Nhi làm xong, có tin hay do chính ngài quyết định, chuyện lạc phu nhân qua đoạn thời gian, nếu như có chuyện gì, nên ra đại điện thôi, canh giờ cũng còn sớm, người cũng đều đến đông đủ!"

      Hàn Vũ vội vàng, nàng thể vội vàng an bài bọn họ gặp mặt, như vậy, chỉ khiến Quân Phong Hiếu hoài nghi, ý đồ của nàng thể cho ai biết, hết cách rồi, tiếp xúc với vua của nước phải cẩn thận từng li từng tí.

      "Hàn Vũ, ngươi gọi Quân Tà Diễm tới, ta muốn gặp " Quân Phong Hiếu giọng điệu ra lệnh nàng

      "Hoàng thượng, Vũ Nhi có chức vị, hai có phạm sai lầm, ba ta chỉ là nương nơi thuê phòng đợi gả, ngài thể cứ gọi ta giúp ngài làm cái này làm cái kia, kêu ta thăm dò chuyện Quân Tà Diễm, ta miễn cưỡng có thể đồng ý, tại, kêu ta mời , ta..Ta..Ta được lợi gì?”

      "Cái này dễ thôi, ngươi là đệ nhất tài nữ Đông Lâm quốc rồi, ngươi cũng phạm sai lầm, ngươi muốn lang quân, hôm nay trẫm giúp ngươi chỉ hôn lang quân như ý, như thế nào?" Quân Phong Hiếu còn chưa biết chuyện kia với Hàn Vũ như thế nào, ngờ Hàn Vũ tự mình đề nghị, tiết kiệm phiền toái cho .

      "Éc. . . Ha ha, cần, cần, hôm nay ta mời Quân Tà Diễm tới gặp ngài, nếu như có chuyện gì, vậy ta ra ngoài trước, hoàng thượng ngài cũng nhanh ra ngoài "

      Hàn Vũ xong, đợi Quân Phong Hiếu đồng ý liền mình rời thư phòng, chẳng lẽ, từ xưa hoàng thượng đều thích chỉ hôn sao? Kỳ quái. . .

      Hàn Vũ còn chưa tới trong đại điện, ngang qua núi giả bị người kéo đến phía sau núi giả. [pedieu.dđlqđ]

      "Nam quốc chủ, ngài có ý gì?" Hàn Vũ hiểu Nam quốc chủ có ý gì, mình lôi nàng đến phía sau núi giả này, nếu bị người có lòng bắt gặp, vậy danh tiếng của mình bị Nam Dương Huyễn phá hủy mất.

      "Vũ nhi, mới vừa rồi tại trong đại điện, ngươi muốn cùng ta kết bái, là ?" Nam Dương Huyễn thoạt nhìn rất kích động, biết là bởi vì Hàn Vũ đường đột, hay là bởi vì lời đề nghị của Hàn Vũ .

      "Nam quốc chủ, mới vừa rồi ta có chỗ mạo phạm, ta chỉ là nữ nhi tướng gia, thế nào với cao. . ."

      Hàn Vũ vẫn chưa hết, liền bị Nam Dương Huyễn ôm chặt vào trong ngực.

      "Vũ nhi, đêm đó lần đầu tiên gặp lại ngươi ngươi gợi cho ta rất nhiều rất nhiều ký ức, ngươi rất giống muội muội của ta, tự tin của ngươi, thần thái của ngươi, ngươi tản mát ra sức hấp dẫn, vô cùng giống Yến Tử, khi đó ta muốn nhận ngươi làm muội muội, lắc tay tay ngươi chính là di vật duy nhất của muội ấy để lại cho ta, ta đưa cho ngươi, chính là hi vọng ngươi có thể làm muội muội của ta, nhưng là, nếu ta đưa ra đề nghị này, minh như ngươi, đoán chừng tin tưởng, nhưng…Hôm nay, ta nghe được ngươi chủ động đề nghị, ngươi biết, lúc ấy ta rất vui mừng, ta vui mừng thậm chí quên luôn trả lời. Vũ Nhi…Yến Tử”

      Nam Dương Huyễn ôm Hàn Vũ, lời từ trái tim, ngờ, thương muội muội nhiều như vậy!

      "Ha ha ha, ca, ta vô cùng vui mừng, ngươi nhận ta làm muội muội, khi hội nghị tứ quốc kết thúc chúng ta liền kết bái, được ?"

      Hàn Vũ cũng đưa tay ra ôm Nam Dương Huyễn, an ủi , cho lời hứa hẹn.

      "Buông nàng ra" giọng lạnh lùng, ở nơi này mùa hè nóng bức nhưng nghe vậy khiến người ta cảm giác phát run.

      Nam Dương Huyễn buông Hàn Vũ ra nhìn người mới tới, đầu tóc màu bạc buông thả sau lưng, mặt nạ màu bạc che mặt, nhưng ánh mắt trầm tựa như muốn lột da Nam Dương Huyễn, chặt làm trăm mảnh. Lúc này người đó phát ra hàn lãnh, bức Nam Dương Huyễn cả người lạnh lẽo.

      Khí thế cường đại, khiến Nam Dương Huyễn phải sử dụng võ công chống cự, tuy nhiên có hiệu quả chút nào

      Nam Dương Huyễn phun ngụm máu tươi, mọi việc xảy ra trong nháy mắt, Hàn Vũ có phát chút nào.

      Khi Hàn Vũ thấy Nam Dương Huyễn phun máu tươi mới phát giác, khí, hình như rất khác thường.

      "Ca, ngươi sao chớ? Ngươi làm sao vậy?" Hàn Vũ lo lắng đỡ Nam Dương Huyễn, hỏi thăm tình trạng của .

      " sao" quả Nam Dương Huyễn sao, chỉ là bị võ công của Quân Tà Diễm chấn động gân mạch, nghỉ ngơi chút là tốt rồi.

      Nam Dương Huyễn quan sát Quân Tà Diễm, nhưng mà mặt lại lộ ra nụ cười.

      "Diễm, sao chàng lại tới đây? Mới vừa rồi là chàng ra tay phải ?" Chẳng lẽ là vì nàng và Nam Dương Huyễn ôm nhau khiến hiểu lầm?

      Quân Tà Diễm chắc chắn tin tưởng nàng chứ?

      "Ừ, ta tới tìm nàng.” Trả lời đơn giản, cũng rất ràng, Nam Dương Huyễn bị thương là làm, tới nơi này vì tìm nàng.

      "Éc. . . Diễm, cái đó, là ca ca ta, muội muội của . . . Ai, khó mà ràng được, ta. . ."

      "Ta tin tưởng nàng"

      Hàn Vũ giải thích lộn xộn, nhưng khó mà ràng được, lại đổi lấy câu ta tin tưởng nàng của Quân Tà Diễm. Những lời này cũng đủ rồi.

      "Để ta giới thiệu chút, vị này là Nam quốc chủ, Nam Dương Huyễn, vị này là. . . Là Quân Tà Diễm, vị hôn phu của ta" Hàn Vũ cho giới thiệu hai người với nhau.

      Khi Quân Tà Diễm nghe được nàng mình là vị hôn phu của nàng, trong lòng còn bao nhiêu khó chịu trong nháy mắt tan thành mây khói.

      "Mới vừa rồi đắc tội, tha lỗi, dù là ca ca, nhưng nam nữ khác biệt, mong rằng Nam quốc chủ bao dung." Quân Tà Diễm rất rồi, coi như ngươi là ca ca của Hàn Vũ, nhưng là nam nữ khác biệt.

      "Đa tạ chỉ giáo, về sau Vũ Nhi giao cho ngươi, ta tin tưởng ngươi có năng lực bảo vệ nàng"

      Thời điểm bị võ công Quân Tà Diễm trấn áp, phát , võ công của Quân Tà Diễm, tra ra đến mức nào. Chẳng lẽ đạt tới Thánh Giả? , thể nào, nhìn tuổi , cũng chỉ chừng 20, làm sao có thể trác tuyệt như vậy. Chẳng lẽ luyện Tà thuật mà tạo thành?

      "Xin hỏi, Diễm công tử, sư phụ của ngươi là ai ? Võ công ngươi luyện là bộ công lực?"

      Ở Võ Đại lục hỏi thăm như vậy rất bình thường, nhưng khi Quân Tà Diễm nghe được hỏi thăm lại nhìn Hàn Vũ, hình như muốn trả lời, hơn nữa, vẫn còn rất sợ trả lời.

      Hết chương 70
      Last edited: 10/12/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      Chương 71

      Edit: pedieu.annhien

      "Diễm, sao vậy?" Hàn Vũ phát Diễm khác thường, chắc phải xảy ra chuyện gì chứ?

      Đúng rồi, còn có năm ngày là đến cuối tháng, đó là ngày Diễm biến thân, nhưng tháng trước lúc thay đổi cũng có khó chịu bao nhiêu.

      Hôm nay Diễm là sao đây?

      Chẳng lẽ vì vấn đề Nam Dương Huyễn hỏi thăm?

      "Ca ca, sư phụ của chúng ta, ông cũng muốn bị người khác biết, cái này. . ." Hàn Vũ thay Quân Tà Diễm trả lời vấn đề, hiển nhiên, Quân Tà Diễm nghĩ trả lời .

      "Sư phụ của các ngươi? Ngươi và Diễm công tử là sư huynh muội?" Nam Dương Huyễn tò mò, nếu Hàn Vũ và Quân Tà Diễm là sư huynh muội, vì sao nàng chút chỉ số võ công cũng có, mà Quân Tà Diễm lại cao cường như vậy?

      "Đúng, có thể như thế. . ."

      "Nếu sư phụ của các ngươi muốn bị người biết, vậy ta cũng gây khó xử nữa, Vũ nhi, làm ca ca, ta tặng món lễ lớn cho ngươi! Đến lúc đó được từ chối! hội nghị Tứ Quốc lập tức bắt đầu, ta về đại điện trước, ngươi cũng nhanh trở về. Diễm công tử, cáo từ."

      xong, Nam Dương Huyền rời khỏi núi giả, trở lại trong đại điện.

      "Diễm, có phải việc chàng biến thân và việc luyện công pháp có liên quan hay ?” Hàn Vũ ra suy đoán của nàng.

      “Đúng vậy”

      ra, có quan hệ.

      "Lão bà, công pháp của ta, cũng phải tà đạo, chỉ cần khống chế được nó, như vậy giúp đỡ lớn. . ." Quân Tà Diễm nhìn Hàn Vũ giải thích , muốn Hàn Vũ quá mức lo lắng cho , cũng muốn Hàn Vũ ghét .

      "Vậy nếu khống chế tốt sao? Khống chế được, có phải chính là nó khống chế lại chàng hay ? Tại sao sư phụ có thể để chàng luyện công pháp như vậy?"

      "Ta có lựa chọn khác. . . Lão bà" Quân Tà Diễm tháo mặt nạ xuống, tựa vào núi giả.

      Mỗi lần nhìn gương mặt , Hàn Vũ luôn khiếp sợ, nam tử lớn lên đẹp như vậy, chẳng lẽ do Thượng Đế tự mình chế tạo sao?

      Cổ áo trong màu bạc khẽ rộng mỡ, lộ ra làn da màu lúa mì.

      Tròng mắt thâm thúy có hồn, lúc này còn mang theo nhàn nhạt thương cảm.

      Con ngươi đen nhánh giống mã não, sống mũi cao thẳng, đôi môi hấp dẫn, tóc màu bạc như ngọc nhàn nhạt sáng bóng, nơi cổ da thịt tinh tế xinh đẹp, da thịt của đẹp như hoa nở rộ, nhất là tất cả những thứ đều hữu cùng chỗ, giống như được Thượng Đế khéo léo tạo thành, là tác phẩm tuyệt vời.

      vương tử ưu thương đứng trước mặt của Hàn Vũ, tại cần được an ủi và quan tâm.

      "Diễm, cho ta biết, cần giấu giếm ta" Hàn Vũ tựa vào ngực Quân Tà Diễm, ngẩng đầu nhìn Diễm, xuyên thấu qua cằm nhìn gương mặt , trong lòng đầy đau xót.

      "Chờ chúng ta thành thân rồi, ta liền cho nàng biết có được hay ?" Quân Tà Diễm nắm tay Hàn Vũ, lần đầu tiên cự tuyệt lời của nàng.

      Quân Tà Diễm muốn Hàn Vũ bị cuốn vào rắc rối, nơi đó hiểm ác, phải mình có thể đoán trước . thể để cho Hàn Vũ gặp nguy hiểm.

      "Được" Hàn Vũ cũng cưỡng cầu, Quân Tà Diễm đồng ý cho nàng biết nhất định cho nàng biết, nàng có thể đợi, đợi đến khi cam tâm ở trước nàng mở rộng lòng .

      Trong đại điện quốc chủ Tứ Quốc cũng đến, cảnh tượng tráng lệ thua gì đêm sinh nhật Hàn hoàng hậu.

      Hôm nay Hàn hoàng hậu có tham gia, nàng còn bế quan ở bên trong, chưa đột phá thiên thê, bây giờ chưa ra được.

      Lần sau gặp lại Hàn hoàng hậu, đoán chừng đạt được võ công bậc Thiên thê rồi.

      Hoàng thượng Đông Lâm quốc Quân Phong Hiếu đứng ở ngôi vị hoàng đế, khí phách ở cao, nhìn xuống mọi người, hổ là vua nươc, có kiên quyết và cường thế.

      "Trẫm, tuyên bố, hội nghị Tứ Quốc, chính thức bắt đầu" Quân Phong Hiếu tản ra công lực, truyền lời đến tai của mỗi người. Sau khi Quân Phong Hiếu tuyên bố, chỉ thấy quốc chủ tam quốc từ chỗ ngồi của mình đứng lên, lên hoàng đài, đứng cùng chỗ với Quân Phong Hiếu.

      Hàn Vũ , hoàng đài của nước, những người nước khác có thể lên hay sao? Hay vì hôm nay tương đối đặc biệt?

      "Cái này là nghi thức tất yếu của hội nghị Tứ Quốc " biết từ lúc nào Hàn Thạc tới bên người Hàn Vũ, nhìn ra nghi ngờ của nàng, chủ động giải thích .

      " ra là vậy, vậy kế tiếp là gì?" Hàn Vũ hỏi thăm Hàn Thạc nghi thức kế tiếp là gì.

      "Tỷ xem biết" xem ra Hàn Thạc cũng phải tốt bụng.

      Hàn Vũ liếc Hàn Thạc cái, bỗng nhiên ràng, xem ra so với mình còn kích động hơn.

      Khuôn mặt Hàn Thạc hưng phấn hề che dấu, cặp mắt tản ra từng luồng ánh sao, ra cũng muốn được đứng đó.

      Tứ Quốc quốc chủ cùng đứng ở hoàng đài, Hàn Vũ nhìn thẳng bọn họ, vì tại, phải quỳ lạy, mà là tham gia hội nghị.

      Có mấy cung nữ kéo tấm lụa màu ra trước mặt bốn vị quốc chủ, lúc này muốn làm cái gì?

      Hàn Vũ ngẫm nghĩ, chẳng lẽ là cắt băng?

      Trong lúc đó, bốn vị cung nữ đưa cho bốn vị quốc chủ bốn thanh kiếm, cùng lúc chém về tấm lụa màu dài kia.

      Xem ra, cái này phải cắt băng mà là chém lụa màu.

      "Đệ đệ, đây là ý gì?" Bọn họ phải đơn thuần chỉ là chặt đứt tấm vải đỏ chứ?

      "Đây là chặt đứt quan hệ Tứ Quốc, chém miếng vải này, chấm dứt quan hệ, chém miếng vải này, chiến quyền quay lại vị trí ban đầu. Bởi vì lần trước chiến quyền thuộc về Nam Dương quốc, bốn vị quốc chủ chặt đứt tấm vải đỏ, như vậy bây giờ chiến quyền hề thuộc về Nam Dương quốc. Đoạt chiến quyền chính thức bắt đầu."

      Chặt đứt tấm vải đỏ bốn vị quốc chủ, trong nháy mắt đánh gãy kiếm.

      Ngay sau đó Nam Dương Huyễn lấy ra thẻ bài, thẻ bài hình vuông, Hàn Vũ thấy là xấu hổ, là ai thiết kế tấm thẻ bài này vậy? Hình dạng là…quê mùa.

      "Đây là quyền lệnh, phía trước khắc chữ Chiến, mặt sau khắc chữ Quyền, tấm thẻ bài này là lúc Đông Lâm quốc chưa gia nhập, ba nước còn lại cùng thiết kế. Khi đó, Đông Lâm quốc chưa có tư cách tranh đoạt chiến quyền. Quốc gia nào lấy được tấm thẻ bài này, ý nghĩa có thể chiến đấu, có sức mạnh, lấy được quyền lợi, tất cả đều dựa vào thực lực.”

      Tất cả mọi người nhìn chằm chằm khối quyền lệnh kia, trong tròng mắt chứa đầy tham vọng. Đúng là hấp dẫn.

      Nam Dương Huyễn ở hoàng đài giao quyền lệnh cho Quân Phong Hiếu "Quyền lệnh giao, hội nghị tỷ thí có quyền lệnh có chiến quyền. Quyền lệnh mất, Đông Lâm quốc phải rút lui khỏi tỷ thí chiến quyền.”

      "Trẫm bảo quản quyền lệnh, quyền lệnh mất , Đông Lâm quốc rút lui khỏi tỷ thí chiến quyền" đây là nghi thức bắt buộc, cũng là loại cam kết trước người Tứ Quốc, cam kết mình có thực lực bảo quản tốt quyền lệnh, nếu ngay cả quyền lệnh cũng bảo quản được, đâu có tư cách lấy được chiến quyền.

      "Xem ra, bây giờ quyền lệnh là củ khoai lang phỏng tay. Đệ đệ, ngươi nghĩ hoàng thượng có năng lực bảo quản tốt quyền lệnh hay ?” Thực lực của hoàng thượng nàng biết nhưng Bắc Trấn Thiên tuyệt đối có năng lực tranh đoạt, dĩ nhiên việc tranh đoạt quag minh chính đại này thực vào đêm khuya, khả năng này rất cao.

      Nghi thức đơn giản, Hàn Vũ còn tưởng phải đợi lâu, giống như người lãnh đạo lên phát biểu vài câu cảm nghĩ, vài câu quan tâm.

      Xem ra, Hàn Vũ suy nghĩ quá nhiều rồi.

      Đây là cuộc đấu sinh tử giữa Tứ quốc, đâu thể nhiều việc nhảm nhí như vậy, nếu có phải đem thực lực ra chuyện.

      Hết chương 71
      Last edited by a moderator: 10/12/15

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      Chương 72

      Edit: pedieu.annhien

      Trong đại điện lồng lộng hùng dũng đứng hơn 100 người, ai cũng sẵn sàng chiến đấu.

      Xem tình hình này, lấy được chiến quyền đơn giản như Hàn Vũ nghĩ.

      Ba vị quốc chủ cũng xuống hoàng đài, Quân Phong Hiếu ngồi hoàng vị.

      Hơn trăm người ở bên trong, chỉ có bốn người này là được ngồi, trước mặt bày đầy nước trà cùng điểm tâm.

      Hàn Vũ cảm thấy công bằng, ai, đáng ghét cấp bậc xã hội.

      Buổi sáng nàng chỉ ăn chút, giày vò đến bây giờ, đói bụng, nhìn điểm tâm trước mặt, muốn chảy nước miếng.

      Chỉ có thể xem thể ăn, là tàn nhẫn hành hạ.

      Hàn Vũ cẩn thận để cho người khác phát mình di chuyển, từ từ tới sau lưng Nam Dương Huyễn.

      "Ca ca, ta đói." Hàn Vũ lấy tay đâm Nam Dương Huyễn, dùng giọng điệu chỉ có Nam Dương huyễn có thể nghe .

      Nam Dương Huyễn nghe Hàn Vũ nàng đói bụng, vừa đau lòng vừa buồn cười, tại nghẹn đến khổ

      Nam Dương Huyễn rất tùy ý đẩy bàn điểm tâm về sau, Hàn Vũ phối hợp rất tốt bưng cái mâm lui về phía sau. Ách, lúc nào nàng lại lưu lạc đến trình độ này.

      Hàn Vũ bất đắc dĩ, giấu kỹ bàn điểm tâm, kéo Tiểu Chính Thái ra khỏi đại điện.

      "Tỷ tỷ, tỷ làm gì thế này? Phía sau còn công bố danh sách thí sinh tỷ thí và hạng mục thi viết, tỷ kéo đệ ra ngoài làm gì?”

      Tiểu Chính Thái rất chờ mong tên của mình có trong danh sách thí sinh.

      "Nhìn, đói bụng chưa? Ăn nhiều chút" Hàn Vũ lấy bàn điểm tâm ra, cười hì hì quơ quơ trước mặt Tiểu Chính Thái, cầm lên cái bánh ngọt bắt đầu ăn .

      "Tỷ, ở đâu ra vậy? phải tỷ trộm đấy chứ?” Quả thực thể tin, tỷ tỷ của cũng có thể lắm chứ, trộm đồ ăn bàn của quốc chủ nào đó/

      " cái gì đó, đây là Nam quốc chủ cho ta, cái gì trộm, tỷ tỷ của ngươi ta trộm sao? Có muốn ăn hay , ăn , mình ta ăn"

      Hàn Vũ chuẩn bị đoạt bánh ngọt , lại bị Tiểu Chính Thái đoạt trước.

      "Ăn, làm gì ăn, bình thường chưa chắc có để ăn, bánh ngọt này có tiền cũng mua được! Đệ cũng rất đói”

      Mặc kệ là nàng trộm hay được người khác cho, chỉ cần nhiễu loạn là được rồi, ăn ngon như vậy ăn uổng!

      "Tỷ tỷ, tỷ kêu đệ đến dự thi nếu thua làm thế nào? tại đệ vừa mong đợi vừa lo sợ…” Tiểu Chính Thái vừa ăn bánh ngọt, vừa ra lòng .

      “Ngươi thất bại sao?" Hàn Vũ trực tiếp trả lời, nàng cũng biết phải trả lời như thế nào, thực lực Hàn Thạc còn chưa tới Thiên Thê, có thể lấy được tư cách dự thi còn là vấn đề khó.

      "Dĩ nhiên " Tiểu Chính Thái trả lời rất dứt khoát, làm sao thua.

      "Chính là như vậy, vậy đệ còn buân khuâng điều gì?”

      "Nhưng. . ."

      Tiểu Chính Thái còn muốn gì đó, lại bị Chu tổng quản cắt đứt.


      "Ai yoo, là làm khó Tạp gia, hai vị, mau mau theo nô tài, hoàng thương tìm hai vị, nhanh lên chút”

      Chu tổng quản dáng vẻ rất gấp, Hàn Vũ buồn bực, hoàng thượng rất rỗi rãnh sao? Thế nào ba ngày hai bữa tìm nàng.

      Bên trong thư phòng

      "Hàn Vũ, cái này giao cho ngươi" Quân Phong Hiếu giao cho nàng đồ vật mà nàng ngờ tới nhất.

      "Hoàng thượng, ngài đây là ý gì? Ngài tin tưởng ta như vậy sao?"

      Hoàng thượng giao quyền lệnh cho nàng, Hàn Vũ cũng có đưa tay đón.

      tại ở hội nghị Tứ quốc, trong lúc đầu sóng ngọn gió, nàng cũng muốn tiếp nhận.

      "Trẫm phải tin tưởng ngươi, trẫm tin tưởng Hàn gia, vốn trẫm định giao quyền lệnh cho Hàn tướng quân, nhưng Hàn tướng quân , giao cho ngươi so với càng thêm an toàn. Ta là tin tưởng Hàn gia, mà phải ngươi." Hoàng thượng như đinh chém sắt tin tưởng Hàn gia mà phải Hàn Vũ. Xem ra, cũng hoàn toàn. tin nàng, hoàng thượng tin lời phía của hàn tướng quân như vậy.

      Nhưng Hàn tướng quân có ý gì, giao cho nàng càng thêm an toàn, Hàn Vũ cũng phải là người bảo quản quyền lệnh mà bị cướp .

      "Tỷ tỷ, ngươi hãy nhận , nếu phụ thân như vậy, nhất định là có đạo lý của ông." Tiểu Chính Thái ở bên khuyên bảo.

      "Được, nếu hoàng thượng ngài giao quyền lệnh cho ta, ta thể chối từ, chờ ngài cần, ta trả lại nguyên vẹn cho ngài”

      Hàn Vũ hứa hẹn, tại mới cảm nhận được, hứa hẹn cam kết, chính là món nợ.

      "Được, rất tốt, toàn bộ các ngươi ra ngoài, chuyện này thể cho nhiều người biết, nhiều người biết là hơn phần nguy hiểm."

      "Vâng, hoàng thượng"

      Hàn Vũ và Tiểu Chính Thái ra khỏi thư phòng, Tiểu Chính Thái nhìn Hàn Vũ, cũng gì, bọn họ thể thảo luận vấn đề quyền lệnh, tai vách mạch rừng.

      "Đệ đệ, tỷ thí khi nào bắt đầu?"

      "Buổi trưa"

      "Được, đệ vào trước, ta buổi trưa đến. Ta có chút chuyện xử lý, ngươi trở về trước "

      Hàn Vũ nghĩ tới an bài quyền lệnh như thế nào mới an toàn nhất.

      "Tỷ tỷ, tỷ đâu vậy? mình tỷ an toàn. . . Ặc, ý đệ là tỷ chỉ là nữ nhi nếu có chuyện gì xảy ra làm thế nào? Đệ cùng tỷ.”

      tại như thế nào Hàn Thạc cũng để Hàn Vũ hành động mình, phải là có việc làm mà theo nàng, mà là lo lắng cho nàng.

      Hàn Vũ nhìn dáng vẻ quyết buông tha của Tiểu Chính Thái, rất là bất đắc dĩ. Được rồi, nếu muốn dẫn theo cũng sao, dù sao sớm muộn gì cũng gặp mặt.

      "Đệ muốn ?" Hàn Vũ thử xác nhận lại lần.

      "Đương nhiên" Hàn Thạc trả lời rất dứt khoát.

      "Đệ được hối hận, thôi"

      Hàn Vũ và Hàn Thạc ra khỏi hoàng cung, hai người bỏ lỡ buổi tuyên bố hạng mục và danh sách thí sinh tỷ thí

      Hàn Vũ mang theo Tiểu Chính Thái tới Vô Tình các, quả Hàn Thạc tin vào những gì thấy.

      Vô Tình các phải là nơi phong hoa tuyết nguyệt sao? Thế nào tại biến thành quán cơm rồi? Buôn bán phát đạt?

      Hôm nay Hàn Vũ mặc nam trang, cũng mang theo khăn che mặt, có rất nhiều nhận ra nàng, khi nàng muốn tìm Tình tỷ lại bị cự tuyệt

      "Vậy tiểu Nhã nương có ở đây ?” Hàn Vũ cũng tức giận, nàng tìm đến tiểu Nhã.

      Tiểu Nhã nhìn thoáng qua liền nhận ra nàng chính là người ngày ấy tìm Tình tỷ, ra là nữ nhân.

      Tiểu Nhã hai lời liền dẫn nàng và Hàn Thạc tới gian phòng của Tình tỷ.

      Bây giờ tình tỷ bỏ son phấn, tự nhiên thanh nhã, mỹ nhân.
      Lạc nương, hôm nay sao lại rãnh rỗi tới đây? Diễm nương cứ ở đây lảm nhảm, vì sao ngươi tới gặp nàng đấy” mặc dù gương mặt có thay đổi, thế nhưng thái độ niềm nở khi tiếp khách thay đổi.

      "Ta tìm Diễm Nương, ta hẹn người khác gặp mặt ở đây, ngươi dẫn đến, ngươi xuống

      Sau khi Tình tỷ rời khỏi, bên trong chỉ còn lại Hàn Vũ và Hàn Thạc, ràng Hàn Thạc còn chưa phục hồi lại tinh thần.

      Hàn Vũ nhắn Quân Tà Diễm đến Vô Tình các gặp nàng, nàng quyết định giao quyền lệnh cho Quân Tà Diễm bảo quản, đặt ở chỗ , đoán chừng ai nghĩ đến.

      Hết chương 72
      Last edited by a moderator: 10/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73

      Edit: pedieu.annhien

      "Tỷ tỷ, làm sao tỷ. . ." Hàn Thạc khó hiểu, người tỷ tỷ này của , rốt cuộc có bao nhiêu chuyện biết.

      "Vô Tình các là của ta" Hàn Vũ ra câu đủ để Hàn Thạc khiếp sợ nửa ngày.

      "Diễm" Hàn Vũ thấy Diễm tiếng động đến bên người nàng, vui mừng kêu lên.

      Nhưng Hàn Thạc lại tưởng rằng nàng kinh sợ mà thét lên.

      "Người nào?" Hàn Thạc tới trước mặt Hàn Vũ muốn bảo vệ nàng.

      "Đệ đệ, là tỷ phu của ngươi" Hàn Vũ hề kiêng kỵ giới thiệu Quân Tà Diễm.

      "Tỷ phu? Tỷ tỷ, phải là tỷ còn chưa thành thân hay sao? Lúc nào ta có thêm người tỷ phu vậy?”

      Hàn Thạc hoài nghi, người tỷ tỷ này của đúng phải người bình thường.

      "Chẳng lâu nữa là tỷ phu của ngươi!"

      Hàn Vũ tới trước mặt Quân Tà Diễm, lấy quyền lệnh mà hoàng thượng vừa giao cho nàng đặt vào tay Quân Tà Diễm.

      "Tỷ tỷ, tỷ làm gì vậy? Đây chính là hoàng thượng giao cho tỷ bảo quản sao tỷ có thể giao cho người ngoài”

      Hàn Thạc thể tin được Hàn Vũ giao quyền lệnh cho người khác.

      "Hàn Thạc, tỷ rồi, là tỷ phu ngươi, phải người ngoài"

      Sắc mặt Hàn Vũ bỗng trầm, nàng quan tâm suy nghĩ của Hàn Thạc, mặc kệ Hàn Thạc có chấp nhận hay , nhưng nàng phải làm cho , Quân Tà Diễm phải người ngoài.

      "Tỷ tỷ. . ." Hàn Thạc nghĩ tới, Hàn Vũ vì người kia mà nổi giận với mình, dù trước kia chấp nhận nàng, nàng cũng nổi giận, thế nhưng hôm nay vì người ngoài nàng lại nổi giận với , Chẳng lẽ, trong lòng tỷ tỷ người kia có vị trí tầm thường sao?

      "Đủ rồi, nên nữa, tỷ làm như vậy đương nhiên là có đạo lý của ta, sau này ta giải thích với ngươi " Hàn Vũ biết Hàn Thạc băn khoăn cái gì.

      Giao quyền lệnh cho Quân Tà Diễm là thích hợp nhất, chừng, hoàng thượng giao quyền lệnh cho nàng chính là hi vọng nàng làm như thế này.

      Dĩ nhiên, đây chỉ là suy đoán của Hàn Vũ mà thôi

      "Diễm, cái này chàng giúp ta bảo quản, chờ đến lúc ta cần đến, chàng mang đến cho ta có được hay ?” [pedieu.dđlqđ]

      Hàn Vũ nũng nịu đem quyền lệnh giao cho Quân Tà Diễm.

      "Được" mặc kệ đây là cái gì, nếu Hàn Vũ muốn bảo quản, dốc toàn lực bảo quản tốt,

      "Ha ha ha, tại, đoán chừng có người nào nghĩ đến chúng ta lại ở chỗ này cầm quyền lệnh! Ha ha ha!"

      biết những người muốn đoạt quyền lệnh ra tay ở đâu!

      "Tỷ tỷ, đệ đồng ý tỷ giao quyền lệnh cho người ngay cả chút chỉ số võ công cũng có, đệ cũng chấp nhận là tỷ phu của đệ, con rể Hàn gia mà ngay cả chút chỉ số võ cũng thể chấp nhận, phụ thân cũng đồng ý”

      Hàn Thạc tiếp nhận được tỷ phu của mà ngay cả chút chỉ số võ công cũng có.

      Bất tri bất giác, hình tượng của Hàn Vũ trong lòng Hàn Thạc ngày càng to lớn mặc dù nàng có chỉ số võ công nhưng thông tuệ của nàng, tự tin của nàng, sức hấp dẫn của nàng là độc nhất vô nhị, còn được hoàng thượng phong là đệ nhất tài nữ Đông Lâm quốc, miễn quỳ trước bất cứ ai.

      Vinh dự này là do Hàn Vũ giúp Đông Lâm quốc giải quyết vấn đề khó khăn, miễn tỷ thí vòng , giúp cho việc tranh đoạt chiến quyền thuận lợi hơn rất nhiều. Thực lực của nàng thua người nam nhân có chỉ số võ công nào.

      Nhưng người trước mặt này, mặc dù có khí thế nhưng lại cảm nhận được bất kỳ chỉ số võ công nào, hơn nữa lại quái lạ, mang mặt nạ, tóc màu bạc…Nhìn chẳng qua chỉ mới hai mươi. ra là phế vật, tỷ tỷ làm sao để ý tới được.

      Đợi chút. . . Tóc màu bạc?

      "Tỷ tỷ, . . . là. . . Cung chủ Tà cung? Tóc màu bạc, mặt nạ bạc, sai, chính là Đại ma đầu"

      có ai biết chỉ số võ công của tới cảnh giới nào, bởi vì ai từng chiến đấu với đều toàn mạng.

      "A…"

      Hàn Vũ cú cái đầu Hàn Thạc. Khí thế hung hăng nhìn chằm chằm Hàn Thạc, ánh mắt kia giống như muốn lột da vậy.

      Quân Tà Diễm nhếch bên miệng lên.

      Cảnh tượng này, dù nhìn thế nào Quân Tà Diễm cũng giống đại ma đầu, ngược lại Hàn Vũ lại giống đại ma đầu hơn.

      "Tiểu tử thúi, ngươi đối xử với tỷ phu ngươi như vậy sao? Dám là đại ma đầu, tại ta cho ngươi biết thế nào là đại ma đầu”

      xong Hàn Vũ liền nắm lấy lỗ tai Hàn Thạc vặn vài cái, Hàn Thạc thấy đau liền cầu xin tha thứ.
      "Tỷ tỷ, mau buông tay, bằng ta khách khí."

      Nhưng Hàn Vũ làm như nghe thấy, vẫn buông tay.

      Hàn Thạc cách nào, đành phải ra chiêu.

      Còn chưa ra tay Hàn Thạc liền bị ngăn trở

      Quân Tà Diễm nhìn chằm chằm Hàn Thạc, tản ra công lực áp chế Hàn Thạc, dần dần Tiểu Chính Thái cảm nhận được áp bức, thể phản kháng, lần đầu tiên đối mặt với áp bức như vậy.

      Vốn đứng rất xa Quân Tà Diễm, nhưng trong nháy mắt bị Quân Tà Diễm ngăn trở, áp bức lớn như vậy, Hàn Thạc kinh ngạc, chẳng lẽ chỉ số võ công của người kia

      "O o, lộn xộn, ta đói rồi, chúng ta ăn cơm trước, ăn xong liền trở về, buổi chiều còn xem tỷ thí đoạt chiến quyền nữa! Diễ, chàng cùng ta có được ?”

      Hàn Vũ nhìn ra Hàn Thạc bất lực, cười ha ha ha, buông lỗ tai Hàn Thạc ra , Quân Tà diễm cũng buông tay Hàn Thạc.

      Hàn Thạc vô cùng nhõm.

      "Được"

      "Tỷ tỷ, . . . Nếu như , bị nhận ra sao?" Vốn Hàn Thạc còn muốn ngăn cản, nhưng bị ánh mắt cảnh cáo của Hàn Vũ đảo qua, trong nháy mắt khí thế mềm nhũn.

      "Tùy cơ ứng biến, coi như bị nhận ra, như thế nào?"

      Bây giờ Quân Tà Diễm còn gì phải sợ?

      Ba người ăn cơm xong, Quân Tà Diễm dỡ bỏ cải trang, gỡ mặt nạ ra, trong lòng Hàn Thạc ngổn ngang vô cùng.

      Vốn nghĩ rằng ở Đông Lâm quốc là người tuấn nhất, nhưng khi thấy gương mặt của Quân Tà Diễm chắc chắn bằng Quân Tà Diễm.

      Hình dáng hoàn mỹ, giống như được Trời cao tạo thành, ngũ quan ràng, làn da săn chắc, màu da khỏe mạnh đáng ngưỡng mộ.

      Khuôn mặt của nơi nào là nổi bật, tì vết cũng có, so với mình càng tuấn hơn.

      Ai, Hàn Thạc quay đầu lại ủ rủ theo sau bọn họ, tại muốn làm nhất là cùng Thủy Trúc sinh ra đứa con ưu tú hơn, tuấn hơn con của hai người bọn họ. Thế nhưng nguyện vọng đơn giản này cuối cùng cũng thực được.

      Quân Tà Diễm lần đầu trước mặt nhiều người như vậy mà đeo mặt nạ, có chút quen, nhưng Hàn Vũ nhanh chóng nắm tay , truyền hơi ấm, khích lệ .

      Còn có điều gì so với hơi ấm của nàng khiến an tâm hơn nữa. Chỉ cần có Hàn Vũ ở đây là đủ rồi.

      Ba người tới nơi tỷ thí, bên ngoài đứng đầy người, bọn họ vào được.

      nghĩ ra biện pháp, nhìn thấy Chu tổng quản về phía bọn họ

      Nhìn thấy ba người, sững sờ chút, hơi hướng bọn họ thi lễ cái.

      Hàn Thạc hiểu tình, đầy kinh hãi, Chu tổng quản có thân phận gì chứ, chính là dưới người vạn người, vì sao hôm nay lại hành lễ với bọn họ?

      Quân Tà Diễm và Hàn Vũ đứng phía trước Hàn Thạc rất tự nhiên đón nhận thi lễ của Chu tổng quản.

      "Mời các vị cùng nô tài" Chu tổng quản dẫn ba người bọn họ tránh qua đám người, tới chỗ ngồi đài.

      Hàn Vũ nhìn xuống mọi người, loại cảm giác đó khiến lòng người vô cùng phấn chấn, xem ra, quyền lực như thế này, làm người khác say mê.

      Hết chương 73
      Last edited: 10/12/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 74

      Edit: Pedieu.annhien

      khán đài Hàn Vũ quan sát mọi người, trừ người của triều đình, ngay cả trong võ lâm cũng ít người, hơn nữa còn có chuẩn bị mà tới, xem ra, võ lâm cũng thể lòng nước, ai cũng muốn làm dân mất nước.

      "Yên lặng, ngày hôm qua, hội nghị Tứ Quốc bàn bạc, hôm nay, cuộc đấu đoạt chiến quyền chính thức bắt đầu, vào ngày sinh nhật Hàn hoàng hậu của Đông Lâm quốc, ái nữ Hàn tướng quân Hàn Vũ nương vì Đông Lâm quốc thắng được cuộc tỷ thí, cho nên cuộc đấu tranh chiến quyền Đông Lâm quốc chỉ cần tham gia ba cuộc tỷ thí là đủ. tại tỷ thí trận đầu, cưỡi ngựa bắn đồng tiền, người dự thi, Đông Lâm quốc Hàn tướng quân, Nam Dương quốc Bưu Tướng quân, Bắc Tuyết quốc Hách tướng quân, Tây Phong quốc Thần Tướng quân, xin người dự thi các vị vào sân."

      Vừa dứt lời, chỉ thấy bốn vị Tướng quân uy phong lẫm liệt cưỡi chiến mã của mình xuất tại nơi so tài.

      Ra sân, Hàn tướng quân là người có số tuổi cao nhất, ba vị còn lại đều là tướng quân trẻ tuổi.

      "Nghe , hai mươi năm trước Hàn tướng quân theo Quân Phong Hiếu rong ruỗi sa trường, chiến công hiển hách, kinh nghiệm chiến đấu càng làm cho kẻ địch nghe tên mà sợ vỡ mật, cuộc tỷ thí này Hàn tướng quân nhất định giành chiến thắng” người quan sát giáp bình luận.

      "Ta xem chưa chắc, Bắc Tuyết quốc Hách tướng quân, kỹ thuật bắn tên của nổi tiếng khắp Bắc Tuyết quốc, cuộc tỷ thí này ai thua ai thắng, chưa chính xác được."

      Người quan sát ất rất coi trọng Hách tướng quân.

      "Phụ thân, cố gắng lên! Cố gắng lên!"

      Hàn Thạc đứng ở sau lưng Hàn Vũ vì Hàn tướng quân hô hào trợ uy, ánh mắt của mọi người dưới khán đài trong lúc cùng nhau nhìn qua đây.

      Vốn là nghị luận sôi nổi, đột ngột yên lặng.

      Hàn Vũ tay nâng trán, trời ạ, cái người đệ đệ này có thể cần đáng như thế này .

      "Cố gắng lên, thêm. . . ách" Hàn Thạc cũng ý thức được hình như chính mình quá lộ liễu rồi, thanh dần dần xuống.

      Đây là lần đầu tiên Hàn Thạc chứng kiến cuộc đấu tranh chiến quyền. Căn bản biết gì, nơi này căn bản cần reo hò cổ vũ, những lần trước đều trải qua trong an tĩnh, tạo điều kiện thi đấu tốt nhất, khiến thi sinh có thể toàn lực tỷ thí.

      Hàn tướng quân cũng nhìn lại, nhìn đến thấy hai đứa con của mình, hài lòng cười cười.

      Hàn Vũ thấy Hàn tướng quân mỉm cười thỏa mãn, trong nháy mắt hiểu .

      "Phụ thân, cố gắng lên, giành vị trí đầu! Nhất định phải thắng, cố gắng lên! Chúng con người"

      Hàn Vũ thèm để ý ánh mắt người ngoài, cũng ở đây reo hò! Nhất thời, phía dưới mảnh xôn xao.

      "Ha ha ha ha ha, đứa bé ngoan, thắng bại tất cả xem thiên mệnh" Hàn tướng quân hướng lên trời cười to, ông là hạnh phúc khi có đôi hài tử khả ái!

      "Cố gắng lên, Hách tướng quân, cố gắng lên"

      "Bưu Tướng quân cố gắng lên"

      "Thần Tướng quân nhất định phải thắng"

      Vốn là an tĩnh, trong nháy mắt phát ra loạt tiếng reo hò.

      Đông Lâm quốc cũng yếu thế.

      "Hàn tướng quân cố gắng lên, ngài là kiêu ngạo của chúng tôi, cố gắng lên!"

      Giống như tại tỷ thí phải là bắn tên, mà là xem tiếng reo hò của ai lớn hơn!

      "Yên lặng, tỷ thí cưỡi ngựa bắn tên chính là kỹ thuật cùng sáng suốt, cần an tĩnh." Chu tổng quản phát huy giọng bén nhọn, phối hợp chỉ số võ công phát ra thanh.

      Dần dần an tĩnh lại, trận tỷ thí bốn người cũng sẵn sàng.

      Khi tiếng chiêng đầu tiên vang lên, phía trước cách bốn người trăm mét có vô số đồng tiền được vung lên bầu trời, lập tức bốn người chạy như bay về phía những đồng tiền, kéo ra mũi tên, bắn về phía những đồng tiền rơi tán loạn ấy.

      Bốn mũi tên đồng thời được bắn ra, tốc độ kia, thanh xé gió, vang vang có lực.

      Mũi tên chỉ bắn trúng đồng tiền còn phải bắn trúng hồng tâm bia ngắm phía sau những đồng tiền ấy.

      Tiền rơi, tên trúng hồng tâm.

      Bốn mũi tên đồng thời bắn trúng hồng tâm, đầu mũi tên chỗ bắn trúng đồng tiền phát ra tiếng soạt soạt.

      "Bắc Tuyết quốc, năm miếng tiền đồng." người phụ trách kiểm tra tiến về nơi Bắc tuyết quốc Hách tướng quân bắn trúng đồng tiền, dám tin, lần bắn trúng năm đồng tiền, thành tích này, sợ rằng ai có thể vượt qua được.

      Người phụ trách kiểm tra tiến về đích bắn củaTây Phong quốc, mặc dù ngay giữa hồng tâm, nhưng đầu mũi tên chỉ có ba đồng tiền.

      "Tây Phong quốc, ba miếng tiền đồng"

      Dưới đài đám người ủng hộ Tây Phong quốc hồi thất vọng, mà người ủng hộ Bắc Tuyết quốc trong nháy mắt sôi trào.

      Xem ra, con dân các quốc gia tới cũng ít.

      "Nam Dương quốc, bốn miếng tiền đồng" con dân Nam Dương quốc có vui vẻ mà lại ủ rũ hơn.

      tại đợi thành tích của Hàn tướng quân Đông Lâm quốc, rốt cuộc là vượt qua hay là theo kịp.

      Hách tướng quân cùng Hàn tướng quân rốt cuộc ai thua ai thắng.

      Mọi người ở đây cũng rất chờ mong, người phụ trách kiểm tra chậm rãi đến bia ngắm trước mặt Hàn tướng quân, có lẽ cảm nhận được tâm trạng của mọi người, có lẽ là , người phụ trách chạy mà như , bộ dáng giống như sợ dẫm phải con kiến đất vậy, tốc độ chậm chạp khiến người xem rất muốn tiến đến bóp chết .

      Rốt cuộc, lúc mọi người mong đợi, người phụ trách tới trước bia ngắm, thế nhưng lại chậm chạp lên tiếng.

      An tĩnh, cực độ an tĩnh, ở nơi này người người chen nhau, khó được an tĩnh như thế.

      Tỷ thí bắn đồng tiền kỳ thực khó khó, đơn giản cũng đơn giản, vòng tròn giữa đồng tiền rất , bắn liên tiếp vào đó có chút khó khăn, hơn nữa còn phải bắn trúng hồng tâm của bia ngắm phía sau.

      Thế nhưng với các tướng quân chinh chiến lâu dài nơi sa trường mà tương đối dễ dàng, hồng tâm, đối với bốn vị tướng quân đều có vấn đề, trọng điểm chính là số lượng đồng tiền bắn được.

      Người phụ trách kiểm tra rất cẩn thận điếm số lượng đồng tiền, sợ rằng mình hoa mắt nhìn lầm số lượng đồng tiền hay. Điếm lần lại lần, hết sức chuyên tâm.

      Vào lúc mọi người chờ đợi sốt ruột bắt đầu xôn xao, rốt cuộc người phụ trách cũng mở miệng chuyện.

      "Đông Lâm quốc, Hàn tướng quân, bắn trúng tám miếng đồng tiền, " giọng của người phụ trách phải rất lớn, nhưng lại truyền khắp tất cả mọi người.

      Con dân Đông Lâm quốc nghe được số lượng như vậy vô cùng vui mừng hoan hô.

      "Hàn tướng quân uy vũ, Hàn tướng quân uy vũ"

      Dưới khán đài bách tính hô to Hàn tướng quân, hoan hô ông, ủng hộ ông.

      "Ha ha ha ha, được, Hàn tướng quân, hổ từng cùng trẫm chinh chiến sa trường vài chục năm, phong ngươi là Đệ Nhất Dũng Sĩ Đông Lâm quốc."

      "Phụ thân, người là giỏi nhất" Hàn Vũ cũng vui mừng hoan hô, Hàn Thạc kích động ra lời, đây chính là phụ thân của , thần dũng cỡ nào, hình tượng cao lớn trong lòng Hàn Thạc tản ra ánh sáng.

      " hỗ là Hàn tướng quân, nghe trong tiệc sinh nhật Hàn hoàng hậu, nữ nhi Hàn tướng quân Hàn Vũ được phong làm Đệ Nhất Tài Nữ Đông Lâm quốc, nay Hàn tướng quân là Đệ Nhất Dũng Sĩ Đông Lâm quốc, xem ra, Hàn gia vượt xa Lạc gia”

      "Đúng vậy… Đúng vậy, con trai của Hàn tướng quân, tuổi còn trẻ mà cũng gần đạt Thiên thê, trong kinh đô cùng tuổi với ai sánh bằng"

      "Đông Lâm quốc có Hàn gia, là vinh hạnh!"

      "Đúng vậy.. Đúng vậy" dưới khán đài mọi người nghị luận ầm ĩ.

      Nhưng nghe được nghị luận Lạc gia cũng cho là đúng.

      Lạc đại nhân, trong lòng có chút giận, mặt của phu nhân mình bị tiểu tiện nhân kia làm bị thương, ở nhà biết náo thành cái dạng gì rồi, thù này, nhất định phải báo.

      Hết chương 74
      Last edited: 10/12/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :