1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng nhi phúc hắc của yêu nghiệt - Thượng Đế Đô Đọa Lạc (Full - Đã Có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 64

      Edit: pedieu.annhien

      Hoàng thượng nhìn Hàn Vũ năng hùng hồn nhịn được cười tiếng.

      "Hàn Vũ, ngươi nguỵ biện, trắng cũng có thể bị ngươi thành đen, hổ là đệ nhất tài nữ Đông Lâm quốc, xem ra, trẫm phong sai, ha ha ha ha"

      "Hoàng thượng, đây phải là nguỵ biện, đây là kể lại mà thôi, hoàng thượng minh giám" Hàn Vũ biết bây giờ hoàng thượng tìm nàng căn bản phải là vì chuyện lạc phu nhân, mà là có chuyện muốn nàng làm, chỉ là hoàng thượng muốn lấy cái cớ đó khiến Hàn Vũ bắt buộc phải giúp mà thôi. Vừa đúng lúc Hàn Vũ nhàm chán, bằng nghe Hoàng thượng tiếp, cho hoàng thượng mặt mũi, cũng cho mình và phủ tướng quân con đường.

      "Hàn Vũ, trẫm muốn ngươi Tà cung" hoàng thượng đột nhiên đến Tà cung, trong nội tâm Hàn Vũ hồi hộp giật mình, chẳng lẽ hoàng thượng biết mình có quan hệ với Tà cung, thể nào, nếu biết tại thái độ này đúng, hay là hoàng thượng quá khôn ngoan, tâm cơ quá sâu.

      "Hoàng thượng, theo Vũ Nhi được biết, triều đình và Tà cung có lui tới, vì sao tại muốn Vũ Nhi Tà cung?"

      "Trẫm kêu ngươi Tà cung điều tra người tên là Quân Tà Diễm, tất cả về , trẫm đều muốn biết"

      Quân Tà Diễm ba chữ Hàn Vũ khắc sâu đáy lòng, tại sao hoàng thượng muốn biết Quân Tà Diễm.

      " Làm sao hoàng thượng biết người này?" Hàn Vũ muốn biết tình, chẳng lẽ hoàng thượng và Quân Tà Diễm có bí mật gì.

      "Ngươi chỉ cần điều tra tất cả về , trở về cho trẫm biết, đặc biệt là thời gian sinh ra, những cái khác cần tìm hiểu kỹ”

      Hàn Vũ càng thêm khó hiểu, chẳng lẽ. . . Hàn Vũ nghĩ tới Quân Thương Khôn.

      "Vì sao Vũ Nhi phải đồng ý?" Hàn Vũ muốn cự tuyệt.

      "Ngươi có tư cách đồng ý "

      Hàn Vũ ghét bị người ép buộc, nhưng , mình có tư cách đồng ý, nếu như đồng ý, hoàng thượng lấy chuyện đả thương Lạc phu nhân làm lý do phán tội Hàn Vũ, coi như Hàn Vũ chạy trốn, nhưng phủ tướng quân chạy thoát, có vướng bận, Hàn Vũ thể thỏa hiệp.

      "Ngươi bây giờ chỉ có thể đồng ý, còn nữa, thể chuyện này cho người thứ ba, hành động của ngươi càng thể để bất kỳ người nào trong triều phát ” hoàng thượng ra cầu, chuyện này cần phải hành động bí mật, ai cũng thể biết, cách khác lần này là Hàn Vũ nằm vùng.

      "Vâng, hoàng thượng" Hàn Vũ thể làm gì khác hơn là đồng ý, hoàng thượng muốn , nàng có thể hỏi Quân Tà Diễm!

      "Hàn Vũ, ngươi có võ công, sao có thể đả thương được thị vệ của thê tử Lạc đại nhân?” Hoàng thượng hỏi ra nghi vấn của , tay trói gà chặt, thế nào làm được.

      "Ặc, hoàng thượng, mấy ngày trước Vũ Nhi theo Hàn Thạc học qua công phu quyền cước, học Hàn gia kiếm pháp, cho nên đối phó mấy thị vệ khó" Hàn Vũ biết võ công của những thị vệ kia đạt tầng năm, coi như dùng Hàn gia kiếm pháp nhưng chút nội lực thể giết bọn họ.

      Hàn Vũ rốt cuộc có bao nhiêu bí mật mà biết.

      "Hoàng thượng, nếu như có chuyện khác thần nữ cáo lui trước" tại Hàn Vũ muốn Tà cung, nàng muốn biết rốt cuộc Quân Tà Diễm và hoàng thượng có bí mật gì, có phải như nàng nghĩ hay .

      "Được, lui ra " hoàng thượng khoát tay áo cho Hàn Vũ lui ra. tin tưởng Hàn Vũ có thể làm hoàn thành tốt việc giao phó, dường như tự tin của nàng lây sang người .

      Khi Hàn tướng quân biết chuyện Hàn Vũ rời , biết được hoàng thượng cũng làm khó Hàn Vũ liền chạy về nơi hội nghị.
      Sau khi rời khỏi hoàng cung Hàn Vũ liền chạy tới Tà cung, Hàn Vũ là người mạnh mẽ vang dội, nghĩ đến cái gì lập tức làm, bằng cả người được thoải mái, là người nóng tính, thế nhưng nhờ tính tình này nhiều lần cứu mạng nàng.

      Hàn Vũ tới Tà cung, có trở ngại, tìm rất nhiều nơi cũng thấy bóng dáng của Quân Tà Diễm, Hàn Vũ tới chỗ lão sư.

      Ban ngày ban mặt, Tà lão đầu ngủ dưới bóng cây hạ, bầu rượu trống , thỉnh thoảng còn nghe được tiếng ngáy của Tà lão đầu, Hàn Vũ tà ác bẻ cành cây , hướng về phía lỗ mũi Tà lão đầu chọc chọc, nhưng đợi hồi lâu cũng nghe thanh nhảy mũi, Tà lão đầu mở mắt nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Hàn Vũ nhịn được cười ha ha.

      "Tiểu nha đầu, khi ngươi mới vừa vào Tà cung ta biết, ngươi đến tìm sư phụ hay là tên tiểu tử kia, cho ngươi biết, hôm nay tiểu tử kia có trong cung.” Tà lão đầu ngồi dậy dựa vào cây khô, cầm bầu rượu lên lại phát bầu rượu trống , thở dài tiếng.

      "Sư phụ, ta tới tìm hiểu vài chuyện, nếu Diễm có ở đây, vậy hỏi người , những chuyện này ta cảm thấy được ngài biết hơn Diễm”

      "Tiểu nha đầu muốn biết cái gì cứ hỏi, ta tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn (biết gì đó), chỉ cần khi hỏi xong làm gà ăn mày cho ta ăn là được rồi. Đồ nhi tốt!"

      "Đồng ý! Lão sư, ngươi biết cha mẹ của Diễm là ai ?"

      Sau khi nghe được vấn đề Hàn Vũ hỏi Tà lão đầu thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm sặc, sao đột nhiên Hàn Vũ lại hỏi vấn đề này?

      "Ngươi hỏi cái này làm gì?" Mặc dù Tà lão đầu tin tưởng Hàn Vũ, nhưng chắc Hàn Vũ có bị người khác lợi dụng hay .

      Hàn Vũ chuyện xảy ra hôm nay cho Tà lão đầu nghe, Tà lão đầu càng nghe chân mày càng nhíu sâu, xem ra chuyện phải xảy ra.

      "Nha đầu, chuyện tình của Diễm đơn giản như ngươi nghĩ, thân thế căn bản quan trọng, ngươi biết tại sao Diễm có mái tóc màu bạc ?”

      "Có phải bị cái gì nguyền rủa hoặc là trúng độc hay ?"

      "Cái nha đầu này, ta muốn bổ đầu ngươi ra xem cả ngày ngươi nghĩ cái gì, ta đem thân phận của Diễm cho ngươi biết, ngươi còn có thể tiếp nhận ?” Hàn Vũ tiếp nhận cũng phải tiếp nhận, cái này là nhất định, nhưng Tà lão đầu vẫn muốn nghe chính miệng Hàn Vũ trả lời.

      "Sư phụ, coi như Diễm sau này biến thành ác ma chỉ biết giết người ta cũng rời bỏ, có ngày đó, ta giết Diễm trước, sau đó ta tự sát cùng , có được ?” Hàn Vũ trả lời chút do dự, mặc dù nửa câu sau có giọng điệu đùa giỡn, nhưng Tà lão đầu biết Hàn Vũ nàng lòng!

      "Thời điểm ta gặp Diễm là ở sâu trong Huyễn Lâm, khi đó ta ở trong cái sơn động tu luyện, nghe phía bên ngoài có thanh đánh nhau, vì tò mò nên ta xem, đám người đánh nhau đều mặc trang phục thị vệ triều đình, nữ tử trung niên ôm Diễm, mấy thị vệ bảo hộ nữ tử trung niên ở phía sau, nhưng đám người đuổi giết quá nhiều, cuối cùng chỉ còn lại nữ tử trung niên, lúc đó ta cảm thấy hứng thú, nhìn chút đám người đuổi giết võ công tệ dùng để luyện tay chút cũng tốt, cứ như vậy vô tình cứu nữ tử trung niên ấy, nhưng kia bị thương rất nặng, sau khi giao Diễm cho ta liền qua đời, ta kiểm tra những tên đuổi giết phát bọn chúng đều trúng Hoạn Hỗn Tán, dù ta giết bọn chúng, bọn chúng cũng thể sống mà ra Huyễn Lâm.”

      "Sư phụ, chẳng lẽ Diễm là từ trong cung ra ngoài? phải là. . ."

      "Sau ta ôm Diễm dò xét mấy lần hoàng cung, xem thử trong nội cung có phi tử nào vừa mới sinh con hay , Linh quý phi mới vừa sinh hạ công chúa, Lạc thục phi sinh hạ hoàng tử, nay là Đại hoàng tử, lúc đó nhìn tóc màu bạc đầu Diễm ít đến đáng thương, ta chỉ muốn mang theo bên cạnh, nếu cha mẹ có năng lực bảo vệ tốt , vậy hãy để cho ông già như ta bảo vệ , cứ như vậy, ta sáng lập Tà cung, cho tới bây giờ Tà cung đều tránh triều đình vì muốn người nào trong triều biết tồn tại của Diễm, nhưng gần đây, có vài chuyện bình thường xảy ra.”

      Hết chương 64
      Last edited by a moderator: 27/11/15

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      ☆,Chương 65: Quan tâm

      Edit: Giọt biển

      Sau khi nghe sư phụ kể mọi chuyện Hàn Vũ càng khẳng định mình hiểu lầm. Như vậy Hoàng Thượng muốn mình tìm hiểu chuyện này, rốt cuộc biết bao nhiêu. Hàn Vũ muốn Quân Tà Diễm nhúng tay vào hoàng quyền, giống như bước chân vào Hoàng tuyền, quyền lực làm cho con người ta đánh mất chính mình, quá trình đấu tranh và tranh giành rất tàn nhẫn, em tính là cái gì. Trong cuộc tranh đấu hoàng quyền tình thân đều dùng để lợi dụng.

      “Sư phụ, ngài suy đoán phải…”

      sai, ta đoán Diễm chính là con trai của Hoàng Thượng Quân Phong Hiếu.” Tà lão đầu và Hàn Vũ cùng suy nghĩ.

      “Nhưng sư phụ, tại sao chàng lại có đầu tóc màu bạc!” Hàn Vũ nghi ngờ chính là tóc của Quân Tà Diễm, trời sanh tóc màu bạc chẳng lẽ là con lai sao?

      “Mấy trăm năm trước, có Thánh Giả thống nhất đại lục thậm chí vượt ra khỏi cấp bậc Thánh Giả, duy nhất tồn tại người có cái đầu tóc màu bạc, điều này biết có phải hay ám chỉ cái gì.” Ý của sư phụ là sao, chẳng lẽ về sau chàng chính là người thống nhất Võ đại lục, nhưng chỉ là tóc màu bạc được gì?

      “Chuyện này, Diễm chàng biết ? biết mình…” Nếu như Diễm biết thân thế của mình lựa chọn thế nào đây?

      biết, ta vẫn luôn cầu Tà Cung tránh xa Triều đình ra, cho bất luận người nào bất luận chuyện gì có liên quan với triều đình.” Vừa bắt đầu Tà lão đầu chưa có tính toán để Quân Tà Diễm trở về bên cạnh người kia, làm sao cho Quân Tà Diễm biết được.

      “Như vậy ta đây sao? Tại sao ngài lại cho ta biết những chuyện này?” Tại sao sư phụ lại tin tưởng nàng như vậy.

      “Ngươi giống bọn họ, ngươi trở thành thê tử của Quân Tà Diễm.” Tà lão đầu kiên định, hình như chuyện tương lai đều biết trước.

      “Sư phụ, tại sao ngài lại khẳng định ta trở thành thê tử của chàng?”

      “Bởi vì ngươi cùng nàng đến từ chỗ…”

      Người nào? Đến từ cùng chỗ, chẳng lẽ cũng từ thế giới đại đến sao?

      “Ngài, người nọ là ai?”

      “Là chủ nhân đời trước của chiếc nhẫn tay của ngươi đeo.” Tà lão đầu nhìn chút chiếc nhẫn tay Hàn Vũ, trong con mắt toát ra vô ngàn thương, Tà lão đầu và chủ nhân cũ của chiếc nhẫn này có quan hệ như thế nào?

      “Sư phụ, ngài làm sao biết ta và nàng là đến từ chỗ?” Hàn Vũ tò mò, chẳng lẽ sư phụ biết tất cả về nàng sao?

      “Vào buổi tối trước ngày ngươi xuất , ta xem và phát tinh tượng, năm đó nàng xuất cũng xuất tinh tượng, sau này ta tiếp xúc với ngươi, ta càng xác định ngươi và nàng là đến từ chỗ, ngươi biết ý tứ của bạn , ngươi biết cách đeo chiếc nhẫn đó, ngươi biết lão bà nghĩa là gì…Ngươi biết tất cả những điều nàng biết...” Tinh tượng? Hàn Vũ hiểu những thứ này.

      “Sư phụ, Sư phụ…” Tà lão đầu đứng ngây ngô, nhớ lại chuyện tình rất lâu về trước, lâu nay Tà lão đầu cho rằng đây chẳng qua là giấc mộng.

      “Ai, nha đầu, nên rời xa Diễm, Diễm là ngươi rất tốt, chung thủy, là người đáng để ngươi dựa vào.” Tà lão đầu trở lại bình thường, cho Hàn Vũ biết Quân Tà Diễm là người tốt, chung thủy.

      “Sư phụ, ngài yên tâm , ta rời xa chàng, sư phụ, ta cảm thấy vẫn nên cho chàng biết về thân thế của mình tốt hơn, lựa chọn thế nào để cho chính chàng quyết định, chúng ta có quyền quyết định thay chàng, càng có quyền cho chàng biết thân thế của mình, làm như vậy công bằng với chàng, lựa chọn của chàng làm chúng ta thất vọng.”

      “Hàn Vũ tin tưởng Quân Tà Diễm, chàng rời xa sư phụ, rời xa Tà Cung, càng rời xa nàng.

      “Cũng tốt, vậy ngươi cho biết , ta còn có chuyện, ta muốn thăm người, thời gian khoảng nửa năm là về được, hi vọng đến lúc đó ta trở lại, ngươi và Diễm thành thân! Ha ha ha, nha đầu, Diễm đứa tốt, ngươi phải nắm chắc cho tốt! Đến lúc ta phải rồi, chờ ta trở lại, lại được ăn gà của ngươi!” Vừa dứt lời, thấy tăm hơi bóng dáng của Tà lão đầu đâu, rốt cuộc là thăm ai mà Tà lão đầu lại gấp gáp như vậy, giống như sợ trễ, người đó ra mãi mãi tìm lại được.

      Hàn Vũ kịp ngăn cản để hỏi Tà lão đầu biến mất trong tầm mắt. Điểm này Tà lão đầu và nàng rất giống nhau, nghĩ đến cái gì làm cái đó. Hàn Vũ biết đâu tìm Quân Tà Diễm, Hàn Vũ gửi lại lời nhắn ở Tà Cung sau đó trở về phủ Tướng quân.

      Ở phủ Tướng quân, Hàn phu nhân trông mòn con mắt, Hàn tướng quân tuy có việc gì, nhưng nàng vẫn rất lo lắng, Hàn Vũ thế nào cho đến bây giờ chưa có trở về.

      Hàn Vũ trở về phủ Tướng quân liền báo bình an cho Hàn phu nhân, sau đó bị gọi vào thư phòng Hàn tướng quân.

      “Vũ nhi, Hoàng thượng có làm khó dễ con ?” khuôn mặt Hàn tướng quân lo lắng, Hoàng thượng vô duyên vô cớ triệu kiến Hàn Vũ vào cung. Hàn tướng quân nghĩ giữa Hàn Vũ và Hoàng thượng có phải giao dịch chuyện gì hay .

      “Phụ thân, cha yên tâm, Hoàng thượng có làm khó con, chuyện thê tử Lạc đại nhân phụ thân cần quan tâm, Hoàng thượng cũng làm khó chúng ta, chỉ là...”

      Hàn Vũ biết chuyện này thể cho Hàn tướng quân biết được, nhưng đối với người quan tâm mình mà giấu diếm, trong lòng Hàn Vũ rất khó xử.


      “Chỉ là cái gì? Có phải Hoàng thượng bắt ngươi làm chuyện gì hay ?” Quả nhiên, lần này Hoàng thượng làm sao lại dễ chuyện như thế, đương nhiên là Hàn Vũ có giá trị lợi dụng. Mặc kệ, Hoàng thượng bắt Hàn Vũ giúp làm cái gì, chỉ cần cùng chuyện kia có liên quan, có thể hỏi nữa.

      “Phụ thân, chuyện này Hoàng thượng muốn ta phải giữ bí mật với tất cả mọi người, cho nên...” Hàn tướng quân thấy làm khó Hàn Vũ nên hỏi tới, nhưng trong lòng cứ treo lơ lửng như vậy phải là cách.

      “Vũ nhi, vậy ngươi cho phụ thân biết Hoàng thượng bảo ngươi làm chuyện gì, ngày đó ở nơi này ngươi xuất và thích khách có quan hệ hay ?” Chỉ cần cùng chuyện này có liên quan, có thể yên tâm.

      “Thích khách?” Hàn Vũ biết là chuyện này có liên quan hay , nàng biết thích khách lần đó có phải là Tà Cung phái tới hay , theo lý thuyết Tà lão đầu biết mối quan hệ của chàng và Hoàng thượng làm chuyện như vậy, vừa nghĩ như thế, như vậy thích khách lần đó có quan hệ với Tà Cung.

      “Phụ thân, việc Hoàng thượng giao cho ta với chuyện thích khách lần đó có quan hệ, ngài có thể yên tâm, chuyện này có nguy hiểm.” Hàn Vũ đành lòng khiến Hàn tướng quân vì mình lo lắng, chuyện này quả có nguy hiểm, Hàn Vũ và Tà Cung có quan hệ, muốn biết những thứ này trực tiếp dò hỏi Quân Tà Diễm, cần lén lút lẻn vào trong đó. Để cho mình phải mang danh hiệu gian tế.

      có nguy hiểm là tốt rồi, nếu như có chuyện gì liền cho phụ thân biết, phụ thân giúp con.” Nàng mặc dù phải con ruột của người, nhưng nàng đối với Hàn gia cũng giúp ít, công pháp Hàn gia nàng cũng có thể tu luyện, đây chính là duyên phận.

      “Phụ thân, cảm ơn người.” Hàn Vũ cảm động, Hàn tướng quân biết mình phải con ruột nhưng vẫn đối xử với nàng như con ruột, nàng thế nào lại cảm động đây.

      “Đứa ngốc, nhanh mau dùng cơm .”

      Ban đêm, Hàn Vũ nghĩ tới chuyện muốn chuyện này cho Hoàng thượng biết, nhưng trước mắt muốn kiếm Quân Tà Diễm để hỏi ý kiến.

      Mấy ngày nay Quân Tà Diễm phân phó chuyện của triều đình, quan tâm thân thế của mình, lại càng quan tâm cha mẹ của mình bây giờ còn sống hay mất, tại để ý nhất là chuyện tương lai giữa và Hàn Vũ, nghĩ làm mọi người phải hâm mộ tương lai của Hàn Vũ, và nàng đều có quá khứ, tương lai Quân Tà Diễm làm cho Hàn Vũ khó quên.
      Quân Tà Diễm tới bên giường Hàn Vũ, biết bắt đầu từ khi nào, thói quen mang mặc nạ còn mang theo khi xuất trước mặt Hàn Vũ, và nàng có qua loa, tựa như tim của mình và nàng là .

      Quân Tà Diễm đầu tóc màu bạc tùy ý xõa sau lưng ngang bên hông, dưới ánh trăng nhìn thấy sao nhu hòa. Diễm vuốt ve gương mặt của Hàn Vũ. Hàn Vũ cảm thấy Quân Tà Diễm đến, nhàng mở mắt ra, liền nhìn thấy cặp mắt của Quân Tà Diễm, hình như muốn nhìn thấu, nhìn vào đáy lòng của . chút che giấu nào mà biểu ra nhu tình, tất cả sủng ái đều có hết.

      Hết chương 65
      Last edited: 27/11/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 66: cầu hôn

      Edit: pedieu.annhien

      "Diễm, gần đây chàng bận rộn chuyện gì vậy, mấy ngày gặp chàng rồi.” Hàn Vũ tựa vào trong ngực Quân Tà Diễm, ra nhớ thương của mấy ngày qua.

      Quân Tà Diễm ôm Hàn Vũ ngửi mùi thơm đặc biệt người nàng, mùi thơm này luôn giúp bình tĩnh, ban đêm vào mùa hè thường nóng lắm, cảm giác mát lạnh nhè thấm lòng của hai người, ở bên ngoài dường như nghe thấy bản hợp xướng của côn trùng vì bọn họ mà tấu lên, gió thổi nhè vào lá cây khiến chúng chuyển động như múa, tất cả mọi thứ dường như vì bọn họ vỗ tay hoan hô.

      "Vũ nhi, mặc kệ về sau ta là ai, ta đều là của nàng" Quân Tà Diễm vậy chẳng lẽ biết điều gì, biết chuyện hai mươi năm trước, bây giờ có đủ năng lực, nếu muốn biết chuyện gì, chỉ cần muốn, có chuyện gì thể thực . Tranh đấu trong hậu cung Hàn Vũ chưa từng trải qua, nhưng biết ít, hiểu bên trong có bao nhiêu phức tạp, dì nàng là hoàng hậu, chắc chắn bà ấy biết nguyên nhân, mặc kệ có phải bà ấy tay bày kế hay , đều này phải là kết quả Hàn Vũ mong muốn.

      Nếu như cùng Hàn hoàng hậu có quan hệ, như vậy Hàn Vũ phải đứng ở lập trường nào để tương trợ. Nếu có thủ đoạn, sao Hàn hoàng hậu luôn nhận được vinh sủng suy như bây giờ.

      "Diễm, chàng đều biết, chàng. . ." Hàn Vũ giọng khẳng định, mà phải hỏi thăm, nàng bắt đầu sợ, phải sợ Quân Tà Diễm rời xa nàng, mà là sợ và người trong cung là địch.

      "Lão bà, nàng cái gì cũng cần , ta đều biết, những thứ kia đối với ta đều quan trọng, ta chỉ biết quý trọng tại, hy vọng xa vời những thứ thuộc về ta, chỉ cần ở cùng nàng, tất cả đều quan trọng, mặc kệ là ai cũng trở ngại được chúng ta."

      Trong mắt Quân Tà Diễm lộ ra ánh sáng khát máu, dường như có thể thấy kết quả của người trở ngại bọn họ, đúng, coi như Cung chủ Tà cung như thế nào, nàng và người nào ở chung chỗ, chẳng lẽ còn phải được đồng ý của người nào hay sao?

      "Lão bà, chúng ta thành thân !"

      Chuyện này. . . Quân Tà Diễm là cầu hôn sao? Hàn Vũ sắp hít thở thông, nàng rất hồi hộp, bất luận hít thở sâu như thế nào đều thể bình ổn lại rung động trong lòng, Hàn Vũ xoay người lại nhìn ánh mắt của Quân Tà Diễm, phần chờ mong này cho Hàn Vũ cự tuyệt, Hàn Vũ suy nghĩ rất nhiều phương thức cầu hôn của Quân Tà Diễm, duy chỉ có như bây giờ.

      Loại này. . . Có phải quá đơn giản hay , Hàn Vũ muốn được cầu hôn lãng mạn khó quên, cứ như vậy đồng ý Quân Tà Diễm khiến Hàn Vũ khó mà làm được.

      "Diễm, chàng có cảm thấy thiếu cái gì đó hay ?” Hàn Vũ muốn cho Quân Tà Diễm chút nhắc nhở, biết Quân Tà Diễm có thể thông suốt hay .

      "Đúng vậy, lão bà, nàng yên tâm, ta mời bà mai danh tiếng tới cầu hôn, sính lễ tuyệt đối độc nhất vô nhị, ta muốn là đồ tốt nhất, tặng nàng hôn lễ hoàn mỹ” Quân Tà Diễm lòng nghĩ cho Hàn Vũ thứ tốt nhất, cho là Hàn Vũ thiếu hụt là những thứ này, đâu hiểu được Hàn Vũ muốn những thứ gì.

      ". . . Chàng ngu ngốc, chàng cảm thấy ta quan tâm những vật ngoài thân này. . . là đần chết" Hàn Vũ sắp bị phản ứng của Quân Tà Diễm chọc giận điên.


      Đường đường Cung chủ Tà cung, bị thành ngu ngốc, hơn nữa còn phản kháng chút nào, nếu việc này truyền ra ngoài biết có ai tin nữa. Cung chủ này là hay giả.

      " cần, ta muốn thành thân" Hàn Vũ trả lời ngoài suy nghĩ và dự đoán của Quân Tà Diễm, nàng muốn cùng thành thân, tại sao? Là cảm tình Hàn Vũ dành cho đủ, hay là xứng với nàng, bởi vì người bình thường.

      Bên ngoài tiếng hát của côn trùng kết thúc, vũ động của lá cây hình như cũng cảm nhận được hơi thở bi thương của Quân Tà Diễm mà bất động, Quân Tà Diễm thể chịu đựng cự tuyệt của Hàn Vũ, cho tới bây giờ tim cũng có đau như vậy.

      "Éc. . . Diễm, ý tứ của ta đó là bây giờ còn thành thân, qua hội nghị Tứ quốc thành thân được ?"

      Hàn Vũ cảm thấy Quân Tà Diễm tuyệt vọng, đành lòng cự tuyệt, Diễm nhìn qua rất kiên cường, nhưng người rất dễ dàng bị tổn thương, đặc biệt là đau lòng, Hàn Vũ cảm giác mình hình như có chút quá đáng, tại sao nàng có thể lấy cầu của mình áp đặt cho người khác, sao lại hiểu những thứ kia, ở chỗ này, bà mai và sính lễ chính là trọng yếu nhất, tự mình nghĩ mấy cái kia tức cười.

      Hàn Vũ mỉm cười vuốt ve Diễm, mặt truyền tới nhiệt độ khiến Quân Tà Diễm từ trong bi thương thoát ra, Hàn Vũ có cự tuyệt , nhưng cảm thấy, Hàn Vũ đối với lần này cũng phải rất hài lòng, rốt cuộc thiếu cái gì.

      "Diễm, hội nghị tứ quốc kết thúc chúng ta thành hôn, ta muốn làm vợ của chàng, đời đời kiếp kiếp làm bạn với chàng!"

      Hàn Vũ hôn lên bờ môi khêu gợi Quân Tà Diễm, lạnh lẽo này Hàn Vũ thành thói quen, lúc nào mới có thể thay đổi nhiệt độ đấy.

      Hàn Vũ ôm cổ của Quân Tà Diễm, đầu lưỡi nhấp phần môi của , cảm giác ướt át khiến cả người Quân Tà Diễm run lên, giống như dòng điện khắp toàn thân. Quân Tà Diễm ôm hông của Hàn Vũ, để cho thân thể nàng càng thêm thân mật với mình, Quân Tà Diễm đưa đầu lưỡi cùng đầu lưỡi Hàn Vũ đụng vào, lưỡi cùng lưỡi chạm nhau, tâm cùng tâm thẳng thắn, khiến cho hai người càng thêm nóng lên. Quân Tà Diễm đưa đầu lưỡi vào trong miệng Hàn Vũ, mút thỏa thích chất mật ngọt này, đè lên thân thể Hàn Vũ, hai người cùng nhau ngã xuống giường, bên trong trướng Quân Tà Diễm hôn lên trán Hàn Vũ, mắt, chóp mũi, hai má, hôn dần xuống cái cổ mảnh khảnh.

      Quân Tà Diễm biết kế tiếp nên làm như thế nào, luống cuống cởi xiêm áo Hàn Vũ, Hàn Vũ thực nhịn được bật cười.

      "Ha ha ha, Diễm, nhột, mau buông tay" Hàn Vũ lấy tay Diễm ra, ngăn làm nàng cười ra tiếng.

      Quân Tà Diễm đỏ mặt, khó thấy được đỏ mặt. Mặc dù sống hai mươi năm, nhưng với chuyện giữa nam nữ chưa từng trải qua, lại càng biết mình phải làm như thế nào.

      Quân Tà Diễm ngồi dậy, đưa lưng về phía Hàn Vũ để cho nàng nhìn thấy mặt , Hàn Vũ tựa vào lưng của Quân Tà Diễm.

      "Diễm, về sau chàng là của ta, ta muốn chính là đời kiếp đôi, cái gì nam nhân vốn tam thê tứ thiếp, nữ nhân phải lấy chồng làm lẽ sống, những thứ này ta đều khinh thường, đời kiếp đôi chàng có thể làm được ?"


      " đời kiếp đôi, ba ngàn gáo nước ta chỉ nguyện lấy gáo mà uống”

      Về sau cần đấu Tiểu Tam hay Tiểu Tứ, nàng và chỉ hai người!

      "Diễm, ngày mai bắt đầu hội nghị Tứ quốc, chàng đến chứ?"

      Mong đợi lâu, hội nghị Tứ quốc ngày mai bắt đầu, biết trang trọng ra sao. Diễm cùng huyết thống với vị kia trong cung, mặc dù có nhiều tình cảm, dù sao cũng có quan hệ huyết thống. Lần hội nghị này ảnh hưởng tới Đông Lâm quốc, nếu lần này Đông Lâm quốc dành được chiến quyền bị trục xuất khỏi Tứ quốc, sau này chiến ngừng, những thứ này Hàn Vũ đều có thể đoán được, Quân Tà Diễm sao lại biết.

      "Lão bà muốn ta à?" Quân Tà Diễm có trực tiếp trả lời Hàn Vũ mà hỏi ngược lại.

      "Vâng”

      "Được, vậy ta "

      "Ta chỉ muốn chàng , ta còn muốn hội nghị Tứ quốc chàng thừa nhận hoàng thượng, đoạt lấy chiến quyền, được ?”

      Quân Tà Diễm nhìn Hàn Vũ, cặp mắt Hàn Vũ phát ra sắc bén, biết nàng tính toán cái gì, nếu Hàn Vũ như vậy, mặc kệ như thế nào cũng làm, chiến quyền, quan tâm, nếu Hàn Vũ muốn, đoạt.



      ☆, Chương 67

      Edit: pedieu.annhien

      Quân Tà Diễm rời , Hàn Vũ bắt đầu ngồi tu luyện, ngày mai hội nghị Tứ Quốc bắt đầu, nàng rất chờ mong, chỉ mình Hàn Vũ mong đợi, cả Đông Lâm quốc người người đều vô cùng mong đợi, năm năm lần hội nghị Tứ Quốc, trong đời tham gia được bao nhiêu lần, cho thấy cơ hội hiếm có.

      Nếu có thể ở hội nghị Tứ Quốc biểu tốt, như vậy tiền đồ của người đó vô cùng rộng mở.

      Hàn Vũ muốn gây chú ý, nàng chỉ muốn giúp Đông Lâm quốc đoạt chiến quyền, bởi vì, nàng muốn triều đình thừa nhận Tà cung, như vậy hôn của nàng và Quân Tà Diễm bị ai quấy nhiễu, mặc dù nàng quan tâm cái nhìn của người khác, thế nhưng, bây giờ nàng là nữ nhi Hàn gia, nàng thể suy tính cho Hàn gia.

      Dĩ nhiên, phải vì trách nhiệm mà xuất phát từ trong lòng nàng, nàng quan tâm, nàng muốn Hàn gia mãi mãi bình an.

      Nắng sớm chậm rãi xuất , hôm nay nhất định rất náo nhiệt.

      Đông Lâm quốc là nước tổ chức hội nghị, chắc chắn có ưu thế, tuy vậy ba nước kia cũng dễ đối phó!

      Hàn Vũ rửa mặt xong, hôm nay Hàn Vũ đặc biệt chú trọng trang điểm, khi Hàn Thạc vào phòng Hàn Vũ nhìn thấy nàng sau khi trang điểm hết sức ngạc nhiên.

      Mỹ nhân phong thái yểu điệu, trang phục nhàng thanh thoát, bộ dạng thướt tha mê người, sắc môi điểm hồng, hương thơm thoang thoảng thanh nhã thoát tục, người này… ấy là tỷ tỷ sao?

      Hay là vì đêm qua ngủ được ngon giấc, xuất ảo giác?

      Hàn Thạc dụi dụi mắt, thấy vẫn thay đổi gì.

      "Tỷ tỷ, ngươi có phải hay mang mặt nạ da người?” Hàn Thạc thể tin được người đứng trước mặt là tỷ tỷ của .

      "Đệ có muốn đến kiểm tra hay ?” Hàn Vũ muốn so đo thất thường và phép tắc của Hàn Thạc.

      Quả , hôm nay chú trọng trang đểm, nàng biết mình tao nhã, mặc dù có dung mạo tuyệt thế, thế nhưng, xinh đẹp chỉ nhìn bề ngoài mà thôi, vẻ đẹp của nàng, xuất phát từ trong nội tâm thấm dần ra ngoài.

      " cần, thôi, hôm nay chúng ta theo phụ thân, mẫu thân , Thúy Trúc đâu?" Hàn Thạc nhìn xung quanh, cũng thấy bóng dáng của Thúy Trúc.

      " Hôm nay nàng , ta bảo nàng ra ngoài giúp ta làm việc, làm gì? Mới gặp bao lâu, nhớ nàng rồi, nếu ta sai người kêu nàng trở lại?”

      Hàn Vũ trêu ghẹo Hàn Thạc.

      "Cái đó. . . cần, đệ chỉ thuận tiện hỏi chút thôi, nhanh , tỷ tỷ, chừng, hôm nay ở hội nghị Tứ quốc tỷ có thể tìm được lang quân như ý!” Hàn Thạc cũng phải người dễ bị bắt nạt, bị người đả kích nhất định phải kích lại.

      Hàn Vũ đột nhiên nghĩ đến, nếu Quân Tà Diễm gặp Hàn Thạc, hai người bọn họ ở chung chỗ? Hình như hai người cũng phải loại người dễ ở chung, hai đại mỹ nam chạm mặt? Có tạo ra tia lửa hay ? Ha ha ha, lần đầu tiên Hàn Vũ YY hai người, cảm thấy rất thú vị!

      Tiểu Chính Thái và Hàn Vũ vào phòng ăn, Hàn tướng quân và Hàn phu nhân chờ lâu, sau khi bốn người dùng xong điểm tâm, Hàn Phu nhân trở lại đình viện của mình, Hàn Vũ và Hàn Thạc theo Hàn tướng quân tới hội nghị Tứ quốc.

      đường, Hàn tướng quân bên cạnh giải thích cặn kẽ quá trình diễn ra hội nghị Tứ quốc cho Hàn Vũ nghe.

      Hôm nay, hội nghị Tứ Quốc chính thức bắt đầu, ở hoàng cung, quốc chủ Tứ Quốc cũng tham gia, mọi người tham gia đều đại diện cho quốc gia của mình mà tranh tài, mỗi người đều dốc toàn bộ thực lực.

      "Vũ nhi, hôm nay, con có thể tìm thấy lang quân như ý rồi, ha ha ha”

      Hàn Vũ ngờ, Hàn tướng quân cũng trêu ghẹo nàng. . .

      "Phụ thân. . ." Hàn Vũ ngượng ngùng, tránh né tầm mắt Hàn tướng quân, nàng biết như thế nào cho Hàn tướng quân về quan hệ của nàng và Quân Tà Diễm…

      Hết chương 67
      Last edited by a moderator: 27/11/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 68

      Edit: pedieu.annhien

      Khi ba người Hàn Vũ đến hoàng cung nơi đó cực kỳ náo nhiệt, có hơi thở áp bức hay khí trang nghiêm như ngày thường

      Bây giờ trong cung, khắp nơi đều có thể nhìn thấy bóng dáng bận rộn của cung nữ và thái giám.

      Ba người Hàn Vũ đến cung điện trong hoàng cung, hôm nay rất khác, bình thường trong đại điện cho phép nữ nhân vào, nhưng hôm nay, bên trong ai cũng có thể vào.

      Bọn người Hàn Vũ tới quá muộn cũng quá sớm, ba nước có hai quốc chủ đến.

      Bắc quốc chủ Bắc Trấn Thiên, biết tâm cơ người này như thế nào, nhưng khi nhìn Hàn Vũ, ánh mắt đó toát lên khí thế áp bức, khiến Hàn Vũ rất thoải mái.

      Phía sau nam tử, , chính xác mà phải là , mặc dù nàng kia nữ giả nam trang, nhưng vẫn bị Hàn Vũ nhìn lần liền nhận ra.

      thân nam trang, đứng ở bên trái Bắc Trấn Thiên, tay cầm thanh bảo kiếm, bảo kiếm thượng khảm Lam Bảo Thạch rất lớn, phát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt. Là cực phẩm.

      Nử tử kia mày thanh mắt đẹp, phần môi điểm hồng, hai má mềm mại muốn búng ra nước, trang phục như vậy, sắc nghệ song toàn, làm cho người ta muốn nhận ra nàng là nữ tử cũng được.

      Hàn Vũ quan sát kia, đồng thời, nàng kia cũng nhận thấy ánh mắt của Hàn Vũ, cũng quay ra quan sát Hàn Vũ.

      Hàn Vũ son phấn, trang phục nhàng phong thái càng thêm yểu điệu, quần áo sặc sỡ, tệ, chắc phải là người đẹp vô dụng, thế nhưng biết thực lực như thế nào. Hàn Vũ làm ra phong thái điềm đạm, làm cho người khác có cái nhìn sai lầm, ra chút chỉ số võ công nàng đều

      Nàng có dung mạo xinh đẹp, lại khiến người khác cảm thấy nàng khác biệt, người Hàn Vũ tản ra hương thơm, thanh nhã thoát tục. Cảm giác đầu tiên nàng mang lại cho người khác là nữ tử này rất thông minh.

      Khi Bắc Trấn Thiên thấy Hàn Vũ đặc biệt trang điểm vốn định lại gần trêu đùa phen, thế nhưng Hàn Vũ lại về hướng Nam quốc chủ.

      Nam quốc chủ Nam Dương Huyễn, bên ngoài tỏ ra thản nhiên, mưu cầu gì, nhưng trong lòng... quốc chủ, khí chất thanh nhã thoát tục, có như bề ngoài hay vì che giấu tốt, hoặc còn có nguyên nhân khác? Con người của có giống với những gì biểu bên ngoài hay ?

      Hàn Vũ cũng muốn hiểu , vua của nước, dù có kết giao cũng thân quen, ở trong mắt bọn họ, trừ lợi ích ra còn gì.

      Giữa Nam quốc chủ và Bắc quốc chủ, nếu phải lựa chọn người kết giao, Hàn Vũ cảm thấy Nam Dương Huyễn xứng đáng kết giao hơn Bắc Trấn Thiên.

      Hàn tướng quân và Tiểu Chính Thái đều có việc phải làm, cùng Hàn Vũ vào đại điện xong vội vã rời .

      Hàn Vũ đến trước mặt Nam Dương Huyễn, bái kiến theo tiêu chuẩn cung lễ, bởi vì hôm này đặc biệt, thân phận đặc thù, Hàn Vũ thể hành lễ với .

      Nam Dương Huyễn mới đỡ Hàn Vũ đứng dậy, liền nghe Bắc Trấn Thiên "thể diện Nam quốc chủ lớn, Vũ nhi, nơi này chỉ có mình là quốc chủ"

      Những câu châu ngọc, chữ chữ có lý, quả , nơi này, cũng là quốc chủ, Hàn Vũ hành lễ Nam Dương Huyễn, nếu hành lễ Bắc Trấn Thiên, dù thế nào, đều là Hàn Vũ thất lễ.

      Hàn Vũ hai lời, bái kiến Bắc Trấn Thiên theo tiêu chuẩn cung lễ

      "Bắc quốc chủ lễ độ, sao ngài biết ta hành lễ với ngài? Hôm nay là hội nghị Tứ quốc, chiến quyền vẫn còn ở Nam quốc, tiểu nữ tử vào, đương nhiên phải hành lễ với quốc chủ lớn nhất trước, thể tôn trọng của Đông Lâm quốc đối với chiến quyền, Bắc chủ quốc, sao ngài lại những lời kia?”

      "Ha ha ha, Vũ nhi là thông tuệ, ngược lại ta muốn xem thử ngươi ứng phó như thế nào khi ta ra cầu của mình với Đông quốc chủ, ha ha ha” Bắc Trấn Thiên so đo giọng điệu chuyện của Hàn Vũ, bởi vì, lâu nữa, Hàn Vũ thuộc về . Hoa hồng có gai mới khiến có tham vọng chiếm hữu.

      Mặc dù nghi ngờ, nhưng Hàn Vũ biết, tại hỏi Bắc Trấn Thiên, cũng trả lời.

      Hàn Vũ sợ hãi, binh đến tướng đỡ, nước đến đất cản, sau lưng Hàn Vũ, còn có Hàn gia, dù thế nào, nàng còn có Quân Tà Diễm ở sau lưng nàng, ủng hộ nàng.

      "Hàn nương, cần để ý lời của Bắc quốc chủ, ngươi chỉ cần làm theo ý muốn của bản thân là được!”

      Nam Dương Huyễn với Hàn Vũ câu này là có ý gì, rốt cuộc có ý nghĩa gì?

      Bọn họ cùng chiến tuyến sao? Dường như phải, hôm nay, Tứ Quốc đều là đối địch, vì chiến quyền, các nước đều từ thủ đoạn muốn lấy được nó.

      Hàn Vũ là người Đông Lâm quốc, là nữ nhi Hàn tướng quân, nàng cũng khác gì bọn họ, đều tìm mọi cách đoạt chiến quyền.

      "Nam quốc chủ, ngài đừng gọi ta là Hàn nương, nếu như ngại gọi ta Vũ Nhi là được”

      Hàn Vũ cũng phải cố tình kết giao, mặc dù Vũ nhi dành cho người thân gọi, nhưng nếu để vua nước gọi Hàn Vũ, ổn, huống chi cái tên mà thôi, Hàn Vũ cũng quan tâm nhiều.

      "Vũ nhi? Ha ha ha, được, Vũ nhi, Yến tử" Yến tử người Hàn Vũ. . .

      Nam Dương Huyễn lại dùng ánh mắt thương nhớ người thân nhìn Hàn Vũ, ánh mắt thâm tình ấy, chất chứa quá nhiều tình ý, xem ra, tên Yến Tử hạnh phúc.

      Tối thiểu, so với mình khi còn ở thế giới kia nàng ấy hạnh phúc hơn.

      "Nam quốc chủ, Vũ Nhi có chuyện, biết có nên hay " Hàn Vũ nhìn vào mắt Nam Dương Huyễn, nơi đó bộc lộ rất nhiều tình cảm, nàng đột nhiên nổi lên ý nghĩ kỳ dị .

      "Vũ Nhi, ngươi cứ việc "

      Nam Dương Huyễn muốn cùng Hàn Vũ có khoảng cách, Vũ Nhi rất giống Yến Tử, rốt cuộc trùng hợp, có lẽ là trời cao cho cơ hội bù đắp.

      "Nam quốc chủ, tiểu nữ tử chỉ có đệ đệ, Vũ nhi nghĩ. . . Muốn cùng Nam quốc chủ kết bái, chẳng biết có được ?"

      Hàn Vũ xong, quan sát Nam Dương Huyễn, thấy vẻ mặt thể tin của Nam Dương Huyễn, xem ra, lần này, là Hàn Vũ đường đột

      "Ha ha ha, Nam quốc chủ, Vũ Nhi có ý gì khác, là Vũ Nhi đường đột, Nam quốc chủ cần để trong lòng, Vũ Nhi chỉ là nhất thời xúc động , mạo phạm"

      Hàn Vũ là ngây thơ đáng , Nam Dương Huyễn —— vua nước, lần trước đoạt được chiến quyền, sao lại cùng với nàng nữ nhi tướng quốc Đông Lâm quốc kết bái chứ?

      vấn đề thân phận, hai nước bất cứ khi nào cũng có thể xảy ra chiến tranh, là vua nước, là nữ nhi tướng quân, đến lúc đó, bị chỉ trích chỉ có mình Hàn Vũ

      Người đời chỉ nữ nhi tướng quân là kẻ phản quốc, chứ Nam quốc chủ, là Hán gian.

      Hàn Vũ cười rời , lại bị Nam Dương Huyễn kéo tay. Hàn Vũ nguyên do nhìn Nam Dương Huyễn, chỉ nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ và mừng rỡ của !

      Tầm mắt của mọi người cũng bị cảnh tượng này hấp dẫn.

      Đường đường Nam quốc chủ, ở trong đại điện Đông Lâm quốc, đùa giỡn nữ nhi Hàn tướng quân chiến danh hiển hách Đông Lâm quốc, có kịch hay để xem rồi.

      Thời điểm mọi người ở đây chờ xem kịch vui, tiểu thái giám vào truyền lời mà cắt đứt.

      "Hàn nương, hoàng thượng triệu kiến"

      Nam Dương Huyễn vốn muốn cái gì, lại bị cắt đứt.

      Đành phải buông tay Hàn Vũ rời .

      Sau khi Hàn Vũ rời , Bắc Trấn Thiên nhìn Nam Dương Huyễn, tầm mắt hai người chạm nhau, cọ sát tạo ra tia lửa.

      khí trong đại điện trong nháy mắt như đóng băng.

      Hết chương 68
      Last edited by a moderator: 27/11/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69

      Edit: pedieu.annhien

      Hàn Vũ theo tiểu thái giám tới thư phòng. Hàn Vũ biết, hoàng thượng triệu kiến nàng là vì chuyện gì.

      Tiểu thái giám dẫn Hàn Vũ tới ngoài thư phòng, mở cửa xong cũng có ý vào.

      Hàn Vũ đành phải vào mình.

      "Tham kiến hoàng thượng" hôm nay Hàn Vũ xem như hành lễ nhiều mà sợ.

      Ai, giai cấp đáng sợ, hông của nàng đáng thương. Sau khi hành lễ xong, đột nhiên nhớ ra, từ ngày nàng được phong Đệ nhất tài nữ Đông Lâm quốc nàng cần hành lễ với bất kỳ ai. Vậy hôm nay, có phải nàng chịu thiệt lớn rồi hay . Đây là có quyền lại cần, tự mình hủy bỏ quyền lực của bản thân.

      Quân Phong Hiếu ngồi ở trước bàn đọc sách, nhìn vẻ mặt rối rắm của Hàn Vũ, biết nàng suy nghĩ gì, chẳng lẽ là vì chuyện mình phân phó cho nàng, nàng hoàn thành được? Có phải do thời gian đủ hay , có nên cho nàng thêm mấy ngày nữa ?

      "Hàn Vũ, chuyện trẫm giao ngươi làm, ngươi làm tới đâu rồi?"

      Quân Phong Hiếu là nôn nóng, hôm qua mới giao việc cho nàng, hôm nay liền triệ kiến nàng hỏi kết quả, chẳng lẽ phái người theo dõi nàng, mới biết nàng hoàn thành việc giao?

      Chỉ là, có khả năng này, công lực của sư phụ thấp, hôm qua, mình mới vừa vào tà cung sư phụ liền phát , nếu có người theo dõi mình thể nào sư phụ phát ra.

      "Hoàng thượng, ngài xem trọng Hàn Vũ quá rồi, hôm qua ngài mới giao nhiệm vụ cho Hàn Vũ, hôm nay hỏi kết quả, như vậy ngài nghĩ ta dò thăm tất cả về Quân Tà Diễm rồi sao?”

      “Chẳng lẽ phải sao?” Quân Phong Hiếu trực tiếp trả lời Hàn Vũ mà hỏi ngược lại.

      hổ là Đông Lâm quốc quốc chủ, mưu tính thua gì người đến từ mấy ngàn năm sau như Hàn Vũ.

      Hàn Vũ bị hỏi ngược lại, cũng bắt đầu xác định rốt cuộc hoàng thượng có biết chuyện của nàng hay .

      "Hoàng thượng cảm thấy Hàn Vũ biết chưa?" Hàn Vũ lại ném vấn đề trở về cho Quân Phong Hiếu, những thứ này, Hàn Vũ thành thạo nhất rồi, từ tới lớn nàng thường giả bộ ngớ ngẩn lừa người.

      " cần vòng vo, mau" tại trong lòng hoàng thượng rất nôn nóng, có bình tĩnh như biểu bên ngoài. Chỉ là làm vua nước, tất cả cảm xúc trong lòng cần phải che giấu tốt.

      Thế nhưng, hôm nay, nôn nóng muốn biết mọi chuyện, dù muốn giấu cảm xúc cũng che giấu được.

      "Hoàng thượng, phụ kỳ vọng của ngài, Hàn Vũ tìm hiểu mọi chuyện, trước khi trả lời, Hàn Vũ muốn biết, tại sao trong lúc quan trọng này ngài nhất định phải biết kết quả, ngài…Rốt cuộc mưu tính những gì?” Hàn Vũ muốn Quân Tà Diễm bị người khác lợi dụng, càng muốn triều đình và Tà Cung thể hóa giải hiểu lầm, cho nên, đối với vài chuyện cần phải biết .

      “Làm càn, chuyện của trẫm, ngươi có thể hỏi lung tung sao? Hàn Vũ, ngươi nên quá mức càn rỡ. Ngươi nên nhớ, ta có thể cho ngươi tất cả, cũng có thể lấy lại tất cả của ngươi” ánh mắt Quân Phong Hiếu sắc bén nhìn Hàn Vũ, nàng biết điều.

      Uy hiếp trắng trợn, tay nắm quyền, chuyện có uy hơn người khác, thế nhưng Hàn Vũ tin nếu vì nàng chống đối mà Quân Phong Hiếu vịn vào lý do này mà trị tội Hàn gia, Hàn Vũ cũng có bản lĩnh lớn như vậy.

      "Hoàng thượng, như vậy xin thứ cho tiểu nữ tử vô năng, cái gì cũng tra được, tiểu nữ tử cũng chỉ là nương tay trối gà chặt, làm sao có thể vào Tà cung, thăm dò thân thế Cung chủ của bọn họ, chưa vào được Tà cung, ngay cả Huyễn Lâm tiểu nữ còn dám vào.” Hừ, uy hiếp nàng, Hàn Vũ cũng phải là người dễ dàng bị uy hiếp.

      "Ngươi. . . Càn rỡ" Quân Phong Hiếu nhìn chằm chằm Hàn Vũ, nữ tử này, sợ cái gì sao?

      Rốt cuộc là nàng sợ việc gì, hay là có người nào chống lưng cho nàng? Hàn gia? thể nào, Hàn gia đều là thuộc hạ của mình.

      Chẳng lẽ, chẳng lẽ là Tà cung? Vừa nghĩ đến Tà cung, Quân Phong Hiếu liền bác bỏ ý nghĩ này, Tà cung luôn đối nghịch với triều đình, thể nào chống lưng cho Hàn Vũ, chẳng lẽ nàng e ngại việc gì?

      Hai người cứ giằng co như vậy, cũng có ai lùi bước.

      Hàn Vũ , vua nước lại càng ...

      Thế nhưng, hôm nay giống ngày xưa, rốt cuộc, Quân Phong Hiếu thỏa hiệp.

      "Ai. . . Này, rất dài dòng. . ."

      "Hoàng thượng, ngài ngắn gọn, hội nghị Tứ Quốc lập tức bắt đầu, ngài nên làm trễ nãi giờ lành."

      Hàn Vũ thấy Quân Phong Hiếu thỏa hiệp, giọng cũng mềm lại, cần thiết tạo cho khí thêm căng thẳng, nếu chèn ép Quân Phong Hiếu mình cũng được lợi gì.


      "Quân Tà Diễm, . . . có thể là con trai của trẫm " hình như trong nháy mắt Quân Phong Hiếu già rất nhiều.

      "Ở nơi nào Hoàng thượng biết được?” ngờ Quân Phong Hiếu biết, mặc dù tại chỉ là suy đoán nhưng cũng phải có căn cứ, câu này, từ đâu mà có?

      "Bởi vì trong dân gian, đồn rằng tóc Quân Tà Diễm màu bạc"

      "Tóc màu bạc?" tóc Quân Phong Hiếu phải màu bạc, Quân Tà Diễm tóc bạc cùng Quân Phong Hiếu có quan hệ gì?

      "Hoàng thượng, ngài cũng phải tóc mà bạc, vậy tóc màu bạc của Quân Tà Diễm là được duy truyền từ ai?”

      "Ông ngoại của , cậu đều là tóc màu bạc"

      "Hoàng thượng chỉ bằng điểm này, liền xác nhận Quân Tà Diễm là con trai của ngài sao?"

      "Cũng phải, bởi vì Phi Yên phải nữ nhi của trẫm, khi đó Linh quý phi sinh hạ chính là hoàng tử tóc bạch kim, lại bị người tráo đổi, khi đó trẫm và Hàn tướng quân còn có Hàn hoàng hậu chinh chiến bên ngoài, có quan tâm quá nhiều chuyện này, căn bản cũng biết hoàng nhi bị người tráo đổi, về sau, điều tra tìm hiểu , mới phát , Phi Yên phải là nữ nhi ruột thịt của trẫm."

      "Vậy nếu như Quân Tà Diễm là nhi tử của ngài, Linh quý phi chính là mẫu thân của Quân Tà Diễm?"

      " sai" Quân Phong Hiếu trả lời dứt khoát.

      ra Quân Tà diễm còn có nhiều người thân ở đây như vậy quá tốt.

      Thế nhưng, như vậy những thứ ràng buộc càng nhiều hơn...Diễm, còn thuộc về mình nàng, dù vậy Hàn Vũ cũng cảm thấy thỏa mãn.

      Mình có người của Hàn gia là người thân, Quân Tà Diễm cũng có nhà, trong nhà còn có nhiều người thân như vậy.

      Dĩ nhiên, lý do Quân Tà Diễm bị đánh tráo, xem ra Quân Phong Hiếu điều tra .

      "Hoàng thượng, ta tra được đúng như ngài suy đoán, Quân Tà Diễm chính là con trai của ngài"

      "Hàn Vũ, tại sao ngươi khẳng định như vậy, thế gian có ít nam nhân tóc màu bạc, lại , có rất ít người nhìn thấy gương mặt Quân Tà diễm, ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi, vì sao ngươi khẳng định như vậy? Ngươi làm sao mà nghe được chuyện này?”

      "Ặc, chính là ta chạy đến Tà cung, cùng bọn họ đánh cuộc, ta thắng, sau đó Quân Tà Diễm đáp ứng gặp ta, sau đó ta trực tiếp hỏi , về phần mặt mũi, thời điểm Quân Tà Diễm tới gặp ta, mới vừa tắm xong, còn có mang mặt nạ, cho nên ta may mắn thấy được, và hoàng thượng ngài, hình dáng giống nhau, đích thực, vừa nhìn là biết phụ tử"

      Hết chương 69
      Last edited: 10/12/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :