1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng nhi phúc hắc của yêu nghiệt - Thượng Đế Đô Đọa Lạc (Full - Đã Có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 59: Chết cũng phải chờ ngươi nhận thua trước.

      Edit: giọt biển

      Ra tay trước chiếm được lợi thế ra tay sau gặp bất lợi, đó là đạo lý, HànVũ ra tay trước công kích Tà Huyết, HànVũ ra quyền nặng , Tà Huyết tránh cũng tiếp nhận. Mới bắt đầu Hàn Vũ chỉ thử chút, nhưng đối thủ xem nàng. HànVũ thu hồi quyền lắc đầu cười, nàng lấy đoản kiếm ra, Hàn Vũ có rút đoản kiếm ra khỏi vỏ mà để nguyên vỏ bên ngoài công kích Tà Huyết. Tà Huyết thấy Hàn Vũ lấy đoản kiếm ra, sắc mặt thay đổi. Mặc kệ Hàn Vũ có chỉ số võ công hay , chỉ cần nàng dùng đoản kiếm đâm tới trừ thối lui chính là tránh, nhưng vì điều gì Hàn Vũ nàng rút đoản kiếm ra khỏi vỏ.

      Trong lòng Hàn Vũ nghĩ chỉ muốn dùng đoản kiếm đâm về vị trí ngực của Tà Huyết , Tà Huyết mà biết đoản kiếm này làm bằng sắt thép, theo tính tình của Tà Huyết nhất định nhận thua. Mới đầu Hàn Vũ nàng biết dùng đoản kiếm này cũng tính toán khiến Tà Huyết nhận thua, nhưng giờ điều đó quan trọng. Chỉ cần để đoản kiếm đâm trúng đúng vị trí ngực của Tà Huyết, Hàn Vũ nàng liền thắng.

      “Rút kiếm của ngươi ra, nếu như cuộc tỷ thí này ngươi nghiêm túc, vậy đấu đến khi nào?” Hàn Vũ tức giận nhìn Tà Huyết , nếu như coi thường nàng, Hàn Vũ nàng để ý mà rút đoản kiếm ra khỏi vỏ.

      “Thuộc hạ cần rút kiếm cũng khiến người nhận thua” Tà Huyết khinh thường nhìn Hàn Vũ, Hàn Vũ nàng chút chỉ số võ công cũng có, Tà Huyết có đặt nàng trong mắt, nếu phải Hàn Vũ nàng có đoản kiếm kia, Tà Huyết sớm giải quyết nàng rồi, đâu để đến lượt nàng kêu gào ở chỗ này.

      “Hừ, tiểu tử tự đại cuồng vọng” trong cuộc tỷ thí điều kiêng kỵ nhất đó là khinh thường đối phương, Tà Huyết cố tình xem nàng. Coi thường ta, cuối cùng biết ai kêu khổ.

      Hàn Vũ cảm thấy kỳ quái khi tăng công lực lên, lần này công lực tăng lên sao lại dễ dàng như vậy? Hàn Vũ thử đột phá đến tầng cuối cùng xem sao, ngờ nàng đột phá tới tầng thứ năm rồi, ha ha ha. Hàn Vũ thầm mừng như điên, tầng năm công lực, Hàn Vũ phối hợp trảm kiếm pháp, thử lần đánh bại Tà Huyết.

      Hàn Vũ tản nội lực ra, áp khí quanh thân thể Hàn Vũ giảm xuống cực độ làm cho đối phương cảm thấy áp lực, nhiều năm kinh nghiệm sát thủ của Tà Huyết cho biết áp khí này cực độ nguy hiểm. Có thể áp khí này có thể thay đổi, nhưng thể phát ra từ người chỉ số võ công cũng có như nàng được. Loại áp bức này trừ Cung Chủ từng tạo áp lực với đời này có người khác, nhưng sao Hàn Vũ lại đặc biệt có loại áp bức như thế.

      “Xem chiêu” Hàn Vũ công kích Tà Huyết lần nữa, lần này Tà Huyết thể tránh chiêu thức của Hàn Vũ, bắt đầu cuộc ác chiến.

      Hàn Vũ chỉ có nội lực và chiêu thức trảm kiếm pháp, cho dù nàng gây áp lực cho Tà Huyết cũng có khả năng chiến thắng kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Tà Huyết được. Xem ra đoản kiếm này phát huy hoàn toàn tác dụng, đúng rồi, nàng nhớ lại chiêu thức của Phong Yên đỡ công kích của mình, Hàn Vũ đổi chiêu thức công kích của Phong Yên thành chiêu thức của mình, thay đổi chút và nàng vận dụng phối hợp nội lực của mình. Tốc độ ra tay của Hàn Vũ nhanh khiến Tà Huyết căn bản có biện pháp ra tay, nếu cứ kéo dài như vậy phải là cách hay. Tà Huyết quyết định động thủ.

      Những người quan sát rất kinh ngạc phát khi thấy Hàn Vũ nàng dùng chiêu thức của Tả Hộ Pháp Phong Yên, nàng học khi nào? Chẳng lẽ vì cuộc ẩu đả hôm qua với Phong Yên mà nàng học được, Hàn Vũ nàng thiên tài hơn người.

      “Phá” Tà Huyết quát to tiếng, tăng chỉ số võ công lên để cản trở công kích của Hàn Vũ, người Tà Huyết tỏa ra ánh sáng màu trắng. Hàn Vũ biết bắt đầu đánh trả, Hàn Vũ nàng hưng phấn, nàng cũng biết mình hưng phấn vì cái gì, chỉ là cuộc tỷ thí bắt đầu khiến Hàn Vũ nàng kích thích, nàng bắt đầu ham chiến rồi. Điều này biết tốt hay xấu, Hàn Vũ nàng rảnh phân tích lý do tại sao mình ham chiến như vậy. Lần này nàng phải khiến Tà Huyết nhận thua, như vậy uy tín của nàng được xây dựng, nàng muốn dựa vào Quân Tà Diễm để xây dựng uy tín, lấy được địa vị, lời có trọng lượng, nàng cần chính là thực lực của mình.
      Tà Huyết bắt đầu tấn công, chưởng bổ về phía bả vai của Hàn Vũ, Hàn Vũ nhanh chóng né tránh nhưng vẫn bị thương, bả vai bên trái bị Tà Huyết đánh trúng chưởng, mồ hôi lạnh trán Hàn Vũ chảy xuống, Quân Tà Diễm ở phía nhìn thấy , trừ đau lòng ra cái gì cũng làm được. đồng ý Hàn Vũ được nhúng tay vào, nhưng khi nhìn thấy tiểu tử thúi Tà Huyết kia đả thương nàng, Quân Tà Diễm hận thể choTà Huyết chưởng liền.

      Hàn Vũ phải dùng tay phải tiếp chiêu Tà Huyết, tay trái nàng hình như bị trật khớp, xem ra nàng phải là đối thủ của Tà Huyết, chỉ cần chiêu đả thương mình, buồn cười, mình buồn cười, ra cơ bản người khác có thể xem thường kiến thức của mình, họ có tư cách kiêu ngạo.

      Hàn Vũ tiếp tốt cánh tay thở ra ngụm khí bẩn, đau, vô cùng đau, mặc kệ bây giờ nàng đau hư thế nào, nàng cũng muốn thắng, dù thân thể của mình bị Tà Huyết làm cho tổn thương, Hàn Vũ nàng cũng muốn cầm đoản kiếm đâm đúng vị trí ngực của Tà Huyết. Vì đạt được mục đích, Hàn Vũ làm tất cả, bị thương tính là gì, nàng muốn chính là Tà Huyết phải nhận thua.

      Tay trái của Hàn Vũ phát run, có cách nào phát lực, cánh tay bị thương giật giật, loại đả thương này phục hồi như cũ hẳn là chậm chút, có cách nào khác là tại chỉ có thể chịu đau. Hàn Vũ và Tà Huyết hai người bắt đầu chiến đấu.

      Tà Huyết giật mình khi thấy Hàn Vũ dùng cánh tay chính mình ra đón, là thế nào đây, có thể nhịn đau đớn như thế, trước kia cũng từng chịu loại đả thương này, cho dù xương tốt, cái loại đau đớn đó chịu đau cũng chỉ được nửa ngày. Hàn Vũ nàng để ý tới đau đớn của bản thân mà công kích , trước giờ chiến đấu với con , cả Võ đại lục có chỉ số võ công ít lại càng ít, những dũng cảm như vậy chẳng lẽ Tà Huyết biết, con phải là mềm mại hay sao? Tà Huyết thấy Hàn Vũ hoàn toàn liều mạng công kích, phòng bị chiêu thức, Tà Huyết bắt đầu dao động.

      Có lẽ HànVũ nàng có tư cách đứng bên cạnh Cung Chủ, có bản lãnh trở thành nữ chủ nhân Tà Cung chừng. Bây giờ bảo Tà Huyết nhận thua, làm được, thể nhường nàng cũng thể nhận thua.Vậy chỉ có thể ra tay, Hàn Vũ nàng thua vào Tà Cung nhưng người Tà Cung có thể ra vào tự do phải hay sao? Chỉ cần mình gây tổn thương tới tính mạng của nàng, chuyện sau này tính sau. Nhưng Tà Huyết đánh giá thấp trái tim mạnh mẽ của Hàn Vũ nàng rồi.

      Từ Hàn Vũ trái tim mạnh mẽ, nàng làm sao nhận thua được. Khi còn bé nàng bị người khác khi dễ nàng cũng chịu thua, nàng từng bảo vệ người bạn trong nhi viện, biết mình bị biết bao nhiêu vết thương, mặc dù những vết thương kia so với tại đáng nhắc đến, thế nhưng khi tâm hồn bị tổn thương có thể thắng được tất cả những vết thương thân thể.


      Ở trường học này có người cha mẹ nào để mắt tới bọn họ, tuy rằng nhi bọn họ quan tâm những ánh mắt của người khác nhìn chúng như thế nào, nhưng những loại nhìn khinh bỉ như vậy mình luôn luôn phải nhịn, trừ những đứa bé ở nhi viện, ai có thể biết nàng đau, đau tới mức nào, nàng cũng cắn chặt răng chịu đựng liều mạng nhẫn nại chịu đau cũng cho người khác biết, rơi lệ, khóc và cần người khác thương hại. Nhưng bây giờ khác, hạnh phúc gần nàng như vậy, nàng phải tranh thủ nắm bắt, người khác cho vĩnh viễn là của người khác, mình tìm được mới có ý nghĩa. Nhận thua, Hàn Vũ nàng vĩnh viễn nhận thua.

      Hết chương 59
      Last edited: 24/11/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60: Chết cũng phải chờ ngươi nhận thua.

      Edit: giọt biển

      Hàn Vũ ra chiêu, từng chiêu thức của nàng đều đánh về phía ngực Tà Huyết, nội lực tăng lên cao nhất của tầng thứ năm, nàng sử dụng chiêu kiếm pháp phong vũ thứ mười, lần đầu tiên nàng sử dụng chiêu này, biết uy lực như thế nào, hình như Hàn Vũ hơi thất vọng khi sử dụng chiêu này, tại sao chiêu thứ nhất của phong vũ dường như có lực sát thương? Chẳng lẽ có huyền cơ khác sao?

      Nhưng Hàn Vũ bây giờ có ý định hỏi chiêu cuối cùng của trảm kiếm pháp phong vũ Huyền Ky, nhắc tới tay trái của nàng bị chưởng của Tà Huyết đánh bị thương, Tà Huyết thấy Hàn Vũ từ trước giờ đều dùng tay trái, trong thâm tâm lại nhẫn tâm làm tổn thương tay còn lại của nàng, nhưng Hàn Vũ khí thế hung hăng đột kích, nếu mình né tránh chiêu tiếp theo ở thế hạ phong, Tà Huyết đột nhiên phát cuộc tranh tài này giữa và nàng phải đo về công lực, mà là...

      Tà Huyết lựa chọn tránh chiêu Hàn Tuyết kia, Hàn Vũ thấy vậy tay phải vội vàng cầm đoản kiếm đâm về phía trái tim Tà Huyết, Tà Huyết thấy đoản kiếm sắc mặt nặng nề, Tà Huyết thấy Hàn Vũ cầm đoản kiếm đâm về phía ngực , phản xạ có điều kiện đánh quyền về phía Hàn Vũ, Hàn Vũ tránh kịp nên đón nhận chưởng của Tà Huyết, máu từ khóe miệng chảy ra, tay phải Hàn Vũ cầm đoản kiếm nhưng vẫn đâm tới ngực của Tà Huyết được.

      “Lão bà...” Quân Tà Diễm thể ngồi yên được, thể trơ mắt nhìn lão bà của bị đau như vậy, thân thể nàng bị đau, đau lòng.

      “Cung Chủ, phu nhân ràng rồi, nếu người tương trợ nàng như vậy phu nhân chính là người thua, Cung Chủ nghĩ lại” Tà Lê mở miệng ngăn cản Quân Tà Diễm kích động, hành động của Hàn Vũ bọn họ đều để trong mắt, kiên cường rốt cuộc tới đâu, xương đau đến thế nàng còn dễ dàng chịu được, còn có cái gì nàng làm được, chiêu thức của Hàn Vũ rất kỳ lạ, chỉ số võ công có nhưng có thể buộc Tà Huyết lui về phía sau, khí thế nàng phát ra mọi người đều cảm nhận được, rốt cuộc nàng có bí mật gì? Mọi người bắt đầu nhìn Hàn Vũ và Tà Huyết chiến đấu, mặt Quân Tà Diễm lên chút bi thương và đành lòng nhưng vẫn phải tiếp tục xem Hàn Vũ chiến đấu.

      Hàn Vũ lau khô vết máu bên khóe miệng, trời ạ, hôm nay mới uống thuốc bổ máu xong, còn biết hôm nay có được bổ máu hay mà bây giờ ói ra hết, Hàn Vũ tự cười giễu, bắt đầu lại vòng mới. Hàn Vũ bắt đầu thay đổi phương án, thể tìm đúng vị trí của Tà Huyết mà đâm, vì Tà Huyết phát , HànVũ ra từng chiêu thức để tấn công Tà Huyết nữa, nàng sử dụng nội lực đẩy Tà Huyết. Tà Huyết nhìn thấy Hàn Vũ cách vị trí hơn thước, đôi tay nàng đẩy về phía trước, biết nàng muốn làm cái gì, nhưng Tà Huyết có bỏ phòng bị xuống.

      nội lực được xuất ra từ hai tay của Hàn Vũ đẩy về phía Tà Huyết, Tà Huyết bị lực đẩy thình lình đánh trúng, ngã về phía sau, Hàn Vũ ép sát Tà Huyết nhanh chóng ra chiêu, lần này Hàn Vũ lấy đoản kiếm ra khỏi vỏ, nàng muốn đâm Tà Huyết, nàng thấy Tà Huyết kiêng kỵ đoản kiếm này, Hàn Vũ tin tưởng Tà Huyết biết uy lực của đoản kiếm này, cho nên nàng lợi dụng đoản kiếm để dời lực chú ý của Tà Huyết.

      “Từ...Sặc...Phệ băng..Ra....” Mặc dù kiếm của ngăn cản được công kích của đoản kiếm, nhưng phối hợp chỉ số võ công tầng thứ sáu thiên thê và vũ kỹ phệ băng của lại, ngăn cản công kích chỉ số võ công của Hàn Vũ chơi.

      Tà Huyết tay trái rút phệ kiếm ra, tay phải bao lấy thân chính mình bắn lên về phía Hàn Vũ để ngăn cản mũi đao đoản kiếm. Vũ kỹ phệ băng vừa ra, khí nhanh chóng kết thành khối băng nhẵn nhụi vô cùng giống nhau, rối rít bao quanh thân thể và xẹt qua gương mặt của Hàn Vũ, Hàn Vũ tránh được chỗ yếu, thế nào lại đau khi bị những kim nhọn lạnh lẽo lại tinh tế xẹt qua, gò má của Hàn Vũ có mấy cái vết thương, nhưng nàng căn bản có ý ngăn cản, nàng để mặc cho những băng châm xẹt qua thân thể và gương mặt của mình, mọi người trong đại điện đều cho Hàn Vũ điên rồi, con quan trọng nhất là tướng mạo và nhan sắc, Hàn Vũ lại có ngăn cản mà ngược lại xông thẳng lên. Khi Tà Hiên và Tà xử lý vết thương cho xong hai người nhìn thấy hình ảnh như thế này.

      Tay trái Hàn Vũ cầm vỏ đoản kiếm, tay phải cầm chặt đoản kiếm để ý tới những băng châm kia mà dùng mũi kiếm đâm tới Tà Huyết, vốn phải là mũi nhọn phệ băng kiếm đấu với mũi nhọn đoản kiếm, nhưng kết quả như bọn nghĩ tới, bọn họ dám tin tưởng mình thấy là đúng, Hàn Vũ can đảm như thế.

      Mũi nhọn phệ băng kiếm và mũi nhọn đoản kiếm đụng nhau, trong nháy mắt thân thể Hàn Vũ tránh sang bên cạnh, nàng vận dụng nội lực tầng thứ năm tốc độ nhanh hơn, Tà Huyết nghĩ tới Hàn Vũ tránh sang bên cạnh, Hàn Vũ vốn định dùng vỏ đoản kiếm bên tay trái ngăn cản kiếm của Tà Huyết, nhưng tay trái của nàng có lực để nâng lên, còn cách khác là phải tránh sang bên chịu đựng kiếm kia của Tà Huyết.

      Tà Huyết cầm phệ băng kiếm đâm vào ngực Hàn Vũ, kiếm có đâm qua trái tim nàng hay , chỉ có Hàn Vũ nàng tự mình biết, tay phải Hàn Vũ cầm đoản kiếm đồng thời đâm vào tim Tà Huyết, nhưng có đâm sâu vào, phải Hàn Vũ nàng có đủ sức đâm vào nữa mà căn bản là đâm sâu vào, ở thời điểm Hàn Vũ đẩy thân ra, Hàn Vũ đem đoản kiếm vòng phương hướng, bây giờ nơi ngực của Tà Huyết phải mũi đoản kiếm mà sống đao của đoản kiếm, Hàn Vũ có ý muốn làm tổn thương Tà Huyết, muốn phế bỏ võ công của .

      Ở phía Quân Tà Diễm có hơi sức để đứng lên, hối hận, hối hận đồng ý cầu của Hàn Vũ, đồng ý với nàng mình được nhúng tay vào, nhưng bây giờ nhìn thấy là cái gì, kiếm của Tà Huyết đâm vào trong ngực Hàn Vũ.
      “Sư phụ qua, đoản kiếm này phải dùng để đối phó người của mình” Hàn Vũ khạc ra ngụm máu nhìn về phía Tà Huyết mỉm cười .

      Tà Huyết buông phệ băng kiếm ra, chống đỡ sống đao của đoản kiếm ngực mình, từ từ lui về phía sau, nhìn chằm chằm Hàn Vũ câu cũng ra được. Phệ băng kiếm cứ như vậy thẳng tắp nằm ở người Hàn Vũ, Tà Hiên dám cầm phệ băng kiếm rút ra, sợ chỉ cần phệ băng kiếm rút ra, tánh mạng của Hàn Vũ gặp nguy hiểm.

      Quân Tà Diễm tới bên cạnh Hàn Vũ, hai tay run run nắm phệ băng kiếm, nhìn về phía khuôn mặt Hàn Vũ mà đau lòng và trách cứ, tại sao nàng có thể để cho mình chịu tổn thương nặng như vậy, chẳng lẽ nàng quên mất mạng của nàng là của sao?

      “Diễm, ta sao, kiếm này có... có đâm trúng tim của ta, lệch chút, nếu mà đâm trúng tim, tại... tại ta nằm mặt đất rồi...chứ phải đứng, chàng yên tâm, ta đấy...mạng của ta là của chàng” tại Hàn Vũ chuyện cũng rất khó khăn. Nhưng tỷ thí còn chưa kết thúc, Hàn Vũ và Tà Huyết hai người ai cũng chịu nhận thua, Hàn Vũ cầm kiếm từ thân thể mình rút ra, tư..tư.. thanh cắt thịt nghe sao mà chói tai như vậy, Hàn Vũ cầm phệ băng kiếm trả cho Tà Huyết, Quân Tà Diễm ôm Hàn Vũ che vết thương của nàng hình như làm như vậy vết thương của nàng nhanh phục hồi như cũ.

      “Diễm, tỷ thí...còn chưa kết thúc, chàng mau trở về chỗ ngồi ..nhất định...nhất định thắng” Hàn Vũ đẩy Quân Tà Diễm ra nhìn chút vết thương khép lại có gì đáng ngại, vết thương mặt bị băng châm xẹt qua cũng khép lại, bây giờ Hàn Vũ trừ vô lực bên ngoài còn có thể chiến đấu tiếp.

      Mọi người thấy tốc độ khép lại vết thương của Hàn Vũ, hôm nay lần hai bọn họ hoài nghi ánh mắt của mình có phải xảy ra vấn đề gì đấy chứ? Nữ tử này ra đặc biệt như vậy, khó tránh Cung Chủ bọn họ đối với nàng đặc biệt như thế, nàng có lẽ rất thích hợp với Cung Chủ, nàng và Cung Chủ đều là loại người...

      Tà Huyết nhận lấy phệ băng kiếm nhìn Hàn Vũ, đột nhiên phát ra cái gì, thể tin được nữ tử này có ý nghĩ vậy, Hàn Vũ khiến Tà Huyết thấy nàng cùng người khác bất đồng, như vậy này và Cung Chủ Quân Tà Diễm , bọn họ xứng đôi, nàng và Cung Chủ đều tàn nhẫn giống nhau, nhưng cái tàn nhẫn này phải nhắm vào người khác, mà là nhắm vào chính mình.

      “Phu nhân, thuộc hạ nhận thua, thuộc hạ trông coi sát thủ Tà Cung, Huyết Đường” Tà Huyết chủ động nhận thua nằm trong dự đoán của Hàn Vũ, Hàn Vũ gật đầu cười cười cũng gì liền té xỉu.

      Hết chương 60
      Last edited: 24/11/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 61: Dạy dỗ

      Edit: giọt biển

      Hàn Vũ nằm giường của Quân Tà Diễm, bên ngoài gian phòng bốn vị Đường Chủ Tà Cung quỳ, mới đầu chính bọn họ tán thành Hàn Vũ làm nữ chủ nhân Tà Cung, nhưng khi tiếp xúc với Hàn Vũ thái độ của bọn họ biến chuyển, bọn họ quỳ phải vì bọn họ làm sai chuyện, mà bọn họ chờ tân chủ nhân tỉnh lại, chờ nàng sai khiến.

      Quân Tà Diễm mới từ chỗ sư phụ lấy huyết cháo về, thấy bốn người quỳ bên ngoài gian phòng, mặt Quân Tà Diễm đầy tức giận nhìn cái cũng nhìn, Quân Tà Diễm ngang qua bọn họ thẳng vào gian phòng. Quân Tà Diễm vừa mới đẩy cửa vào phía sau Tà Hiên tiến lên ngăn lại.

      “Diễm, bọn họ có sai” Ý định của bốn vị Đường Chủ Tà Hiên đều biết, Tà Hiên biết lẽ Quân Tà Diễm lại biết, chỉ là muốn tìm hiểu mà thôi.

      “Ta có bọn họ sai sao, đêm qua nàng nhận tổn thương từ ta, bọn họ biết chẳng lẽ ngươi cũng biết sao? Lại vết thương nhanh chóng khép lại, mất máu nhiều như vậy, thân thể nàng sao chịu hết được.” Quân Tà Diễm xong liền vào phòng và đóng cửa lại.

      Bốn người bọn họ quỳ nghe Quân Tà Diễm đến chuyện đêm qua, Hàn Vũ biết bí mật của Cung Chủ bọn họ? Đêm qua bị thương, chẳng lẽ chuyển hóa đó của Hàn Vũ là sau khi bị Cung Chủ gây thương tích, nếu nàng có thể sống ra ngoài, nhưng bây giờ...Nghĩ đến chỗ này Tà Huyết càng thêm đau lòng, Hàn Vũ có thương tổn , thế nhưng lại đâm xuyên qua thân thể Hàn Vũ, Tà cũng như thế, thời điểm Phong Yên liều mạng lấy mạng nàng kịp ngăn cản, thời điểm chịu khổ Hàn Vũ vì mà cầu tình. Tà Lê và Tà Phong tốt hơn chút, ít tự trách, hai người bọn họ chỉ là trợ giúp, lỗi còn chưa lớn lắm.

      Hàn Vũ tỉnh, nàng biết bọn họ quỳ bên ngoài, chỉ nghe đối thoại bên ngoài, trong lòng nàng sáng tỏ ít, đúng, bọn họ có lỗi, lỗi là mình quá mềm yếu, cường đại để ngăn cản chiêu thức của để mình bị thương, chỉ trách mình có năng lực để người khác thừa nhận, mặt Hàn Vũ lên mất mác nhìn về phía Quân Tà Diễm tới, như thể là nghiệt, vì nàng mà lo lắng mặt nhìn thư thái như vậy, có lẽ ở chỗ này chỉ có mình lòng quan tâm, lo lắng cho nàng, Hàn Vũ đột nhiên nhớ và muốn trở về phủ Tướng Quân, nơi đó có cha, mẹ và đệ đệ lo lắng quan tâm nàng, nghĩ đến bọn họ Hàn Vũ nàng thấy địa vị, thân phận gì đều bé, cần thiết, nàng chỉ muốn gia đình thương nhau thôi.

      Hàn Vũ xoay người đưa lưng về phía Quân Tà Diễm : “Ta mệt quá”

      Bên ngoài năm người nghe được Hàn Vũ mệt mỏi chút bài xích còn lại hoàn toàn bị tan rã. Đúng vậy, thân mình tới Tà Cung này, bị Phong Yên ngăn cản mà bị thương, biết bí mật của Cung Chủ Quân Tà Diễm chạy trốn mà ngược lại đến gần, bị bọn bài xích, nàng dựa vào năng lực của chính mình để cho bọn thừa nhận nàng, nàng tiếc mình bị thương tích do Tà Huyết gây ra nàng cũng gây thương tổn cho Tà Huyết và muốn Tà Huyết phải nhận thua, người kiên cường như thế nào cũng thấy mệt mỏi, giống như Cung Chủ bọn họ, trừ tiền Tà bối ra có người nào có thể ở cùng Cung chủ vào ngày cuối cùng của tháng, khi tỉnh táo lại Cung chủ cũng tiếng: ta mệt quá.

      “Lão bà ngoan, Sư phụ vì nàng mà nấu món huyết cháo, nàng mau ăn còn nghỉ ngơi nữa.” Quân Tà Diễm biết nàng mệt mỏi, biết, trước mặt Hàn Vũ nguyện ý mệt mỏi, nhưng khi nhìn thấy thân mình nàng cảm nhận loại cảm giác mệt mỏi này, Quân Tà Diễm vô cùng xót xa.

      Hàn Vũ vẫn còn rất yếu, trong nháy mắt trước mắt nàng là khoảng gian đen kịt, thiếu chút nữa té vào tô huyết cháo tay Quân Tà Diễm rồi, nàng cố gắng nữa như thế nào, bất quá thân thể cũng thiệt thòi và yếu đuối. Hàn Vũ có nhận tô huyết cháo mà ôm cổ Quân Tà Diễm, đưa đầu vào trong ngực , nàng khóc, tới cái thế giới này, nàng phải trở nên mềm yếu , Hàn Vũ khóc nức nở, tiếng khóc càng lúc càng lớn, làm năm người ngoài kia kinh ngạc, bọn họ nghĩ tới kiên cường như thế ra: Ta mệt quá, rồi sau đó òa khóc. Bị băng châm xẹt qua làm bị thương, bị phệ băng kiếm đâm vào thân thể, nàng đều khóc, nhưng bây giờ lại khóc. Có lẽ nam tử đối với nước mắt của con có năng lực chống đỡ, vốn bốn người bọn ngẩn cao đầu quỳ lúc này đây hoàn toàn hạ thấp đầu xuống.

      Quân Tà Diễm để tô huyết cháo xuống, nâng khuôn mặt Hàn Vũ lên, mặt đầy nước mắt, Quân Tà Diễm biết dỗ người, tới bây giờ cũng chưa từng dỗ người, tại cần làm là để Hàn Vũ khóc cho thoải mái, Quân Tà Diễm hôn lên những giọt nước mắt rơi xuống mặt Hàn Vũ, nhàng “Ta hiểu, mặc kệ về sau như thế nào, ta, Quân Tà Diễm là người để cho nàng dựa vào, ta phản bội nàng, coi như toàn thế giới này đối địch với nàng, như vậy ta và nàng đứng tuyến đối địch lại toàn thế giới”. Giọng bình thản của như tuyên bố quyết định, giống như hôm nay tuyên bố Tà Cung này thuộc về nàng, nhiều từ ngữ ngọt ngào chỉ đơn giản câu làm cho Hàn Vũ cảm động rối tung rối mù lên.

      từng rất mông lung, Hàn Vũ nghe câu như vậy: Nếu như toàn thế giới phản bội ngươi, như vậy ta đứng ở sau lưng ngươi phản bộ toàn thế giới. Khi đó nàng cảm thấy người câu này là ngu, căn bản có người nào đáng giá để cho chính mình làm như vậy, nhưng hôm nay nghe câu đó từ Quân Tà Diễm, nàng trầm luân...Lâm vào thiên đường tình .

      Hàn Vũ cười, chủ động hôn môi Quân Tà Diễm, Hàn Vũ vốn định hôn Quân Tà Diễm sâu hơn nữa nhưng đúng lúc cánh cửa bị mở ra, Hàn Vũ xin lỗi nhìn về phía mấy người tiến vào, Quân Tà Diễm muốn đạp cho bọn họ ra ngoài ngay tức khắc, lúc nào vào lại chọn đúng lúc Hàn Vũ chủ động hôn .

      Mấy người cảm thấy khí hình như đúng, hôm nay đúng lúc rồi....

      “Sao quỳ gối bên ngoài cho tốt, chạy vào đây làm gì? vào cũng gõ cửa? Ta xem quy củ Tà Cung đến lúc phải lập lại rồi.”

      Mấy người thấy Quân Tà Diễm tức đến muốn phun hỏa ai dám lên tiếng, người được lên tiếng duy nhất chỉ có Tà Hiên, ai bảo cho bọn họ vào.

      “Khụ...Diễm, bọn họ tới bái kiến phu nhân, có tình gì cần phân phó.”

      “Thuộc hạ tham kiến phu nhân, về sau kính xin phu nhân dạy dỗ nhiều hơn.”

      “Phụt...” Dạy dỗ? Hàn Vũ mới vừa mở miệng ăn huyết cháo, nghe được hai chữ dạy dỗ thiếu chút nữa phun hết ra ngoài rồi.

      “Đứng lên , về sau cần bái ta, ta thích.” Hàn Vũ xong tiếp tục ăn huyết cháo, nhưng ánh mắt của bọn tại sao kỳ quái thế kia? “Thế nào?”

      “Ngươi có thể biết, cái ngày đó bọn họ trở thành Đường Chủ, bốn người bọn họ quỳ gối trước mặt Diễm, Diễm cũng ra câu giống như ngươi , chữ cũng sai, ha ha ha.” Tà Hiên tốt bụng giải thích cho Hàn Vũ.

      “Vậy sao...” Hàn Vũ nhìn Quân Tà Diễm chút, ngờ bọn họ giống nhau như thế.

      “Diễm, ta muốn trở về, nếu như còn trở về, ta sợ người phủ Tướng Quân sinh nghi.”

      “Được, ăn xong huyết cháo ta liền đưa nàng trở về.” Mặc dù Quân Tà Diễm rất muốn, nhưng bây giờ nàng phải hoàn toàn thuộc về , Quân Tà Diễm biết triều đình muốn gặp Tà Cung, Tà Cung cũng muốn quan tâm tới triều đình, vốn giang hồ và triều đình cả đời qua lại với nhau, biết bắt đầu từ lúc nào triều đình để ý đến nhất cử nhất động của Tà Cung, có chuyện vô duyên vô cớ thám tử chết ở bên cạnh rừng hoang, sau lần đó quan hệ Tà Cung và triều đình kịch liệt hơn, làm cho cục diện bây giờ như vậy...Trước kia muốn để ý, vì Hàn Vũ chưa xuất , tại có số việc, đúng lúc phải làm .

      Hết chương 61
      Last edited: 24/11/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 62

      Edit: pedieu.annhien

      Hàn Vũ trở lại phủ tướng quân năm ngày, Hàn phu nhân ở chùa vẫn chưa về, Hàn tướng quân sai người trở về ông và Hàn Thạc ở trong cung thời gian ngắn vì chuẩn bị hội nghị Tứ Quốc. Năm ngày này, mỗi ngày Quân Tà Diễm đều đưa thuốc và cháo huyết đến, bây giờ Hàn Vũ khỏe lại, điều nàng mong muốn nhất chính là tăng cao võ công giúp mình mạnh mẽ hơn. Nàng phát nàng thực chiến chưa đủ, chiêu thức nhiều, thế nhưng ở thế giới này nàng thích hợp tập võ công.

      Ở Võ đại lục Hàn Vũ dần dần phát nội lực là mượn lực tự nhiên từ bên ngoài giống với nội lực của nàng, nội lực của nàng phải dựa vào tu hành của bản thân, khi đánh nhau lại tiêu hao thể lực, đây là yếu điểm rất lớn. Cấp bậc võ công cũng giống nhau, đạt đến thiên thê phải nhớ kỹ sức mạnh của thiên nhiên, cấp bậc võ công càng cao mượn lực càng lớn, nhưng cũng phải trả giá, mượn sức mạnh tự nhiên đồng thời phải tiêu hao cấp bậc võ công càng nhiều, cấp bậc hao hết cũng cần thời gian từ từ tu dưỡng.

      Ai, biết nhận Tà lão đầu làm sư phụ, cuối cùng học được những gì. Thời điểm ngồi ở bàn đá trong đình oán giận Tà lão đầu, ông liền xuất .

      "Nha đầu, sao vậy? Sao lại ủ rủ, dưỡng khí hành công học được bao nhiêu? Đột phá đến tầng thứ mấy rồi?" Tà lão đầu ngồi đối diện Hàn Vũ tự nhiên ăn bánh ngọt.

      Hàn Vũ nghe được thanh đầu cũng có nâng lên "tầng năm rồi."

      "Tốt tốt, tệ tệ, theo tốc độ này rất nhanh đạt tới tầng mười, sau này mỗi lần đột phá tầng uy lực vô cùng, cố gắng nha, nha đầu!"

      Hàn Vũ rốt cuộc ngẩng đầu lên "Sư phụ, có nội lực, chút kỹ xảo chiến đấu cũng có làm sao có thể thắng được người khác?"

      "Ngươi phiền não cái này à? là nha đầu ngốc, sao ngươi vào chiếc nhẫn tìm thử koi có loại võ công nào thích hợp với ngươi hay ? Về sau ngươi có thể tìm ta mà, ai, ngươi cái nha đầu này, bình thường xem ngươi thông minh, sao hôm nay so với ta còn hồ đồ hơn thế, ha ha ha ha”

      Đúng nha, sao Hàn Vũ lại quên bên trong chiếc nhẫn có bảo bối, ai, đều tại chuyện ở Tà cung khiến mình phát ngốc luôn rồi. Hàn Vũ vận dụng ý thức vào gian trong nhẫn. vào bên trong nàng nỡ ra ngoài, thực cẩu huyết Hàn Vũ thấy được Thái Cực và Hàng Long Thập Bát Chưởng…

      Hàn Vũ lấy hai bản sách ra Tà lão đầu rời , nàng có quan tâm sư phụ rời khi nào, tại nàng tò mò nhất là tại sao bên trong chiếc nhẫn lại có hai quyển sách này, bên trong còn rất nhiều sách nàng có nhìn kỹ, ràng hai quyển sách này là quý nhất, biết mình dùng nội lực luyện Thái Cực có hiệu quả ra sao, có thể trở thành Thái Cực Tông Sư hay ?

      Gần đến hội nghị Tứ Quốc, Hàn Vũ muốn trước khi bắt đầu hội nghị năng cao thực lực của bản thân thất tốt.

      Hàn phu nhân từ chùa trở lại, mang về cho Hàn Vũ Hộ Thân Phù, Hàn phu nhân khai quang, muốn nàng đợi tại bên cạnh. Thúy Trúc cũng nhận được cái, Hàn phu nhân giữ lại cái cho Tiểu Chính Thái . Nhìn Hàn phu nhân đưa Hộ Thân Phù cho Thúy Trúc, Hàn Vũ liền hiểu Hàn phu nhân đối xử với Thúy Trúc như con mình. Mắt thấy hội nghị Tứ Quốc sắp bắt đầu, Hàn tướng quân và Tiểu Chính Thái vẫn ở trong cung, lần hội nghị Tứ Quốc này Đông Lâm quốc rất để ý, lòng muốn đoạt chiến quyền, nhưng ba nước còn lại cũng có ý định buông tha.

      Hàn phu nhân lôi kéo Hàn Vũ tới trúc đình.

      "Vũ Nhi, sống ở phủ tướng quân quen hay chưa? Nếu như có cái gì con cứ với mẫu thân” Hàn phu nhân vỗ vỗ tay Hàn Vũ, giọng rất là dịu dàng.

      "Mẫu thân, con rất thích nơi này, thích ngài cùng phụ thân, còn có đệ đệ, thời điểm ngài gọi con là Hàn Vũ, các người chính là người thân của con”

      Mặc dù có liên hệ máu mủ, nhưng khi Hàn Vũ cảm nhận được ấm áp của tình thân muốn buông tay, lúc đầu là quen muốn quan tâm dám tiếp nhận, bây giờ bảo Hàn Vũ rời , rời xa bọn họ, nàng làm được.

      " cho mẫu thân, con có để ý ai chưa? Mẫu thân muốn giúp con chọn hôn , ở ngày ái thê con có nhìn trúng công tử nhà nào hay ?” Hàn phu nhân lòng hi vọng nhìn Hàn Vũ. Hàn Vũ thể người nàng để ý là Cung chủ Tà cung, nếu Hàn tướng quân và triều đình biết đều cho phép.

      "Sao vậy? Vũ Nhi" Hàn phu nhân nhìn thấy mặt Hàn Vũ rất khó xử.

      " có việc gì, mẫu thân, con vừa mới trở lại, ngài nhẫn tâm gả con à, con còn muốn hiếu thảo cho ngài và phụ thân! Chuyện này, về sau cũng đừng nhắc tới nữa.” Hàn Vũ cười tựa vào người Hàn phu nhân, chắc chắn có cách, tại thể làm gì hơn là lấp liếm cho qua.

      "Cái đứa bé này. . . Ha ha ha"

      Trước ba ngày bắt đầu hội nghị Tứ quốc Hàn tướng quân và Tiểu Chính Thái trở về, nửa tháng này Hàn Vũ vẫn nỗ lực gia tăng nội lực của mình, mỗi ngày đúng giờ Quân Tà Diễm đều mang thuốc và cháo đỏ đến cho Hàn Vũ, trước đó Hàn Vũ lại ăn được những thứ kỳ quái kia, cuối cùng phụ kỳ vọng nàng đột phá tầng thứ sáu. Thời gian này ngoài việc gia tăng nội lực nàng còn nghiên cứu Thái Cực, Thái Cực ở thế giới này rất giống ở thế giới cũ của nàng, Thái Cực vốn là tỏ vũ trụ từ vô cực tới Thái Cực, cứ thế vạn vật tuần hoàn. Vô Cực so với Thái Cực càng thêm nguyên thủy, là quá trình cuối cùng, Lưỡng Nghi tức là Thái Cực , dương Nhị Nghi, Lưỡng Nghi Sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng sinh bát quái. Chỗ này nhắc tới Vô Cực là cái gì?

      Hàn Vũ chỉ nghe đến Thái Cực, chẳng lẽ Vô Cực lợi hại hơn Thái Cực? Vô Cực và Thái Cực, ở trong trận pháp, tác dụng lực lẫn nhau, khi nội lực đạt đến đỉnh đẩy ra ngoài, tạo thành gian hư vô, cái gian này gọi là “Thái Hư”, chẳng lẽ là hố đen? Hàn Vũ nhìn đến đầu choáng váng, đành phải luyện chiêu thức Thái Cực trước, nàng biết được cơ bản Thái Cực chính là lấy nhu thắng cương, khác gì những động tác thể dục dưỡng sinh, ở đại Hàn Vũ từng luyện qua, nhớ lại những chiêu thức đó rất dễ dàng.
      Lúc ra chiêu Hàn Vũ tản ra nội lực, chỉ thấy cách đó xa mảnh trúc thi nhau đổ sụp, Hàn Vũ chỉ mới phát ra ít nội lực, có kết quả như vậy, có thể thấy Thái Cực sâu xa như thế nào.

      Thỉnh thoảng ở Huyễn Lâm Hàn Vũ so chiêu với Quân Tà Diễm, bởi vì Hàn Vũ muốn tăng khả năng thực chiến, chọn Quân Tà Diễm là thích hợp nhất, rất cường đại, Hàn Vũ có thể tùy ý phát huy bản lãnh của nàng.

      Luyện tập hơn nửa tháng, Hàn Vũ tiến bộ rất nhanh, vừa mới bắt đầu so chiêu cùng Quân Tà Diễm, Quân Tà Diễm đều là đứng tại chỗ động cũng động, chỉ dùng tay đối chọi cùng Hàn Vũ, mặc dù Hàn Vũ cam lòng.

      Lại luyện tập thêm nữa tháng, rốt cuộc ở lần so chiêu khiến Quân Tà Diễm dời bước chân, Hàn Vũ vui mừng, Quân Tà Diễm cũng vui mừng, cố ý nhường nàng, nàng lâu cười, vì việc này được nhìn nàng cười cũng đáng giá, ngàn lần thể để nàng phát ra. Chỉ là, quả Hàn Vũ tiến bộ rất nhanh, tại nàng vận dụng Thái Cực cộng thêm nội lực tầng sáu, đối kháng người cấp bậc Thiên Thê tầng năm thành vấn đề, hơn nữa nàng còn có đoản kiếm tương trợ.

      Hết chương 62
      Last edited: 24/11/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 63: Ngoài ý muốn

      Edit: Giọt biển

      Trong nháy mắt hội nghị Tứ Quốc sắp sửa bắt đầu, Hàn Vũ cải tạo lại Vô Tình các, ban ngày là quán cơm, ban đêm là nơi mua hoa, kiếm được nhiều tiền nha!

      Quốc chủ Tứ Quốc cũng dẫn người đến Kinh Thành, trong chốn võ lâm thiếu người tới xem náo nhiệt, tại cả Kinh Thành cực kỳ náo nhiệt. Nhưng Hàn Vũ ở phủ Tướng quân rất nhàm chán. Hoàng Thượng giao cho Hàn tướng quân phụ trách nơi tỷ thí, nơi đấu võ được đặt tại sân Hoàng gia, sân rộng rãi, có đầy đủ tất cả mọi thứ, chủ yếu vấn đề là an toàn, Quốc chủ Tứ quốc cũng có mặt khi tỷ thí, nếu xảy ra vấn đề gì, thân là nước đứng ra tổ chức Đông Lâm quốc cũng thoát khỏi trách nhiệm.

      Ngoài những lúc cùng Hàn phu nhân ra việc Hàn Vũ có thể làm là chờ hội nghị Tứ quốc bắt đầu, Quân Tà Diễm gần đây rất bận rộn, cũng biết bận rộn cái gì.

      Hôm nay Hàn Vũ và Hàn phu nhân ra ngoài, mua chút đồ dùng cho nữ nhi, mới vừa bước vào trong tiệm phấn nghe tiếng mắng nhiết.


      “Đây là loại gì, loại này cũng dám lấy ra cho ta xem? là hàng tốt mà, các người gọi chưởng quỹ ra đây, ta muốn loại phấn tốt nhất, còn mau .” người phụ nữ trung niên cáu gắt chỉ trích vào tiểu nhị, nhưng thái độ của tiểu nhị kiêu tự ti đứng đó, hoàn toàn có ý định tìm chưởng quỹ, người phụ nữ thấy vậy rất tức giận, hừ, chỉ là cửa hàng nho mà cũng dám xem thường nàng, cửa hàng này cũng cần mở nữa.

      “Hừ, xem ra cửa hàng của người này cần mở cửa nữa, ngươi tới, đập nó.” Người phụ nữ vung tay lêm sai khiến thị vệ, Hàn Vũ thấy thị vệ của Đông Lâm quốc, phải thị vệ của Tam Quốc mang tới, chẳng lẽ người của Triều đình? Hai công chúa trong cung nàng đều biết, Tần phi nàng cũng biết được vài người, vậy người này là ai?

      “Vũ nhi, bà ta là Lạc phu nhân, là người rất phách lối, chúng ta sang tiệm khác xem ngươi có thích hay .” Hàn phu nhân chuẩn bị kéo Hàn Vũ ra, mới vừa ra khỏi cửa bị người ngăn lại. là oan gia ngõ hẹp.

      “Ơ, đây phải phu nhân Tướng quân sao, hôm nay thế nào lại tới xem phấn rồi, ngài cũng từng tuổi này rồi còn cần phấn làm cái gì, ai yooo, nhìn chút, vị này là ai vậy? Chẳng lẽ ngươi chính là nữ nhi thất lạc vài chục năm trước của Tướng quân sao? Đều lớn như vậy, nghe là vừa trở về, nhìn có vẻ thùy mị, biết nữ nhân ở bên ngoài làm sao sống, Lạc nhi nhà ta cũng vừa tròn 20 tuổi, còn kén tìm vợ kế, nếu như Lạc nhi nhà ta nhìn trúng ngươi, ta liền để nạp người, như thế nào?” Lạc phu nhân vừa vừa che tay áo cười.

      “Lạc phu nhân, ngươi nên quá phận.” Cho tới bây giờ Hàn phu nhân cũng tiếp xúc với người này, kể từ sau mất đứa con của mình, Hàn phu nhân để ý tới chuyện bên ngoài, cả ngày ngồi trong phủ Tướng quân thương nhớ con của mình, bây giờ nghe người khác như vậy, cũng biết trả lời như thế nào cho phải.

      “Mẫu thân, cần gì chấp nhặt với người đàn bà chanh chua, Lạc phu nhân, ta nhìn thế nào cũng thấy tuổi của ngài so với mẫu thân ta còn lớn hơn, ngài cần tới phấn son làm gì? lẽ quyến rủ Lạc đại nhân sao, làm vợ kế của nhi tử ngài? Ha ha ha, Lạc phu nhân là biết đùa, nhi tử ngài hẳn coi trọng người như ngài mới đúng. Ta với cao nổi nha, ta đây thùy mị làm được gì đây, ta nghĩ thời điểm Lạc phu nhân trẻ như ta làm điều gì cũng lợi hại hơn ta.”

      “Ngươi…ngươi dám mắng ta là người đàn bà chanh chua, hừ, có ai , đánh cho ta.” Lạc phu nhân ỷ mình hôm nay mang theo nhiều thị vệ, thấy Hàn Vũ và Hàn phu nhân chỉ có hai người nên mới dám lớn lối như thế. Mấy người thị vệ chuẩn bị tiến lên bắt Hàn Vũ, ngờ chưa kịp đụng tới Hàn Vũ liền bị trận gió thổi bay ra ngoài.

      “Hừ, biết xấu hổ” Hàn Vũ xoay người cái bảo vệ tốt Hàn phu nhân, tay cầm đoản kiếm đâm tới mặt Lạc phu nhân, tốc độ Hàn Vũ nhanh làm Lạc phu nhân căn bản có cơ hội né tránh, cứ như vậy đoản kiếm xẹt qua mấy đường mặt Lạc phu nhân.

      “A..a..a mặt của ta, các ngươi mau bắt lấy nàng, mau.”

      “Vũ nhi…coi chừng.” Hàn phu nhân kinh ngạc và ngờ Hàn Vũ để ý đến thân phận của nàng liền đâm bị thương nàng, nếu Lạc thục phi truy cứu phải làm sao?

      Dám động đến mẫu thân của nàng, Hàn Vũ chỉ dạy dỗ chút, nếu còn biết điều, hừ, vậy đừng trách nàng.

      Hàn Vũ giải quyết mấy tên thị vệ xong, nàng chút do dự đâm tới Lạc phu nhân.

      “Vũ nhi, được…” Hàn phu nhân thấy Hàn Vũ muốn lấy tánh mạng của Lạc phu nhân, dù thế nào nữa Lạc phu nhân cũng là chánh thê của đại thần triều đình, nếu như Hàn Vũ lấy mạng nàng phải chịu cảnh lao ngục…

      “Phản…phản, tiểu tiện nhân, ngươi chờ đó cho ta.” Lạc phu nhân che vết thương mặt thoát , nhìn về phía Hàn Vũ với ánh mắt ác độc sắc bén.

      Chuyện này kết thúc, Hàn phu nhân còn hứng thú mua đồ nữa, liền cùng Hàn Vũ trở về phủ Tướng quân.

      “Vũ nhi, hôm nay ngươi quá mức lỗ mãng rồi, vị Lạc phu nhân kia trong cung cực kỳ được bao che, bây giờ ngươi đả thương Lạc phu nhân, giết chết thị vệ của nàng, nếu truy cứu tới, chúng ta phải làm sao?” Hàn phu nhân lo lắng, chuyện này lớn lớn, , nhưng phải tìm cách giải quyết chuyện Lạc phu nhân mới được.

      “Mẫu thân, ngài yên tâm, tại Hoàng thượng chỉ quan tâm đến hội nghị Tứ Quốc, nào có thời gian để xử lý chuyện này, ngài yên tâm , coi như chuyện này đến tai Hoàng thượng, chúng ta cũng có chuyện gì, nên lo lắng chính là bọn họ, mặt của Lạc phu nhân đừng mơ có thể lành lại.”

      Giọng điệu cứng rắn của Hàn Vũ vừa dứt, liền nghe thấy người gác cổng trong phủ trong cung cho người tới mời nàng vào cung, hừ, tới đúng là nhanh, Hàn Vũ chỉnh sửa lại trang phục tương đối ổn định theo người trong cung vào cung, Hàn phu nhân yên tâm, cho người thông báo cho Hàn Tướng Quân, khiến Hàn Tướng Quân phải vội vàng vào cung.


      Hàn Vũ được triệu kiến tại thư phòng của Hoàng Thượng, kỳ quái sao lại chỉ có mình Hoàng Thượng, Hàn Vũ còn tưởng triệu kiến nàng là vì chuyện của Lạc phu nhân, chẳng lẽ đúng?

      Hàn Vũ hướng Hoàng Thượng làm hết nghi lễ sau đó đứng sang bên.

      “Hàn Vũ, ngươi biết tội ngươi là tội gì ?” Hoàng Thượng đánh vỡ khí nặng nề hỏi.

      “Thần nữ biết thần nữ bị tội gì?”

      “Hừ, ban ngày ban mặt tự nhiên đả thương thê tử Lạc đại nhân, ngươi còn biết ngươi tội gì, trẫm cảm thấy ngươi có phải hay tự tin quá mức rồi.” Hoàng Thượng híp mắt quan sát Hàn Vũ, tự tin của nàng từ đâu tới.

      “Hoàng Thượng, thần nữ quả có tội, tất cả Hoàng Thượng ở ban ngày ban mặt, Lạc phu nhân mang theo thị vệ muốn đánh người ở phấn điếm, ta và mẫu thân hai người chúng ta cũng có trêu chọc nàng, tại nàng biết điều.” Thời điểm Hàn Vũ hai người cường điệu lượng tăng lên, họ chỉ là hai người mà thôi.

      “Vậy ngươi cũng thể giết nhiều người như vậy?”

      “Hoàng Thượng, ta giết bọn họ chẳng lẽ chờ bọn họ tới giết ta?”

      “Bỏ , Lạc phu nhân chẳng qua là hù dọa các người mà thôi, làm sao có thể lấy tánh mạng của ngươi được.

      “Hoàng Thượng phải là Lạc phu nhân, làm sao Hoàng Thượng biết bà ấy phải muốn tánh mạng ta, ta chỉ là tự bảo vệ mình thôi, coi như hôm nay ta giết chết Lạc phu nhân cũng quá đáng, đường đường là thê tử Lạc đại nhân Đông Lâm Quốc tới phấn điếm lại mang theo nhiều thị vệ, vừa ý để thị vệ phá tiệm, chẳng lẽ người làm quan ở Đông Lâm Quốc cậy mạnh hiếm yếu hay sao? Hoàng Thượng, ta đây chỉ thay người dạy dỗ nàng thôi, nếu là ở đường bị người nước khác nhìn thấy, hoàng thượng cho là bọn họ nghĩ gì về nữ nhân của nước ta?”

      Hết chương 63
      Last edited: 24/11/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :