1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      phải ta mong đọc x. Ta chỉ muốn mau qua đoạn ngược vì tim ta đâu lắm. Huhu. Nàng xem ta có nên nhịn đến lúc đó rồi đọc tiếp . Huhu.
      heavydizzy thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      nhiều hận mới sâu, hầy
      heavydizzy thích bài này.

    3. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Dặn lòng là còn 5 chương nữa thôi, cơ mà chương nào cũng dài như này chắc ....
      aaatieenheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 76

      Tiêu Đạc cũng nhìn A Nghiên, vào phòng trong, ném chim trĩ còn giãy dụa xuống, lạnh nhạt : "Giết."

      Giết? Giết ai?

      trong lòng A Nghiên run lên, bất quá nàng rất nhanh hiểu được, là muốn giết chim!

      Nàng do dự, đến cùng vẫn sờ soạng trong gói đồ, lấy ra thanh trủy thủ, bắt đầu thử cân nhắc giết chim.

      Tiêu Đạc bên cạnh tuy rằng căn bản thấy A Nghiên, lại dường như thu hết thảy vào trong mắt, ngữ khí trào phúng thản nhiên : "Ngươi trước đó chuẩn bị vô cùng tốt, đệm chăn, cái ăn, đá lửa, trủy thủ, còn có cái gì? có độc dược chứ?"

      A Nghiên nghe thấy lời này trong lòng lạnh lẽo, nàng ngẩng đầu nở nụ cười với , thành khẩn : "Thực có."

      Trước kia có, về sau có lẽ cũng có, nhưng ít nhất tại thực có.

      Tiêu Đạc nghe thế, dùng cặp con ngươi khó phân biệt cảm xúc nhìn nàng cái, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

      cửa sổ bị vỡ, gió tuyết gào thét thổi vào, đứng tại chỗ, cứ như vậy yên lặng nhìn về phương xa.

      Trong bóng đêm núi và cây kỳ mị nhiều vẻ, dường như ảo ảnh quỷ quái trong chuyện xưa, lúc này bởi vì này bông tuyết tản mạn mà càng tăng thêm sắc thái mơ hồ.

      Tiêu Đạc nhìn chằm chằm gió tuyết gào thét rung chuyển rừng núi, con ngươi hơi hơi nheo lại, tay phải đặt ở trường kiếm bên hông.

      Xem ra có ngươi nhất định phải đưa vào chỗ chết.

      Tiêu Đạc nheo mắt bắn ra ánh sáng lạnh buốt thấu xương.

      A Nghiên ngồi tại chỗ chuẩn bị giết chim cũng biết bên ngoài có dị thường, nàng túm được đầu chim, ở chỗ cổ cứa nhát cho máu chảy ra.

      Chim trĩ đương nhiên liều mạng giãy dụa, A Nghiên gắt gao đè lại, khuyên nhủ: "Ta cũng muốn giết ngươi, nhưng giết ngươi, có thịt ăn, có thịt ăn, liền muốn giết ta. Vì ta có thể sống sót, ngươi vẫn nên chết , chờ ngươi chết, ta niệm kinh bồ tát ba khắc siêu độ cho ngươi."

      Con chim này chảy hết máu, khí lực suy kiệt, dần dần cũng cúi đầu giãy nữa. A Nghiên vội nhân cơ hội này cầm chậu gỗ cũ bên cạnh, lấy nước ấm, ném nó vào đun nóng bắt đầu nhổ lông.

      Vừa nhổ lông chim vừa niệm kinh siêu độ ở trong lòng, niệm xong mấy lần, nàng ngẩng đầu cẩn thận nhìn nam nhân kia: "Chúng ta hầm chim, có phải thêm chút nguyên liệu hay , nếu để ta xung quanh hái chút đồ sơn dã?"

      Kỳ A Nghiên nhìn thấy, bên ngoài có nấm hoang, đến lúc đó hái ít ném vào, chim hầm nấm, nghĩ đến hương vị hẳn là tệ.

      Tiêu Đạc mắt lạnh lườm nàng chút: "Ta ."

      A Nghiên nghĩ thế nhưng chịu hái nấm, dễ dàng, nhưng là đại gia đấy. Bất quá như vậy, nàng cũng dám gì, cúi đầu tiếp tục nhổ lông.

      Nhất thời Tiêu Đạc ra ngoài, A Nghiên đem con chim nhổ sạch , ném vào trong nồi bắt đầu đun.

      Ước chừng thời gian chén trà , Tiêu Đạc trở lại, hái chút nấm, A Nghiên qua, thấy nấm này thân có điểm màu trắng, nàng nhận lấy cầm ở trong tay ngửi ngửi, lại ngửi thấy cỗ mùi thơm lạ lùng chưa bao giờ ngửi qua, khỏi nghi hoặc : "Nấm này chưa thấy bao giờ, phải là nấm độc ."

      Tiêu Đạc nhíu mày: "Ngươi có thể nếm thử xem?"

      A Nghiên nhìn cái, nhất thời cảm thấy lời này ràng là cố ý, nàng làm sao có thể ngốc đến mức thử nấm này, bất quá nàng đương nhiên có biện pháp tốt.

      Vì thế nàng lại chạy tới trước giường đất, sờ soạng phen, từ trong gói đồ tìm ra cái châm bạc, nhàng khều cây nấm, cẩn thận quan sát phen.

      "Hẳn là có độc." Ngân châm vốn có thể thử ra tuyệt đại bộ phân độc dược, huống chi nàng từng là danh y, liếc mắt cái, có độc hay , là biết ràng.

      Tiêu Đạc dùng ánh mắt có cách nào hiểu thấu đáo nhìn chằm chằm nàng, nhìn nàng vẻ mặt chắc chắn, cùng với tư thế cầm ngân châm thuần thục, lạnh nhạt : "Ngươi cũng có bản lĩnh."

      Trong giọng vẫn đầy trào phúng, bất quá hiển nhiên càng có nhiều nghi hoặc.

      sủng nàng ôm nàng, coi nàng là tâm can lâu như vậy, căn bản vẫn biết tiểu nương trong lòng mình này đến cùng có lai lịch gì.

      tiểu nương ở nông thôn, đọc qua sách vở, sao có thể có kiến thức bực này?

      Tiêu Đạc vẫn nhìn chằm chằm A Nghiên, tay vốn đặt lên vỏ kiếm thêm vài phần lực đạo.

      khỏi nhớ tới những lời Sài đại quản gia từng khuyên bảo mình.

      Nay mới biết, mình đúng là bước vào mê chướng, bị phấn hồng khô lâu mê ánh mắt, hoặc giả trúng thuốc mê của nàng, người nàng nhiều điểm đáng ngờ, mình sao có thể hoàn toàn nhìn ra đây? Bất quá lòng muốn tin nàng, chính mình lừa mình thôi.

      A Nghiên lúc này dùng nước tuyết nấu tan để rửa nấm, lơ đãng ngẩng đầu cái, cảm thấy ánh mắt Tiêu Đạc nhìn mình mịt mờ , lại lộ ra tức giận nghiến răng nghiến lợi.

      Nàng hơi kinh ngạc, nghĩ mình vừa rồi lại chọc tới chỗ nào?

      Tiêu Đạc cúi đầu thấy nàng ngửa mặt, khuôn mặt nhắn bằng bàn tay lớn, bên bộ dáng vô tội, bỗng nhiên có cỗ xúc động, đem nàng nghiền nát, triệt để nghiền nát ở trong này, cũng cần xuất trước mặt mình.

      Bất quá cuối cùng, đè nén suy nghĩ xúc động trong lòng, hít hơi sâu, quay mặt chỗ khác, nghiến răng : "nấu cơm cho tốt, nên đùa giỡn cái gì, bằng —— "

      Bằng cái gì, tiếp, xoay người đẩy cửa rời .

      A Nghiên nhìn bóng lưng , càng cảm thấy người này là tính tình bất định khó có thể nắm lấy, sao có thể mỗi lúc bộ dáng, dù là trời tháng ba cũng thất thường như vậy?

      Bất quá đương nhiên cũng tới phiên nàng quan tâm, nàng vẫn nên cúi đầu tiếp tục hầm gà.

      Trong bếp lò lửa cháy đỏ, A Nghiên lúc này người ấm áp rất nhiều, nhớ tới lúc trước ở trong gió tuyết bôn ba thê thảm, nàng thỏa mãn thở phào nhõm.

      Lại tránh được kiếp, lại chết —— còn sống cũng tốt!

      Lúc này củi nấu bếp dùng hết, nàng nhìn nhìn bên ngoài, thấy dưới gốc cây có chút cành lá, mặc dù bị tuyết bao phủ, nhưng phía dưới lớp vẫn khô. Lập tức đứng dậy ra ngoài, bới tuyết, quả nhiên phía dưới chưa bị tuyết thấm vào, lập tức ôm vào trong nhà tiếp tục nhóm lửa.

      Ước chừng hơn nửa canh giờ, lúc này Tiêu Đạc còn chưa trở về, nhưng chim hầm nấm xem như chín.

      A Nghiên ngửi ngửi, tuy là có gia vị gì nhưng chim trĩ đều có cỗ thuần hương thiên nhiên, lúc này hợp với nấm hoang, thịt hấp thu mùi nấm, nấm lại hoàn mỹ dung nhập chim trĩ vào bên trong, hương vị nồng nàn, khiến nước miếng rơi xuống.

      A Nghiên thèm thuồng, liền cầm thìa bên cạnh múc ít, há mồm nếm thử.

      Ai ngờ ngay lúc canh sắp vào miệng, chợt thấy bóng người trước mắt, còn chưa kịp phản ứng, thìa trong tay bị cướp , thịt chim trĩ thơm ngon trong thìa cũng bị rơi mất.

      A Nghiên khiếp sợ nhìn Tiêu Đạc đột nhiên xuất trước mắt, thấy sắc mặt tối tăm nhìn mình.

      Tiêu Đạc thấy A Nghiên bộ dáng ngơ ngác, khỏi hừ lạnh tiếng, móc: "Nhìn dáng vẻ ngươi thèm thuồng, chỉ biết mỗi ăn thôi."

      A Nghiên đau lòng nhìn nhìn thịt chim.

      Nàng đói bụng a, đói bụng, trong lòng chẳng lẽ muốn ăn sao?

      Bất quá lúc này nàng cũng dám gì, Tiêu Đạc đây là muốn cho nàng ăn trước? Kỳ nàng chỉ muốn nếm thử hương vị a...

      Nàng cúi đầu, thu thập thịt bị rơi, cẩn thận : "Gia, ngài ăn trước, chờ ngài ăn no ta mới ăn."

      Tiêu Đạc từ chối cho ý kiến, sắc mặt lãnh đứng tại chỗ.

      A Nghiên nghĩ nghĩ, vội lấy thìa, kệ bếp cũ nát tìm được cái bát mẻ, múc bát lớn đầy thịt cho Tiêu Đạc, bưng đến trước mặt :

      "Gia, ngài nếm thử ?"

      Tiêu Đạc lườm nàng cái, tiếp nhận.

      tao nhã ăn.

      A Nghiên cũng dám ăn, lấy chăn bông quấn nửa thân mình, lui sang bên.

      Da chim trĩ hầm sáng bóng, mùi thơm đặc trưng của núi rừng dung hợp với nấm tươi mới, khiến A Nghiên nước miếng xuống, trong bụng khỏi thầm kêu gào.

      Giương mắt nhìn nam nhân lãnh kia, lại nhìn thịt và canh còn lại trong nồi thịt, nàng cũng dám ăn, đành phải di chuyển tới bên cạnh kháng, lấy bánh lạnh như băng và cơm khô ra.

      Nàng giọng tha thiết xin xỏ với Tiêu Đạc: "Ta có thể đem nước canh rưới lên bánh ?"

      Cho dù có thịt, ăn canh cũng tốt a!

      Ai ngờ Tiêu Đạc hờ hững ngẩng đầu nhìn nàng cái, đạm : " thể."

      xong, tiếp tục cúi đầu ăn thịt, mùi thịt bốn phía, ăn chậm rãi, tao nhã thoải mái.

      A Nghiên vạn nghĩ tới, chính mình vất vả bận rộn nửa ngày, hóa ra là nước canh cũng được uống?

      Nàng thất vọng nhìn nồi canh kia bốc hơi nghi ngút thơm ngon vô cùng, chán nản thở dài, cúi đầu tiếp tục cắn bánh khô lạnh như băng của mình.

      Đợi đến lúc hơn nửa cái bánh được nàng gian nan nuốt xuống, lúc nàng ngẩng đầu thấy Tiêu Đạc ăn no.

      Người ta ăn no rồi, giống như con báo lớn, ngồi yên nhắm mắt dưỡng thần.

      A Nghiên do dự, chung quy là chịu nổi dụ hoặc của nối canh, giọng hỏi Tiêu Đạc: "Ngươi ăn nữa, chỗ còn lại, ta có thể ăn ?"

      Tiêu Đạc cũng đến mắt cũng mở, đạm : " được."

      Gì?

      Vẫn được?

      A Nghiên có chút nghiến răng nghiến lợi.

      Đau lòng nhìn nồi canh thịt chim chính mình tân tân khổ khổ nấu ra, nàng khẽ cắn môi, nhẫn xuống.

      Canh mà thôi, tính cái gì, về sau còn sống thoát khỏi , nàng muốn ăn bao nhiêu cũng có!

      tại, mạng quan trọng nhất!

      Nhịn đau gian nan dời ánh mắt của của mình khỏi nồi canh, A Nghiên dằn lòng, nhắm mắt lại, đường chui vào đệm chăn ấm áp, nàng mờ mịt vào mộng đẹp.

      Có lẽ quá mệt, nàng ngủ say sưa, cũng có mơ mộng gì.

      Sau này nàng là bị cưỡng chế kéo tỉnh.

      Nàng mở to hai mắt, dùng con ngươi mờ mịt sương mù nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng gần trong gang tấc kia.

      Con ngươi sâu thẳm mang theo nồng đậm trào phúng: "Nha đầu ngốc, còn ngủ, đứng lên!"

      A Nghiên sợ tới mức cuộn tròn laiị, giật mình cái tỉnh.

      Tiêu Đạc cũng để ý nàng tỉnh hay chưa, bàn tay to túm cổ áo nàng dậy, giống như nhấc con chim trĩ, trực tiếp lôi nàng lên.

      A ——

      Đây là phát sinh chuyện gì!

      A Nghiên rất nhanh minh bạch chuyện gì phát sinh.

      (còn tiếp)

      PS1: @Anhdva ta biết nàng coi thế nào là ngược, bây giờ cũng có ngược nữa đâu. Bạn A Nghiên đúng là 1 con lừa ngoan cố, lúc nào cũng chỉ lăm le giết A Đạc hoặc chạy trốn. ra ta nghĩ là cung cách của A Đạc như thế cũng chẳng ai thương nổi (rất khách quan đấy nhé). Dù người ta tốt mấy nhưng mình thích biết làm sao được, hơn nữa người này toàn mang đến rắc rối.

      Chuyện này làm ta nhớ đến tuổi trẻ nông nổi của ta, có 1 người cái gì cũng tốt cả (ai cũng thế) nhưng mình ko cảm thấy gì nên vẫn lấy lão chồng mình bây giờ, người kia đến giờ vẫn chưa lấy vợ (hơn 10 năm rồi). Ai dà, hi vọng ko phải do mình, chắc chắn ko phải tại mình đâu vì thấy họ enjoy cuộc sống lắm. Hôm nay ta bận quá, mệt hết cả người đến giờ mới xong 1 việc, lảm nhảm mấy câu giải tỏa để mai chiến đấu tiếp. Các nàng đừng thấy phiền nhé.

      PS2: truyện có tình tiết mới rồi mà, các nàng đừng sốt ruột, @Dung Nguyễn 1995 đúng là các chương càng ngày càng dài.

      PS3: đừng ai nghĩ Tiêu Đạc nhà ta tham ăn nha, khổ thân bạn ý nhắm.
      Last edited: 1/6/17

    5. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Sợ a nghiên bị trúng độc nên ko cho ăn đây mà. Lòng mềm mà cái miệng cứ cứng cứ cạnh khoé cho lắm nên mới bị tác giả Ngc cho tan nát cõi lòng đó a đạc
      Kemmutheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :