1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Cửu Gia theo mùi hương bay đến phòng bếp rồi à
      Ahihi
      Thank editor nhiều nhé

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Thank nàng đêm khuya mò mẫm tâm lý ăn may mà lại đc đọc truyện, mỗi tội tả món ăn ta đọc xong đói muốn chết, mai ra hàng làm bát cháo + "mét" lòng cho đời thôi :055:
      heavydizzy thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Con sâu ăn kia mò đến rồi, ta mà là a Nghiên ta ăn trước mặt cho nó chết vì thèm .
      heavydizzyPhương Lăng thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 11. Nhớ lại đời thứ ba
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola​

      Người đứng ở cửa phòng bếp là Hà Tiểu Khởi.

      A Nghiên quay đầu, cười cười với .

      Bất quá là thiếu niên mười mấy tuổi thôi, chỉ lớn hơn mình hai ba tuổi, còn hiểu chuyện, dù Hà Tiểu Khởi thân cận, A Nghiên cũng để trong lòng.

      Hà Tiểu Khởi ánh mắt nhìn chằm chằm dần dần hạ xuống tới chỗ nàng đặt khay bạc.

      Đến cùng là làm đầu bếp, cái mũi Hà Tiểu Khởi theo bản năng bị kích thích, ngửi thấy hương vị nhuyễn nhu thơm ngát, ngọt ngấy, kiêu ngạo nóng nảy, hết thảy dường như vừa đúng. giống như khi còn bé ở bãi đất hoang bên ngoài chạy mệt, bụng đói kêu vang trở về nhà, mẫu thân mang tới chén cháo gạo tẻ.

      Hà Tiểu Khởi nhất thời nhíu mày: "Ngươi làm cái gì?"

      A Nghiên múc chút cháo trong nồi ra, cười : "Cháo dưỡng vị, bên trong cho lòng bò, muốn nếm thử ?"

      Hà Tiểu Khởi càng nhíu mày nhìn A Nghiên, lúc này A Nghiên dường như hoàn toàn biết gì, cười vô tâm.

      Hà Tiểu Khởi chán ghét quay đầu , hừ lạnh tiếng: "Cửu gia tại cái gì cũng muốn ăn, ngươi cho là ngươi làm cái này, Cửu gia thích sao? Mặt khác phải nhớ là ngươi bị đuổi ra khỏi phòng bếp, làm nha hoàn tạp sử!"

      A Nghiên nghe ra Hà Tiểu Khởi vẫn thân cận như cũ, liền cười : " ? Ngươi cho là như vậy, ta đưa bát cháo này cho Đại Bạch thúc."

      chuyện, Hàn Đại Bạch cũng tới, nghi hoặc nhìn về phía A Nghiên.

      A Nghiên cười : "Đại Bạch thúc, ta nghe khẩu vị Cửu gia nhiều ngày tốt, cố ý làm thứ này, Đại Bạch thúc có thể mang cho Cửu gia thử xem."

      Hàn Đại Bạch hồ nghi tới, múc chút cháo, tinh tế nhấm nháp, bắt đầu là cau mày, sau đó theo hương cháo thấm nhập vào mũi, mày dần dần giãn ra, bất quá giãn ra rồi chợt nhíu lại, nhìn chằm chằm cháo lòng bò nhuyễn mịn thơm nức, dường như nhìn thấy cái gì hiếm lạ.

      Qua hơn nửa ngày, Hàn Đại Bạch dùng ánh mắt đánh giá nhìn A Nghiên: "A Nghiên, ngươi cho Đại Bạch thúc biết, trong cháo này ngươi bỏ thêm cái gì?"

      A Nghiên nghiêng đầu nghĩ nghĩ, tính toán đếm đầu ngón tay: "Gạo nếp, gạo tẻ, táo đỏ, dầu vừng, còn có lòng bò ngâm mềm."

      Hàn Đại Bạch có chút tin: " có gì khác, chỉ thế thôi?"

      A Nghiên gật đầu liên tục, nghiêm cẩn : "Đúng vậy!"

      Hàn Đại Bạch cùng Hà Tiểu Khởi cau mày nhìn nhau cái, cuối cùng vẫn : “A Nghiên a, ngươi làm món này quả tệ, có lẽ có thể thử lần. Nếu … như vậy , ngươi tự mình đưa qua, mời Cửu gia nếm thử?"

      A Nghiên nghe thế, đầu tiên là băn khoăn, sau liền hiểu được.

      Bọn họ vẫn lo lắng có vấn đề gì, cho nên để mình thử sao?

      Kỳ mình đem cơ hội lấy lòng Cửu gia nhường cho bọn họ, nhưng hiển nhiên bọn họ tín nhiệm, ngay cả Đại Bạch thúc đối với mình tệ cũng tin tưởng.

      Cho dù nàng vừa mới cho bọn họ biện pháp trị thương, bọn họ cũng tin nàng.

      Nàng có chút xót xa, bất quá xót xa rồi lại cảm thấy có gì.

      Nàng sống qua bảy đời, trải qua nhiều như vậy, gặp nhiều người như vậy, người đến người , nàng cũng biết nhân tâm khó dò, dựa vào cái gì Đại Bạch thúc có thể tin tưởng mình, biết mình là hảo tâm?

      Vì thế nàng cái gì cũng , nhấc hộp thức ăn lên, chuẩn bị chỗ Cửu gia.

      Bên này trong phòng bếp, đợi A Nghiên ra ngoài, Hà Tiểu Khởi mới lén lút hỏi Hàn Đại Bạch: "Đại Bạch thúc, nàng nấu cháo hương vị như thế nào?"

      Hàn Đại Bạch lắc đầu thở dài: "Nàng , chỗ này nhất định bỏ thêm cái gì đặc biệt, hoặc là dùng biện pháp gì đặc biệt khác thường. Ngươi đừng nhìn chỉ là chén cháo nho , nhưng hương vị này … tổ sư gia nhà ta năm đó cũng làm được a!"

      Hà Tiểu Khởi nghe vậy cười lạnh tiếng: "Nàng phải là cất giấu tư tâm sao? Lúc trước bị đuổi ra khỏi phòng bếp làm nha đầu tạp sử, mặt biểu gì, kỳ trong lòng ngóng trông trở về. Sau còn cố ý cho chúng ta nghe chuyện thiết hải đường. Nay nghe chúng ta hầu hạ Cửu gia tốt, nàng nhanh chóng hành động."

      Hàn Đại Bạch sắc mặt trầm trọng nhìn phương hướng A Nghiên biến mất: "Ta thấy nàng phải là người như thế, đáng tiếc nhân tâm khó dò. Bất quá, mặc kệ như thế nào, nếu có thể ứng phó Cửu gia, vậy để nàng hầu hạ cũng được. Chúng ta tranh công cùng nàng, chỉ ngóng trông có thể giữ lại cái mạng này."

      Hà Tiểu Khởi cười lạnh thêm tiếng: "Tiểu nương này cũng phải là nhân vật đơn giản! Ngày nào đó chúng ta bị nàng bẫy chết, cũng biết chết như thế nào!"

      A Nghiên tự nhiên biết mình bị Hà Tiểu Khởi coi thành nhân vật lợi hại đùa giỡn tâm cơ, nàng tới tiền viện của Cửu gia.

      Cửa tiền viện, Ninh Phi đại nhân đứng như u linh.

      Trong bóng tối, mặt nạ sắt trầm tản ra chút hắc quang, sau mặt nạ đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm A Nghiên.

      A Nghiên nhát gan sợ chết, bất quá đời này nàng chỉ sợ mỗi Cửu gia.

      Trừ Cửu gia, có người nào đáng sợ.

      Nàng nở nụ cười với Ninh Phi u lãnh trầm: "Ta đưa đồ ăn cho Cửu gia."

      Ánh mắt Ninh Phi sau mặt nạ sắt phiêu phiêu liếc nàng cái, dùng thanh khàn khàn như xé vải hỏi: "Đồ ăn?"

      A Nghiên tiếp tục cười : "Là phần cháo lòng bò dưỡng vị, phần cải trắng xào."

      đến đây, nàng chú ý thấy trong ánh mắt Ninh Phi lộ ra hồ nghi, lập tức giải thích: "Ta nghe gần đây khẩu vị Cửu gia tốt. Chắc là do trời vào thu, khó tránh khỏi hệ tiêu hóa mất cân đối. Cho nên ta cố ý làm phần cháo dưỡng vị, cho thêm lòng bò có thể bổ ích tích khí, bổ khí dưỡng huyết, bổ hư ích tinh. Xưa nay có 'lấy vị dưỡng vị', lại hầm cháo cùng táo đỏ, có thể dưỡng vị kiện tì bổ trung ích khí, mùa này dùng thích hợp nhất."

      Nàng giải thích phen, nhưng Ninh đại nhân vẫn chỉ yên lặng nhìn nàng.

      Ánh mắt kia làm cho người ta thoải mái, giống đao phủ cầm đại đao đứng bên cạnh nhìn, chuẩn bị qua chém đao.

      Bất quá A Nghiên cảm thấy có gì đáng sợ, nàng vẫn tươi cười như cũ, đối diện với Ninh đại nhân giống như đối diện bằng hữu quen biết nhiều năm.

      Bốn mắt nhìn nhau.

      Sau hồi, Ninh Phi chuyển mắt, con ngươi nhìn chằm chằm rừng trúc xa xa theo gió phất động, bóng trúc đung đưa, trong bóng đêm phát ra thanh sàn sạt, lạnh lẽo u ám.

      "Cửu gia thích, ngươi ." khàn khàn .

      A Nghiên tay ôm hộp thức ăn, hẳn là được làm từ gỗ lim thượng đẳng, là cực kỳ xa xỉ.

      Nàng cúi đầu trầm mặc lát, đến cùng vẫn kiên trì : "Ninh đại nhân, có thể cho ta thử lần ?"

      Ninh Phi mặt biểu cảm tiếp tục nhìn ra xa: "Ngươi vì sao muốn thử lần?"

      A Nghiên ngẩng đầu nhìn Ninh Phi, nghiêm túc : "Ta muốn làm nha hoàn tạp sử!"

      Cặp mắt Ninh Phi nhìn ra cảm xúc, thu hồi lại, rơi xuống người A Nghiên. "Vì sao?"

      Thanh nặng , chậm rãi đến giống như gió mùa thu phất phơ mặt A Nghiên. A Nghiên nhất thời còn lời nào để .

      Biết tiếp cận nam nhân kia, kết cục hẳn là phải chết, vì sao nàng còn muốn cố tình chủ động hầu hạ ?

      Nàng thiện lương vì Hàn Đại Bạch và Hà Tiểu Khởi sao? Hay là nàng làm nha hoàn tạp sử sống bẩn sống mệt thể chịu đựng được?

      A Nghiên trong lòng tinh tường minh bạch, phải.

      Nàng nhìn chằm chằm Ninh Phi trước mắt trưng ra mặt nạ sắt lạnh ngắt, thưởng thức câu "Vì sao", lại nhớ tới đời thứ ba của nàng.

      trải mùa đông khắc nghiệt, mang thai tám tháng ngã vào vết nứt trong hồ, xác hai mệnh rồi, nàng lại đầu thai trở thành vị công chúa tôn quý.

      Dù là công chúa tiểu quốc ở biên cương, nhưng cũng là công chúa.

      Cẩm y ngọc thực, chung quanh nô bộc thành đàn, có phụ vương thương.

      Có thể , đời thứ ba nàng trải qua cẩm y ngọc thực nhận hết ngày lành tháng tốt.

      Đáng tiếc trải qua đời thứ hai làm cho người ta vĩnh viễn thể quên cái chết lạnh băng. Nàng căn bản có biện pháp tâm bình khí hòa hưởng thụ thân phận công chúa đầy cẩm tú vinh hoa. Ngược lại buồn bực vui, tâm như tro tàn, ngừng hồi tưởng đứa con có cơ hội đến nhân thế, nghĩ vì mình kịp đề phòng, chật vật chịu nổi mà chết.

      Nàng mỗi ngày trôi qua đần độn, đối với thế chung quanh hoàn toàn biết gì, được chăng hay chớ. Vì vậy, thậm chí có người truyền ra nàng là công chúa ngốc.

      Đương nhiên, đối với lời này, nàng cũng chút để ý.

      Mãi cho đến ngày, nha hoàn của nàng vội vã chạy tới, cho nàng tin tức: "Công chúa, ngài phải hòa thân!"

      Hòa thân? Nàng thờ ơ, .

      Giờ phút này nàng buồn bực chính là bất tri bất giác nàng trưởng thành. Nhà có con mới lớn, bất quá chỉ trong nháy mắt.

      Ai biết ngay sau đó bọn đệ đệ muội muội nàng cũng đến, cả nhà bắt đầu khí thế ngất trời bát quái chuyện này.

      Nàng loáng thoáng biết, địa phương bên cạnh gọi là Đại Chiêu. Đại Chiêu quốc có Yến kinh, trong Yến kinh có Cửu hoàng tử...

      Ngừng ngừng ngừng...

      Nàng bỗng chốc tỉnh mộng, mở to hai mắt, nhìn chằm chằm công chúa muội muội, bắt được cổ áo nàng ấy, ép hỏi: "Ta, phải, gả, cho, ai?"

      Công chúa muội muội cùng với bọn hoàng tử đệ đệ bỗng chốc đều sợ hãi.

      Bọn họ khiếp sợ nhìn trưởng tỷ đần độn mười sáu năm, lại đột nhiên trong ánh mắt tóe ra sáng rọi trước nay chưa từng có, là như thế nào.

      A Nghiên nghiến răng nghiến lợi tiếp tục ép hỏi: "!"

      Thanh cơ hồ khàn khàn điên cuồng.

      Công chúa muội muội run run : "Chính là Cửu hoàng tử của Đại Chiêu..."

      A Nghiên thở hổn hển, hận đến đỏ mắt: " tên là gì? Có bức họa hay ?"

      Công chúa muội muội bị nghẹn thở nổi, gian nan : "Hoàng tử tên là Tiêu Đạc... có... có bức họa..."

      Lúc công chúa muội muội ra cái tên kia giống như ma chú, khí lực A Nghiên nhất thời tan hết.

      Ngón tay vô lực chậm rãi thu hồi, con ngươi mười sáu năm dại ra bắt đầu lộ ra hận ý khắc cốt.

      Vì sao mỗi thế mình đầu thai, luôn gặp phải người này?

      Cố tình mỗi lần đều là Cửu hoàng tử, mỗi lần đều gọi là Tiêu Đạc... Sao thay đổi chút?

      A Nghiên vô pháp khống chế hận ý, đờ đẫn trở lại phòng mình, bắt đầu nghĩ đến hành động kế tiếp.

      Sau này nàng gả qua Đại Chiêu quốc, nàng Đại Chiêu, qua bao con đường, luôn luôn đeo nhuyễn kiếm lưng. Nếu nhìn qua giống như đai lưng, lại có thể kéo ra làm kiếm, chém đứt lông tơ, chém sắt như chém bùn, chỉ cần Tiêu Đạc tới gần nàng trong vòng ba tấc, nàng tất làm cho đối phương đổ máu tại chỗ!

      Đây là nàng vì chính mình, vì hài tử chưa xuất thế báo thù rửa hận, là giải trừ nguyền rủa ba đời gặp phải nam nhân đáng sợ này.

      Nàng muốn giết người, muốn giết người!

      Nàng muốn Tiêu Đạc chết.

      Vì thế đêm động phòng hoa chúc đó, ánh nến sáng lòa, rèm trướng đỏ như máu, đối phương chậm bước, nhấc khăn trùm đầu, nàng rút nhuyễn kiếm ra đâm nhát.

      Đối phương ôm ngực bất ngờ ngã xuống chết, nàng nhịn được ngửa cổ cười ha ha.

      Sau khi cười xong, nàng mới phát thích hợp.
      Last edited by a moderator: 16/7/17

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ơ, thế quái nào mà bỗng dưng truyện này ta ko nhận được thông báo nữa, rồi thời gian trước bận chút việc nên nhớ ra. Giờ ta lướt new post mới biết là nó đến tận trang 9 rồi cơ mà *khóc dòng sông*
      :yoyo25::yoyo25:
      Juliahheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :