1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. docnhatvonhi

      docnhatvonhi Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      44
      Ôi hay quá nhưng mà tác giả ngược A Nghiên quá hu hu
      heavydizzy thích bài này.

    2. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      XXX là làm gì???
      heavydizzy thích bài này.

    3. LyLy Mai

      LyLy Mai Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      47
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 73

      A Nghiên hít hơi sâu, gian nan dựa vào ghế gỗ bên cạnh đứng lên, tới trước nồi, chỉ vừa ngửi biết cháo khê rồi.

      Lúc này nếu nấu lại lần nữa sợ là còn kịp rồi, Tiêu Đạc như quái vật, nàng và đầu bếp nữ đều chịu nổi.

      Đầu bếp nữ đó thấy A Nghiên mím môi , cũng sợ hãi, phù phù tiếng quỳ xuống: "Cố nương, đều là lỗi của ta, vừa rồi ta mới chỉ ngủ gật chút, ai ngờ cháo liền bị khê. Xin nương tốt xấu nghĩ biện pháp, cứu giúp ta!"

      A Nghiên vừa mới mơ xong, đau đầu dục liệt, nỗi lòng yên, lúc này nghe thấy này đầu bếp nữ khóc ngừng, cũng bất đắc dĩ, lập tức suy yếu hỏi: "Ngươi tên là gì?"

      Đầu bếp nữ khóc : "Ta là Dĩnh Hà, cầu nương giúp ta."

      A Nghiên gật gật đầu: "Dĩnh Hà, ngươi đứng lên trước . Tính tình Cửu gia ngươi cũng biết, nay sợ là kịp nấu rồi, chúng ta đánh lấy cháo khê này ra, tìm cách xóa mùi khê , có lẽ còn cứu được."

      Đầu bếp nữ nghe thế, trước mắt sáng ngời: "Nghe khứu giác Cửu gia linh mẫn, mùi vị cháo khê thực có thể giấu được sao?"

      A Nghiên nhíu mày : "Phải thử lần."

      Đầu bếp nữ vội gật đầu: "Vâng, A Nghiên nương, ta nghe ngươi phân phó."

      Nhất thời A Nghiên phân phó đầu bếp nữ kia lấy mấy cọng hành củ đến rửa sạch để dùng, nàng cũng là múc cháo ra, trước lấy thìa vét hết cháy ở đáy nồi, lại lần nữa đổ cháo vào.

      Làm xong hết, đầu bếp nữ kia cũng rửa sạch hành còn cắt đôi. A Nghiên lấy hành ra, ném lên mặt nồi, rồi gậy nắp vung gỗ lên.

      "Đun thêm lần nữa, vị khê đó có thể bớt bảy tám phần."

      Đầu bếp nữ bán tín bán nghi, nàng sợ mùi cháo khê xóa được, ngược lại còn thêm mùi hành nhưng mà lúc này cũng có cách nào, thể đem ngựa chết chữa thành ngựa sống, tin tưởng A Nghiên, nổi lửa lên.

      Chỉ đun trong thời gian khoảng chén trà , A Nghiên bảo nàng tắt lửa, đem củi còn cháy vùi trong bụi than trong bếp lò, còn nàng mở nắp vung gỗ.

      Vừa mở ra, nhiệt khí ngùn ngụt, mùi cháo xông vào mũi, cẩn thận ngửi, mặc dù vẫn mơ hồ có chút mùi khê, nhưng mùi khê này bị ở mùi hành thơm giấu , cũng dễ khiến người ta chú ý.

      Đầu bếp nữ cũng vội tới ngửi, ngửi rồi, khỏi sợ hãi than thôi.

      Mũi nàng đương nhiên linh mẫn bằng A Nghiên, lúc này còn ngửi thấy mùi khê bên trong, chỉ cảm thấy trong cháo mùi hành thơm thanh đạm, lẫn với mùi cháo thơm, hết sức mê người.

      A Nghiên thấy mặt nàng ấy lộ ra vui mừng, cũng : "Cũng cần cao hứng quá sớm, khứu giác Cửu gia linh mẫn, ngươi cũng biết rồi, có lẽ vẫn thích cháo này."

      Nhưng Dĩnh Dà cũng rất mừng rỡ : "Dù Cửu gia thích cháo nào, hoài nghi có mùi khê, chắc cũng đến mức giận dữ ? Còn có thể có hi vọng."

      , vừa đúng nha hoàn trong phòng Tiêu Đạc tới lấy cháo, Dĩnh Hà vội đặt cháo vào mộ cái bát màu đen đưa cho nha hoàn kia, cũng đem mấy thứ điểm tâm khác cho vào hộp thức ăn, lần đưa sang.

      Kế tiếp vẫn có chút yên, Dĩnh Hà luôn bất an, ở trong phòng bếp tới lui. A Nghiên thấy nàng như vậy, cũng đành lòng trở về ngủ tiếp, cùng nàng ấy ngồi ở trước kệ bếp.

      Lửa trong bếp lò chưa tắt hẳn, trong phòng bếp thỉnh thoảng chập chờn lóe lên. Kệ bếp có chút ấm áp, A Nghiên nửa tựa vào thành bếp, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

      Lúc này cũng dám ngủ, vừa rồi trong mộng, nghĩ đến vẫn kinh hãi thôi, đau đầu nhưng cách nào hiểu ràng, chỉ có thể yên lặng dựa vào chỗ ngẩn người.

      Trong phòng bếp rất yên tĩnh, chỉ có gió bên ngoài gào thét từng trận, từng trận, núi xa ngẫu nhiên còn có hổ lang gào rống, mặc dù cách khá xa, nhưng trong đêm khuya lại lọt vào tai, nghe hết sức kinh hãi.

      Dĩnh Hà thoạt nhìn cũng là người nhát gan, khỏi sát vào A Nghiên ít, thấy A Nghiên dường như cũng ngủ, giọng : "Cố nương, cũng biết là canh giờ gì."

      Ai ngờ vừa mới xong, bên ngoài tiếng vang trống canh bốn vang lên, xa xa chim trĩ hoang trong núi sâu cũng mơ hồ bắt đầu kêu.

      Dĩnh Hà khẽ thở dài: "Trời sắp sáng."

      Trời sáng, đầu bếp nữ khác đến thay ca.

      Trọng yếu nhất là, Cửu gia bên kia, đến giờ có ai tới, có thể thấy cháo kia cũng làm Cửu gia tức giận, trận này coi như qua.

      nghĩ như vậy, lại nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

      tâm Dĩnh Hà bỗng chốc treo lên, yên nhìn A Nghiên nhắm mắt bên cạnh.

      ", nương, phải là Cửu gia bên kia..."

      A Nghiên mở to mắt: " phải trong phòng Cửu gia."

      Người trong phòng Cửu gia phái tới hẳn là người bên cạnh Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, đều là nương gia, đây ràng là nam nhân, tuổi có vẻ lớn, hơi có chút công phu.

      A Nghiên tựa đầu vào vách tường bếp ấm áp, khỏi thở dài.

      Phải đến cũng tránh nổi.

      Giờ phút này, lại nghe thấy phòng bếp mở cửa, cơn gió lạnh thấu xương nhất thời thổi vào, trong bếp tro tàn bị thổi bay lên, mơ hồ tro tàn lại cháy.

      Tiểu đầu bếp nữ Dĩnh Hà khẩn trương nhìn chằm chằm cửa kia, trước tiên nhìn thấy là góc áo bào màu xám.

      Ngay sau đó, người chắp tay sau lưng hơi cúi thắt lưng đến, khuôn mặt hòa ái, mỉm cười nhìn nàng và A Nghiên trong phòng bếp.

      "Sài đại quản gia!" Dĩnh Hà bước lên phía trước bái kiến.

      Sài đại quản gia là người hiền lành, ít khi trách phạt người trong phủ, Dĩnh Hà nhìn thấy , cảm thấy nhàng thở ra.

      Sài đại quản gia nâng tay: "Đứng lên , ngươi trước ra ngoài, ta và Cố nương có chuyện cần ."

      Dĩnh Hà nhìn nhìn A Nghiên tựa vào kệ bếp, thấy nàng mặt mày đạm mạc, gió lạnh từ bên ngoài thổi tới làm tóc nàng trước trán bay lung tung, khuôn mặt càng có vẻ tái nhợt có huyết sắc.

      Nàng thấy A Nghiên cũng gì, chỉ có thể gật gật đầu: "Vâng, ta ra ngoài trước."

      Dĩnh Hà ra ngoài, còn săn sóc đóng cửa lại.

      cửa phòng bếp vừa đóng lại, trong phòng nhất thời thanh tĩnh rất nhiều.

      "Tiểu nha đầu, mạng ngươi cũng đủ lớn." Sài đại quản gia cười lạnh.

      "nếu mệnh ta lớn, còn đến lượt ngươi tới với ta những lời này sao?” A Nghiên biết mình sợ là thể gạt được Sài đại quản gia cáo già này, cũng giả vờ mất trí nhớ.

      "Ngươi là có thủ đoạn." Sài đại quản gia chậm rãi suy nghĩ, thong thả bước đến trước mặt A Nghiên, từ cao nhìn xuống nàng.

      "Sài đại quản gia, nếu ta thực có thủ đoạn, nên ôm chặt đùi chủ tử nhà ngươi, mê hoặc đầu óc choáng váng, dỗ từ đây đối với ta gì nghe nấy, sau đó khiến kết thúc ngươi, xem ngươi còn có thể chạy đến ta trước mặt ba lần bốn lượt làm ta phiền lòng hay !"

      Sài đại quản gia nghe xong lời này, nhíu mày trầm mặc lát, cũng trào phúng cười tiếng: " cũng đúng, tiểu nha đầu, thoạt nhìn ngươi tâm muốn ở lại bên người gia nhà ta."

      thế nhưng nghiến răng nghiến lợi đứng lên, trong mắt lộ ra hận ý: "Ngươi nghĩ ngươi là ai, thế nhưng đến gia nhà ta cũng nhìn vào mắt, cứ như vậy dẫm đạp mảnh chân tình của !"

      A Nghiên nghe thấy lời này, khỏi lắp bắp kinh hãi.

      Nàng vừa bực mình vừa buồn cười nhìn : "Sài đại quản gia, nếu ta nhớ lầm, trước đó vài ngày ngươi còn hận ta thông đồng gia chủ ngươi, hại mê muội mất cả ý chí, hận thể để ta nhanh tránh xa . Thế nào mới mấy ngày, ngươi lại mắng ta chướng mắt , ta đạp hư mảnh chân tình? Phiền ngươi ràng, ngươi đến cùng muốn ta thế nào? Thay đổi thất thường cũng phải là ngươi!"

      Sài đại quản gia nghe thấy, vốn có chút cảm xúc kích động, dần dần tỉnh táo lại, nheo con ngươi đánh giá A Nghiên phen, cuối cùng rốt cục thở dài.

      "Ta sớm nên biết, ngươi bất quá là mảnh lá úa (tàn diệp) trong nước thôi, vốn vô tâm, sao có thể có nửa phần tình nghĩa. Chỉ có thể thương gia chủ ta nay —— "

      A Nghiên nghe thế nhíu mày, đánh giá , nghi hoặc : "Ngươi đây là ý tứ gì? Sao ta là lá úa?"

      Sài đại quản gia nghe nàng như vậy, khỏi cười lạnh tiếng: "ý tứ chính là tàn hoa bại liễu!"

      Lời này ra, A Nghiên hận thể nâng tay lên tát cái, ngươi mới là tàn hoa bại liễu, cả nhà ngươi đều là tàn hoa bại liễu!

      Bất quá nàng vẫn đánh, nắm tay, nàng nhíu mày : "Ngươi giờ phút này chạy tới tìm ta, đến cùng có chuyện gì, bớt dong dài, nhanh ra, bằng ngày mai ta bỏ chạy đến trước mặt gia chủ ngươi, thông đồng , đến lúc đó tức chết ngươi."

      Sài đại quản gia ý vị thâm trường nhìn nàng cái: "Cũng có gì hay để , ta cũng phải hạng người lãnh huyết vô tình qua sông đoạn cầu, nay ngươi có thể vô tình chặt đứt tơ tình ta trong lòng gia chủ ta, làm rất tốt. Qua mấy ngày nữa, ta liền tìm cơ hội, đưa ngươi rời phủ, từ nay về sau chân trời góc biển, mặc kệ ngươi nơi nào, chỉ cần đừng cho gia chủ ta nhìn thấy là được."

      A Nghiên trong lòng tuy rằng nghi hoặc lời , cũng dám tin là , nhưng đến cùng vẫn kỳ vọng lừa mình, lập tức gật đầu : "Nếu như thế, thể tốt hơn. Nếu có thể thoát khỏi phủ này, từ nay về sau ta nguyện thay tên đổi họ, nguyện cả đời lấy sa che mặt, tuyệt đối để gia nhà ngươi nhìn thấy ta lần."

      Sài đại quản gia gật đầu: "Như thế rất tốt."

      Nhất thời xong rồi, Sài đại quản gia khoanh tay rời , ai ngờ vừa tới cửa lại quay đầu.

      Ánh mắt của dừng cổ A Nghiên đep cái hồ lô ngọc.

      A Nghiên cúi đầu nhìn nhìn, hồ lô ngọc kia là Tiêu Đạc đưa cho mình, là di vật của mẫu thân , nay trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng đương nhiên thể duyên cớ giữ món đồ quý trọng như vậy, chỉ là nhất thời tìm được biện pháp xử trí vật này.

      Lúc này thấy Sài đại quản gia nhìn chằm chằm vào, hơi trầm ngâm, gỡ hồ lô ngọc xuống: "Đồ của gia chủ người, ngươi tìm cơ hội trả cho ."

      Sài đại quản gia căn bản bất động, cũng n, vẫn nhìn chằm chằm hồ lô ngọc kia.

      Lúc này gió núi gào thét thổi vào trong phòng, thổi trúng đèn treo lay động bất định, ánh sáng lóe ra, nét mặt già nua của Sài đại quản gia đầy nếp nhăn nhưng lại giống như núi non trùng điệp hoang vu, làm cho người ta nhìn thấu.

      A Nghiên trong lòng căng thẳng, hơi cắn răng, tận lực cẩn thận : "Sài đại quản gia, ngươi cần hồ lô ngọc này sao?"

      đêm nay nàng mới hiểu được, Sài đại quản gia này căn bản bình thường.

      là người điên, chính lời ra đều tự mâu thuẫn.

      Về phần hồ lô ngọc này, trọng yếu với Tiêu Đạc như thế, mình có phải nên đúng lúc này nhắc tới hồ lô ngọc hay , miễn cho chọc giận kẻ điên. Ai biết trong lòng kẻ điên đến cùng nghĩ như thế nào.

      yên, Sài đại quản gia lại chợt cười lạnh : "Đưa cho ta ."

      Tiễn bước Sài đại quản gia rồi, A Nghiên đứng thẳng tại chỗ, lại nghĩ tới vừa rồi mặt Sài đại quản gia kia mịt mờ , còn có đỉnh núi hoang vu trong mộng của mình, Phi Thiên lao xuống.

      Sau lưng nàng chảy đầy mồ hôi lạnh, tóc cơ hồ dựng thẳng lên.

      Nàng mơ hồ bắt đầu cảm giác được, chính mình và Tiêu Đạc tám đời khúc mắc, chẳng phải trùng hợp.

      Đây vốn chính là nghiệt duyên, chính mình luôn luôn nhận nghiệt duyên, nhưng chưa từng có lúc nào so với bây giờ càng ràng minh bạch, nghiệt duyên này phía sau sợ là có chút nguyên do, thậm chí là —— có người có ý định làm thế.

      Sài đại quản gia người này, từng xuất trong những đời trước sao?

      Nàng nỗ lực nhớ lại nhân sinh từng đời, trong đó mỗi người từng xuất , lại thể nhớ hết. Bộ mặt tương tự có, nhưng nếu khác , dù nam hay nữ, nếu có hành vi quỷ dị, đều nên có manh mối.

      Nhưng nàng thực chú ý, có người như vậy tồn tại sao?

      Nàng nhắm mắt lại cẩn thận suy nghĩ, nhưng ngực đột nhiên co rút lại, trận đau đớn quen thuộc đánh úp tới.

      Bất đắc dĩ nâng tay, đặt lên ngực.

      Nàng đời này thế nhưng cũng có bệnh tim, hơn nữa bệnh này, luôn hợp thời ở thời điểm mấu chốt mà phát tác.

      "Ta chỉ là muốn sống lâu vài ngày, trải qua ngày tháng củi gạo dầu muối như người khác, có gì sai sao?”A Nghiên mờ mịt nhìn kệ bếp kia bởi vì gió thổi mà tro tàn lại cháy, thào như vậy.

      Đúng lúc này, cửa lại mở, Dĩnh Hà vào.

      Dĩnh Hà dĩ nhiên là vẻ mặt vui sướng.

      " nương, vừa rồi Hạ Hầu nương chỗ Cửu gia bên kia sai người truyền tin, là Cửu gia tối hôm qua rất thích đồ ăn khuya, đặc biệt là cháo, Cửu gia ăn nửa canh giờ đấy. Hạ Hầu nương còn , về sau ngày ngày làm loại cháo này."

      A Nghiên nghe thế, vô lực gật đầu: "Được... Về sau mỗi ngày nấu thành cháo khê là được."

      (Còn tiếp)

      PS: Tranh thủ post nửa chương cho các nàng khỏi ngóng. Cuối tuần ta về rồi bù.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nàng vìa rồi hay tác nghiệp ở nơi công tác thế. Ta chờ hai người kí đao thống khoái đến sốt ruột.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :