1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nếu bắt đầu ta muốn bắt đầu từ đầu của đầu, nên ta cứ hóng cho hết a Nghiên a Cửu nàng ạ.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Hố bên kia mình vẫn theo dõi thường xuyên mà. Thấy tò mò nên đọc vèo hết convert rồi nhưng vẫn hóng truyện của nàng :) chúc nàng công tác sớm về và nhớ nhóm ta nha

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 72

      A Nghiên nhiều ngày cũng gặp Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, như thế cũng có gì kỳ quái, nay nàng là đầu bếp nữ, thân thể khôi phục, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt đương nhiên là rời .

      Vẫn là câu kia, làm con mèo mềm mại, chủ nhân đương nhiên đối với ngươi thiên kiều bách sủng, nhưng khi ngươi rời nhà trốn biến thành con mèo lưu lạc, ngoan bao giờ là sủng vật trong lòng chủ nhân nữa. Này gì đến thân gấm hoa rực rỡ, ngày đó mặc lên thế nào, nay chính là cởi ra thế đấy.

      A Nghiên kỳ trong lòng vẫn may mắn, ít nhất Tiêu Đạc vẫn để lại cho nàng tính mạng.

      Đây đúng là sống qua bảy đời chưa bao giờ từng có chuyện này, loại chuyện may mắn sống sót cũng có thể đến phiên nàng? Bình thường phải tiết tấu nên là —— hảo xảo bất xảo (bất ngờ may) cứ như vậy chết sao?

      Cảm thấy may mắn, A Nghiên vừa ở trong phòng bếp ra tay, vừa bắt đầu thắc thỏm cha mẹ đệ đệ, biết bọn họ rời thuận lợi hay ? Chính mình được sủng ái trước mặt Tiêu Đạc, Sài đại quản gia kia có phải chắc chắn còn uy hiếp mình hay ?

      Còn Tiêu Đạc, tha mạng mình, lấy tâm tính , hoàn toàn đến mức lại tìm cha mẹ đệ đệ mình gây phiền toái ?

      Trong lòng tuy nghĩ như vậy để tự an ủi, nhưng đến cùng vẫn lo lắng, nghĩ cách ra ngoài hỏi thăm, nhưng Tiêu phủ tường đồng vách sắt, nàng là tiểu nương mười mấy tuổi bình thường, lại có công phu hộ thân, đúng là khó trốn ra.

      làm gì được, lo lắng suông cũng phải biện pháp, đành phải mỗi ngày kiên định làm việc, tìm cơ hội, tìm kiếm thời cơ, trước xem cha mẹ đệ đệ mình có yên ổn thoát ra hay , mình lại nghĩ biện pháp chạy tiếp.

      Nếu chạy , chính mình có các loại tay nghề người, cũng sợ có đường sống.

      nghĩ như vậy, nghe thấy Hàn đại trù bên cạnh mặt đầy cát bụi trở lại, nhìn qua mặt ủ mày chau, như là vừa mới chết cha chết mẹ.

      A Nghiên dựng lỗ tai nghe bọn nghị luận, cũng Tiêu Đạc nhiều ngày căn bản chưa từng ăn cơm.

      phải Tiêu Đạc phát hỏa, thoạt nhìn đến khí lực phát hỏa cũng có, lúc này là Hạ Hầu nương hạ lệnh, nếu trong phòng bếp thể làm ra cơm canh Cửu gia thích, đám đều bị phạt nặng.

      Lúc Hạ Hầu nương ôn nhu xinh đẹp mềm mại ra lời này, có khí thế gì, nhưng tất cả ai dám để vào mắt.

      Bởi vì cần nàng , bọn họ cũng phải nghĩ biện pháp, bằng để Cửu gia đói chết ở chỗ này, bọn họ trở lại Yến kinh sợ là cũng còn đường sống.

      A Nghiên nghe thế, dám gì, chỉ ở bên cạnh cẩn thận băm thịt làm nhân bánh, tiếng nàng băm thịt nặng, giống như gõ xuống bàn, nàng cứ như vậy chát, chát...chát biết bao lâu. Trong lúc vô tình nàng ngẩng đầu, phát nhóm đầu bếp chung quanh đều nhìn nàng, ánh mắt kia hoặc là kỳ vọng, hoặc là nghi hoặc, hoặc là dò hỏi.

      A... Đây là xảy ra chuyện gì sao?

      A Nghiên cười ngây ngô với bọn họ chút, tiếp tục cúi đầu băm thịt.

      Nhưng Hàn đại trù lòng đầy chờ mong tới, mềm giọng, dùng loại thanh dường như sợ dọa đến A Nghiên hỏi: "Xin hỏi Cố nương, nghe ngươi cũng biết nấu cơm ?"

      A Nghiên nháy nháy mắt, nhìn cái, tiếp tục cúi đầu giả ngu.

      Nàng biết nấu cơm, nàng biết nấu cơm, nàng mất trí nhớ, người mất trí nhớ làm sao có thể nấu cơm đây?

      Ai ngờ Hàn đại trù lại càng sát vào nàng, khẩn cầu : "Cố nương, chúng ta đều nghe , nghe trước đây ngươi nấu cơm cho Cửu gia, Cửu gia rất thích, nay có thể cầu ngươi, cứu Cửu gia mạng, cũng cứu chúng ta mạng hay !"

      Chung quanh các đại trù khác, mặc dù đại bộ phận nửa tin nửa ngờ, dù sao thấy nàng như vậy tiểu nương, làm sao có thể nấy ra món gì đây, nhưng mà tìn đồn thoạt nghe có vẻ là , hơn nữa trong đám bọn họ Hàn đại trù đức cao vọng trọng nhất có vẻ rất tin tưởng, bọn họ cũng chỉ đành tạm thời tin theo.

      A Nghiên trong lòng cười khổ tiếng, nàng chỉ muốn làm đầu bếp nữ, bổn phận là ở đây băm thịt làm nhân bánh.

      "Hàn đại trù, ta biết trước kia có phải ta biết nấu ăn hay , nhưng tại ta biết đâu."

      Hàn đại trù lại quan sát kĩ A Nghiên, thành khẩn : "Cố nương, ngươi nếu mất trí nhớ, khả năng biết việc."

      xong, ánh mắt của dừng chỗ thịt được A Nghiên băm, thịt băm nhừ, hết sức tinh mịn.

      nghiêm trang : "Nhắc tới băm thịt cũng rất có học vấn, lực đạo băm xuống phải đều, dùng sức vừa thể qua mạnh cũng thể quá , nếu quá căn bản nhừ, nều quá mạnh, băm lâu, sợ là thớt gỗ ba cân biến thành hai cân, còn cân vào bụng nguòi ta. Nay nương lực đạo băm thịt, nặng, nhanh chậm, phải mười năm công phu sợ là được." (PS: ngày xưa ko có thớt nhựa, ko có máy nghiền)

      A Nghiên vốn cũng nghĩ nhiều, chỉ tùy ý băm thịt mà thôi, lại hoàn toàn chưa từng dự đoán được vị Hàn đại trù này có ánh mắt lợi hại khôn khéo thế, đến bă thịt cũng có thể nhìn ra đường lối, nàng cũng cãi, đành phải : "Có lẽ ta lúc trước thực biết nấu ăn, nhưng giờ quên. Băm thịt bất quá là theo bản năng, theo bản năng mà làm, còn nấu ăn, gia vị sử dụng như thế nào, hỏa hậu nắm như thế nào, sợ là đều quên hết sạch."

      Ai ngờ Hàn đại trù cũng : "Đến cùng đồ ăn này nên làm như thế nào, ngươi cần phải lo, dù làm cháy cũng được, chỉ cần ngươi chịu làm!"

      Hàn đại trù như vậy phen, ra thực kêu tiếng leng keng hữu lực, rung động người liên can chờ bên cạnh.

      Này... Có thể được ?

      Hàn đại trù cũng rất hăng hái: "Cố nương, ngài thử xem , coi như ta cầu ngươi, ngài thử lần, có lẽ có thể cứu chúng ta trong nước lửa!"

      tới đây, A Nghiên sao có thể từ chối, lại ... Nàng có chút lo lắng, Tiêu Đạc kia, thực muốn chết đói sao?

      tâm A Nghiên cứ như vậy hung hăng bị kéo đau.

      Đau lúc, mặt nàng bỗng nhiên trắng bệch.

      Vì sao cảm giác này lại quen thuộc như thế? Trong tâm mơ hồ co rúm đau đớn, đau đến toàn thân gân mạch đều chịu theo... ràng là tình cảnh trước khi nàng chết đời trước!

      A Nghiên quá sợ hãi.

      Nàng, nàng, hay là đời này tim cũng có tật bệnh gì!

      Các đại trù thấy vị Cố nương này đầu tiên là vẻ mặt ngây ngốc, tiếp theo sắc mặt tái nhợt, ngay sau đó dường như dọa rất lớn.

      Đây là như thế nào, làm đồ ăn mà thôi, nàng bị dọa thành như vậy? Thoạt nhìn quả nhiên là được !

      Chỉ có Hàn đại trù thân thiết tiến lên: "Cố nương, ngươi, ngươi sao chứ?"

      A Nghiên chờ tim hết đập nhanh, hít sâu vài cái điều trị nội tức, nhíu chặt mày, nửa ngày sau mới gian nan mở mắt ra.

      Nàng đời này, thoạt nhìn tim cũng có bệnh, lúc trước thế nhưng chưa từng bị.

      Nay lây dính với Tiêu Đạc, quả nhiên bệnh tim cũng tới rồi!

      A Nghiên trong lòng muốn khóc, quả nhiên Tiêu Đạc kia là ôn thần.

      bên Hàn đại trù nâng chén trà : “A Nghiên nương, ngươi muốn uống ngụm trà nghỉ ngơi chút hay ?"

      Nhìn mắt vẻ mặt Hàn đại trù ân cần, A Nghiên dứt khoát kiên quyết : "Được, đồ ăn này ta làm."

      Nàng vẫn nên tiếp tục trở lại như ban đầu , làm đầu bếp nữ, hạ độc ...

      Độc chết , xem ra bị chết chính là mình!

      đời độc vật trăm ngàn loại, luôn có thứ thích hợp với !

      ************************

      Hạ độc là việc phải làm là có thể làm, tại việc A Nghiên phải làm vẫn là làm đầu bếp nữ.

      Nàng nhìn các dạng nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp, thấy thuỷ sản có cá lư tươi mới, sò lớn cùng với ốc biển, lập tức qua nhìn, thấy mặc dù phải đầu xuân, nhưng con sò to này lộ ra phấn nộn bên ngoài, lập tức nghĩ nghĩ, nhân tiện : "Trước đây các ngươi làm đồ ăn gì, lấy đến ta xem, nếu ta nhớ được thế gian này những tên đồ ăn gì."

      Những người khác vừa nghe, mặt đều đen, hai mặt nhìn nhau, nghĩ tiểu nương này có thể được ?

      Chỉ có Hàn đại trù vội mang tới danh sách thức ăn ngày thường.

      A Nghiên giả vờ giả vịt làm như mình biết chữ, để Hàn đại trù đọc xong, nàng mới : "Thịt xiên nướng mật ong, vàng chiên, gà bọc bùn vàng, bát tháo áp nga (vịt ngan với gạo giã rối), thịt nai sơ chế, cửu chuyển đại tràng (ruột chín khúc), nghêu lớn xối dầu, ốc biển hầm, tôm chưng sữa, còn có chân giò nướng sơ, cá thạch thủ chưng rượu, đều có thể làm phần, về phần món chính dùng xọa ngư diện và bánh rán, còn canh thang, làm bát canh cá lư chua và canh hạt sen hai màu gà con."

      Hàn đại trù nghe, khỏi thử thăm dò: "Cố nương, ngươi làm hết?"

      Đây là để vị tiểu nương này nấu cơm, mình nàng, có thể làm được sao?

      A Nghiên rất vô tội : "Làm sao có thể, các ngươi đến làm, ta chỉ làm đĩa đồ ăn thôi?"

      Hàn đại trù vốn muốn gì nữa, bất quá sau khi nghĩ lại, liền nhượng bộ : "Được, biết nương làm đĩa đồ ăn thế nào?"

      A Nghiên tùy ý chỉ: "Ta xem sò lụa tệ, có vẻ ngon lắm, làm cái đó."

      Hàn đại trù vội vàng gật đầu, đương nhiên đáp ứng, nhưng đại trù khác lại thấy quỷ dị, thầm tiểu nương này, vừa rồi nhắc tới các đồ ăn kia, nhìn qua rất là tham lam, bất quá là tiểu hài tử thôi, nàng thực biết làm sao?

      A Nghiên đương nhiên cảm giác được mọi người xem mình, nhưng nàng cũng quen.

      cần để ý tới người ngoài, nàng vẫn nên hỗ trợ cùng nấu cơm, thành ở phòng bếp, đợi về sau các đầu bếp tín nhiệm nàng, rồi nghĩ biện pháp động tay chân .

      Lập tức A Nghiên lấy sò lụa ra, dùng nước trong ngâm qua, rửa sạch bùn đất bên trong, như thế mất thời gian.

      Nàng trước mang tới tiêu, tỏi và gừng, tất cả đều thái , tiếp đó là dùng dầu nóng chiên qua gia vị, đợi mùi thơm gia vị từ dầu nóng sôi sung sục tràn ra, nàng chậm rãi cho sò lụa vào.

      Chiên lần, thấy vỏ sò lụa đều mở ra, nàng cho muối ăn, chỉ đảo nhanh rồi lấy ra khỏi nồi.

      Nhất thời làm xong, Hàn đại trù tới : "Chiên tốt lắm, hương vị như thế nào?"

      A Nghiên vô tội : " biết."

      Hàn đại trù gì, lập tức lấy khối đến thử, thử xong, khỏi nhíu mày: "Cho muối ăn sao?"

      A Nghiên giật mình: "Hình như cho."

      Hàn đại trù bất đắc dĩ: "nhanh cho chút muối, ta xem ngươi làm."

      A Nghiên nơm nớp lo sợ lấy muối ăn, vẩy vào.

      Hàn đại trù mới nhàng thở ra: "Giờ tốt rồi."

      Nhưng mà cảnh này rơi vào trong mắt nhóm đại trù, bọn họ đều nhíu mày, còn lộ ra ánh mắt khinh thường, đơn giản là muốn , Hàn đại trù này tha thiết mong muốn đề bạt tiểu nương như vậy, chẳng lẽ tiểu nương mất trí nhớ có thể làm ra đồ ăn Cửu gia thích sao?

      Xem nàng chiên sò lụa, bên ngoài loạn thất bát tao, huống chi đến muối cũng cho vào!

      A Nghiên tự nhiên là cảm nhận được các vị đại trù hoài nghi và khinh thường, nhưng là nàng để ý, tiếp tục ngồi tại chỗ lựa mộc nhĩ đen, mộc nhĩ đó đều là hàng thượng đẳng được thôn trang đưa tới, nhưng vẫn muốn chọn thứ tốt nhất trong đó, giữ lại nấu cho gia chủ.

      Cũng biết ngồi bao lâu, lúc nàng đứng dậy, trước mắt biến thành màu đen, suýt nữa ngã sấp xuống, may mắn đỡ tủ bếp bên cạnh.

      Nhất thời khỏi nghĩ, chính mình trải qua rất nhiều chuyện, sợ là khí huyết tổn thương, phải nghĩ biện pháp bồi bổ.

      cân nhắc, thấy có đầu bếp nữ vội vã tói, vẻ mặt vui sướng bẩm báo, là Cửu gia ăn, Cửu gia ăn!

      Các vị đầu bếp nghe , nhất thời mắt đều sáng lên, tất cả đều vây lại: "Ăn đồ người nào? Là đố của ta làm cá thạch thủ chưng rượu?"

      "Đến cùng ăn người nào, ta làm ruột chín khúc!"

      "Có phải ăn ốc biển hầm hay ? Vị mặn mùi thơm, hẳn là Cửu gia thích!"

      Hàn đại trù cầm đầu khẽ "Khụ", ý bảo tất cả yên tĩnh: "Trước hết nghe đầu bếp nữ chút ."

      đầu bếp nữ nhìn mọi người, cười : " phải thạch thủ chưng rượu, cũng phải ốc biển hầm, đương nhiên lại càng là ruột chín khúc, Cửu gia ăn là —— "

      Nàng còn hợp thời nửa ngồi xuống.

      Tất cả đều ngừng thở, khẩn trương chờ nàng tiếp.

      Dù sao Cửu gia ăn của ai, đây chính là liên quan đến địa vị mọi người về sau.

      Đầu bếp nữ càng nở nụ cười, treo đủ khẩu vị mọi người, mới : "Cửu gia ăn sò lụa chiên."

      A?

      Các vị đại trù hai mặt nhìn nhau khiếp sợ thôi: "Này... Nhớ lầm chứ?"

      sò lụa chiên kia, muốn hình thức có, muốn hương vị cũng có, nếu phải Hàn đại trù nhắc nhở, sợ là cả muối cũng quên cho, sao có thể khiến Cửu gia thích đây?

      Ai biết vị đầu bếp nữ này cũng nghiêm mặt ; "Loại chuyện này, ta sao có thể nhớ lầm đây? Hạ Hầu nương cố ý truyền ra, là Cửu gia khen, nhiều đồ nhạt nhẽo như vậy, chỉ có sò lụa chiên kia sắc hương vị câu toàn, vừa thấy là giống với người khác."

      Sắc hương vị câu toàn? !

      Các vị đại trù lúc này mở to hai mắt, hai mặt nhìn nhau, bọn họ nhất thời nổi, nửa ngày sau chỉ có thể thở dài tiếng: "Này..."

      Này còn có thể gì!

      **************************

      (còn tiếp)

    4. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      chưa chết vì buồn thất tình, mà chết vì nhịn đói r. Cửu gia <3
      heavydizzy thích bài này.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Nấu ra đám loạn thất bát tao vẫn được xem là mỹ thực quả chỉ có a nghiên, mà cái nhà ẩm thực đó cũng chỉ á cửu làm đc
      A fangheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :