1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Thực ra mình vẫn nghĩ 6 kiếp qua (trừ kiếp thứ 7) phải TĐ hoàn toàn có ấn tượng gì với AN, dự là phiên ngoại cho 7 kiếp này giải thích hơn về TĐ
      heavydizzy thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chương dài dài khiến nàng @heavydizzy phải tách cả chương làm 2 mà sao chụy vẫn chưa tiến triển gì a~
      Khóc cả chậu nước :yoyo36:
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 66

      Dáng người cao ngất phiêu dật như hùng ưng từ trà lâu bay xuống, xẹt qua đám người chen chúc phía dưới, xẹt thành đường cong duyên dáng, dừng cây táo già ở ngã tư đường ven trấn .

      Bọn họ còn chưa đứng vững, đột nhiên A Nghiên nghe thấy phía sau truyền đến tiếng nổ ầm ầm, ngay sau đó là tiếng đám người hoảng sợ thét chói tai, khóc gào chạy trối chết.

      Đứng ở chỗ cao, gió lạnh thấu xương, mặt A Nghiên lạnh cứng phát đau, nàng cứng ngắc ôm sát thắt lưng Tiêu Đạc rồi mới cẩn thận quay mặt nhìn lại.

      Kỳ Tiêu Đạc tốc độ cực nhanh, hai người bọn họ vừa thoát khỏi nhã gian lầu hai, chỉ trong phút chốc nhã gian kia nổ tứ phân ngũ liệt (tan nát).

      A Nghiên thấy, chỗ trà lâu tầng hai vừa rồi bọn họ ngồi nổ ra cái lỗ thủng đen ngòm, còn tiểu nhị trà lâu chưa kịp đào thoát bị nổ chết, vết máu loang lổ vắt lan can trà lâu nát bét. Khi gió lạnh thổi máu tí tách phiêu tán trong trung.

      A Nghiên trừng mắt nhìn lỗ thủng đen ngòm như có thể cắn người kia, còn có vết máu đầm đìa, hình ảnh này là quá mức kinh khủng, lãnh ý theo đầu ngón tay nổi lên từng chút, nhanh chóng lan tới cột sống, nàng hoảng hốt rùng mình cái.

      Nếu Tiêu Đạc chậm nháy mắt thôi, như thế nào đây? thi thể tan nát lan can kia là nàng?

      Tiêu Đạc cảm giác được A Nghiên run run, bàn tay to nhàng ôm sát nàng, khàn khàn giọng bên tai nàng mang đến chút ấm áp: "Đừng sợ, có việc gì."

      Nhưng mà A Nghiên có thể sợ sao?

      Nàng sợ chết, loại cảm giác cách cái chết đường chỉ này, rất tốt.

      Vốn dĩ miệng còn lưu lại chút ngọt ngào, nhất thời biến thành chua xót.

      Nàng vừa rồi thế nhưng bởi vì chút sủng ái mà đắm chìm trong đó, chỉ hận phải Tiêu Đạc ?

      Tiêu Đạc chính là Tiêu Đạc!

      Mỗi thế đều như vậy, nhìn thấy Tiêu Đạc xuất , nàng cách cái chết cũng xa.

      Nàng đừng nên làm mèo nữa... Xem ra làm mèo cũng nhất định có thể sống sót...

      Tiêu Đạc cũng biết bao nhiêu ngày mình sủng ái A Nghiên giây lát dã tràng xe cát, ôm chặt A Nghiên, thu nàng vào trong lòng mình, vì nàng chắn gió lạnh thấu xương, ngẩng mặt nhìn về phía trà lâu.

      Trong mắt tràn ra lệ khí lãnh, thanh khàn khàn vang lên: " ra."

      Trong thanh lộ ra sát khí nguy hiểm.

      Giờ này khắc này mọi người trong chợ sợ tới mức chạy hết, đường khắp nơi đều là trái cây điểm tâm bị dẫm nát, quầy hàng đổ sập, thậm chí còn có xe trâu bị vứt bỏ.

      Khi cất lời, chung quanh yên tĩnh tiếng động, chỉ có gió lạnh thổi bay thi thể lan can phát ra tiếng động nặng nề, còn con trâu già bị vứt bỏ ngẫu nhiên phát ra tiếng rống hoảng sợ bất lực.

      A Nghiên trừng lớn mắt yên nhìn ngã tư đường thê lương hiu quạnh bóng người, nàng sợ, sợ bỗng nhiên lại có tiếng nổ vang lên, đến lúc đó Tiêu Đạc trốn tránh kịp, chính mình cứ như vậy cùng chết với .

      Nhưng hồi lâu sau, nghe thấy tiếng cười kiêu ngạo mà quyến rũ, tiếng cười vừa cất lên, thân ảnh diễm lệ nhàng rơi xuống con đường còn hỗn độn khủng khiếp.

      Trong đó có người, mặt che mạng bằng sa, tay giữ thiếu niên.

      A Nghiên từ khe hở trong cánh tay Tiêu Đạc nhìn ra, thấy thiếu niên kia xấp xỉ tuổi mình, quần áo màu đỏ sậm bằng đoạn, mặt mày tuấn mỹ, da trắng như tuyết, lành lạnh trong suốt như mai vàng trong tuyết. Lúc này thiếu niên kia đôi mắt hoa đào cười tủm tỉm nhìn Tiêu Đạc và A Nghiên bên này.

      "Cửu ca, Cửu ca, mau tới cứu ta a!" Giọng thanh thúy nghịch ngợm, tuy rằng bị nữ tử che mặt bên cạnh nghẹn cổ, bộ dáng chút nào e ngại.

      Tiêu Đạc vung vung cánh tay, ngăn trở tầm mắt A Nghiên nhìn lén, đứng ở cây táo, từ cao nhìn xuống, quan sát hết thảy đường, khỏi cười lạnh tiếng.

      "Tiểu Thập thất, ngươi chạy tới đây làm gì?"

      "Cửu ca, ta tới tìm ngươi a, ta xem phụ thân mỗi ngày nhớ ngươi, nhớ đến thể dậy sớm, nương cũng nhớ ngươi, nhớ đến ăn ngon, ta đặc biệt chạy tới tìm ngươi, muốn mời ngươi về nhà mừng năm mới a!" Thiếu niên nháy nháy mắt, rất là vô tội .

      "Lão già mỗi ngày thể dậy sớm là vì lười, nương mỗi ngày ăn ngon là vì nàng béo." Tiêu Đạc khinh miệt thêm: "Ngươi chạy đến là vì ham chơi."

      Vị thiếu niên áo trắng gọi là Tiểu Thập thất nhất thời có chút muốn khóc, ủy khuất : "Cửu ca ca cứu ta, ta đáng thương, đường màn trời chiếu đất chịu bao đau khổ, vất vả đến đây, ai ngờ vừa ló đầu ra bị người quái dị này bắt được, nàng muốn giết ta đấy."

      Tiêu Đạc nhìn cũng nhìn , vô tình như đùa: "Đáng đời."

      Vừa mới dứt lời, "Người quái dị" bắt Tiểu Thập thất đến trước mặt Tiêu Đạc, vốn vẫn sống sờ sờ bị bỏ qua, rốt cục có chút kiềm chế được, nàng nhướn mày, lạnh như băng :

      "Tiêu Đạc, đây là đệ đệ ngươi, ngươi tốt nhất là nghe lời chút, bằng ta giết ."

      Tiêu Đạc nghe thế, bên môi nổi lên nụ cười trào phúng, mắt lộ ra lãnh ý khinh thường: "Ngươi muốn bắt đến uy hiếp ta? Trò cười —— "

      "Trò cười" hai chữ lạnh lẽo phun ra, là cao quý lãnh diễm khinh miệt đến cực điểm.

      "Tiêu Đạc, Hồ quý phi là người ngươi coi như thân sinh, Tiêu Việt lại là thân đệ đệ ngươi từ nhìn đến lớn, ngươi dám để ý sống chết của sao?" nữ tử che mặt lạnh như băng tiếp tục uy hiếp Tiêu Đạc.

      Tiêu Đạc lần này thèm phản ứng với nàng kia, ngược lại cúi đầu, dùng điệu khàn khàn nhu hòa với A Nghiên: “A Nghiên, chúng ta về xe ngựa trước thôi, nơi này rất lạnh."

      A Nghiên nằm sấp trong lòng , xoa xoa cái mũi ngứa, nhàng gật đầu.

      Nhất thời Tiêu Đạc ôm A Nghiên, phiêu nhiên rơi xuống mặt đất, sau đó nắm tay nàng, công khai rời .

      "Tiêu Đạc, ngươi mặc kệ ?" nữ tử che mặt nóng nảy. Hỏa dược này dễ mang đến, ai ngờ lại bị lãng phí như vậy, vất vả chộp được pháp bảo, dĩ nhiên lại thèm quan tâm?

      "Đâu có chuyện gì liên quan tới ta." Tiêu Đạc càng bảo vệ nữ tử trong lòng, cẩn thận giúp nàng tránh khỏi hàng canh đậu hủ bị đổ.

      "Cửu ca... Cứu ta!" Tiểu Thập thất quả thực là muốn khóc, muốn chết.

      bọn nữ tử che mặt thấy bóng lưng Tiêu Đạc rời chút do dự, đám hai mặt nhìn nhau, phải làm sao bây giờ? Nhất thời khỏi cứng đờ tại chỗ.

      Nhưng vào lúc này, vài bóng đen bất chợt từ trời giáng xuống, kiếm quang bức người, sát khí bốc lên, bọn nữ tử che mặt thấy vậy đều ứng chiến.

      Những người này cầm đầu là Mạnh Hán, xoa xoa mồ hôi ở thái dương, cầm bảo kiếm, đâm thẳng vào nữ tử che mặt kia, cùng lúc đó, có thân ảnh tiến lên, nhanh chóng đoạt Tiểu Thập thất từ trong tay nữ tử che mặt.

      A Nghiên nghe thấy động tĩnh phía sau, khỏi tò mò, quay đầu nhìn lại, thấy thiếu niên Tiểu Thập thất được cứu ra, mà người cứu ra kia, chính là Sài đại quản gia ngày thường nhìn như người hiền lành hòa ái.

      quả nhiên là nhân vật công phu cao cường.

      Tiêu Đạc hơi nhíu mày, bàn tay thon dài đẹp mắt ngăn ánh mắt nàng, giọng khàn khàn: " nên nhìn."

      ngừng cúi xuống, hơi hơi mím môi: "ngươi bị sợ hãi làm sao bây giờ đâu."

      ********************************

      Bên cạnh xe ngựa xa hoa lãng phí, thiếu niên Tiểu Thập thất xoa xoa bả vai bị giam cầm lâu, trẻ con trừng Tiêu Đạc: "Cửu ca ngươi đối xử với ta tốt, ta trở về cho nương!"

      Tiêu Đạc đến hừ cũng hừ tiếng.

      Sài đại quản gia và Mạnh Hán quỳ ở bên cạnh, cung kính : "Thuộc hạ đến chậm, còn thỉnh Thập thất thiếu gia thứ tội."

      Tiểu Thập thất buông bả vai xoa nửa ngày, nhún nhún vai: "Các ngươi trước tiên lui xuống, ta muốn chuyện với Cửu ca ta."

      xong, con ngươi đen bóng nở rộ ra ánh sáng tò mò, vụng trộm nhìn vào trong xe ngựa.

      mành xe ngựa buông xuống, nhìn được bên trong, bất quá, hắc hắc, ỳ kđã sớm tìm hiểu ràng.

      Cửu ca nhà , kim ốc tàng kiều !

      Trong xe ngựa, Tiêu Đạc nửa ôm lấy A Nghiên, lạnh nhạt bảo Sài đại quản gia: " phải ngươi hồi kinh rồi, sao lại trở lại?"

      Sài đại quản gia quỳ tại chỗ, nơm nớp lo sợ trả lời: "Hồi bẩm Cửu gia, lão nô vốn dĩ là muốn hồi kinh, ai ngờ đường hồi kinh đúng lúc gặp người Ngọc Hương lâuđợi đối xuống tay với Thập thất thiếu gia, lão nô liền nghĩ để thủ hạ chờ trở về báo với lão gia, lão nô chính mình ở lại bảo hộ Thập thất thiếu gia, đường theo."

      Tiểu Thập thất bĩu môi: "Ngươi đường theo ta, vì sao còn để ta rơi vào trong tay người quái dị kia?"

      Sài đại quản gia ngừng chút, đành phải kiên trì tiếp tục : "Lão nô vốn muốn nhìn chút xem nữ tử che mặt này, đến cùng trong hồ lô bán thuốc gì, ai ngờ nàng chỉ thường thường thôi."

      Tiêu Đạc cũng lười nghe bọn nhắc tới việc này, lập tức phân phó: "Ngươi trở lại, cũng cần nữa, đưa ngựa của ngươi cho Tiểu Thập thất cưỡi, ngươi đánh xe."

      Lời này vừa ra, tất cả giật mình ít, để Sài đại quản gia đánh xe?

      Tiểu Thập thất cũng tỏ ra bất mãn, đúng lý hợp tình : "Cửu ca, ta cưỡi ngựa, đường cưỡi ngựa tới đây, mông rất đau, ta muốn ngồi xe! cùng ngươi ngồi xe!"

      Tiêu Đạc lạnh lùng từ chối: " được, ngươi cưỡi ngựa."

      "Ta ngồi xe!" Tiểu Thập thất to kháng nghị, vừa kháng nghị, vừa giành trước leo lên xe ngựa, trực tiếp xông vào trong xe.

      Người bên cạnh đều biết vị tiểu gia này cũng phải là kẻ nghe lời chủ nhân mình, ai dám ngăn trở đâu, trơ mắt nhìn xông vào.

      Lại Tiểu Thập thất xông vào, ánh mắt tròn xoe nhìn thẳng về phía A Nghiên.

      thấy cái sạp đặt trong xe ngựa, Cửu ca nhà mình ngồi ở chỗ kia, mà vị được kim ốc tàng kiều, dĩ nhiên là dựa trong lòng , coi như cái thảm.

      "Ngươi là ai a?" Tiểu Thập thất tò mò đánh giá A Nghiên, cao giọng hỏi.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bạn Thập Nhất dễ thương nhỉ, thanks Nàng
      A fangheavydizzy thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Chương dài ,bổ hết mắt.
      Nhiều khi cũng muốn đc ỷ lại giống như a Nghiên
      Hzzz kiếm đâu 1 a Đạc thứ 2
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :