1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 64

      Có lẽ là uống nhiều cháo, A Nghiên xem ra so với mấy ngày trước đây nở nang hơn, cũng giống lúc sinh bệnh gầy yếu như que củi. Thậm chí đôi khi Tiêu Đạc cẩn thận nhìn, cảm thấy má nàng lộ ra màu hồng.

      ngón tay thon dài vươn ra, nhàng xoa nắn, cảm thấy trơn mềm nhẵn mịn, lại là A Nghiên quen thuộc kia.

      Ít nhất nhìn qua đúng vậy.

      Tiêu Đạc kỳ hiểu có chút thích hợp ở đâu đó, nhưng bất lực. Đôi khi A Nghiên ngủ rồi, canh giữ bên, ngơ ngác ngồi ngắm lông mi nàng dài yên tĩnh buông xuống, lúc nàng ngủ cũng hơi hơi nhíu nhíu mày.

      kìm lòng đậu nâng tay lên, định giúp nàng vuốt mi tâm, nhưng duỗi tay được nửa, lại thu trở về.

      Kỳ từ đến giờ, rất ít khi chấp nhất cái gì như thế.

      Bây giờ A Nghiên tựa như khối mỹ ngọc trơn bóng dễ vỡ, nắm ở trong tay cũng phải cẩn thận, dám dùng sức, sợ cẩn thận chạm vào liền hỏng. Nhưng mỗi khi nhìn nàng, trong lòng lại luôn tràn ngập khát vọng, hi vọng càng gần nàng, hi vọng có thể ôm nàng, đem nàng hòa vào trong huyết mạch mình.

      Cái loại khát vọng mâu thuẫn xa lạ này, mãnh liệt tràn đến, khiến thậm chí cảm thấy mình phải là mình.

      mạnh mẽ đứng lên, hô hấp dồn dập đánh giá dung nhan A Nghiên yên tĩnh ngủ, lâu sau xoay người, ra khỏi phòng.

      ***********************

      tuyết sơn lồng lộng, thản nhiên đứng đó, xa xa từng cơ gió tuyết trùng điệp phập phồng, liếc mắt cái nhìn lại, tuyết phong trùng trùng giống như biển cuộn sóng, liên miên kéo dài.

      bầu trời phía trong suốt xanh thẳm, làm cho tuyết trắng bao trùm dãy núi nhấp nhô trắng xóa phủ tầng lam nhạt sáng bạc.

      Tiêu Đạc tóc đen, áo bào sa trắng hoa văn hình hoa mai, áo bào bay lên tiêu sái tuấn dật, dập dờn cuộn sóng hình hoa mai đường viền như hồng mai trong tuyết nở bừng tuyệt diễm.

      Giày da hươu mạnh mẽ có lực đạp tuyết xốp, phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt.

      Thong thả rút bảo kiếm trong tay ra, kiếm ra khỏi vỏ hàn quang bốn phía.

      bắt đầu múa kiếm trong tuyết, trong khoảng thời gian ngắn tiếng gió gào thét, bông tuyết tung bay, lá rụng băng, kiếm khí lạnh thấu xương, kiếm quang như du long xuyên qua dãy núi, như chớp giật lóe hàn quang trong trời đất, khí thế ngút trời.

      Có con chim nấp trong gốc cây, kinh hoảng giật mình, hốt hoảng tung cánh trốn , trong lúc lơ đãng bị kiếm khí sắc bén gây thương tích, suy sụp rơi xuống đất.

      Tiêu Đạc tóc đen áo trắng, dáng người cao ngất, hành động như kình phong phất qua, áo bào lụa trắng cùng tuyết màu, tóc dài phi vũ bay lên kềm chế được, giống như trong thiên địa này rơi xuống vết mực cứng rắn mạnh mẽ.

      biết qua bao lâu, gió ngừng, kiếm ngừng, xoay tay nắm trường kiếm, giống như tùng bách cao ngất cứng rắn đứng tại chỗ.

      tay phải nắm kiếm, xương ngón tay trở nên trắng bệch.

      mồ hôi tinh mịn từ trán chảy xuống, mím môi mỏng hơi khô ráp, trong con ngươi tối tăm là giằng co xa lạ.

      Sống hai mươi ba năm, cho tới bây giờ biết chính mình hóa ra có thể rối rắm mâu thuẫn như vậy. loại khát vọng mãnh liệt mà xa lạ cơ hồ cắn nuốt .

      Bên môi nổi lên chút cười khổ, biết , chính mình cũng biết nên xử trí thế nào.

      A Nghiên, A Nghiên, A Nghiên thế nào...

      Nhưng vào lúc này, thanh già nua đánh vỡ yên tĩnh nơi thâm sơn này.

      "Cửu điện hạ."

      Tiêu Đạc quay đầu, mệt mỏi nửa mở mắt, lạnh nhạt : "."

      "Điện hạ, hôm nay múa kiếm, ngươi cảm nhận được so với ngày xưa có gì bất đồng?"

      Người đến là Sài Hỏa, Sài đại quản gia bị Tiêu Đạc phái thôn trang.

      Lúc này thân quần áo vải thô thâm nâu, đầu đội mũ nỉ đỉnh đầu có lông, giống như trưởng thôn ở quê.

      Tiêu Đạc nghe thấy Sài Hỏa , ngước mắt, nhìn dãy núi xa xa trùng điệp.

      Thâm sơn bóng người, dãy núi xa xa mơ hồ như có phi điểu xẹt qua bầu trời xanh trong bát ngát, tại nơi trời đất tiếp giáp, bên trong biển mây tuyết trắng lưu lại dấu vết như cắt.

      Kỳ cần Sài đại quản gia , trong lòng biết ràng.

      bây giờ, phiền lòng nôn nóng, cầu mà được, đầu óc buồn bực như chìm trong cái túi hắc ám, vô luận múa thanh trường kiếm đến lạnh thấu xương tới cuối cùng, cũng có cách nào phát tiết tích tụ trong lòng.

      Lúc người có cách nào bình tâm tĩnh khí, làm sao có thể múa ra kiếm chiêu tuyệt thế tinh diệu vốn khí định thần nhàn?

      Sài đại quản gia thấy Tiêu Đạc lâu vẫn , rốt cục dài thở dài.

      "Điện hạ, nghe lão nô lời ."

      Tiêu Đạc nhếch môi, nhíu mày .

      Sài đại quản gia thấy vậy, tiến lên trước bước, thanh già nua tha thiết khuyên nhủ: "Từ xưa hồng nhan nhiều họa thủy, điện hạ vốn dĩ là chân long thiên gia, chí ở thiên hạ, sao lại vì tiểu nữ tử mà phá huỷ thân chí khí? nay điện hạ rơi vào nhi nữ tình trường, phiền lòng nôn nóng, đâu còn như ngày xưa —— "

      Ai ngờ còn chưa hết ra miệng, Tiêu Đạc liền lớn tiếng đánh gãy lời : "Câm miệng!"

      Sài đại quản gia nghe vậy, cũng phất áo choàng, quỳ gối tuyết.

      "Điện hạ, nữ tử họ Cố ở nông thôn kia ràng là phấn hồng khô lâu, rắp tâm hại người, đến mê hoặc điện hạ..." (phấn hồng khô lâu: đầu lâu khô được trang điểm đẹp đẽ)

      Tiêu Đạc chờ xong, trở lại, cầm trường kiếm mang theo sát khí lạnh thấu xương, chỉ vào cổ họng Sài đại quản gia.

      đứng trong tuyết trắng cao ngất, Tiêu Đạc cắn răng, từng chữ từng chữ: "Ta muốn nghe."

      Sài đại quản gia đôi mắt già thâm thúy nhìn mũi kiếm hướng vào mình, có lẽ vì dùng sức quá độ, kiếm kia hơn rung nhè .

      Theo mũi kiếm, ánh mắt lướt qua bảo kiếm bắn hàn quang bốn phía, tầm mắt Sài đại quản gia dừng tay Tiêu Đạc.

      Kiếm là binh khí của quân tử, cũng là trang sức của người quyền quý, bàn tay nắm giữ tuyệt thế danh kiếm là đôi tay được bảo dưỡng tốt, xương dài như ngọc, khớp xương ràng.

      đôi tay như vậy, từng lạnh lùng vô tình, cuồng tứ vô kị, đời này có gì có thể khiến kẻ từng cười ngạo thiên địa thu liễm phô trương đây?

      trong mắt Sài đại quản gia nổi lên lo lắng sâu: "Điện hạ, ngài bất quá là lừa mình dối người thôi!"

      Nhưng mà đáp lại , là khí lạnh đột nhiên thu hồi, cùng với bóng lưng Tiêu Đạc dứt khoát rời .

      Thiên địa mênh mang, hoa tuyết trắng xóa, bóng lưng kia y phục trắng bệch có vẻ có vài phần ủ dột tịch mịch.

      Sài đại quản gia quỳ gối tuyết, nhìn tấm lưng kia, lâu sau vẫn chưa đứng dậy.

      *************************

      Lúc A Nghiên tỉnh lại, trong giây lát thấy Tiêu Đạc ngồi bên giường mình, con ngươi sâu thẳm yên lặng nhìn mình, cũng chớp mắt.

      Nàng giật mình, kinh ngạc mở to hai mắt.

      Đây là thế nào, nàng phải con mèo sao? Vì sao muốn dùng ánh mắt như vậy nhìn mình?

      Nàng còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, Tiêu Đạc bỗng nhiên vươn tay, kéo nàng vào trong lòng, hung hăng ôm chặt.

      quá mức dùng sức, lực đạo kia dường như muốn khảm nàng vào thân thể .

      A Nghiên bệnh nặng trận, vốn thân thể nhu nhược, nay lại bị như vậy, khỏi thấy đau đớn.

      Nhưng vì lo lắng có chút kỳ quái, nàng cũng dám hừ hừ kháng nghị, chỉ cẩn thận ngước mắt quan sát .

      hơi thở dồn dập, cằm còn chảy xuống chút mồ hôi, ngực phập phồng lợi hại, nhưng lộ ra chút nhiệt khí ít có.

      Này thoạt nhìn là mới làm chút vận động ở bên ngoài?

      A Nghiên thử thăm dò vươn tay lên, đụng vào mồ hôi mặt , mồ hôi óng ánh trong suốt bám da thịt như ngọc, vốn dĩ nên làm cho người ta ghét bỏ, lúc này lại động lòng người.

      A Nghiên quệt giọt mồ hôi đầu ngón tay, cúi đầu cẩn thận nhìn.

      cũng là người, cho nên cũng chảy mồ hôi.

      trong con ngươi Tiêu Đạc u ám tràn đầy giãy dụa, cắn răng, cúi đầu, nhìn tiểu nương trong lòng cứ ngây thơ tò mò nhìn giọt mồ hôi của mình, chỗ mềm mại nhất nơi đầu quả tim dường như bị người nhàng chạm vào.

      Sài Hỏa , hồng nhan họa thủy.

      Sài Hỏa còn , nàng chính là phấn diện khô lâu (đầu lâu mặt phấn – vỏ ngoài đẹp đẽ hại người).

      Kỳ phải tin.

      toàn bộ con người bị nàng biến thành tâm loạn như ma biết làm gì, biết mình cứ như vậy tiếp túc ý chí tinh thần sa sút tan xương nát thịt, nhưng có cách nào chạy trốn.

      Như tại, nàng cái gì cũng làm, chỉ tùy tiện quệt giọt mồ hôi, cơ khát đến mức hận thể nuốt nàng vào.

      trong cổ họng phát ra tiếng khàn khàn gọi khẽ, đột nhiên cúi đầu xuống, giống như chim ưng bá đạo cuồng mãnh áp lên môi nàng, chút ngần ngại hôn lên, cho cự tuyệt xâm nhập vào, tham lam hôn mút, đòi lấy.

      A Nghiên trong lòng biết mình làm gì kích động khát vọng của , rơi vào đường cùng cũng dám giãy dụa, chỉ có thể ở trong lòng , mặc cho làm. Dù sao cuộc sống dài như vậy, nàng cũng nhìn ra, hết lòng tuân thủ hứa hẹn. từng đồng ý trước khi nàng cập kê mười lăm tuổi chạm vào nàng, xem ra thực chạm vào nàng.

      Hai người mấy ngày này luôn luôn đồng giường cộng chẩm, cứ như vậy ôm nàng ngủ. Đôi khi nàng có thể cảm giác được có cách nào ức chế khát vọng, nhưng vẫn quyết tâm đè nén xuống.

      đứng lên dội nước lạnh, dội nước lạnh xong, lại tiếp tục trở về nằm xuống ôm nàng ngủ.

      Cho nên A Nghiên cũng giãy dụa, mềm mại mặc cho ôm, bị ép ngửa cổ thừa nhận đòi lấy.

      khiến nàng hô hấp khó khăn, hơi thở hỗn loạn, kìm lòng đậu cúi đầu phát ra tiếng hừ hừ.

      thanh đó vào trong tai Tiêu Đạc, laiị giống như thiên , câu hồn đoạt mệnh, cơ hồ châm lửa nóng núp hai mươi ba năm trong cơ thể .

      Thân thể từ hàn băng vạn năm biến thành hỏa diễm hừng hực, cơ hồ hòa tan nàng trong ngực.

      Nàng cũng muốn tan chảy, giống như đậu hủ, mềm mại trơn mịn trong ngực .

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt vốn dẫn theo hai thị nữ tiến vào hầu hạ A Nghiên dùng thuốc, ai ngờ vừa đẩy cửa, lại đúng lúc nhìn thấy cảnh này.

      Nàng khỏi giật mình, lúc trước chỉ biết Tiêu Đạc ra ngoài về phía ngọn núi, rất vội vã, sắc mặt cũng dễ nhìn, ai ngờ giờ lại vô thanh vô tức trở về.

      Chẳng những trở về, còn ngồi ở đầu giường.

      giường A Nghiên cũng nằm, chỉ có chăn gấm đỏ tươi hỗn độn bị hất sang bên.

      Mà ngay chỗ cánh tay Tiêu Đạc hữu lực, mái tóc đen uốn lượn sáng bóng buông xuống. Nếu cẩn thận nhìn, có thể thấy cánh tay mềm mại ôm chặt thắt lưng tinh tế có lực của Tiêu Đạc, theo động tác của Tiêu Đạc mà run rẩy rung động.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt và hai thị nữ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt khẽ biến, tất cả nhìn nhau, cuống quít rời .

      PS: chương này lảm nhảm gì thế nhỉ?
      Spoil tí: Quá trình ngược A Đạc vẫn còn rất dài, rất rất dài cho đến khi A Đạc ko chịu được nữa đè ra XXX luôn. Thế là xong. Ta tự hỏi sao A Đạc ko dứt khoát làm như thế từ đầu , truyện bớt được cả 2 chục chương ý.

      À, có cái này nhưng chắc các nàng biết rồi, thưởng ruby cho các member tích cực like và comment truyện này. Riêng ta lúc hoàn truyện ta chắc chắn có quà cho các tình của ta nhé. https://cungquanghang.com/threads/moi-thuong-he-sieu-hot-cho-cac-editor.30617/page-5#post-367470

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Hẳn là 2 chục chương ngược đãi Tiêu Đạc :v sắc nữ muốn nó nhảy cóc luôn cho chụy đằm thắm luôn có đc ko hả nàng @heavydizzy ơi
      :yoyo60:
      heavydizzy thích bài này.

    3. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ngc 20 chương để báo thù cho a nghiên suốt 7 kiếp :)
      heavydizzy thích bài này.

    4. anhtrantu2810

      anhtrantu2810 Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      48
      Biết là ko nên nhg nàng có thể dịch luôn cái chương xxx đó trước đc ko?
      heavydizzy thích bài này.

    5. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      A Đạc làm ng quá ko dứt khoát rồi. Những 20 chương lận. Người làm việc lớn ko câu nệ tiểu tiết. A nghiêu cũng thích làm 1 lần thống khoái cơ mà
      saoxoayheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :