1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 59

      Sau khi A Nghiên suy nghĩ cẩn thận tất cả những chuyện đó, nàng thoáng do dự lát, rốt cuộc có nên vạch trần chuyện này hay ? Hàn Đại Bạch có bảy tám phần là người của Tam hoàng tử, Tam hoàng tử và Tiêu Đạc tranh đoạt đế vị, nếu Tam hoàng tử có thể thắng, Tiêu Đạc tất nhiên chết. Tiêu Đạc vừa chết, số mệnh bị nguyền rủa người mình được phá giải.

      Kỳ liên thủ cùng Tam hoàng tử, nội ứng ngoại hợp đối phó Tiêu Đạc, cũng là ý định ban đầu của nàng.

      Nhưng tại sao...

      Nàng chỉ hơi do dự chút, sau đó có quyết định.

      Cười nhìn Hàn Đại Bạch bên cạnh cái, nàng tìm cớ để Kiểu Nguyệt rời . Lúc này đầu bếp nữ đều bận rộn ở bên ngoài, trong phòng bếp chỉ còn nàng và Hàn Đại Bạch.

      Hai người đối mặt, nàng cũng chuyện, chỉ nhìn Hàn Đại Bạch.

      Hàn Đại Bạch thấy vậy, lập tức cũng chuyện, ha ha nở nụ cười, cười đến mặt đầy nếp nhăn giống như bánh bao mới ra nồi.

      A Nghiên thở dài, bất đắc dĩ nhìn Hàn Đại Bạch.

      Hàn Đại Bạch hơi nhíu mi, nở nụ cười, rốt cục nhịn được mở miệng : “A Nghiên à, ngươi có chuyện muốn ?"

      A Nghiên nhíu mày: "Đại Bạch thúc, ta đoán ngươi có chuyện muốn ?"

      Hàn Đại Bạch cúi đầu nở nụ cười: “A Nghiên, ngày đó vừa gặp ngươi, ta liền nghĩ đó là hài tử ngốc, nhưng có thể thương được, ai ngờ, trong lòng ngươi còn nhiều đường nhiều cửa hơn so với người khác."

      A Nghiên hừ tiếng, thản nhiên : "Ta nếu như là hài tử ngốc, sớm bị Đại Bạch thúc làm hại còn mảnh rồi?"

      Hàn Đại Bạch càng nở nụ cười: “A Nghiên, đây là gì vậy... nghe ngươi ..."

      A Nghiên cười lạnh, lấy tay gấu tươi mới vừa làm xong, quan sát phen: "Đại Bạch thúc, ta xem hôm nay Cửu gia cũng cần ăn tay gấu này, vẫn là cho lão nhân gia ngài ăn ?"

      Sắc mặt Hàn Đại Bạch khẽ biến: “A Nghiên, cái gì thế, về sau để Cửu gia nghe thấy, phải bị đánh bằng roi."

      A Nghiên nghe, càng nở nụ cười trào phúng: "Đại Bạch thúc dám làm ra loại tình này, còn sợ bị đánh bằng roi?"

      Làn da mặt trắng nõn kia của Hàn Đại Bạch nhất thời căng thẳng, nheo con ngươi lại, hạ giọng : “A Nghiên nương, đây phải chuyện đùa."

      A Nghiên buông, mâm tay gấu nặng nề kia ra, lạnh nhạt : "Ta cũng đùa với ngươi!"

      Ánh mắt của Hàn Đại Bạch híp mắt lại, gắt gao nhìn chằm chằm A Nghiên nửa ngày, lại nhìn nhìn mâm kia, cuối cùng bỗng nhiên nở nụ cười.

      " tệ, phương diện này có chút cổ quái, bất quá tay gấu vốn cũng phải cho ngươi ăn, ngươi sợ cái gì?"

      A Nghiên cười : "Ta sợ chết."

      Hàn Đại Bạch đánh giá A Nghiên nửa ngày, cuối cùng khoa tay múa chân đưa ra ba ngón tay với A Nghiên.

      "Tam hoàng tử?”A Nghiên đoán.

      Hàn Đại Bạch thấy nàng lại thẳng ra như thế, sắc mặt cũng thay đổi, có cách nào, chỉ dán sát vào, hạ giọng : " tệ, ta là người của Tam hoàng tử."

      A Nghiên nhún nhún vai: "Nha, sớm ra, ta tìm ngươi phiền toái !"

      Hàn Đại Bạch cười lạnh: "Vẫn phải thăm dò ngươi, dù sao ai biết ngươi là địch hay bạn."

      "Vậy tại ngươi cảm thấy ta là địch hay bạn?"

      gương mặt trắng noãn của Hàn Đại Bạch lộ ra nụ cười, ánh sáng ra trong mắt: "Nếu ngươi là địch, ở chỗ này mấy chuyện này với ta, ngươi trực tiếp đến trước mặt Cửu gia tố giác ta là được."

      A Nghiên gật đầu: "Cũng đúng."

      Hàn Đại Bạch thấy nàng như thế, đôi mắt híp lại càng mang theo ý cười, sát vào thấp giọng : "Ngươi đem tay gấu này cho Cửu gia ăn, đến lúc đó nhất định..."

      vừa dứt lời, A Nghiên liền quyết đoán cự tuyệt: "Ta , ngươi muốn tự !"

      Hàn Đại Bạch ngẩn ra, nghĩ tới nàng quyết đoán cự tuyệt như vậy: "Vì sao?"

      A Nghiên khinh bỉ nhìn Hàn Đại Bạch: "Ngươi coi ta khờ à, nếu ta cho Cửu gia ăn, đối xử với ta tốt như vậy, nhất định cũng để ta cùng ăn, đến lúc đó chết, ta chết trước !"

      Người ta thể chất bách độc bất xâm, chiêu hạ độc này, nàng sớm thử qua ! Cũng chỉ Hàn Đại Bạch này còn chưa biết ?

      Hàn Đại Bạch vừa nghe, nhíu thấp mi: "Nếu như cho ngươi ăn, ngươi ăn là được."

      A Nghiên , càng khinh bỉ nhìn .

      Hàn Đại Bạch bị tiểu nương cao nhìn xuống khinh bỉ như vậy, nhíu mày suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng : "Ngươi đồng ý thành tâm hợp tác với ta, ta đây tự nghĩ biện pháp, chỉ cần ngươi vạch trần ta."

      A Nghiên liếc mắt nhìn , gì, chạy thẳng lấy người.

      Nhất thời trong lòng khỏi thầm, Tam hoàng tử này đến cùng đáng tin sao? Thấy thế nào cũng giống người có thể lên đế vị, đầu tiên là thích khách, sau là nội gian, thế nhưng ai được việc ?

      lo lắng có nên ôm cái đùi khác!

      *********************************

      Dù A Nghiên đối với hành vi hạ độc của Hàn Đại Bạch áp dụng thái độ ngăn cản cổ vũ, Hàn Đại Bạch vẫn dũng cảm đem phần tay gấu có độc dâng lên —— Cùng rất nhiều đồ ăn khác.

      A Nghiên lúc này đương nhiên là bồi bên người Tiêu Đạc, nàng vừa thấy tay gấu đến, biết là ổn.

      Ánh mắt Tiêu Đạc đảo qua bàn đồ ăn, cuối cùng nhìn thấy tay gấu, với A Nghiên: "Tay gấu đại bổ, ngươi xem ngươi sinh ra gầy yếu mỏng manh, vừa vặn có thể bồi bổ."

      xong, cầm lấy đũa, tự mình gắp cho A Nghiên miếng.

      A Nghiên vội lắc đầu: "Ta ăn!"

      Tiêu Đạc nhíu mày, trong mắt nghi hoặc: "Hửm?"

      A Nghiên trong lòng vừa động, vội tìm lý do: "Ta hồi nghịch ngợm, mẫu thân muốn dọa ta sợ, liền nếu ta còn khóc, liền có gấu chó trong núi xuống bắt ta , lúc đó ta rất sợ hãi, nay nhớ tới việc này, trong lòng càng thêm sợ hãi, dám ăn tay gấu."

      Gấu chó, bọn chúng vốn gọi là gấu chó.

      Tiêu Đạc hơi có chút thất vọng, bất quá nhìn đồ ăn khác bàn, có cá xào đường dấm chua, chân giò hun khói, ba ba hầm cách thủy, cầy hương kho tàu, cá mè tươi, chim bồ câu Hoàng Sơn hầm cách thủy vân vân, nhân tiện : "Vậy ngươi ăn nhiều cái khác chút ."

      A Nghiên nhàng "Vâng.", cầm lấy đũa, ăn cùng Tiêu Đạc.

      Vừa ăn, vừa liếc về phía tay gấu.

      Có cần khuyến khích Tiêu Đạc thử miếng hay ? Tuy rằng thể chất bách độc bất xâm, nhưng nếu chẳng may có tác dụng sao? Hàn Đại Bạch nghĩ ra dùng tam công đằng đầu độc Tiêu Đạc, có lẽ độc này vừa vặn hợp với Tiêu Đạc, cứ như vậy có tác dụng khiến đời nhà ma?

      Nàng nghĩ tới đây, chợt nghe thấy Tiêu Đạc bỗng nhiên : "tay gấu này là ngươi tự mình làm sao?"

      A Nghiên thầm giật mình, nắm chiếc đũa chặt thêm vài phần, hơi do dự, vẫn : " phải."

      "Vậy ngươi đút ta ăn!" Tiêu Đạc nhíu mày nhìn nhìn A Nghiên, đưa ra cầu.

      "Hả?”A Nghiên nghĩ tới chính mình thế nhưng tâm tưởng thành (nghĩ gì được nấy), mình vẫn còn chưa quyết định đâu, chủ động muốn ăn?

      "Đút cho ta." Tiêu Đạc sát vào A Nghiên, ngữ khí cố chấp bá đạo, lại có vài phần hương vị làm nũng.

      A Nghiên ngẩng đầu, nhìn về phía nam tử tuấn mỹ dị thường gần ngay trước mắt.

      Nếu... Nếu phải bọn họ khúc mắc quá sâu, nếu phải nàng nhớ kỹ chuyện cũ trước kia, gặp được nam nhân như vậy, chỉ liếc mắt nhìn nàng cái liền nguyện ý trầm mê, gặp được nam nhân tại có thể thương nàng như thế, nàng nhất định chút do dự rơi vào ôm ấp của .

      Nhưng mà, hãy nhớ đến tiểu ni đáng thương kia ...

      Nàng ngửa mặt nhìn chằm chằm nửa ngày, cuối cùng rốt cục giọng khàn khàn: "Được, ta đút cho ngươi."

      hai lần, nàng động tâm vì , mềm lòng vì , rồi mất tính mạng.

      Lúc này đây, thể thêm lần nữa...

      Nàng lấy dao ăn, cắt thịt tay gấu thành miếng , tay gấu này giống như móng giò gân bò, mà giống như môi cá nhám dày, thịt bên trong mềm mại béo mềm ngon miệng. Dùng dao ăn cắt ra, còn có mỡ trắng béo dính dao, óng ánh trong suốt, làm cho người ta khỏi mơ màng mùi vị đó ngon thế nào.

      A Nghiên hầu hạ đưa tay gấu này tới miệng Tiêu Đạc, lại lấy khăn ẩm muốn giúp Tiêu Đạc lau miệng.

      Ai ngờ ngay lúc nàng vừa nhấc tay, Tiêu Đạc chợt cúi đầu xuống, tay dài có lực cầm lấy cằm nàng, răng môi ngay sau đó áp xuống xâm nhập vào trong miệng nàng.

      "Ngô ngô ngô..." Nàng tự chủ được mở to hai mắt, trợn mắt há hốc mồm nhìn mặt mày tuyệt diễm chợt phóng đại ngay trước mắt, đôi mắt đen hẹp dài tinh xảo, chỉ liếc mắt cái, liền khiến ngươi trầm luân trong đó... Thế gian này ở đâu tìm ra nam tử mê hoặc người ta như vậy.

      Nhưng vì sao đưa tay gấu trong miệng đút cho mình! !

      A Nghiên muốn nhổ ra, miệng lại bị chặn, vì thế răng môi nàng vừa động, liền cảm thấy tay gấu nhu ngấy trơn tuột bị mình cẩn thận nuốt vào bụng.

      (còn tiếp)
      Last edited by a moderator: 28/4/17

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      ... A Nghiên a~... Ta biết gì luôn...
      heavydizzy thích bài này.

    3. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Mắc cười quá, kiểu j A Nghiên cũng dính, ko chết kiểu này cũng chết kiểu khác, ôm đùi khác làm j, cái này có phải gọi là tự bê đá đập chân mình ko?
      Kemmutheavydizzy thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Lần này a Cửu ra tay bảo vệ được cái mạng bé cho a Nghiên nhất định a Nghiên theo luôn băn khoăn nữa.
      Kemmutheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 59 (tiếp)

      A Nghiên muốn nhổ ra, miệng lại bị chặn, vì thế răng môi nàng vừa động, liền cảm thấy tay gấu nhu ngấy trơn tuột bị mình cẩn thận nuốt vào bụng.

      "Ô...”A Nghiên muốn khóc, đây là tam công đằng a! Chạm vào chết ngay đó!

      Tiêu Đạc buông A Nghiên ra, đôi môi mỏng mang theo ướt át đỏ tươi sáng rọi, trong mắt lại mang theo chút ý cười nghịch ngợm.

      Cúi đầu, nhàng liếm khóe môi A Nghiên, thanh trầm mang theo nồng đậm dụ dỗ: "Thấy ngươi vừa mới nhìn trộm cái này, xem ra vẫn muốn nếm thử. Xem, thế này hết sợ rồi, ngươi xem, ngươi ăn rồi, ăn vào sợ nữa, hương vị như thế nào?"

      Ai biết lời thốt ra, A Nghiên cả người mềm nhũn, trực tiếp ngã vào trong lòng .

      Cảm thụ trong miệng vẫn còn sót lại mùi vị tuyệt vời, nghĩ miếng tay gấu kia bị mình nuốt vào, nàng liều mạng muốn nhổ ra, nhưng làm được, cuối cùng nghĩ đến bốn chữ to Chạm vào chết, nàng tuyệt vọng ôm lấy thắt lưng gầy gò rắn chắc của , úp mặt nằm sấp nằm trong lồng ngực dày rộng của , gào khóc.

      còn có thảm hại nào lớn hơn.

      Nàng lần này thực sử định hại , nàng chỉ là cổ vũ ngăn cản mà thôi !

      Nàng cũng có bản lĩnh bách độc bất xâm như Tiêu Đạc, nàng sắp chết rồi đúng ?

      Lại chết nữa à! !

      Tiêu Đạc thấy nàng khóc thành như vậy, cũng bị dọa, vội sờ sờ đầu nàng, lại vỗ vỗ nàng lưng, thấp giọng dỗ dành: “A Nghiên, chỉ là miếng tay gấu mà thôi, cũng giết người, ngươi ăn nó."

      Ai biết còn chưa dứt lời, vừa , A Nghiên càng khóc lợi hại hơn.

      Chết chắc rồi, chết chắc rồi!

      nghĩ tới nàng đời này dĩ nhiên là bị tay gấu độc chết !

      Tiêu Đạc vạn phần nghĩ tới, chẳng qua chỉ là miếng tay gấu mà thôi, thế nhưng dọa thành như vậy, nàng thậm chí ở trong lòng mình luôn luôn nức nở ngừng, lập tức đau lòng và bất đắc dĩ, đành phải thấp giọng dỗ: "Thực xin lỗi, A Nghiên, ta nên cho ngươi ăn, đều là ta sai."

      Nhất thời lại ôm lấy nàng, giống như ôm tiểu hài tử, nhàng vuốt lưng nàng, qua lại trong phòng.

      Nhưng A Nghiên thể nào cảm kích, nàng chỉ là , vì sao mỗi lần nàng chết đều có liên quan tới ?

      Nàng cũng biết, vốn là hảo tâm, nhưng vì sao hảo tâm vẫn có thể làm chuyện xấu, cứ như vậy nhân tiện hại chết nàng đâu?

      Nàng bất đắc dĩ lại tuyệt vọng đánh ngực , khóc : "Ta chán ghét ngươi, ta hận ngươi, ngươi bắt ta ăn tay gấu, ta muốn ăn..."

      xong, nàng bỗng nhiên ngừng khóc và thào.

      Tiêu Đạc xem người trong lòng mở to đôi mắt đẫm lệ, nhàng thở ra: "Ngươi cuối cùng cũng ngừng khóc."

      A Nghiên hai mắt đẫm lệ tội nghiệp nhìn Tiêu Đạc, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi xuống, miệng nỗ lực động đậy, lại thể nào há ra được.

      "Cửu gia, hay là giúp nương lau miệng." Hạ Hầu Kiểu Nguyệt bất đắc dĩ tiến lên đề nghị.

      Tiêu Đạc cúi đầu vừa thấy A Nghiên, chợt hiểu .

      Tay gấu này rất nhiều chất dính, ăn xong luôn phải lau miệng, nếu đúng là miệng bị dán chặt lại!

      (PS: ai ăn tay gấu chưa, có đúng thế ko? Ta chưa được ăn bao giờ L )

      Chính mình ăn, đương nhiên sợ, nhưng A Nghiên lại... ràng dính chặt miệng rồi...

      nhất thời dở khóc dở cười, tự mình cầm khăn gấm Hạ Hầu Kiểu Nguyệt mang tới, giúp A Nghiên lau miệng.

      "Đến đây, mở ra chút."

      "Đừng sợ, ngoan, cho ta vào , đau."

      "Ta mà, ngoan, A Nghiên..."

      "Xong rồi, lập tức xong ngay, đừng khóc, đừng khóc..."

      Bọn thị nữ đứng bên ngoài, nghe động tĩnh bên trong, lại nghe thấy thanh ôn nhu trầm thấp kia của Cửu gia cùng chút tiếng khóc nức nở sụt sùi, nhất thời khỏi tưởng tượng, ai nấy đều mặt đỏ tai hồng.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt từ trong buồng ra, nhàng lườm các nàng cái, các vị bọn thị nữ cả kinh, vội ra vẻ nghiêm trang.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nhìn về trong phòng, thở dài.

      hai vị này, coi như là trời sinh đôi a!

      Lại trong buồng Tiêu Đạc ôm A Nghiên phen ôn nhu dỗ dành, dỗ lúc, thấy A Nghiên vẫn như cũ trong mắt rưng rưng đau thương, cũng có chút bất đắc dĩ.

      Hơi hơi nhíu mày, ở bên tai nàng cắn răng giọng uy hiếp: " được khóc, còn khóc cho Phi Thiên..."

      Ai ngờ mới được nửa, A Nghiên trong bi ai, ôm cổ cào phen: "Phi Thiên là của ta, là của ta! Ngươi tặng cho ta !"

      Tiêu Đạc phát hoảng, đành phải nhanh chóng thu hồi uy hiếp còn chưa hết: "Phi Thiên là của ngươi."

      Nhưng A Nghiên vẫn buông tha , đánh ngực khóc : "Ta muốn ném ngươi xuống vách núi đen, để Phi Thiên ăn thịt ngươi, còn muốn cho ngươi phơi nắng mười ngày!"

      Nàng vừa dứt lời, Phi Thiên thấp giọng kêu tiếng, từ bên ngoài trực tiếp bay lượn vòng vào, xòe cánh lớn đầu A Nghiên bay qua lại, còn dùng đôi mắt u đen bóng nhìn chằm chằm Tiêu Đạc.

      Tiêu Đạc nhất thời nhíu mày, giận tái mặt : "Phản rồi, cút !"

      "Khanh khách..." Ưng cũng là nhìn người mà đối xử, nó xoay quanh khẽ kêu vài tiếng, nhanh chóng xám xịt mất hứng bay ra.

      Nếu là ngày xưa, Tiêu Đạc lạnh lùng cúi mặt như vậy, A Nghiên phỏng chừng sợ rồi, nhưng tại nàng nghĩ đến mình trúng tam công đằng kia, sợ là rất nhanh chết, tuyệt vọng, càng sợ.

      "Ngươi khi dễ ưng của ta, khi dễ Phi Thiên, còn khi dễ ta!" Nàng rưng rưng lên án.

      Tiêu Đạc vội sửa gương mặt vừa rồi đối đãi lạnh như băng với Phi Thiên, vươn tay đem A Nghiên khóc náo nghỉ ôm vào trong ngực.

      "A Nghiên ngoan, ta khi dễ nó, ta sợ nó khi dễ ngươi, mới đuổi nó ra." cũng giỏi lật ngược phải trái.

      A Nghiên mở hai mắt đẫm lệ nhìn , nhìn còn mang theo vẻ mặt vui, ủy khuất chỉ vào giữa hai lông mày : "Ngươi còn nổi nóng, bày sắc mặt với ta, ta sắp chết ngươi còn bày sắc mặt với ta! Ngươi xem ngươi cũng biết cười!"

      Tiêu Đạc căng thẳng nghiêm mặt, yên lặng nhìn A Nghiên, hơi nhếch môi, bảo trì trầm mặc.

      A Nghiên thấy sắc mặt bỗng nhiên rất kỳ quái, khỏi buồn bực, đôi mắt đẫm lệ cũng nhìn .

      Bốn mắt nhìn nhau.

      Tiêu Đạc bỗng nhiên nhếch môi, cho A Nghiên nụ cười lớn.

      "A ——”A Nghiên kinh hãi, huyết sắc mặt mất hết, tiếp theo chân mềm nhũn, trực tiếp ngã tại chỗ!

      Đây đâu phải là cười, rất khủng bố !

      ra người tuấn mỹ như thế, lại có thể làm ra nụ cười khủng bố như vậy! Đây quả thực chính là Diêm La thị huyết, đây quả thực chính là vô thường câu mệnh a!

      Tiêu Đạc đen mặt, cúi đầu xem tiểu nương kia trực tiếp bị cười dọa choáng váng tại chỗ, khỏi đau đầu thôi.

      tại cuối cùng minh bạch, năm đó lúc phóng đãng kềm chế được cố tình gây , phụ hoàng hẳn là đau đầu đến mức nào.

      Lại , vẫn là nàng ghét bỏ bày sắc mặt, mới trong tình huống cực độ vui còn nỗ lực cười cho nàng xem, nàng lại còn ghét bỏ?

      Tiêu Đạc mặt biểu cảm nhìn tiểu nương sợ tới mức nửa ngồi phịch sạp, lạnh giọng ra lệnh: "Hạ Hầu Kiểu Nguyệt!"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt luôn luôn ở bên ngoài nghe động tĩnh, lúc này thấy chính mình bị gợi tên, vội vàng bước chạy vào.

      "Cửu gia, nương."

      Tiêu Đạc nhấp môi dưới, gian nan hỏi: "Bây giờ nên làm cái gì?"

      "A?" Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nàng nghĩ tới gia nhà nàng minh thần võ, có ngày lại có thể hỏi mình nên làm cái gì bây giờ, hơn nữa là vì tiểu nương ương bướng.

      Nhưng loại chuyện tiểu nhi nữ này, người ngoài nên nhúng tay thế nào?

      "." Tiêu Đạc ngoài trừ lúc đối mặt với A Nghiên nửa điểm kiên nhẫn cũng có, giọng vẫn lộ ra nồng đậm vui cùng cảm giác áp bách.

      Cái tư thế kia, nếu như Hạ Hầu Kiểu Nguyệt thể lập tức nghĩ ra chủ ý gì, hàn khí người có thể làm Hạ Hầu Kiểu Nguyệt đông lạnh chết cóng ở chỗ này.

      (còn tiếp)
      Last edited by a moderator: 28/4/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :