1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 58 Tam công đằng kiến huyết phong hầu

      "Hà Tiểu Khởi là đồ đệ ta, đồ đệ bị bệnh, sư phụ đến thăm, thế nào, thể sao?”A Nghiên thuận miệng như vậy, xong về phía phòng ở.

      Sài Minh Nhi lại tiến lên giữ nàng: " được, ngươi thể vào!"

      "Vì sao?”A Nghiên lạnh nhạt nhìn nàng.

      "Gần đây Tiểu Khởi ca luôn nhắc tới ngươi, ngươi ngươi làm sư phụ, thấy xấu hổ ?"

      "Ta là sư phụ, là đồ đệ, nhớ ta là hiếu thuận, ta xấu hổ cái gì a?"

      "Này ngươi sao phân phải trái!" Sài Minh Nhi tức giận quá, suýt nữa bật dậy: "Ngươi ra ngoài, ta muốn nhìn thấy ngươi đến tìm Tiểu Khởi ca!"

      "Ngươi cha ngươi cũng lên thôn trang, thế nhưng còn tưởng rằng chính mình là thiên kim đại tiểu thư đâu. Ta , đến lúc này ngươi kiêu ngạo cái gì, ngươi đắc tội ta, chẳng lẽ sợ Cửu gia phạt ngươi sao?”A Nghiên , tiểu nương này nên lo lắng lớn như vậy. Người gió ngừng, ngươi đem chân dẫm lên tay người khác, người khác cũng dám thốt tiếng, nhưng giờ ngươi xuống dốc, còn phải nên nhanh thu đuôi làm người sao? Nàng ấy dù tốt mấy, nhưng lại có mắt như thế.

      Xem thế này là nếu mở bình sao biết trong bình có gì, Sài Minh Nhi vừa nghĩ, phẫn hận nhảy ra : "Nhiều năm nay, cha ta luôn luôn ở bên người Cửu gia, tận tâm tận lực hầu hạ, thực được nể trọng, ngày thường đâu phải chịu tức giận thế này! Sao ngươi vừa tới, ông liền bị đuổi ra ngoài, ngươi là nữ tử hạ lưu, được Cửu gia sủng, thổi gió bên gối, hại cha ta, làm hại bó tuổi rồi còn bị đưa thôn trang, nay lại tới đây thông đồng Tiểu Khởi ca ca của ta, ngươi chính là hồ ly tinh..."

      Nàng tới đây càng nghẹn ngào, cầm lấy gậy chọc lò : "Ta, ta liều mạng cùng ngươi!"

      xong nàng xông lên.

      A Nghiên thấy thế này đúng là đại khai nhãn giới, ngờ lúc này người ta còn dám kiêu ngạo như vậy, nhất thời định trốn tránh, ai ngờ lại nghe thấy tiếng kêu sắc bén, ngay sau đó liền thấy tiếng gió thổi mạnh bên tai, cái bóng đen lớn mang theo sức mạnh ngàn cân từ trung lao thẳng xuống, ràng quăng Sài Minh Nhi ngã ngửa mặt lên trời.

      Nhìn lại, thấy tiếng gió đột nhiên ngừng, cọng lông chim ưng màu đen mơ hồ rơi xuống, Phi Thiên ở trung xoay mấy vòng, thu cánh, nhu thuận đậu vai nàng, thuận thế còn lấy lòng dùng cánh cọ cọ tóc nàng.

      Này... Quả nhiên là ưng Tiêu Đạc nuôi dưỡng , rất hung mãnh, bình thường lại cứ xem thường nó!

      Sài Minh Nhi té ngã đất, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía ưng kia, nàng đến cùng là nữ nhi của Sài đại quản gia, theo bên người Cửu gia lâu, vì được phụ thân sủng ái, trở nên biết thế , mới tình thế mà thôi, nhưng gặp Phi Thiên này thế nhưng quật mình ngã, biết Phi Thiên vừa ra, chính là ý tứ Cửu gia.

      Nghĩ đến phụ thân bị biếm đến thôn trang, nàng hai mắt lộ ra tuyệt vọng, bỗng nhiên từ trong bi ai khóc lớn thôi.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt chậm rãi từ phía sau tới, trước cung kính hành lễ với A Nghiên: " nương, vừa rồi có bị sợ sao?"

      A Nghiên lắc đầu: "Ta sao."

      Nhất thời nhìn nhìn Sài Minh Nhi khóc, trong lòng lại có chút đồng tình, đứa đáng thương này, trước đó vài ngày còn kiêu ngạo dẫm ngón tay mình chảy máu đâu, nay ngược lại, ngồi yên khóc. đúng là mười năm Hà Đông mười năm Hà Tây a!

      Cũng , lão hồ li Sài đại quản gia khôn khéo kia, sao dưỡng nữ nhi thành như vậy đâu?

      "Hà Tiểu Khởi sinh bệnh, ta làm sư phụ , thăm cũng là đương nhiên, trưởng bối luôn phải quan tâm tiểu bối, ta qua thăm. Kiểu Nguyệt, ngươi đâu, ở trong này khuyên nhủ nàng, nương gia, ngồi khóc thành bộ dáng như vậy, còn ra thể thống gì."

      Nhất thời Hạ Hầu Kiểu Nguyệt khẽ cười : " nương để đó , ta đến trò chuyện cùng Sài đại nương."

      Sài Minh Nhi thấy tình cảnh vậy, càng trừng lớn hai mắt đẫm lệ, nàng nghĩ tới Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nay nhưng lại thành thị nữ của A Nghiên, phải biết rằng Hạ Hầu Kiểu Nguyệt thân phận vốn bình thường, đó là người chuyên môn ở bên cạnh hầu hạ Cửu gia đâu! Lập tức khỏi khóc : "Bất quá là nha đầu nông thôn thôi, nay đúng là chim sẻ bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng!"

      A Nghiên nghe thấy lời ấy, khỏi buồn cười, nàng đứng lên, từ cao nhìn xuống Sài đại nương vẻ mặt chật vật: "Trước kia ta thấy ngươi còn , lười quan tâm ngươi, bất quá chưa từng nghĩ đến ngươi lại hiểu chuyện như thế. tại ta cho ngươi biết, cho dù Cố Nghiên ta leo lên cành cao, kia cũng phải có cành cao nguyện ý cho ta leo lên!"

      Nàng ngừng cúi xuống, cười : "Có số người, muốn leo lên cành cao, nhưng mà có tìm được đâu!"

      xong, nàng thẳng vào phòng.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nhìn bóng lưng A Nghiên, nở nụ cười, cứ thế ngồi xổm xuống, thu liễm ý cười: "Sài đại nương, làm người luôn phải thấy tình thế, nương nhà ta nay thân phận phải bình thường, hôm nay ngươi làm ra tình này, nàng với Cửu gia, trực tiếp tống ngươi ra ngoài, Cửu gia nửa chữ . Nhưng đến cùng nương nhà ta nhân từ, ta lại nghĩ ngày xưa Sài đại quản gia đối với ta chiếu cố có thêm, tự nhiên so đo, ngươi về sau phải hiểu bổn phận..."

      Bên kia Hạ Hầu Kiểu Nguyệt câu kế tiếp, A Nghiên còn nghe .

      Bất quá nàng vừa , khỏi thầm than: Leo lên cành cao cố nhiên tốt, chỉ sợ ngày nào đó từ cành cao ngã xuống, là tan xương nát thịt!

      Vừa vào phòng, thấy Hà Tiểu Khởi sắc mặt vàng như nến, mặt mày tiều tụy nằm chỗ, nhìn qua là bệnh nặng.

      Hà Tiểu Khởi xem ra là nghe thấy động tĩnh bên ngoài, gian nan động đậy, mở mắt ra, nhìn thấy là A Nghiên, trước mắt sáng ngời, bất quá lập tức lại ảm đạm xuống.

      "Ngươi thế nào lại tới? Giờ này phải chuẩn bị đồ ăn cho Cửu gia sao?" Vừa ra khỏi miệng, thanh tkhàn khàn, dường như sợi bông bị người phá nát.

      "Đại Bạch thúc ở phòng bếp bận rộn đâu, ta liền nhân cơ hội qua thăm ngươi."

      "Đại Bạch thúc?" Hà Tiểu Khởi hơi nhíu hạ mi.

      A Nghiên gật đầu: "Đúng vậy, ngươi ở đó, ta ở đo, cũng chỉ có Đại Bạch thúc bận rộn thôi?"

      đến đây, nàng cẩn thận quan sát sắc mặt Hà Tiểu Khởi.

      Hà Tiểu Khởi rũ mắt xuống, nữa.

      A Nghiên thấy tình cảnh này, hơi trầm ngâm, liền cầm tay Hà Tiểu Khởi, ngón tay dấu vết đặt lên mạch .

      Hà Tiểu Khởi thấy A Nghiên cầm tay mình, mặt vốn tái nhợt nhất thời lộ ra màu đỏ, xấu hổ bối rối ; “A Nghiên, A Nghiên, để Cửu gia biết, ... ..."

      , tay A Nghiên rời khỏi cổ tay .

      "vài ngày gần đây, có phải có người đưa cái gì cho ngươi ăn ?”A Nghiên đứng lên, hỏi như vậy.

      Hà Tiểu Khởi nghe lời này, cả kinh, ngước mắt nhìn về phía A Nghiên.

      Trong phòng ánh sáng , A Nghiên ngược sáng, lúc này khuôn mặt nhắn của nàng lại có chút làm cho người ta nhìn hiểu.

      A Nghiên thấy như vậy, muốn hỏi lại.

      Nàng thở dài, trong lòng lại hết sức minh bạch.

      Xem ra Hàn Đại Bạch thực có vấn đề, Hàn Đại Bạch muốn xuống tay, nhưng phải có cơ hội vào phòng bếp, vì thế trước hết đẩy ngã Hà Tiểu Khởi, chính mình thay thế Hà Tiểu Khởi vào phòng bếp.

      Hà Tiểu Khởi tính tình vẫn tương đối đơn thuần, tự bản thân vừa hỏi, liền lộ ra manh mối.

      Nàng nhấp môi dưới, nghiêm túc nhìn Hà Tiểu Khởi: "Tiểu Khởi, xem phân thượng thầy trò giữa ta và ngươi, ta phải cho ngươi, hảo hảo mà làm đầu bếp, như vậy mới thích hợp với ngươi, chuyện khác ngươi trăm ngàn cần dính vào."

      hậu cung tranh đoạt trữ quân (người kế vị), xưa nay thảm thiết, chính mình mệnh định sẵn phải chịu liên lụy từ vị ôn thần Tiêu Đạc kia, cũng thôi, nhưng Hà Tiểu Khởi, vốn có thể sống được tốt.

      Hà Tiểu Khởi nghe thấy lời ấy, trầm mặc nửa ngày, rốt cục cắn chặt răng, gật đầu: "Vâng, sư phụ."

      A Nghiên nghĩ nghĩ, lại : "Nghĩ đến ngươi so với ta hẳn càng ràng, này trong phủ có chuyện cổ quái, bên người Cửu gia là tàng long ngọa hổ, ngươi nhất định phải cẩn thận, dù là người thân cận, cũng chưa chắc có thể tin."

      Hà Tiểu Khởi ngẩng đầu liếc mắt nhìn A Nghiên cái sâu, khàn khàn giọng : "Vâng."

      Lúc ra khỏi phòng, Sài Minh Nhi thế nhưng mặt đầy nước mắt quỳ tại chỗ, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt đứng bên cạnh.

      Phi Thiên thấy nàng ra, khoan khoái đậu vai nàng, bộ dáng rất là uy phong lẫm lẫm.

      Sài Minh Nhi cúi đầu xuống, khóc nức nở : "Cố nương, vừa rồi là Minh nhi phải, Minh nhi nên va chạm Cố nương, hết thảy đều có lỗi với Cố nương, Minh nhi mặc cho Cố nương xử phạt."

      A Nghiên đến trước mặt nàng, ngồi xổm xuống, cẩn thận đánh giá phen.

      "Hà Tiểu Khởi sinh bệnh, ngươi hảo hảo chăm sóc ."

      Về phần xử phạt cái gì, nương đáng thương này đủ ủy khuất.

      Nàng cần gì phải thêm lửa phen nữa đâu.

      ************************

      A Nghiên ra khỏi viện của Hà Tiểu Khởi, nhớ tới tình cảnh vừa rồi mình dắt theo Phi Thiên và Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cùng nhau "khi dễ" Sài Minh Nhi, khỏi cảm khái phen.

      Cảm khái qua , ngày cũng sắp hết.

      "Tay gấu hầm như thế nào ?"

      "Hàn đại trù , tại chỉ mới hầm nhừ bảy tám phần, vẫn cần ít thời gian, ta nghĩ Sài Minh Nhi xưa nay kiêu căng, sợ nương chịu thiệt, cho nên theo xem."

      A Nghiên gật đầu: "Hảo, tại xem ."

      Dọc theo đường A Nghiên , ngẫu ngộ thị nữ thị vệ đứng đợi, tất cả đều nhường đường cúi đầu, ai nấy đều biết đến A Nghiên nay vô cùng được Cửu gia sủng ái, ai dám có nửa phần bất kính.

      A Nghiên sống nhiều đời như vậy, còn chưa có hưởng thụ qua uy phong như thế, lập tức khỏi nghĩ, Tiêu Đạc này mệnh tốt, mỗi lần đều đầu thai ở nhà đế vương phú quý, là hưởng hết phúc lộc nhân gian.

      Nhất thời đến phòng bếp, Hàn Đại Bạch ở đó làm vài món đồ ăn, thấy A Nghiên đến, vội tới đón: “A Nghiên, ngươi trở lại, Tiểu Khởi thế nào ?"

      A Nghiên thuận miệng : "Hoàn hảo."

      Nhất thời nghĩ, Hà Tiểu Khởi này bệnh tuy rằng có chút cổ quái, nhưng theo dấu hiệu cũng chỉ là cảm mạo bình thường, lập tức nghĩ ngợi, liền phân phó đầu bếp nữ lấy ít nguyên liệu nấu ăn.

      Nàng đem lá dâu, lá tì bà, cỏ tranh, lá bạc hà và các thứ khác, tất cả đều thái nát, sau đó thêm nước vào nấu, đợi nấu kĩ rồi, lấy nước thuốc bên trong ra, có thế cùng gạo tẻ nấu thành cháo.

      Hàn Đại Bạch thấy nàng bận rộn ở trong này, bất chợt nhìn sang, sau đó rốt cục nhịn được, có vẻ tùy ý hỏi: “A Nghiên, ngươi làm cái gì?"

      A Nghiên đầu cũng nâng, thuận miệng : "cháo lá dâu tì bà."

      Hàn Đại Bạch nghe xong, ha ha cười: "Cho ai uống ?"

      A Nghiên liếc mắt nhìn , cười lạnh tiếng: "cháo lá dâu tì bà này dùng lúc còn nóng, bổ phế khỏi ho, thích hợp nhất dùng cho người bị gió nóng bên ngoài."

      Hàn Đại Bạch nghe thế ha ha cười : "Đây là cho Tiểu Khởi."

      A Nghiên gật đầu: "Đại Bạch thúc hiểu ràng đâu."

      , trù nữ bẩm báo tay gấu kia tốt lắm, lập tức A Nghiên sai người đưa cháo kia cho Hà Tiểu Khởi, lại mệnh trù nữ mang câu, hết thảy phân phó thỏa đáng, có thế tự mình qua xem tay gấu. thấy quả nhiên hầm được đủ hỏa hậu, hương vị nồng hậu, chân mềm thơm nồng, canh thơm ngon miệng.

      Đây đương nhiên là mĩ vị thượng đẳng, chỉ tiếc, cũng thể ăn.

      bên trong tay gấu có độc.

      A Nghiên lúc mở cái bình giấu tay gấu kia liền có hoài nghi, dù ngay cả nàng đối với y đạo độc dược cũng có chút hiểu biết, nhất thời lại có cách nào hiểu . Nay thăm Hà Tiểu Khởi, vòng như vậy, bị gió lạnh bên ngoài thổi qua vào, trong lòng cũng suy nghĩ cẩn thận.

      Nếu đối phương trực tiếp hạ độc trong cơm canh, đương nhiên là mạo hiểm lớn, cho nên những người đó nhất định dùng biện pháp là để độc vật có thể đoạt tính mệnh người dấu vết thấm vào bên trong tay gấu.

      Nàng đoán sai, hẳn là ở trong gạo rang động tay chân, hơn nữa là tam công đằng phi thường hiếm thấy. Gạo rang bị tẩm tam công đằng, đem tay gấu đặt vào bên trong, thời gian sau, độc tố tam công đằng trong gạo rang thấm vào tay gấu.

      Mặc dù như thế, lúc lấy tay gấu từ gạo rang ra, người bình thường vẫn phát được, bởi vì tam công đằng này vô sắc vô vị thấm vào trong ý, người tầm thường căn bản phát được, còn có tay gấu trải qua chưng nấu rồi, ở nhiệt độ cao, tam công đằng bên trong mới có thể đạt đến mức tận cùng cũng bắt đầu phát huy tác dụng, sắc màu hương vị tay gấu che giấu được dấu vết của tam công đằng, người bình thường cũng phát .

      Tam công đằng, độc vật kiến huyết phong hầu (thấy máu tắt thở), nếu ăn vào, người bình thường hẳn phải chết thể nghi ngờ.

      suy nghĩ cẩn thận chuyện này rồi, nàng khỏi nhìn Hàn Đại Bạch thêm cái.

      Đến cùng là nhãn lực gì nàng mới có thể ngay từ đầu cảm thấy Hàn Đại Bạch hòa ái dễ gần? Này ràng chính là người luôn luôn nham hiểm a!

      PS: Đợt này ta hơi bận lại gặp mấy chuyện vô cùng mệt mỏi và bực mình, cho nên lúc nào post được ta post, đừng có ai nhắc nhở, thúc giục ta lại càng khó chịu. Ta khó chịu chắc chắn là 1 trở lại luôn.
      conlu124, Tiểu Ly 1111, 1620thuy66 others thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Rút kn nàng k thíc giục tuyện hồi ts giục con đường sủng hậu nên h ngày vào vòng vào hóng chương mới, k có lại trở ra, chờ đợi là hp vì bt tốc độ củ nàng đáng nể lắm rồi.
      heavydizzyAnhdva thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ầy ta cũng vui vì con cái cứ ốm dằng dai. Mệt và chán. Đêm được nằm mà hóng truyện của nàng mới đỡ chán đó.
      heavydizzy thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nàng cứ thư giãn đầu óc nhé, ta vẫn đặt ghế ngồi đây hóng tin nàng ;)
      heavydizzy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      @Anhdva ta giống nàng toàn đợi con ngủ vào hóng nên toàn cú đêm
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :