1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Người ta vẫn nữ nhân và tiểu nhân khó nuôi, trăm ngàn lần ko đc đắc tội. Sài quản gia, ai bảo ngài đắc tội với ng ta

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 55

      nhiều ngày Tiêu Đạc làm việc hơi có chút kỳ quái, đầu tiên là biết từ nơi nào tìm ra kiện áo lông kim điêu muốn A Nghiên mặc, tiếp theo muốn mang nàng đến sau núi, là nơi đó có ôn tuyền, có thể khu trục hàn khí lưu thông mạch máu.

      Vào đông, ngọn núi đương nhiên rực rỡ sắc màu bằng lúc cuối thu, bất quá cũng may tùng xanh bách biếc vẫn làm núi lớn mênh mang đẹp thêm chút màu xanh. nhiều ngày mấy trận tuyết rơi làm cho núi sâu rừng già trở thành ý nhị linh thanh nhã. Đứng ở giữa sườn núi nhìn xa xa, sơn thủy xa xôi, sương mù quanh quẩn, tuyết bay lơ lửng, ngược lại khiến cho người ta vui vẻ thoải mái.

      Bất quá A Nghiên trong cảnh sắc thanh nhã này, chợt nhớ tới việc: "Gà Tam hoàng đâu?"

      Tiêu Đạc thản nhiên : " đưa ."

      "Di, ăn ?”A Nghiên đơn giản là kinh ngạc.

      Tiêu Đạc mím môi , hai tròng mắt bình tĩnh.

      A Nghiên nghĩ chút, ngược lại hiểu được, đây là người sạch , muốn đến ngâm ôn tuyền, nếu con gà nào có mắt cũng ngâm trong nước suối, chẳng phải là làm ghê tởm? Nếu là người, đương nhiên biết Cửu gia giá lâm đều lảng tránh, nhưng mà gà lại hiểu.

      Nhất thời nhìn thấy bờ ôn tuyền, thấy nơi này hết sức nhìn quen mắt, đúng là rừng trúc nhà tranh, nước chảy róc rách, sương mù quanh quẩn, thanh nhã u tĩnh, vừa thấy biết là có người tỉ mỉ xử lý.

      Nàng nghĩ nghĩ, hiểu ra, chỉ vào ôn tuyền kia : "Chính là ở trong này a, ta bị ngâm ngày, ngâm đến người cũng phải tróc da, ngẫm lại khủng bố."

      "Ngươi vì sao phải ngâm lâu như vậy?" Tiêu Đạc nhíu mày.

      "Tự nhiên là vì người ta rất thối !”A Nghiên vênh mặt, ung dung nhìn .

      Tiêu Đạc hơi giật mình, lập tức hiểu được.

      Hình như là có chuyện như vậy, lúc trước chính mình nàng thối, bảo nàng tắm rửa cẩn thận.

      đương nhiên biết sau khi có mệnh lệnh tắm rửa cẩn thận, A Nghiên gặp đãi ngộ thế nào.

      A Nghiên nhìn sắc mặt mịt mờ bất định, cố ý tiếp: "Lúc đó ta là gọi trời thấu, kêu ai đáp, khóc ngã vào trong ôn tuyền cũng nhìn thấy nước mắt, hận thể đời này phải ngâm ôn tuyền nữa!"

      sắc mặt Tiêu Đạc càng khó coi, mặt mày thậm chí có chút xấu hổ hiếm thấy.

      A Nghiên cười thầm, lập tức thở dài: "Ta xem, ôn tuyền này cũng là ngươi tự mình ngâm , ta muốn ngâm! Nhớ tới là sợ hãi đâu!"

      đến đây, nàng liền làm bộ muốn rời khỏi.

      Tiêu Đạc tiến lên bước, giữ chặt cánh tay nàng.

      Nàng quay đầu nhìn, thấy người này khóe môi quật cường hơi hơi nâng lên, con ngươi đen cố chấp nhìn .

      trạng thái này, hiển nhiên là cho nàng .

      Nàng đương nhiên cũng phải muốn .

      A Nghiên trong lòng bất quá lại ràng, Tiêu Đạc cho phép nàng hồ nháo, nhưng chỉ hồ nháo đến mức trong phạm vi có thể bao dung được.

      trắng ra là, sủng ái con chó con mèo cũng phải nhìn tâm tình người chủ.

      Vì thế nàng cố ý nhíu mày cười khanh khách nhìn , cũng chuyện.

      Tiêu Đạc yên lặng nhìn nàng miệng cười rạng rỡ, sắc mặt khó coi, trầm mặc quá nửa ngày, bỗng nhiên mở miệng:

      "Là ai người ngươi có mùi thối ? Người kia đầu óc nhất định có tật, là đại ngốc đệ nhất phòng chữ thiên. A Nghiên cần phải hiểu , đời này ai cũng thơm bằng A Nghiên."

      Lúc lên những lời này, thanh phập phồng dao động chút nào, tựa như trẻ con đọc sách thuộc lòng vậy. như vậ,tương xứng với khuôn mặt nghiêm túc căng thẳng, cùng với lời tự mắng mình ngốc, chọc A Nghiên khỏi cười rộ lên.

      Nàng nặng nề gật đầu: "Đúng, người kia ngốc!"

      Tiêu Đạc mặt càng khó coi, bất quá vẫn cứng ngắc : " là đồ ngốc, chúng ta cần nghĩ đến , vẫn là đến ngâm ôn tuyền ."

      A Nghiên gật đầu: "Hảo, ngươi ở bên ngoài, ta ở bên trong."

      "Vì sao?" Tiêu Đạc có chút bất mãn.

      "Nam nữ thụ thụ bất thân."

      "Ta ——" Tiêu Đạc phản kháng.

      "Chẳng lẽ ngươi quên lúc trước ngươi gì sao?"

      Lúc đó , trước khi nàng cập kê, dễ dàng chạm vào nàng.

      "Được rồi..." Tiêu Đạc cắn răng, miễn cưỡng đồng ý.

      **********************

      Lần đầu tiên ở trong phòng trúc ngâm ôn tuyền, là nàng bị bắt buộc, các loại thống khổ chịu nổi, tự nhiên là có tâm tư thưởng thức đủ loại bên trong. Nay nhàn nhã thoải mái, trong tay còn tính toán Tiêu Đạc, nàng cuối cùng có thể trầm tĩnh lại, hảo hảo hưởng thụ phen.

      thấy trong phòng trúc này có ghế trúc bàn trúc, trúc xanh vài cành rất có nhã ý, bên cạnh đặt đồ vật còn có khăn tắm, bình…, mà dưới trúc xanh thấp thoáng bên suối nước, khí trắng bốc lên như khói, xanh như ngọc bích, khói như bay, vào tay ấm lạnh vừa phải, ôn nhuận thoải mái. Cúi đầu dùng mũi ngửi, liền biết bên trong là các loại dược thảo, đẹp da dưỡng nhan thông huyết hoạt mạch, thích hợp với mình thể chất lạnh.

      Nàng thoải mái tựa vào cái ghế đá đặc chế, để hai chân mình ngâm trong nước suối xanh biếc như ngọc, nhìn hơi nước quanh quẩn, khỏi vừa lòng thở hắt ra.

      Nếu ngày qua như vậy , cũng tệ.

      Ai ngờ nghĩ, lại nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, lắng nghe rồi nhận ra Hạ Hầu Kiểu Nguyệt mang theo các thị nữ đến giúp hầu hạ.

      Lập tức cũng nghĩ nhiều, muốn tiếp tục thoải mái nằm xuống, nhưng bất chợt nghe thấy bên ngoài Tiêu Đạc lạnh giọng hỏi:

      "Kiểu Nguyệt, lúc trước ngươi bắt A Nghiên ngâm nước suối cả ngày?"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt ngẩn ra, lập tức minh bạch, vội quỳ xuống: "Là ta."

      Tiêu Đạc cười lạnh tiếng: "Ta lệnh cho ngươi đem A Nghiên tắm rửa sạch , cũng muốn ngươi khi dễ nàng."

      Này đúng là cả trời oan uổng, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt quỳ tại chỗ thấp giọng biện giải: "Kiểu Nguyệt cũng khi dễ A Nghiên nương, chỉ là hi vọng A Nghiên nương tắm sạch chút."

      "Phải ?" Tiêu Đạc nhíu mày, thanh mềm mà nguy hiểm.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt sắc mặt trắng nhợt, sửng sốt nửa ngày, cuối cùng phủ phục tại chỗ, thanh vẫn dẫn theo vài phần chiến ý: "Là Kiểu Nguyệt, Kiểu Nguyệt cố ý khi dễ A Nghiên nương, khiến cho nàng phải ngâm cả ngày, đây là Kiểu Nguyệt đúng, còn thỉnh Cửu gia trách phạt."

      A Nghiên ở trong phòng trúc nghe thấy thế, kinh ngạc hiểu, nổi.

      ràng chính hạ lệnh, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt bất quá nghe lệnh làm việc thôi, cao, gắt gao đè người khác a!

      Tiêu Đạc nghe thấy Hạ Hầu Kiểu Nguyệt như thế, hơi nheo mắt, ra lệnh: "Ngươi thừa nhận, đáng bị phạt, liền phạt ngươi ở trong ôn tuyền ngâm ba ngày , ba ngày, thiếu khắc cũng cho ra."

      Lời này vừa ra, mặt Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nháy mắt có huyết sắc, suýt nữa té xỉu.

      Nàng chính là thiếu nữ thôi, nếu thực ngâm ba ngày, nàng cũng còn mạng?

      Thị nữ chung quanh, nhất thời ai dám lên tiếng, nín thở, ai phát ra tiếng động nào, sợ nhóm lửa đến mình.

      Chính vào lúc này, thấy A Nghiên phủ thêm ngoại bào, phủi phủi nước từ trong ôn tuyền xuất giết giặc.

      "Cửu gia, ngươi đừng khi dễ Hạ Hầu tỷ tỷ a!"

      Lúc nàng ra ngoài, gặp Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cả người run run nửa quỳ tại chỗ, hai mắt thẳng tắp nhìn phái trước, mặt có chút máu nào.

      Nàng vội tới nâng Hạ Hầu Kiểu Nguyệt dậy: "Hạ Hầu tỷ tỷ, ngươi sao chứ?"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt gian nan cắn cắn môi, nhìn nàng cái, .

      A Nghiên nhìn trái phải, thị nữ bên cạnh khiếp sợ dâm uy của Tiêu Đạc, người dám tiến lên nâng, nàng khỏi tức giận, nhíu mày : "Cửu gia, Hạ Hầu tỷ tỷ sinh bệnh !"

      Tiêu Đạc lành lạnh liếc mắt phiêu nàng cái: "Nàng sinh bệnh mắc mớ gì đến ngươi?"

      A Nghiên gì: "Nàng phải thị nữ của ngươi sao? Ngươi vì sao đối xử với nàng như vậy?"

      ra miệng, nàng bỗng nhiên ý thức được việc.

      Tiêu Đạc người này, trời sinh tính tình lạnh bạc, đời trước có thể để nam tử khác vén khăn đỏ của vương phi cưới vào cửa, cũng có thể giận dữ phóng hỏa thiêu núi. Kiếp này đâu, Phi Thiên, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, chỉ mất hứng chút, là có thể trở mặt vô tình.

      Còn mình đâu? hôm nay được sủng ái, ngày mai nếu vui, có phải vứt bỏ như ngọn cỏ hay ?

      Lúc này Hạ Hầu Kiểu Nguyệt quỳ tại chỗ, run rẩy: “A Nghiên nương, là lỗi của Kiểu Nguyệt, Cửu gia trách phạt đúng."

      A Nghiên nhìn Hạ Hầu Kiểu Nguyệt chỉ có quần áo đơn bạc, run run ở đây trong ngày đông lạnh buốt, bất quá nàng cũng dám lộ ra, chỉ cúi đầu, trong mắt có nước mắt trong suốt, nhưng thấy rơi xuống.

      Trước kia nàng cảm thấy Hạ Hầu Kiểu Nguyệt người đẹp, tính tình cũng tệ, ở bên người Tiêu Đạc tất nhiên rất được sủng ái. Nhưng tại nàng hoàn toàn hiểu , đối với người thiên tính lạnh bạc mà , quay mặt là đến mức cái gì cũng để ý.

      Bộ dạng dù đẹp, bất quá cũng chỉ là thị nữ, gia chủ mất hứng, đánh chửi trừng phạt đều có thể, thậm chí muốn tính mạng cũng có.

      Trông người ngẫm đến ta, con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, A Nghiên trong mắt toát ra đau thương, chính mình sao?

      Tiêu Đạc thấy A Nghiên cúi đầu, bộ dáng phờ phạc ỉu xìu, đúng là hoàn toàn có tinh thần như vừa rồi ra khỏi phòng trúc, dường như đột nhiên ủ rũ tại chỗ, lập tức khỏi hơi hơi nhíu mi.

      Trầm mặc nửa ngày, cúi đầu, ra vẻ vô tình múc nước hắt lên vai, thản nhiên : "Cũng phải phạt ngươi, ngươi mất hứng cái gì!"

      A Nghiên áo lông che kín người, xù lông, mất hứng : "Ta thấy Hạ Hầu tỷ tỷ khóc, trong lòng khổ sở còn được sao?"

      Tiêu Đạc thấy nàng như vậy, càng nhíu mày, quay mặt sang chỗ khác, nửa nằm xuống, nheo con ngươi lại, tựa hồ như đắm chìm trong làn sương khói mù mịt ở đây.

      A Nghiên cách mây tầng hơi nước, chỉ nhìn thấy tóc dài đen bóng uốn lượn trong sóng nước ngọc bích, theo sóng nước dập dờn lộ ra độ cong duyên dáng.

      A Nghiên bất đắc dĩ, ngồi xổm xuống nâng Hạ Hầu Kiểu Nguyệt dậy, giọng : "Hạ Hầu tỷ tỷ, chúng ta trở về ?"

      lời này vừa ra, vị Cửu gia "thoải mái hưởng thụ ôn tuyền" kia có chút thiếu kiên nhẫn, lạnh giọng : " được ."

      "Ta cứ .”A Nghiên hừ tiếng.

      "Bảo nàng trở về! Ngươi lưu lại!" Tiêu Đạc banh mặt hạ lệnh.

      "Vậy ngươi phạt nàng ?”A Nghiên đắc ý.

      "Ân hừ." Tiêu Đạc môi mỏng tràn ra tia khinh thường, mặc dù có chút vui, nhưng đến cùng là nhượng bộ.

      A Nghiên nhất thời mặt mày hớn hở, khoác kiện áo lông kia, trực tiếp phù phù tiếng nhảy vào trong ôn tuyền, bơi qua ôm lấy Tiêu Đạc.

      "Ngươi quả nhiên là tâm đối tốt với ta!"

      "Ta chỉ biết ngươi đáp ứng ta !"

      đến đây, nàng còn ôm lấy cổ Tiêu Đạc.

      Tiêu Đạc thoải mái hưởng thụ A Nghiên ngã vào lòng, cũng cố ý rên tiếng, kiêu căng ngửa cổ, hơi nheo con ngươi lại.

      "Tóc của ngươi là đẹp mắt.”A Nghiên ở trong nước giúp vuốt tóc, vô cùng chân chó khích lệ .

      Tiêu Đạc lúc này bên môi tự chủ được nổi lên nụ cười, chậm rãi mở con ngươi, liếc mắt nhìn A Nghiên, chỉ thấy khuôn mặt nhắn bằng bàn tay, con ngươi đen bóng sáng rọi động lòng người, tràn đầy vui mừng.

      nàng như vậy, làm cho người ta liếc mắt nhìn cái thấy tâm mềm xuống

      Thậm chí khắc xúc động, hi vọng đem mọi vật nâng đến trước mặt nàng.

      Bất quá quyết tâm đè nén lại xúc động, kiêu căng nâng tay lên, xoa xoa tóc nàng chỗ khô chỗ ướt, cố ý nhíu mày : " đời này sao có ngươi ngốc như vậy, thế nhưng mặc áo lông xuống nước."

      đến đây, vươn tay kéo nàng vào trong lòng.

      A Nghiên đến lúc này bỗng nhiên ý thức được chỗ thích hợp.

      nam quả nữ, núi sâu rừng già, tương đối lõa lồ, lại cứ trước mắt cái vị trong kỳ động dục !

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Trẻ con dễ dụ à, a Tiêu a Cửu siêu ngầu bị kẻ khác trọng sinh rồi. Ha ha
      Mà ta cũng ko biết ta có thể duy trì việc ngủ sớm trong bao lâu nàng @heavydizzy ơi, bởi trước đó ta cũng là con lười siêu cú vọ đêm :))
      heavydizzy thích bài này.

    4. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      A Cửu "động dục" nữa rồi kìa.
      heavydizzy thích bài này.

    5. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Dạo này a nghiên được thể tính lại sổ cũ ko à :)
      Có đc tính nàng ỷ sủng sinh kiêu ko ta :)
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :