1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Nếu mà tiêu đạc nghe nữ 9 hết câu kb có tức hộc máu k nhỉ
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 40.
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      Mưa phùn gió rít, ý thu triền miên, mưa bụi rơi tóc, nàng cũng để ý. Ôm khuôn mặt nóng bừng, nước mắt chảy trong gió, chạy ra khỏi sân của nam nhân kia, lại ngớ ra, biết nên phương nào?.

      Lúc này mưa thu liên miên, lá cây vàng bị mưa quất dính vào đá lát đường, rơi rụng hỗn độn. Chung quanh viện, hành lang mái cong có vẽ tranh tất cả dường như bị tầng khói mỏng thản nhiên che kín, hết thảy dường như trở nên lạnh lẽo mờ ảo. Phóng mắt nhìn, chung quanh cũng gặp ai, nghĩ là mọi người gặp mưa đều nấp ở trong phòng ra ngoài, duy nhất còn con chim sẻ phát ra tiếng động , ngay sau đó tà tà bay lên trời.

      Đến chim cũng có nhà để về, còn nàng có.

      Nghĩ đến đây, nước mắt lại rơi xuống.

      Giờ khắc này nàng còn có thể nơi nào? thể về nhà ở thôn Ngưu Xuyên Tử, sao có thể liên lụy gia đình chứ?

      Chỉ sợ sệt lát, nàng vẫn chạy về gian phòng trước kia nàng ở khi làm nha hoàn.

      lần nữa trở lại viện này, nha hoàn ở trong mưa bưng hộp thức ăn vội vàng qua đột nhiên thấy nàng, lập tức cúi đầu chào.

      Nàng cũng nhìn kỹ, liền đâm đầu vào phòng.

      Trong phòng có người, nàng vào, nhanh chóng đóng cửa, cửa sổ, lại ngu ngốc chuyển cái ghế dựa chặn trước cửa.

      Rốt cục tìm được nơi có cảm giác an toàn, nàng hung hăng lau nước mắt, ghé vào trước cửa nghĩ đối sách.

      Làm sao bây giờ đây? Chạy trốn? Có thể thoát được sao? Thoạt nhìn Tiêu Đạc và Mạnh Hán đều có thân thủ bất phàm. Lại nếu mình chạy thoát, có phải giận dữ liên luỵ đến cha mẹ đệ đệ mình hay a?

      A Nghiên vật lộn phen, vẫn quyết định yên lặng xem xét, vì thế nàng chọc thủng chỗ cửa sổ, nhìn động tĩnh bên ngoài. Ai ngờ vừa thấy liền chấn động.

      Bên ngoài mưa thu lá rụng, Sài đại quản gia cầm cây dù bằng giấy đứng ở cửa viện, dáo dác nhìn về bên này.

      Sài đại quản gia còn có thể nhìn ai? phải là nhìn mình sao?

      Vì sao muốn nhìn? Nhất định là Tiêu Đạc phái đến!

      Tiêu Đạc muốn làm gì? Giết mình? Ăn mình?

      Nàng cắn chặt môi, cảm giác được môi có khác thường, nâng tay sờ, hơi có huyết tinh màu đỏ, đó là máu môi Tiêu Đạc.

      Tiêu Đạc hôn nàng, nàng cắn môi Tiêu Đạc

      Tiêu Đạc , còn muốn ăn.

      Đúng đúng đúng... đáng sợ!

      Đó là Tiêu Đạc a, Tiêu Đạc a! Nàng thế nhưng cùng Tiêu Đạc đồng giường cộng chẩm, còn để Tiêu Đạc hôn gò má và môi mình.

      Nhớ tới hô hấp Tiêu Đạc ấm áp cùng với đôi môi lành lạnh, nàng thậm chí tự chủ được run cái.

      Sao tình lại đến mức này?

      A Nghiên sầu mi khổ kiếm (mặt mày ủ rũ) tiếp tục nhìn bên ngoài, lại thấy nha hoàn tới, biết gì đó với Sài đại quản gia, Sài đại quản gia gật đầu, lại nhìn nhìn chỗ nàng, cứ như vậy trở về.

      Nàng nhàng thở ra, ai biết bóng lưng Sài đại quản gia vừa biến mất trong mưa thu mờ mịt, chợt nghe tiếng kêu bén nhọn, ngẩng đầu nhìn, trong mưa thu rả rích, con chim ưng màu đen xoay quanh .

      Là Phi Thiên.

      Phái Phi Thiên đến giám thị sao?

      Tâm A Nghiên nhất thời nhấc tới cổ họng.

      bao nhiêu lần Tiêu Đạc hù dọa, nếu mình nghe lời, đem nàng quăng xuống vách núi đen cho ưng ăn a!

      Nàng cả người rét run.

      Đợi nửa ngày như thế, ngay lúc mồ hôi lạnh chảy ra, con chim ưng nhấc cánh bay .

      A Nghiên tựa vào cửa, nhàng thở ra, lau mồ hôi cho mình.

      Ai biết lau, liền nhìn thấy thân ảnh màu đen khỏe mạnh khác xuất . Người này lưng hùm vai gấu, tay cầm bảo kiếm, cả người thoạt nhìn chất phác lại có cỗ thái độ uy phong lẫm lẫm.

      Dĩ nhiên là Mạnh Hán!

      Mạnh Hán là ai? Là hộ vệ bên người Tiêu Đạc được tín nhiệm nhất!

      Nay Tiêu Đạc lại phái Mạnh Hán tới.

      Này này này... ràng là tới lấy mạng nàng!

      Tiêu Đạc lòng dạ hẹp hòi, lúc trước mình cẩn thận cào lưng , cũng đá mình vào trong nước. Nay trực tiếp cắn môi của , đây là hủy dung ? Nhìn lúc đó bộ dáng đáng sợ, còn hận chết chính mình, sợ là muốn giết cho thống khoái.

      A Nghiên muốn khóc.

      Nàng vì sao lại cắn Tiêu Đạc chứ?

      Còn bằng trực tiếp cho thượng, dù sao chỉ chọc ra chút chuyện. Thượng xong rồi, chết, nàng có thể vỗ mông chạy lấy người!

      tại làm sao bây giờ, làm sao bây giờ đây?

      A Nghiên đôi mắt rưng rưng, chớp chớp sau lỗ cửa sổ giấy.

      Còn Mạnh Hán đến hậu viện này, đầu tiên là nhìn quanh tả hữu trước sau, cuối cùng cảm giác được chỗ A Nghiên nương, đôi mắt tràn ngập tinh khí nhìn qua, rất nhanh liền phát giác con mắt từ cái lỗ bị chọc thủng, hơn nữa thấy được sau lỗ thủng, cặp con ngươi trong suốt rưng rưng.

      Đây ràng vẫn khóc a!

      Mạnh Hán thầm đưa ra kết luận, hơn nữa tính lập tức trở về báo cho Cửu gia.

      xoay người rời .

      A Nghiên trừng lớn mắt, thấy Mạnh Hán định rời , nhất thời nhàng thở ra.

      Ai ngờ chưa kịp buông lỏng, lại nhìn thấy Mạnh Hán vòng trở về, chẳng những vòng trở về, hơn nữa càng đến gần cửa sổ chỗ mình.

      Này, đây là thế nào?

      Nguyên lai Mạnh Hán thấy, thoạt nhìn Cửu gia thực quan tâm A Nghiên nương khóc hay ? Nàng khóc, mình vẫn nên xem thêm lát. Có lẽ chờ nàng ngưng khóc, đến lúc đó trở về báo cho Cửu gia, Cửu gia cũng cao hứng, phải sao?

      Mạnh Hán là người làm việc ổn thỏa cẩn trọng, đừng nhìn dáng người cao lớn, nhưng lại thận trọng tinh tế, có đôi khi làm việc, chẳng những hiểu ý của gia trong lời ra, hơn nữa càng phải hiểu ý tứ trong lời chưa ra.

      câu thôi, làm việc phải cho chủ tử yên tâm, vậy phải làm đến tận lòng chủ tử.

      Cho nên Mạnh Hán quyết định, phải tiếp tục đứng ở chỗ này, cẩn thận nhìn A Nghiên nương khóc bao nhiêu nước mắt, cùng với khóc tới khi nào.

      A Nghiên chỉ có thể nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm Mạnh Hán ngoài cửa sổ, nhìn thấy con mắt phát đau, vẫn , mãi .

      Sau này, nàng thấy đói, bụng thầm kêu loạn.

      Nàng càng rơi lệ.

      Nhân sinh làm sao có thể thê thảm như thế? Mạnh Hán chặn cửa, ràng là muốn nàng đói chết!

      Mạnh Hán nhìn thấy A Nghiên nương càng khóc lợi hại, khỏi cả kinh, nghĩ rằng đây là như thế nào? Phát sinh chuyện gì? Ta phải nghĩ biện pháp tra xét phen. Trong lòng nghĩ như vậy, di động bước chân, về phía trước vài bước.

      A Nghiên thấy thế này là hết chỗ rồi, sao Mạnh Hán này nhìn chằm chằm vào mình tha?

      Nàng nắm chặt tay, nghĩ vươn đầu đao rụt đầu cũng đao. Nếu Tiêu Đạc muốn giết mình, mình trốn tránh cũng được! Nếu Tiêu Đạc định giết mình, mình là phí công chịu đói trốn tránh!

      Lại , phải Tiêu Đạc nhất ăn cơm của mình sao? Sao có thể nhẫn tâm giết chết mình, đầu bếp nữ lợi hại như vậy?

      Lại tiếp, phải chỉ muốn hôn mình thôi? ... Cùng lắm … khuất phục?

      Bất cứ giá nào!

      A Nghiên suy nghĩ cẩn thận, mở to hai mắt rưng rưng, bi phẫn đẩy cửa xông ra khỏi phòng, hùng hổ tới trước mặt Mạnh Hán. "Mạnh Hán, ngươi muốn giết cứ giết, muốn qua qua, ta chịu đủ rồi! Tùy tiện các ngươi !"

      "A?" Dù Mạnh Hán chất phác, cũng khỏi phát ra tiếng kêu kinh ngạc, đây là thế nào với thế nào?

      "Ngươi giết ta a! Giết xong hết mọi chuyện, ta sớm chút qua kiếp sau!” tráng sĩ A Nghiên lấy khí thế chặt tay, dùng sức lau nước mắt.

      "Mạnh Hán dám!" Mạnh Hán hoàn toàn hiểu đây là cái gì với cái gì, có chút sợ hãi. Vị gia nhà mình kia, từ đến lớn, dù là nữ nhân xinh đẹp cũng liếc mắt thêm cái! Năm đó hoàng thượng vì chuyện này còn từng phiền não! Giờ tốt rồi, vị Cửu hoàng tử này bị mọi người coi là nam tính có vấn đề, thế nhưng vừa có mối tình đầu, người cũng thông suốt, muốn hôn tiểu nương, bị cắn miệng đầy máu cũng vui vẻ chịu đựng...

      Vì vậy, Mạnh Hán đối với vị A Nghiên nương nho giống như cả người đầy tức giận này, điểm cũng dám đắc tội.

      A Nghiên nghe câu "Mạnh Hán dám", chẳng những yên tâm, ngược lại càng tuyệt vọng.

      Mới sáng sớm, từ chủ tử nhà Tiêu Đạc, đến Sài đại quản gia bọn họ, rồi chim ứng Vấn Thiên, tới bây giờ là Mạnh Hán, bọn họ quả thực coi mình là con chuột mà trêu đùa a!

      Sống như vậy có lạc thú gì đáng ... chết cũng rơi mất nửa cái mạng a!

      Vì thế nàng chống eo , nghiến răng nghiến lợi nhìn Mạnh Hán: "Mạnh Hán, , phải là Cửu gia phái ngươi tới sao?"

      "Vâng, đương nhiên là thế!" Mạnh Hán thành thừa nhận.

      A Nghiên quả nhiên đoán sai, khỏi tuyệt vọng ngửa mặt nhìn trời, mưa bụi rơi chóp mũi nàng, mát lạnh thấu xương.

      Nàng hít sâu hơi, vẻ mặt kiên quyết : "Trở về cho Cửu gia nhà ngươi, là, thỉnh làm lần thống khoái ràng !"

      "Làm lần thống khoái?" Mạnh Hán càng hiểu.

      "Đúng."

      "Vâng." Mạnh Hán đáp ứng, xoay người, sải bước ra ngoài.

      Vừa , vừa cân nhắc: Cái gì gọi là làm lần thống khoái?

      Cứ như vậy đường cân nhắc tới trước mặt Tiêu Đạc, thấy Tiêu Đạc nhíu mày chờ.

      Tiêu Đạc vừa thấy Mạnh Hán trở lại, chắp tay sau lưng, nghiêm túc khụ tiếng, mới phảng phất lơ đãng, dùng ngữ khí thản nhiên hỏi: "Như thế nào?"

      Mạnh Hán nghĩ nghĩ, vẫn thành đáp: "Nàng khóc suốt, xem ra rất khổ sở."

      "Khóc, khổ sở?" Tiêu Đạc nghe như thế, cái loại ra vẻ nghiêm túc nhất thời vừa rồi biến mất tung tích. Khẽ nhíu mày, mặt có sa sút cùng hiểu.

      "Nàng như thế nào, tức giận sao?" Tiêu Đạc nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng tình cảnh lúc đó.

      Da thịt trơn nhẵn, môi ngọt mềm mại, hơi thở thanh đạm thơm tho, bộ dạng nho , lại hết sức tinh xảo. Cẩn thận nhớ lại, là mỗi chỗ đều làm cho người ta thích.

      Lúc đó khuôn mặt nàng trắng nõn ửng đỏ, giống như ánh nắng chiều nhuộm đẫm bầu trời hoàng hôn.

      mặt Tiêu Đạc càng đỏ, lại quét mắt nhìn Mạnh Hán quỳ, khàn khàn : "Nàng cái gì sao?"

      Mạnh Hán được hỏi, nhanh hồi bẩm: "Nàng rất tức giận, chạy đến với thuộc hạ , bảo thuộc hạ chuyển cáo gia, ràng làm lần thống khoái ."

      Làm lần thống khoái?

      Tiêu Đạc nhất thời lâm vào nghi hoặc.

      Cái gì gọi là làm lần thống khoái?

      suy nghĩ nửa ngày, rốt cục cằm căng cứng, vui hỏi: "Đây là ý gì?"

      Mạnh Hán trong lòng là ăn khổ, lắc đầu, bất đắc dĩ : "Thuộc hạ cũng biết."

      Tiêu Đạc nhíu chặt mày, lạnh lùng nhìn cấp dưới quỳ: "Ngươi biết, vì sao hỏi ràng?"

      Mạnh Hán cười khổ: "Vâng, thuộc hạ hỏi ngay."

      Nhưng Mạnh Hán vừa muốn đứng lên, Tiêu Đạc liền lạnh giọng ngăn lại. " được, ngươi thể ."

      "Vâng." Mạnh Hán cũng hỏi vì sao.

      "Ta tự mình đến hỏi." Tiêu Đạc giọng "Khụ".

      "Đúng đúng đúng!" Mạnh Hán vội vàng đồng ý: "Cửu gia tự mình hỏi là tốt nhất."

      Tốt nhất là Cửu gia hảo hảo trò chuyện cùng A Nghiên nương, khuyên nhủ thôi. Bằng hán tử như vậy chạy tới chạy lui nhìn chằm chằm tiểu nương, cũng phải chuyện tốt a!

      ******************

      Tiêu Đạc rời rồi, Sài đại quản gia lén lút vào viện, cũng tới bên cạnh Mạnh Hán.

      "Cửu gia như thế nào?" Sài đại quản gia thấp giọng thăm dò.

      "Gia ——" Mạnh Hán vốn chẳng phải người biết chuyện, lo nghĩ kể việc này với Sài đại quản gia thế nào.

      "Gia thích tiểu nha đầu kia?" Sài đại quản gia lời kinh người.

      "Đúng!" Mạnh Hán nhìn Sài đại quản gia, trong mắt lên tia bội phục.

      "Hihi, loại tình này ta thấy nhiều, sớm nhìn ra chỗ thích hợp. Cửu gia nhà chúng ta ngày thường nào có tâm tư quản chuyện linh tinh? Cũng thích đến gần các nương. Ngươi xem từ khi tiểu nha đầu kia đến, Cửu gia liền chuyên môn khi dễ người ta, ngôn từ lạnh băng trào phúng móc, đây là đối với người ta có ý tứ." Sài đại quản gia có bộ dáng rất tâm đắc.

      "Ngôn từ lạnh băng trào phúng móc, đây là đối với người ta có ý tứ?" Mạnh Hán hiểu, đây là thế nào với thế nào?

      "Ngươi là hán tử độc thân chưa đón dâu đương nhiên hiểu. Đây là càng đối với người ta có ý tứ, càng thích khi dễ phen. Cửu gia tính tình bướng bỉnh, ngày thường đối với đương kim thánh thượng cũng mắt lạnh có ý tốt. Nào biết rằng với nương hẳn là nên dỗ dành, ăn khép nép. Lại , gia —— "

      Sài đại quản gia ho , hạ giọng : "Tật xấu kia, ngươi cũng biết, bình thường làm sao biết cái này?
      Phỏng chừng bản thân cũng hiểu tâm tư của mình!"

      Sài đại quản gia nhắc tới đây khỏi cảm thán, rất có loại ý tứ nhà có con mới lớn. "Nguyên lai là như vậy, ta tiểu nha đầu kia lúc đầu thấy Cửu gia giống chuột thấy mèo vậy. Kết quả Cửu gia cố ý khi dễ nàng, trêu chọc nàng, ta khi đó còn nghĩ làm sao lừa gạt tiểu nha đầu nha. Giờ cũng giống a, tại mới hiểu được, dĩ nhiên là ý như vậy."

      Mạnh Hán đăm chiêu, nguyên lai thích nương là như thế này!

      "Ngươi a, nam nhân thô lậu, chính là ngốc, chỉ có Kiểu Nguyệt thông minh, sớm nhìn ra." Cho nên tại người ta vừa đúng lúc trong nhà có việc, xin nghỉ, miễn phải vướng bận.

      "Như vậy cũng tốt, đỡ cho gia nghĩ nhiều." Mạnh Hán suy nghĩ nửa ngày, nghẹn ra câu.

      "Như thế nào?" Sài đại quản gia cảm giác được có chuyện trong lời của .

      "Lần này về Yến kinh, Cửu gia thấy bức họa." Mạnh Hán do dự, vẫn với Sài đại quản gia.

      "Vẽ ai?" Sài đại quản gia nghi hoặc hỏi.

      " nữ tử rất giống Thịnh Đức hoàng hậu." Mạnh Hán hít hơi sâu, như vậy.

      "Thế nhưng có tình này?" Sài đại quản gia kinh hãi.

      Năm đó Thịnh Đức hoàng hậu lìa trần, Cửu hoàng tử vừa mới mười tuổi cách nào chấp nhận mẫu hậu rời , giận chó đánh mèo Kiến Ninh đế. Từ đó về sau phụ tử bất hòa, mà khi Thịnh Đức hoàng hậu lìa trần, cửa cung Vĩnh Nguyệt cũng đóng chặt, tất cả đồ vật thuộc về Thịnh Đức hoàng hậu đều khóa kín bên trong, bên ngoài thậm chí đến bộ bức họa cũng có.

      Bởi vì tất cả đều biết, Cửu hoàng tử thấy bức họa, tất nhiên tâm tình chịu ảnh hưởng lớn.

      Nay, thế nhưng Cửu hoàng tử thấy được bức họa nữ tử cực kì giống Thịnh Đức hoàng hậu? Sài đại quản gia động đậy cái mũi, nhíu mày : "Xem ra có người hướng về phía gia chúng ta a!"

      Mục đích kỳ rất đơn giản, vài năm nay xương cốt Kiến Ninh đế là năm bằng năm, nhưng chậm chạp chưa từng định ra thái tử, mười ba vị hoàng tử dưới gối Kiến Ninh đế bắt đầu rục rịch a!

      "Những người này đáng giận, gia chúng ta căn bản vô tâm ngôi vị hoàng đế, trốn vào nơi hoang vắng này cư, thế nhưng bọn họ còn chịu buông tha!" Mạnh Hán nhắc tới đây, trong giọng tràn ngập chán ghét.

      Sài đại quản gia nghe lời này, trầm ngâm lâu, lại câu: "Ngươi có câu đúng, nơi này có tiểu nha đầu ảnh hưởng tâm tư gia như vậy, cũng tốt."


      Tác giả có chuyện muốn : Tiêu Đạc chuyện nghiêm túc cùng A Nghiên như thế nào đây?
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      biết hai người chuyện nghiêm túc như thế nào đây
      heavydizzy thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Làm 1 lần thống khoái nào, tới a Cửu
      Hờ Annh, heavydizzyLệ Đá thích bài này.

    5. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Làm 1 lần thốgn khoái đê! :yoyo53:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :