1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      Sau này chắc hội thôn dân thấy A Nghiên là đường vòng quá :th_18:
      heavydizzy thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tưởng phải xử dứt cái món chồng với mẹ chồng tương lai chứ.
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 33 (tiếp)
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      Mang theo cả trái tim kinh sợ tiễn bước Tiêu Đạc, người Cố gia cuối cùng nhàng thở ra.

      “A Nghiên a, con sao lại tìm được cố chủ như vậy? Nương xem phải dễ đối phó, chúng ta mặc kệ, bỏ ?” nương A Nghiên đến bây giờ bị dọa còn chưa thở nổi.

      "Việc này sợ là phải có thể dễ dàng trốn .” cha A Nghiên ngồi tảng đá trong sân, trầm tư phen rồi ra câu như vậy.

      "Tỷ, người này có lai lịch gì?" Ở cạnh chuồng gà đọc sách rốt cục Cố Mặc ngẩng đầu lên, hỏi A Nghiên. Trong nhà , có thư phòng như nhà phú quý. Cố Mặc đều ở cạnh chuồng gà tìm khúc cây ngồi đọc sách. Đọc mấy năm nay giờ có tiếng gà mái thầm thể đọc sách.

      A Nghiên lắc đầu: "Cả nhà cũng thấy đến huyện thái gia cũng sợ đến thế. Con dù muốn chạy, nhưng quyền lớn thế lớn, chúng ta làm sao có thể thoát được?"

      Người nhà chuyện, nghe bên ngoài thanh rộn ràng nhốn nháo, tất cả buồn bực ra xem.

      Nguyên lai là Ngưu trưởng thôn vừa nâng hòm lễ che bằng giấy đỏ, vừa tới nhà A Nghiên. Phía sau còn có đám người Hoắc Tam nương, tất cả đám cười đến nịnh bợ đầy khách khí, như thể nhà A Nghiên tôn quý bực nào.

      "Là chúng ta có mắt như mù, biết A Nghiên làm đầu bếp nữ cho nhà có thân phận tôn quý như vậy, lại hiểu lầm A Nghiên. Cố huynh đệ, Cố nương tử, đây là chút tâm ý của chúng ta, xin vui lòng nhận cho."

      Mọi người bao gồm Hoắc Tam nương đều có vẻ mặt kinh sợ, tiến lên , vừa vừa hắt hơi.

      Cha mẹ A Nghiên vốn dĩ dễ chuyện. Người trong thôn cũng đến bồi tội, họ nhắc lại việc này.

      Mọi người thấy cha mẹ A Nghiên trách tội nữa, mới yên lòng. Sau đó cẩn thận tìm hiểu xem lai lịch vị gia "Đến huyện thái gia cũng phải sợ" kia. Bất quá đừng cha mẹ A Nghiên, ngay cả A Nghiên cũng ràng. Mọi người tò mò đoán lúc mới thôi.

      Đến buổi chiều, A Kiều cách vách vụng trộm chạy tới, đầu tiên là rất thân thiện chuyện với A Nghiên, tiếp theo bắt đầu thầm tìm hiểu vị gia tuấn mỹ vô trù kia.

      A Nghiên thấy khuôn mặt A Kiều đỏ bừng, bỗng nhiên ý thức được.

      Di, đây là mối tình đầu, thiếu nữ hoài xuân, thích người ta?

      A Nghiên cao thấp đánh giá A Kiều, cuối cùng có chút thất vọng.

      Tư sắc này bình thường. cần so với Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, chính là so với bản thân mình còn tuổi, bộ dáng nẩy nở, cũng được.

      Sợ là Cửu gia chướng mắt.

      A Nghiên đầu óc vừa chuyển, lại bắt đầu nhớ Tiêu Đạc vốn định , ai biết Mạnh Hán nhắc nhở câu, lại đồng ý rồi.

      Yến kinh bên kia? Là những người muốn giết sao?

      Lần trước thích khách ngu ngốc giết được, chẳng lẽ còn muốn đến nữa?

      A Nghiên suy nghĩ trong đầu, đối với việc A Kiều hỏi chuyện Tiêu Đạc, cũng mở đầu rồi tiếp. A Kiều bĩu môi, chỉ cho rằng A Nghiên lên cành cao lại đồng ý dẫn mình theo, mất hứng ra.

      ******************************

      Buổi tối, A Nghiên trong lòng có việc, nên ngủ muộn. vất vả chìm vào mộng đẹp, lại giật mình cái tỉnh dậy.

      Nàng bỗng chốc mao cốt tủng nhiên đứng lên.

      Giống như có người quan sát mình?

      Chẳng phải nàng nghe được động tĩnh gì, mà là loại trực giác.

      Nàng nhìn mẫu thân bên cạnh ngủ say, mặc xong quần áo, rón ra rón rén ra ngoài.

      Cuối mùa thu, minh nguyệt treo cao, thôn trang ngủ bao phủ tầng ánh sáng mông lung. Mọi người sớm ngủ, chung quanh yên tĩnh, chỉ ngẫu nhiên nghe thấy ven đường có tiếng sâu bọ kêu to.

      Nếu là người bình thường, tự nhiên cảm thấy có gì thích hợp. Bất quá A Nghiên làm người tám đời, có kinh nghiệm giống người khác cùng với khứu giác linh mẫn, nàng tinh tường ý thức được, có người tầm thường vào thôn. Hơn nữa ở ngay bên cạnh nhà nàng.

      Nàng hơi trầm ngâm, khép chặt cổ áo choàng, thẳng hướng ra cửa thôn.

      Đến cửa thôn, nàng nhìn bốn phía. Chung quanh có bóng người, chỉ có tháp canh nhấp nhô cao thấp nửa vòng tròn an tĩnh đứng sừng sững ở đó, giống như sương trắng dưới ánh trăng hình thành từng vệt bóng tối.

      A Nghiên cười khẽ: "Lén lút làm gì, xuất !"

      Lời này ra, chung quanh cũng có động tĩnh gì. hồi lâu sau, mới nghe được tiếng bước chân rất . Ngay sau đó, người mặc hắc y nhàng dừng bước trước mặt nàng.

      Người này mặt mày tuấn lãng, tuổi đến ba mươi, quần áo chất liệu may mặc đều là thượng thừa, hiển nhiên phải kẻ đầu đường xó chợ.

      "Ngươi đến cùng là loại người nào?" Đối phương nhíu mày gắt gao nhìn chằm chằm A Nghiên, thanh tràn ngập phòng bị.

      " đúng là vừa ăn cướp vừa la làng. Ngươi lén lút trốn tránh lén xem nhà chúng ta, nay lại hỏi ta là người như thế nào!” A Nghiên có chỗ nào sợ đâu.

      đời này, ai nàng cũng sợ, chỉ sợ mỗi Tiêu Đạc.

      Người tới lại đề phòng xem xét kỹ A Nghiên, bỗng nhiên cười lạnh tiếng: "Ta phái người tra qua. Ngươi là Cố Nghiên, từ ra ngoài đến hai mươi dặm. Bất quá là nương bình thường ở nông thôn thôi, làm sao có thể có lá gan và nhãn lực như vậy?"

      chỉ thuận thế đến xem đầu bếp nữ khiến Cửu hoàng đệ của nhìn với cặp mắt khác xưa thôi, ai ngờ lại bị tiểu nha đầu nhìn ra tung tích.

      A Nghiên bị toạc ra cũng có gì giả bộ. Nàng càng lạnh nhạt, nhíu mày lạnh lùng thốt ra: "Ngươi cho là đời này mọi người đều ở trong tầm khống chế của ngươi sao? khỏi quá mức tự đại. Ngươi cố ý phái người ám sát Tiêu Đạc, phải tơi tả mà về sao?"

      A Nghiên cố ý thử.

      "Ngươi đến cùng là loại người nào?" Trong mắt đối phương ra tinh quang, hề chớp mắt nhìn chằm chằm A Nghiên. Nhưng nhìn sao cũng , ràng là tiểu nha đầu mười bốn mười lắm tuổi nhu nhược hàm hậu, trong nháy mắt liền thay đổi.

      A Nghiên tan hết vẻ mặt lạnh như băng, lộ ra nụ cười phù hợp tuổi nàng, nghiêng đầu hướng về phía cười có chút đắc ý: "Quả nhiên đúng rồi. Như vậy xin hỏi, ngươi là vị hoàng tử nào? Tam hoàng tử? Lục hoàng tử?"

      A Nghiên bắt đầu đoán lung tung.

      Đối phương vẻ mặt kìm nén, nhìn chằm chằm A Nghiên nửa ngày : "Ngươi đến cùng muốn làm gì?"

      A Nghiên lúc này có tính toán, bèn cùng làm : "Ngươi cần hỏi ta là ai, ta là ai cũng có quan hệ. Bất quá ta có thể , mục đích của ta là muốn giết chết Tiêu Đạc. Tiêu Đạc là kẻ thù của ta."

      "Nga, ngươi muốn hợp tác với ta?"

      "Ta hợp tác với ngươi. Ta muốn cho ngươi biết ta hận Tiêu Đặc, hận thể làm chết . Nếu có ngày ngươi thấy ta có thể giúp được ngươi cái gì, có thể tới tìm ta."

      "Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi? Ngươi ngươi cùng có cừu oán, ta nên tin sao?" thế nào cũng có địa vị bất phàm, mà A Nghiên trước mắt chỉ là tiểu nha đầu có chút tầm thường.

      "Tùy tiện, ngươi có thể tin cứ quay đầu bước . Ngươi cũng cần sợ ta đem hành tung của ngươi cho Tiêu Đạc biết. Đương nhiên, sinh ra ở hoàng thất, là hoàng tử, còn ngấp nghé cái vị trí kia, ai cũng có bệnh đa nghi. Cho nên ngươi tin ta cũng đúng."

      Nàng nghiêng đầu đánh giá : "Ngươi có phải nghĩ, tiểu nha đầu này thực đáng sợ? Tuổi còn lại lớn lên ở trong thôn, sao có thể ra lời này? Hôm nay ta nhìn thấu nàng, chẳng thà kiếm kết liễu nàng?"

      Nam nhân nghe xong lời này càng cực kì khiếp sợ, tay đặt trường kiếm cứng đờ hạ xuống.

      "Ha ha, ta biết ngươi hôm nay mang thị vệ tới. Ngươi nếu tự tin có thể giết ta, vậy giết .” A Nghiên chau mày, chút để ý chớp chớp mắt.

      Nam nhân sắc mặt càng thay đổi, nheo con ngươi lại, nhìn kỹ A Nghiên nửa ngày, cuối cùng : " nương chẳng lẽ đến từ Ngọc Hương lâu?"

      Ngọc Hương lâu? A Nghiên tự nhiên là chưa từng nghe , bất quá lúc này nàng cũng chỉ có thể ra vẻ cao thâm: "Ta có phải đến từ Ngọc Hương lâu hay ? Sao có thể tùy tiện cho ngươi biết? Ngươi cho là ba chữ Ngọc Hương lâu kia có thể tùy tiện ra miệng sao?"

      Người nọ gắt gao cau mày, nhìn chằm chằm nàng, dường như muốn từ mặt nàng nhìn ra đóa hoa.

      A Nghiên thản nhiên đứng ở đó, mặc cho nhìn.

      Nam nhân nhìn nửa ngày, bỗng nhiên nở nụ cười: " nương, ta quả hi vọng Ngọc Hương lâu có thể giúp ta tay, nhưng ngươi dựa vào cái gì cho rằng có thể giúp được ta?"

      A Nghiên thản nhiên : "Chỉ bằng Tiêu Đạc thích ăn đồ ăn của ta, chỉ bằng ngươi phái sát thủ ám sát thất bại."

      Nam nhân nghe được lời ấy, bỗng chốc nổi.

      "Ngươi đối phó Tiêu Đạc, ta cũng muốn đối phó Tiêu Đạc, đây là . Ngươi cũng cần sốt ruột, dù sao tại ta theo bên người Tiêu Đạc, vui chơi giải trí qua ngày cũng thoải mái..."

      " nương, chúng ta có thể hợp tác."

      A Nghiên nghe được câu này, lắc đầu: " , ta muốn tìm ngươi hợp tác, khi cần ta có thể giúp ngươi mà thôi."

      Đối phương gì, cắn răng, cuối cùng vẫn cúi đầu : "Được, nương, đến lúc trọng yếu, mời ngươi giúp ta."

      A Nghiên đưa ra ánh mắt tán thưởng cho trẻ dễ dạy: "Được rồi, chúng ta rồi, chúng ta coi như là bằng hữu. Làm bằng hữu, ngươi có phải nên biểu chút thành ý ? Dù sao ta đối với ngươi hoàn toàn biết gì, làm sao biết thực lực của ngươi? Vạn nhất ngày nào đó ta muốn giúp ngươi, lại liên lụy chính mình, chẳng phải là hỏng bét?"

      Nam tử nhíu mày, tìm tòi nghiên cứu đánh giá A Nghiên nửa ngày, cuối cùng vẫn hạ giọng : "Ta xếp thứ ba."

      "Nguyên lai là tam hoàng tử điện hạ.” A Nghiên cao giọng .

      Lời này vừa ra, thiếu chút nữa tức chết vị tam hoàng tử này: " nương, tốt xấu gì cũng tiếng chút !"

      Nàng cho rằng đây là giữa ban ngày ban mặt dạo phố sao? Còn định tiếp đón!

      "Sợ cái gì? Phụ cận cũng có ai. Được rồi, ngươi tiếp tục ở trong này bộ, ta phải về ngủ. Đợi lúc cần ta hỗ trợ lại tới tìm ta !"

      xong nàng thẳng về thôn.

      Dưới ánh trăng, chỉ để lại tam hoàng tử ở đó, nhìn bóng lưng nàng xa, lâm vào trầm tư.
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    4. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Haiz. Mong tới chính đoạn lúc hai ng thông suốt tại s a nghiên mấy kiếp trước thảm vạy
      heavydizzy thích bài này.

    5. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Đọc chương này ta cứ nhe răng cười mãi, tam hoàng tử bị a nghiên xoay vòng vòng thấy tức cười thiệt.
      A nghiên à! Người trước mặt người khác uy phong là thế mà sao trước mặt tiêu đạc cái rắm cũng ko dám phóng thế? :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :