1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Đúng là ngu dân mà,nhìn như vậy còn k biết sợ mà cáo trạng,tri huyện bé tí là cái lông gì,nhìn khí thế là đủ biết chẳng sợ ng nào rồi,đúng kiểu ngại chết quá chậm nên tìm cách chết nhanh hơn đây mà
      B.Catheavydizzy thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      @heavydizzy lúc nàng cái j cũng có nguyên nhân nên ta đoán vậy, tại ta nhớ đến Chẩm Thượng Thư, cũng duyên mỏng mà cố đến vs nhau nên gian nan mãi, ta liên tưởng đoán bừa.
      Cũng có 1 số truyện ta phải đọc cv vì edit chậm or drop, nhưng vs tốc độ của nàng ta chờ từng ngày đọc từng chương thấy thích lắm, qua nay vào hóng nàng suốt.
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 33: Ôn thần có lai lịch lớn
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola​

      Quan tất cung tất kính, cái đầu cũng cụng xuống đất, nhưng Tiêu Đạc vẻ mặt ủ dột, mặt mày lạnh lẽo, thái độ kiêu căng, đến nhìn cũng nhìn cái.

      Mặc cho như thế, quan tri huyện thất phẩm huyện Thanh Thủy vẫn quỳ như trước, có gì khác thường, ngược lại càng cung kính : "Cửu gia, là hạ quan có tội, hạ quan đến chậm bước, khiến Cửu gia bị ủy khuất!"

      Ngưu trưởng thôn vẻ mặt vui sướng cùng chờ mong nhất thời cứng đờ, sau đó chậm rãi tiêu tán, đầu óc rối loạn khó diễn tả bằng lời, hoảng sợ yên.

      Này, đây là thế nào? Vì sao Vương đại nhân phải quỳ lạy người này?

      Ngưu trưởng thôn trong giây lát mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sợ tới mức đứng cũng vững!

      Ngưu trưởng thôn rốt cục minh bạch, mình gặp phải đại , đại như vậy làm trưởng thôn thực khó gặp được!

      Ngưu trưởng thôn mặc dù sinh ra ở trong thôn Ngưu Xuyên Tử, làm quan tép riu có phẩm giai nhưng thường xuyên lui tới huyện nên kiến thức và khứu giác so với thôn dân bình thường linh mẫn hơn chút.

      Trong lòng Ngưu trưởng thôn minh bạch, lai lịch Cửu gia này sợ phải lớn bình thường! Lớn đến mức căn bản tưởng tượng nổi!

      Vị Vương đại nhân đầu tiên là ở trước mặt Tiêu Đạc nịnh bợ phen, nịnh hót tự trách rồi, nửa ngày sau mới được Cửu gia khinh mạn : "Đứng lên ."

      Vương đại nhân vô cùng đội ơn đứng lên. Đứng lên rồi chuyện thứ nhất là quay đầu, lạnh lùng nhìn Ngưu trưởng thôn chỉ đạo: "Cửu gia đến, các ngươi hảo hảo chiêu đãi, lại ở trong này náo cái gì? Còn quỳ xuống dập đầu với Cửu gia!"

      Vương đại nhân thốt ra lời này, dọa ngốc mọi người. Tất cả đều rầm rầm quỳ xuống, có rất nhiều người tự quỳ, cũng có rất nhiều người bị dọa đến chân mềm ra quỳ xuống, mà Ngưu trưởng thôn nằm sấp giống như cái cọc gỗ, đổ xuống tại chỗ!

      Mạnh Hán đứng bên cạnh, nhìn cũng thèm nhìn Vương đại nhân, lạnh lùng : "Vương Tọa Sơn, ngươi quản huyện Thanh Thủy thế nào? Trong thôn này tất cả đều là đám điêu dân. Vị nương này làm đồ ăn, gia nhà ta thích ăn, nay nàng là đầu bếp nữ nhất đẳng trong phủ chúng ta. Ai biết sau khi trở về, bị bọn điêu dân khi dễ. Gia nhà ta giận, mệnh thôn dân phải nhảy xuống sông, bọn họ thế nhưng dám nghe?"

      Vương đại nhân nghe Mạnh Hán răn dạy, cũng sợ hãi đầy mặt, lập tức cúi đầu khom lưng, : "Hạ quan cũng mới nghe gia muốn tới nơi này. biết tin tức, hạ quan ngựa dừng vó vội chạy tới. Kỳ chỉ sợ người phía dưới có mắt tròng va chạm gia! Chưa từng ngờ, hạ quan tới chậm bước, khiến Cửu gia bị điêu dân chọc giận. Nay gia như thế, vậy hạ quan mặc cho Cửu gia xử phạt là được!"

      Lại quay đầu ra lệnh: "Cửu gia phạt các ngươi nhảy sông, đây là Cửu gia khoan dung nhân ái, các ngươi còn ?"

      Mọi người lúc này sợ tới mức ra lời, đến đại nhân trong huyện cũng phải sợ Cửu gia này. đám sợ mệnh mình ném ở trong này, nghe nhảy sông, đều dập đầu, sau đó toàn bộ chạy thẳng ra phía bờ sông.

      bao lâu, liền nghe thấy thanh ùm ùm ùm, tất cả nối nhau nhảy xuống.

      Cũng may thôn này gần nước, tất cả đều biết bơi, chẳng qua cuối thu nước sông lạnh, chỉ là chịu khổ rét cóng mà thôi.

      Nhất thời nhóm người này đều tan tác, ngay cả huyện thái gia cũng kinh sợ cáo biệt. Trong viện chỉ còn người nhà A Nghiên và Tiêu Đạc.

      Cha mẹ A Nghiên giờ khắc này sợ tới mức biết làm thế nào cho phải.

      Tuy rằng vị gia này bắt bọn họ nhảy sông, nhưng tại tâm bọn lạnh, so với nhảy sông còn lạnh hơn.

      A Nghiên phải là làm đầu bếp nữ sao? Thế nào lại gặp phải Diêm La vương như vậy?

      Bọn họ sầu mi khổ kiểm, hai mặt nhìn nhau, biết nên thế nào cho phải.

      A Nghiên thể nề hà, vực dậy tinh thần: "Gia đây là muốn …?"

      Tiêu Đạc mặt biểu cảm đến bên cạnh nàng, con ngươi đen sâu thẳm cúi đầu quan sát nàng cả nửa ngày.

      A Nghiên nhất thời cảm thấy hết sức được tự nhiên, người này đầu óc nghĩ cái gì vậy?

      Ai biết Tiêu Đạc vươn tay, nhặt lông gà đầu nàng, ném xuống đất, còn thuận tay giúp nàng vuốt tóc.

      Cuối cùng tay cũng rời , mà thuận tiện nhéo nhéo khuôn mặt nàng. Ngón tay thon dài hơi lạnh chạm lên da thịt trắng mịn mềm mại, nhàng sờ cũng ghét bỏ : "Vốn ngươi rất xấu, giờ khóc thành như vậy, càng xấu."

      Lời trầm lạnh, từ môi mỏng nhàng phun ra, cực kỳ khắc nghiệt.

      A Nghiên nghe như thế, quả thực muốn khóc. Có thể thấy lời này, rốt cuộc giả vờ được, bất đắc dĩ xem xét : "Đúng vậy, nô tì vừa bẩn vừa xấu!"

      Kính nhờ, nàng xấu như vậy bẩn như vậy, van cầu cách mình xa chút!

      Ai biết Tiêu Đạc chẳng những rời xa, ngược lại sát vào chút, ngửi ngửi mùi người nàng. "Xấu chút, nhưng bẩn, hương vị rất dễ chịu."

      A Nghiên nghe xong càng buồn bực, cúi đầu ngửi, dĩ nhiên toàn mùi lông gà, khỏi kinh ngạc: "Gia ngửi được?"

      Cái mũi trong truyền thuyết thực linh nghiệm đâu? Loại mùi này, khiết phích cao quý băng thanh ngọc khiết như Cửu gia , thế nhưng có thể chịu được?

      Tiêu Đạc nhíu mi lại cẩn thận ngửi phen, mới chậm rì rì : "Hình như là có chút mùi."

      A Nghiên vội gật đầu: "Nô tì mà, mùi này gia khẳng định vui..."

      Ai biết nàng còn chưa hết, Cửu gia nhíu mày thản nhiên : "Ta ngửi thấy mùi gà tam hoàng hầm."

      ****************************

      Tiêu Đạc đói bụng, Tiêu Đạc muốn ăn gà.

      cọng lông gà cũng ngửi thành gà tam hoàng hầm —— quả thực là tẩu hỏa nhập ma.

      đến tận đây, ai dám làm gà cho ? Dù sao ở dòng sông bên kia còn đám thôn dân đạp nước đấy. Có nam có nữ có già có trẻ, ngày lạnh như vậy, tất cả ra sức bơi, có người nào dám muốn lên bờ, khóc cũng muốn khóc chết ở sông!

      Huyện thái gia ở bên cạnh xem mọi người chìm nổi, nghiêm trang chỉ huy, ai dám hé răng cũng ai dám bò lên.

      Cha mẹ A Nghiên chỉ còn duy nhất con gà mái trong chuồng. Tất cả con khác làm thịt, để A Nghiên làm đại yến toàn gà.

      Bưng lên trước là gà nướng lá chanh thơm lừng, thịt mềm da thơm, màu vàng óng, vừa thấy là thèm dãi; gà xào cay, hương vị cay cay thơm ngon, trong đó mang theo ngọt ; lại tới bát canh gà hầm, hầm thơm nhừ, xương gà cũng muốn tan trong miệng, đương nhiên còn có gà vừng mật ong treo bên miệng.

      [​IMG]
      gà nướng lá chanh

      [​IMG]
      gà xào cay

      [​IMG]
      canh gà hầm

      A Nghiên tự mình hầu hạ, Tiêu Đạc ăn ngấu nghiến.

      Ăn no rồi, Tiêu Đạc rửa tay súc miệng, đứng dậy nhìn kỹ nhà tranh của A Nghiên. "Nhà ngươi ở chỗ thế này?"

      A Nghiên nhìn vẻ mặt xem thường của Tiêu Đạc, trong lòng hừ tiếng, tiếp lời.

      Tiêu Đạc nhìn Mạnh Hán, lạnh nhạt phân phó: "Đổi."

      Mạnh Hán lúc đầu còn chưa hiểu ý tứ, sau này lĩnh ngộ, vội đáp "Vâng."

      Nhưng mà đổi phòng ở luôn cần thời gian. giờ Tiêu Đạc nhìn chung quanh nhà A Nghiên trong trong ngoài ngoài, càng nhíu mày.

      A Nghiên lúc vừa bắt đầu thấy Tiêu Đạc, lòng tràn đầy sợ hãi, nào còn lo lắng cân nhắc tâm tư của , bất quá tại A Nghiên có thể minh bạch.

      Tiêu Đạc nhất định muốn ở chỗ này ăn cơm, lại ghét bỏ nơi này bẩn, sợ là trong lòng rối rắm.

      "Gia thân thể ngàn vàng, bỗng nhiên quang lâm chỗ này, dám ủy khuất gia. A Nghiên nghĩ, bằng hôm nay gia trước hết rời ?" Nàng cười, ôn tồn khuyên, hi vọng cưỡng chế ôn thần này di dời.

      " được." Tiêu Đạc liếc nàng cái, thản nhiên : "Sau khi trở về, ta ăn cái gì?"

      Choáng váng.

      ăn cái gì mắc mớ gì đến mình? Lại phải còn có Hà Tiểu Khởi, Hàn Đại Bạch sao?

      Bất quá A Nghiên cố gắng nhẫn nhịn, vẻ mặt ôn hoà khuyên: "Gia, nếu như vậy , nô tì làm chút điểm tâm, đường gia mang theo ăn?"

      Tiêu Đạc nghe như thế, sắc mặt có chút tốt: "Tiểu nha đầu, ngươi đuổi ta ?"

      A Nghiên vội vàng lắc đầu: "Nào có nào có, A Nghiên cũng dám, chỉ sợ ủy khuất gia mà thôi."

      Mạnh Hán nghe thế, bỗng nhiên nhắc nhở: "Gia, Yến kinh bên kia..."

      Tiêu Đạc trầm mặc, lại nhìn nhìn A Nghiên, rốt cục gật gật đầu. "Tốt, làm nhiều chút."

      Làm nhiều chút? Thực tham!

      A Nghiên vì đuổi ôn thần , kéo tay áo, nhanh chạy đến phòng bếp làm điểm tâm.

      Nhà nàng cũng có bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn, Mạnh Hán cưỡi khoái mã trấn mua nguyên liệu nấu ăn thượng đẳng cùng dụng cụ. A Nghiên vừa thấy nguyên liệu nấu ăn khỏi giật mình: "Nhiều như vậy?"

      Mạnh Hán nhìn A Nghiên cái, trầm giọng : "Cửu gia từ buổi sáng ngày hôm qua đến giờ vẫn chưa ăn cơm."

      A Nghiên hiểu, phải đồ ăn mình làm ăn?

      Mạnh Hán cũng ngốc, nhìn A Nghiên, chỉ biết dặn dò: "Ngươi làm nhiều chút!"

      A Nghiên thầm hừ tiếng.

      Vì thế ngày này, cha mẹ A Nghiên chạy tới phòng bên trốn tránh, đệ đệ Cố Mặc của A Nghiên cầm quyển sách đọc bên cạnh chuồng gà, Tiêu Đạc ngồi ở giường thấp của , nhắm mắt dưỡng thân chờ.

      vất vả A Nghiên mệt đến mồ hôi đầy đầu, rốt cục làm ra mâm điểm tâm, có đường chưng tô lạc (bánh sữa chưng đường), quế hoa chưng đường lật phấn cao (bánh bột hạt dẻ hoa quế chưng đường), bánh hương hoa mai, tô uyên ương, tô hoa hồng …

      [​IMG]

      Đường chưng tô lạc
      [​IMG]
      quế hoa chưng đường lật phấn cao

      [​IMG]

      bánh hương hoa mai

      [​IMG]

      bánh uyên ương

      [​IMG]

      bánh hoa hồng

      Đưa điểm tâm cho Tiêu Đạc xem qua, cảm thấy mỹ mãn.

      A Nghiên bên cạnh nét mặt tươi cười như hoa: "Gia, có phải nên trở về hay ?"

      Tiêu Đạc nhíu mày, nhìn A Nghiên.

      A Nghiên hiểu chỉ cảm thấy trong mắt u ám, dường như nhìn thấu tâm tư, sợ tới mức vội vàng : "Nô tì chỉ sợ gia bị ủy khuất. Lại , nô tì … nô tì lâu gặp được cha mẹ a..."

      Nàng hợp thời đỏ vành mắt, ủy khuất cúi đầu.

      Quả nhiên, Tiêu Đạc nhìn nàng có bộ dáng như vậy, yên lặng lúc, mới : "Qua mấy ngày nữa ta bảo Hạ Hầu Kiểu Nguyệt phái người đón ngươi."

      A Nghiên tự nhiên là đồng ý, trước tiễn bước ôn thần rồi hãy , lập tức gật đầu liên tục.
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    4. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Đúng giờ cơm :yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Cửu rồi điêu dân mới được ngừng tắm mất :)) khi dễ a Nghiên của à, bơi cho mát nhé :v
      nàng @heavydizzy nhiều nhiều vì edit và update đều đặn nhé :-*

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :