1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      hùng tới cứu ngốc tử rồi kìa
      heavydizzy thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ôi ôi đoạn hay, hùng cứu Mỹ nhân hả
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ây cha, a k ăn đc đồ ng khác nấu phải đến tận nơi tìm c rồi.
      Liệu có phải 2 ng này làm sai j nên bị trừng phạt, hay là duyên phận mỏng mà vẫn muốn đến vs nhau nên mới gian nan như này k nhỉ
      chjchj1001, heavydizzyA fang thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tiểu Cửu mau đến cứu Nghiên nhi .
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 32: Tiêu Đạc muốn ăn
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola​

      A Nghiên vừa nghe thanh này, nhất thời ngừng kêu gào, nước mắt cũng ngừng chảy, mở to hai mắt bất đắc dĩ nhìn ra phía ngoài cửa chính.

      So với ôn thần Tiêu Đạc, đám gây chuyện khóc lóc om sòm tính là cái rắm gì?

      Chính chủ vừa tới, A Nghiên vực dậy mười hai phần tinh thần, thẳng lưng, chuẩn bị chiến đấu.

      Vì thế mọi người ngạc nhiên nhìn ngốc nương A Nghiên vừa rồi còn đáng thương hề hề, vẻ mặt kinh hoàng ôm tai giống như con thỏ trốn ở trong lòng nương, bỗng chốc trở nên có tinh thần, run run nắm chặt tay , nghiến chặt răng — giống như bỗng chốc đánh máu gà (hăng hái lên).

      Phát sinh chuyện gì sao? Người bên ngoài đến cùng là thần thánh phương nào?

      Ngưu trưởng thôn khỏi buồn bực, mẹ chồng tương lai Hoắc Tam nương cũng giật mình thầm.

      Nhưng vào lúc này, thấy đoàn nữ tử áo trắng đến, trong tay các nàng đều cầm ít đồ vật, có thảm Ba Tư tráng lệ, có lò sưởi bằng đồng, còn nâng cái giường thấp bằng gỗ tử đàn.

      tới cái khác, Ngưu trưởng thôn cũng biết đôi chút, cái giường thấp kia cũng phải người bình thường có thể sử dụng được, chỉ bằng khối gỗ như vậy tốn ít bạc.

      Lưng Ngưu trưởng thôn thẳng bỗng chốc cúi xuống, đôi mắt liếc nhanh ra cửa chính.

      Trước hết nhìn thấy tráng hán đeo bảo kiếm. Người này uy vũ hùng tráng, mặc thân hắc bào, ủng da hươu, bên hông còn cài bảo kiếm, vừa thấy là biết phải người bình thường.

      Mọi người vừa thấy người này, càng kính sợ. Vừa rồi gà bay chó sủa náo nhiệt như cái chợ, giờ còn ai dám lên tiếng.

      Tất cả đều đoán, chẳng lẽ người này là nam nhân mà A Nghiên làm thông phòng?

      Kỳ người nọ là Mạnh Hán.

      Mạnh Hán mở đường phía trước, phía sau là Tiêu Đạc lên sân khấu.

      Tiêu Đạc đầu tóc đen tùy tiện dùng vòng bạch ngọc buộc lên, mặc giáp bào lụa màu xanh mặt vải đường vân như nước chảy, chân ủng da dê tường vân nhiều màu, cứ như vậy ngang nhiên đến coi ai ra gì.

      Tiêu Đạc vừa tiến đến, liền có cái lông gà mơ hồ bay trước mắt .

      Tiêu Đạc vươn năm ngón tay thon dài đẹp mắt, bắt cọng lông gà kia, nheo con ngươi cẩn thận đánh giá.

      Thị nữ ở đây sắc mặt bỗng chốc thay đổi.

      Tiêu Đạc sạch , dễ dàng tha thứ cái gì dơ bẩn, tất cả mọi người đều biết.

      Các nàng trước đó bày thảm Ba Tư nhiều màu, lại kê sẵn giường thấp và đồ vật cho Tiêu Đạc nghỉ tạm, ai biết hiểu sao lại có cọng lông gà xuất !

      Chúng thị nữ dùng mũi ngửi ngửi, cảm giác được trong khí tràn ngập mùi phân gà, tất cả sắc mặt thay đổi, sợ hãi cúi đầu, cơ hồ dám nhìn Tiêu Đạc.

      Mà thôn dân ở đây, cần Ngưu trưởng thôn là người từng trải việc đời, dù Hoắc Tam nương từ đến lớn chỉ quanh quẩn trong phạm vi mười dặm cũng nhìn ra.

      Người này thân phận bình thường.

      sinh ra mày kiếm vững vàng, ánh mắt u ám thâm thúy, khuôn mặt có góc có cạnh lại tuấn mỹ tuyệt luân, dường như là thần nhân từ bức họa ra. Bằng vào tướng mạo này, người trong thôn chưa bao giờ nhìn thấy, càng cần các loại đồ vật khí phái và tôn quý, đều là những thứ chưa hề nghe thấy, ngay cả nhà giàu trong huyện cũng có khí thế bực này a!

      Huống chi giờ khắc này, hơi nhíu mi nhìn chằm chằm cọng lông gà tinh tế đánh giá, cả người tản mát ra hơi thở lạnh thấu xương, cái loại lãnh ngạo cao cao tại thượng tùy thời đều có thể đưa người vào chỗ chết, khiến mọi người rét mà run.

      Mọi người lần này là sợ .

      Bọn họ cảm thấy chọc tới đại nhân vật, thậm chí hoài nghi đây là tiên nhân hạ phàm đến khiển trách bọn họ, thậm chí ai nhát gan mềm nhũn hai chân, tự chủ được quỳ sụp xuống.

      Tiêu Đạc đánh giá cọng lông gà dính ở bàn tay thon dài đẹp mắt của , nửa ngày sau, rốt cục bên môi lộ ra ý cười như có như .

      cười như vậy khiến tất cả mọi người nhìn ngây người.

      là đẹp mắt a!

      Thế gian này sao có người đẹp mắt như vậy? Giống như gió từ từ thổi đến, khiến tất cả vui vẻ thoải mái, lại giống như suối nước chảy róc rách, sinh động dễ nghe.

      Ở đây bọn nam tử đều nhìn ngây người, ở đây các nương, phụ nhân đều đỏ mặt.

      Ngay cả Hoắc Tam nương cũng có chút ngượng ngùng.

      Tiêu Đạc nheo con ngươi, giọng khàn khàn mềm khẳng định: "Đây là gà tam hoàng."

      Gà tam hoàng, có thể làm gà vừng mật ong, thơn ngon mềm ngọt. Có thể làm gà hầm hạt dẻ, nhuyễn mềm thơm nức. Còn có thể hầm với măng. A Nghiên làm ra canh gà, nước canh nồng đậm, màu sắc trắng sữa, tư vị vào miệng thơm ngon thuần hậu...

      Tiêu Đạc nghĩ đến đây, càng lộ ra ý cười ôn hòa, đôi con ngươi đen đầy phấn khởi. “A Nghiên, ta ngày chưa ăn cơm."

      xong, nhấp môi dưới, ánh mắt chuyển đến người A Nghiên.

      A Nghiên vừa thấy ánh mắt chờ mong của , nhất thời bàn chân nhũn ra, suýt nữa ngã sấp xuống, may mắn nương nàng đỡ được nàng.

      Vì sao, nàng cảm thấy Tiêu Đạc hận thể ăn nàng a...

      cần a...

      Mọi người nghe thế, nhất thời sợ ngây người.

      Này, người tôn quý tuấn mỹ như vậy, xem ra tuổi cũng , thế nhưng vừa mở miệng chính là đói bụng...

      A Nghiên run run cố gứng đứng lên, nhăn đầu mi, muốn khóc nổi : "Gia, trong nhà nô tì nhiều việc, để nô tì tiễn bước các vị hương thân trước."

      Tiêu Đạc vừa nghe, ý cười trong mắt dần dần tan biến. nhíu mi, nhìn về đám người chung quanh.

      Dường như giờ khắc này, mới nhìn thấy đám người kia. "Sao lại thế này?"

      Tiêu Đạc vừa . Mạnh Hán bắt đầu hành động, nắm kiếm, nghiêm túc : "Có người khi dễ A Nghiên nương?"

      Mạnh Hán như vậy, tất cả đều chột dạ. Chỉ có Bành Tam nương cảm thấy mình đúng lý hợp tình, tuy rằng sợ đến run chân, nhưng vẫn mạnh mẽ trước: “A Nghiên vốn là con dâu chưa vào cửa nhà ta. Nay ở bên ngoài, ta nghe có chuyện đứng đắn. Ta sau này là mẹ chồng nàng, trước tới dạy con dâu quy củ, cách khác lí lẽ..."

      xong lời cuối cùng, Bành Tam nương càng ngày càng chột dạ, khỏi cười làm lành vài tiếng. Kết quả vừa nở nụ cười, liền thấy Tiêu Đạc ánh mắt lạnh băng đảo qua, nhất thời sợ tới mức cả người đờ ra tại chỗ.

      Tiêu Đạc là loại người nào? Lấy thân phận của , là lười cùng những người này so đo, lập tức ánh mắt quét sang Mạnh Hán, : "Cạnh thôn này có con sông?"

      Mạnh Hán hổ là theo Tiêu Đạc nhiều năm. Nghe như thế, hiểu được, vì thế tiến lên “A Nghiên nương ở Tiêu phủ chúng ta làm đầu bếp, bởi vì gia chủ ta thích đồ ăn A Nghiên nương làm, ta cũng đối với A Nghiên nương xưa nay kính trọng có thừa. Hôm nay các ngươi khi dễ A Nghiên nương, chọc giận gia chủ ta, gia chủ ta đặc mệnh cho ta ném các ngươi xuống sông!"

      Mọi người vừa nghe, đều bị dọa sợ, cũng có người gan lớn sợ kêu lên: " như ban ngày, các ngươi ức hiếp dân chúng, các ngươi —— "

      Người này vừa mới nửa câu, Tiêu Đạc giật giật ngón tay, sờ cái, thấy lông gà nhất thời biến thành bột phấn.

      Xem thế này tất cả đều trợn tròn mắt.

      Toàn trường im lặng tiếng động, ai dám tiếng.

      Này, đây là người sao?

      Lông gà là cái gì? Ngươi lấy kéo cắt chưa chắc biến nó thành mảnh , thế nhưng tay sờ vào liền tạo thành bột phấn ràng ràng?

      Nhân vật như vậy, phô trương như vậy, khí thế như vậy, đừng đem bọn họ ném xuống sông, dù trực tiếp giết chết, cũng trốn được a!

      Trong mắt mọi người đều hoảng sợ khôn kể.

      Tất cả run run chân, có người muốn chạy, cũng có người ánh mắt cầu xin phóng tới Ngưu trưởng thôn.

      Ngưu trưởng thôn sợ chết khiếp, nhưng mà làm trưởng thôn, giờ khắc này cũng có biện pháp, đành phải kiên trì tiến lên, run run : "Vị đại nhân này, người xem, chúng ta người trong thôn ngu muội biết, va chạm đại nhân, va chạm đầu bếp nữ của đại nhân, còn thỉnh đại nhân mở mặt lưới..."

      Ai biết Ngưu trưởng thôn , chợt nghe bên ngoài lại có tiếng vó ngựa vang lên, còn có tiếng bước chân hỗn độn, hướng tới chỗ này.

      Mọi người ngước lên, ai lá gan lớn hơn nhấp nhổm ra xem, cách đầu tường thấy đám nha dịch áo xanh chen chúc chạy tới bên này.

      Tất cả khỏi lộ ra kinh hỉ, có người giọng : "Nha môn trong huyện tới cứu chúng ta!"

      Quả nhiên, đợi cho đám người vào sân, Ngưu trưởng thôn thấy đầu đúng là huyện thái gia bản huyện, nhất thời cảm thấy cứu tinh đến, có núi dựa, tiến lên khóc : "Vương đại nhân, ngươi cần phải làm chủ cho chúng ta, ta ngang ngược —— "

      Ngưu trưởng thôn muốn lên án Tiêu Đạc, ai biết Vương đại nhân tiến lên bước, quỳ gối trước mặt Tiêu Đạc. "Tri huyện thất phẩm, huyện Thanh Thủy, Vương Tọa Sơn bái kiến Cửu gia!"
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :