1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tác giả lại tiếp tục chứng minh 1 chân lý nữa, con trai rất nhiều ng có xu hướng thích những giống mẹ mình.
      saoxoay, heavydizzyB.Cat thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Hự, nàng @nữ sinh 9x phán 1 câu làm ta sợ quá, cái cảm giác người /chồng coi mình như mẹ ấy, ta thấy cứ sao sao, có cảm giác cấm kị sao đó. Ôi tâm hồn của ta, đen tối đen đặc luôn mất rồi :p
      Huỳnh Thượng Hỷheavydizzy thích bài này.

    3. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      A nghiên này chết cũng mấy lần mà sao vẫn ám ảnh sợ như vậy hen. Nghĩ chết nhiều phải chai lì cảm xúc chút chứ

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 28: Bánh canh đầu cá
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      A Nghiên bắt cá rất giỏi, chỉ chốc lát bắt dăm con cá, nhìn cá béo ở trong bụi cỏ nhảy lung tung, A Nghiên vừa lòng lên bờ, cầm con cá qua khoe với Tiêu Đạc.

      đến trước mặt, thấy khép hờ con ngươi, mỉm cười nhìn mình, trong nụ cười kia đúng là có ý tứ khác.

      Nàng hơi hoảng, khỏi chột dạ, chẳng lẽ bị phát ?

      Tiêu Đạc thấy nàng trừng lớn mắt, kinh ngạc ngây thơ lại tò mò, môi mỏng càng tràn ra nụ cười.

      "Gia làm sao vậy? phải sinh bệnh chứ?" Nàng càng hiểu, cẩn thận hỏi.

      Rỗ ràng vẫn là bộ dáng làm cho người ta sợ hãi, thế nào bỗng nhiên cười đến ngu như vậy a? Nếu quả là sinh bệnh, vừa vặn a, bệnh chết là tốt nhất!

      " bệnh, bỗng nhiên nhớ tới ít chuyện cũ." Tiêu Đạc thanh hơi khàn khàn ôn nhu.

      "Chuyện cũ?” A Nghiên càng thêm kinh hài, chuyện cũ cái gì? Cùng mình có liên quan?

      Tiêu Đạc nâng tay, thay A Nghiên lau chút bọt nước trong suốt chóp mũi, lại thuận thế nhéo nhéo cái mũi mềm mại.

      "Ta bỗng nhiên nhớ tới nương ta." nâng con ngươi lên, nhìn về phía dãy núi mông lung xa xa, như vậy.

      Kỳ hôm nay nhìn A Nghiên ở đó bắt cá mười phần mạnh mẽ, bỗng nhiên nhớ tới lời mẫu hậu.

      Bỗng chốc liền minh bạch.

      Có lẽ người khác nhau, làm ra đồ ăn hương vị giống nhau. thích A Nghiên làm đồ ăn, mơ hồ có hương vị năm đó mẫu hậu nấu ra, khiến trong lòng thích ăn.

      Đương nhiên, kỳ A Nghiên làm so với mẫu hậu làm cũng hoàn toàn giống nhau.

      A Nghiên học nấu ăn, so với mẫu thân, làm ra đồ ăn càng thêm vài phần có ý tưởng lí thú.

      Nhưng mà cảm thấy hương vị có chút tương tự.

      "Nương? Gia nhớ nương của gia?” A Nghiên nghe lời này, chợt nhớ tới chuyện ở đời thứ bảy.

      Đời thứ bảy, nàng gặp nương , cũng chính là hoàng hậu Đại Chiêu quốc, hơn nữa nàng cũng tận mắt thấy vị hoàng hậu Đại Chiêu này chết như thế nào ——chết vô cùng thê thảm.

      Nhưng lúc này Tiêu Đạc cũng định ra, đều là ít chuyện cũ lâu năm. Mà ngày xưa mẫu thân mất , tiểu thiếu niên cũng trưởng thành, lâu thèm nhớ tới chuyện này nữa.

      Vì thế sang chuyện khác, nhìn về phía cá mè hoa trong tay A Nghiên, lãnh đạm : "Ngươi phải làm bánh canh đầu cá cho ta sao?"

      A Nghiên nghe thế, nhất thời nhớ tới kế hoạch của mình, vội vàng gật đầu : "Được, bánh canh đầu cá!"

      *********

      A Nghiên là người trải qua mấy đời luân hồi, trải qua nhân thế bất đồng tạo nên kiến thức rộng rãi, xuất thân bất đồng cũng tạo nên kỹ năng bất đồng.

      Thí dụ như tại nàng phải làm bánh canh đầu cá, cũng phải là đồ ăn thông thường của Đại Chiêu quốc, là thứ bọn căn bản chưa từng ăn. Nàng bây giờ làm ra, người khác xem tự nhiên thấy phá lệ tươi mới.

      Nàng đem mấy con cá mình bắt được xử lý sạch , sau đó bắt đầu cắt thành từng miếng bề rộng chừng nửa ngón tay, chờ khô nước bên trong.

      Hà Tiểu Khởi đứng ở bên cạnh, ôm cánh tay, sắc mặt tốt nhìn nàng lưu loát hạ dao.

      Lúc này Hà Tiểu Khởi nhíu mày, lạnh lẽo phun câu: "Nào có ngươi làm cá như vậy!"

      Đại Chiêu quốc đối với cá thực ra có vài loại nấu nướng bình thường như hấp, kho tàu, rán, cách thủy, hầm canh, nhưng vô luận thế nào đều là cho cả con cá vào nồi, bởi vì mọi người cho rằng như thế mới có thể giữ nguyên hương vị cá thơm ngon trơn mềm hoàn mỹ nhất.

      A Nghiên nghe xong, chậm rì rì liếc cái, quan tâm, bắt đầu nổi lửa đun nóng chảo.

      Hà Tiểu Khởi liếc nhìn nàng, tay trắng nõn cầm nồi mỡ lợn, thế nhưng có vẻ nặng nề, liền cười lạnh: "Cố A Nghiên, đừng tưởng rằng đời này chỉ có ngươi biết nấu ăn."

      A Nghiên liếc , cho là đúng : "Hà Tiểu Khởi, đừng tưởng rằng người khác biết ngươi vụng trộm học ta nấu đồ ăn."

      Hà Tiểu Khởi đột nhiên nghe thế, nhất thời đỏ mặt lên.

      Hà Tiểu Khởi bất quá là thiếu niên mười lăm sáu tuổi thôi, sinh ra thanh tú trắng nõn, chẳng qua ngày thường luôn làm ra bộ dáng quạnh quẽ, làm cho người ta cảm giác có khoảng cách lạnh lùng, nhưng nay mặt đỏ lên như vậy, có chút xấu hổ trừng A Nghiên, lại có vẻ hết sức trẻ con.

      A Nghiên vừa thấy, khỏi nở nụ cười, nhíu mày trào phúng : "Ai u, còn ngượng ngùng a, vụng trộm học người khác nấu ăn, loại tình này truyền ra cũng xuôi tai đâu!"

      Phải biết rằng học y có quy củ học y, luyện võ có quy củ luyện võ, đầu bếp nấu ăn cũng có quy củ đầu bếp nấu ăn. Ngươi được người khác cho phép học tay nghề người khác, là lén lút, chút là hỏi tự tìm, nặng chút có thể coi là cướp bát cơm người khác. Đây là chuyện bị người ta khinh thường, là chuyện bị người trong nghề chê cười, người bình thường đều kiêng dè chút, dù sao cũng là ám muội.

      Kỳ cũng là do Hà Tiểu Khởi tâm cường hiếu thắng, mới tự giác lén học A Nghiên, nay bị A Nghiên toạc ra, xấu hổ vô cùng, mặt đỏ giống mông khỉ.

      "Ta, ta, ta cũng chỉ học hai loại... cũng là vì làm cho Cửu gia..." mặt Hà Tiểu Khởi cứng ngắt, ra vẻ hữu lý, lúng túng giải thích, nhưng được nửa, dường như nhụt chí, ra lời.

      dối bịa chuyện là loại bản lĩnh, cần da mặt rất dày, mà cố tình vị Hà Tiểu Khởi này thoạt nhìn lòng tự trọng thực lớn, da mặt cũng rất mỏng.

      Kỳ Hà Tiểu Khởi phi thường đơn giản, trải qua bảy lần luân hồi A Nghiên liếc mắt cái là nhìn thấu.

      phải là tiểu thiếu niên khó chịu lãnh cảm, lòng tự trọng lớn, mẫn cảm lại hiếu thắng sao?

      Nàng cũng lười quan tâm, dù sao cũng phải con trai nàng, cũng phải đệ đệ nàng, mặc kệ a!

      Mắt thấy nồi cũng nóng, nàng cho chút dầu hạt cải vào nồi, tiếp theo là hạt tiêu, ớt còn có chút tỏi, cầm thìa gỗ đảo vài cái, tỏi và hạt tiêu liền phát ra mùi hương tràn ngập toàn bộ phòng bếp, cái loại mùi này nồng đậm làm cho người ta thống khoái, kích thích nước miếng trong miệng chảy ra.

      Hà Tiểu Khởi nuốt nước miếng, khô cằn : "Ta dám làm dám chịu. Nay thừa nhận, ta học trộm ngươi mấy thứ! Ngươi, ngươi thích mắng mắng, thích đánh đánh! Bất quá ta cũng với ngươi, thứ nhất, vài món đồ ăn của ngươi, ta chỉ làm cho Cửu gia ăn, cũng là vì muốn Cửu gia cao hứng. Thứ hai, vài món đồ ăn này, tương lai ta hội Bạch Lan tuyệt đối dùng. Nếu ta dùng, bị trời phạt, thiên lôi đánh xuống, chết được tử tế! Ta Hà Tiểu Khởi được làm được!"

      càng càng kích động, cuối cùng đến mức cổ cũng đỏ lên.

      A Nghiên liếc cái, căn bản rảnh quan tâm, tiếp tục làm đồ ăn.

      Nàng đem mấy khúc cá để vào nồi, bắt đầu nấu.

      Giờ phút này cần lửa lớn, nàng vội vã muốn thêm chút lửa nữa.

      Ai biết Hà Tiểu Khởi trước bước, ngồi ở đó, cầm lấy que đánh lửa bắt đầu đun.

      Nàng kinh ngạc nhìn cái, có chút ngoài ý muốn.

      Chỉ cho rằng người dù đao đặt cổ cũng muốn cứng cổ giữa lòng tự trọng, nghĩ tới nguyên lai còn biết đạo lý co được dãn được?

      Trẻ dễ dạy a!

      có cái đại trù Hà Tiểu Khởi đun bếp, làm món ăn này càng đơn giản.

      Kỳ có đôi khi nấu ăn vấn đề lớn nhất chính là giữ lửa thôi. A Nghiên trong lòng biết Hà Tiểu Khởi có thể thông qua tầng tầng chọn lựa đến phòng bếp Tiêu Đạc làm việc, nhất định là đơn giản, đun bếp chính là công phu cơ bản, với tự nhiên thành vấn đề.

      Bên này khúc cá được đun, nàng lại bỏ thêm các dạng gia vị, như rượu vàng, nước tương, chút dấm chua, tiếp tục đảo đều. Đợi thịt cá chín năm thành, nàng liền mang tới nồi nước ấm đổ vào, ào ào nước ấm gặp chảo nóng, phát ra thanh, đồng thời mùi hương xông vào mũi. Đợi cho nước ngập nồi dầu nóng kia, trong nồi cũng dần dần ổn định lại.

      Nàng từ tốn cho hành, gừng tỏi cắt vào nồi, lại thêm chút muối ăn cùng đường.

      Xoa xoa tay, nàng ung dung phân phó Hà Tiểu Khởi: "Giữ lửa vừa, khắc sau, ngừng."

      Ngữ khí này, ràng coi Hà Tiểu Khởi thành người giúp việc.

      Như trước đây, Hà Tiểu Khởi nhảy lên trừng nàng. Bất quá tại, Hà Tiểu Khởi đuối lý, có lẽ là có việc cầu người cho nên cúi cái đầu tôn quý, cũng tức giận, thực nghe nàng phân phó canh lửa vừa.

      A Nghiên vừa lòng gật đầu, vừa lấy bánh hấp lúc trước ra, cắt thành khối hình vuông, vừa thuận miệng hỏi Hà Tiểu Khởi: "Hội Bạch Lan là cái gì a?"

      Hà Tiểu Khởi kinh ngạc nhìn nàng cái: "Ngươi biết?"

      A Nghiên lắc đầu: "Thâm sơn cùng cốc, tự nhiên biết."

      Nàng thản nhiên bổ sung: "Cũng là người trong thành các ngươi biết thưởng thức."

      Hà Tiểu Khởi hiểu, cảm thấy lời này có ý trào phúng. Bất quá yên lặng nhịn xuống, giải thích cho A Nghiên: "Hội Bạch Lan là cuộc thi nấu ăn do hào môn quý tộc Yến kinh tổ chức. Năm năm lần, tụ tập danh trù thiên hạ, đến lúc đó từ các dạng đồ ăn ở cuộc thi, chọn ra đầu bếp xứng đáng nhất, cũng đem tặng hoa lan bạch ngọc trong hội Bạch Lan."

      A Nghiên nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nhíu mày : " cách khác, đám người chạy tới tham gia cuộc thi trù nghệ gì đó, cuối cùng chỉ vì đóa hoa?"

      Hà Tiểu Khởi gật đầu: "Đúng!"

      A Nghiên buồn bực: "Tự mình hái! Hoa Bạch Lan nhiều như thế, phía sau núi ta có thể tùy tiện hái cả rổ!"

      Lời này ra khiến sắc mặt Hà Tiểu Khởi nhất thời tốt nổi, trong mắt dần ra vẻ khinh bỉ: "Ngươi từ sống ở nông thôn, đương nhiên là hiểu. Hội Bạch Lan này đối với các danh trù mà , chính là vinh dự. Nếu có thể nhận được hoa lan bạch ngọc này, chứng minh đời này uổng làm đầu bếp."

      "A?” A Nghiên càng kỳ quái: "Sư phụ ta cũng nghe qua hội Bạch Lan này, vậy đây là uổng phí làm đầu bếp?"

      Hà Tiểu Khởi muốn tử tế với A Nghiên cũng thể: "Hạ trùng bất khả ngữ băng (Côn trùng mùa hè thể chuyện băng tuyết), ngươi hiểu biết."

      A Nghiên đối với việc mình hiểu hay cũng quan tâm, dù sao nàng chỉ quan tâm có thể sống sót hay , về phần hoa lan trắng hoa lan đen cái gì đó, để cho người khác quan tâm.

      Lúc này thức ăn được, nàng mở nồi ra, nhiệt khí ngùn ngụt bay lên, bên trong cỗ mùi vị làm cho người ta ngửi thấy liền chảy nước miếng, đó là thịt cá tươi mới cùng nước sốt tỉ mỉ điều chế trộn lẫn, phối hợp với nhau làm cho đầu lưỡi người ta run rẩy.

      A Nghiên vừa ngửi thấy hương vị này, liền vừa lòng gật đầu.

      Kỳ bánh canh đầu cá này, năm đó nàng cũng chỉ ăn qua thôi. Lúc đó nàng cũng phải đầu bếp, thèm quan tâm con cá này bánh này làm như thế nào đâu. Bây giờ căn cứ hương vị năm đó ăn thử, tự mình sờ soạng làm ra cũng là lần đầu tiên. Có thể làm ra hương vị giống như từng quen thuộc này, là rất bội phục bản thân.

      Hà Tiểu Khởi vừa ngửi được hương vị này, sắc mặt nhất thời thay đổi. vội qua, cẩn thận xem xét thấy mùi tương nồng đậm, thịt cá trắng noãn hơi nhiễm màu tương, cho thấy vô cùng ngon miệng.

      cứng ngắc nhìn A Nghiên dùng thìa múc nước sốt ra sau đó rưới lên bánh chiên mặn cắt sẵn. Bánh chiên nguội bị nước sốt nhiệt khí ngùn ngụt nồng đậm đổ vào, nhất thời màu tương ngấm vào trong bánh, bánh cũng tỏa ra mùi thơm, đánh sâu vào vị giác và đầu lưỡi.

      A Nghiên liếc : "Muốn thử miếng ?"

      Hà Tiểu Khởi trầm mặc lát, rốt cục gật đầu.

      Vì thế A Nghiên cho thử chút.
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :