1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Lí do to hơn mục đích, a ôm c cả đời cho sạch :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Mừng nàng trở lại
      :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      heavydizzy thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Phải đụng mới sạch , ng khác đụng vào là ko được đâu :))
      Chào mừng @heavydizzy quay lại :)) mấy ngày nay ta ngóng nàng lắm luôn
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 22: Cũng từng là hai đứa vô tư
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola​

      Cửu gia ôm A Nghiên, thẳng về Thiên Trúc Các chỗ ở. Đầu tiên tính viện của hạ nhân ở, nhưng mới hai bước, bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận việc. "Thân là đầu bếp nữ chuyên dụng của gia, sao có thể ở đó?"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt bên cạnh gật đầu : "Gia có lý."

      Cửu gia cũng cảm thấy mình rất có lý, vì thế phân phó Hạ Hầu Kiểu Nguyệt: "Ngay bên cạnh chỗ ta an trí phòng, phải sạch , các loại bài trí đều dùng thứ tốt."

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt gật đầu: "Vâng."

      Cửu gia ôm A Nghiên, nhất thời cũng có chỗ khác để , liền ôm nàng ngồi ở đình hóng mát.

      cúi đầu nhìn tiểu nha đầu ngất xỉu trong lòng, thấy lọn tóc đen tinh tế che bên má nàng, liền phi thường tự nhiên tay ôm nàng, tay kia giúp nàng phất chỗ tóc đen đó , thuận tiện còn giúp nàng sửa sang lại tóc phía dưới.

      Lúc này Mạnh Hán cũng tới, vừa vặn thấy màn này, khỏi có chút sợ ngây người.

      Bởi vì vị gia này, đối với nữ nhân cho tới bây giờ, dù là nữ tử tuyệt sắc như Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, đều coi là nha hoàn để đối đãi.

      Nhưng lần này, vị gia nhà , khuôn mặt thanh lãnh tôn quý lại lộ ra ý cười ôn nhu ít có, ôm tiểu nha đầu gầy yếu giống như ôm tiểu hài tử.

      Mạnh Hán thẳng tắp nhìn màn này, có chút ngây người.

      Cửu gia cảm giác được người tới, đầu cũng ngẩng lên, biết là Mạnh Hán: "Hình như bên ngoài hơi lạnh, ngươi cầm cái áo choàng đến."

      Mạnh Hán vội gật đầu đáp vâng, thi triển khinh công, lát sau mang tới cái áo choàng gấm tương mao, hơn nữa cung kính tiến lên, phủ lên người gia nhà .

      Ai biết Cửu gia cũng duyệt : " phải ta dùng."

      xong, lấy áo choàng từ trong tay Mạnh Hán sững sờ ở đó, cẩn thận quấn cho A Nghiên nằm trong lòng.

      Lúc này Mạnh Hán biết gì cho phải.

      Nam tử ôn nhu cẩn thận tuấn mỹ trước mắt này, thực là vị gia nhà , lạnh lùng vô tình giết người chớp mắt sao?

      Mà sau khi choáng váng qua, A Nghiên bắt đầu thuận thế ngủ say, tự nhiên bản thân mình giờ phút này ngủ ở trong lòng người tôn quý (đáng sợ?) cỡ nào.

      Có lẽ địa phương nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, nàng ngủ say sưa ngọt ngào.

      Ngủ say như thế nàng bắt đầu mơ.

      Trong mộng, nàng mơ về đời thứ sáu.

      Đời thứ sáu nàng sinh ra làm hậu thế trong nhà làm nghề y, từ tinh thông y thuật, hồi chính là thần đồng được gia tộc ký thác kỳ vọng cao.

      Lúc tiểu thần y A Nghiên sáu tuổi, phía nam Thiền Châu có ôn dịch, nàng còn tuổi, theo phụ thân đến nơi gặp nạn. Lúc đó mẫu thân khuyên can mấy lần, nàng vẫn kiên trì muốn .

      Ở đời thứ năm, nữ thổ phỉ A Nghiên giết người ít. Nay làm lại đời, nàng nhớ lại từng oán hận ngày trước gây ra, bình tâm tĩnh khí nghĩ lại, bắt đầu hối hận.

      trắng ra là, nàng muốn chuộc lỗi.

      Đương nhiên, trừ bỏ chuộc lỗi, nàng còn có ý tưởng cầu may.

      Năm đời năm thế, nàng đều chết vì cùng người. Đây là sợ hãi sâu trong nội tâm, nàng sợ chết lần, sợ chết hai lần, lại sợ luân hồi sinh tử liên tục như vậy.

      Nàng muốn đánh vỡ nguyền rủa này.

      Nếu tuổi còn nàng theo phụ thân đến vùng ôn dịch, có thể cứu rất nhiều người, đối với nàng mà đương nhiên là công đức, cho dù nàng chết ở đó, coi như là chết có ý nghĩa, ít nhất có thể thoát khỏi ác mộng bị nam nhân đáng sợ hại chết.

      Khi nàng đến Thiền Châu, mới phát tình hình bệnh dịch còn nghiêm trọng hơn so với mình tưởng tượng, cơ hồ hơn phân nửa người bị nhiễm ôn dịch, rất nhiều người chết, ở ngoại ô tràn ngập mùi khói đốt xác người.

      Nơi này chính là địa ngục nhân gian.

      A Nghiên để ý an nguy của mình, bắt đầu cứu người, nàng dùng thân thể nho của mình thử thuốc, tự mình đút thuốc cho bệnh nhân nhiễm ôn dịch, cũng ngại bọn họ bẩn, cũng sợ bị nhiễm ôn dịch.

      Rất nhanh, thanh danh nàng truyền xa, tất cả đều biết đến có đại phu sáu tuổi, giống như ngọc nữ bên cạnh Quan Thế , có thể cứu tính mạng mọi người.

      Đoạn thời gian đó, kỳ trong lòng A Nghiên luôn tràn ngập bi thương. Nàng nhìn thấy mọi người thống khổ, e ngại, giãy dụa, quằn quại sau đó chết , vòng vòng lại.

      Nàng nhớ tới đời trước mình giết người qua đường, ngủ với nam nhân, lại nhớ tới mình từng sống mấy đời kia, bắt đầu càng mờ mịt.

      Nàng là ai? Đến từ phương nào? Vì sao ở thế gian đông đúc này lưu luyến ?

      Mọi luôn có nhân quả, cái gì là nhân, cái gì là quả của nàng?

      hôm, nàng ăn cơm chiều xong, bộ lung tung ra ngoại ô.

      Trải qua ôn dịch, ngoài thành Thiền Châu trống trải đến mức cơ hồ nhìn thấy người ở. Tịch dương ánh chiều tà rơi xuống nhiễm đỏ hết thảy chung quanh, bi tráng mà lộng lẫy, màu đỏ kia giống như máu tươi.

      lúc này, nàng nghe thấy tiếng vó ngựa.

      Xa xa, có người cưỡi lưng ngựa, ngược hướng tịch dương chậm rãi đến.

      biết gió từ nơi nào thổi tới, thổi bay tóc đen lòa xòa cùng với bạch y mỏng manh, tóc đen bạch y ở trong gió phiêu đãng, giống người thế gian dường như là trích tiên.

      A Nghiên trợn to hai tròng mắt thủy nhuận của tiểu nương sáu tuổi, nỗ lực nhìn.

      Nàng hy vọng người đến là thế ngoại cao nhân, có thể giải đáp cho nàng vướng mắc sáu đời thể cởi bỏ.

      Nhưng nàng thất vọng rồi, người tới phải thế ngoại cao nhân, chỉ là tiểu thiếu niên tuấn mỹ mà thôi.

      nhìn qua như mới mười tuổi, thân hình non nớt tinh tế, khuôn mặt tuấn mỹ, lông mày như thanh đao cực kì đẹp mắt, con ngươi dài trong suốt, cả người giơ tay nhấc chân đều tuyệt thế tao nhã.

      đẹp mắt, tựa như ra từ bức họa.

      Người khác A Nghiên là ngọc nữ bên người Quan Thế Bồ Tát, nhưng A Nghiên nhìn thấy thiếu niên này, chợt cảm thấy mình tính là ngọc nữ, thiếu niên này mới là kim đồng trời.

      Tiểu thiếu niên nhìn thấy tiểu nương trước mặt, dường như cũng có chút kinh ngạc, hơi hơi hạ mày "Ngươi là ai, sao lại ở chỗ này?"

      Tiểu thiếu niên cao nhìn xuống hỏi A Nghiên.

      A Nghiên nghiêng đầu đánh giá tiểu thiếu niên: "Ngươi là ai, sao lại ở chỗ này?"

      Nàng thầm bổ sung ở trong lòng: Ngươi sao lại đẹp như vậy? Ta thích!

      Tiểu thiếu niên thấy nàng hình dáng non nớt, vẻ mặt đơn thuần, chỉ cho rằng nàng là đứa nhà phụ cận, lập tức xoay người xuống ngựa. "Nơi này ôn dịch náo loạn, ngươi nên nhanh chóng rời , bằng vạn nhất bị truyền nhiễm, có đường sống."

      Tiểu thiếu niên hảo tâm khuyên bảo.

      A Nghiên nghe xong, cũng phì cười. Nàng nhìn chằm chằm khuôn mặt thiếu niên, thấy chỗ chân tóc trán có mỹ nhân tiêm càng làm khuôn mặt thêm tinh xảo động lòng người.

      Làm sao có thể có tiểu thiếu niên đẹp như vậy, biết trưởng thành là bộ dáng gì?

      A Nghiên cả trái tim đều rung lên phù phù phù phù.

      Dù nàng có được trí nhớ sáu đời, nhưng đến cùng thân thể tại này là tiểu nương sáu tuổi, nhìn tiểu nam hài lớn hơn mình, kìm lòng đậu có chút mặt đỏ tim đập, còn có điểm ngượng ngùng. "Ta sợ ôn dịch đâu."

      Nàng bắt đầu ba hoa ở trước mặt tiểu thiếu niên tuyệt sắc, đương nhiên đây cũng là lời .

      Tiểu thiếu niên nhìn nàng ràng nho xinh xinh, lại năng ngông cuồng, chẳng những thấy buồn cười, ngược lại càng cảm thấy nàng đáng .

      Thế gian này làm sao có thể có tiểu muội muội như vậy? ràng giống khối đậu hủ mềm chọc người trìu mến, lại nhất định ra lời người lớn, làm ra bộ dáng người lớn.

      xưa nay gần gũi người lạ, thường đối đãi với người ngoài cực kì lạnh nhạt, nhưng giờ khắc này, nhìn đứa bé này, lại tự chủ được sinh tâm tư muốn thân cận.

      Vì thế tới, túm tay tiểu muội muội, vừa chạm vào tay nàng, nhất thời tâm cũng tan ra.

      Tay tiểu muội muội mềm mại, vuốt thoải mái.

      Đôi môi tinh xảo khỏi tràn ra chút ý cười.

      Tiểu thiếu niên tuyệt sắc, lúc cười như hàn ngọc lạnh lẽo thể chạm vào, nhưng khi cười rộ lên là như ngàn vạn cây lê nở hoa, thiên địa vạn vật ảm đạm thất sắc, làm cho trong mắt người ta chỉ có nụ cười của .

      khắc như vậy, A Nghiên thậm chí cảm thấy mình say, trước mắt xuất vô số ánh sao, giữa tinh quang lộng lẫy, tiểu thiếu niên mỉm cười tới chỗ nàng.

      Nàng thậm chí cảm thấy, tình cảnh này từng xuất đời kia của nàng, trong giấc mộng.

      Nàng kìm lòng đậu hơi hơi mở môi , cứ như vậy si ngốc nhìn .

      "Ngươi tên là gì a?"

      "Ta gọi là A Nghiên. Ngươi sao?"

      "Ta gọi là A Nguyên."

      "Ngươi mấy tuổi a?"

      "Ta mười tuổi."

      "Ta mới sáu tuổi."

      "..."

      "..."

      Hai tiểu bằng hữu, tay nắm tay, ở nơi ngoại ô hoang vắng bắt đầu chuyện. Gió từng trận thổi đập vào mặt, mang đến mùi thi thể bị đốt cháy từ xa, loại mùi khó ngửi như vậy bất quá hai người đều hề hay biết, bọn họ hoàn toàn đắm chìm vào kinh hỉ đối phương mang đến trong lần tình cờ gặp gỡ này.

      Đó là thời gian tươi đẹp hạnh phúc cỡ nào a!

      A Nghiên bên môi tràn ra nụ cười phát ra từ nội tâm.

      Tiêu Đạc cúi người, cẩn thận đặt tiểu nha đầu lên giường thấp, nhưng ai ngờ bàn tay tiểu nha đầu lại túm lấy tay áo mình buông.

      Tay nàng trắng mềm non mịn, nhìn rất đẹp mắt.

      Cũng biết sao lại tò mò, nhịn được nắm tay nàng.

      Bàn tay mềm mại xương, nắm trong lòng bàn tay là thoải mái.

      Đúng lúc này, bên tai truyền đến tiếng cười "Khanh khách" thanh thúy động lòng người, theo bản năng ngẩng đầu nhìn vừa đúng lúc nhìn thấy tiểu nha đầu tràn ra ngọt ngào tươi cười.

      Thực giống bộ dáng cười làm lành với mình lúc trước. Đây là tiếng cười phát ra từ đáy lòng, khóe môi hơi hơi tràn ra, lộ ra lúm đồng tiền như như , như hoa sơn chi thuần khiết trong suốt vừa mới đâm chồi ven đường. Nàng cười cái gì? Dường như lòng tràn đầy ngọt ngào sung sướng?

      Tiêu Đạc hơi nhíu mi, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tươi cười kia lát, nhưng lại cảm thấy có chút thất thần.

      Lại vào lúc này, bên ngoài thanh vang lên: "Cửu gia, Yến kinh gởi thư tới."

      Đây là thanh hiu quạnh hề có độ ấm, dường như vọng về từ địa ngục.

      Thanh vừa phát ra, A Nghiên nhất thời tỉnh mộng.

      Nàng đột nhiên trợn to đôi mắt trong suốt, lại thấy trước mặt mình, đôi con ngươi như biển sâu nhìn chằm chằm.

      "A —— cứu mạng a!"

      Kêu thê lương tiếng, là phản ứng trực tiếp đầu tiên dành cho Tiêu Đạc sau khi nàng tỉnh lại.
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Cái danh xưng Cửu gia thành nỗi ám ảnh bất diệt trong lòng A Nghiên, dù cho ở trong hoàn cảnh nào cũng làm nàng sợ hãi. Cảnh tươi đẹp là thế bỗng trở nên ảm đạm, aizz. Mong đến ngày mọi thứ được hóa giải quá :-(
      Thank nàng @heavydizzy chăm chỉ, siêng năng nha :-*

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Cửu dần bước chân vào lưới tình :yoyo52:, tiếng hét của a Nghiên sát phong cảnh quá :yoyo49::yoyo48::yoyo48:
      saoxoay, Hờ Annhheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :