1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta mò sang ủng hộ nàng đây.
      heavydizzy thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Truyen hay wa.co len nha ban
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 02: Bánh mãnh sư cúc dại
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola​


      Đại Bạch thúc trừng mắt nhìn khuôn mặt thanh tú nhắn của A Nghiên.

      ràng là nha đầu cơ trí, tại sao đầu óc lại có chút vấn đề?

      Đại Bạch thúc nhớ tới lời ngoại sinh nữ nhà mình .

      Bất quá nghĩ đến đại bản của Cửu gia, vẫn nhịn xuống nghi ngờ trong lòng, tận lực miêu tả điểm tâm ngày đó: "Xem có chút giống bánh ngọt mãnh sư, mặt có màu xanh đỏ, còn rắc hoa , mang hương cúc nhàn nhạt, nhớ chưa?"

      A Nghiên nhíu mày nghĩ phen, cuối cùng bừng tỉnh: "Ta biết rồi, đó là bánh mãnh sư cúc dại a!"

      Đại Bạch thúc cuối cùng thở phào nhõm, thăm dò hỏi: "Tốt, vậy ngươi làm lại phần."

      A Nghiên dùng sức gật đầu: " thành vấn đề a!"

      Đại Bạch thúc cùng Hà Tiểu Khởi bên cạnh mặt mũi tràn đầy khinh bỉ liếc nhau cái, thầm gật đầu.

      A Nghiên nhìn nhìn nguyên liệu nấu ăn, mới phát những thứ nguyên liệu nấu ăn đều đặt trong đĩa bằng sứ trắng, các loại nguyên liệu nấu ăn đều sắp xếp rất chỉnh tề, nàng nhìn Đại Bạch thúc: "Còn thiếu cúc dại."

      Đại Bạch thúc gấp rút phân phó Hà Tiểu Khởi: "!"

      Hà Tiểu Khởi nhíu mày, bất quá vẫn ra ngoài.

      Ai biết A Nghiên lại bổ sung: " được quá già, được quá non, phải là loại hôm qua mới nở, lớn ."

      Hà Tiểu Khởi nghĩ nha đầu nông thôn này sai sử mình thuận tay như thế, lườm A Nghiên cái, bất quá vẫn .

      tốc độ cực kỳ nhanh, chưa đến 1 khắc thời gian mang 1 sọt cúc dại đến.

      A Nghiên kinh ngạc: "Nhanh như thế?"

      Hà Tiểu Khởi hơi đắc ý: "Trong phòng bếp của ta muốn dùng cái gì, ai dám thất lễ?"

      Những chuyện này ai dám làm phiền tự thân động thủ? Đương nhiên có thị vệ làm giúp, những thị vệ kia khinh công giỏi, động tác mau, mất bao lâu mang về sọt.

      A Nghiên đối với việc này dù thấy nhưng thể trách, nàng kiểm tra nguyên liệu nấu ăn lần nữa, bắt đầu làm bánh ngọt mãnh sư cúc dại.

      Kỳ bánh ngọt mãnh sư là điểm tâm thường dùng trong tiết trùng dương. Dùng bột trắng chưng thành bánh ngọt, bề mặt rắc ít thạch lựu, kê vàng, bạch quả, hạt thông v.v.., phía lại khảm chút sợi thịt, trang trí cho điểm tâm này thành hình sư tử mãnh vương, cho nên mới gọi là bánh mãnh sư.

      Bất quá A Nghiên làm bánh ngọt mãnh sư lại giống người khác, lúc chưng bánh, nàng cho thêm cúc dại .

      Đại Bạch thúc cùng Hà Tiểu Khởi ở bên cạnh nhìn. Lúc A Nghiên bắt đầu làm điểm tâm, cũng giữ vững tinh thần nhìn chằm chằm.

      Chỉ thấy ngón tay A Nghiên trắng mềm giống như củ ấu, từ cái sọt chọn mười mấy đóa cúc dại, thả vào trong nồi, lại lấy nước suối núi bên cạnh cho thêm vào, bắt đầu nhóm lửa.

      Đại Bạch thúc thấy vậy, gấp rút quát bảo ngưng lại: "Ngươi cần làm, để Hà Tiểu Khởi đốt lửa."

      Hà Tiểu Khởi gì, ngoan ngoãn nhóm lửa.

      A Nghiên nhân cơ hội này chọn lựa nguyên liệu nấu ăn bên cạnh, tất cả rửa sạch rồi để riêng.

      Ít lâu sau, nước trong nồi bắt đầu sôi. A Nghiên cầm miếng vải xô lọc hoa cúc, trong nước hoa cúc cho thêm đường phèn, bột kê, vừa quấy vừa tiếp tục bảo Hà Tiểu Khởi canh lửa.

      Đợi đến lúc nước hoa cúc nấu xong, A Nghiên chậm rãi làm mặt bánh ngọt.

      Đại Bạch thúc quả thực là trừng muốn lồi mắt ra. muốn nhìn tiểu nương này làm như thế nào, nhưng nhìn hồi lâu, lại thấy thủ pháp cùng với cách phối liệu cũng có gì đặc biệt.

      Hơn nửa canh giờ sau, bánh ngọt của A Nghiên ra lò. Bánh ngọt vàng nhạt, mặt bánh có các loại hoa quả khô trang trí, còn có từng cánh hoa cúc chậm rãi tung bay.

      Đại Bạch thúc tới gần, mới thấy hoa cúc kia muốn đón còn che, khảm nửa bánh ngọt, bởi vì cánh hoa hoa cúc nhàng, lúc này bên cạnh có người lại lại chút, hoa cúc kia liền giống như bươm bướm nhàng lay động.

      Mà càng làm cho người ta ngạc nhiên là, bất quá chỉ mười mấy cánh hoa cúc mà thôi, nhưng điểm tâm lại phát ra hương cúc nhàn nhạt, mát lạnh thản nhiên, khiến người ta hoảng hốt như ở trong vườn cúc.

      Sắc mặt Hà Tiểu Khởi cũng có chút thay đổi. Lần trước cũng chưa từng thấy điểm tâm được Cửu gia ăn rồi hài lòng. Trong suy nghĩ của , có lẽ cũng có gì, chỉ là trùng hợp Cửu gia thích mà thôi.

      Dù sao ăn gì đó là phải xem tâm tình. Tâm tình tốt tự nhiên cảm thấy mỹ vị vừa miệng, tâm tình tốt dù mỹ thực tỉ mỉ chế biến cũng có hương vị.

      Cho nên Hà Tiểu Khởi đối với tiểu nương hơi có chút xem thường, chỉ cảm thấy nàng chẳng qua là gặp vận may.

      Nhưng bây giờ sao? Hà Tiểu Khởi nhìn A Nghiên bàn tay bé khéo léo làm cho bánh ngọt mãnh sư vốn thường gặp ở phố phường nên có chút tục khí thành ra xinh đẹp như hoa, Cửu gia hẳn là thích?

      Hà Tiểu Khởi hơi có chút biết là tư vị gì nhìn A Nghiên, nghĩ tiểu nương này học được tay nghề ở đâu?

      Vừa lúc đó, chỗ cửa truyền tới thanh : "Đại Bạch."

      Vừa nghe đến thanh này, lập tức Đại Bạch thúc toàn thân chấn động, vội vàng gật đầu: "Tốt rồi, tốt rồi, lập tức tốt rồi!"

      A Nghiên bận rộn nửa ngày, cuối cùng cũng làm xong. Nàng tới nơi này, nhìn thấy Hà Tiểu Khởi và Hàn Đại Bạch, cảm thấy buồn bực phòng bếp sao chỉ có hai người, lúc này nghe được thanh khác, vô thức nhìn sang.

      Chỉ thấy có người ở ngưỡng cửa phòng bếp, mang cái mặt nạ, mặc thân áo bào đen, tóc dài rũ xuống phía sau.

      Vốn bên trong phòng bếp rất ấm áp, vừa đứng vậy, có bất kỳ động tác hay vẻ mặt dư thừa, chỉ có thanh lạnh như băng, giống như sắt chạm vào sắt tạo ra.

      Trong phòng bếp lập tức như nhập đông.

      Hàn Đại Bạch nhận ra A Nghiên nhát gan, thấy A Nghiên nhìn về phía người ngoài cửa, sợ nàng bị dọa, gấp rút quay đầu giải thích với A Nghiên: "Đừng sợ, đây là thị vệ bên cạnh Cửu gia, chúng ta gọi là Ninh đại nhân. Ninh đại nhân đến lấy điểm tâm cho Cửu gia."

      A Nghiên triệt để mê hoặc, trong phủ này quá kỳ quái.

      Hẳn là nha hoàn tới lấy điểm tâm mới đúng, sao lại là vị đại nhân như thế?

      Bất quá nàng cũng dám hỏi, chỉ yên lặng gật đầu: "Ân."

      Hàn Đại Bạch nơm nớp lo sợ đem mâm điểm tâm đầy đủ sắc hương vị mới ra nồi cho vào trong hộp, sau đó nâng đến trước mặt Ninh đại nhân, cúi đầu khom lưng cười: "Đại nhân, để ngài chờ lâu, mời ngài."

      nịnh bợ vị Ninh đại nhân này như thế, đáng tiếc Ninh đại nhân câu dư thừa cũng có, tiếp nhận hộp trong tay , xoay người lướt .

      A Nghiên nhịn được trợn to hai mắt nhìn vị Ninh đại nhân này. Thực phải cất bước , mà là thong thả lướt ra phía trước.

      Vạt áo dài màu đen tung bay, A Nghiên nhìn thấy chân , nhưng nếu dùng chân , nên có kiểu lướt về phía trước như thế.

      Hàn Đại Bạch cười khổ, đồng tình nhìn A Nghiên: "Đừng... đừng sợ..."

      Hàn Đại Bạch hề thuyết phục, bởi vì thanh tại có chút chột dạ, run sợ: "Ninh đại nhân của chúng ta vẫn luôn thế này."

      A Nghiên buồn bực nghiêng đầu: " là người hay là quỷ a?"

      Hàn Đại Bạch lắc đầu: "Ta ..."

      thực tế, từ rất lâu trước khi Hàn Đại Bạch trở thành đầu bếp của Cửu gia, Ninh đại nhân ở đây. Ninh đại nhân đến cùng là ai, hình dạng thế nào, ai biết.

      Hàn Đại Bạch đồng tình nhìn tiểu nương trước mặt, ánh mắt giống như nhìn người bị mình kéo vào hố lửa. "Đừng lo lắng, Ninh đại nhân ăn thịt người."

      Nghĩ đến vừa rồi chỉ chữ chết dọa nương này gần chết. Hàn Đại Bạch đồng tình nhìn A Nghiên, nương này nhát gan cực kỳ, nhất định sợ muốn chết.

      Ai biết A Nghiên lại lắc đầu: "Ta sợ a!"

      Là người hay quỷ, chẳng phải đều giống nhau sao?

      Lời vừa ra, Hàn Đại Bạch dùng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm A Nghiên, lúc sau, đột nhiên thong thả câu: "Ta đột nhiên cảm giác ngươi... cũng rất kì quái ..."

      Quả nhiên, ở phủ Cửu gia, có người nào bình thường.

      A Nghiên lại phát giác Hàn Đại Bạch khác thường, đầu ngón tay nàng bóp vài cánh hoa cúc ngắm nghía. Đầu ngón tay trắng mảnh mai nhu hòa, quấn hoa cúc mềm sắc mỏng nhuyễn, đầu ngón tay như nước trong veo đẹp mắt.

      Hàn Đại Bạch lại buồn bực: "Ngươi phải là luôn ở thôn Ngưu Xuyên Tử sao? Sao tay được chăm sóc tốt vậy?"

      Hàn Đại Bạch biết bàn tay nha đầu nông thôn đều cẩu thả cực kỳ, ở đâu có thể dưỡng thành bộ dáng này? Chỉ nhìn tay, Hàn Đại Bạch còn tưởng rằng đây là tay của thiên kim nhà ai.

      A Nghiên nghe thấy, đưa mười ngón tay ra, cẩn thận quan sát phen, lại nhớ tới tay Tam nương nhà cách vách, cuối cùng gật gật đầu: "Đại Bạch thúc ngươi đúng, tay ta và người khác quá giống nhau..."

      Suy nghĩ chút, A Nghiên cũng buồn bực, tại sao vậy chứ?

      Hàn Đại Bạch vừa nhìn tư thế này, lập tức có ý tưởng hỏi han nữa, khoát tay : "Mà thôi, mà thôi, tay ngươi đẹp rất thích hợp làm trong phòng bếp chúng ta. thực với ngươi, phòng bếp đời này, chúng ta là độc nhất. Ngươi xem Hà Tiểu Khởi bên cạnh kìa, ngươi biết qua bao nhiêu cửa mới có thể vào được phòng bếp này ? Ngự trù của hoàng đế cũng đáng chú ý bằng chúng ta trong này đâu."

      , ngưỡng cửa bên cạnh phòng bếp lại có người đứng.

      A Nghiên tò mò quan sát, người này phải là Ninh đại nhân mặt nạ sắt.

      Vị trước mắt, eo đeo bảo kiếm, chân đạp hổ ủng, thân mặc áo bào lụa tím, khuôn mặt kiên nghị, ánh mắt lãnh trầm, hình thể hung hãn, hai chân rắn chắc như muốn giẫm nát lò trước cửa phòng, có khí thế giống như muốn đạp hư cửa phòng bếp.

      A Nghiên suy nghĩ, đây là ai? Bộ dáng sát khí lẫm liệt như thế, lẽ nào đúng là vị Cửu gia ăn thịt người kia?

      Ai biết vị nam tử áo lam này mở miệng, thanh mạnh mẽ: "Cửu gia ăn điểm tâm."

      câu như thế, hai người trong phòng bếp lập tức trái tim đều nhảy vọt lên cổ họng.

      Hà Tiểu Khởi thân thể căng thẳng chờ người áo lam tiếp.

      Hàn Đại Bạch căng thẳng nuốt nước miếng, trừng mắt bình tĩnh nhìn nam tử áo lam.

      A Nghiên ở chỗ đó tự thầm suy đoán, người này nhìn qua cũng phải là hạng người hời hợt, ngờ chỉ là người bên cạnh Cửu gia? Thị vệ?

      nghĩ ngợi, Hàn Đại Bạch tiến về phía trước bước, cười : "Xin hỏi Mạnh đại nhân, Cửu gia … Cửu gia như thế nào?"

      Người đến gọi là Mạnh Hán, là thị vệ được nể trọng nhất bên cạnh Cửu gia.

      Mạnh Hán kiên định thong thả nhìn quét qua phòng bếp, cuối cùng ánh mắt rơi người A Nghiên. "Điểm tâm, là ngươi làm?"

      A Nghiên tiến lên: "Vâng"

      Mạnh Hán hơi gật đầu: "Cửu gia tức giận, bảo ngươi qua."

      Lời vừa ra, mặt Hà Tiểu Khởi lập tức lộ ra vẻ mặt nên khóc hay cười.

      Còn Hàn Đại Bạch thiếu chút nữa té ngã luôn.

      A Nghiên tiện tay cầm lấy mảnh khăn lau bằng lụa trắng, xoa xoa tay còn dính nước hoa cúc, gật đầu : "Được!"

      Đến lâu như thế, cuối cùng A Nghiên nàng có thể nhìn thấy người chủ thuê mình rồi sao?

      Mạnh Hán có chút ngoài ý muốn, ánh mắt lần nữa quét qua A Nghiên, xoay người ra ngoài.

      A Nghiên bước chân nhàng muốn đuổi theo.

      Hàn Đại Bạch phen níu lấy cánh tay A Nghiên, giọng : "A Nghiên, ngươi, ngươi..."

      Hàn Đại Bạch muốn khóc.

      A Nghiên ngược lại an ủi Hàn Đại Bạch: "Đại Bạch thúc ngươi yên tâm, ta biết , ta ở trước mặt Cửu gia biểu tốt."

      Hàn Đại Bạch nhìn A Nghiên ánh mắt u mê lại trong suốt, muốn lại thôi, cuối cùng chỉ nhíu mày: "Đây đều là mệnh!"

      Đợi đến khi A Nghiên theo Mạnh Hán ra khỏi phòng bếp, Hàn Đại Bạch mới đúng bên cạnh Hà Tiểu Khởi : "Nghiệp chướng a, vẫn còn trẻ mà."

      Hà Tiểu Khởi cúi gằm đầu, nhàn nhạt : "Chính là nha đầu ngốc, nàng nghĩ vào làm phòng bếp trong phủ là đơn giản sao?"

      Người khác biết, Hà Tiểu Khởi lại biết , Cửu gia từng giận dữ, trực tiếp giết mười ba người trong phòng bếp.

      Từ đó về sau, ai vào phòng bếp trong phủ đều là đem mệnh buộc dây lưng quần.

      A Nghiên cũng biết Hàn Đại Bạch và Hà Tiểu Khởi thầm cái gì, cõi lòng nàng đầy mong đợi theo sát Mạnh Hán lên phía trước. Xuyên qua từng đoạn hành lang gấp khúc, lại vòng qua từng tòa đình viện, đến mức đầu A Nghiên có chút choáng váng, cuối cùng Mạnh Hán ngừng lại.

      Mạnh Hán mặt thay đổi nhìn A Nghiên cái: "Vào ."

      A Nghiên hướng cười cười, gật đầu, tự mình vào.

      Mạnh Hán đứng đó, đưa mắt nhìn A Nghiên vào, ánh mắt nhìn A Nghiên như nhìn người chết.

      A Nghiên bước vào phòng khách rồi mới phát cái phòng khách này rất sạch , nhiễm hạt bụi, lát đá cẩm thạch có thể phản xạ bóng người, phía trước đặt thảm màu trắng so với tuyết còn trắng hơn.

      Thuận theo thảm màu trắng kia, A Nghiên tiếp, lại thấy phía trước là giường thấp trải da hổ, bên cạnh giường thấp có cái giá bằng gỗ tử đàn, phía con chim ưng toàn thân đen nhánh, chim ưng lúc này khép cánh, nhắm mắt dưỡng thân.

      giường thấp có nam nhân nằm nghiêng.

      Người kia đầu đội mũ tử kim ngọc, thân mặc áo bào rộng màu xanh đen, dùng tay đỡ đầu, nằm nghiêng ở đó, tóc dài đen mượt theo bả vai uốn lượn xuống, từ giường thấp theo vạt áo giống như nước chảy xuôi.

      cần nhìn mặt, A Nghiên có thể cảm giác được, thân người này tản mát ra loại khí chất lười biếng cao quý, mang điểm tà khí, lơ đãng nửa nằm ở nơi đó, cúi đầu bễ nghễ giữa thế gian này.

      Vừa lúc đó, nam nhân kia hơi nghiêng mặt qua, rủ con mắt quét xuống A Nghiên vừa mới bước vào phòng khách cái.

      A Nghiên nhìn thấy khuôn mặt nam nhân này.

      Lúc nàng nhìn thấy mặt nam nhân này, cả người giống như bãi bùn, ngồi phịch xuống đất.
      Last edited by a moderator: 16/7/17

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Hu hu dung khuc hay
      hạnh doriheavydizzy thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chưa kịp đọc nhưng ta sang tìm chỗ lót dép trước rồi đây. Kaka. Lót dép rồi đọc cho khỏi mất chỗ chầu chực :v
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :