1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ôi ôi! Cuối cùng cũng là đc hay ko đc rồi nha Mạnh Hán
      heavydizzy thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ôi. Đọc chương này mà ta thấy bực mình với mẻ tác giả ý, thấy chi tiết ấy cũng hài nhưng mà đến cả mức 2 vợ chồng kia nghĩ đc là A Nghiên ăn nằm với người khác cũng tài, xong rồi cứ vậy suy diễn quá mức hoài. Thấy bức bối sao sao nên xả tí hoy ý, hơi thất vọng vì chi tiết này nên có gì mong huynh tỷ muội trong topic đừng ném đá mìn nha :3
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Hằng Lê

      Chương 136 hoàng thượng phản tính

      Hóa ra Tiêu Đạc nghe thấy kiếm kia từ lúc A Nghiên niệm đại bi chú bao giờ động nữa, trong giây lát nhớ tới việc lúc trước từng nghi hoặc.

      Từ lúc ở cùng A Nghiên, đêm đêm hoan ái, ngày đó A Nghiên suýt nữa rời khỏi , ấn A Nghiên xuống, khắc đó, hận thể khiến nàng lập tức hoài thai đứa của mình, để hai người từ đây có huyết mạch ràng buộc, cũng dễ dàng chia lìa.

      Kỳ đoán chắc thời gian, lẽ ra phát nào trượt, ai ngờ trước nay vẫn chưa từng trúng chiêu.

      Cho tới hôm nay, A Nghiên bắt đầu niệm đại bi chú, nàng rất nhanh mang thai.

      Tiêu Đạc nheo mắt, lấy tay gõ trán, nhíu mày nghĩ lại hết thảy.

      [Đại bi chú] vốn là thánh điển phật môn, quảng dương công đức như biển rộng mãi dứt, có thể tiêu chướng trừ nan, kết thành điều thiện. A Nghiên từng , nghiệp chướng nặng nề, sát khí trầm trọng. Ngay cả lão hòa thượng Hoàng Giác tự nhìn thấy cũng sững sờ, từng nhuộm máu phật môn, tạo vô số sát nghiệt, lại lần nữa cảm thán A Nghiên vốn là linh vật phật môn, thế nhưng lưu lạc đến trần thế làm thê tử đế vương.

      từ khắc mẫu, khắc thê, khắc tử, nhất định cơ khổ cả đời, đúng lúc chịu báo ứng của thiên lý luân hồi, là kết cục nhất định phải nhận? và A Nghiên bảy đời gặp nhau, có duyên quen biết lại vô duyên gần nhau, cũng vì từng tạo ra sát nghiệt?

      Chỉ có lúc A Nghiên niệm Đại bi chú, mới áp chế kiếm khí rục rịch theo tâm tính , cũng khiến cho huyết mạch của và A Nghiên có thể giữ lại?

      Nếu là trước kia, tất nhiên vạn vạn tin, nhưng việc tới bây giờ, chỉ có thể tin vài phần.

      Có lẽ người kiệt ngạo bất tuân khi có nhược điểm trở nên có băn khoăn, do dự quyết, thậm chí còn có thể cầu thứ mình từng cười nhạo.

      Mạnh Hán quỳ gối trước ngự án, vẫn thấy Tiêu Đạc ra tiếng, lúc này chỉ đành lén lút ngẩng đầu nhìn, vừa thấy, khỏi kinh ngạc .

      Chủ nhân mình ngày xưa luôn hăng hái phô trương tùy ý, lúc này dùng bàn tay đỡ trán, hơi hơi cúi đầu, trong con ngươi hẹp dài để lộ ra tia cười khổ và bất đắc dĩ.

      đời này người nào có thể khiến lộ ra vẻ mặt như vậy đây?

      bị truy lùng, bị đuổi giết, ngày cuồng sát hai vạn quân Bắc Địch, máu chảy thành sông, đó là cuồng ngạo kềm chế được, đó là ngạo thế thiên hạ. Nhưng nay, bên môi lại sinh ra mỏi mệt mang theo tia thỏa hiệp.

      "Hoàng thượng..." cẩn thận cất tiếng.

      Tiêu Đạc vốn đắm chìm trong suy nghĩ, bị Mạnh Hán gọi, đột nhiên tỉnh lại, nâng con ngươi lên, lạnh nhạt hỏi: "Làm sao?"

      Mạnh Hán thấy Tiêu Đạc như vậy, lại cả kinh, đột nhiên cảm giác được chủ nhân nháy mắt còn sát khí bốn phía lúc trước, sát ý làm cho người ta rét lạnh thấu xương dường như ngay lập tức cứ như vậy tan thành mây khói.

      "Hoa Dũng hầu, thả ." Tiêu Đạc nhíu mày, lạnh nhạt phân phó.

      "Vâng, vâng." Mạnh Hán nhất thời có chút có cách nào tiếp nhận, hoàng thượng nhà chẳng lẽ phải là thuận ta sống nghịch ta chết sao, bỗng nhiên thay đổi cả người?

      Tiêu Đạc quét mắt nhìn Mạnh Hán quỳ, lại : " ra ngoài ."

      Mạnh Hán liên tục gật đầu: "Vâng, vâng, vâng."

      Tiêu Đạc nhìn bóng lưng Mạnh Hán, bỗng nhiên : "Quay lại."

      "Hoàng thượng còn gì phân phó?" Mạnh Hán cung kính hỏi.

      Tiêu Đạc trầm mặc lát, trong mắt xẹt qua đạo ám quang, cuối cùng xả môi nở nụ cười, hỏi: "Lão phật sống ở Hoàng Giác tự, sớm an táng rồi?"

      Mạnh Hán nghĩ nghĩ, gật đầu: "Nghe tọa hóa, có vài xá lợi, nay được người Hoàng Giác tự thờ phụng."

      Tiêu Đạc hơi hơi khép mắt, đạm : "Được, ngày mai, bãi giá Hoàng Giác tự, trẫm muốn đích thân xem."

      *****************************

      Dù Mạnh Hán với việc chủ tử nhà mình bỗng nhiên đổi tính cảm thấy phi thường thể lý giải, nhưng vẫn theo Tiêu Đạc tới Hoàng Giác tự.

      Lần này Tiêu Đạc đến khác hẳn mồng đầu năm gióng trống khua chiêng, xem như cải trang vi hành đến đây, ngoại nhân trong hoàng cung đều biết, thậm chí chuyện này cũng giấu hoàng hậu Cố Nghiên mang thai.

      Tiêu Đạc khoanh tay đứng bên ngoài Hoàng Giác tự, nhìn chùa chiền nguy nga từ xưa, mãi nửa ngày mới thong thả bước vào.

      Lúc hai chân bước lên bậc cửa đầu tiên của phật môn, khỏi nghĩ đến kiếp trước xa xôi, từng ngạo thị thiên địa, cũng từng giết hại biết bao nhiêu đệ tử phật môn.

      Hành vi đó giống như đời giận dữ hỏa thiêu ngọn núi, hủy tòa am ni .

      Lão phật sống vừa thấy hoảng sợ nhìn, có lẽ từng làm tam giới đau đầu thôi, bởi vì là kiếm đứng đầu thế gian, thống lĩnh lợi khí thiên hạ.

      Mình từng như vậy, những người đó đến cùng dùng biện pháp gì, phong cấm nguyên thân mình trong thần miếu dưới Thượng Cổ Sơn, buộc nguyên thần mình thể lưu lạc dưới nhân gian, chật vật đầu thai.

      Kỳ đáp án dường như rất sinh động.

      Bảo khí bọn họ dùng để giáng khắc , chính là A Nghiên.

      Có lẽ A Nghiên suy nghĩ cẩn thận chuyện này, cho nên nàng trầm mặc, nhắc với mình nữa, ngược lại hỏi mình ít vấn đề.

      Nay có cách nào biết , năm đó đến cùng phát sinh cái gì, nhưng tại lại biết ràng.

      Nếu A Nghiên là chí bảo phật môn tung ra, cố ý dùng để hàng phục , như vậy nhận tội.

      Chỉ cần nhóm người này để A Nghiên an phận bồi cả đời, để A Nghiên hoài thai con , sinh ra huyết mạch cho , như vậy có thể cho qua.

      cũng cho bọn đủ thành ý.

      Lúc nghĩ như vậy, phương trượng đại sư tân nhiệm của Hoàng Giác tự tiến đến nghênh đón.

      Lão phật sống chết thoạt nhìn cũng ảnh hưởng đến cảm xúc của vị phương trượng đại sư mới, mỉm cười lạy Tiêu Đạc, rồi thỉnh Tiêu Đạc vào phật điện, cùng nhau chuyện.

      Tiêu Đạc nhìn bức tượng cao lớn từ ái trong phật điện, nhìn nhìn lại, biết sao lại thấy có vẻ dữ tợn.

      biết những người này thích , cũng thích những người này, bất quá tính toán tạm thời thỏa hiệp.

      Vì thế nở nụ cười, nhíu mày hỏi phương trượng đại sư: "Hoàng Giác tự lần trước tu sửa là lúc nào?"

      Phương trượng đại sư cung kính : "Hồi hoàng thượng, cách đây ba trăm hai mươi năm."

      Tiêu Đạc gật đầu, lạnh nhạt : "Hoàng Giác tự chính là hoàng tự triều ta, che chở vương triều Đại Hạ ta quốc thái dân an, phù hộ con dân Đại Hạ Quốc ta mưa thuận gió hoà, nay hàng năm ít tu sửa, nên. Lão phật sống tọa hóa trong Hoàng Giác tự, cao tăng đắc đạo, nên được vạn người thế gian kính ngưỡng."

      Nhất thời quay đầu, phân phó đại thái giám bên cạnh: "Truyền lệnh xuống, từ quốc khố lấy ra ba mươi vạn lượng bạc, khởi công xây dựng Hoàng Giác tự, cũng làm kim thân cho lão phật sống."

      Đại thái giám cung kính : "Vâng."

      Phương trượng đại sư nghe thấy lời ấy, nhất thời thụ sủng nhược kinh: "Đa tạ hoàng thượng!"

      Ai cũng biết, hoàng thượng từ khi còn là hoàng tử tính tình kỳ quái, tin thần phật, tin số mệnh, phóng đãng kềm chế được, giết người như ma, nhân vật như vậy, đầu năm mồng có thể theo phép tới bái, còn trông cậy vào quyên bạc tu sửa chùa chiền, cũng muốn làm kim thân cho lão phật sống?

      Này đúng là mặt trời mọc từ hướng tây ! Vị phương trượng đại sư mới chậm chức là vừa sợ vừa mừng yên.

      Tiêu Đạc đạm liếc mắt quét phương trượng đại sư cái, nhìn mặt mày che lấp được khoái ý, nhắc nhở: "Phương trượng đại sư cần phải nhớ công đức triều ta tu sửa Hoàng Giác tự, làm kim thân cho lão phật sống a."

      Phương trượng đại sư liên tục gật đầu: "Đương nhiên, đương nhiên, Hoàng Giác tự dưới sắp xếp cầu phúc ba ngày cho bệ hạ, cảm niệm ân đức của người."

      Tiêu Đạc vuốt cằm.

      Được rồi, cũng để lão lừa ngốc kia biết , mình tung ra cành ô liu cho lão, về sau bớt làm mấy việc thiêu thân hại mình.

      Mị mâu, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện, liền hạ lệnh: "Sai người sao chép đại bi chú và kim cương kinh đủ 108 bộ, để chư vị cao tăng khai quang rồi đưa đến cung hoàng hậu, phù hộ hoàng tử của trẫm bình an thuận lợi sinh ra."

      Hoàng thượng phân phó, phương trượng đại sư đương nhiên liên tục đáp vâng, rồi làm theo.

      Đợi đến khi Tiêu Đạc rồi, phương trượng đại sư nhắm mắt lại suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng thở dài.

      "Trách được lão phật sống ràng sớm viên mãn công đức, vẫn chậm chạp chịu tây phương cực lạc. Hóa ra, chỉ vì mấy trăm năm chùa chiền chúng ta được tu sửa, nay hiểu tâm nguyện này a!"

      Lão phật sống chính là lão phật sống, trước khi còn nghĩ đến các đồ tử, đồ tôn.

      ******************************

      A Nghiên lúc này ở trong cung dưỡng thai, tiêu diêu tự tại, hưởng thụ cuộc sống làm hoàng hậu tốt đẹp. Từ lúc nàng mang thai, cả người dường như buông lỏng, như thở dài nhõm hơi, đồ ăn cũng muốn nấu, Kinh Phật cũng muốn niệm, nghĩ mỗi ngày nằm tại chỗ vui chơi giải trí dưỡng thai.

      Nhưng ngày, bỗng nhiên sấm sét giữa trời quang đánh xuống, nàng có chút nghi hoặc nhìn mấy quyển Kinh Phật quay chung quanh mình, nhíu mày hỏi Hạ Hầu Kiểu Nguyệt: "Làm gì vậy?"

      "Hoàng hậu, đó là kim cương kinh, đại bi chú được Hoàng Giác tự đưa tới." Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cũng có chút bất đắc dĩ, nàng dù hầu hạ Tiêu Đạc nhiều năm, cũng vị thiên này tử đến cùng nghĩ như thế nào !

      "Đưa tới? Làm gì?”A Nghiên mờ mịt hiểu.

      phải chán ghét nhất nàng niệm kinh sao? Thế nào nay lại sai người đặc biệt đưa tới?

      "Hoàng thượng tự mình ở Hoàng Giác tự thắp hương bái Phật, còn phân phó Kinh Phật này đều phải giao cho hoàng hậu nương nương, cũng để hoàng hậu nương nương mỗi ngày sớm trưa tối niệm ba lần."

      Sớm trưa tối, ba lần? Mỗi ngày đều niệm?

      A Nghiên nhất thời cảm thấy trước mặt tối sầm.

      Đây là... thế nào với thế nào a?!
      Last edited: 28/8/20

    4. nguyenhuyen9305

      nguyenhuyen9305 Active Member

      Bài viết:
      89
      Được thích:
      112
      còn 21 chương nữa là sắp hết truyện rồi a:yoyo25:. cảm ơn chị edit truyện này .
      heavydizzy thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      tiêu đạc bảo a nghiên sớm tối niệm kinh nghĩ a nghiên biến thành ni luôn à
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :