1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      ta k nhớ nổi luôn :-(
      heavydizzy thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Huhu ta chả nhớ được cái tên khỉ nào ngoài mấy nhân vật chính đâu, truyện nào cũng vậy, xem phim cũng rứa, nên ta chả mong quà được.
      heavydizzy thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      ôi dòi ơi , biết tên của mấy người ấy đâu chỉ quan tâm đến a nghiên và tiêu đạc thôi
      heavydizzy thích bài này.

    4. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      Có được quà ko nàng ơi. :yoyo60: Tam tên Tiêu Lệ, tiểu Thập Thất tên Tiêu Việt.:yoyo53:
      Yenny mareheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 122

      "A? Phải ăn điểm tâm hoàng tẩu làm? Ta... Ta có thể ăn sao?" Lúc thập thất hoàng tử ra, là vẻ mặt kinh sợ.

      Các vị đại thần cũng lão luyện thành thục, lúc này thấy thập thất hoàng tử bộ dáng như vậy, khỏi kinh ngạc, nhất thời nghĩ vị thập thất hoàng tử này sao có thể ra lời như thế?

      " được." Tiêu Đạc cũng nhìn thập thất hoàng tử, thản nhiên .

      Thập thất hoàng tử vẫn còn muốn kháng nghị, nhưng hoàng huynh nhà kia mặt mũi nghiêm trang, kiên quyết, vững vàng, nhất thời dám gì. Làm nũng cũng phải nhìn thời điểm, tùy hứng cũng phải có nhãn lực, tại hoàng huynh hiển nhiên là quyết chí thề tha, muốn cho tất cả nếm thử "điểm tâm mĩ vị" hoàng hậu nhà tự tay làm ra.

      Thập thất hoàng tử có chút tuyệt vọng thở dài, thể ngần ngại nhìn A Nghiên: "Hoàng tẩu, hạt dẻ cao đâu?"

      Tiêu Đạc nâng tay, ra lệnh: "Dâng hạt dẻ cao của hoàng hậu."

      Lời này vừa ra, vài thái giám được lệnh, rất nhanh xuống, các cung nữ bên ngoài theo A Nghiên nối đuôi nhau vào, từng người nâng cái lồng hình bát giác bằng trúc, phía còn nghiêm nghiêm thực thực đậy nắp vung tinh xảo, nhìn qua cũng tệ.

      A Nghiên ngẩng đầu nhìn vào mắt thập thất hoàng tử, nghĩ tới Tiểu Thập thất này thế nhưng nể mặt.

      Kỳ muốn ăn, nàng còn muốn cho ăn đâu.

      Chính mình tự tay làm ra hạt dẻ cao, xốp mềm tinh tế, thơm ngát mỹ vị, cần gì cứng rắn đưa cho người thích. Lập tức nàng rất có cốt khí tiến lên, bẩm với Tiêu Đạc: "Hoàng thượng, thập thất đệ đồng ý ăn, vậy cần miễn cưỡng ?"

      Thập thất hoàng tử vừa nghe, lòng tuyệt vọng nhất thời dâng lên tia hi vọng, tha thiết mong chờ nhìn A Nghiên, con ngươi trong suốt dĩ nhiên là đầy cầu xin, bộ dáng dường như , van cầu ngươi đừng bắt ta ăn.

      A Nghiên vừa thấy, trong lòng thầm hừ tiếng, nhíu mày : "Hoàng thượng, hay là thập thất đệ cần ăn?"

      Tiêu Đạc cũng nghĩ tới Tiểu Thập thất nể mặt như thế, con ngươi đen như mực thản nhiên liếc mắt nhìn , gật đầu: "Ừ."

      Chỉ tiếng "Ừ" mà thôi, trong đó lại lộ ra vui.

      nay thân phận bất đồng, vừa mới đăng cơ thiên tử, vài vị ở đây trong lòng cũng biết ràng, thân huyết tinh, đạp bao nhiêu xác người lên vị trí này, lập tức trong lòng khỏi bất an yên.

      Vài đại thần hai mặt nhìn nhau, bên nghĩ thập thất điện hạ hôm nay chọc hoàng thượng vui, bọn họ vạn vạn phải cẩn thận xử trí, bên lại nghĩ, thập thất hoàng tử này cũng biết tính tình Tiêu Đạc, này làm hoàng đế ràng là lòng tràn đầy lý tưởng muốn khoe khoang trù nghệ của hoàng hậu nhà , thập thất hoàng tử thế nhưng nể mặt như vậy?

      Đến cùng vị hoàng hậu này trù nghệ như thế nào, thế nhưng khiến thập thất hoàng tử đáng thương lộ ra biểu cảm hoảng sợ như vậy, thế nhưng dám can đảm nghịch long lân thiên tử, cũng đồng ý thử miếng hạt dẻ cao hoàng hậu tự tay làm ra?

      Đáng thương các đại thần cân nhắc kỹ, khỏi càng yên.

      Nghĩ đến vị hoàng hậu này tuy rằng bộ dạng mỹ mạo, làm ra đồ ăn hẳn là hương vị cực kỳ kém, kém đến mức thập thất hoàng tử thống khổ khó có thể quên. Khiến cho thập thất hoàng tử thấy chết sờn, dưới tình huống hoàng thượng ràng biểu ra vui, vẫn cho hoàng thượng, hoàng hậu chút mặt mũi?

      Nhưng vươn đầu đao, rụt đầu cũng là đao, bất quá chỉ là hạt dẻ cao, dù khó ăn, có thể hơn độc dược sao? Cùng lắm nuốt cả xuống, cùng lắm ngày mai đau bụng tả, có cái gì lớn lao ?

      Nghĩ như vậy, trong đó có Hộ bộ thượng thư Trương đại nhân tiến lên, thành khẩn : "Hoàng thượng, lâu nay nghe hoàng hậu nương nương hiền lành nhân đức, trù nghệ kỹ càng, hôm nay hoàng hậu nương nương thể tuất hoàng thượng vì nước làm lụng vất vả, phí công phí tư, cố ý làm hạt dẻ cao đến, đủ thấy hoàng hậu nương nương đối với hoàng thượng chi cẩn thận săn sóc, lão thần ta hôm nay may mắn, có thể được hoàng thượng ngự ban thưởng hạt dẻ cao, thưởng thức tay nghề của hoàng hậu nương nương, là có phúc!"

      Văn vẻ nho nhã phen, xem như tinh hoa vuốt mông ngựa của văn thần đạt tới đỉnh cao, A Nghiên nghe ở bên cạnh, khỏi muốn cười, bất quá nhịn xuống.

      Thập thất hoàng tử nghe vậy, khỏi lắc đầu thở dài, đến cùng tuổi trẻ, lại từ bị chiều hư, rốt cục nhịn được : "Trương đại nhân, ngươi biết, ta từng uống chén cháo, bát cháo kia, ta ói ra rồi phải cứng rắn nuốt vào !"

      Ói ra rồi, lại cứng rắn nuốt vào?

      Mọi người trong lòng nhất thời lộp bộp, kia là tình làm cho người ta buồn nôn cỡ nào a?

      Bất quá các vị đại thần đến cùng là người kinh nghiệm lịch lãm, đâu có thể dễ dàng bị chén cháo dọa lui, trong đó có ngự sử Tôn đại nhân tiến lên, có tư thế tráng sĩ chặt tay, bi tráng : "Hoàng thượng, lão thần nguyện thử hạt dẻ cao của hoàng hậu nương nương!"

      Tiêu Đạc con ngươi đen thâm trầm, bình tĩnh, khó có thể đánh giá, đảo qua vài đại thần khác chút.

      Các đại thần khác chưa tỏ thái độ, bất quá lúc này thấy ánh mắt Tiêu Đạc đảo qua, cũng đều tiến lên, cung kính trả lời: "Chúng thần nguyện thử."

      Lúc lời này ra miệng, có vài vị lão thần xưa nay dạ dày tốt khỏi hai chân run lên.

      biết hạt dẻ cao này đến cùng khó ăn bao nhiêu?

      Hơi hơi rũ mắt xuống, Tiêu Đạc cười khẽ,

      Có người tràng dài, có người thêm câu, cũng có người bốn chữ, tính tình chư vị đại thần cùng với thái độ đối với A Nghiên lúc này lộ , thể nghi ngờ.

      Hơn khoát tay, phân phó: "Dâng hạt dẻ cao."

      Thiên tử ra lệnh tiếng, các cung nữ thong dong đem hạt dẻ cao nâng đến cho Tiêu Đạc và các đại thần, trước mặt mỗi vị đại thần dâng khối, còn lại đều đặt ở án kỷ, đây là lưu lại cho Tiêu Đạc và A Nghiên.

      Lúc hạt dẻ cao kia xuất trước mặt các đại thần, mắt bọn họ đều khỏi sáng ngời.

      Thấy này hạt dẻ cao chia làm năm tầng, trình tự ngay ngắn, xốp mềm, nhìn qua có chút tinh tế, màu sắc vàng tươi ràng, thêm nữa mặt điểm tâm cắt thành hình củ ấu cùng với hoa mai hợp lại thành hình dạng, tinh xảo khéo léo, làm cho người ta vừa thấy liền nhịn được thèm dãi ba thước.

      Lúc này hạt dẻ cao kia ở trước mắt, bọn họ mơ hồ ngửi được mùi hạt dẻ thơm nồng đậm, ngửi thấy làm cho người ta ngón trỏ đại động.

      Bọn họ đều có chút ngoài ý muốn, khỏi giương mắt nhìn về phía thập thất hoàng tử bên cạnh.

      Này... Đây phải rất ngon sao?

      Hay là thập thất hoàng tử nghĩ sai rồi?

      Ai biết ngay lúc bọn họ nghĩ thế này, lại nghe thấy hoàng hậu nương nương cúi đầu thở dài, hơi mở miệng : "Tiểu Thập thất a, đến bát cháo kia, là ta phải xin lỗi đệ, bát cháo đó ta kỳ tận lực, xem như là bát cháo ngon nhất ta làm ra, ai ngờ lại khiến đệ chịu thống khổ như vậy! Nay nghĩ đến, bát cháo đó có chỗ nào tốt, sắc hương vị đều có."

      A Nghiên như vậy, Tiểu Thập thất lại có chút ngượng ngùng, nhớ tới mình vừa rồi, trong lòng dâng lên cỗ xin lỗi. Cho dù chính mình thích, cũng thể giáp mặt vạch trần như vậy a. Nghĩ tới đây, nở nụ cười, chân thành với A Nghiên: "Kỳ ... bát cháo đó nhìn bên ngoài cũng tệ."

      Cũng phải có chỗ nào tốt a...

      A Nghiên nghe thế, cúi đầu nghĩ nghĩ, gật đầu : "Đệ đúng, lại ta làm ra đồ ăn, dù có trăm ngàn cái tốt, nhưng tất nhiên có chút tốt, chính là nhìn rất đẹp."

      Nhất thời xong, nàng tràn ra cái cười với Tiêu Đạc, ôn nhu : "Hoàng thượng, người xem lần này ta làm được hạt dẻ cao đẹp mắt sao?"

      Tiêu Đạc nhìn nhìn hạt dẻ cao, lạnh nhạt : "Đẹp mắt."

      Quả là đẹp mắt, nàng làm ra đồ ăn, sắc hương vị câu toàn, luôn luôn như thế.

      Nhưng phen thế, các vị đại thần nghe thấy, nhất thời giật mình, vừa rồi thèm dãi ba thước, ngón trỏ đại động tất cả đều ném lên chín từng mây.

      Xem xem vị hoàng hậu này làm đồ ăn, là để tiểu hài tử chơi, chỉ đẹp mắt?

      Bọn họ cúi đầu, lại nhìn hạt dẻ cao tinh xảo, phía dưới sắc màu ràng vàng óng, nhất thời trong lòng có tư vị.

      Này, đẹp mắt như vậy, là làm bằng cái gì? phải trực tiếp dùng thuốc màu vẽ ra chứ? Có thể cho vào miệng sao? !

      Ngay lúc trong lòng bọn họ dâng lên trăm ngàn suy nghĩ, lại nghe thấy Tiêu Đạc hạ lệnh: "Ăn ."

      Bất quá chỉ hai chữ đơn giản mà thôi, rất bình thường, nhưng nghe vào tai chư vị đại thần cũng giống như đòi mạng. Bọn họ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng rốt cục vẫn là Hộ bộ thượng thư Trương đại nhân cắn răng cái, cầm lấy thìa, run run múc miếng từ khối hạt dẻ cao, đưa vào trong miệng.

      Các đại thần lúc này cũng cầm thìa lên, bất quá đều cố gắng kéo dài thời gian, cẩn thận xem xét động tĩnh Trương đại nhân bên này.

      thấy Trương đại nhân đáng thương ăn miếng hạt dẻ cao xong, hai mắt hơi hơi trừng lên, môi gắt gao mím chặt, râu bạc phía dưới nhàng run run, cả người cứng tại chỗ, giống như gặp được chuyện gì bất khả tư nghị.

      Xem thế này, mọi người bị dọa choáng váng.

      Này, này khó ăn lắm a?

      Nhất thời trong lòng bọn họ khỏi đoán vì sao hoàng hậu đột nhiên đưa hạt dẻ cao như vậy? Trong hạt dẻ cao đến cùng bỏ thêm gia vị gì mới có thể đáng sợ như thế?

      Cùng với vì sao hoàng thượng lại ép bọn họ ăn hạt dẻ cao này?

      Ở đây mọi người đều là nhân tinh, nhân tinh trong nhân tinh, phàm là đế vương nhíu mày chút, bọn họ đều phải tinh tế phỏng đoán thánh ý, huống chi nay lại ép bọn họ ăn hạt dẻ cao thập phần công phẫn này!

      Các đại thần, mặt bất động tám hướng, trong lòng dâng lên ngàn tầng sóng, đem đại trong triều gần đây tất cả ở trong đầu lướt qua lần.

      Nhưng đúng lúc này, bọn họ nghe thấy Hộ bộ thượng thư Trương đại nhân kia thanh hơi kích động.

      "Ăn quá ngon !"

      Gì? Chư vị đại thần nghi hoặc nhìn về phía Trương đại nhân.

      thấy Trương đại nhân lấy vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ, hơi hơi híp con ngươi, đôi môi nhàng động đậy, dùng ngữ khí bất khả tư nghị tán thưởng : "Lão thần chưa bao giờ ăn hạt dẻ cao mĩ vị như vậy! Hương vị nồng đậm, giống như mỡ, vào miệng tan đầu lưỡi, ngọt mà ngấy, mềm mịn mà nát, là ăn quá ngon !"

      PS:
      @dehanmingukmanse trả lời đúng rồi. Hai câu này khó, quà của ta bị ế :-(:-(:-(:-(:'(
      Vây ta làm game mới, câu hỏi dễ hơn, theo gợi ý của @Yoororo : Hai người xxoo những lần nào?
      Kể đúng 1 lần được 5 ruby, trả lời hay, sinh động, được mọi người like nhìu tặng 10 ruby. Hai người xxoo cũng nhiều lần nên các nàng tha hồ kể . Người trước kể rồi, người sau phải kể hay hơn mới có quà nha. Ngoài ra bài hay, sinh dộng, được like nhìu nhất được tặng thêm 40 ruby, các nàng nhớ đọc và like để bình chọn nhé! 8-)8-)8-)8-)
      Trốt danh sách cuối cùng lúc ta đăng chương tiếp theo. Quà của @dehanmingukmanse (40 ruby) và tặng riêng @Yoororo (10 ruby) được chuyển cùng mọi người đợt này luôn nhé. :-*:-*:-*
      Last edited: 28/8/20

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :