1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hết giờ đến lượt chị nếm cảm giác lo được lo mất sao.
      Ps: nàng bù cho chúng ta nhân dịp gì thế. Hehe tks nhìu nhìu.
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Yenny mare A Nghiên ko phải quái, bé ý chân thân là 1 bụi sen trong đầm rửa nghiên mực, chuyện xưa của 2 người (kiếp đầu tiên) về sau .

      @Anhdva ta bù chương nhân dịp ta thấy số 120 nó đẹp. Truyện được 4/5 rồi đấy.

      Chương 121

      Tiêu Đạc như vậy, trong lòng A Nghiên cũng thả lỏng ít. Trùng hợp là sắp tới ngày tết, trong cung bận rộn, A Nghiên làm hoàng hậu, đương nhiên phải lo liệu mọi việc, quản lý hậu cung. May mắn là hết thảy có Hạ Hầu Kiểu Nguyệt theo giúp, dù vậy cũng làm A Nghiên mệt đến eo mỏi lưng đau. Sau đó danh sách muốn vào hậu cung được trình lên, thấy trong đó là mệnh phụ trong ngoài và hoàng thân quốc thích vân vân, danh sách đa dạng, bên cạnh còn được Hạ Hầu Kiểu Nguyệt dùng chữ đánh dấu đây là nương nhà ai, phụ thân là tướng quân gì, tước hầu gì.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt chậm rãi với nàng: "Phụ thân Hồ Nhụy Nương này chẳng qua vốn chỉ là tả tướng quân, vì lần này hưởng long ân, lập công lớn, được phong làm Định An hầu."

      "À?” A Nghiên minh bạch. Hạ Hầu Kiểu Nguyệt trong danh sách dài như vậy lại chỉ ra người, tất nhiên là có dụng ý.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt ngước mắt nhìn A Nghiên, hơi do dự rồi : "Hồ Nhụy Nương năm nay mười sáu, nghe tư thái trầm ngư lạc nhạn, dung mạo bế nguyệt tu hoa, còn truyền rằng năm tuổi nàng ngâm thơ, sáu tuổi có thể làm câu đối, từ trí tuệ. Vì tổ mẫu nàng thân mình suy yếu, nàng theo nữ đại phu học châm cứu điều dưỡng, đối với y thuật cũng có chút tinh thông. Vốn dĩ nàng theo phụ thân đóng ở Nhữ Châu, nay phụ thân nàng được phong Định An hầu, nàng cũng theo vào kinh, mới chỉ hơn hai tháng, vốn dĩ tài mạo ai có thể chê, cũng có danh tiếng nữ thần y."

      A Nghiên lúc đầu nghe còn cảm thấy thú vị, cái gì đẹp bế nguyệt tu hoa, cái gì đẹp trầm ngư lạc nhạn, là tiểu mỹ nhân có tâm nhãn, kiến thức, sau lại nghe thấy "Nữ thần y" khỏi cười tiếng.

      "Phải , nàng ấy biết y thuật? Đây chính là khó có được, người thú vị như thế, đến lúc đó bản cung nhất định phải gặp."

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nhìn A Nghiên dường như trong lòng có chút để ý, khỏi ngầm thở dài. Phải biết rằng vị Hồ Nhụy Nương này từ lúc vào Yến kinh, biết bao nhiêu đệ tử quyền quý tới cầu hôn, nhà nàng đều cự tuyệt. Nàng ấy đến cùng đánh chủ ý gì, người sáng suốt đều biết.

      Còn có chuyện, mấy ngày trước đây Hạ Hầu Kiểu Nguyệt ra cung làm việc, lại êm đẹp gặp phu nhân Định An hầu, đối phương đúng là thập phần thân thiện mượn sức mình, dường như muốn hỏi thăm chút tin tức.

      Tâm tư Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết, hiển nhiên vị Hồ Nhụy Nương này lòng muốn vào cung, hơn nữa theo nàng thấy, tất nhiên là tâm cao khí ngạo cam lòng ở dưới người.

      Tuy rằng hoàng thượng dường vẫn sủng ái, trong mắt trong lòng chỉ có A Nghiên, hơn nữa còn dùng tính tình như tiểu hài tử sủng đến cố chấp. Nhưng đến cùng bây giờ thể so với trước kia. Trước kia có thể tùy hứng làm bậy, cũng có thể chuyên sủng chuyên ái. tại sợ là có nhiều vướng bận, so với trước kia có nhiều băn khoăn hơn.

      Lại , trong hậu cung này, sao có thể chỉ có hoàng hậu đây, luôn có tam cung lục viện, bảy mươi hai phi, khi phi tần được sắp xếp vào trong này, cho dù hoàng thượng chạm vào, thời gian lâu, cũng khó tránh được sinh ra hiềm khích.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt bên này lo lắng, nhưng ai ngờ A Nghiên để ý, ngược lại sắp mừng năm mới, vừa đúng bên ngoài tiến cống hạt dẻ, muốn làm chút hạt dẻ cao để ăn.

      Nàng ghét bỏ ngự trù trong cung làm đúng khẩu vị, muốn tự mình ngự trù phòng làm món ăn, còn muốn làm nhiều chút đưa đến chỗ hoàng thượng bên kia.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt thấy vậy, cũng bất đắc dĩ thở dài cái.

      Có câu tục ngữ hoàng đế vội, thái giám vội, tại cũng là hoàng hậu vội, nữ quan vội. Nàng làm nữ quan cho hoàng hậu cũng làm đến nát tâm.

      A Nghiên kỳ đem chuyện này để ở trong lòng, nàng còn nhớ Tiêu Đạc, người này mặc dù đăng cơ làm đế, vẫn cao ngạo quạnh quẽ, đơn mình, còn chưa bao giờ để ý đến nữ nhân. Có lẽ cả đời này, có mình thôi là cực khó, đâu có thể nào đúng dịp như vậy lại có tâm nghĩ tới nữ tử khác.

      Đơn giản câu, gả cho nam nhân làm thiên tử, vậy phải tận tình hưởng thụ.

      Nhưng nếu gả cho nam nhân làm thiên tử đối với nữ nhân khác đều được, vậy cứ yên tâm lớn mật làm .

      A Nghiên căn bản coi vị trí hoàng hậu này là cái gì, nàng đối với lễ nghi phiền phức cùng với danh mục vụ trong hậu cung càng có hứng thú, hết thảy ném cho Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, chính mình chạy đến ngự trù phòng chơi.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt đau đầu thôi, nàng lại còn có tâm địa tốt an ủi Hạ Hầu Kiểu Nguyệt : "Kiểu Nguyệt tỷ tỷ, tỷ cứ làm , đợi ngày nào đó ta nghĩ biện pháp đưa Hạ Hầu Mãng tới Yến kinh, tứ hôn cho tỷ."

      Lời này ra nhất thời Hạ Hầu Kiểu Nguyệt mặt đỏ bừng, cắn môi, suýt nữa giận.

      "Hoàng hậu nương nương, người đùa giỡn cái gì?"

      "Ta chuyện đứng đắn!”A Nghiên cũng phải ngốc, sớm nhìn ra hai người kia tình chàng ý thiếp, chỉ cách tầng cửa sổ giấy, phá thủng mà thôi. Chính bọn họ nếu đâm phá, nàng muốn nhận gậy gộc.

      Nàng cúi đầu: "Đó là ca ca ta."

      "Ca ca cái gì!"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt á khẩu trả lời được, nửa ngày mới bật ra câu: " tính tình thế, nhìn thấy là tức."

      A Nghiên nháy nháy mắt: "Cho tới giờ chưa thấy tỷ tức giận với người khác a, thế nào chỉ đối với mình , chuyên nhất như thế?"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cứng họng, đến tận đây rốt cuộc ra lời, A Nghiên ngược lại cười ha hả rồi .

      A Nghiên dẫn dắt cung nữ tới phòng bếp, bận rộn phen, tự tay làm hạt dẻ cao thường ngày thích ăn, hạt dẻ cao kia là chưng chín hạt dẻ, quấy mịn, ở giữa cho lá kim cao và bột đậu lọc sạch làm thành. A Nghiên cố ý làm thành vài tầng, thượng trung hạ là bột hạt dẻ màu vàng, ở giữa xếp kim cao hồng nâu và bột đậu lọc, nhìn qua sắc màu diễm lệ, hết sức mê người.

      A Nghiên chính mình thử miếng, bánh xốp tinh tế, hương vị ngọt ngào vừa miệng, thập phần vừa lòng. Nàng nghĩ Tiêu Đạc gần đây rất bận rộn, ban ngày bận làm chính , buổi tối vội vàng theo mình niệm kinh, vất vả, liền nghĩ phải thưởng cho , đám cung nữ theo phía sau, dùng hộp có nắp đậy đựng hạt dẻ cao, nghênh ngang đến ngự thư phòng.

      đến ngự thư phòng, thái giám ngoài cửa vừa thấy hoàng hậu nương nương, vội vàng vào bẩm báo.

      Tiêu Đạc bên kia cùng vài tâm phúc trao đổi chính , giây lát nghe thấy A Nghiên tới, cũng hơi kinh ngạc, vì A Nghiên rất ít khi tới, lập tức vội sai người mời vào.

      A Nghiên vào, thấy ngự thư phòng nổi tiếng thiên hạ này so với mình tưởng tượng đơn giản hơn rất nhiều, vào nhìn thấy là cái bàn dài tinh xảo khéo léo sơn đen mạ vàng, bên cạnh bày biện mấy cái đôn thêu, bên trái dựng giá sách và cái bàn hình bán nguyệt, bên cạnh còn có ít đồ vật trang trí, tường là ngự bút của lịch đại đế vương.

      Xem ra cũng thần kỳ, bất quá so với thư phòng tầm thường tinh xảo hơn thôi.

      Tiêu Đạc lúc này ngồi ở chỗ bàn dài sơn đen mạ vàng , trong tay cầm ngự bút, cúi đầu nhìn cái bản đồ địa hình, bên cạnh là vài thần tử, có người nhìn quen mắt, đúng là Thập Thất hoàng tử.

      A Nghiên vừa tiến đến, ngoài Tiêu Đạc, vài vị khác cùng với thập thất hoàng tử đều tới bái kiến.

      Đợi mọi người đứng lên, thập thất hoàng tử mở to ánh mắt tinh lượng, cười hì hì hỏi: "Xem , ta sớm tỷ làm tiểu tẩu tử của ta, nay quả nhiên sai."

      hơn năm gặp, thập thất hoàng tử vóc người so với trước kia cao hơn rất nhiều, cao ngất thon dài, hơi có chút phong thái của Tiêu Đạc. Khuôn mặt cũng dường như bớt tính trẻ con trước kia, xem như trầm ổn.

      Đương nhiên đây là lúc chuyện, vừa mở miệng, lộ nguyên hình.

      A Nghiên mới đến, cười cười, gật gật đầu với thập thất hoàng tử và vài vị thần tử, rồi tới bái kiến Tiêu Đạc, con ngươi đen nhánh của Tiêu Đạc nhìn nàng cái, chỉ chỉ cái ghế thêu bên cạnh, ý tứ là bảo nàng ngồi xuống.

      A Nghiên vừa ngồi xuống, Tiêu Đạc cuối cùng mở miệng, cũng vừa cúi đầu vẽ phác cái gì, vừa lạnh nhạt hỏi: "Làm đồ ăn ngon gì?"

      Nghe vậy, A Nghiên khỏi kinh ngạc: "Sao đệ biết ta làm đồ ăn ?"

      Trước mặt vài đại thần tâm phúc, Tiêu Đạc vừa mới đăng cơ làm tân đế cũng rất trầm ổn, như trước thản nhiên : "Ta ngửi thấy."

      Lập tức thập thất hoàng tử cười, vài vị đại thần khác cũng cười rộ lên phụ họa.

      "Hoàng huynh, huyunh ngửi thấy, vậy thử xem, hoàng tẩu làm món gì?"

      Tiêu Đạc nhướng mày: "Ta hình như ngửi thấy mùi hạt dẻ, chẳng lẽ là hạt dẻ cao?"

      Kỳ đoán như vậy, thứ nhất là ngửi thấy chút mùi, thứ hai là canh giờ này, vừa phải bữa trưa cũng phải bữa tối, mười phần là điểm tâm.

      Thập thất hoàng tử nghe xong, vội hỏi A Nghiên: "Hoàng tẩu, đoán đúng ?"

      A Nghiên cũng có chút ngoài ý muốn: " đoán đúng rồi."

      Cái mũi chó, tương đối linh mẫn.

      Nhất thời vài đại thần cũng tán thưởng hoàng thượng thần cơ diệu toán, tiếng khen liên tục.

      A Nghiên theo bên cạnh, khỏi muốn cười, kỳ vài đại thần này, đám cũng ít tuổi, lương đống cẩn thận vững vàng đương triều, nhưng tân đế đăng cơ, bọn họ có lẽ cũng sợ sờ tính nết tân đế, khó tránh khỏi có cơ hội là muốn vuốt mông ngựa.

      Được mọi người khen ngợi, ai ngờ Tiêu Đạc bỗng nhiên lại mở miệng : "Hoàng hậu xưa nay hiền lành, trù nghệ kỹ càng, thiên hạ ai bằng, biết trẫm hết ngày này đến ngày khác bận rộn quốc , cố ý vì trẫm tự tay làm điểm tâm đưa tới, các vị ái khanh ở đây, cũng là có phúc, bằng cùng hưởng."

      Kỳ văn võ bá quan trong triều đối với hoàng hậu A Nghiên này có nhiều bất mãn, vì A Nghiên mình chiếm hậu cung. Bất mãn này, hoặc là có tư tâm, hoặc vốn là ngoan cố coi hậu cung cũng phải theo tổ chế, cho rằng thân là thiên tử hẳn phải sớm chiêu nạp phi tần, vì hoàng thất khai chi tán diệp mới củng cố nền tảng lập quốc. Kể từ đó, ở trong mắt bọn họ, A Nghiên là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.

      Tiêu Đạc tuy rằng kiêng kị thần tử, nhưng cũng thích người khác liên tục dâng tấu chương công kích A Nghiên. Hôm nay thấy A Nghiên làm điểm tâm tới, liền muốn để thần tử biết, hoàng hậu nhà trù nghệ tốt như thế nào. Dù A Nghiên có gì tốt, chỉ bằng tay trù nghệ, cũng đủ để thuyết phục mọi người.

      có tâm khoe khoang, ai ngờ lại có người nể mặt.

      "A? Phải ăn điểm tâm hoàng tẩu làm? Ta... Ta có thể ăn sao?"

      Thập thất hoàng tử đáng thương, nhiều năm thế này, vẫn nhớ được năm đó đến nhà A Cửu, chịu dâm uy uống xong bát cháo kia —— nghe là tiểu tẩu tử tự tay làm ra, cháo mĩ vị như thế nào, như thế nào.

      Cả đời đều khó quên a!

      [​IMG]
      Hạ dẻ cao của A Nghiên chắc là thế này

      PS: Tiểu Thập Thất trở lại, ta có 1 câu đố đây, ai trả lời đúng có quà, tiểu Thập Thất tên là gì? Biết là họ Tiêu rồi, nhưng Tiêu gì? Nhân thể hỏi luôn Tam hoàng tử đổ kia là Tiêu gì?
      Last edited: 28/8/20

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mình chỉ quan tâm đến 2 chị thôi, giờ editor chơi game nhân vật phụ.. híc. thanks
      heavydizzy thích bài này.

    4. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Hình nhìn giống bánh da lợn quá :) nàng hỏi 2 nhân vật chính xxoo mấy lần , câu đó còn dễ hơn tên của 2 kia đó huhu
      A fangheavydizzy thích bài này.

    5. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      Chỉ nhớ tiểu Thập Thất tên Tiêu Việt thôi, còn Tam mình chả nhớ nổi.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :