1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      tiểu thiếp có khí phách lắm, cố lên :))))
      heavydizzy thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Cái này có thể là ỷ sủng sinh kiêu ko ta :)
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 115 Con đường sủng hậu 3

      Nghiên vốn là phải làm tiểu thiếp kiêu căng, trêu chọc khẩu vị Tiêu Đạc, ai bảo vừa rồi hung dữ với mình, ai bảo ràng sớm giải quyết xong hết rồi mà lâu trở về khiến nàng chờ đợi khổ sở!

      Đây ràng là bộ dáng cần nàng a!

      Nhưng mà Tiêu Đạc căn bản phải người làm việc theo lý, Tiêu Đạc vừa tiến đến, con ngươi nóng rực khóa chặt nàng, cả người giống như lốc xoáy cuốn A Nghiên vào bên trong.

      A Nghiên căn bản chưa kịp phản ứng, cảm thấy thân thể mình bị bao phủ trong áo choàng màu đen, ngay sau đó môi giống như mưa cơ khát hôn xuống, động tác mưa rền gió dữ, mang theo khí thế mãnh liệt, cho cự tuyệt.

      Nàng lúc đầu còn giả bộ muốn đẩy ra, kết quả tay dừng vai rất nhanh từ đẩy mạnh biến thành mềm nhũn quấn lên.

      có cách nào, thế công của rất mạnh, nàng đành phải hạ khí giới đầu hàng.

      *************************

      phen sóng to ngập trời, nàng mỏi mệt mà thỏa mãn bán dựa lên, lười biếng cuộn đầu ngón chân, chôn đầu trong ngực , nghe tiếng trái tim trong ngực nhảy lên.

      Con ngươi hơi hơi khép lại, nàng có thể nghe thấy tiếng tim đập đều đều mà hữu lực, chút lại chút, tràn ngập sức sống.

      Nâng ngón tay lên, lướt qua ngực , ngực vẫn nóng rực, phía có mồ hôi trong suốt tinh mịn.

      "Sao lúc này lại đến đây a?”A Nghiên lười biếng nhìn ngoài cửa sổ, nhìn bông tuyết tiếng động rơi xuống, mềm yếu mở miệng .

      "Nếu ta đến, phải nàng bị nguy hiểm sao?" Tiêu Đạc nhíu mày, thản nhiên .

      biết tình thế nay ác liệt, dư đảng Tam hoàng tử và Ngọc Hương lâu vẫn rục rịch, bọn họ làm gì được Tiêu Đạc ở Yến kinh, bắt đầu muốn xuống tay với A Nghiên. tuy rằng cố ý phái Mạnh Hán đến, nhưng sau này lại biết tin tức, sợ Mạnh Hán ngăn được, ràng tự mình suốt đêm chạy tới.

      Nếu ít người đến, phái vài tâm phúc, cũng cần tự mình qua nhìn nàng mới yên tâm.

      "Đúng vậy, nguy hiểm!”A Nghiên nháy nháy mắt, ngẫm lại cũng cảm thấy sợ.

      Vì sao nàng luôn bấp bênh giữa sống và chết?

      "Bất quá ngươi đến rồi, ta sợ nữa." Nàng ôm cánh tay kiên cố, an tâm .

      Ai ngờ Tiêu Đạc cúi đầu liếc nàng cái: " khắc nữa, ta dậy, cưỡi ngựa chạy về Yến kinh, hôm nay buổi trưa ta phải ở trong cung hội kiến văn võ bá quan."

      "A?” A Nghiên kinh ngạc, chẳng lẽ đến, cùng trở về với mình sao?

      Con ngươi Tiêu Đạc đen như mực, thanh lãnh thâm thúy, hơi hơi nhíu mày nhìn bông tuyết tung bay bên ngoài: "Ta bỗng nhiên cảm thấy thích hợp, liền phóng ngựa tới đây."

      Lúc đó bận hai ngày đêm chưa nghỉ ngơi, vụ trong cung vừa xong, vội vàng dùng cơm, liền nằm sạp nghỉ lát. Nhưng vừa nhắm mắt lại chìm vào mộng đẹp, liền thấy thập phần bất an, ràng bên trong dường như có gì đó. Đúng lúc này thủ hạ báo lại, nhắc tới chuyện dư nghiệt Tam hoàng tử có động tĩnh. Lúc đó xem tuyến báo, chợt ý thức được cái gì, cũng nhắc với thuộc hạ, mọi người, dẫn người xuất môn, trực tiếp đoạt tuấn mã thượng thừa, nhanh như chớp chạy tới đây.

      Ai ngờ vừa tới, liền gặp cuộc chém giết, Mạnh Hán ràng rơi vào hạ phong, lập tức trong lòng biết , nếu mình đến chậm bước, nàng sợ là rơi vào tay địch nhân. Đến lúc đó trong đó sinh ra rất nhiều trắc trở phiền toái, nữ nhân này sợ là biết lại nghĩ ra cái ý tưởng số mệnh gì nữa.

      May mắn nay hết thảy vừa kịp.

      Bất quá giết người xong, đầy người huyết tinh, trong lòng biết nàng tất nhiên vui, đành phải lại rút ra chút thời gian tắm rửa phen, mới có thể vào nhà gặp nàng.

      "Ở đây cách Yến kinh chín trăm dặm, Tiêu Đạc, chàng từ buổi chiều đến đây, đến cùng là bay tới thế nào?”A Nghiên bất khả tư nghị nhìn Tiêu Đạc.

      Nhất thời lại nghĩ tới chỉ còn khắc phải rời khỏi nơi này, khỏi lẩm bẩm: "Chàng, vậy chàng nên nhanh thôi."

      phải về hội kiến văn võ bá quan, mặc dù biết cụ thể là chuyện gì, nhưng bây giờ là thời điểm mấu chốt chuyển giao đế vị, có thể khiến Tiêu Đạc nhớ ở trong lòng tất nhiên là chuyện sống còn.

      "Chàng còn nhanh lên!" Nàng lưu luyến ngực nữa, chỉ lôi kéo nhanh đứng lên .

      Nhưng con ngươi đen của Tiêu Đạc càng tối sầm làm cho người ta khó có thể hiểu, nhìn chằm chằm A Nghiên thúc giục mình rời , thấy nàng trải qua trận mưa rền gió dữ, hai gò má kiều mị, mặt mày như họa, tóc xõa như mây đệm giường, giống hoa mẫu đơn đẫm sương, run rẩy trong gió mạng, làm cho người ta muốn ngừng mà được.

      Thanh thanh lãnh hơi khàn khàn, nhìn chằm chằm tiểu nữ nhân giường, chậm rì rì : "Còn khắc nữa."

      khắc, vẫn có thể làm rất nhiều việc.

      "Chàng ——”A Nghiên kinh ngạc nhìn , theo con ngươi chuyển thâm, nàng xem như minh bạch ý tứ của , biết gì nghẹn ngào: "Vừa làm lần !"

      "Ta bấm tay tính toán, hôm nay chúng ta hẳn nên làm thêm vài lần."

      khắc thời gian, tốc độ nhanh chút, vẫn có thể.

      A Nghiên còn chưa hiểu lời vừa rồi có ý tứ gì, lại bị cuốn vào trong lòng, tiếp tục mưa rền gió dữ.

      Lúc này đây hình như là lần ngắn nhất từ khi nàng theo Tiêu Đạc.

      đúng là tốc chiến tốc thắng a.

      Trong thế công kịch liệt của , xương sống, thắt lưng nàng mềm nhũng, còn làm xong rồi, mặc quần mặc áo, khoác áo choàng trực tiếp xuất môn chạy lấy người.

      A Nghiên thở phì phò gian nan nằm sấp tại chỗ, còn cân nhắc lời Tiêu Đạc vừa rồi.

      Cái gì gọi là bấm tay tính toán đây?

      Sau khi Tiêu Đạc rời , Hạ Hầu Kiểu Nguyệt vô thanh vô tức vào nhà, nàng châm huân hương trong lò đồng trước, lại bỏ thêm chút than vào bếp lò bên cạnh, than dùng là ngân than, lúc trước cố ý từ Huề Châu mang tới.

      Bên ngoài tuyết ngừng, toàn bộ trạm dịch qua cuồng chiến huyết tinh trở nên yên tĩnh tiếng động, ngẫu nhiên xa xa biết chó ở đâu oẳng oẳng kêu lên vài tiếng, lại càng có vẻ đêm tuyết yên tĩnh.

      Trong phòng hết sức ấm áp, mùi hương nhàng khiến thân mình A Nghiên vốn dĩ mỏi mệt dần dần trầm tĩnh lại, nàng miễn cưỡng nằm sấp, cảm giác được Hạ Hầu Kiểu Nguyệt tiến đến, dùng khăn nhúng nước ấm nhàng chà lau thân thể nàng.

      Thân thể của nàng xanh tím nhiều chỗ, là dấu vết Tiêu Đạc lưu lại.

      A Nghiên nhắm mắt lại, thoải mái hưởng thụ Hạ Hầu Kiểu Nguyệt hầu hạ, trong đầu lung tung nghĩ chuyện.

      "Kiểu Nguyệt tỷ tỷ, tỷ sinh hoạt vợ chồng loại chuyện này, chẳng lẽ còn phải bấm tay tính toán sao?"

      Nàng hỏi trắng ra, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lại cũng có gì được tự nhiên.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt động tác hơi hơi ngừng, cúi đầu nghĩ phen: "Nghĩ đến hẳn là việc muốn nữ tử mang thai ."

      Kiểu Nguyệt như vậy, A Nghiên nhất thời mở to hai mắt.

      Nàng phải tiểu nương biết gì, đương nhiên biết ý tứ trong lời của Hạ Hầu Kiểu Nguyệt. Chuyện nữ tử mang thai có quan hệ với thời gian hành kinh, nếu muốn nữ tử mang thai con nối dòng, thời gian sinh hoạt vợ chồng tốt nhất là trước bảy ngày, sau tám ngày trong khoảng thời gian đó.

      Nàng nhíu mày, chính mình nỗ lực hồi tưởng thời điểm nguyệt lần trước, cuối cùng giật mình, chẳng lẽ mấy ngày này nàng dễ dàng nhất thụ thai nhất?

      Nghĩ đến đây, nàng càng kinh ngạc.

      Tiêu Đạc đây là có ý tứ gì?

      ************************

      Nếu A Nghiên lúc trước nhanh chậm về Yến kinh, tại nàng có chút vội vàng, thúc giục Mạnh Hán đẩy nhanh hành trình, cần cố kỵ mình và Hạ Hầu Kiểu Nguyệt.

      Thứ nhất là cảm thấy bên ngoài rất nguy hiểm, vẫn nên nhanh về bên người Tiêu Đạc, thứ hai nhớ tới chuyện Tiêu Đạc đêm qua ngàn dặm chạy đến, khỏi muốn cười, nghĩ sớm chút nhìn thấy , ép hỏi phen.

      Như thế nhanh chậm, cuối cùng ở bảy ngày sau đến ngoài thành Yến kinh.

      Lúc này nàng từ chỗ Mạnh Hán biết được tin tức, ngày Tiêu Đạc đăng cơ làm đế chỉ còn ba ngày nữa.

      Kỳ Tiêu Đạc sớm muộn gì ngày lên đế vị, quan sát thiên hạ, bất quá tại dù biết, nàng vẫn cảm thấy có chút bất an, cảm thấy giống như có cái gì tốt sắp xảy ra.

      Lúc nàng nghĩ như vậy, khỏi thở dài, an ủi chính mình, thiên cổ khó nhất chỉ có chết, dù sao nàng chết rất nhiều lần, kỳ chỉ cần chết, cái khác cũng phải đại gì.

      Nghĩ như vậy rồi, nàng cũng hơi an lòng.

      Tiêu Đạc sớm biết A Nghiên hôm nay đến Yến kinh, trận thế tới đón tiếp A Nghiên có chút long trọng, xe ngựa dùng loại phủ vải màu vàng sáng, treo cờ năm thước chín tấc, ghế ngồi trong xe ngựa thậm chí là màu vàng sáng thêu thải phượng, bên ngoài lại có tám trăm cẩm y thị vệ trong cung tiến đến bái kiến, cũng có đại thần tư lễ giám tự mình tiến đến nghênh đón.

      A Nghiên cũng có chút kiến thức, dù sao cũng cảm thấy này lễ nghi quá mức long trọng, đặc biệt ghế ngồi là minh hoàng kim phượng, ai cũng hiểu có ý tứ gì.

      A Nghiên nhất thời trầm mặc.

      Nàng bỗng nhiên nhớ tới ngày, Tiêu Đạc cuồng sát hai vạn người, bản thân bị trọng thương, nàng muốn rời , lại bị Tiêu Đạc cố chấp nắm lấy mắt cá chân.

      khuôn mặt tuyệt mỹ tái nhợt, tóc dài đen như mực tán loạn, còn có mặt mày cố chấp, tay dính máu suy yếu nắm chặt mắt cá chân nàng, môi mỏng phun ra lời quật cường.

      "Cố Nghiên, dù là xuống địa ngục, ta cũng muốn nàng cùng ta, đời đời kiếp kiếp, đều phải cùng ta."

      muốn nàng cùng .

      A Nghiên nhớ tới đây, thở dài.

      Từ ngày đó, hai người nhắc lại chuyện này, chuyện này phảng phất coi như chưa từng phát sinh, nàng cũng rời nữa.

      Nhưng tương lai thế nào, nàng là người thế nào của , cũng ai nhắc đến.

      Nay xem ra, nên đối mặt phải đối mặt rồi.

      Chương 116 Niệm kinh và sinh hoạt vợ chồng
      Last edited: 1/9/20

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ối, cái tên của chương sau sao mà liên quan đến nhau thế vậy :phut::050:
      heavydizzyTứ công tử thích bài này.

    5. ăn hại

      ăn hại New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      16
      :yoyo36:
      Mình trong sáng lắm. Mình ccũng k nghĩ gì đâu
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :