1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      chắc chương sau lên hoàng hậu, bắt đầu con đường thê nô
      heavydizzy thích bài này.

    2. luonghoamy

      luonghoamy New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      8
      biết Sài quản gia bao giờ mới trở lại ha? Mong chương mới của bạn
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 114 con đường sủng hậu 2

      Đám thích khách hóa ra rất khó giải quyết, bên ngoài chém giết hơn nửa canh giờ vẫn chưa biết thắng bại, cuối cùng Mạnh Hán tự mình cản phía sau, phái vài tâm phúc mang theo Hạ Hầu Kiểu Nguyệt và A Nghiên trước bước.

      Dù như thế, dọc đường người đuổi giết vẫn ùn ùn kéo tới.

      Bên ngoài bông tuyết tung bay trong gió lạnh thấu xương, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cước dẫm rách váy, váy nhiều lớp dính nước tuyết và bùn, sắc mặt nàng tái nhợt, cắn cắn môi, bảo vài thị vệ bên cạnh mang theo A Nghiên chạy trước.

      A Nghiên giữ được mệnh, an toàn, những người khác mới giữ được mệnh, thậm chí người nhà nàng mới được an ổn.

      A Nghiên làm sao chịu buông Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, nhiều ngày ở chung như thế, coi như là tình như tỷ muội. Nàng bây giờ cũng phải tiểu nương năm đó gầy yếu về nhà, bước thấp bước cao chạy đến bên người Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, kéo cánh tay Hạ Hầu Kiểu Nguyệt tiến về phía trước, dáng vẻ dũng mãnh làm cho đám thích khách và thị vệ chung quanh chém giết giật nảy mình.

      A Nghiên cắn chặt hàm răng, lớn tiếng cổ vũ Hạ Hầu Kiểu Nguyệt: "Chạy nhanh chút, mấu chốt nhất là phải cắn chặt răng, đầu lao về phía trước!"

      Nàng có kinh nghiệm phong phú, còn có thể dạy cho người khác.

      Được nàng hướng dẫn, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lại đứng đờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn phía trước.

      A Nghiên chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn nàng ngây ngốc, nghĩ rằng bình thường Hạ Hầu Kiểu Nguyệt trí tuệ cỡ nào, sao giờ phút này lại choáng váng, ánh mắt thẳng tắp nhìn phía trước.

      Ai ngờ nàng theo bản năng vừa ngẩng đầu, nhìn thấy phía trước có thân ảnh cao ngất thon dài, khí thế bàng bạc đứng tại chỗ, cả người tản ra hơi thở lạnh thấu xương dày đặc.

      Thân ảnh ấy rất quen thuộc, A Nghiên nhất thời vui vẻ: "Tiêu —— "

      còn chưa dứt lời, Tiêu Đạc nhanh tới, sau đó trong tay hàn mang chợt lóe lên, hai thích khách muốn đánh về phía nàng thét lớn tiếng ngã xuống đất.

      Giờ này khắc này giống như cái hùng cái thế từ trời giáng xuống.

      A Nghiên trong gió lạnh thấu xương, mồm to hút khí, cả người thả lỏng, đặt mông ngồi xổm trong tuyết.

      Có cuồng ma sát nhân này, cần lo lắng bị người giết chết.

      Khẳng định là người khác chết.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cũng cắn môi, dám tin nhìn Tiêu Đạc.

      Phải biết rằng, tuy Tiêu Đạc chế phục tam hoàng tử, nhưng dư đảng của tam hoàng tử luôn bỏ tà tâm. Có thể toàn bộ kinh thành, tình thế thực sáng tỏ, bề ngoài có vẻ tốt, kỳ sóng ngầm mãnh liệt. Tiêu Đạc nay là từng bước gian khổ, còn nữa gióng trống khua chiêng chuẩn bị đại điển đăng cơ, thể có nửa điểm sai lầm.

      Ai ngờ tại thời điểm mấu chốt như vậy, thế nhưng lẻ loi mình, như quỷ mỵ xuất trong gió tuyết ngoài trạm dịch, từ trời giáng xuống cứu tính mạng các nàng.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt khiếp sợ, chợt nghe thấy Tiêu Đạc cất tiếng chân đáng tin, ra lệnh: "Đưa phu nhân về phòng!"

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lại ngẩn ra, vội chật vật kéo làn váy ẩm ướt lên, bởi vì quá mức ra sức chạy trối chết vừa rồi, lúc này ràng lơi lỏng, liều mạng kéo A Nghiên vào trong phòng.

      A Nghiên kỳ muốn nhìn Tiêu Đạc chút, dù sao lâu thấy, ai biết ánh mắt Tiêu Đạc lạnh như băng truyền đến: "Trở về!"

      Thanh kia, là quá mức áp bách, cho phép xen vào.

      A Nghiên hơi kinh ngạc, cũng biết từ khi nào Tiêu Đạc còn dùng ngữ khí đáng sợ như vậy chuyện với mình. Bả vai nàng khẽ nhúc nhích, đành phải theo Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cùng nhau trốn về trạm dịch lần nữa.

      Bất quá nàng đến cùng vẫn quá yên tâm, tránh ở song cửa sổ, nằm sấp, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

      Lại chiến cuộc bên ngoài, Mạnh Hán vốn bị vây, rơi vào hạ phong, nhưng nay Tiêu Đạc vừa tới, nhất thời nhân tâm đại chiến, được Tiêu Đạc dẫn dắt, giống như mãnh hổ xuống núi tập hợp lại, chém giết thích khách hăng hái.

      Thích khách vốn nghe đến sát danh của Tiêu Đạc, chiến đấu dung cảm, lại ngờ tới vốn dĩ ở Yến kinh, thế nhưng thần biết quỷ hay xuất tại nơi này, vô cùng khiếp sợ, qua bao lâu bị đánh giết tan rã.

      Đến lúc bên này tất cả thích khách đều bị chém giết vùi trong tuyết, mặt tuyết đều bị nhiễm đỏ. ánh mắt Tiêu Đạc thị huyết dày đặc đảo qua này bãi tuyết giống như lò sát sinh này, con ngươi đen tối khó hiểu khẽ ngước lên nhìn về phía trạm dịch.

      đương nhiên hiểu , nàng thích bị người giết, cũng muốn nhìn thấy người chết.

      từng đồng ý, tương lai thái bình thịnh thế, còn giết chóc như vậy, nghĩ tới đảo mắt nuốt lời.

      cau chặt mày, cứng quai hàm góc cạnh ràng, lời.

      Mạnh Hán bên cạnh chật vật quỳ trước mặt , đối diện với cả người phát ra vui, áy náy : "Điện hạ thứ tội, là mạt tướng vô năng, thể bảo vệ tốt phu nhân."

      "Chuẩn bị nước ấm." Tiêu Đạc nhếch môi ra bốn chữ này.

      "A?" Mạnh Hán vốn tưởng rằng bị răn dạy chút, hoặc là bị trách phạt nặng nề. Hơn ai hết biết ràng địa vị của Cố phu nhân trong cảm nhận của chủ tử nhà mình. Dù đối phương thực lực cường đại, thể bảo hộ, cũng là vô năng, cam tâm tình nguyện nhận trách phạt.

      Nhưng vừa rồi, điện hạ nhà gì?

      "Nước ấm." Tiêu Đạc hơi hơi nhướng mi, lại lần nữa lặp lại lời mình .

      "Điện hạ muốn dùng bữa?" Mạnh Hán suy nghĩ nửa ngày, mới hiểu được, hóa ra điện hạ nhà giết người quá nhiều, khát nước, đói bụng, muốn ăn cơm?

      Tiêu Đạc dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn chằm chằm thuộc hạ đắc lực quỳ, sao trước kia mình phát thế nhưng có thể ngốc đến tình trạng này?

      "Ta muốn tắm rửa." Trạm vương điện hạ vô cùng tôn quý, Tiêu Đạc sắp lên ngôi cửu ngũ, đành phải thẳng ra nhu cầu của mình.

      "Tắm rửa? Vâng vâng vâng, thuộc hạ cho người chuẩn bị!"

      nghĩ tới tật xấu sạch của điện hạ nhà thế nhưng có thể đúng lúc này phát tác, này mùa đông khắc nghiệt, thế nhưng nghĩ đến tắm rửa đầu tiên...

      Dù Mạnh Hán đầy miệng đáp ứng, Tiêu Đạc vẫn phải đợi lúc. Nguyên nhân là vì trong trạm dịch, dịch tốt đều chết trong trận chém giết này. Mạnh Hán săn sóc muốn cho điện hạ nhà mình tắm nước nóng, vì thế dẫn theo vài thuộc hạ chiến bào vẫn nhiễm máu, chạy tới phòng bếp lấy nước đun.

      Vốn là nơi quê mùa, cũng biết làm như thế nào, cuối cùng mất nửa sức lực chuẩn bị nước tắm, Tiêu Đạc tự tắm rửa.

      A Nghiên vẫn trốn ở trong phòng, nghe thấy tiếng chém giết bên ngoài rốt cục ngừng lại, bắt đầu có chút vội vàng chờ đợi Tiêu Đạc.

      Cũng mấy tháng gặp , xem ra mặt mày cũng có gì biến hóa, chính là mơ hồ dường như lệ khí càng nặng? Vừa rồi lại giết ít người, nhưng mà cũng may những người này đối với Mạnh Hán mà là khó đối phó, với laiị là cắt cải củ đơn giản, cũng bị thương ?

      A Nghiên nhíu mày nghĩ, làm thiên tử tương lai, sao có thể cả ngày sát khí đằng dng, xem ra nàng có việc gì có thể niệm chút Kinh Phật cho , có lẽ có thể hóa giải lệ khí này?

      Còn có vừa rồi đối với mình hung dữ, nên bắt mình lập tức về phòng, ngữ khí là khí phách cho xen vào, quả thực so vowis ngày xưa ôn nhu hoàn toàn khác hẳn. Tật xấu này cũng phải sửa sửa a, phải hảo hảo mới được.

      A Nghiên nghĩ đông nghĩ tây, còn chưa nhìn thấy Tiêu Đạc, nội tâm lại suy nghĩ càng nhiều, nhớ lại vừa rồi tư thế oai hùng từ trời giáng xuống cứu tính mạng nàng, hùng cái thế, khí thế phi phàm, khỏi tim trong ngực đập thình thịch, chỉ muốn bổ nhào vào lòng , gắt gao ôm .

      Nhưng nàng suy nghĩ lâu, Tiêu Đạc vẫn chưa trở về, khỏi nhíu mày lại.

      Nàng đứng ở trước cửa sổ, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, nghe bên ngoài chém giết sớm kết thúc lúc, vì sao còn chưa tiến vào? Hay là phát sinh chuyện gì ?

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt cũng cảm thấy hơi nghi hoặc, như điện hạ để ý A Nghiên, chẳng lẽ phải là bên ngoài chém giết xong lúc, phải vào rồi sao?

      Nàng quay đầu nhìn nhìn A Nghiên ràng sốt ruột chờ đợi, rốt cục nhấp môi dưới, đề nghị: "Nghe bên ngoài có vẻ yên tĩnh, vừa rồi ta còn nghe tiếng vài thị vệ chuyện, bằng ta qua thăm dò?"

      A Nghiên ngẫm nghĩ, gật đầu: "Được."

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lập tức cáo lui, ra ngoài.

      A Nghiên hãy còn đứng trước cửa sổ, trạm dịch ở nông thôn, song cửa sổ đương nhiên dùng song sa tốt thượng đẳng, chất liệu vốn kém, thời gian dài chưa đổi mới, trong góc thủng ra mấy cái lỗ.

      A Nghiên từ lỗ có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, bên ngoài tuyết trắng xoá tung bay, mảnh trắng đập vào mắt, duy chỉ hoa mai trong góc đỏ tươi như máu.

      Nhất thời khỏi lâm vào suy nghĩ, nghĩ Tiêu Đạc sao bỗng nhiên xuất quỷ nhập thần đến nơi này?

      nghĩ, cửa gỗ cũ nát bị đẩy ra, A Nghiên quay đầu lại, tưởng Tiêu Đạc, ai ngờ là Hạ Hầu Kiểu Nguyệt trở lại.

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt biết nguyên nhân Tiêu Đạc vì sao chậm chạp vào nhà, dở khóc dở cười, bất quá nàng lại dám với A Nghiên, sợ chọc vị bên ngoài kia tức giận.

      Nhìn vẻ mặt A Nghiên tha thiết nhìn mình, ho , hàm hồ : "Điện hạ ngày cưỡi ngựa vạn dặm đường, có chuyện cực kì trọng yếu phải xử trí."

      A Nghiên nghe xong, khỏi có chút thất vọng "À" tiếng, cũng gì, biết chuyện gật gật đầu.

      tại Tiêu Đạc còn là hoàng tử trước kia bị trục xuất rồi nhàn tản hồi hương, quả rất bận, đương nhiên có khả năng vừa gặp mặt nhào tới ôn chuyện với nàng.

      Suy nghĩ cẩn thận, trong lòng nàng càng thất lạc.

      Trong lòng nàng thất vọng, bất quá ngoài miệng cũng gì, ràng nhắm mắt lại, chính mình tâm bình khí hòa ngồi chờ.

      Như thế đợi lúc, cửa rốt cục lại mở ra.

      Nàng lạnh nhạt mở mắt ra, vẫn ngồi như trước, chút hoang mang xoay mặt nhìn ra.

      Lúc này là Tiêu Đạc vào cửa, vừa vào cửa, tầm mắt nóng rực liền khóa chặt nàng rời.

      Trong mắt là ba đào mãnh liệt, dời núi lấp biển, dường như phải cắn nuốt nàng.

      A Nghiên chỗ ngực trái bỗng chốc như bị đâm, cả người mềm nhũn.

      Bất quá nàng vẫn nỗ lực vẫn duy trì bộ dáng bình tĩnh, chậm rãi nâng người lên: "Chàng đến rồi a."

      Bộ dáng kia, giống như bọn họ hai người chưa từng xa cách mấy tháng, giống như phải nàng ngày ngày đêm đêm ngóng trông gặp .

      Hừ, tuy rằng nàng tại chỉ là tiểu thiếp, nhưng cũng muốn làm tiểu thiếp kiêu căng...
      Last edited: 1/9/20

    4. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Oh kiêu căng cho lắm vào, lát lại phải cầu xin :yoyo36:
      heavydizzy thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Đúng cá kiểu mong ngóng chêt đươc nhưng vân phải giả vờ lf .
      heavydizzyA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :