1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 17. Play rơi xuống nước
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      Đó là thanh khàn khàn lộ ra nhu hòa.

      A Nghiên mừng thầm vừa nghe thấy thanh này lập tức sững sờ.

      Nàng cứng ngắc xoay người, cẩn thận trừng mắt nhìn nam tử trong nước suối trong vắt với đầu tóc ướt.

      "Ta biết mà." Nàng cước giẫm bẹp cây cỏ bốn lá vừa vặn nhô lên ở đó, cúi đầu giọng lầu bầu đến bên cạnh Cửu gia.

      Nghiêng đầu đánh giá nam tử mặt biểu cảm kia, nàng cùng giảng đạo lý: "Nô tì phải nha hoàn thông phòng của ngài, chỉ đảm đương chức đầu bếp nữ. Ngài cho nô tì bạc, nô tì giúp ngài nấu cơm. Chúng ta nếu lời hợp, có thể vỗ tay tán , chính là quan hệ như vậy. Ngài cũng biết, nô tì ở trong thôn định rồi, trọng yếu nhất là nô tì còn , còn chưa tới mười lăm tuổi, chưa cập kê. Nô tì là nương như vậy, sao biết xấu hổ hầu hạ nam nhân tắm rửa chứ?"

      Nàng cố lấy dũng khí hơi xong những lời này, kỳ nghĩ có chút mà sợ, nhưng nghĩ lại, vươn đầu đao lui đầu đao, nàng cũng thể giống như Hạ Hầu Kiểu Nguyệt làm nha hoàn thông phòng a, cho nên lời này nhất định phải .

      Nàng cúi đầu, níu chặt cọng cỏ đuôi chó cạnh tảng đá, trong lòng khỏi nghĩ, tức giận, giận dữ rồi hẳn là trực tiếp giết mình?

      biết gió từ nơi nào thổi phả vào mặt, gió núi tươi mát, mang đến mùi hương trái cây ngọt ngào, nàng cũng đây là trái cây sơn dã gì, chỉ cảm thấy hương vị này cực kỳ thơm.

      Nàng dấu vết nuốt nước miếng xuống, trong đầu bắt đầu nghĩ lung tung. Nếu đời này có thể sống tốt, nếu lúc này đây chọc giận nam nhân đáng giận này mà đánh mất mạng , nàng nhất định phải lên núi tìm loại trái cây này.

      Đây nhất định là cái loại trái cây chín mọng sáng bóng, cắn ngụm, nước ngọt liền tràn ra miệng, tràn đầy dễ chịu...

      Nàng lung tung suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng nam nhân trong suối này vẫn hồi .

      Nàng có chút buồn bực, đây là như thế nào?

      Vì thế nàng tự chủ được ngửa mặt nhìn.

      thấy trong ánh sáng ngược mờ ảo, khuôn mặt thanh ngạo tôn quý vẫn mang theo bọt nước óng ánh trong suốt, tóc đen hơi ẩm xõa vai, hai vai khoan thai, lưng cao ngất. ngồi ở đó, giống như trích tiên nhiễm bụi trần, dường như phải sống trong nhân gian khói lửa, an tĩnh nhìn A Nghiên.

      khắc như vậy, A Nghiên tự biết xấu hổ.

      Nàng thậm chí cảm thấy mình xấu xa, hiểu lầm cái gì.

      "Nha..." Nàng nha nha hai câu, muốn giải thích.

      Nhưng nam tử hạ mi dài ướt nước đen như mực xuống, thản nhiên phân phó: "Chà lưng cho ta."

      Ân?

      A Nghiên hơi kinh ngạc, chỉ mình: "Nô tì, chà lưng?"

      Nàng nhiều như vậy, tất cả đều vô ích?

      Cửu gia gật đầu: "Nơi này trừ ngươi ra, còn ai có thể kì lưng cho ta sao?"

      A Nghiên nhìn quanh bốn phía, đúng là có người. Hạ Hầu Kiểu Nguyệt ly khai.

      Cửu gia dựa tảng đá, chỉnh hai chân dài hữu lực nhàn nhã tự tại đá đá nước: "Lại ngươi muốn kì lưng cho ta, là muốn bị Phi Thiên mổ mắt, sau đó ném xuống vách núi đen cho sư tử và hổ ăn thịt?"

      Vấn Thiên?

      A Nghiên nhìn trái nhìn phải.

      Đúng vào lúc này, biết Phi Thiên trốn ở đâu cành cổ thụ phát ra tiếng kêu sắc lạnh, the thé, như phụ họa chủ nhân nó.

      Cái loại thanh này làm A Nghiên đột nhiên nhớ tới, mình bị thiêu chết ở đời nọ. Trước khi mất ý thức cuối cùng, nàng cũng từng nghe tiếng ưng kêu như thế.

      Nàng rùng mình cái, trong mắt có ý sợ hãi.

      Đây là con chim ưng trợ Trụ vi ngược (nghĩa là giúp vua Trụ làm những điều tàn ác, bạo ngược – nghĩa đen: tòan làm những chuyện xấu xa).

      Nếu có ngày, nàng có thể giết nam nhân đáng giận này, nàng cũng muốn đem con chim ưng làm nhiều việc ác kia rửa sạch rồi cho vào nồi chiên giòn!

      Bất quá giờ khắc này, nàng chỉ có thể đem tâm tư này cẩn thận thu giấu, cúi đầu, nhận mệnh : "Được, nô tì bây giờ chà lưng."

      Chà lưng, chà lưng, phải chỉ là chà lưng sao?

      Nàng coi như mình chà quần áo thôi.

      Vì thế A Nghiên chết lặng cầm cái khăn tắm, bắt đầu chà lưng cho Cửu gia.

      Trong lòng nàng chứa nhiều bất mãn che giấu được. Kết quả khí lực đương nhiên , vốn tưởng rằng sắp bị giáo huấn, nhưng ai ngờ Cửu gia chẳng tiếng, híp con ngươi thoải mái hưởng thụ.

      là loại da dày thịt béo.

      A Nghiên vừa chà xát lưng, vừa cẩn thận quan sát lưng .

      Lưng thon dài, độ rộng thích hợp, da thịt sờ lên giống như tơ lụa thượng đẳng bóng loáng, thậm chí ở dưới thái dương phát ra ánh sáng, tản ra cỗ sức sống khó diễn tả bằng lời.

      nam nhân, có việc gì sinh ra đẹp mắt như vậy làm gì chứ?

      Huống chi là nam nhân đáng sợ giết người như ngóe! Chắc Diêm Vương gia mắt bị mù rồi.

      A Nghiên càng chà lưng càng cảm thấy trong lòng thoải mái.

      Tại sao chuyện tốt đều bị chiếm, chuyện hay ho toàn về mình? Mỗi đời mỗi thế hoặc là hại chết mình, hoặc là làm ôn thần? Mình gặp , tuyệt đối sống rất tốt. Gặp phải lần, lập tức còn chuyện tốt.

      Cái này có thể nhịn còn gì thể nhịn?

      A Nghiên trong lòng nghĩ thế, tay cũng chà mạnh lên, ai biết vừa động như vậy cẩn thận cong ngón tay chút.

      Nàng cũng có chút móng tay, móng tay nho giống đứa khác.

      Cong xuống như vậy, nhất thời liền xuất vết máu.

      Kỳ nàng cũng vô ý, đến khi phát tay mình gây ra họa, nàng cũng bị dọa.

      "... Cửu gia... Thực xin lỗi..." Sắc mặt nàng trắng bệch, cúi đầu xin lỗi.

      Cửu gia mặt biểu cảm quay đầu, con ngươi u ám thần sắc khó hiểu.

      "Cửu gia cần tức giận, nô tì cho gia cào nô tì cái nha?" Nàng giọng cầu xin.

      Cửu gia chăm chú nhìn nàng lát, rốt cục chìa tay túm nàng cái.

      Bọt nước văng khắp nơi, nước suối ào ào, đợt sóng trùm lên.

      A Nghiên giờ khắc này, ánh mắt thành canh trứng rong biển, đầu óc thành nồi cháo thịt nạc trứng bắc thảo.

      Hai mắt canh trứng rong biển của nàng nhìn thấy đầu tóc đen ướt át dính ở lồng ngực mạnh mẽ rộng lớn, cánh tay hữu lực chút khách khí túm lấy mình ném vào suối, chìm vào trong nước cùng chỗ.

      Nước hồ mát lạnh, bao phủ thân thể và tứ chi của nàng. Nàng còn uống mấy ngụm nước, chỉ có thể liều mạng ôm lấy đùi .

      Bất quá cũng may vì đời thứ hai mang thai tám tháng chết thảm ở hồ nước lạnh băng nên nàng luôn luôn chú ý học bơi, có thể nàng là kiện tướng biết bơi từ trong bụng mẹ.

      Nàng nhanh chóng giữ thân thể cân bằng, cũng buông cánh tay vẫn bị mình gắt gao bám chặt, để mình nổi trong hồ nước.

      Nàng ở trong mảnh bọt nước ngửa mặt nhìn về phía nam nhân đáng sợ kia.

      Nam nhân hiển nhiên có chút kinh ngạc, nhíu mày nhìn nàng: "Tiểu nha đầu, còn có thể bơi?"

      Nàng chật vật lau nước mặt phen, phun ra nước suối trong miệng có vị lưu huỳnh, ngẩng mặt nhìn : "Cửu gia muốn dìm nô tì chết đuối, phải ?"

      Nếu phải mình sớm học bơi, liền chết ở chỗ này?

      Nếu phải mình vừa mới buông đùi , chừng cước đá văng mình ra?

      A Nghiên trong lòng trào ra hận ý, hai tròng mắt dường như có lửa cháy, đốm lửa thanh lãnh dường như trong bóng đêm chợt ra đạo ánh sáng loá mắt.

      Cửu gia đứng ở trong suối, yên lặng nhìn nàng, nhíu mày.

      Nửa ngày sau, đột nhiên xoay người, sải bước lên bờ.

      rất nhanh rất vội, nước suối bởi vậy mà lay động.

      Lên bờ rồi, đứng bên cạnh giường thấp cầm cái áo bào bằng đoạn màu trắng bạc khoác lên người.

      Bóng lưng khoan thai, thân hình cao ngất, đứng ở đó giống như trích tiên.

      A Nghiên đứng trong nước, ướt sũng, ngửa mặt theo dõi , đôi môi quật cường mím lại.

      Nam nhân quay đầu, thần sắc đen tối nhìn tiểu nha đầu trong hồ.

      Nàng chật vật mà quật cường.

      Trầm mặc nửa ngày, môi mỏng giật giật, rốt cục lấy khẩu khí bễ nghễ cao nhìn xuống vạn vật, thản nhiên : " người ngươi rất thối, tắm rửa kỹ chút."

      xong, phất tay áo bào, quay lưng mà .

      Ngày đó, nam nhân đáng giận này cứ như vậy mà rồi.

      A Nghiên đương nhiên định ngâm mình trong sơn tuyền tắm rửa cẩn thận. Ai ngờ chỉ cần nàng bước ra ngoài, có con chim ưng hướng về phía nàng phát ra tiếng kêu kèn kẹt, bộ dáng như uy hiếp nàng, khiến nàng sợ tới mức làm tan hết dũng khí và quật cường vừa nổi lên lúc trước, ngã vào trong suối dám ra.

      Nàng sợ chim ưng.

      Cho tới bây giờ nàng vẫn chưa quên lúc mình bị thiêu chết, có tiếng ưng kêu đáng sợ.

      Cứ như vậy giằng co cả buổi, trăng treo đầu cành liễu, ngọn núi bắt đầu phát ra tiếng hổ gầm làm cho người ta dựng tóc gáy, con chim ưng kia mới vỗ cánh bay .

      A Nghiên đông lạnh run run đứng lên, mặc quần áo ướt sũng trở về phòng.

      Vào đêm, nàng hắt hơi vài cái.

      Nàng vẫn ở phòng hạ nhân trước kia như cũ, chẳng qua biến thành phòng đơn. Nàng hắt xì loạt như vậy, Tiểu Huệ ở cách vách nghe được, dáo dác nhìn sang: "A Nghiên ngươi sao chứ?"

      Nàng lắc đầu, nghẹt mũi : " có việc gì, chỉ là cảm lạnh."

      Vừa , vừa hắt xì hai cái vang dội.

      Tiểu Huệ nhìn chằm chằm cái mũi đỏ của nàng, do dự mãi, rốt cục vẫn : "A Nghiên, nếu ngươi cảm lạnh, bị phong hàn, vậy thể làm đầu bếp cho Cửu gia."

      " làm làm.”A Nghiên yên lòng như vậy.

      Tiểu Huệ nhìn bộ dáng nàng cái gì cũng cần, muốn nhắc nhở, bất quá đến cùng nuốt xuống, chỉ câu: "Ngươi phải bảo trọng thân thể."

      Tiểu Huệ rồi, rất nhanh có bà tử dáo dác tới. A Nghiên đầu nặng trịch, cũng có tinh lực để ý.

      Nàng miễn cưỡng lên giường, buồn bực nằm xuống ngủ.

      Ngủ rồi, nàng dường như mơ rất nhiều.

      Ở trong mộng, nàng mơ thấy đời thứ năm của nàng.


      Tác giả có chuyện muốn : nếu A Nghiên biết bơi, Cửu gia làm như thế nào?

      Từ trước, ta viết văn, các ngươi , nữ chủ muốn già mồm cãi láo nữ chủ cứ làm, được rồi, tại ta viết bài văn, đề mục đặt là tìm chết hằng ngày, cho nên bài văn này có thể châm chọc, trăm ngàn đừng châm chọc nữ chủ, trăm ngàn đừng, bởi vì đề mục chính là —— tìm chết hằng ngày
      Last edited by a moderator: 16/7/17

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 18. Đầu lĩnh thổ phỉ A Nghiên
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      Đời thứ năm, nàng phải là tướng quân thiếu niên đắc chí.

      Nàng sinh ra là trẻ con nhà thổ phỉ, từ mặc quần áo mẹ ruột nàng giành được, uống rượu mạnh cha ruột nàng cướp về. Ba tuổi chân chạy loạn khắp núi đồi, nơi nơi nhìn ngó xem có dê béo ngang qua hay , năm tuổi biết đoạt của người là vương đạo, bảy tuổi bắt đầu cầm đại đao tuần tra chung quanh.

      Trong đám trẻ con thổ phỉ cũng có đồng bọn xấp xỉ tuổi nàng, cũng có đứa lớn hơn vài tuổi, bọn họ còn , lúc cùng nhau chơi đùa bắt đầu ganh đua.

      "Cha ta hôm nay cướp được vò rượu, có thể uống, các ngươi muốn nếm thử hay ?"

      "Rượu gì a? Ta thích uống. Bà nội ta hôm nay bắt được người qua đường, đoạt được rổ hương, chúng ta quay về xem?"

      "Ta, nương ta hôm qua cướp được vải bông để làm xiêm y cho ta!"

      "Ca ca ta muốn mang theo ta thôn trấn dưới núi đoạt đồ! Nơi đó có nhiều đồ chơi đẹp!"

      # tiểu thổ phỉ dưỡng thành như thế nào #

      Tục ngữ rồng sinh rồng phượng sinh phượng, con chuột con biết đào hang động, làm đứa thổ phỉ lớn lên, làm tiểu nương bên trong mấy thế gia đại thổ phỉ, A Nghiên từ có giác ngộ làm thổ phỉ, hơn nữa rất nhanh tạo mục tiêu lấy việc làm thổ phỉ thực làm vinh dự vĩ đại.

      Làm người có trí nhớ bốn đời, nàng suy nghĩ cẩn thận, đây là đời cần đủ loại người, có tốt có xấu, nàng bốn đời làm người tốt theo nghĩa truyền thống, kết quả cứ như vậy thê thảm chết . Đời này, vì sao thuận thế làm người xấu? Nhân sinh khó được hồ đồ!

      Cứ thể sống ngày tính ngày, cứ vui vẻ mà sống. Vì thế nương thổ phỉ A Nghiên phóng đãng kềm chế được tùy hứng làm bậy, muốn uống rượu uống, muốn ăn thịt ăn, ngày nào đó hứng thú đến cướp tiểu bạch kiểm còn có thể ngủ giấc. Lúc cao hứng đỡ bà cố nội qua núi, lúc mất hứng trực tiếp đá người qua đường xuống sông nhìn bọn giãy dụa.

      Nàng cố tình làm bậy vượt qua bảy tám năm khoái hoạt, nàng càng ngày càng uy phong, thậm chí trở thành đầu lĩnh thổ phỉ đỉnh núi, hoàn toàn xứng đáng là nữ bá vương.

      Mấy ngày đó là rất vô câu vô thúc, thế cho nên tại A Nghiên nhớ lại chút vẫn còn rất hoài niệm.

      Nhưng trong lúc nhân sinh khoái ý, mồm to ăn thịt mồm to uống rượu, vết đen trong lòng nàng lại càng ngày càng .

      Nàng từng phái tiểu lâu la Yến kinh xa xôi hỏi thăm tình hình.

      đời đó dù có rất nhiều chuyện khác hẳn bốn đời trước, nhưng nàng lại phát , ở phương bắc xa xôi có đô thành phồn hoa, cũng gọi là Yến kinh —— tên gọi thực con mẹ nó quen thuộc đến mức làm cho người ta hết hồn!

      Tiểu lâu la phong trần mệt mỏi trở lại, đại đao trong tay nàng rơi xuống kêu bang tiếng.

      Trong Yến kinh, ca múa mừng cảnh thái bình, đương kim thiên tử, có mười ba vị hoàng tử, trong đó vị xếp thứ chín từ sinh ra tuấn mỹ vô cùng, ngọc thụ lâm phong, tính tình lại quái gở kì dị... Mấu chốt nhất là, vị Cửu hoàng tử này họ Tiêu tên Đạc!

      Ta cưỡng X ngươi a!!

      Nàng mồm to uống rượu, để rượu nóng mạnh mẽ bừng bừng theo cổ họng chảy vào thân thể.

      Giờ phút này nàng cảm nhận được khóe mắt ướt át.

      Nàng đương nhiên cho rằng đó là nước mắt!

      Đó là uống rượu nhiều quá chảy ra nước!

      Đây là ma chú trong vận mệnh, đây là ác mộng năm đời cũng chạy thoát!

      Lúc nàng uống say, nằm ở sườn núi hoa cỏ xanh tươi như người ta, mê man nhìn bầu trời bát ngát, nhớ tới mình nơm nớp lo sợ trong hoàng cung cầu đường sinh cơ lại bị đánh chết thê thảm, nhớ tới mình tiểu thư khuê các ôm bụng to mà chết, nhớ tới mình thân là công chúa nước quyết chí báo thù rửa hận, đương nhiên còn có mình vất vả là thân nam nhi lại ngã ngựa chết thảm, từ đó trở thành trò cười. Nàng càng nghĩ nặng nề trong lòng càng nhiều. Nàng cũng hiểu được, chân trời góc biển, sinh tử luân hồi, tránh khỏi!

      Từ đây về sau, tính tình nàng càng ngoan độc, ác làm.

      Nàng tham lam hết thảy nhân sinh, thay đổi thất thường, phóng đãng kiềm chế được, nhiệt tình làm chuyện xấu.

      Mãi cho đến ngày, nàng muốn làm chuyến lớn, cướp bóc đại khách thương.

      Ngày đó, trời cao mây đạm, trời trong nắng ấm, nàng nhe răng cười lệnh cho thuộc hạ vây kín đội khách thương, sau đó bắt đầu vung đại đao cất cao giọng : "Núi này ta mở, cây này ta trồng, nếu muốn qua, lưu lại tiền mua đường!"

      Ai biết vừa xong lời này, đầy cái chớp mắt, bên trong kiệu thanh thanh lãnh khàn khàn vang lên. " thể đổi câu kịch khác sao?"

      Tiếng vừa dứt, nương thổ phỉ A Nghiên thần thái nguyên bản phấn khởi, vẻ mặt dữ tợn nhất thời cứng đơ tại chỗ.

      Nàng ngơ ngác nhìn cỗ kiệu hai người khiêng chớp mắt, màu xám đất, là nhìn ra a...

      Mành kiệu màu đen xốc lên, nàng nhìn thấy đôi tay, đôi bàn tay to khớp xương ràng.

      Người khác có lẽ biết, A Nghiên lại rất . Đó là đôi tay có quyền lợi cùng tài phú, chủ nhân của đôi tay nhất định là hô phong hoán vũ, quan sát thiên hạ.

      Ngay sau đó, nam nhân quen thuộc lại xa lạ từ trong kiệu ra, lạnh nhạt thong dong phất áo choàng, đội trời đạp đất, bễ nghễ nhìn đám thổ phỉ hình dạng khác nhau, cuối cùng ánh mắt dừng người A Nghiên.

      "Đúng là tiểu nha đầu." lạnh nhạt nhưng cũng có chút kinh ngạc. Đầu lĩnh thổ phỉ giương nanh múa vuốt, lại là tiểu nha đầu?

      Ai ngờ đáp lại , tiếng phù phù. nương thổ phỉ vừa rồi còn kiêu ngạo dữ tợn, đầu gối mềm nhũn phủ phục xuống.

      Lập tức có người sợ ngây người.

      Cả ổ thổ phỉ đám khó tin nhìn nương vui cười tức giận mắng mỏ hiệu lệnh quần hùng, quỳ rạp xuống trước mặt nam nhân ngọc thụ lâm phong tôn quý tuấn mỹ, khóc lóc thảm thiết nức nở liên tục: "Đừng đừng... Ta có mẹ già tám mươi, dưới có em mấy tuổi, cũng có phụ thân, người bị ốm đau khổ sở. Cầu đại gia tha ta mạng, ta nhất định kết cỏ ngậm vành, làm trâu làm ngựa, báo đáp đại ân đại đức của đại gia!"

      chết bốn lần, nàng nhận mệnh.

      Ở trước mặt , chí khí nàng bị chém vụn, tiểu nha hoàn cẩn thận nơm nớp lo sợ ở trong hoàng cung cầu sinh tồn lại về trong xương thịt và linh hồn nàng, nàng quỳ ở đó cầu xin tha cho mạng.

      Nàng đương nhiên cũng minh bạch, hết thảy đều uổng phí.

      Sau này nàng cũng chết.

      Nàng chỉ biết mình bị đao mất mạng, thậm chí ngay cả cây đao kia chặt lên cổ như thế nào cũng biết.

      ...

      Có lẽ là đời thứ năm hành vi quá mức phóng đãng, thế cho nên sau này hai đời tiếp theo, nàng rất nguyện ý nhớ lại.

      Nàng tiếp tục làm nương nhu thuận, làm người thanh thanh bạch bạch, đầu lĩnh thổ phỉ cái gì, nàng thực muốn biết!

      Nhưng trận phong hàn, nàng mờ mịt trong mộng, nhớ lại đời thứ năm này. Trầm luân trong rượu thịt và chuyện xấu làm ở đời thứ năm, ràng tay cầm đại đao giương nanh múa vuốt nhưng trước mặt nam nhân tôn quý lạnh lùng triệt để đánh mất ý chí, buông khí giới đầu hàng!

      A Nghiên đầu đau tưởng nứt ra, miệng đắng lưỡi khô, giãy dụa muốn mở mắt, lại thế nào mở ra được, mắt như bị cái gì dán vào.

      Mà ở trong ốm đau bất ổn cực độ, nàng nghe thấy thanh kiêu ngạo. "Hừ, ta sớm biết ngươi phải thứ gì tốt, sớm quen nhìn ngươi bộ dáng bừa bãi. Xem , quả nhiên bị báo ứng. Bệnh thành cái dạng này, ngươi đừng nghĩ tiếp tục làm đầu bếp của Cửu gia! Xứng đáng, xem ra ngươi lại đắc tội Cửu gia, nhìn ngươi quay về thế nào? có ngươi, lại đến phiên Tiểu Khởi ca ca ta, Tiểu Khởi ca ca nhất định thi triển thân tay nghề, hầu hạ tốt Cửu gia, khiến Cửu gia cần nhớ tới xú nha đầu bệnh tật ngươi!"

      Thanh này là quá mức ầm ĩ, nguyên bản A Nghiên đau đầu, nay nghe thanh này, quả thực giống như có sáu trăm con vịt ở bên tai nàng kêu cạp cạp. Nàng giãy dụa động đậy môi dưới, muốn bảo nàng ấy yên tĩnh lại, nhưng mặc cho nàng dùng sức thế nào, trong cổ họng căn bản thể phát ra thanh gì.

      Xem ra nàng bệnh rất nặng.

      Kỳ trong lòng nàng hiểu thân thể của mình.

      Cái gọi là giận thương gan, vui hại tim, buồn hại phổi, ưu tư hại dạ dày, hoảng sợ hại thận, bách bệnh đều do khí. Nàng từ khi đến phủ Cửu gia này, nhớ tới bảy đời chết thảm liền bi thương kềm chế được, nhìn thấy nam nhân đáng giận kia liền tức giận lan tràn. Lại nhớ tới kiếp này mình chung quy khó trốn thoát số mệnh trước kia, liền hoảng sợ hiểu tích tụ ưu sầu. Ngẫu nhiên có thể thoát được mạng lại mừng thầm thôi. Cứ như thế, vui nhiều buồn nhiều, tự nhiên thương can thương phế, hại thận hại dạ dày. Nay lại bị Cửu gia ném vào trong nước, ngày mùa thu nước hồ phải rất lạnh, nhưng nàng hoảng sợ, thêm thời gian dài, thể chất bạc nhược, mới dẫn đến hàn khí thừa dịp mà xâm nhập lục phủ ngũ tạng, gây ra trận phong hàn này.

      Bất quá nàng cũng nóng nảy, nàng tinh thông y thuật, chỉ cần có thể bảo vệ tính mạng, chọc nam nhân đáng sợ kia, nàng tự nhiên cẩn thận điều trị, vượt qua cơn bệnh này.

      Đương nhiên điều kiện tiên quyết là đuổi sáu trăm con vịt đánh trống reo hò bên tai này !

      Vì thế nàng giãy dụa nâng tay lên, xua tay, làm động tác đuổi vịt.

      Nhưng con vịt đó dường như càng đắc ý: "Di, tay ngươi còn có thể động? Còn chưa chết a? Chứng tỏ bệnh ngươi phải quá nặng! Xem ta tiễn ngươi đoạn đường!"

      xong, chỉ nghe tiếng trầm đục, có cái gì nặng nề ném về phía A Nghiên.

      Đó là cái gối đầu, bên trong là lõi ngô, gối đầu nặng nề, mang theo mùi ngô mốc meo.

      Cứ như vậy nện lên ngực A Nghiên.

      A Nghiên như bị đá tảng đánh trúng, ngực đau buốt, cả người đau nhức, giờ khắc này thở hắt ra, trái tim cũng giống như đột nhiên ngừng lại.

      Rất đau, đau quá, yết hầu dường như bị thít lại, mơ hồ nàng cảm thấy tử vong!

      Nghĩ đến đây, nàng mở mí mắt mỏi mệt vô lực, thẳng tắp nhìn chằm chằm nóc nhà phía .

      Nàng muốn chết sao?

      Chẳng lẽ , đời này nàng phải chết trong tay Tiêu Đạc đáng sợ, mà chết vì Sài đại tiểu thư - tiểu nha đầu non nớt?

      Hung khí lại là cái gối đầu lõi ngô mốc meo?

      A Nghiên trong lòng bi ai đến cực điểm, nhưng bi ai rồi, lại cảm thấy kinh hỉ vạn phần.

      chết kiểu này giống, có ý vị là cơ hội thay đổi vận mệnh?

      Mà lúc A Nghiên mơ màng kinh ngạc nhìn chằm chằm nóc nhà trong thống khổ cực độ, Hà Tiểu Khởi vào phòng.

      nhìn A Nghiên nằm giường, vừa thấy liền phát hoảng.

      Lúc này sắc mặt A Nghiên trắng như tờ giấy hề có nửa phần huyết sắc, quả thực khác gì người chết, càng đáng sợ là hai mắt mờ mịt vô thần, thẳng tắp nhìn lên phía .

      Quỷ dị nhất là, trong ánh mắt lộ ra mê võng, thế nhưng dường như có tia vui sướng kỳ quái.

      Còn cái quỷ gì?

      Hà Tiểu Khởi kinh hãi, lệnh cho nha hoàn Tiểu Huệ bên cạnh gọi đại phu: "Nhanh , gọi đại phu, nơi này có người sắp chết!"
      Last edited by a moderator: 16/7/17

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Sài nương này..haizzz. chờ đợi là hạnh phúc. Nàng cứ an tâm công tác. Thanks
      heavydizzy thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nàng cứ , ở đây ta vẫn chờ mong, giục giã, bắt ép, vẫn trung trinh chờ đợi nha~ ahihi
      heavydizzy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Nàng ctac suôn sẻ thành công nhé, ta đợi nàng về mang theo quà cho mọi ng
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :