1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      THương edior quá cơ, thức đêm edit truyện cho chúng tớ mà mắt thâm quầng cả lên :yoyo45:, nàng cứ chơi cho phây phả nhé, mừ sau đó bonus thêm cho chúng mìn là dc, moa moa:yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      heavydizzy thích bài này.

    2. luonghoamy

      luonghoamy New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      8
      Lót dép hóng, ngồi chực chương mới
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Nàng dừng đúng ở chương mấu chốt vứt cho chúng ta quả bom hẹn giờ rồi chơi, có ai khổ như chúng ta , gào khóc :yoyo2::yoyo2::yoyo2:
      Ta kêu la tý thôi. Chúc nàng chơi vui vẻ nạp thêm 1000% năng lượng về edit bù :yoyo1::yoyo1::yoyo1:
      heavydizzyA fang thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mùa du lịch mà. Nàng zui zẻ nhé.
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 102

      Lỗ tai nàng ngứa, mặt cũng đỏ lên, hơi hơi cúi đầu, giọng :

      "Ừ, sau đó thế nào?"

      Bàn tay to hữu lực của Tiêu Đạc nâng lên, dừng ở eo sau lưng nàng, nhàng dùng sức, khiến nàng tựa vào ngực mình. cúi đầu, thanh khàn khàn bên tai nàng: "Ta muốn thử hung khí của ta."

      "Ngươi điên rồi." Nàng nghiến răng nghiến lợi.

      Giờ phút này chẳng lẽ phải là nên chạy trối chết, chạy trối chết, chạy trối chết sao?! Thế nhưng còn nghĩ muốn thử hung khí! biết trời cao đất rộng, biết chết là chuyện đáng sợ bao nhiêu, nàng chỉ bội phục mà còn khinh bỉ !

      "Bản thân ta bị trọng thương, ngươi lại có võ công, đối phương đến ba mươi hai người, hơn nữa người người đều công phu tệ, ai cũng có kiếm. Tình cảnh khó khăn này, ngươi chúng ta có thể thoát được sao? "

      A Nghiên ngẫm lại cũng đúng, sợ là trốn thoát được.

      Hơn nữa nàng cũng có thể nghe thấy, đối phương phát chỗ này khác thường, lặng yên tiếng động tới bao vây. Bọn họ bây giờ muốn trốn, sợ là còn kịp rồi.

      "Nếu ngươi , chúng ta sinh hoạt vợ chồng, kiếm của bọn họ loạn vũ, đến lúc đó bọn họ nhất định nghi thần nghi quỷ, đương nhiên dám tiến lên." Tiêu Đạc thầm, vừa , còn vừa nhàng cắn vành tai nàng.

      vành tai nàng vốn là chỗ mẫn cảm nhất, lúc này làm sao chịu được cắn như vậy, nhất thời cả người nàng giật mình, hai chân vô lực, xụi lơ ở trong ngực .

      Tiêu Đạc cảm giác được nàng khác thường, lập tức thăm dò, cũng phát tràn đầy ướt át, lập tức giọng khàn khàn: "thể chất ngươi sinh ra như vậy, vì sao, là vì ta mà sinh ra sao?"

      A Nghiên xấu hổ và giận dữ chịu nổi, lại thể ngần ngại. Vì sao nàng sinh ra thể chất như vậy, vì sao trải qua khiêu khích là dậy nổi? A Nghiên hiểu, nhưng giờ này khắc này nàng cũng có lựa chọn nào khác.

      Nàng chỉ nghe thấy Tiêu Đạc ra lệnh: "Cầm lấy kiếm, được buông ra."

      Lúc Tiêu Đạc , người Bắc Địch bên ngoài chỉ cách sơn động trăm trượng.

      A Nghiên nhất quyết, cắn răng cái, vươn tay cầm lấy kiếm.

      "Tốc độ phải nhanh! Lực đạo phải đủ!" chỉ huy như vậy.

      A Nghiên lúc này tuyệt vọng lại bất đắc dĩ, đành phải nghe lệnh , tốc độ nhanh hơn, nhất thời chỉ cảm thấy kiếm trong tay chợt trở nên càng dài, hơn nữa độ mạnh yếu, độ cứng dường như càng hơn trước.

      "Nhanh!" khàn khàn .

      A Nghiên thở dài, xem ra múa kiếm giỏi phải có bí quyết a... Lại tiếp nàng trước kia cũng từng học múa kiếm, cũng là cao thủ dùng kiếm!

      Nàng quả nhiên đẩy nhanh tốc độ!

      Tốc độ nhanh hơn, xem ra Tiêu Đạc có chút chịu nổi, dần dần hơi thở bất ổn hơn lên.

      Nàng ngửa mặt nhìn , thấy ánh lửa sáng tối lần lượt thay đổi, trong mắt khát vọng bùng lên, môi mỏng hơi hơi mở ra.

      Lúc trong sơn động múa kiếm khí thế hừng hực, bên ngoài đột nhiên xuất tiếng kinh hô.

      Râu quai nón phát , kiếm trong tay nghe mình sai sử, lại cuồng động lên, nỗ lực nắm chặt, nhưng dùng khí lực cả người, cũng là vẫn có cách nào khống chế được.

      ràng bên trong dường như có lực lượng thần bí chỉ huy thanh kiếm này, khiến thanh kiếm cuồng loạn ngừng.

      Những người Bắc Địch khác cũng đều xuất tình huống này, kiếm của mọi người đám tự động rung lên lên, còn điên cuồng ngừng đứng thẳng tắp.

      Trong bóng đêm, xa xa trong khe núi tiếng hổ gầm, sói tru ngừng bên tai, lẫn trong đó dường như có tiếng kêu quỷ mị sâu thẳm. Kiếm trong tay bọn họ cứ như vậy lộn xộn nghe điều khiển, ở cửa sơn động xa xa bóng hai người được ngọn lửa làm nổi bật, hàn quang lạnh thấu xương, tiếng vang nổi lên bốn phía.

      Hết thảy trầm khủng bố như vậy, khiến cho đám nam nhi năm thước rắn rỏi sa trường, đám lưng đều lạnh toát.

      Trong đó người run rẩy : "Tướng quân, đây, đây có phải có quỷ hay ?"

      Râu quai nón cau mày chặt, nhìn đám kiếm quấy phá, cười lạnh tiếng: "Có quỷ, quỷ gì, lão tử tin!"

      xong bổ nhào bắt thanh kiếm.

      Nhưng đúng lúc này, trong sơn động Tiêu Đạc cũng cảm thấy thể tận hứng, vì thế ấn A Nghiên cái, khiến nàng chủ động nằm sấp xuống.

      Chính là như thế, chỉ thức bình sa lạc nhạn như vậy, kiếm hoàn toàn nhắm trúng ngay vỏ. Vì thế phốc tiếng, kiếm múa liền thuận lợi tiến nhập vào vỏ kiếm.

      Kiếm vào vỏ kiếm, cũng an phận, ngược lại càng hung hăng, thực biến thành hung khí.

      Trong khoảng khắc, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt còn ánh sáng, mây đen bao phủ cả dãy núi, cuồng phong đột nhiên cuốn lên, trong núi đàn thú gầm rú, chim chóc kêu gào.

      Râu quai nón muốn vồ bắt thanh kiếm, lúc đó đứng thắng, lại đột nhiên múa ngừng trong trung. Thanh kiếm này vừa động, kiếm khác cũng múa theo, loạn vũ, thậm chí lâm trận phản chiến, hướng về phía đám người Râu quai nón, trong khoảng khắc, quân Bắc Địch ở đây tất cả đều kêu rên liên tục, bọn họ bị kiếm của mình đâm trúng !

      bị đâm trúng, cũng đều bị dọa.

      Bọn họ ngơ ngác nhìn dị tượng, nửa ngày sau, rốt cục phát ra tiếng kêu cực kỳ bi thảm: "Có quỷ a!"

      đám hán tử cao lớn thô kệch, thân kinh bách chiến chạy trối chết.

      ********************************

      " tốt, tốt ! Trong quân xuất dị tượng!" hạ cấp tướng quân lao vào đại trướng của Tam hoàng tử, bẩm báo tin tức.

      phải được huấn luyện, cũng phải đủ bình tĩnh, là việc này thể tưởng tượng.

      Tam hoàng tử lúc này ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng kêu, hết sức vui: "Làm sao?"

      "Thiên địa biến sắc, mây đen bao phủ, bách thú gầm rống, vạn cầm tề minh. Trọng yếu nhất là, kiếm trong quân, tất cả đều bắt đầu chuyển động! Chúng ta có cách nào khống chế !"

      "Gì?" Tam hoàng tử nghe vậy, sắc mặt kịch biến.

      Điều này sao giống hệt tình cảnh lúc đó trong cung, đều kì lạ như nhau a!

      Lúc này Tiêu Đạc bị chôn vùi ở đâu đó, vất vả mới có cơ hội cầm quân, mang theo ba mươi vạn đại quân nghênh địch quân Bắc Địch. Lần này cũng cẩn thận tính toán, tự tin chỉ cần điều quân thích đáng, đánh bại Bắc Địch, ít nhất ở trước mặt phụ hoàng cũng có thể chuyện.

      Chỉ cần làm hỏng chuyện này, ngôi vị hoàng đế sau này đương nhiên là của .

      Tính toán đánh như thế nào cho hay, lại vạn lần nghĩ tới, đường hành quân thế nhưng gặp chuyện này?!

      Nếu chuyện này truyền ra, hậu quả thế nào, trong lòng càng ràng!

      Vội đứng lên, giày cũng kịp mang, nghiêm mặt vội : "Được để ta xem!"

      Ai ngờ vừa xong năm chữ này, cứng đờ tại chỗ.

      Bên ngoài ban đêm, thấy trời, thấy vân, có ánh trăng, càng có sao, chỉ còn lại mảng mây đen cuồn cuộn, hơn nữa mây đen bày ra hình thù quỷ dị, đáng sợ.

      Đây... Trời giáng dị tượng...

      lòng bàn chân Tam hoàng tử mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào xuống.

      ***************************

      Lúc này tại thung lung trong núi, bên trong cái thôn được dãy núi vây quanh, mọi người đều bị tiếng sấm tiếng động làm bừng tỉnh. Tộc trưởng già cả chống quải trượng cũ kĩ ra, cùng mọi người trong thôn trang nhìn về dãy núi cổ xưa có hình thù khiến người ta chú ý —— Ngọn núi trải qua ngàn năm tang thương được bọn họ xem là thần thánh nơi thần miếu.

      Trong sấm vang chớp giật, thôn dân được tộc trưởng dẫn dắt, vô thức tới thần miếu ở đầu đông của thôn. Nhưng mới đến gần bọn họ bị giật mình.

      trong thần miếu, bạch quang chớp động, lại có tiếng động của kiếm, boong boong ngừng.

      Tất cả đều phù phù quỳ xuống, lão tộc trưởng ngửa đầu nhìn trời: "Ba ngàn năm, thần miếu của chúng ta lại có dị tượng này, cầu tổ tông lão Nô chỉ !"

      Giọng già nua cất cao vang lên trong tiếng sấm vang chớp giật, truyền vào tai mọi người. Mọi người thành kính quỳ xuống, ngửa mặt nhìn chăm chú vào thần miếu tản ra bạch quang và tiếng boong boong rung động.

      **************************

      người ẩm ướt mà ấm áp.

      A Nghiên nằm bên cạnh , cảm thụ sợi tóc ẩm nóng dính vai, nàng nheo con ngươi, hơi hơi mở môi, cọ lên gò má kiên cường của .

      Nàng .

      Cũng hung khí kia.

      Tiêu Đạc cúi đầu, bàn tay to thon dài nhàng nâng cái cằm khéo léo của nàng, con ngươi tối tăm nhìn đăm đăm khuôn mặt nhắn, tinh xảo, vừa mới động tình, cúi đầu nhàng hôn xuống.

      Nàng như vưu vật , con ngươi hơi khép, môi đỏ khẽ nhếch, cọ lên mình, làm cho người ta hận thể trực tiếp dùng hung khí đâm nàng thành ngàn vạn mảnh.

      Bất quá lo lắng đến thân thể mình tại, đến cùng nhịn xuống.

      "Thích ?" thanh thô cát, ám ách vang lên trong bóng đêm, như gió thổi qua cát từ xa xưa.

      "Ừ." thích, ra cũng sợ.

      "Cả đời như vậy, được ?" Giọng nguy hiểm mà trầm thấp, tràn ngập hương vị dụ dỗ.

      "Điều kiện đầu tiên là ta có cả đời." Ngay cả sau khi trải qua cực độ vui thích, trong đầu nàng vẫn còn cái gốc, là chuyện xưa xảy ra.

      " có." nghiêm cẩn : "đời ta dài bao nhiêu, đời ngươi còn dài hơn. Đời ngươi ngắn bao nhiêu, đời ta còn ngắn hơn."

      Lời tâm tình khúc chiết uyển chuyển lại êm tai, A Nghiên nghe hiểu.

      Đáng tiếc dù nghe hiểu nàng, cũng tin.

      là sát tinh chuyển thế, ai muốn mệnh phải chịu chết.

      Còn chính mình, chết nhiều đời hay ho như vậy, nàng còn chịu giáo huấn sao? !

      Thấy A Nghiên đáp, Tiêu Đạc lấy tay xiết chặt cằm nàng, ôn nhu : "Sao? ?"

      A Nghiên bất đắc dĩ, đành phải kiên trì : "Về sau chúng ta bàn kỹ chuyện này."

      Tiêu Đạc nghe thế, cũng vui, giọng khàn khàn: "Bảy đời trước, ngươi đều hiểu mà chết. Vì sao đây, ngoài Sài Hỏa ở giữa quấy rối, cũng là hẳn là có nguyên nhân khác. Ngươi số mệnh gì đó, như vậy số mệnh là cái gì đây? Số mệnh chẳng lẽ chính là để ngươi chết? Bảy đời này, nếu ngươi ở lại bên ta, ta, ta bảo hộ ngươi, chỉ cần ta ra tay bảo hộ ngươi, ngươi làm sao có thể chết đây?"

      tới đây, bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận, thấp giọng : "Có lẽ cái này gọi là số mệnh. Là , ngươi phải ta, chỉ có ta, ngươi mới có thể sống."

      ngày, sống ngày.

      cả đời, trường mệnh trăm tuổi cả đời.

      A Nghiên ghé vào vai , hàm hồ : "Ta tin, Sài đại quản gia ..."

      Nàng còn chưa dứt lời, Tiêu Đạc nhíu mày, lạnh nhạt : " được nhắc Sài Hỏa."

      Nhất thời trong mắt có lãnh: "Ta biết, hóa ra lại vẫn có bản bực này. Theo ta bảy đời phải ? Hại ngươi bảy đời phải ? Chờ sau khi ta trở về, ta nhất định nghiêm hình tra tấn hắc. Hỏi câu, đến cùng là có ý tứ gì, đến cùng là muốn làm cái gì!"

      A Nghiên nhớ tới mình chịu ủy khuất ở chỗ Sài đại quản gia, khỏi quyệt miệng: " hiểm giả dối, chuyện xấu đều làm, hãm hại ta, bức ta rời khỏi ngươi."

      Nàng như vậy, Tiêu Đạc nâng tay sờ sờ đầu nàng: "Ngươi bị ủy khuất, trước kia chưa từng với ta. Chỉ có thể là do ta làm cho ngươi tin tưởng. Ngươi tín nhiệm ta, ta đây phải làm chút gì đó."

      ngừng cúi xuống, trong giọng có chút tàn nhẫn: "Chờ ta trở về, ta trước báo thù này cho ngươi, ai đắc tội ngươi, ta hết thảy phải khiến đẹp mắt."

      Ai dám ngầm bắt nàng chịu ủy khuất, chính là muốn sống nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :