1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ôi, nghìn lẻ 1 đêm cơ á @.@ tác giả làm ta tâm cam bái hạ phong luôn nha :v
      Last edited: 4/7/17
      heavydizzy thích bài này.

    2. luonghoamy

      luonghoamy New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      8
      Hay quá bạn ơi. Càng đọc càng ko dừng đc. Mong chương mới của bạn
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Khúc mắc của 2 ng đc rồi, mong từ nay về sau 2 ng sát cánh bên nhau
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 101

      Bởi vì sắc trời tối đen, A Nghiên kéo Tiêu Đạc đến sơn động, hơn nữa dùng nhánh cây che chắn trước của động. Đồng thời nàng còn lấy ít lá cỏ có mùi thơm đốt lên tránh dã thú ngọn núi ngửi được mùi máu tươi người Tiêu Đạc, kích phát thú tính chạy tới muốn ăn thịt người.

      Bận rộn xong, nàng lại lần nữa kiểm tra vết thương cho Tiêu Đạc. Biết vết thương cũng đáng lo ngại, chỉ là vì thời gian dài ăn khiến cho thân thể suy yếu. Lập tức nàng cường đánh tinh thần ra ngoài sơn động, cũng dám xa, chỉ ở quanh đấy nghĩ cách bắt mấy con thỏ linh tinh để ăn. May mà vận khí nàng tốt, tìm bao lâu, được mấy con chim trĩ ngốc.

      Phỏng chừng mấy con chim trĩ này chưa thấy người bao giờ, có tâm đề phòng, bị nàng bắt được.

      A Nghiên vội vàng chạy đến suối nước rửa sạch , nhổ lông, sau đó cho vào lửa nướng.

      Lúc nướng chim trĩ, nàng còn dùng túi chưa nước lấy chút nước suối trong mát đút cho Tiêu Đạc. Tiêu Đạc lại mím chặt môi uống, A Nghiên có biện pháp, đành trực tiếp dùng môi mình mớm, mới uống xong.

      Lúc môi nàng chạm vào môi , nàng càng cảm nhận được lạnh lẽo và khô ráp.

      Nhất thời khỏi có chút thương tiếc, sờ sờ môi kia, thở dài : "Việc tới bây giờ, ngươi từng tổn thương ta trăm ngàn lần, ta cũng thể hại ngươi lần nào nữa."

      Bất quá những lời này, nàng có khả năng với , chỉ tự mình với mình.

      Nàng và lúc này, có lẽ là tình nam nữ, tình này đương nhiên là khiên tâm động phế, nhưng trong lòng A Nghiên vẫn còn hi vọng có thể sống sót.

      Nàng nhớ tới Tiểu Linh nhi, tiểu nương đơn thuần đáng .

      Nếu phải vì mình và Tiêu Đạc, nếu phải vì trường kiếp nạn này, nàng ấy vẫn còn phụ mẫu song toàn.

      nghĩ như vậy, chim trĩ nướng chín rồi, bên ngoài da xốp giòn vàng ruộm, chảy mỡ, xuống đống lửa, phát ra tiếng lách tách. Nghe thấy thanh này, có thể làm cho người ta chảy nước miếng.

      A Nghiên lấy chim trĩ ra, đặt chóp mũi Tiêu Đạc, cho ngửi, còn thấp giọng ghé vào lỗ tai : "chim trĩ nướng, chim trĩ tươi mới, chim trĩ vừa mềm vừa ròn, chim trĩ ngoài ròn trong mềm."

      Nàng như vậy lát, Tiêu Đạc quả nhiên có động tĩnh, hơi hơi nhíu mi, lông mi rung động, hầu kết cũng dật dâth khả nghi.

      A Nghiên lại ấn nhân trung của Tiêu Đạc: "Tỉnh, tỉnh, chim trĩ nướng ngon lắm."

      Tiêu Đạc bị nàng ép buộc như vậy, dù có hôn mê cũng phải tỉnh lại.

      chậm rãi mở con ngươi, con ngươi sâu thẳm có mê mang, bất quá rất nhanh khôi phục trầm tĩnh ngày xưa. nhíu mày, nhìn A Nghiên gần trong gang tấc: "vì sao ta là kiếm?"

      "Gì?”A Nghiên có chút theo kịp tiết tấu của , vừa tỉnh lại, phải lại càng phát ngốc, sau đó liếm liếm môi cắn chim trĩ nướng sao?

      Tiêu Đạc ngước mắt nhìn chằm chằm A Nghiên: "Ta vì sao là Kiếm Thần? Cái gì gọi là kiếm ra khỏi vỏ?"

      Lời này hỏi trực tiếp và nghiêm trang như thế, như là vấn đề nghiêm túc thế nào. A Nghiên có chút đỏ mặt, nàng cúi đầu nhìn nhìn chim trĩ nướng bóng mỡ, đành phải thành :

      "Ta cũng biết vì sao ngươi là kiếm thần, dù sao Sài đại quản gia là người hầu của ngươi, ngươi là kiếm thần, ngươi chính là kiếm thần. Cái gọi là kiếm ra khỏi vỏ, hẳn đó là ngươi và ta sinh hoạt vợ chồng. Ta với ngươi, khi chúng ta sinh hoạt vợ chồng, khiến tất cả kiếm ba dặm chung quanh đều ra khỏi vỏ, loạn vũ, đây là dị tượng."

      Thần sắc Tiêu Đạc sững sờ lát, bất quá rất nhanh phản ứng lại, nhíu mày hỏi A Nghiên:

      " đúng ra, cái gọi là kiếm, kỳ là trần bính (cái đó đó) của ta, khi ta và ngươi sinh hoạt vợ chồng, chính là trần bính cứng rắn thức dậy, là kiếm ra khỏi vỏ."

      A Nghiên nghe thấy càng đỏ mặt tới mang tai, thể ngần ngừ, nàng nhớ tới chuyện vài thị vệ thảo luận " đêm ép buộc ba lần", thở dài: "Sợ là chỉ như vậy, ta đoán kiếm này còn có thể theo động tác lộn xộn của ngươi..."

      Chuyện này là khó có thể mở miệng ra lời, nàng bất đắc dĩ: "Dù sao cũng thực dọa người, đời này ngươi cũng cần sinh hoạt vợ chồng với ta nữa!"

      Nếu muốn biết chuyện phòng the của bọn họ như thế nào, chỉ cần thanh kiếm thôi!

      Cẩn thận quan sát thanh kiếm kia, thậm chí còn có thể biết và nàng dùng tư thế gì, tiết tấu như thế nào!

      A Nghiên trong giờ khắc này hận thể hủy diệt toàn bộ kiếm đời này.

      ánh mắt Tiêu Đạc từ sâu thẳm biến thành nóng rực, môi mỏng cũng vừa động, thản nhiên : "Ta tin."

      bổ sung thêm: "Tuy rằng thiên hạ to lớn có, nhưng sao có thể có chuyện ly kỳ như vậy đây?"

      A Nghiên giơ chim trĩ nướng nướng lên: "Ngươi tin hay là chuyện về sau, đến, trước ăn ."

      " được, ta phải làm ràng chuyện này."

      "Ngươi muốn làm ràng thế nào?”A Nghiên liếc mắt nhìn , nghẹn họng gì.

      "Tới, thử lần." Ngữ khí thản nhiên, dường như bọn họ muốn thử lần xem quần áo vừa hay .

      A Nghiên nhất thời phát giận, lắc đầu: "Ta thử!"

      Tiêu Đạc đột nhiên bắt lấy tay A Nghiên, bàn tay to thon dài mát lạnh túm A Nghiên buông: "Tới, sờ thử xem, ta muốn nhìn."

      A Nghiên nghĩ thế nhưng suy yếu, nguy hiểm đến tính mạng, hơn nữa nghe xong chuyện xưa bi thương kinh sợ như vậy rồi còn có thể biết xấu hổ, cười tiếng: "Ta sờ!"

      con ngươi Tiêu Đạc đen đen tối khó phân biệt, nhìn chằm chằm A Nghiên, lạnh nhạt : "Ta muốn ngươi sờ."

      A Nghiên kiên trì: "Đây là hung khí, đây là kiếm, đả thương tính mạng người, ta sờ!"

      Tiêu Đạc cúi đầu nhìn kỹ A Nghiên dáng vẻ bài xích, cũng xả môi, hỏi: "Lúc chúng ta làm, ngươi phải cũng rất sung sướng sao, mỗi câu hô thích, khóc ôm ta buông, nay thế nào lại vật đó là hung khí? Lại , dù là hung khí, nó cũng chỉ hung với mỗi mình ngươi."

      A Nghiên lắc đầu phủ nhận: " phải, chỉ hung với riêng ta, còn hung với người đời này!"

      Tiêu Đạc nghe xong, cũng cười lạnh tiếng: "Nếu ta hành phòng, có thể khiến người trong thiên hạ này cúi đầu, ta đây sớm xưng bá thiên hạ."

      Nhưng vừa mới dứt lời, liền dừng lại.

      bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề, trước khi gặp được A Nghiên, chưa từng động tâm với nữ tử. Thế cho nên tất cả mọi người cho rằng thích nam phong, hoặc là có bệnh được.

      có nàng, muốn dựa vào sinh hoạt vợ chồng để xưng bá thiên hạ xem ra cũng được.

      nghĩ kĩ như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề, nhíu mày hỏi: "nếu ta là Kiếm Thần, vậy còn ngươi? Ngươi và ta là quan hệ gì?"

      A Nghiên nhún nhún vai: "Nghe ta là mảnh sen tàn. Sài đại quản gia ta là tàn hoa bại liễu."

      " hươu vượn."

      Tiêu Đạc đương nhiên tin, ngưng thần lát, mới thong thả : "Nếu ta là thanh kiếm, kia nhất định là thanh kiếm vô địch, lãnh tiêu điều, chỗ để dựa, còn ngươi là cái vỏ kiếm."

      Trong con ngươi sâu thẳm có ngọn lửa thiêu đốt: "Ta là kiếm, ngươi là vỏ kiếm, chúng ta nhất định ở cùng nhau."

      Vỏ kiếm? Nhất định bị sáp cả đời?

      A Nghiên đau đầu cầm chim trĩ nướng: "Ngươi vẫn nên ăn trước ."

      "Cũng được."

      Tiêu Đạc quả là đói bụng, đương nhiên càng trọng yếu hơn là phải ăn thịt nướng mới có khí lực, chỉ có tích tụ khí lực mới khiến kiếm trở vào vỏ.

      Chim nướng hương vị quả nhiên vô cùng tốt, lại có A Nghiên theo hầu hạ, xé ra thành từng miếng đút cho Tiêu Đạc. Tiêu Đạc ăn mấy miếng, A Nghiên lại lấy quả dại và nước suối bên cạnh ra.

      Tiêu Đạc nuốt xuống chim nướng mĩ vị, lại được A Nghiên đút miếng quả dại, khỏi khàn khàn : "Ta thích thế này."

      "Ngươi làm đồ ăn gì, ta đều thích."

      A Nghiên nghe như thế, lại nhớ tới chuyện, khỏi nhíu mày : "Đúng vậy, bộ dạng ta và nương ngươi giống nhau như đúc, làm đồ ăn cũng cùng khẩu vị giống nhau."

      Tiêu Đạc gật đầu, nét mặt nghiêm cẩn có tia hoài niệm: "Đúng."

      A Nghiên liếc mắt nhìn , phát khuôn mặt kia là nhìn ra nửa phần đúng.

      Thế nhưng phải cố ý chọc nàng chơi...

      A Nghiên gì cúi đầu, xem ra căn bản có cách nào phân thập vị đạo (các loại hương vị).

      vất vả hầu hạ Tiêu Đạc ăn no, A Nghiên lại kiểm tra thương thế cho , xem mạch, đút ăn chút lá thuốc trong núi, mới vừa lòng: "Nếu có thể kiên trì tiếp, qua vài ngày chuyển biến tốt, chúng ta sớm nghỉ ngời , nghỉ ngơi tốt mới nhanh khôi phục."

      Ai ngờ Tiêu Đạc lại ấm no sinh tư dục, cúi đầu nhìn chằm chằm A Nghiên tỉ mỉ hầu hạ mình, trong mắt cũng phức tạp.

      coi như là biết A Nghiên lâu, A Nghiên luôn bốc đồng, quan tâm cái gì, đối với khối tình si của mình lại như nhìn thấy, ai ngờ, đúng là ôn nhu săn sóc mình.

      trầm mặc lát, trực tiếp kéo tay A Nghiên, giọng khàn khàn: "Thử hung khí xem?"

      A Nghiên dám tin nhìn , trong ánh lửa, sáng tối khuôn mặt lần lượt thay đổi, làm cho tâm người ta sinh ra cảm giác hoảng hốt.

      "Ngươi giữ thể diện được ?"

      Tiêu Đạc lại ngước mắt, con ngươi hẹp dài đen tối yên lặng nhìn nàng: "Đây phải là quan hệ đến đại thiên hạ thương sinh sao? Cũng quan hệ đến —— "

      Hơi hơi tạm dừng, mới tiếp tục : "Cũng quan hệ đến đại ngươi có tiếp tục ở lại bên ta hay ."

      A Nghiên lắc đầu: "Dù sao ta muốn —— "

      Ai biết vừa mới dứt lời, thần sắc Tiêu Đạc liền thay đổi, cả người căng thẳng.

      A Nghiên hơi kinh ngạc, rồi đột nhiên ý thức được cái gì.

      Quanh sơn động này có người đến.

      Tuy rằng vẫn nghe , nhưng trong núi xa xa tiếng sói tru quả có tiếng bước chân người. chỉ người, ước chừng mấy chục người, cứ như vậy trong núi rừng, chậm rãi mò mẫm về phía trước, xem ra là tìm cái gì.

      "người Bắc Địch đến ?”A Nghiên cũng đoán được.

      "Ừ." Tiêu Đạc thế nào ra tiếng, chỉ nghiêng tai lắng nghe.

      Những người đó rất nhanh phát ánh lửa nơi này, có người phát ra tiếng kêu sợ hãi, đám người liền triển khai tư thế, cẩn thận đề phòng tới.

      Trong bóng đêm, lỗ tai nghe ngóng thanh càng ràng.

      A Nghiên ngeh thấy tiếng những người só rút kiếm, mà vang.

      Tiêu Đạc hiển nhiên cũng nghe thấy, trong ánh lửa, nhíu mày, nhìn nàng thấp giọng : "Trong tay bọn họ có kiếm."

      cách nàng quá gần, hơi thở ái muội mà nóng rực quanh quẩn bên tai nàng.

      Lỗ tai nàng ngứa, mặt cũng đỏ lên.

      "Ừ, sau đó thế nào?"

      PS: @All tuần này ta rất rất rất bận vì phải hoàn thành mọi việc để tuần sau nghỉ phép du lịch nên ko biết có thời gan edit và post truyện ko. Ngoài ra tuần sau ko post truyện được vì ta ko mang laptop . Mọi người cố gắng chờ nhé.

      Đêm hôm vẫn phải lọ mọ cày cuốc, có ai khổ như ta ko???
      :th_29::th_29::th_29:
      Last edited: 5/7/17

    5. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      Hóng tiếp. :)
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :