1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 95

      Đêm đó rời khỏi Trạm vương phủ, trong lòng A Nghiên khó bình tĩnh nổi.

      Kỳ nhiều lần nàng có ý đồ trốn thoát khỏi Tiêu Đạc, nhưng đều thành công, chuyện này từng khiến nàng tiếc nuối cáu giận.

      tại, nàng muốn chạy trốn, theo Hà Tiểu Khởi rời .

      Khi ra khỏi phủ đệ nguy nga đồ sộ trong bóng đêm, nàng khỏi quay đầu nhìn lại. Lúc này trăng sáng sao thưa, mảnh ánh sáng thanh lãnh bao phủ đường.

      Xa xa biết chó nhà ai oẳng oẳng kêu vài tiếng, Hà Tiểu Khởi nắm chặt tay A Nghiên, thấp giọng : "Đừng nhìn, nhanh lên, xe ngựa đến."

      A Nghiên cắn chặt răng, quyết tâm cúi đầu chui vào trong xe ngựa kia.

      Nàng chạy nhiều lần như vậy, đều thất bại.

      Chỉ có lần này đây, nàng lại hi vọng Tiêu Đạc từ trời giáng xuống, cứ như vậy đứng bên cạnh nàng.

      Nhưng nàng biết, Tiêu Đạc ở xa mấy ngàn dặm, về được.

      Xe ngựa đường người lúc nửa đêm, Hà Tiểu Khởi theo bên nàng, thấp giọng hỏi: "Ngươi muốn rời ?"

      A Nghiên miễn cưỡng xả môi nở nụ cười: "Ta có muốn rời hay , quan trọng, mấu chốt là ta phải rời . Mọi người đều ta phải rời khỏi , chính ta cũng cảm thấy ta phải rời khỏi ."

      "Nghe , đây là số mệnh." Hà Tiểu Khởi bỗng nhiên như vậy.

      A Nghiên cười lạnh, quay đầu nhìn về phía Hà Tiểu Khởi: "Số mệnh? Ngươi giống như bọn họ đều số mệnh với ta, số mệnh là ai, là ai cho ta số mệnh, dựa vào cái gì cấp cho ta số mệnh như vậy?!"

      Hà Tiểu Khởi trầm mặc mà yên tĩnh nhìn nàng.

      cũng biết vì sao.

      chỉ biết là, có người cho , thể để A Nghiên ở lại bên người Tiêu Đạc, nhất định phải mang nàng .

      A Nghiên ra lời vừa rồi kia, cũng bình tĩnh trở lại, nàng biết mình có chút kích động, biết mình nên dọa Hà Tiểu Khởi, kỳ chuyện này cùng với Hà Tiểu Khởi, cùng với Ninh Phi có quan hệ gì đâu.

      Chỉ là nàng và nam nhân kia có duyên phận mà thôi.

      Xốc mành xe ngựa lên, nàng nhìn về phía ngã tư đường bên ngoài, bảng hiệu cờ rượu từng phô trương ồn ào náo động, nay ở trong bóng đêm cũng có vài phần tịch mịch.

      Nàng nở nụ cười, trong ánh trăng thanh lãnh : "Kỳ có gì, ta quên ."

      *******************************

      Rời khỏi Yến kinh, thiên hạ này rất lớn.

      Mới vào thu trời màu lam cao xa bát ngát, trong suốt thư sướng, gợn mây.

      A Nghiên nhắm mắt lại tựa vào tảng đá, ngửa mặt nhìn xa xa, đôi mắt cũng rã rời vô thần.

      Hà Tiểu Khởi tới, bưng chén canh gà đến trước mặt nàng: “A Nghiên, uống canh gà."

      A Nghiên đờ đẫn nhìn cái: "Ta đói."

      Hà Tiểu Khởi lo lắng nhìn nàng: " quan trọng với ngươi như vậy sao?"

      A Nghiên nghe xong, cười khẽ, lắc đầu, chuyện.

      Hà Tiểu Khởi đặt canh gà sang bên, tự nhặt tảng đá ngồi xuống, cũng học A Nghiên ngửa mặt nhìn trời.

      “A Nghiên, ngươi biết , vùng Tây Bắc, Bắc Địch phá thành trì của chúng ta, quân ta đại bại, nay toàn bộ Hạ quốc đều chìm dưới gót sắt người Bắc Địch."

      A Nghiên nghe thế, rốt cục xoay mặt nhìn Hà Tiểu Khởi cái.

      Hà Tiểu Khởi cười khổ, tiếp tục : "Ngươi có phải muốn hỏi Tiêu Đạc, muốn biết Tiêu Đạc ở Tây Bắc, vì sao bị đánh bại, Tiêu Đạc có phải xảy ra chuyện hay ?"

      A Nghiên nhấp môi khô ráp, .

      Hà Tiểu Khởi thở dài: "Nghe lâm trận đào tẩu."

      con ngươi A Nghiên chấn động, nhíu mày nhìn Hà Tiểu Khởi.

      Hà Tiểu Khởi tiếp tục : "Lúc ba mươi vạn đại quân Bắc Địch tiến đến, bỗng nhiên lâm trận đào thoát, bỏ mặc mấy chục vạn đại quân để ý, khiến cho quân sĩ Đại Hạ như rắn mất đầu, nhân mã Bắc Địch thừa dịp xâm nhập, phá thành trì, cướp tài vật, lại giết hại biết bao nhiêu lê dân, dân chúng vì thế chịu tai ương."

      A Nghiên nghe thế, sửng sốt lát, lại nhớ tới lời Sài đại quản gia.

      Hà Tiểu Khởi dường như nhìn ra ý của A Nghiên, mím môi, thấp giọng : "Có lẽ người có điềm xấu."

      A Nghiên cúi hạ, nửa ngày sau mới lẩm bẩm: "Ngươi cần phải , ta biết."

      Hà Tiểu Khởi bưng bát canh gà lên: "Uống . nhịn lâu."

      A Nghiên chết lặng tiếp nhận canh gà, chậm rãi uống, trong đầu lại ngừng hồi tưởng lời Sài đại quản gia.

      "Điện hạ nhà ta lãnh tâm lãnh tình, nay thân ra khỏi vỏ rồi, sát khí đè nén trong cơ thể dần dần tràn đầy ra ngoài, đến lúc đó chẳng những ngươi, ngay cả người thường chung quanh sợ là cũng bị sát khí này gây thương tích."

      Sát khí gây thương tích, sinh linh đồ thán, là ý tứ này sao? Báo ứng thế nhưng tới nhanh như vậy sao?

      A Nghiên cắn cắn môi, lại nghĩ tới đời trước, kỳ đời trước của , nàng đều biết.

      quả là người có thể khiến thiên hạ này nghiêng trời lệch đất.

      *********************

      nhiều ngày qua, tinh thần A Nghiên khôi phục rất nhiều.

      Hà Tiểu Khởi thấy vậy, liền đề nghị: "Nay vùng cả Ngô Châu đều luân hãm trong tay người Bắc Địch, tiếp theo sợ là đại quân Bắc Địch muốn xuôi nam, bao lâu đến chỗ chúng ta, chúng ta phải mau rời ."

      Hà Tiểu Khởi mang theo A Nghiên tới Sâm Châu, chỗ này cách Ngô Châu chỉ vài trăm dặm đường.

      A Nghiên gật gật đầu: "Được. Nhưng ngươi cần phải với ta, ngươi nên nơi nào cứ , ta tự mình khỏi đây."

      Hà Tiểu Khởi nghe xong liền nhíu mày: " được, loạn lạc, ta sao có thể để ngươi rời mình."

      A Nghiên cười cười: "Hà Tiểu Khởi, duyên phận thầy trò chúng ta dừng lại ở đây. Về sau ngươi ngươi đường dương quan, ta cầu độc mộc, chúng ta ai cũng quen ai!"

      Hà Tiểu Khởi vừa nghe lời này, sắc mặt nhất thời thay đổi.

      A Nghiên nhấc chân bước .

      Hà Tiểu Khởi nhìn bóng lưng nàng tuyệt tình, nắm chặt tay, lạnh lùng thốt lên: "Tâm ý của ta, trong lòng ngươi biết ràng, vì sao phải đối đãi với ta như vậy? Nay chiến loạn, ngươi rời khỏi ta, có thể bình yên vô sao? Hay là ngươi cố ý, cố ý hờ hững với ta, cố ý đả thương ta, vì muốn ta chết tâm sao?"

      A Nghiên đột nhiên dừng cước bộ, đầu cũng quay lại, kiên quyết : "Nếu ta muốn liên lụy ngươi, khỏi rất đường hoàng, ngươi cũng chắc chắn rời khỏi ta như vậy. Nhưng trong lòng ta hiểu , nếu có ta, có lẽ ngươi vẫn là đầu bếp bình thường trong thành Yến kinh như cũ, sao có thể rơi vào hoàn cảnh này. Chuyện quá khứ, ta cũng có gì xin lỗi, bởi vì thể vãn hồi. Ta cám ơn ngươi tới nay vẫn tốt với ta, nhưng về sau, phiền ngươi cách ta xa chút, coi như là biết ta."

      xong, nàng cũng quay đầu lại rời .

      Hà Tiểu Khởi cứng ngắc đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng nàng, chung quy đuổi theo.

      A Nghiên cứ như vậy cũng quay đầu lại, về phía trước, nàng cũng biết lâu, đến hai chân chết lặng cả người mơ hồ. Lúc nhìn bốn phía, phát dân chạy nạn trôi giạt khấp nơi, có người già trẻ , đám người vẻ mặt kinh hoàng.

      Những người đó từ phương bắc chạy trối chết đến đây, bởi vì chiến loạn, bọn họ thể rời khỏi nhà cửa ruộng vườn.

      A Nghiên coi như là rất có kinh nghiệm với loại chuyện này, mấy đời như vậy, nàng làm người đuổi giết, cũng làm người bị đuổi giết vô cùng thuần thục.

      Rất nhanh nàng lẫn vào trong đám dân chạy nạn, mặt xám mày tro chật vật theo nhau bỏ chạy xuống phía nam. người A Nghiên có bạc, lúc bắt đầu nàng theo người bên cạnh nhặt trái cây ăn, sau này trái cây còn, có người sinh bệnh, nàng bắt đầu chữa bệnh cho người ta.

      Lúc bắt đầu mọi người đương nhiên à tin nàng, mới chỉ là tiểu thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, làsao có thể chữa bệnh đây? Mãi sau này, bà lão bị té xỉu, nàng mượn cây kim, châm cứu vài cái, bà lão tỉnh dậy, mọi người mới khiếp sợ thôi, từ đó về sau ánh mắt nhìn nàng đương nhiên khác trước.

      Dân chạy nạn sợ nhất là sinh bệnh, hiếm nhất là đại phu, nàng lại có thể xem bệnh, chẳng những biết xem bệnh, còn biết nấu cơm. Nàng có thể biến thứ mục nát thành ngon lành, dù cái gì qua tay nàng làm, đương nhiên có hương vị giống người thường.

      như thế khoảng mấy ngày, nàng ở trong đám dân chạy nạn hơi có chút địa vị, cần tìm cái ăn, cũng có người mang đến trước mặt nàng.

      Cũng có những kẻ thấy nàng thân thể mảnh mai, bộ dạng xinh xắn, coi nàng là loại thiếu niên hầu hạ người, liền kiêng kị định kéo về. Nàng thứ nhất là cũng sợ những người đó, thứ hai là bên cạnh luôn có người bảo hộ, mỗi lần đều hóa hiểm thành an.

      đường tiếp tục xuôi nam, hôm nay trời lạnh, có người đưa áo bông tới.

      Vốn tiếp tục như vậy, nàng theo đám người kia cùng nhau tới phía nam chưa từng có quân Bắc Địch đến, có lẽ tìm cha mẹ kiếp này, có lẽ độc tự tìm kiếm chỗ yên tĩnh hoang vắng, sống mai danh tích.

      Đêm đó lúc nghỉ ngơi, nàng chôn thân thể mình trong đống rơm, hai tay đặt sau đầu, nhìn lên những chấm trời.

      kỳ nàng cũng chán ghét Hà Tiểu Khởi, chẳng những chán ghét, ngược lại còn cảm kích .

      lòng giúp đỡ mình, đối với mình thậm chí có tình nam nữ.

      Nhưng tính sao, nếu Tiêu Đạc là tai tinh chuyển thế, chính mình sao phải đây.

      Nhiều đời như vậy, nàng kỳ cũng nghĩ vinh hoa phú quý, cũng muốn cùng Tiêu Đạc có tình kinh thiên động địa gì, lại càng muốn bởi vì mình nảy sinh nhiều chuyện, nàng chỉ muốn sống an phận qua ngày.

      Nguyện vọng này khó thực như vậy sao?

      Nàng để Hà Tiểu Khởi theo mình, thứ nhất là sợ mình liên lụy , thứ hai kỳ trong lòng biết , cùng với Hà Tiểu Khởi, ngày nào đó Tiêu Đạc tìm được mình.

      Nghĩ đến đây, nàng mệt mỏi nhắm mắt lại, nghe tiếng dế bên tai.

      Trong lòng khỏi nghĩ, Tiêu Đạc a Tiêu Đạc, ngươi tại ở nơi nào?

      Ngươi cũng biết ta lại lần nữa rời khỏi ngươi sao?

      Vào lúc này, cùng dưới bầu trời sao, Tiêu Đạc tìm từng góc Trạm vương phủ.

      Nhưng thấy, tìm được người muốn tìm kia.

    2. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      lẽ a nghiên là hoa sen tu luyện. Mê hoặc quyến rũ tiêu đạc làm cho vì mỹ nhân mà chết Nhưng vẫn cảm tâm. A nghiên lợi dụng tình chân thành của Tiêu Đạc nên qua bảy đời bị quả báo?
      Thuyết mưu này đúng nàng @heavydizzy
      heavydizzySakura lam thích bài này.

    3. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      Tại a nghiên nên ấy mới đào ngũ. Mới sinh linh đồ thán.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ta cũng nghĩ giống Nàng Yenny mare. Thanks editor
      heavydizzyYenny mare thích bài này.

    5. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      A nghiểu bỏ . A đạc đương nhiên muốn tìm. Tự nhiên 30 vạn quân thành thiệt mạng. Đây mới gọi là sinh linh đồ thán. Lão sài quản gia chính là lợn lành chữa thành lợn què

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :